“Ta biết chứ em buồn hơn thế kỷ
Màu mắt trong đã nhuốm những u sầu
Nghĩ tuổi trẻ mà xót thầm tuổi trẻ
Cần bao nhiêu dịu dàng xoa dịu một cơn đau ...”
Trần Việt Anh
136 notes
·
View notes
Cỏ có khi tươi khi héo, hoa có khi nở khi tàn. Mỗi một người độc nhất đều có niềm vui nỗi buồn độc nhất mà người khác không thể hiểu được...
Trong thế giới ồn ào này, chúng ta bị đủ loại âm thanh, ý kiến, quan điểm thi nhau chiếm lĩnh tư duy, từ đó vội vàng phán đoán, vội vàng kết luận, rồi lại vội vàng áp đặt cho hạnh phúc và thành công một tiêu chuẩn ước lượng. Thế nhưng cuộc sống sâu sắc là vậy, nhân tính phức tạp là thế, tiêu chuẩn mỹ mãn thực sự chỉ có một thôi ư? Con đường chính xác chỉ có một thôi sao? Không đi theo con đường bình thường thì chắc chắn là sai lầm và bất hạnh?
Chúng ta không thể áp đặt giả thuyết của bản thân lên hạnh phúc và bi thương của người khác, bởi vì nước mắt được lau bằng khăn lụa cũng chỉ như nước mắt được lau bằng khăn giấy, bởi vì điều mà chúng ta quan tâm và coi trọng chưa chắc đã là điều mà người khác quan tâm và coi trọng.
Bề ngoài êm ấm chưa chắc đã thực sự hạnh phúc, thoạt nhìn đáng thương cũng chưa chắc đã đau khổ. Ăn sơn hào hải vị trong nhà hàng sang trọng chưa chắc đã cực kỳ giàu có, lặng bước một mình cũng chưa chắc đã cô đơn, chỉ đơn giản là lý tưởng chúng ta theo đuổi khác nhau mà thôi.
Lý Tiểu Ý
219 notes
·
View notes
Em về
buộc lại tóc mây
chải suôn lại
những tháng ngày lao đao
Em về
cúi nhặt xanh xao
ném vào một góc
hư hao phận người
Em về
tô lại nụ cười
vẽ son môi thắm
một thời tuổi xuân
Em về
chẳng chút phân vân
luyến lưu gì nữa
tần ngần ích chi!
Về thôi
lau lệ trên mi
kẻo lỡ xuân thì
ai trả cho em?
Tim Buồn Đơn Côi
590 notes
·
View notes
Người ta có một cái miệng, trên dưới đóng mở đều muốn nói những lời thị phi. Bọn họ sẽ không để ý đến chân tướng sự việc là như thế nào, mặc kệ là ai làm sai, ai có lý, một mực chỉ dùng ác ý của mình đi nghiền ngẫm người khác. Thấy ai có cuộc sống yên ổn thì cảm thấy khó chịu, thấy ai nghèo túng thì giẫm một cái. Tựa hồ như vậy mới có thể làm cho bọn họ cảm nhận được niềm vui trong cuộc sống.
Trên thực tế, chỉ có những kẻ bất tài vô dụng mới làm như vậy, bọn họ là người đáng thương nhất trong xã hội.
Nếu như bạn cứ mãi loay hoay thanh minh với bọn họ, hơn nữa còn để ở trong lòng, vậy bạn đã trúng kế, như ý bọn họ.
Khai hoa bất kết quả
283 notes
·
View notes
"Tháng mười hai,
em nằm trong chăn
Nhìn mùa đông đi qua cửa
Ngoài ban công có mưa
Chúng ta sẽ không trở về ngày hôm qua nữa.”
Lynh Miêu
390 notes
·
View notes
"Em giấu gì trên môi
Bài tình ca tháng trước?
Nụ hôn anh đánh trượt
Lúc rời nhà sáng nay?
Hay là một cơn say
Giữa đêm đông gió thốc?
...
Là điều gì cũng được
Đừng im lặng mà em!"
