Tumgik
#Thảo Tự
shopminitop · 11 months
Text
3 cách tự làm dầu thảo mộc đơn giản tại nhà
Bài viết dưới đây sẽ giới thiệu đến các bạn quy trình tự làm dầu thảo mộc và 3 cách tự làm dầu thảo mộc rất đơn giản mà bạn có thể tự làm tại nhà. Quy trình tự làm dầu thảo mộc Chọn dầu nền Để làm một loại dầu thảo mộc bao gồm ba phần: dầu nền, loại thảo mộc bạn chọn và nhiệt. Bạn cần chọn một loại dầu để làm lớp nền. Bạn sẽ truyền thảo mộc vào dầu nền để tạo ra dầu thảo mộc mà bạn mong…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
tranandbeauty · 1 year
Text
10 Thực Phẩm Giúp Loại Bỏ Lông Tự Nhiên
Nếu bạn đang phải đối mặt với tình trạng mọc lông không mong muốn trên khuôn mặt (hoặc cơ thể) thì đây không phải là điều hiếm gặp. Trên thực tế, nhiều người thường chọn cách tẩy lông để giải quyết vấn đề. Nhưng cho dù bạn giải quyết bằng kem tẩy lông, tẩy lông hay cạo râu thì sẽ gặp phải nhiều tác dụng phụ sau đó. Tuy nhiên có nhiều cách để loại bỏ lông mọc không mong muốn - nhiều cách trong số đó là kết quả của việc thay đổi chế độ ăn uống của bạn. #tranandbeauty_com #Làm_đẹp_da #cách_loại_bỏ_lông #cam_thảo #loại_bỏ_lông #tẩy_lông #thực_phẩm #trà_xanh #Tự_nhiên https://tranandbeauty.com/loai-bo-long/
Nếu bạn đang phải đối mặt với tình trạng mọc lông không mong muốn trên khuôn mặt (hoặc cơ thể) thì đây không phải là điều hiếm gặp. Trên thực tế, nhiều người thường chọn cách tẩy lông để giải quyết vấn đề. Nhưng cho dù bạn giải quyết bằng kem tẩy lông, tẩy lông hay cạo râu thì sẽ gặp phải nhiều tác dụng phụ sau đó. Tuy nhiên có nhiều cách để loại bỏ lông mọc không mong muốn – nhiều cách trong số…
Tumblr media
View On WordPress
1 note · View note
spressnet · 1 year
Text
Những cách tốt nhất để giúp đỡ đau họng là gì?
Một số yếu tố có thể gây đau họng, chẳng hạn như bệnh tật, dị ứng và trào ngược axit. Tùy thuộc vào nguyên nhân, mọi người có thể sử dụng các biện pháp khắc phục tại nhà để giúp làm dịu cơn đau họng. #spress_net #Sức_khoẻ #cam_thảo #đau_họng #giảm_đau #mất_nước #mật_ong #thực_phẩm #Tự_nhiên #uống_nước https://spress.net/nhung-cach-tot-nhat-de-giup-do-dau-hong-la-gi/
Một số yếu tố có thể gây đau họng, chẳng hạn như bệnh tật, dị ứng và trào ngược axit. Tùy thuộc vào nguyên nhân, mọi người có thể sử dụng các biện pháp khắc phục tại nhà để giúp làm dịu cơn đau họng. (more…)
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
iambep · 7 months
Text
Thỉnh thoảng có vài ngày thật khó để sống. Về cơ bản đành phải đứng lên ra ngoài và ngắm nghía đường phố, tàng cây, mái ngói và con người. Ngồi gọi một cốc nhân trần thơm mùi cam thảo, nhấp vài ngụm, nghe tiếng rao vặt đi qua con ngõ nhỏ. Nhìn đôi giày mình đi, cái áo cái quần mình mặc, tặc lưỡi, thôi cũng vẫn còn đầy đủ. Trả tiền, đi bộ dọc theo những vỉa hè chật hẹp và đào xới. Con đường nào dễ dàng nhỉ. Có tuổi nào sau những tuổi tôi đang trải qua phải ít nghĩ đi nhỉ. Tôi tự hỏi lòng như thế, rồi lại mải miết sống. Lo toan đến trước và đến sau, tôi xoay xở trái phải, dần dần cũng quen. Buổi tối ngồi xuống viết kín một mặt giấy những từ ngữ lạc lõng, hòng động viên mình chút xíu. Thế mà cũng xong. Thế rồi cũng qua. BeP
485 notes · View notes
nhanam · 3 months
Text
Tumblr media
Chào các bạn, các bồ, các bro, các brồ mê sách vở văn chương và những thứ kỳ lạ khác và (không thể tin nổi) vẫn chưa bỏ follow Nhã Nam trên tumblr thân thương đang chìm sâu vào flop era trên nền nhạc lofi giữa vòng xoáy của mạng xã hội ngày càng hư vọng và cuồng điên này.
Vẫn là tôi đây, admin của nhiều ngày hôm qua với những cảm hứng bụi bặm nay không dưng được mang ra phủi trong cơn hưng cảm và tuổi già đã bào mòn cả thể chất lẫn tâm thần hồn (và cả đàn mèo của tôi nữa, nếu các ngài vẫn nhớ).
Tumblr media
Ngạc nhiên chưa, dường như bằng sức mạnh nội tại và hào quang chính mình không sở hữu, trải qua mấy bận bể dâu (đọc: covid và suy thoái kinh tế hay những thứ tương tự thế), tôi vẫn chưa chết và cũng chưa bị đuổi việc. Tắm mình trong ánh sáng chói lòa của cuộc giác ngộ, về một điều gì đó mà chính tôi cũng chưa hay, có thể là mình vẫn còn quá trẻ để chết? hoặc (!), đã đủ già để trúng quả bằng cách thôn tính luôn cái trang tumblr mà chính công ty chủ quản có lẽ cũng đã lãng quên này, để làm một cái gì đó, thật đen tối, thật hắc ám đầy khả ái và ngây ngất lòng người?
Nghĩ là nằm, tôi quyết định sẽ từ trong chăn ấm đệm êm mà hồi sinh trang tumblr này. Tranh thủ đổi pass để không ai ngoài tôi có thể vào đây, để sau này nhỡ có mệnh hệ gì sẽ lấy cái mạng xã hội không ai cần này làm điều mờ ám!
Tumblr media
(cận cảnh tôi thi triển phép hồi sinh)
Tumblr media
(rare footage của tôi cười gian ác trong ảo tưởng hắc ám của chính mình)
Quyết định trở lại tumblr lần này, tôi đã suy nghĩ rất lung, số thời gian tôi bỏ ra để trăn trở về số mệnh của mình và tumblr này ước tính phải bằng trung bình cộng của những thoáng tôi đã thiếu rực rỡ ở nhân gian suốt mấy năm qua và nhiều ngày bước quá chậm giữa thế gian vội vã cùng cả những lít nước mắt tôi khóc thương cho sự kém cỏi của chính mình. Tôi nghĩ, phải làm sao để lại không burn out, sớm post bài tối buồn, nay hăm hở log in mai đến click một cú chuột cũng thấy quá sức...
[tua nhanh qua đoạn sau đó tôi sa vào trăn trở làm sao học hết được nhân sinh??]
Thế rồi, tôi cho rằng mình cần vạch ra vài ranh giới, để nếu may mắn, tumblr này có thể tiệm cận với thứ tôi hình dung và muốn nó trở thành hơn, và cũng để bảo vệ sức khỏe tinh thần bản thân:
Tôi sẽ đăng bài với tư cách là một người đọc trước, một người làm sách và (cần phải) quảng bá bán sách sau. Tumblr từng là nơi giới thiệu tôi tới nhiều cuốn sách hay, tác giả thú vị và khích lệ tôi yêu đọc sách, cũng là nơi nối duyên tôi đến với Nhã Nam, nên tôi rất hy vọng có thể biến trang tumblr mình cai quản thành một nơi lan tỏa những điều dễ chịu như vậy. Dù sao, cũng đã có nhiều kênh để các b(r)ồ bị/được dẫn dụ vào những cái bẫy mua sắm êm ái rồi, và tôi cũng không nghĩ những lời mình uốn lưỡi cú diều ở một trang blog tại một mạng xã hội flop bậc nhất này có thể khiến doanh thu công ty tăng vượt bậc cá chép hóa thuồng luồng rồng bắn điện pika. Chúng ta ở đây thở và đọc sách (Nhã Nam!) vậy thôi.
