Tumgik
Photo
Tumblr media
A stranger There is a love I reminisce, like a seed I’ve never shown.
Of lips that I am yet to kiss and eyes not meet my own.
Hands that wrap around my wrist, and arms that feel like home.
I wonder how is it I miss, these things I’ve never known.
Người lạ Tình yêu tôi hồi tưởng như một hạt mầm chẳng bao giờ được gieo.
Của đôi môi chưa kịp chạm khẽ và đôi mắt chưa kịp nhìn sâu.
Bàn tay quấn quanh cổ tay và cánh tay tôi, tựa như là nhà.
Tự hỏi sẽ như thế nào những điều mà tôi bỏ lỡ những điều chưa biết tự bao giờ.
1 note · View note
Text
Chuyện tháng năm ...
Tumblr media
Tháng 5
        Anh để im,
        Nỗi đau em ngủ.
        Đừng có rủ
        Ký ức cũ về đây
        Em thơ ngây
        Nhưng em không dễ dãi
        Không có dại
        Buồn một người lần hai....
                                           Hiên
  Chả biết tháng 5 vừa qua là tháng gì mà ai cũng tìm mình tâm sự nỗi buồn
 riêng của họ. Là tháng năm của những cơn mưa đầu mùa hạ ở Sài gòn, hay là 
tháng tất bật cho mùa thi cử ?... Nhưng đối với những người bạn, người thân 
quen của mình thì tháng năm này chắc là tháng xúi quẩy và đau khổ nhất của
 họ.
Chẳng hạn như cô bạn hàng xóm của mình vừa chia tay anh bạn trai, cả hai
 quen nhau cũng được một năm hơn. Mình tình cờ lướt story trên ig, thấy chị 
post một loạt các câu quotes buồn tình, buồn đời các kiểu; hỏi ra thì mới biết
 anh bạn trai bắt cá hai tay. Thiệt là buồn !
 Lại về một câu chuyện khác, là cousin của mình. Nó cùng với cậu bạn trai bên
 nhau cũng đã được 4 năm, khoảng thời gian tưởng chừng như là dài lắm, nào
 ngờ nghe báo tin là vừa chia tay chỉ vì anh bạn trai tính quá gia trưởng, không
 chịu thay đổi. Kể ra cũng tiếc thật, quen nhau lâu như vậy mà ... mới Noel hôm 
nào còn dắt về ra mắt gia đình, cả hai còn tính đến chuyện kết hôn."Đúng là trên
 đời này cái quái gì cũng xảy ra được".
Tumblr media Tumblr media
Tiếp đến là nhỏ bạn thân mình, chơi với nó cũng từ thời ở truồng-tắm mưa. Lên
 đại học nhỏ có quen một cậu bạn khá dễ thương, bảnh trai. Cả hai quyết định
 hẹn hò, quen nhau cũng được một thời gian nói thẳng ra là chỉ vỏn vẹn vài
 tháng thì dứt. Tâm sự với nó thì nó bảo " Chán lắm mày ơi, thấy không hợp
 nữa. Nó bảo thủ với gia trưởng quá".
Tumblr media
Kể tiếp,  là một anh bạn từng học thêm chung môn Văn hồi cấp 2, cũng nhắn tin
 tâm sự với mình là vừa mới chia tay bạn gái. Nghe kể thì mới thấy thương thiệt,
 cô bạn gái có người khác chỉ vì cậu bạn mình dành ít thời gian cho cô quá- 
 nên đành chia tay.
Tumblr media
Nghĩ lại thì chuyện gì phải xảy ra trong cuộc sống này thì nó cũng sẽ phải xảy ra
 thôi ! Ta cũng không thể lường trước được. Khi yêu thì nhau, người ta đến với
 nhau cũng chả cần lí do gì hết. Hỏi " Vì sao anh lại yêu em ?"- " Vì em là em,
 anh yêu con người của em". Đến khi hết yêu rồi thì có cả hàng tấn lí do, cho dù
 bạn đẹp, bạn ốm, bạn béo hay tài giỏi đến mấy cũng đủ để người ta tìm lí do để
 "dừng lại" và rời xa ta. Vì khi " hết yêu " rồi thì có níu kéo cũng vậy thôi. Cũng
 có nhiều lí do nghe tưởng chừng như cao cả và tốt đẹp lắm, thật ra chỉ là cái cớ
 khi họ phát ngán với một mối quan hệ " Anh thương em, nhưng người như anh
 không xứng đáng với em", hay " Anh còn nhiều thứ để lo lắm, chưa nghĩ đến
 chuyện tình cảm được. Ta dừng lại nhé". Đàn ông con trai thời này là như vậy?
 À mà không, con người chúng ta thì chắc hẵn  sẽ có lúc cũng có người như
 vậy thôi! Khi ta cảm thấy không cần nhau nữa, đó là lúc hạnh phúc bỏ ta mà đi.
 Chúng ta hãy cứ suy nghĩ tích cực và đơn giản , chuyện "chia tay" chỉ là một
 trải nghiệm mà những ai muốn trưởng thành đều phải trải qua và đối mặt. Đừng
 cố gồng mình lên và bi lụy quá mức, vì mọi chuyện một khi đã có "bắt đầu" thì 
sẽ luôn đi kèm với một "kết thúc" ( Cuộc vui nào cũng sẽ đến lúc phải tàn ). Sai
 lầm lớn nhất của chúng ta là nghĩ đối phương sẽ vì mình mà thay đổi. Lầm
 tưởng lớn nhất của chúng ta là nghĩ họ sẽ "luôn luôn", "mãi mãi" bên cạnh
 mình, và không bao giờ bỏ đi.
Tumblr media Tumblr media
   Trên đời này, bạn đối tốt với bất cứ ai không quan trọng, vấn đề là họ có thực
 sự xứng đáng để nhận sự tử tế từ bạn hay không ? Nếu bạn luôn tha thứ cho 
kẻ luôn phản bội bạn, đó không phải là "BAO DUNG", mà là "KHỜ DẠI". Nếu
 bạn yêu kẻ luôn tìm cách rời bỏ mình, đó không phải là "NHẪN NẠI", mà là 
"NGU NGỐC". Và nếu bạn khóc vì kẻ không thấu hiểu cho mình, đó không phải 
là "YẾU ĐUỐI", mà là "ĐÁNG THƯƠNG".
                                                                                               ( Khải Vệ )
Tumblr media
Thực ra trong tình yêu thì có vô vàn lí do để con người ta quyết định dừng lại.
