Tumgik
#dự ngôn
thuvientamlinh · 2 years
Text
Thôi Bối Đồ tiên tri (P2): cái chết của Giang Trạch Dân và cảnh tượng dịch bệnh thảm khốc về sau
Trong phần 1 của video, chúng ta đã tìm hiểu về dự ngôn cái chết của Giang trạch Dân. Trong video tiếp theo ngày hôm nay, căn cứ theo mô tả của các dự ngôn, “đại ôn dịch” sẽ tiếp tục thăng trầm cho đến năm Giáp Thìn 2024. Do đó, bất kỳ đỉnh dịch nào của “viêm phổi Trung Cộng” cho đến nay có lẽ chỉ là đỉnh điểm cục bộ, sẽ dẫn dắt tới đỉnh điểm thực sự của đại dịch trong tương lai. Nói cách khác,…
View On WordPress
0 notes
baosam1399 · 1 year
Text
Tumblr media
〔Bài dịch số 1072〕 ngày 10.08.2023 :
1. “你热闹万分 你孤身一人 你开怀大笑 你泪流成河 你若无其事 你跌跌撞撞 你平静无比 你竭嘶底里 你假装光芒万丈 你内心一片废墟” - Một bạn rất náo nhiệt, một bạn rất đơn côi, một bạn vui vẻ cười to, một bạn khóc lóc đau lòng, một bạn thản nhiên như không, một bạn vấp ngã đứng dậy, một bạn vô cùng bình tĩnh, một bạn gào thét trong lòng, một bạn giả vờ tỏa sáng, trái tim của bạn bị đè nát trong đống hoang tàn.
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《失踪人口 - Người Mất Tích》 trên NetEase Music
2. “人在年轻的时候,莫不是希望这一生就是琴棋书画诗酒花。可终究,还是逃不过柴米油盐酱醋茶” "Thời còn son trẻ, con người hẳn là đều hy vọng cuộc đời mình là những nốt nhạc, quân cờ, thư họa, vần thơ. Nhưng tới cuối cùng, vẫn không thoát khỏi tình cảnh củi, gạo, dầu, muối, nước tương, dấm, trà!"
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《茶酒伴 - Tà Tửu Phán》 trên NetEase Music
3. “这个世界上 有一些客观存在 永远无法改变的现实 水永远冰 玫瑰永远红 我们永远不能在一起” Thế giới này có một số hiện thực khách quan không bao giờ có thể thay đổi được, ví như nước luôn lạnh, hoa hồng luôn đỏ, chúng ta mãi mãi không thể bên nhau!
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《战 - Chiến》 trên NetEase Music
4. “你是一场北风,我是四海为家的浪子,相伴举杯赏雪,一起醉到立春,你走以后,我的醉意却停留一季又一季,经了万水和千山” Người là bức phong cảnh, tôi là kẻ lãng tử phiêu du bốn bể, cùng nhau nâng cốc thưởng tuyết rơi, cùng nhau say túy tới xuân về, sau khi người đi, cơn say của tôi lưu lại từng mùa lại từng mùa, vượt qua cả vạn dặm sông núi!
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《???》 trên NetEase Music
5. “我真的好喜欢听喜欢的人每天和我嘀嘀咕咕分享一些看似没有营养的废话,起的太早了好困哦,今天太冷了风太大了,刚才吃的饭不好吃,我想喝奶茶,你看外面的月亮好圆啊,太好了明天又是晴天” Mình thực sự rất thích người mình thương líu ríu chia sẻ với mình những mẩu chuyện nho nhỏ thường ngày, ví như dậy sớm quá buồn ngủ, hôm nay quá lạnh gió quá to, cơm vừa ăn không ngon, mình muốn uống trà sữa, cậu nhìn trăng bên ngoài tròn chưa kìa, tốt quá, ngày mai lại là một ngày nắng!
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《山河星光 - Sơn Hà Tinh Quang》 trên NetEase Music
6. “在年轻的时候 如果你爱上了一个人 请你 请你一定一定要温柔地对待他 长大了以后 你才会知道 在蓦然回首的刹那 没有怨恨的青春才会了无遗憾 如山冈上那轮静静的满月” Khi bạn còn trẻ, nếu như bạn yêu một người, xin bạn, xin bạn nhất định phải đối xử với người ấy thật dịu dàng, khi bạn lớn rồi, bạn mới biết được rằng, trong một khoảnh khắc tôi chợt nhìn lại, nếu như thanh xuân không có oán hận thì sẽ không có tiếc nuối, giống như vầng trăng rằm lặng lẽ đứng trên núi đồi.