Để cho xứng với cái danh flop, tôi sẽ ưu tiên những cuốn sách "flop" - sách ít được lên sóng ở các mạng xã hội khác của Nhã Nam, sách ế, sách "hình như" ít ai để ý, sách tôi thực sự đọc và muốn chia sẻ,... Ngoài ra tôi cũng muốn ba la bô lô về những cuốn sách chưa được Nhã Nam xuất bản, mong được Nhã Nam xuất bản,... Nếu bạn cũng có những cuốn sách như vậy, hãy đến đây với tôi! *vỗ ngực bộp bộp* Vì hai tiêu chí trên, có lẽ tôi cũng sẽ không thể đăng bài thường xuyên hay định kỳ được, mong các b(r)ồ thông cảm. Nhưng tôi nhất định sẽ dành thời gian suy ngẫm để tăng chất lượng bài đăng cũng như tổ chức thêm nhiều trò chơi độc lạ.
Một điều nữa, tôi xin phép sẽ không trả lời những câu hỏi về việc cộng tác với Nhã Nam (bao gồm việc gửi bản thảo về đâu, như nào hay nội dung bản thảo...) bởi: 1) Những câu hỏi đó đã được trả lời và gắn tag (hỏi đáp | liên hệ) để ngay trên phần info, mong các bạn chịu khó lội lại 2) Việc trả lời rốt ráo những vấn đề đó nằm ngoài quyền hạn của admin tôi, mà tôi thì thực sự không muốn dăm bữa nửa tháng lại nhai đi nhai lại những câu trả lời trớt quớt không giải quyết được vấn đề gì (và chúng quả thực là những vấn đề tôi không thể giải quyết?!) 3) Mọi thông tin về tuyển dụng CTV chắc chắn sẽ luôn được đăng tải minh bạch và rõ ràng trên các kênh truyền thông chính thức dễ tiếp cận dễ liên hệ hơn của Nhã Nam như fanpage Facebook hay Instagram. Các bạn theo dõi những kênh đó sát sao là được. Ngoài ra thì các b(r)ồ muốn tâm sự dày mỏng gì (ưu tiên về sách) admin tôi cũng sẵn lòng đón tiếp. Chat trực tiếp, hỏi ẩn danh, tag thẳng mặt... gì cũng được. Nếu khó quá tôi sẽ lờ đi.
Cuối cùng, xin cảm ơn bạn bè gần xa bà con follower lối xóm đã đến chung vui buổi hồi sinh này cùng gia đình chúng tôi. Cảm ơn các b(r)ồ đã đọc đến tận đây và vẫn nương tình mà không unfollow. Cảm ơn các bạn vẫn nhớ đến và nhắn hỏi, ở đây và nhiều nơi khác, khiến tôi cảm thấy lưới nhện liên kết mỏng manh và lỏng lẻo này vẫn đủ sức giữ chúng ta đâu đó trong nhau. Hẹn gặp lại ở những cuốn sách chúng ta sẽ cùng đọc và cùng say mê!
Tumblr media
Sau đây tôi xin hát một bài để khép lại chương trình come back.
youtube
Hát xong tôi xin làm ending fairy.
Tumblr media
84 notes · View notes
taifang · 4 months
Text
Tôi đã không hiểu điều đó khi tôi còn nhỏ, tại sao bố không thể kiếm được nhiều tiền, tại sao gia đình lại khó khăn đến vậy? Mãi cho đến khi tự mình làm việc tôi mới phát hiện ra nuôi dưỡng chúng tôi đã là một việc không hề dễ dàng. Đừng trách bố không đủ nhiều tiền, không hiếu thuận hơn bác, sự vất vả của mẹ. Chấp nhận sự bình thường của bố mẹ cũng là một loại hiếu thảo.
@taifang dịch
Tumblr media
79 notes · View notes
vungoclam · 8 months
Text
"Tự dưng muốn hỏi anh một vài điều về mùa thu, chẳng hạn như thạch thảo sẽ nở trong bao nhiêu ngày, phải đợi bao lâu thì quả hồng trên cây mới chín đỏ, trời se lạnh thế nào thì chỉ cần mặc thêm áo dài tay, hay tháng 9 anh có thích em không"
142 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 6 months
Text
Tumblr media
Thờ ơ chưa bao giờ là một tính tốt.
Tuần rồi, giữa quay cuồng cuối tuần, tự nhiên con bạn thời đại học gửi cái thiệp từ năm 2019 mà mình đã viết nhân dịp sinh nhật nó. Đứng thiệt lâu mà mình thật sự đã không nhớ mình từng có tặng món này hay sao ta?! Mình hay vậy lắm, mình chỉ chân thành đúng giây phút hiện tại, sau đó nhớ hay quên là chuyện của người khác, mình không mang theo bên người nhiều tâm tư đến vậy.
Có đôi khi mình không hiểu hết được sự mong đợi của những người mình thương dù họ là một tệp rất thưa thớt người, cũng không phải là quá đông đến nỗi không quan tâm xuể. Nhưng điều ngọt dịu nhất mà mình nhận được từ họ đó là dẫu mình có thờ ơ ra sao, mình cũng không bao giờ phải trả lời tại-sao-thế-này, tại-sao-thế-nọ.
Bất chấp mình luôn nhìn ra thế giới muôn màu và chực chờ sải cánh bay, vẫn có vài người cứ ôn hoà đứng đợi.
2019 là cách đây 4 năm, 2016 là cách đây 7 năm. Nhớ cái buổi đầu tiên sinh hoạt công dân ở hội trường, mình chọn ngồi ở hàng ghế đầu tiên, một mình. Tự nhiên có con kia đi muộn, hụp hụp bước vào rồi lao thẳng tới chỗ cạnh mình và ngồi xuống. Từ đấy là hai đứa dính với nhau suốt 4 năm đại học, cùng ghét một người, cùng vượt qua muôn vàn ngốc dại đầu đời. Nhớ cả những ngày hẹn nhau cà phê học bài từ 7h sáng mà đến tận 4h chiều mình mới ra tới.
Thật, tệ đến thế chắc chỉ có mỗi mình.
Nhiều điều không vui trong đời đến nhanh quá mức và mình không có sự chuẩn bị nên thoắt cái, mình đã trở thành một người khác — một kẻ quên đi gần hết cách quan tâm đến người khác. Nhưng may mắn là dẫu khác đến thế nào, vẫn có nhiều người nhận ra mình và nhẹ nhàng vuốt ve mình từ trong những điều sâu thẳm nhất, như vậy đó.
Chiều nay, có con bé cũng viết cho mình cánh thư dài cả trang A4 dù chỉ mới biết mình mấy tháng trở lại đây. Có lẽ là vì nó biết mình mới mấy tháng đấy, chứ rõ hơn về mình có khi nó sẽ viết ngắn lại. Chỉ là trong từng lời mà cô bé đã viết, nó phảng phất sự chân phương của bóng dáng mình dăm ba năm về trước.
Những năm ấy, mình cũng từng là kẻ dành nhiều chữ nghĩa cho những người gần cạnh. Nhưng rồi ngày tháng trôi qua, đứng trước nhiều điều mòn mỏi, mình dần quên đi mong muốn tỏ bày. Rồi mình cũng nhận ra ở tầm tuổi này đổ đi, hành động mới là câu trả lời, ngôn từ không cần thiết phải nhiều đến vậy. Người ta giấu đằng sau những lời sáo rỗng nhiều ý nghĩ hợm hĩnh quá, thà không nói có khi sẽ đỡ ngượng cho nhau hơn. Mình hầu như chẳng còn bày tỏ gì, tệ hơn là mình chỉ “nhận và trả”, mình quên đi cách “cho”. Nhưng mà mình không có ý định thay đổi điều gì đâu, cuộc sống là vậy, ở mỗi thời điểm mỗi người sẽ chọn cách sống mà mình thấy đỡ mệt nhất. Cùng lúc ta chấp nhận được nhau thì ở lại, không thì đường vẫn rộng, cứ đi.
Chỉ là biết ơn đời khi mang đến gần cạnh mình những người như vậy, bất kể mình làm gì vẫn để lại cho mình đường lui, bất kể mình muốn gì vẫn giấu cả thế gian để lén lút thành toàn cho mình, bất kể mình đỏng đảnh ra sao vẫn đứng đằng xa nhìn theo không rời mắt. Họ không bao giờ bày tỏ lấy một điều gì vậy mà chưa bao giờ quên mình không ăn cay, nhớ rõ mình thích áo trắng kẻ sọc xanh, sợ mình ngủ bị giật mình, biết góc mặt phải của mình xinh hơn góc mặt trái,… và ti tỉ những điều chân thành ý nhị khác.
Ta rồi sẽ lớn, ta rồi sẽ già. Ta không có nhiều chọn lựa về những người bên cạnh, mà có chọn thì cũng chẳng mấy khi toại nguyện. Nhưng trong muôn vàn chuyển biến khôn lường và ngần ấy thảo mai gượng gạo, xin nói một lời biết ơn vì ở quanh đây, có vài người đã chân thành quý mình mà không đòi hỏi mình phải động tay động chân làm một thứ gì.