 Ngoài chuyện hời hợt với tình yêu thì còn có thể không hợp nhau, không hiểu
 nhau, đối phương thay lòng đổi dạ hay do nhiều phía tác động. Ta và người ấy 
có khi sau này sẽ không thể đi cùng nhau trên một con đường nữa thay vì tự 
trách bản thân, đau buồn khóc lóc thì sao không học cách yêu thương bản thân
 mình hơn, đứng lên và bước tiếp... Có phải ai trong chúng ta cũng đều mang 
trong mình một vết thương lòng, đã từng một lần đau khổ vì phải nói lời "chia 
tay"? Khó chịu và bức rứt lắm ha?, ta luôn tự hỏi phải mất bao lâu mới quên đi
 được họ: một tháng, một năm, mười năm hay phải mất cả một đời? Nhưng các
 bạn ơi!!! Nỗi đau nào rồi cũng sẽ phai mờ theo năm tháng mà thôi. Vậy thì cớ 
sao ta lại phải tự làm khổ mình, tự tạo cho bản thân một nhà tù rồi giam mình
 trong những nỗi buồn dằn vặt ấy. Khi chúng ta đang thẩn thơ, khóc lóc tỉ tê thì
 cuộc sống ngoài kia vẫn tiếp diễn, hơn hết người cũ của chúng ta thì chắc có lẽ
 cũng đang vui vẻ với cuộc sống mới của họ, thế sao ta lại phải tự làm đau khổ,
 hành hạ bản thân mình như vậy. Cuộc sống của chúng ta đâu chỉ có tình yêu
 là quan trọng, mà ta còn có gia đình, bạn bè, tương lai và cả bản thân mình 
nữa. 
Tumblr media
Chúng ta hãy rộng lượng mà quên đi và tha thứ cho những người không thể 
yêu ta, hay đã làm tổn thương ta. Và hãy cám ơn tất cả những người đã từng đi
 qua trong đời, hãy nói cảm ơn với những tổn thương họ đã gây ra, vì nhờ có họ
 mà ta đã có thể mạnh mẽ hơn, nhờ có họ ta có thể có nhiều thời gian để chăm
 sóc, nâng niu bản thân và được làm những gì ta thích mà trước đây chúng ta
 chưa có cơ hội để thực hiện, và nhờ có họ ta mới biết được " Đừng bao giờ mù
 quáng mà tin bất cứ ai trong cuộc sống này". Hãy cảm ơn và tha thứ cho họ,
 chúc họ sẽ luôn bình an trên con đường của chính mình. Vì khi một người làm
 cho bạn đau khổ, bởi ẩn sâu bên trong nỗi khổ của họ đang trào trực ra ở 
bên ngoài, họ không đáng để bị xa lánh, chê bai mà họ rất cần sự giúp đỡ của 
bạn. Cuối cùng thì, cho dù là ai đi qua ai, là ai bỏ rơi ai,thì rồi cũng sẽ không còn
 quan trọng nữa, điều cuối cùng ở lại trong cuộc đời mỗi người sẽ chỉ là những
 yêu thương thật tâm, là những điều đáng trân trọng hơn những tổn thương của
 ngày cũ. Hãy cứ nói lời cám ơn!
Tumblr media
 Bản thân mình cũng không phải là người luôn gặp được nhiều suôn sẻ trong 
chuyện tình cảm, nhưng mình cũng từng trải qua những lần tổn thương đó,
 cũng thấu hiểu được một phần nào! Chia tay à ? Đau chứ sao không! Hãy cứ 
khóc nếu bạn buồn, cứ la hét thật to nếu điều đó làm bạn thoải mái. Cứ khóc,
 cứ thất vọng, nhưng đừng lâu quá nhé. Vì chúng ta còn bận phải sống tiếp cho 
ngày mai nữa, thời gian không ngừng lại để đợi chúng ta đâu! Và các bạn gái 
của tui ơi, hãy đứng dậy và bước tiếp thôi nào. Hãy cho bản thân ta một cơ hội
 để kết thúc và bắt đầu lại theo một cách tốt hơn những gì ta đã trải qua trước 
giờ. Cuộc sống là một chuỗi ngày trải nghiệm, vui hạnh phúc sẽ đến. Và bên 
cạnh đó buồn mất mát chắc chắn cũng sẽ đến. Cứ mở lòng mình ra, nếu là 
hạnh phúc thì mừng. Nếu không thì sẽ vấp ngã nhưng ta phải tự đứng lên, ta sẽ
 lại thêm được một bài học mới. Cứ bước tiếp, học hoài rồi cũng sẽ giỏi thôi!
Tumblr media Tumblr media
 " Khi ai đó rời bỏ chúng ta, đừng bao giờ cầu xin chút ít xót xa của họ. Bởi ở
 tận cùng của một mối quan hệ, không còn ai muốn để tâm và thật lòng với 
người ở lại thêm đâu."
 " Khi ai đó để chúng ta một mình, đừng ngu dại chờ họ quá lâu. Bởi người chân
 tâm thì không khiến ta phải đợi, người đã rời xa để ta ở lại thì chẳng muốn trở 
 về."
Tumblr media
     " Khi ai đó vô tâm quá, đến nỗi mà chẳng còn thời gian rỗi để dành cho bạn, 
đừng tự huyễn mình rằng khi hết bận họ sẽ lại quan tâm. Bởi vài tin nhắn hỏi 
han, một cuộc điện thoại, chẳng tốn đến vài trăm giây quan trọng của cuộc đời.
 Chỉ là họ muốn hay không mà thôi!"
   Mỗi lần yêu sai, sẽ tự thân có được bài học giá trị. Đến khi chọn đúng, sẽ tìm 
được người cạnh bên đến cuối cùng.
                                                                                   ( Khải Vệ ) 
Tumblr media
Gửi đến các bạn gái đã và đang vấp ngã, tuyệt vọng trong chuyện tình cảm. 
Mình biết và rất hiểu sau khi chia tay luôn là quãng thời gian khó khăn và đầy 
đau khổ. Nhưng khi ta kết thúc một mối quan hệ không có nghĩa là mọi thứ 
chấm hết, nỗi tiếc nuối hay niềm ân hận không giúp cho mối quan hệ quay lại
 như trước, hãy để cho tất cả trôi đi, còn các bạn thì phải tiến lên phía trước 
thôi nào !!! Bời vậy đừng đắm chìm quá lâu trong đau khổ, thay vào đó hãy xốc
 lại tinh thần để giúp bản thân vượt qua thời kì tuyệt vọng này và bắt đầu một
 cuộc sống mới, một cuộc sống với những cơ hội mới để ta tìm đến với những 
điều mới tốt đẹp hơn nhaaaaa!!!!
Tumblr media Tumblr media
0 notes
Photo
Tumblr media
“You did nothing wrong! I broke my own heart, in believing that a person like you could ever resemble a person I need” -faraway
1 note · View note
Photo
Tumblr media
"In the dark time, the eye begins to see"
0 notes
Text
Thanh Xuân Rồi...Có Quay Trở Lại Không?