Lê Ngọc
311 notes
·
View notes
Tối nay tôi lại chọn quán quen
Lẩm bẩm vài ba câu hát
Về tháng ngày sống sao cho mình không nhàn nhạt
Về đoàn tụ và chia xa...
Trần Việt Anh
139 notes
·
View notes
“Bình yên còn một chút này
Ta đem dốc hết đổi ngày bên nhau.”
Nguyễn Thiên Ngân
502 notes
·
View notes
Đành rằng giông bão lắm khi
Cứ mơ và cứ yêu đi, em à!
Lê Ngọc
127 notes
·
View notes
Trong một cuốn phim cũ anh xem
Có gã trai đem lòng yêu mùa hạ
Mùa hạ đó đảo điên và nghiệt ngã
Như em.
Anh ngồi xem
Đến khi dòng chữ cuối cùng chạy qua trước mặt
Anh thấy trái tim mình quặn thắt
Cho một cuốn phim buồn
Dù đúng ra
nó không buồn
Nhân vật chính không buồn
Khi cuốn phim kết thúc
Nhưng còn anh thì sao?
Anh không biết.
Anh chỉ muốn ôm em vào lòng da diết
Bằng tuổi trẻ còn sót lại của mình
Trong một sớm bình minh
Anh thiết tha gọi em
Mùa hạ
Bỏ mặc hết những đảo điên nghiệt ngã
Anh chỉ cần em
Anh chỉ cần em.
Dương Đạt Phong
454 notes
·
View notes
“Đôi khi, cô tự hỏi vì sao mình phải đi xa đến thế, trong khi hạnh phúc thật sự của một đời người chỉ đơn giản là trong một đêm mưa, nằm bên cạnh mẹ, nhìn ra khu vườn sáng mờ trong bóng tối, và lắng nghe tiếng mưa gõ nhịp trên những mái nhà?”
Nhiệt đới buồn | Phương Rong
467 notes
·
View notes
“Chuyện cũ thương hoài, nhưng chẳng nhắc
Sợ có người kia khổ giống ta.”
Nguyễn Thiên Ngân
324 notes
·
View notes
Tháng mười hai
Thu vẫn dở dang
Đông dường như cũng không vội vàng
Em đi giữa hai mùa hoang hoải
Nghe tàng cây run lên trong giá rét khoắc khoải
Tự hỏi mình tìm gì giữa những nhớ - thương
decemberwind
549 notes
·
View notes
Tháng mười một hình như đâu dành cho những cuộc chia ly?
Thế mà bầu trời sáng nay nhìn như muốn khóc.
Phố Tháng Mười Một | Trần Việt Anh
767 notes
·
View notes
Cho ta đi cùng em
Qua mùa trút nắng
Con đường màu xanh
Cây khô run những cành
Tóc mờ phai nhân ảnh
Cho ta đi cùng em
Ngày nghiêng bóng lạnh
Qua những mặt người lệch
Qua những miệng người xiêu
Câu yêu vẫn mềm như liễu
Êm như ráng chiều
Cho ta đi cùng em
Nhẹ như cánh diều
Thoảng qua gió một mảnh trời đã vỡ
Mười hai kiếp tu thiền
Mới làm nên duyên nợ
Sá gì để lỡ luân hồi
Cho ta đi cùng em thôi
Buồn - vui mấy bận
Được - mất cũng cam
Một đời đi khắp nẻo nhân gian
Hay là nằm xuống
cùng nhau
bể dâu ngút ngàn...
Cho ta đi cùng em thôi | Thụy Nguyên
147 notes
·
View notes
Thời gian là hang động, ký ức là sông, em ơi, những gì tôi vớt được trong lòng sông đều là hồi ức về em.
616 notes
·
View notes
“Cái người năm ấy thương ta
Trái tim đã mỏi,
Đường xa dãi dầu.
Ai hay lưu luyến thuở đầu
Mỏng như vết xước
Mà sâu đến giờ.”
Nguyễn Thiên Ngân
300 notes
·
View notes