Thật may mắn vì quanh mình, không ai dúi kẹo vào tay mình và nói chuyện ơn nghĩa (dù mình sẽ trả lại bằng đúng viên kẹo đó ngay thôi). Trong thế giới của một người vốn có nhiều điều lớn lao và cũng nhiều điều thật ra nhỏ nhặt đến không đáng kể, thật tốt khi ta đã luôn ân cần trước khi ta đòi hỏi.
— AN TRƯƠNG
56 notes · View notes
lemd · 10 months
Text
Anh chuyển về Hà Nội đã được gần 01 tháng. Mọi thứ đang đi vào nếp dần dần, mặc dù vẫn còn rất nhiều thứ phải làm để có thể cảm thấy hài lòng. Từ việc sửa chữa lại căn phòng cũ, dọn dẹp, sắp xếp đồ đạc, đi lại dây điện, dây internet, lắp tv, mua bàn ghế mới. Anh cũng đã dành đến 3 tuần để lựa chọn mình nên mua loại kệ sách nào và chuẩn bị ngân sách để đặt 1 bên xưởng mộc thi công. Hi vọng trong tuần này kệ sách sẽ đến và 200kg sách của anh sẽ được đưa ra khỏi thùng các-tông và phòng anh sẽ nhìn giống như phác thảo 3D anh đã làm hồi 4 tuần trước. It's getting there.
Cô của anh xin được 1 cái kệ sách cũ từ nhà hàng xóm là 1 công ty đang dọn đồ đi, có vẻ họ cũng không làm ăn được trong bối cảnh kinh tế hiện nay và phải thanh lý bớt đồ đạc để trả lại ngôi biệt thự cho chủ nhà. Tủ sách này là gỗ ép, cũng rất nặng, màu thì đẹp nhưng đã bị mối mọt ăn ở chân tủ rồi. Anh sẽ cần phải xử lý chỗ này trước khi nhờ bạn bè sang giúp bê lên phòng anh vào cuối tuần. 2 tuần trước cả nhà vừa phát hiện ra 1 tổ mối siêu to khủng khiếp ở nhà kho tầng 2 và mất 2 ngày để xử lý chúng, đốt hết những đồ đạc đã bị ăn và mua thuốc hạng nặng về để diệt trừ tận gốc. Mấy hôm nữa còn phải lắp lại 1 cái kệ bằng sắt để bố có thể sắp xếp lại đồ đạc trong kho đó.
Công việc ở văn phòng mới rất tốt, mọi người thật tuyệt, anh cảm thấy an tâm hơn rất nhiều dù khối lượng công việc chuyên môn anh cần xử lý nhiều hơn anh tưởng rất nhiều. Nhưng cứ cho đấy là 1 thử thách đi, càng khó thì mình càng trưởng thành, đấy là triết lý anh đã tin tưởng nhiều năm qua. Như con sâu cần phải tự mình chui ra khỏi vỏ kén vậy.
"Và để các em từ con sâu trở thành con bướm, các em phải biến thái trước" =)))) anh đã nói như vậy với các bạn trẻ anh gặp cách đây vài năm.
Do công việc trong ngày khá là nhiều nên thời gian đọc sách buổi trưa không còn nữa. Anh phải thay đổi thói quen 1 chút, đó là chuyển sang đọc sách buổi sáng ở văn phòng khi mọi người chưa đến. Anh sẽ đến sớm nửa tiếng (có hôm còn đến đầu tiên và chưa ai mở cửa văn phòng cả) để đọc sách ở ghế sofa trước khi bắt tay vào công việc buổi sáng. Hiện tại anh đang đọc cuốn Tính chuyên chế của chế độ nhân tài (Tyranny of Merits) của GS. Michael Sandel - người mà lẽ ra đã đến ĐH Fullbright ở Q7, TPHCM năm trước để có 1 bài giảng - nhưng đã bị canceled rất đáng tiếc.
Và việc anh đang viết ở đây sáng nay là để khởi động cho não bộ của mình 1 chút, coi như 1 động tác giúp mình suy nghĩ tốt hơn để hoàn thiện báo cáo 6 tháng đầu năm. Không có cách nào để mình dừng suy nghĩ về mọi thứ (loại trừ lăn ra ngất vì buồn ngủ hoặc vì bia rượu), ngoài việc bắt tay vào làm ngay 1 thứ trong những thứ mình cần làm. Nếu có thứ tự ưu tiên theo tầm quan trọng và tần suất càng tốt. Còn nếu các công việc đều như nhau, thì bắt tay vào làm cái nào trước cũng được, em tung cục xúc sắc hay bốc thăm cũng được. Miễn là CÓ LÀM. Anh biết em không thể ngừng lo lắng và nghĩ quá nhiều, ít nhất mình cũng kiếm được tiền trong thời gian lo lắng và suy nghĩ đấy rồi dùng tiền kiếm được để lau nước mắt khóc thương cho số phận bản thân sao phải đau khổ quá nhiều.
Chúc em một ngày tháng 7 tốt lành.
81 notes · View notes
dongsonglodang · 8 months
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Với một đứa mê Đà Lạt và yêu phim điện ảnh phong cách Trần Anh Hùng và Vương Gia Vệ như mình, thì ngay từ lúc xem trailer phim "Bên Trong Vỏ Kén Vàng", mình đã bị cuốn hút và tự nhủ sẽ tranh thủ đi xem phim sớm nhất có thể. Đây cũng là bộ phim thứ hai kéo mình đến rạp, sau "Em và Trịnh", chiếu cách đây 1 năm. "Bên Trong Vỏ Kén Vàng" thu hút mình từ tựa phim, màu phim, triết lý của phim và cả khuôn mặt khắc khổ trầm buồn của nhân vật chính -Thiện. Những thước phim"Bên Trong Vỏ Kén Vàng" chân thực và đầy sống động đến độ mình có cảm giác như đang xem một ký sự đậm màu điện ảnh. Qua "Bên Trong Vỏ Kén Vàng", Đà Lạt mình mong - chờ-nhìn- thấy hiện lên rất đẹp với những dốc dài quanh co, những gian nhà gỗ mộc mạc đầy chất thơ, những sáng sương mù dày đặc, hay những cơn mưa dai dẳng tạo cảm giác vừa cô độc mà cũng vừa bình yên.
Mình yêu những thước phim mà nhân vật chính Thiện xuất hiện đầy thơ mộng qua những khung cửa. Mình yêu cái cách cụ Lưu kể chuyện, cứ lặp đi lặp lại 2 chữ "tất nhiên" như một thói quen cố hữu trong cách nói của cụ. Mình yêu từng thanh âm cuộc sống rất đỗi tự nhiên và chân thực trong phim, từ tiếng của anh bình luận viên một trận đấu bóng đá phát ra từ một chiếc ti vi nọ, tiếng động cơ xe máy của Thiện, tiếng gà gáy sáng, tiếng cá quẫy nước, tiếng gió thổi xào xạc và cả tiếng mưa rơi rả rích. Mình cũng nhớ rất rõ cái cảm giác xúc động thế nào lúc nhạc bài hát "Tôi đi tìm tôi" - một trong những bài hát mình rất yêu thích vang lên, rồi sau đó là Thiện với một khuôn mặt đầy buồn bã cất những tiếng hát nát tan như những tiếng khóc cho chuyện tình buồn của mình.
Điều mình tiếc nuối nhất là giá như giọng của cụ bà Thiện gặp trong quán nước và giọng của diễn viên nữ vai Thảo-bạn gái Thiện tự nhiên hơn hoặc khác đi, thì có lẽ cảm xúc và độ chân thực của bộ phim sẽ tăng lên rất nhiều.
Còn một điều khiến mình khá thích nữa khi đi xem phim bộ phim này (xin đạo diễn thứ lỗi cho sự ích kỷ này), là cả rạp hôm qua lúc mình đi xem phim chỉ có vỏn vẹn 4 người, trong đó 1 bạn rời đi sớm sau nửa phim. Mình thì ngồi ì suốt 3 tiếng, mắt không rời màn hình, vì không muốn bỏ lỡ bất kỳ phân cảnh đẹp đẽ nào của phim cả. (À, trừ cái đoạn gần đầu lúc Thiện đi mát-xa :)))
Nói chung là một bộ phim xứng đáng 3 tiếng để xem, cho những ai hướng nội, hoài niệm và yêu Đà Lạt. Như mình. :)
51 notes · View notes
memory131 · 8 months
Text
Càng ngày càng thấy mình cô độc, mọi việc đều một mình làm, một mình hưởng thụ. Từ những nỗi buồn, niềm vui, đau đớn, tủi nhục đến cảm giác đạt được thứ gì mong muốn. Tại sao? Nhiều khi tự hỏi, sao mình lại đặt bản thân vào hoàn cảnh này. Cứ vui đi, chia sẻ đi và lạc quan lên, vui đâu chầu đấy hay quảng giao chẳng phải hay hơn à? Mọi người họ đều như thế, mà sao khó khăn với mình quá vậy. Sao quãng đời này mình cứ gặp những chuyện không hay, những tình huống chẳng ra gì và những con người không thể nào tệ hơn vậy?