Tumblr media
  Nếu được hỏi khoảng thời gian  đẹp nhất và khó quên nhất trong cuộc đời 
mình là gì ? Thì chắc chắn sẽ là khoảng thời gian học cấp 3, thời gian ôn thi Đại
 học đến điên cuồng. Đó thực sự là những kỉ niệm khó quên, mà chúng ta sẽ 
không bao giờ có cơ hội để quay lại được nữa !
                                                    Hạ Chia Xa
                                                           Võ Thị Minh Lộc
                                   Hạ bâng quơ đậu mềm trên nhánh lá                                    Con ve sầu nức nở khúc tình ca                                    Bạn bè chia tay người đôi ngã                                    Biết tìm đâu giữa năm tháng bộn bề                                    Biết tìm đâu giữa khoảng trống pha lê                                    Màu bằng lăng níu lòng ai chung thủy                                    Hoa điệp vàng buồn trãi khắp lối đi                                    Đưa ta đến nẻo đường xa chấp chững                                    Chưa đến ngày chia tay mắt bạn bè đã rưng rưng                                    Ta thương quá những tháng năm mơ mộng                                    Đường đời rộng mà lòng ta rất mỏng                                    Chỉ ngọn gió vô tình ta đã cuốn bay xa                                    Biết tìm đâu những năm tháng đã qua                                    Trang thơ tím tuổi thần tiên đã đọng lại                                    Ta mãi miết tìm thời thơ ngây vụng dại                                    Cháy mãi lòng khi hạ đến chia xa...
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
  Tuổi 18, là tuổi của một thời thanh xuân tươi đẹp,là tuổi chẳng còn ngây thơ 
vụng dại nhưng cũng chẳng đủ để gọi tên hai chữ "trưởng thành". Tuổi 18, ta 
bắt đầu lo lắng và mơ hồ cho tương lai phía trước, sợ hãi những vấp ngã đớn 
đau. Nhưng tuổi 18 cũng là tuổi mà người ta thường dành rất nhiều sự nuối tiếc 
để nói về quãng đời học sinh cắp xách đến trường. Đối với mình cấp 3 quả thực
 là một khoảng thời gian tuyệt vời mà sau khi chia xa, cho dù là một năm -hai 
năm, hay cho đến mãi sau này ai ai cũng đều lưu luyến và nhớ mãi một thời 
thanh xuân tươi đẹp này. 3 năm nghe có vẻ thật dài, nhưng chớp mắt một cái ta 
đã đứng ở vạch của tuổi thanh xuân này rồi, còn nhớ lại khoảng thời gian còn 
cuống cuồng ôn thi Đại học hôm nào mà giờ đây đã chuẩn bị trở thành sinh viên
 năm thứ hai. Tất cả giờ đây chỉ có thể tìm thấy trong những câu chuyện, những
kỉ niệm mỗi khi ta nhớ lại.Trong chúng ta, ai cũng có một thời tuổi trẻ và những
 câu chuyện về tuổi trẻ cho riêng mình, trong mỗi câu chuyện ấy đều có những 
hồi ức đẹp kèm theo cả sự tiếc nuối mãi in dấu lại nơi đáy của trái tim. 
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
  Nhớ lúc ấy, chân ướt chân ráo bước vào cấp 3 chỉ mong sao được quay lại về
 thời học cấp 1 cấp 2, vì cảm thấy sợ sệt khi học ở một môi trường mới cùng với
 những chương trình học nặng nề, kiến thức khô khan khiến ta khó mà nuốt nỗi.
 Nhưng sau khi đã quen được, thích nghi được với môi trường cấp 3, thì mình 
nghĩ lại " hóa ra cấp 3 không đáng sợ hay nhàm chán như mình tưởng ". Lúc đó
 trong tay chẳng có gì ngoài một mớ kiến thức từ sách vở lúc nhớ lúc quên, 
chẳng có gì ngoài đám bạn to xác, mấy thằng đực rựa chuyên bày trò phá 
phách chọc ghẹo mấy đám con gái trong lớp. Rồi những tình cảm tuổi học trò
 ngô nghê, vô tư trong sáng làm ta nhớ mãi không quên được. Nhưng thứ quý
 giá nhất mà tuổi học trò chúng ta có được là một tâm hồn đầy mơ mộng, một
 trái tim của tuổi thanh xuân tràn đầy sức sống. Tuy không giàu có về vật 
chất,cũng chẳng hề cao sang. Nhưng cấp 3 lại là quãng thời gian tươi đẹp nhất
 trong mỗi cuộc đời con người, vì những gì chúng ta có đều là những gì thuần 
khiết, trong sáng nhất, và những đam mê-khát vọng xuất phát từ con tim.
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Tuổi học trò là mỗi sáng thứ hai phải lật đật dậy sớm để kịp giờ chào cờ.
Tuổi học trò là những lần bị thầy Hà, cô Tâm ghi phiếu bắt phạt.
Tuổi học trò là những lúc giận hờn cãi vả với bạn bè.
Tuổi học trò là khi nghe tiếng chuông reo là chạy ào ra căn tin chỉ để hí hửng mua đồ ăn và cùng tám với bạn bè.
Tuổi học trò là mỗi trưa phải ở lại trường lê lết ngoài hành lang để chờ tiết học thể dục buổi chiều.
Tuổi học trò là mỗi ngày suy nghĩ nên ăn sáng ăn trưa món gì ( nui Phượng, trà tắc bà già, lẩu family mart , hay bún ốc ngay siêu thị ).
Tuổi học trò là những lần liều mạng ghi phao trong những giờ kiểm tra.
Tuổi học trò là những lần lo sợ tan nhà nát cửa khi " báo điểm về nhà ".
Tuổi học trò là những buổi trưa nóng oi bức phải ở lại trường tập Flashmob.
Tuổi học trò là những lúc cả lớp ngồi xúm lại hát hò ầm trời.
Tuổi học trò là những lúc vắng tiết, thằng lớp trưởng bày đầu chơi ma sói.
Tuổi học trò là những lần ăn vụng, ngủ gục trong giờ học.
Tuổi học trò là những lần cả lớp bị con bê đê Lý Hồng Lâm tra tấn lỗ tai với một loạt cái live show âm nhạc
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
   Ba năm cấp 3 là một khoảng thời gian tuy ngắn nhưng là điều mà mỗi học 
sinh luôn trân trọng và giữ gìn, là những kỉ niệm ta khó lòng nào mà quên được.
Nhớ nhất những tiết học Toán của cô Viên, thầy Trãi "chuyên ăn vụn" và thầy 
Vắng bá đạo.
Nhớ nhất những tiết học Văn vui tươi của cô Thúy, cô Hòa hay cô Lộc.