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《年少有为 - Niên Thiếu Hữu Vi》 trên NetEase Music
7. “男人这辈子最喜欢做的两件事:第一,拖好女人下水,第二,劝坏女人从良。女人,这辈子最喜欢做的两件事:第一,跟渣男人谈恋爱,第二 把好男人当作备胎。” Hai việc mà con trai thích làm nhất trên đời : Đầu tiên, làm chuyện xấu với người con gái tốt; Thứ hai, khuyên người con gái xấu hoàn lương. Hai việc mà con gái thích làm nhất trên đời : Đầu tiên, yêu đương với trai xấu; Thứ hai : Đem trai tốt làm lốp dự phòng!
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《开始懂了 - Bắt Đầu Hiểu Ra》 trên NetEase Music
8. “只有爸爸和女儿才是世上最坚固的情人 他喜欢你素颜不化妆 喜欢你长发扎马尾 他教育你不要乱花钱然后递上银行卡 他从来没说过我爱你却又比谁都爱你 他在电话里听见你哭泣的时候 会沉默然后说回来吧 我养你” Chỉ có bố và con gái mới là tình nhân kiên cố nhất trong cuộc đời này, bố thích gương mặt mộc của bạn, thích tóc đuôi ngựa của bạn, bố dạy bạn không được tiêu tiền lung tung sau đó lại đưa thẻ cho bạn, bố chưa từng nói yêu bạ nhưng lại yêu bạn hơn bất kì ai, bố nghe thấy bạn khóc trong điện thoại chỉ trầm mặc rồi nói rằng "quay về đi, bố nuôi con!"
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《That Girls》 trên NetEase Music
9. “聚散无常,来来往往,学会感谢每个陪你走过一段时光的人,无论好坏悲喜,都要心存感激,也希望离开的人不经意想起我的时候,能够面带微笑” Tan hợp vô thường, đến rồi lại đi, học cách cảm ơn mỗi một người đi qua cuộc đời b��n, bất luận là vui buồn hờn dỗi, đều phải cảm kích ngôn nguôi, cũng hy vọng những người đã rời xa tôi ấy trong một khắc nào đó khi nghĩ về tôi, có thể đượm một nụ cười trên môi.
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《你只是经过 - Hắn Chỉ Là Lướt Qua》 trên NetEase Music
10. “想来也真怂 那么想你 也不敢打扰你” Nghĩ cũng thấy thật ngốc nghếch, nhớ anh như vậy nhưng lại không dám làm phiền anh.
📌 Trích từ phần bình luận trong bài hát 《嘿亲爱的 - Này Anh Yêu》 trên NetEase Music
- (Vũ Thu Hoài/baosam1399 dịch)
263 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 1 year
Text
Tumblr media Tumblr media
An.
Mới đây mình nhận tin Ba của một người chị bạn, qua đời.
Trong một đêm mình đã nằm thật lâu để nhớ về 3 năm qua của mình và thương cho chị với 3 năm sắp tới. Ngành học của mình nói rằng mỗi người sẽ có một năng lực trí nhớ dài hạn khác nhau và một ngưỡng chịu đau khác nhau, vì thế những gì ta sẽ nhớ và thấy đau ở cùng một câu chuyện có thể là không giống nhau. Chỉ có điều, dù ít hơn hay nhiều hơn thì mình chắc chắn rằng những ngày tiếp theo của chị cũng sẽ không dễ dàng gì so với mình khoảng thời gian qua. Mình cứ loay hoay nghĩ ngợi nhưng lại chẳng biết chia sẻ thế nào vì sợ mỗi lời mình nói ra lại vô tình chạm vào vết thương nào đó đang sưng tấy trong lòng chị ấy.
Mình đã đến cái độ tuổi mà mỗi lần nhấc điện thoại lên là sẽ chựng lại vài giây vì không biết tin tức gì đang đợi mình. Có vài người đã âm thầm đi về phía bờ kia và di thư duy nhất họ để lại chỉ là một cuộc báo tin. Mình sẽ sống tiếp sau mỗi lần như thế thôi nhưng sự phòng vệ sẽ ngày một phồng to. Giờ này, mình thực sự không tin vào việc ‘hạnh phúc’ có thể đi liền với ‘trọn vẹn’. Thậm chí mình chưa từng dính líu vào những hò hẹn lứa đôi cũng là vì chẳng tin lại có ai đó trên đời mang về cho ai được hạnh phúc trọn vẹn. Là An nhưng lại luôn bất an.
— Vì bất an nên chưa bao giờ dám nghĩ mình có thân phận để chia sẻ điều gì với ai.