Nhiều khi không thể hiểu nổi logic của chính mình, một con người quá sầu muộn và đa cảm. Cứ sống toan tính, ham vật chất như vài người khác thì đã sung sướng rồi, cứ khéo léo thảo mai như ai kia thì công việc, chuyện tình cảm đã khá hơn nhiều rồi. Chẳng hiểu sao mình không tư duy và hành động như những người khác? Kể cả họ như thế thì những người đó đều đã hạnh phúc, vui vẻ, sung túc rồi.
Đáng buồn thay, cuộc sống của mình xoay quanh những con người tủn mủn hoặc xấu tính hoặc kém cỏi hoặc sẽ tệ theo một cách nào đó khác. Nhiều khi, nghĩ về bố mẹ lại thấy thương, bởi mình quá khép kín, không thể hiện công khai những hành động yêu thương trong khi bố mẹ chỉ có mỗi đứa con với bao kì vọng mong chờ. Kỳ vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn. Thôi đừng kỳ vọng vào con nữa bố mẹ ạ, nhiều khi con thấy sợ vì những áp lực, mong muốn của gia đình. Bản thân con đã là một kẻ khác lạ với phần đông xã hội này, con không thể suy nghĩ và hành động như những người con bình thường khác. Những điều mà người con khác thể hiện với gia đình của họ, lại là điều hết sức khó khăn với con. Con không mong bố mẹ hiểu nhưng xin đừng đòi hỏi con những điều ấy, vì con không thể làm. Con cũng buồn lắm khi không đáp ứng được điều bố mẹ mong mỏi ở một người con.
Nhiều khi tự hỏi sao mình không gặp may như nhiều người khác? sao mình không thuận lợi, không được đón nhận những cơ hội tốt, không sớm gặp gỡ người phù hợp với mình? xong rồi nhìn lại bản thân, liệu mình có xứng đáng để đón nhận những "vận may" đó.
Chẳng có gì thay đổi hay có sự can thiệp của phép màu. Chỉ có 1 thứ duy nhất - đó là bản thân mình, là thái độ với mọi tình huống. Nếu mình thấy hạnh phúc thì sẽ là hạnh phúc, không phải là đánh lừa bản thân mà là sự thích ứng, sự hòa hợp giữa mong muốn cá nhân và điều kiện, hoàn cảnh thực tại.
Lúc này, mình thấy răng dù có muộn nhưng không gì là không thể. Nếu như người khác bám víu vào một ai đó (vợ, chồng, bố mẹ, gia đình) thì mình không phải là con người như thế. Đây là điểm khác biệt lớn nhất. Điều đó đồng nghĩa với việc mình quyết định vận mệnh của bản thân. Với người khác, số mệnh họ may mắn thì với mình là số mệnh công bằng, làm bao nhiêu ăn bấy nhiêu. Và nếu mình ko có may mắn thì mình có ý chí bản thân bù vào. Đâu phải ai trên đời này cũng thuận lợi đâu, và bản thân sự "may mắn" đã chứa đầy dự bấp bênh, lúc có lúc không, bất ngờ và không nằm trong dự định. Nếu mình chăm chỉ, có cố gắng thì những cơ hội sẽ mở ra và đương nhiên, lúc ấy may mắn sẽ xuất hiện cùng với những cơ hội. Một người thành công bằng chính sức mình bao giờ cũng hơn người thành công nhờ người khác.
Ngay lúc này, tự nhiên mình thấy bình thản lạ thường. Mình thấy cuộc sống bây giờ đúng là cuộc sống của mình, do mình lựa chọn, bạn bè cũng là người cùng tính cách với mình. Đột nhiên cảm thấy tình cảnh bây giờ giống của một người trẻ tuổi, khó khăn và mông lung, bất an và cần nhiều nỗ lực. Cái hay là mình còn rất nhiều điều để học và mỗi khi tiếp thu thêm cái mới mình lại tăng thêm phần hứng khởi. Mình thích trở thành người giỏi dang, độc lập, được xã hội công nhận và được chủ động trong công việc của mình. Và dường như mình đang đi trên con đường như thế.
Cuộc sống như bây giờ mới thú vị. Nhìn một cách tổng quan, tiền bạc không quyết định con người ta. Để biết mình có sống đúng nghĩa hay không, đó là cảm giác của bản thân khi trôi qua từng ngày, từng năm trong cuộc đời, có thăng có trầm, có thành tựu có sai lầm có cố gắng đổ mồ hôi, thì mới có ý nghĩa. Quan trọng là dù thất bại, vất vả, lâu dài hay vui sướng, thành tựu mình đều biết bản thân đang làm gì và mình thấy mình có tiến bộ, cảm thấy hạnh phúc. Phải cảm thấy hạnh phúc ngay cả trong thử thách và khổ cực. Phải tự mình đặt nền móng, bước từng bước đến với thành công, lúc đó thì mình mới xứng đáng là đang sống chứ không phải tồn tại.
Con người đa cảm này rất nhanh buồn tủi, nhưng cũng rất nhanh tích cực trở lại. Bản thân vốn hay buồn, sầu muộn, nhưng cuộc sống này khiến mình mạnh mẽ hơn, khóc rồi tự lau nước mắt, buồn rồi hết buồn, không dám ốm đau, không dám chia sẻ. Con người mình là vậy, dù có hơi lạc lõng với thế giới bên ngoài nhưng từng ngày mình đang dần hòa nhập, giống như một cá nhân bình thường sống giữa xã hội rộng lớn nhưng mang một cái tôi kì dị độc đáo đủ để không lẫn vào một ai.
27 notes · View notes
decemberwind · 10 months
Text
Tumblr media
HỘI CHỨNG TRẦM CẢM CƯỜI : Nụ Cười Ẩn Giấu Nhiều Bất Ổn
☺️ Hội chứng trầm cảm cười là gì?
Hội chứng trầm cảm cười còn có tên tiếng anh là Smiling Depression. Thuật ngữ này được sử dụng để nói về tình trạng trầm cảm nhưng người bệnh lại cố gắng tìm cách che giấu cảm xúc thật của bản thân. Thay vào đó họ luôn tỏ ra vui vẻ, yêu đời, lạc quan trong mọi tình huống. Theo nghiên cứu của các nhà khoa học, hội chứng này sẽ phổ biến đối với những người mắc chứng rối loạn trầm cảm kéo dài.
Nếu chỉ nhìn nhận và đánh giá qua hành động, cử chỉ, biểu cảm của người bệnh thì hầu như không thể phát hiện được những điểm khác biệt đối với người bình thường. Điều này cũng gây cản trở rất nhiều cho quá trình nhận biết và điều trị bệnh. Khi người bệnh luôn muốn che giấu cảm xúc của chính mình khiến cho bệnh tình càng trở nên nghiêm trọng, tiềm ẩn nhiều nguy hiểm.
Đối với những người trầm cảm thông thường, biểu hiện đặc trưng đó chính là khí sắc trầm buồn, chán nản, ủ rũ, cơ thể mệt mỏi, thiếu sức sống kéo dài, bệnh nhân sẽ mất dần hứng thú đối với những hoạt động xung quanh, không muốn trò chuyện hay tiếp xúc với bất kì ai. Việc che giấu những cảm xúc này bằng hạnh phúc và mãn nguyện sẽ khiến cho những người xung quanh khó nắm bắt được cảm xúc, suy nghĩ thật của người bệnh.
Cũng chính vì thế mà trầm cảm cười được đánh giá là một bệnh tâm lý nặng và nguy hiểm hơn so với các dạng trầm cảm thông thường khác. Nếu không thể phát hiện và tiến hành thăm khám, điều trị kịp thời sẽ khiến bệnh nhân rơi vào trạng thái tuyệt vọng tột độ, dần phát sinh các ý nghĩ tự s/át. Chứng trầm cảm cười còn khiến người bệnh trở thành gánh nặng của cả gia đình và xã hội.
☺️ Dấu hiệu nhận biết hội chứng trầm cảm cười
Nếu quan sát tổng thể bên ngoài thì những người mắc chứng trầm cảm cười không có bất kì biểu hiện khác lạ nào. Ngược lại, nụ cười, sự vui vẻ, hạnh phúc trên khuôn mặt còn khiến cho những người xung quanh lầm tưởng rằng họ có khả năng kiểm soát cảm xúc và cuộc sống rất tốt.