Nhớ nhất những tiết Anh Văn bổ ích nhưng cũng thiệt là buồn ngủ của thầy 
Quốc Anh, hài hước cùng với thầy Trường Linh hay đầy nghiêm nghị của cô
Nga.
Nhớ nhất những giờ học Công Dân dễ thở của cô Hậu, thầy đeo kính, cô Thủy.
Nhớ nhất là giờ học Hóa đầy mệt mỏi và nhàm chán của cô Phúc, cô Ân và thầy
 Lâm Trần Hữu.
Nhớ nhất tiết học Vật Lý của cô Diệu dễ thương, cô Dương xinh đẹp và cô Lan 
hài hước.
Nhớ nhất những giờ học Sử thoải mái của thầy Thắng, cô Hằng, nhưng đầy áp 
lực ở cô Ánh.
Nhớ nhất là đêm đốt lửa trại, cả tập thể MC cùng nhau quây quần, chia sẻ và bỏ
 qua, tha thứ cho nhau ở những lần giận hờn nông nổi.
Nhớ nhất những lần bị thằng Hiếu bắc kì, thằng Duy ti lòi cho tập bơi hay hành 
hạ con gái trong lớp bằng nhiều trò quái dị của chúng nó.
Nhớ nhất là lúc đám con trai trong lớp cho Lâm bê đê lên cột ngay giữa trường.
Nhớ nhất là những lần make up cùng với các chị em khi nghe hôm nay có buổi 
chụp hình tập thể.
Nhớ nhất là những lần hát karaoke với chồng móm " Mỹ Tiên".
Nhớ nhất và thương nhất các bạn cho mình ăn ké mỗi khi mình hết tiền ăn 
sáng.
Nhớ nhất giọng cười của Trần Thị Thảo Hiền.
Nhớ nhất món miến chay của Mimi cam.
Nhớ nhất món nui "dở ẹt" của Mỹ Tiên.
Nhớ nhất là những chuyến đi Đà Lạt cùng với bạn bè, thầy cô.
Nhớ nhất là khoảng thời gian lo lắng khi ôn thi Đại học.
Nhớ nhất là ngày lễ tri ân cùng những giọt nước mắt đầy niềm tự hào của cha 
mẹ, hay những giọt nước mắt sắp phải chia tay một phần đẹp nhất của tuổi trẻ.
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
  Cuộc đời học sinh trong 12 năm học sẽ phải trải qua 3 cuộc chia tay: cấp 1, 
cấp 2 và cấp 3.Nhưng những gì còn lại ở những năm tháng học cấp 1, cấp 2 
thuộc về kí ức tuổi thơ, đó là những mảnh kí ức và cảm xúc vụn vặt của những 
cô bé, cậu bé vẫn còn vô cùng non nớt, ngây ngô. Nhưng khi lên đến cấp 3,
 ngưỡng tuổi của những người đang dần trưởng thành, mọi khoảnh khắc,
 những suy nghĩ và cảm xúc đều bộc lộ một cách rõ nét hơn. Ở bên nhau vui vẻ 
bao nhiêu, khi xa rồi càng thấy trống trải và hụt hẫng bấy nhiêu. Điều đáng tiếc 
nhất là, những người ở bên ta thời thanh xuân này, qua thời gian có thể sẽ 
không còn gặp lại được nữa.
Nuối tiếc nhất là ta sẽ không bao giờ được khoác lên mình chiếc áo dài trắng,
 hay bộ đồng phục trắng thời học sinh.
Nuối tiếc nhất là khi không còn cơ hội để tụ tập nói xấu mấy đứa mình ghét với
 mấy chế Mimi, Mỹ Tiên, Gia Bèo, Như Ngọc, Nhi Lil.
Nuối tiếc nhất là khi không còn được gặp lại bạn bè.
Nuối tiếc nhất là khi không còn được Pâu Đê, Bèo, Mỹ Tiên qua nhà ăn cơm 
chung trong những ngày học Anh Văn thầy Lữ.
Nuối tiếc nhất là khi không còn cơ hội để được ăn những món lặt vặt ở căn tin 
nữa. Và điều nuối tiếc nhất là bản thân mình chưa kịp nói lời cảm ơn bố mẹ, thầy cô
 ,tập thể các bạn D6 và mái trường Marie Curie. Vì nhờ có họ, mình mới có 
được một thời thanh xuân thật đẹp đẽ, một thời học sinh vô tư, vô lo và những 
kỉ niệm đẹp nhất chỉ có ở cuộc đời của mỗi người.
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
  Trang kết của một chương tuổi trẻ cũng đã khép lại, tất cả những kỉ niệm  năm 
ấy giờ cũng đã thuộc về quá khứ. Bầu trời cùng tương lai của chúng ta ở những
 năm cuối là khoảng sân rộng lớn rợp bóng cây, là lớp học như ngôi nhà thứ hai,
 là tiếng chuông reo inh ỏi bên tai hằng ngày, là tiếng nói của thầy cô, là tiếng 
cười đùa của bạn ... thôi thì hôm nay xin được phép khép lại một lần nữa. Rồi 
chúng ta sẽ lại tìm thấy cho mình những khoảng trời mới. Sẽ là những lúc hân 
hoan, cuồng nhiệt, những lúc hoang mang lạc lối,những thất vọng,cô đơn và cả
 những lúc điên khùng chỉ có ở tuổi trẻ.Thời khắc trôi qua, có bao nhiêu nuối tiếc
 cũng chẳng thể quay lại được nữa rồi. Chúng ta và cùng đoạn thanh xuân này, 
dù có thế nào cũng đã để lại cho nhau những kỉ niệm tươi đẹp nhất...
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
  Bên cạnh đó, cũng quên không chúc các em 2k năm nay sẽ hết mình, thuận lợi
 trong kỳ thi Đại học sắp tới. Cho dù kết quả có ra sao đi chăng nữa thì ít ra 
chúng ta đã cố gắng, đã làm hết mình. Nhưng cũng đừng quên "You'll never 
walk alone, we will stand behind you",  bên cạnh các em vẫn còn thầy cô, gia 
đình và bạn bè. Họ sẽ là niềm tin, lời động viên, và là chỗ dựa tinh thần vững 
chắc khi các em thấy mệt mỏi. Vì vậy hãy cố gắng hết sức, chứng tỏ hết khả 
năng của mình cũng như kiến thức mà ta đã tích lũy được trong 12 năm đèn
 sách , nếu như ta đã vượt qua  được những áp lực trong kì thi đó, ta sẽ thấy
 nhẹ nhõm rất nhiều, đó thực sự là một kì tích , điều kì diệu mà ý chí con người 
tạo nên!