Mình tốt nghiệp cử nhân tâm lý giáo dục, bạn cùng lớp của mình bây giờ không ít đứa đã là chuyên viên tâm lý. Mình thề rằng chưa bao giờ trong đầu mình nảy lên cái ý nghĩ sẽ theo hướng ấy, tức là ngồi xuống để nghe chuyện của người khác và chỉ đường cho họ hay chí ít là xoa dịu họ. Nhưng cách đây vài hôm, một bạn sinh viên Tâm lý học năm 4 đã xin trích lại những gì mình viết cho dự án cá nhân của bạn ấy. Đối với lĩnh vực đầy tính khoa học và tính nhạy cảm cực độ này mà nói thì việc ấy chỉ có thể dừng lại ở một dự án cá nhân. Mình nghĩ rằng khi chúng ta muốn lan toả điều gì đó thì nó nên là điều tích cực. Và mình thì không cảm thấy 100% những gì mình viết ra là 100% tích cực, người ta chết dí trong cái màn hình này một phần là vì họ thấy đê mê khi những nỗi buồn của họ được gọi tên mà.
Nhưng từ điều này thì mình ngờ ngợ ra rằng, khi chúng ta thực sự có khuynh hướng muốn chia sẻ với người khác một cách chân thành thì bằng cách này hay cách khác, ta đều có thể xoa dịu họ. Còn một khi trong ta vẫn còn bản năng của loài loài Homo Sapiens với đầy tính hơn thua và chiếm hữu thì ta luôn luôn có thể tổn thương người bên cạnh, bằng cách này hay cách khác.
Làm nghề là một đoạn đường rất dài, làm người còn là một đoạn đường dài quá cha. Khi mình ý thức được thân phận của mình thì mình càng không tự động xen vào chuyện của ai. Có lẽ một vài người sẽ được dạy rằng hãy chạy đến an ủi khi người khác khóc, hãy ôm khi người khác khóc hoặc hãy hỏi han, động viên khi người khác khóc.
Còn mình thì được dạy rằng hãy để yên cho người khác khóc.
Ai cũng cần những ngày thực sự yên tĩnh để chuyển hoá những cơn bão lòng của mình. Hạnh phúc chưa bao giờ là điều dễ dàng, những trúc trắc trong đời này là không tránh khỏi. Chẳng bao giờ mình dò xét xem ai may mắn hơn hay ai bất hạnh hơn ai, vì mình không biết giai đoạn này khi mình gặp họ thì họ đang ở đâu trên đồ thị hình Sin của đời họ.
Chắc chắn một điều, mọi thứ khi đạt đến đỉnh điểm sẽ là lúc đổi chiều. Ngày mai bừng tỉnh xách túi ra đi làm, trong cơn đầu bù tóc rối có khi ta còn mụ mị chẳng biết rốt cuộc chính mình đang ở điểm toạ độ nào trên cái đồ thị nhấp nhô này thì so làm gì khổ ải lẫn nhau.
Mình chỉ mong với những gì mình đã viết, người ta có thể đọc rồi quay ra mà không nghĩ ngợi quá nhiều. Ngôn từ vẫn mãi là một thứ gây ngộ nhận, chỉ có những nỗi niềm của mỗi người là chân thật, hãy sống và chia sẻ nó với những người xứng đáng.
Mình rất hân hạnh được ngồi yên để lắng nghe người khác nói, nhưng chắc chắn người bắt đầu câu chuyện sẽ không bao giờ là mình. Và như thế, khi mình chẳng chủ động chạm vào thế giới của ai cả nhưng trong cơn yếu lòng nào đó bất chợt, người ta vẫn gọi “An ơi” - mình biết tên mình đẹp cũng là vì như thế thôi.