Tuy nhiên, trong thực tế những người này lại phải nhiều tổn thương và nỗi đau trong tâm lý, nội tâm lúc nào cũng xung đột mạnh mẽ. Những đau khổ, giằng xé tâm can chỉ biểu hiện rõ khi “chỉ mình ta với ta” mà không cho bất kỳ ai khác thấy.
🔹 Những biểu hiện bên ngoài của người mắc hội chứng trầm cảm cười như:
▪ Tinh thần luôn lạc quan, vui vẻ, thể hiện rằng cuộc sống luôn hạnh phúc và ổn định.
▪ Luôn hứng thú, năng động và nhiệt huyết đối với công việc, học tập.
🔹 Tuy nhiên, nếu chú ý quan sát kỹ lưỡng, bạn cũng có thể nhận thấy những biểu hiện cảnh báo ở người bị trầm cảm cười, cụ thể như:
▪ Rối loạn giấc ngủ, mất ngủ, ngủ không ngon giấc hoặc ngủ quá nhiều.
▪ Dễ mất tập trung, đầu óc trống rỗng, không có ý kiến khi tham gia các cuộc họp, thảo luận.
▪ Thường xuyên cảm thấy mệt mỏi, thiếu hụt năng lượng hoặc kiệt sức vào cuối ngày nhưng không xác định được nguyên nhân.
▪ Khẩu vị bị thay đổi bất thường, cân nặng cũng tăng hoặc giảm nhanh chóng.
▪ Cảm giác bị ép buộc vào những buổi sáng thức dậy hoặc bắt đầu tham gia vào các hoạt động như học tập, vui chơi,…
▪ Một số trường hợp người bệnh không thể kiểm soát được hoàn toàn cảm xúc của mình, đôi lúc họ cũng sẽ cáu gắt, giận dữ, kích động,…
Các triệu chứng của người bệnh trầm cảm cười rất khó nhận biết, chỉ có bản thân bệnh nhân mới hiểu được những sự bất thường này. Tuy nhiên, nếu có thể chú ý quan tâm đến cảm xúc và hành vi của bệnh nhân, mọi người xung quanh cũng có thể phát hiện ra những dấu hiệu đặc biệt.
Do người bệnh phải cố gắng giấu đi cảm xúc thật của mình nên nguy cơ tự s/át sẽ cao hơn so với bình thường. Vì thế, khi phát hiện ra bệnh, bệnh nhân nên chủ động hơn trong việc thăm khám và điều trị bệnh để tránh được những hậu quả khó lường.
☺️ Nguyên nhân gây ra hội chứng trầm cảm cười
Hội chứng trầm cảm cười và các dạng rối loạn cảm xúc khác có thể khởi phát bởi rất nhiều nguyên nhân. Tuy nhiên các nhà khoa học vẫn chưa thể tìm ra được nguồn gốc cụ thể của chứng bệnh này. Dựa vào thống kê của Tổ chức Y tế thế giới (WHO) thì tỉ lệ mắc trầm cảm cười nói riêng và trầm cảm nói chung đang có xu hướng gia tăng mạnh mẽ.
Tuy vẫn chưa xác định được nguyên nhân cụ thể gây ra hội chứng này nhưng các nhà khoa học cũng đã chỉ ra một số yếu tố nguy cơ có liên quan như:
▪ Sang chấn tâm lý: Đây là tình trạng xúc động mạnh mẽ khi con người phải đối mặt với các sự kiện vượt quá mức giới hạn như ly hôn, mâu thuẫn trong gia đình, mất mát người thân, mất việc, phá sản, bị bệnh nan y như nhiễm HIV, ung thư,… Người bệnh trầm cảm cười sẽ có xu hướng biểu cảm tích cực, vui vẻ để tránh sự dò xét của những người xung quanh.
▪ Kỳ vọng quá nhiều từ người thân: Những sự kỳ vọng quá lớn có thể trở thành áp lực cho một người. Họ luôn phải tỏ ra vui vẻ, lạc quan, hưng phấn trong mọi hoàn cảnh, dù có gặp phải những điều tiêu cực.
▪ Ảnh hưởng từ nền văn hóa: Hiện nay, ở một số quốc gia, các căn bệnh về rối loạn tâm thần, rối loạn cảm xúc vẫn chưa nhận được nhiều sự quan tâm. Do đó, khi rơi vào trạng thái trầm cảm, người bệnh thường gặp phải những sự soi xét, kì thị, dè bỉu của những người xung quanh. Với tâm lý đó, họ sẽ dần muốn giấu đi căn bệnh của mình bằng cách vẫn tỏ ra vui vẻ, cân bằng tốt cuộc sống.
▪ Một số yếu tố khác: Cũng giống như chứng trầm cảm thông thường, hội chứng trầm cảm cười cũng có thể bị ảnh hưởng bởi sự bất thường của những chất dẫn truyền thần kinh bên trong bộ não hoặc bị tổn thương thực thể não. Các yếu tố sẽ làm gia tăng nguy cơ bị trầm cảm, kết hợp với sự kỳ vọng quá nhiều sẽ khiến cho bệnh nhân phát triển thành trầm cảm cười.
☺️ Hội chứng trầm cảm cười có nguy hiểm không?
So với bệnh trầm cảm thông thường, hội chứng trầm cảm cười có mức độ nguy hiểm cao hơn do người bệnh luôn cố gắng che giấu cảm xúc nên việc nhận biết bệnh sẽ gặp nhiều khó khăn. Hầu hết những đối tượng bệnh đều phải một mình đối mặt với những xung đột, mâu thuẫn dữ dội của nội tâm.
Tuy nhiên, nếu không kịp thời phát hiện và can thiệp đúng cách sẽ làm cho bệnh phát triển trầm trọng hơn, nhiều nguy cơ gây ra các hậu quả nghiêm trọng. Sự nguy hiểm của chứng trầm cảm này chính là rất khó để phát hiện ra và đa phần khi nhận ra thì bệnh đã diễn biến khá trầm trọng.
Hội chứng trầm cảm cười có thể gây nên rất nhiều các tác động tiêu cực đối với sức khỏe thể chất và tinh thần của người bệnh. Hơn thế, do phải che giấu cảm xúc trong thời gian dài nên nguy cơ tự sát sẽ càng gia tăng.
🔹 Một số ảnh hưởng của hội chứng trầm cảm cười như:
▪ Cơ thể bị suy nhược, kiệt sức, xanh xao.
▪ Người bệnh có thể hoàn thành tốt các công việc, học tập hàng ngày nhưng không có một chút hứng thú nào. Khi phải che giấu cảm xúc này sẽ làm cho người bệnh rơi vào trạng thái mất ngủ liên tục, giấc ngủ không đảm bảo sẽ làm ảnh hưởng đến sức khỏe.
▪ Làm gia tăng mức độ nghiêm trọng của một số bệnh thực thể, điển hình như tuyến giáp, tiểu đường, cao huyết áp, các bệnh lý về thận, gan,….
▪ Giảm chất lượng cuộc sống, gia tăng gánh nặng đối với gia đình và xã hội.
▪ Tiềm ẩn nhiều nguy cơ tự s/át hoặc xuất hiện các hành vi làm tổn thương và gây hại cho những người xung quanh.
☺️ Chẩn đoán hội chứng trầm cảm cười
Như đã nói trên, người bệnh trầm cảm cười không có các triệu chứng nhận biết giống các dạng rối loạn trầm cảm khác. Vì thế quá trình chẩn đoán bệnh cũng gặp phải rất nhiều trở ngại.
🔹 Để có thể chẩn đoán được hội chứng này, chuyên gia sẽ tiến hành các bước sau đây:
▪ Quan sát cảm xúc, biểu hiện, hành vi của bệnh nhân
▪ Khai thác và tìm hiểu về bệnh sử của người bệnh cùng những người thân trong gia đình.
▪ Đặt ra những câu hỏi có liên quan đến các việc, sự kiện mà bệnh nhân đã từng trải qua.
▪ Ngoài ra, bác sĩ cũng sẽ yêu cầu bệnh nhân tiến hành điện t��m đồ, xét nghiệm máu, điện tim, kiểm tra chức năng gan, mật hoặc các xét nghiệm có liên quan khác.
☺️ Cách điều trị hội chứng trầm cảm cười
Trầm cảm cười được xem là một dạng rối loạn tâm thần ở mức độ nghiêm trọng, tiềm ẩn nhiều nguy hiểm khó lường. Người bệnh có thể xuất hiện các suy nghĩ về cái ch/ết và hình thành những ý định muốn tự s/át nếu không được can thiệp kịp thời.