2 notes · View notes
Text
Yêu Xa
Nên hay Không ? ( the last part )
Tumblr media
  3. Lối thoát cho bản thân
  Cuối cùng vì sự ích kỉ của bản thân, không ai muốn bản thân mình bị tổn 
thương nên ta đành chọn ra một cái kết an toàn cho chính mình. Nguyên nhân
ta quyết định làm vậy cũng dễ hiểu
thôi ! Vì tuổi trẻ là tuổi của sự trưởng
thành, thay đổi trong từng suy nghĩ, tuổi
của sự bồng bột, dám nghĩ 
dám làm, tuổi của việc bắt đầu cho những tương lai, dự định sau này. Dẫu sao 
thì tình yêu xa vẫn luôn đẹp theo cách mà nó vẫn đẹp, đó là khi hai người luôn 
nghĩ đến nhau, có mục tiêu cho tương lai của cả hai và vững lòng vì nhau. Còn 
khi tình yêu xa tan vỡ, ta cũng đừng vội trách bất cứ ai, vì quyết định của ta ở
 thời điểm ấy là chính xác những gì ta muốn. Rồi thì mỗi người sau này 
ai cũng phải bận rộn sống tốt cuộc sống của chính mình. Yêu nhau nhưng 
không thể đến được với nhau thì bạn hãy cứ nghĩ đơn giản thôi, là do cả hai có 
duyên nhưng không phận, chuyện tình của ta chỉ đến đây thôi. " Một ai đó ra đi,
 có lẽ vì họ nghĩ những gì mình cần có thể còn đang ở phía trước, họ không thể 
dừng chân ở nơi ta". Và hãy cứ nói lời cám ơn với những tổn thương họ đã gây 
ra, hay những niềm hi vọng sáo rỗng họ đã vẽ nên trong ta. Hãy cứ cám ơn 
những điều đó và xem đó như là một bài học cho chính mình để cuộc đời ta 
được thảnh thơi và bước tiếp. Và tiếp đến là hãy trao cho họ sự tha thứ, tha thứ
 cho họ vì đã thất hứa, tha thứ cho họ vì chúng ta quá hoàn hảo nên họ cảm 
thấy áp lực không thể ở bên mà rời bỏ ta. Hãy cứ tha thứ và cầu chúc cho họ 
một cuộc đời an bình, dù sao họ cũng là người mà ta từng hết lòng yêu thương 
và tin tưởng. Cuộc đời chúng ta sẽ thanh thãn hơn và nhẹ nhàng hơn, con 
người chúng ta sẽ có những cái nhìn tươi sáng hơn nếu ta biết dành cho nhau 
những lời cảm ơn và chân thành, dù cho nó là lời cảm ơn vì những tổn thương
 họ đã gây ra. Và các bạn ơi, cũng đừng vội buồn "everything happens for a 
reason", cứ hi vọng và chờ đợi đi vì cái cũ ra đi biết đâu cái mới tốt hơn gấp 
trăm lần đang đến với ta thì sao !
▪️ Hi vọng qua bài blog này sẽ một phần nào giúp các bạn cảm thấy ổn hơn và 
suy nghĩ kĩ càng hơn khi đưa ra quyết định cho tình yêu của mình. Nếu bạn 
không nỡ buông tay người mình thương, không đành lòng khi để họ ra đi, ray
 rứt tiếc nuối mối quan hệ này, thì cứ thử "yêu xa" đi, tuổi trẻ mà, việc gì cũng 
dám làm thì "yêu xa" có gì mà không dám phải không? Nhưng mình nói trước 
nó sẽ rất đau, đau gấp trăm lần khi yêu gần nữa đấy! Nếu có tiến triển tốt thì 
mừng, nếu thất bại thì cũng chả sao; ta lại có thêm một bài học mới, một kinh 
nghiệm mới và trải nghiệm mới, để khi sau này có nhớ lại thì "À, hóa ra mình 
cũng đã từng có một thời như thế, một thời yêu đến cuồng nhiệt, yêu hết mình 
chả nghĩ đến ngày mai". Và cũng xin gửi đến những ai đang yêu xa, xin chúc 
cho họ có một tình yêu vững chắc và hạnh phúc. Cũng không quên chúc cho 
những ai đã từng vấp ngã, thất vọng trong việc yêu xa sẽ có một cuộc sống mới
 tốt hơn, và gặp được tình yêu mới rạng ngời và mãi mãi.
Tumblr media
4. Lời tạm biệt
Một vài lời muốn gửi đến tình yêu đầu đời của tui, tình yêu tuổi 18 ngây ngô,
 ngốc nghếch =)))). Gửi HĐ, bây giờ nghĩ lại H và Đ đã quyết định sai lầm rồi ha!
 Thời gian quen nhau không quá dài cũng không quá ngắn, suy nghĩ của cả hai 
còn con nít, cứ nghĩ sẽ cố gắng vì nhau là được. Cùng nhau ước mơ, sẽ cùng 
nhau làm cái này, làm cái kia, đi chỗ này, đi chỗ kia. Rốt cuộc khoảng cách đã 
làm ta thay đổi, người từng quan trọng, người từng nói sẽ cố gắng vì mối quan 
hệ của cả hai bây giờ trở thành người lạ " thân thuộc". Phải chi H và Đ lúc đó có
 thể mạnh mẽ hơn, bỏ qua sự ích kỉ của bản thân, suy nghĩ kĩ càng hơn thì giờ 
đâu phải như ngày hôm nay. H từng ghét Đ sau khoảng thời gian đó, trách Đ rất
 nhiều nhưng nghĩ lại thì thấy cả hai đều có lỗi, cả H và Đ đều là người tự bắt 
đầu, biết là chẳng sẽ tới đâu nhưng vẫn cố đâm đầu vào. Nhưng H thấy vui khi
 cả hai chúng ta chả ai lừa dối gì nhau. Nhớ lần cuối cùng nói chuyện với nhau 
hôm sinh nhật H, H muốn hai chúng ta làm bạn bè bình thường với nhau nhưng
 có lẽ đó là quyết định sai lầm của H. Khi nói chuyện lại với Đ, H thấy nhẹ nhõm
 và vui lắm; cứ nghĩ sau tất cả mọi chuyện cũng có thể bình thường lại được,
 nhưng thật ra là không. H thấy vui vì nói chuyện lại với Đ chứ không phải khi ta 
chấp nhận xem nhau như bạn bè, H biết Đ có ý muốn thân thiện, bình thường 
lại với H, nhưng H cố tình ignore tin nhắn của Đ, không phải vì H ghét Đ cũng 
không phải là khinh Đ không muốn rep; mà vì H chưa sẵn sàng chưa đủ tự tin 
để có thể nói chuyện và làm bạn với Đ, you know " everything takes time.”
 Nhưng cuối cùng Đ cũng tìm thấy được người mới, mừng cho Đ vì đã có người
 để quan tâm và chia sẻ cùng đi qua những năm tháng ở nơi chốn xa lạ, H hi 
vọng Đ sẽ có một cuộc sống mới tốt hơn, hạnh phúc mới với người mình yêu và
 có đủ ý chí và năng lượng để vượt qua những khó khăn trong cuộc sống
 để vươn tới một tương lai tốt đẹp. H biết Đ cố gắng rất nhiều, không phải chúng
 ta chưa từng cố gắng vượt qua những thử thách của thời gian và khoảng cách,
 chúng ta đã cố gắng; đã hết mình nhưng tiếc là kết quả không đủ đẹp.. Vì ta đã
 cố gắng hết sức nên chả có gì hối tiếc. Vậy thôi! H mong là sau này cho dù là 
10 năm hay 20 năm nếu có duyên thì sẽ gặp lại; H hi vọng ngày đó khi ta gặp 
lại nhau không còn gợn lòng hay oán trách nữa!
Tumblr media
1 note · View note
Photo
Tumblr media
There are two types of a guy that we must never ever ever  forgive them   1. a brutal man   2. an adulterous man Because once they treated us like that; there will be the second time, the third time and many many times like that !
          “ To follow the beaten track.”
0 notes
Text
Yêu Xa
Nên hay Không ? ( part 2 )
Tumblr media
2. Yêu xa ở tuổi trẻ ( không có mục đích cho tương lai ) 
   Ở cái tuổi vừa đạt mốc "trưởng thành" mà lại quyết định yêu xa thì kiểu nào 
cũng thiệt. Thiệt thì thiệt thòi cho cả hai, nhưng con gái chúng mình sẽ là 
người  đau buồn nhiều hơn. Độ tuổi từ 18 đến 20 là tuổi đẹp nhất của con 
người, cái tuổi nổi loạn, ăn chơi bay bổng, thử sức, thích khám phá
cái mới cái lạ. Tuổi của những ước mơ, những hoài bão cho tương lai 
cớ sao lại quyết định yêu xa rồi chờ đợi... kết quả 1/10 thôi!. Nếu các 
bạn đang có bạn trai/ bạn gái sắp phải rời xa ta để đi du học hay định
 cư ở một đất nước xa xôi nào đó thì việc chọn lựa  nên tiếp tục hay từ 
bỏ là tùy thuộc vào các bạn. Vì bản thân mình là một du học sinh, mình
 hiểu và cũng trải qua những khó khăn ở một phương trời mới, một đất
 nước xa lạ. Nó rất khó khăn các bạn ơi ! Phải tập làm quen, tập thích nghi 
với cuộc sống mới, môi trường mới và bạn bè mới;  tập làm quen với những
 thứ bào mòn tinh thần con người ta hằng ngày, cơm áo gạo tiền hằng tháng, 
những cái tủn mủn vụn vặt của cuộc sống mới, có rất nhiều khó khăn mà người
 khác không thể hiểu. Vậy  khi "yêu xa" ở cái tuổi này là ta đã chấp nhận sẽ bị 
tổn thương, là sẽ đau đáu trong lòng khi họ nói với ta những câu vô tình hay cụt 
ngủn cho có. Là những giọt nước mắt khi cả hai bất đồng ý kiến nhưng chỉ biết 
vỗ về nhau qua màn hình điện thoại. Là trông ngóng, đợi chờ mòn mỏi, lo sợ họ
 sẽ thay lòng và tự hỏi " họ có đang nhớ mình không?". Một người bạn mới của 
mình đã nói " tình yêu du học cực kì thiếu tính vững chắc, là mỗi người một 
phương trời một của lạ kể cả thiếu hơi cũng làm con người ta lung lay", sự thật 
luôn phũ phàng, nhưng ở cái tuổi thích khám phá, thích mới lạ thì cái mới sẽ 
luôn vui hơn và thú vị hơn cái cũ nhiều! Nếu như bạn trai/ bạn gái của bạn có 
thề non hẹn biển với bạn thì mình xin nhắc bạn chỉ nên nghe cho vui thôi, nghe cho có 
thôi vì khi yêu rồi nói gì chả được. Thay vì nghe cho vui thì hãy nhìn cách họ 
làm, cách họ cố gắng để duy trì mối quan hệ của cả hai, vì người trân trọng lời 
hứa sẽ không dễ dàng hứa; chẳng qua vì ở những lúc cao hứng con người ta 
thường bộc lộ khá nhiều qua lời nói, nhưng quan trọng là họ có thực hiện hay 
không?
  Và nếu như tình trạng "yêu xa" của bạn đang ở tình trạng không thể cứu vãn 
được nữa, bạn cảm thấy mệt mỏi và đau buồn. Hai bạn quyết định dừng lại mối
 quan hệ này, hay bạn trai/ bạn gái của bạn muốn dừng lại mối quan hệ của cả
 hai thì mình khuyên chúng ta hãy tôn trọng quyết định của họ, tôn trọng quyết 
định của bản thân mình. Có thể sẽ đau buồn rất nhiều và mình nghĩ họ cũng 
đau buồn như chúng ta thôi vì khi đưa ra quyết định như vậy họ hẵn cũng đã 
phải đấu tranh với bản thân và suy nghĩ rất nhiều. Ai mà lại chẳng thấy "đau" khi
 từ bỏ một người mình từng thương, từng là tất cả đối với mình. Nhưng lòng 
người là thứ dễ dàng thay đổi, so với việc mỗi ngày làm bạn với cái điện thoại,
 màn hình laptop hay chỉ có khi nhận được vài dòng tin nhắn qua loa, những 
cuộc trò chuyện vô nghĩa, thì việc có người khác bên cạnh quan tâm, chăm sóc 
vẫn là hơn cả phải không? Những lời hẹn thề mù quáng, ta nghĩ ta sẽ đợi được
 họ trong vòng 4-5 năm, nhưng thật ra cả ta và họ chỉ có thể chịu đựng được 
trong vòng vài tháng thậm chí chỉ vài tuần! Sự chung thủy và niềm tin luôn là hai
 thứ quá đắt đỏ trong những câu chuyện yêu xa. Không phải vì ta tiếc nuối thời 
gian hay tiếc nuối bản thân, mà bởi vì nó quá khó để thực hiện. Chẳng có gì 
khiến cho tình yêu tan vỡ nhanh bằng việc nản lòng. Chỉ đơn giản là thời gian, 
khoảng cách... Những thứ ấy thuộc về hiện thực, thuộc về thực tế. Và đương 
nhiên " lí thuyết và hiện thực là hai thứ hoàn toàn khác nhau", tình yêu xa xôi 
luôn luôn thua hiện thực!