Sau khi tiến hành thăm khám và chẩn đoán chính xác về tình trạng bệnh, các chuyên gia sẽ xem xét và hướng dẫn bệnh nhân áp dụng một số phương pháp sau đây:
1⃣ Thay đổi lối sống
Nếu có thể phát hiện bệnh ở giai đoạn nhẹ thì việc thay đổi lối sống cũng góp phần giúp kiểm soát tốt các triệu chứng trầm cảm cười. Với biện pháp này, sức khỏe thể chất và tinh thần của người bệnh cũng dần ổn định hơn, các ý nghĩ tiêu cực cũng sẽ thuyên giảm đáng kể. Trong một số nghiên cứu khoa học cho thấy, lối sống lành mạnh có thể hỗ trợ người bệnh trầm cảm dễ dàng hòa nhập với xã hội, cân bằng trạng thái tâm lý tốt hơn.
Để có được lối sống lành mạnh và tích cực, người bệnh trầm cảm cười cần áp dụng các phương pháp sau đây:
▪ Thường xuyên vận động, mỗi ngày người bệnh nên dành ra khoảng 30 phút để tập luyện các bài tập thể thao phù hợp với độ tuổi, thể trạng của mình. Các chuyên gia cho biết, việc tập thể dục thường xuyên sẽ giúp giải phóng hormon endorphin tạo nên cảm giác vui vẻ, thoải mái. Trong rất nhiều nghiên cứu cũng nhận thấy, vận động mỗi ngày sẽ giúp giải tỏa căng thẳng, áp lực.
▪ Xây dựng chế độ ăn uống lành mạnh để gia tăng sức đề kháng và bảo vệ sức khỏe tốt hơn. Người bệnh nên tăng cường ăn nhiều rau xanh, lựa chọn những thực phẩm dinh dưỡng như thịt, cá, hoa quả, các loại ngũ cốc nguyên hạt,… Những thực phẩm này sẽ giúp gia tăng nồng độ serotonin bên trong não bộ giúp người bệnh ổn định được tâm trạng.
▪ Bên cạnh đó, bệnh nhân cũng cần hạn chế các món ăn nhiều dầu mỡ, thực phẩm béo, nước ngọt có gas, rượu bia, các thức ăn có chứa nhiều caffeine. Việc dung nạp quá nhiều các thực phẩm này sẽ làm cho tình trạng bệnh càng trở nên nghiêm trọng.
▪ Yoga, thiền cũng là một trong các phương pháp hỗ trợ nâng cao sức khỏe rất tốt, đặc biệt là hội chứng trầm cảm cười. Mỗi ngày chỉ cần dành ra khoảng 15 đến 30 phút để ngồi thiền hoặc tập luyện các bài tập yoga đơn giản cũng giúp cho tâm trí được xoa dịu, cảm xúc được cân bằng, hạn chế các suy nghĩ tiêu cực, bi quan.
▪ Ngủ đủ giờ, mỗi ngày cần đảm bảo ngủ đủ 8 tiếng. Các chuyên gia nhận thấy, giấc ngủ và trầm cảm có mối quan hệ tương quan lẫn nhau. Vì thế, việc có được giấc ngủ chất lượng sẽ giúp giảm bớt các triệu chứng của bệnh và hạn chế những biến chứng nguy hiểm của trầm cảm cười.
▪ Dành nhiều thời gian để nghỉ ngơi, thư giãn, hạn chế căng thẳng, áp lực kéo dài. Trong những lúc rảnh rỗi, người bệnh có thể nghe nhạc, đọc sách, xem phim hoặc tham gia các hoạt động yêu thích như hội họa, ca hát, nhảy múa, thêu thùa,…
▪ Nhờ đến sự giúp đỡ của người thân hoặc đơn giản là chia sẻ với bạn bè, đồng nghiệp. Mỗi khi gặp khó khăn hoặc những vấn đề căng thẳng, bạn nên tâm sự và cởi mở chia sẻ với những người xung quanh để giải tỏa tốt hơn.
2⃣ Tâm lý trị liệu cho chứng trầm cảm cười
Trong những năm trở lại đây, trị liệu tâm lý là phương pháp điều trị được ưa chuộng và ứng dụng nhiều trong quá trình cải thiện các bệnh rối loạn tâm thần, rối loạn cảm xúc, trong đó có trầm cảm cười. Biện pháp này được đánh giá rất cao về mức độ hiệu quả và an toàn. Cũng bởi nó không cần đến sự can thiệp của những loại thuốc chống trầm cảm, vì thế hạn chế được những tác dụng phụ và không để lại biến chứng sau điều trị.
Sau quá trình điều trị tâm lý, người bệnh trầm cảm cười sẽ được khắc phục một cách triệt để, hiệu quả kéo dài, hạn chế nguy cơ bị tái phát. Phương pháp này được thực hiện chủ yếu bằng ngôn ngữ tư duy. Người bệnh sẽ được trao đổi trực tiếp với các chuyên gia tâm lý để chia sẻ về cảm xúc, suy nghĩ, hành vi của mình.
Từ đó các chuyên gia cũng chỉ ra được những sự sai lệch của người bệnh, từ đó giúp họ tự đưa ra hướng giải quyết thích hợp đối với bản thân. Ngoài ra, sau khi phục hồi sức khỏe, bệnh nhân cũng sẽ học được cách kiểm soát và cân bằng cảm xúc các nhân, đối mặt và xử lý các tình huống xảy ra trong cuộc sống.
3⃣ Sử dụng thuốc điều trị trầm cảm
Đối với một số trường hợp cần thiết, các bác sĩ cũng sẽ cân nhắc đến việc sử dụng thuốc điều trị. Sau khi xem xét và đánh giá về tình trạng sức khỏe, trạng thái cảm xúc, tâm lý của từng bệnh nhân, các bác sĩ sẽ lựa chọn loại thuốc phù hợp. Phương pháp dùng thuốc tuy không thể thay thế cho các cách điều trị chuyên khoa nhưng sẽ kiểm soát tốt được những triệu chứng của trầm cảm cười.
Tuy nhiên, hiệu quả của các loại thuốc chống trầm cảm chỉ có tác dụng tạm thời, không duy trì lâu dài để tránh gây nghiện và lạm dụng vào thuốc. Bên cạnh đó, sử dụng thuốc cũng có nguy cơ cao gặp một số tác dụng phụ không mong muốn.
Vì thế, người bệnh chỉ được sử dụng thuốc khi có chỉ định và hướng dẫn cụ thể của bác sĩ. Cần tuân thủ nghiêm ngặt các yêu cầu sử dụng thuốc, không nên tự ý tăng/ giảm liều dùng hoặc ngưng uống thuốc đột ngột. Nếu trong thời gian sử dụng có xuất hiện những biểu hiện bất thường, bệnh nhân cũng nên thông báo với chuyên gia để được hướng dẫn xử lý kịp thời.
🔹 Một số loại thuốc có thể sử dụng trong quá trình điều trị trầm cảm cười như:
▪ Thuốc chống trầm cảm 3 vòng (TCA) bao gồm Amitriptyplin, Tianeptine, Clomipramin, …
▪ Các loại thuốc ức chế tái hấp thu serotonin (SSRIs) bao gồm Fluoxetine, Paroxetine, Escitalopram, Citalopram, …
▪ Thuốc ức chế monoamine oxidase (MAOI) bao gồm Isocarboxazid , Tranylcypromine, Phenelzine,…
▪ Chất ức chế tái hấp thu serotonin và norepinephrine (SNRIs) gồm Desvenlafaxine , Duloxetine, Venlafaxine,…
▪ Ngoài ra, một số loại thuốc bổ thần kinh hoặc tăng cường tuần hoàn não cũng sẽ được chỉ định sử dụng kèm theo.
☺️ Hội chứng trầm cảm cười là một dạng rối loạn trầm cảm đặc biệt nguy hiểm, nó tiềm ẩn nhiều hiểm nguy đối với sức khỏe người bệnh, thậm chí có thể cướp lấy tính m/ạng con người bất cứ lúc nào. Vì thế, người bệnh cần chủ động hơn trong việc thăm khám và điều trị bệnh. Cách thành viên trong gia đình cũng cần quan tâm và hỗ trợ tốt trong quá trình cải thiện để giúp bệnh tình được khắc phục triệt để.
---
Nguồn: Tác giả Trương Oanh - Tạp chí Tâm lý học https://tapchitamlyhoc.com/
33 notes · View notes
baosam1399 · 8 months
Text
Tumblr media
Thầy! Thực ra có rất nhiều chuyện con muốn nói, nhưng con lại không muốn thầy nghĩ rằng con chỉ đang cố gắng... ừm kiểu như thương hại hay cố cứu vớt thầy. Con nghĩ, vì thầy là sự liên kết gắn bó thân thiết với con chỉ sau ba mẹ con thôi, đối với con mà nói. Thực ra từ khi bắt đầu non nớt đi theo thầy từ những ngày bập bẹ vào PNT rồi dần trưởng thành sau hơn 3 năm 5 tháng gắn bó, con đã gần như xem thầy là người bố thứ 2 của mình. Dù mọi người sau câu chuyện ấy bàn tán ra sao, con cũng không quan tâm. Giống như việc ba mẹ sẽ không bao giờ rời bỏ con cái dẫu họ có gặp phải chuyện gì, thì con nghĩ con cũng vậy, phải không ạ?. Con chỉ có một tâm niệm duy nhất là hy vọng sau 15 năm miệt mài gò bó trên một con đường đã được vạch sẵn, thầy của hiện tại được sống là chính mình, được hưởng thụ một cuộc sống chân thực và thỏa mãn nhất.
Sau năm 20 tuổi, con đã nghiêm túc sống, nghiêm túc học hành, nghiêm túc yêu và được yêu. Dẫu cho từng bị phản bội, lừa dối. Dẫu cho con đã từng nghĩ rằng có thể con sẽ buông bỏ cuộc sống này, nhưng may mắn thay con vẫn kiên trì đi tiếp được tới thời điểm hiện tại, vì sau lưng con vẫn là những người thương yêu và cổ vũ con ấy! Có thể mọi người là một phần lý do, nhưng không phải là toàn bộ lý do. Con từng đọc được một câu nói rất hay, họ nói rằng "Chúng ta có thể thất vọng với những người đã làm tổn thương ta. Nhưng không được phép thất vọng với tình yêu và cuộc sống này. Cuộc sống này luôn tốt đẹp, tình yêu cũng là thứ luôn tốt đẹp. Thứ không tốt đẹp là lòng người và những trò lừa gạt nhau sau những gương mặt tươi cười ấy."
Con nghĩ đôi khi chúng ta học cách dang tay đón nhận chấp nhận sự an bài của số phận, thì khi gặp phải kết quả không như ý sẽ dễ dàng buông bỏ mọi thứ hơn. Chúng ta thường rất hay nói mình sẽ không thế này, mình sẽ không thế kia. Thế nhưng khi mọi chuyện thật sự xảy tới, chúng ta lại luôn làm ngược lại với những lời ta nói. Ta nói xấu đẹp không quan trọng, nhưng thật ra trong thâm tâm ta vẫn không tự chủ được mà chê bai sự xấu xí. Ta nói có tiền hay không có tiền không quan trọng, nhưng thật ra ta vẫn luôn tâm niệm, thực ra có tiền quan trọng hơn. Ta thường hay nghĩ chỉ cần tìm được người yêu ta là được. Nhưng thực ra chúng ta vẫn sẽ so đo tính toán nếu người đó không hợp với những tiêu chuẩn mình từng đặt ra.
Ở đâu đó từng có một câu nói rằng người tổn thương thật sự sẽ không khóc lóc gào thét, người thật sự rời đi sẽ luôn âm thầm lặng lẽ. Chúng ta có thể khóc lóc, nhưng khóc xong thì phải lau khô nước mắt và không được phép quên việc tiến lên phía trước.
Chúng ta đi một đoạn đường rất dài rất dài, dọc đường đi gặp phải trùng trùng trắc trở ta đều không rơi nước mắt. Nhưng bỗng đâu một ngày, trên cung đường ấy đột nhiên có một người lữ hành nọ hỏi rằng ta có mệt hay không, nước mắt ta lại không tự chủ mà rơi xuống như những hạt mưa nhỏ giọt.
Chúng ta đấu tranh với Thế Giới này luôn cảm thấy nó thật khó khăn, vì khi chúng ta phải đấu tranh với bản thân mình đã mặt đầy bụi đất, khó lòng đứng lên. Chúng ta luôn tự nhủ phải làm sao để giữ được tấm lòng vẹn son khi vừa phải thay đổi theo cách cái mà Thế Giới này thay đổi, lại không muốn đổi thay đi những thứ nguyên sơ của bản thân. Con luôn nghĩ, thực ra rốt cuộc chúng ta phải sống thế nào mới thật sự là tốt? Những tiêu chuẩn chúng ta đặt ra liệu có theo kịp được bước tiến của thời đại hay không!? Nếu không theo kịp, liệu ta có bị những "suy nghĩ tân tiến", "những câu cửa miệng "hồi còn nhỏ mình từng...." của mình đánh bại hay không.
Mọi người thường nói thế giới của người trưởng thành không dễ dàng, chúng ta giống như đang chèo thuyền vượt sông, có người chèo được thuyền sang bờ bên kia, có người chèo tới giữa lòng sông thì bị dòng nước cuốn lật mất thuyền, còn chẳng thể nào đoán được rốt cuộc mình sẽ bị dòng nước ấy cuốn đi về đâu.
Đại Mạch trong Đi Đến Nơi Có Gió từng nói một câu rất hay, cô ấy nói : "Khi nước lũ tràn về phía ta, ta bị nhấn chìm. Nhưng hãy luôn nhớ rằng, đó không phải lỗi ở ta."
Con hy vọng sau chuyến đi thảo nguyên lần này, thầy đã lấy lại được sức mạnh bắt đầu viết lại câu chuyện của cuộc đời mình. May mắn thay, đó là thầy vẫn sẽ quay lại...!
27 notes · View notes
tieuduongnhi · 1 year
Text
ĐỪNG ĐỂ CUỘC SỐNG BỊ PHÁ HỦY BỞI TÂM TRẠNG
1. Mỗi một con đường bị ngăn cản đều có lối ra, bên trong mỗi cái “bất lực” đều tồn tại một “năng lực”. Bạn đến với thế giới này vì bạn hữu dụng, cho nên đừng bởi vì một lần thua mà nghĩ rằng vĩnh viễn không có khả năng thắng. Miễn là còn sống, chắc chắn sẽ có lối ra.
2. Trong cuộc sống chắc chắn sẽ có người làm tổn thương bạn, bạn tuyệt đối đừng nổi giận, tức giận chính là dùng sai lầm của người khác tự trừng phạt mình. Nhịn một chút sóng yên biển lặng, lùi một bước thấy trời cao biển rộng. Một người tốt tính trong xã giao mới có thể mặc lên mình những bộ trang phục đẹp nhất. Tha thứ là cầu nối tín nhiệm, thấu hiểu giữa người với người. Tinh thần lạc quan đến từ sự tha thứ, rộng lượng, thấu hiểu và không ham danh lợi.
3. Nhất định phải không ngừng nhắc nhở mình: Từ bỏ sự nóng nảy của bạn, bình tĩnh nhìn lại. Từ bỏ lo lắng của bạn, dũng cảm bước trên con đường của mình. Từ bỏ sự tham lam của bạn, có được phải có mất. Từ bỏ sự tự ti của bạn, phải tin tưởng chính mình. Từ bỏ sự hư vinh, chớ để bản thân luôn tự cho mình là đúng. Từ bỏ bản tính dễ dụ bởi đôi mắt, hãy nghe lời trái tim mách bảo. Từ bỏ sự ích kỉ của bạn, hãy học cách nói cảm ơn. Từ bỏ sự lười biếng của bạn, nên cố gắng nhiều hơn nữa.
4. Định lực, là năng lực khống chế của bản thân. Phật pháp nói rằng, tu hành tới một lúc nhất định, đầu óc sẽ tự nhiên thông suốt. Người có định lực, tâm ổn định, như mặt hồ yên ả không sóng, không ham vật chất, không bị tác động ngoại cảnh, minh bạch rõ ràng, chí công vô tư. Người có định lực, tấm lòng thanh tịnh, giống như bất động, không như mê hoặc bởi lời giả dối, không vì danh lợi mà động tâm. Người có định lực, có sẵn đường tiến, gặp chuyện có thể bình tĩnh, là người chân thành, cuộc sống tự lập.
5. Đừng để cuộc sống bị phá hủy bởi tâm trạng. Tâm trạng không phải toàn bộ cuộc đời, nhưng có thể chi phối cả cuộc sống. Tâm trạng tốt, cái gì cũng tốt, tâm trạng xấu, cái gì cũng loạn. Chúng ta thường không bị thua bởi kẻ khác, mà là bị chính những lời gièm pha về hình ảnh của mình, hạ thấp năng ực của chúng ta làm nhiễu loạn suy nghĩ, tự thua bởi chính mình. Khống chế tốt tâm trạng, cuộc sống mới có thể luôn luôn tốt.