Tumblr media
0 notes
Text
DIFFERENT CULTURE BETWEEN VIETNAM AND AMERICA
Tumblr media
* This is my essay about differences between Vietnam and USA. Besides that I 
want to introduce a little bit about Vietnam culture. Lets check it out !
     In several parts of the world, each country has its own unique culture. Culture
 might be known as the customs, religion, traditions, and so on of a country. 
Personally, I think there is a greater number of differences between Vietnam and
 America based on my experiences when I moved to the US three months ago to 
continue my studies. There are pronounced differences between the two 
cultures of Vietnam and America in the areas of the family life , education and 
important festivals.
         On the one hand, the family life of Vietnamese and American people differs
 greatly. In Vietnam, family is an irreplaceable part of Vietnamese life. There still
 exists extended families with two or three generations living in the same house.
 Vietnamese people tend to live with their parents until they get married. Even 
when they get married, the spouses will live with the husband's family where two
 or three generations live together. In my opinion, living in the same house like 
this may help to solve a lot of problems. For example, the family in which both 
husband and wife go to work, has grandparents who will look after and take care
 of their children. As a result, it is also a good environment for the children 
because there are always people around them to take care of them when they 
get sick or other unusual circumstances , and it also helps the relationship 
among family members become closer. On the other hand, Americans have a 
more open lifestyle than Vietnam. Most young Americans who reach the age of 
eighteen have a tendency to move out and live independently. They prefer to 
decide everything by themselves, and want to have more personal rights, and
 freedoms without depending on their parents.Thanks to this, American young
 people are more independent and mature compared to Vietnamese youth.
Tumblr media
        Along with the family lives, another difference is the education system. In
 Vietnam, the study program is more difficult than in the US. Moreover, the 
student must strictly follow the school regulations. For instance, Vietnamese 
students are not allowed to give their own ideas or speak directly to the 
professors without permission. The teaching method plays an important role in 
Asian countries that student will listen to the whole lecture and take notes. 
Moreover, if students have any question about the lecture, they need to look for 
the answers by themselves. In order to get a good score, they have to learn by 
heart whole lectures or take an extra class with a private teacher. As a result, 
Vietnamese students only know about study, and they study like a robot and lack
 social experiences. They do not have lots of free time for entertainment, this is 
because they have to study excessively. In contrast, the American education 
system is more relaxed, it allows students to express their opinion and ask a 
question whenever they do not understand. And the relationship between a 
student and a teacher in the American school is quite friendly where students 
are more confident when they need to express their opinion and make a 
conversation with lecturers.To be specific, the American system provides more 
realistic knowledge that helps students understand the information deeply, and 
teachers encourage young American learners to take part in learning activities to
 gain hands-on experiences and get the opportunity to communicate with their 
peers.
Tumblr media
        Finally, the last and the most interesting difference between Vietnam and
 the US culture is the important festivals, and how Vietnamese people and
 American people celebrate New Year. In Vietnam, Tet ( Lunar New Year or 
Vietnamese New Year ) is the most important festival, on this day Vietnamese 
people go back to their hometown to reunite and gather together with their 
families,besides that they help their families or relatives to tidy the house and 
make tradional foods for the New Year Day. Particularly,Tet is typically 
celebrated for three days, and the spirit of Tet in Vietnamese people usually lasts
 more than a week.The first day of Tet is usually spent with immediate 
family,people gather together to wish everybody in the family the best year 
ahead; then younger people often wear “ao dai”( Vietnamese’s traditional 
clothes) to visit their relatives or neighbors and they will receive red envelops
 that have money inside from elder people, which is considered as “lucky 
money”.The second day is for visiting friends, and the third day is dedicated to 
teachers and visiting pagodas or temples. Whereas, New Years in the United 
States only has one day to celebrate. People celebrate on New Year’s Eve and 
New Year’s Day. Many people hold parties at home or join in special 
celebrations to celebrate the upcoming New Year. After New Years day, 
everything will be back to normal,people are back to their work, and are ready 
for the new year ahead. At the same time,New Years Day between two nations 
also have one common point;New Years day is the best time for family and 
relatives to gather and spend time together.
Tumblr media
In conclusion,even though there are some clear differences between the 
cultures of both countries,there are still many similarities.Yet,I have learned a lot 
of things since I’ve been in America. This is such a good opportunity for me to 
know more about another culture and and traditions,specifically,the family’s 
relationship, the education system, and the important celebrations. In 
Vietnam,the relationship among family’s members are closer than America’s 
family. And the education system in America has a better instruction system than
 Vietnam. New year celebrations between two nations have their own jubilation, 
but they both play an important role in these two cultures. There are still so 
many differences between different countries. I think it is interesting to learn 
something new so that we can understand and explore something new out of the
 ordinary.
1 note · View note
Text
Yêu Xa
Nên hay Không ? ( part 1)
📢 Vài lời đầu tiên
Hi guys, đây là lần đầu tiên và cũng là
blog đầu tiên mà mình viết. Mình từng
mơ ước là có thể tự viết lên những bài
blog về những sự kiện, sự việc xảy ra
trong cuộc sống của chính bản thân
mình; nhưng vì còn nhút nhát và suy
nghĩ lúc đó chưa được chín chắn nên
không tự tin để thực hiện. Nhưng sau
những tháng ngày sống tự lập, tự nhận
thức và mở mang được nhiều kiến thức
mới cho bản thân ở một đất nước xa lạ,
mình nhận thấy bản thân mình đã
trưởng thành hơn, chín chắn hơn được
một phần nào về cách suy nghĩ và nhìn
nhận mọi việc. Sau những vấp ngã,
những bài học, những thất vọng, mình
nhận ra đó đều là những lẽ thường tình
của cuộc sống chúng ta. Việc mình
quyết định viết blog là có thể chia sẻ
những kinh nghiệm, những khó khăn
thử thách mà mình đã và đang trải qua;
qua đó là những lời động viên, khuyên
nhũ của những người thân, bạn bè yêu
quý của mình. Họ là động lực, là sức
mạnh để mình có thể tự đứng dậy và
bước tiếp trên con đường tương lai đầy
chông gai . Có thể những suy nghĩ giờ
đây của mình vẫn chưa đủ thấu đáo hay
chín chắn nhưng mong các bạn bỏ
qua và góp ý thêm cho blog mình thêm
phần hoàn thiện hơn, và bên cạnh đó sẽ
có những bạn đồng cảm hay có cùng
suy nghĩ giống mình thì mình mong qua
blog đầu tiên này của mình hay những blog kế tiếp
sẽ là những lời động viên đồng thời là
những kinh nghiệm để giúp đỡ các bạn
một phần nào!
"Yêu xa khó lắm
Yêu xa nhớ lắm
Yêu xa cô đơn nhiều lắm "
Chắc hẳn ai cũng biết tình yêu vốn là
một thứ rất xa xỉ, chẳng dễ dãi với một
ai. Và với "yêu xa" thì lại không dễ dàng
gì. Yêu xa là ta phải chấp nhận những
thiệt thòi, những thử thách và đặc biệt
là khoảng cách. Khoảng cách địa lí là
nguyên nhân khiến ta mệt mỏi, khiến
cho tình cảm - mối quan hệ của cả hai
trở nên mờ nhạt và cuối cùng dẫn đến
sự chán nản muốn buông bỏ. Nếu bạn
sẽ và đang trong tình trạng sắp phải "
yêu xa " thì mình muốn khuyên bạn hãy
suy nghĩ kĩ lại, suy nghĩ cho tương lai,
suy nghĩ đến những thử thách, những
khó khăn mà cả hai bạn sẽ phải đối mặt,
liệu bạn đã đủ can đảm, đầy bản lĩnh để
cùng người mình thương nắm tay 
vượt qua những trở ngại? . Bản thân
mình nghĩ việc "yêu xa" không dành cho
những bạn đang hay chuẩn bị bước vào
độ tuổi " trưởng thành ", "yêu xa" chỉ
thích hợp cho những anh chị ở cái tuổi "
trưởng thành" có sự nghiệp vững chắc,
có mục đích lâu dài, có ý chí- dũng cảm
đối mặt với những thách thức, và quan
trọng là có niềm tin, sự tin tưởng , thấu
hiểu và có ước mơ đến một "happy
ending" cho tương lai.
1. Yêu xa ở tuổi trưởng thành ( có mục đích )
Tôi đã từng được nghe, được chia sẻ và chứng kiến vô vàn những câu chuyện 
yêu xa. Sâu thẳm trong lòng họ cùng những ánh mắt chứa đựng đầy sự hi vọng,
 niềm hạnh phúc mà cả hai đang cố gắng để vun giữ chờ đợi người mình 
thương trở về để có thể vẽ nên một cái kết xứng đáng cho những gì cả hai đã
 phải cố gắng vượt qua. Và tôi luôn có một phần dành để ngưỡng mộ tình yêu 
của họ. Không khác gì tôi mà sẽ còn nhiều người khác nghĩ, những người quyết
 định yêu xa, quyết định để trái tim họ hướng về một nơi xa lắm. Chắc hẳn họ 
đã phải suy nghĩ dữ dội và có lòng can đảm đủ nhiều mới có thể dám " yêu xa "
 như vậy. Bởi yêu xa nói khó thì không hẳn là khó, mà nói dễ cũng chã phải dễ,
 lại chưa chắc có thể sung sướng về sau. Nhưng nhiều người họ vẫn chịu khó 
đầu tư thời gian, sự thông cảm, thấu hiểu và nhất là hi sinh cả chính tình cảm 
của mình cho người đang ở nơi phương xa ấy! Vậy những điều đó không phải 
là sự can đảm hay sự chân thành thì nó là gì ?
Chẳng hạn như bà chị hàng xóm thân thiết của mình cũng đã đến cái tuổi mơ về
 ngôi nhà và những đứa trẻ. Chị cùng người yêu của mình quyết định " yêu xa "
. Ở cái tuổi đáng ra phải có một mái nhà êm ấm, một người chồng tài giỏi và 
cùng những đứa con thơ. Nhưng chị quyết định chờ anh, chờ ngày anh học 
xong có được tấm bằng thạc sĩ - một công việc ổn định để có thể xây dựng một 
gia đình nhỏ ấm áp. Chị chia sẻ
* Yêu xa
Chị cảm thấy bản thân mình thật tội nghiệp khi yêu nhau mà vài ba tháng hay có
 khi một năm mới có thể gặp anh được một lần.
* Yêu xa
Chị cảm thấy bực dọc vì khoảng cách địa lí, những trận cãi vả cỏn con làm chị 
nản lòng muốn buông tay nhưng lại không nỡ.
* Yêu xa
Chị cảm thấy ghen tị, tủi thân khi bước đi giữa những phố phường tấp nập, cô 
đơn ngay trong chính thế giới của mình. Khi đó chỉ muốn về nhà thật nhanh để 
cùng trò chuyện, tâm sự với người mình yêu qua màn hình laptop hay màn hình
 điện thoại bé tẹo; nhưng cũng đủ khiến chị cảm thấy bình yên và ấm lòng.
* Yêu xa
Dạy chị phải mạnh mẽ, phải bản lĩnh vượt qua những cám dỗ tình cảm từ 
những người đến sau. Nhưng tình yêu cùng với sự mong mỏi ấy cũng thật lạ
 thường, nó khiến chị hiểu thêm ý nghĩa của những phút giây đợi chờ, biết trân 
trọng những kỉ niệm, khoảnh khắc khi hai người ở bên nhau. Nhưng may mắn 
hơn, chị còn người để chờ đợi, có một tình yêu một tương lai để hi vọng.
     Vài trăm kilomet có là gì ,khoảng cách địa lí cũng chỉ là những con số khi cả 
hai trái tim đều hướng về nhau. Và cái kết hạnh phúc cho cả hai anh chị cũng 
đến. Ngày anh trở về với những ước mơ đã thành hiện thực, những hoài bão 
tuổi trẻ nay đã được đền đáp. Cả hai đã quyết định làm nên một kết thúc có hậu
 cho cuộc tình đầy trắc trở nhưng ngọt ngào này bằng một lễ cưới vào tháng 10
 sắp tới. Bản thân mình rất ngại và rất sợ phải yêu xa và mình nghĩ nhiều bạn
 khác cũng có suy nghĩ giống mình, nhưng qua câu chuyện trên thì giúp ta thấy 
được yêu xa ( có mục đích ) không phải là một điều gì đó quá tiêu cực phải 
không? "Yêu xa" giúp ta biết trân trọng nhau hơn, giúp ta trưởng thành hơn 
trong nhiều suy nghĩ. Nếu đã quyết định "yêu xa", quyết định họ sẽ là người cuối
 cùng nắm tay ta tạo ra một cái kết viên mãn. Vậy thì chúng ta cần phải có đủ 
bản lĩnh, có đầy can đảm mà cần phải có cả lí trí và sự sáng suốt để cùng đối 
mặt, cùng vượt qua những cám dỗ ngoài ý muốn, những điều mới mẻ tưởng 
chừng như thú vị ở một phương trời mới. Nhưng những lúc yếu lòng như vậy 
xin người hãy thật tỉnh táo, sáng suốt nhớ lại vẫn còn người mong ta quay về 
cùng họ. Nếu chưa chắc chắn, chưa đủ tự tin vậy thì đừng nên "yêu xa"!
Tumblr media
1 note · View note