6. Càng là người thành công, càng nhận phải nhiều lời phê bình chê trách. Chỉ có người cái gì cũng không làm, mới có thể tránh khỏi chê trách. Nếu như nói chê trách là một khối băng thì khen ngợi chính là một chiếc khăn nóng, hai nhiệt độ tương phản nhưng lại là những biện pháp đau đớn mà hiệu quả nhất. Chỉ cần luôn khiêm tốn, đầu óc sáng suốt, chê trách cùng khen ngợi đều là chất xúc tác cho sự trưởng thành.
7. Rất nhiều người không cần gặp lại, vì cũng chỉ là tình cờ lướt qua thôi. Không nên chìm sâu trong quá khứ, không cần phải sợ tương lai. Được mất cũng tốt, thành bại cũng được, bất luận là vui vẻ hay đau thương, qua đi rồi cũng chỉ còn là hồi ức của bạn, chẳng có cách nào có thể trở lại nữa. Thật ra có đôi khi, chúng ta không qua được, cứ mê muội chìm đắm, sa sút tinh thần vì chuyện cũ. Cuộc sống luôn phải nhìn về trước, chỉ có giải thoát chính mình khỏi quá khứ mới nhìn ra con đường trước mặt.
8. Bạn trải qua bao nhiêu lâu nữa mới hiểu được, bạn cùng một số người vĩnh viễn chẳng thể chém đinh chặt sắt vẽ một vòng tròn ở giữa, tình cảm này sâu nặng đến mức giống như thảo nguyên xanh không có điểm kết.
9. Ngủ một giấc dài, tỉnh giấc vì khóc, đây là sinh ra. Khóc một hồi rồi ngủ mất, đây là cuộc sống. Thời điểm muốn khóc chỉ có thể cười, thời điểm muốn cười lại phải khóc. Thật ra có rất nhiều người sống như vậy cả đời. Nước mắt là chứng minh cho sự sống. Mỉm cười, là sống phải có mục tiêu. Cho nên mỗi người theo đuổi hạnh phúc đều là: Khóc khóc rồi cười.
10. Có khi từ bỏ là bởi vì đau, có khi từ bỏ là vì không nhìn thấy tương lai, càng có nhiều lúc từ bỏ vì không được người công nhận. Nhưng chỉ cần tự tin tưởng mình nhiều hơn một chút, chắc chắn sẽ nhin được tới ngày bản thân được công nhận.
- Weibo/ Dịch: Xiao Zhuang - 小莊
115 notes · View notes
bacxiunhieusua · 8 months
Text
200823
Tumblr media
Mình hay nghĩ rằng, nếu bạn mệt thì hãy cứ mệt, nếu bạn chịu hết nổi rồi thì hãy cứ la lên. Nó không giúp mọi thứ tốt hơn, nhưng mà nó sẽ khiến bạn nhẹ nhõm đi chí ít một phần nào đó, bên trong bạn.
Mình biết mình và các bạn đều rất khác về mọi nền tảng. Trong khi mình có một gia đình rất tuyệt vời, mình không khốn khó về kinh tế, mình có công việc tốt chẳng lo nắng mưa tới đầu, mình có ngoại hình không quá tệ, mình có đầy đủ tay chân và năng lực lao động, mình có người mình yêu và cũng yêu mình, mình có bạn để tâm sự nếu cần - những người thật sự bắt được tần số của mình, mình có nhà để về, có đồ ăn nếu đói và có giường để ngủ ngon mỗi đêm về.
Nhưng mà một đứa tưởng chừng có tất cả như mình, có tất cả ở mức đủ với mình, mình không thèm khát cao sang quyền quý hay đại gia giàu có nào cả. Thì ngay cả khi mình có tất cả như vậy đó, mình cũng chưa bao giờ thấy ừ mình hạnh phúc.
Khái niệm hạnh phúc của mình, không phải là do mình cảm nhận được, mình thấy nó qua anh mắt và nụ cười của ba mẹ mình, mình thấy nó qua cái ôm của em gái mình. Nghĩa là chính xuất phát tự mình thấy hạnh phúc thì mình không có.
Nên sau tất cả rực rỡ mà mọi người dát lên mình qua miệng mọi người, thì thật ra mình sống khổ sở lắm, mình đau bên trong mình. Kiểu đau đớn, nghẹn ngào, uất ức và câm nín.
Nhiều khi mình thấy mình có 2,3 cái nhân cách khác nhau. Nhưng mà chung quy lại ngoại trừ khi vài lúc, mình giống cái xác vô hồn, mệt mỏi và cạn kiệt sức lực.
Mình gặp nhiều người đàn ông tệ lắm, tệ hơn chữ tệ nữa kìa. Mình cũng gặp nhiều người đồng nghiệp tệ lắm, tệ hơn chữ tệ nữa kìa. Mình đã gặp nhiều người bạn tệ lắm, tệ hơn chữ tệ nữa kìa.
Mà mấy cái khúc đó, thì ít người thấy, còn phần nhiều người phán xét mình thì chẳng ai hay.
Nhưng mà, vì mình đã quá đau khổ rồi. Nên mình có xu hướng kệ mẹ mấy người đó, mình kệ bằng cách mình không quan tâm. Mình rất bảo vệ mình, nên không vui thì mình không tới, mình sẽ chỉ thật sự bước lên khi mình chắc chắn là mình đang ổn và đủ khả năng chịu đựng những chuyện đó.
Nhưng mà mình cũng rất dữ, mình dữ bằng cách phản kháng lại bất kì ai đụng trực tiếp vào mình. Đôi khi bằng lời nói, và có thể cả hành động nếu mà cần.
Lòng vòng vậy, suy cho cùng mình chỉ muốn nói. Mỗi người, đều có con đường đi và khó khăn riêng. Kẻ tưởng chừng như có trọn vẹn tất cả như mình thật ra vẫn phải chiến đấu với căn bệnh tinh thần cũng như là hàng tá các nỗi đau về sức khoẻ.
Thì chí ít, bạn nên tự thấy thương chính mình một tí. Mình không nói được chữ thương là sao, nhưng mà xin đừng chọn đến chọn gặp chọn chạm vào những cái rõ rành rành là red flag mà ai nhìn vào cũng thấy được hậu quả khi đón nhận nó là ra sao. Bạn tệ với chính bạn vừa vừa thôi. Thì đôi khi bạn sẽ cảm thấy cuộc đời này còn có điều đáng sống. Còn cực khổ là ai cũng có hết. Bạn chỉ nên làm nhưng việc mà hậu quả của nó, sức bạn chịu được. Chứ sao bạn còn chọn làm rồi chọn tổn thương người khác tổn thương người xung quanh bạn còn tổn thương chính bạn. Nhìn rõ là không có công bằng xíu nào hết.
Vòng tay mình có hạn, mình đã không còn nhiều sức và thời gian để mà lo hết tất cả. Mình nghĩ ai sau này cũng thấy được điều đó. Rõ là bạn vẫn dành tình cảm quan tâm đến nhưng mà hành động và lời nói của bạn thì không dư dả để cho đi rồi phản ứng đáp lại hoặc kết quả sau đó chẳng ra gì. Ngày xưa mình cũng nghĩ lạ lắm mà giờ thì mình hiểu rồi.
Nên, làm ơn, làm ơn hãy chắc chắn mình khoẻ thì hãy chơi đùa với bất cứ điều gì. Trước mắt là đã thấy bạn tổn đau nhiều hơn người ta rồi.
Thảo Nguyên,.
19 notes · View notes
aphan-de · 2 months
Text
Ở hành lang bệnh viện…
Ngồi ghế đối diện là hai cha con vừa nhận kết quả khám. Nét mặt người cha thoáng buồn mấy phần, những nếp nhăn trên mặt ông co lại sâu hơn. Phá tan sự yên lặng, người con cất tiếng:
- Không sao đâu bố, bây giờ bệnh viện họ giỏi lắm, ung thư chữa được mà, bố không phải lo đâu
- Ừ, bố cũng không sợ gì, từng này tuổi rồi mà
- Bố con mình đi ăn trưa đi, nhịn từ sáng rồi, phải ăn thật no chứ
Giọng người con trấn an bố thật nhẹ nhàng, âm thanh run run ẩn hiện sự bàng hoàng khi nhận tin dữ. Có lẽ, anh ấy đang tự vực dậy bản thân mình, bám víu vào sợi dây niềm tin về những ngày phía trước. 
Bất giác tôi xúc động khó tả. Tôi cũng đang chờ kết quả cho bà nội. Lúc bác sĩ bảo tôi gọi bà vào để nghe kết quả, con đường ra với bà bỗng nặng nề hơn. Tôi tự hỏi, nếu mình rơi vào hoàn cảnh của anh trai kia thì sẽ thế nào? 
Cảm tạ khi bà tôi chỉ bị bệnh nhẹ của tuổi già. Hy vọng trời đất sẽ không phụ lòng những người con hiếu thảo.
5 notes · View notes