— AN TRƯƠNG
42 notes · View notes
healthy1912 · 6 months
Text
gửi tôi của những năm sau đại học
hmm nói sao đây ta, gần đây mình đã suy nghĩ rất nhiều về cuộc đời và nhận ra rằng mình thật sự đam mê thứ gì. tôi đang theo học ngành công nghệ thông tin tại một trường top đầu, nhưng lí do thật sự mà tôi vào ngôi trường này chính là lúc ôn thi thpt cấp 3 tôi có crush 1 bạn, và bạn ấy thích vào trường này, ban đầu tôi rất phân vân không biết mình thích gì tôi đã dự định vào một ngành kinh tế của một trường nào đó hoặc là ngành ngôn ngữ, nhưng lúc tôi gặp bạn ấy tôi lại muốn cùng trường với bạn ấy. Nhưng đời không như là mơ, người có đam mê thực sự là bạn ấy lại không đỗ vào trường, nhưng người cứ lơ ngơ về tương lai của mình như tôi lại may mắn lọt vào ngôi trường danh giá này. Sau khi học được hơn 1 học kì, tôi lại nhận ra rằng tôi đam mê thứ gì. Cái tôi đam mê không phải là ngành công nghệ thông tin, và cũng không có nghĩa là tôi đã chọn sai ngành, cái tôi đam mê chính là một hình ảnh bản thân độc lập về tài chính và làm những gì mình thích, nhìn chung quy lại thì nếu trước đây tôi học ngành gì thì đó cũng chỉ là công cụ để tôi thực hiện bước tiếp theo của cuộc đời. Tôi dự định sau khi ra trường tôi sẽ làm một công việc văn phòng nào đó, tuy không thực sự đam mê nhưng tôi vẫn sẽ cố gắng hết mình để làm để tiến tới một mục đích chung là khởi nghiệp, mở một doanh nghiệp nhỏ để dần tiến đến mục tiêu độc lập về tài chính. Lúc trước, tôi có xin bố mẹ để mua 1 con điện thoại đời mới, nhưng từ lúc tôi nhận ra mình thực sự thích gì thì tôi liền cảm thấy những vật chất hiện tại hầu như là vô nghĩa. Tôi nhìn ra hàng ngàn mảnh đời đang làm những công việc văn phòng và định nghĩa lại thế nào là thành công, và thế nào là đi đúng hướng trong cuộc đời mình. Một số người chọn một công việc văn phòng, nhưng họ không thật sự đam mê với nó, có thể nói tôi cảm thấy công việc đó như một nghĩa vụ mà họ phải làm với cuộc đời của mình với một mục đích tẻ nhạt là để duy trì sự sống không hơn không kém, họ cứ sống và làm việc ngày qua ngày như thế, tôi tự hỏi cuộc sống của họ có ý nghĩa gì? trong khi bản thân vẫn còn trẻ, vẫn còn những ngày thanh xuân để có thể bươn chảy, theo đuổi ước mơ của mình. Những người như thế có thể nói họ đã tự trói buộc bản thân vào một gốc cây đứng sững lại ở đó và già đi theo năm tháng trên con đường phát triển của chính mình. Chính vì vậy nên, tôi không thể để bản thân mình lại sa chân vào một cuộc đời vô nghĩa như vậy, tôi muốn sống một cuộc sống thật sự có ý nghĩa đối với bản thân mình. Gửi cho tôi của những năm sau đại học, dù cuộc sống có vùi dập đến đâu thì không bao giờ được quên mục đích sống của mình nhé tôi ơi, nếu đã quên thì hãy để tôi của hiện tại nhắc lại, mục đích sống chính là hãy theo đuổi tất cả những gì mà mình thích, không bỏ sót lại bất cứ thứ gì, trước đó hãy tự chủ về tài chình nhé, và đừng bao giờ để ngọn lửa nhiệt huyết của mình bị dập tắt bởi bất cứ thứ gì, không ngừng học hỏi, không ngừng phát triền. Đại học cũng chỉ là nền móng cho sự phát triển mà thôi, đừng dừng việc học của mình chỉ vì bạn đã tốt nghiệp. Hãy cố gắng phấn đấu để ít nhất là tới năm 30 tuổi, bạn đã đạt được ước mơ của mình và dùng phần đời còn lại để theo đuổi những thứ bạn thích, thanh xuân của bạn, đến lúc đó mới thực sự là bắt đầu!
-gửi cho tôi ! những ngày mông lung của tuổi trẻ-
3 notes · View notes
Text
Trong lúc đang “nung nấu” cái thẻ nắng ngầm “Private Trip” của anh cá nhà t, thì ý tưởng ùa vào cũng giúp t hoàn thành cái #delulu này cho anh bác sĩ 🥹🥹
Mọi sự đều nhờ cô Nguyễn Nguyệt khi mọi ý tưởng gần đây được trao ban cho t đều là ngược 🫣 Nên anh Lê vui lòng lãnh đạn trước nhé!
Những điều được viết dưới đây bao gồm nhiều yếu tố “ảo tưởng” của chính t nên nếu không đúng hay thấy sai sai thì xin các cô bỏ qua giúp t nhé
Mong các cô enjoy phiên bản này! Rất mong được nhận ý kiến từ các cô
PS: ✨✨cá con Private Trip ui lại chờ em nữa nhá 😭✨🐡🌊
Tumblr media
Tóm tắt: Nếu Dawnbreaker và Zayne gặp nhau sẽ như thế nào…
Lê Thâm - Ranh Giới Giữa Các Chiêu Không Gian
“Cậu chẳng khác gì một kẻ yếu đuối”
Câu nói ấy cứ vang vọng trong lòng Lê Thâm kể từ khi anh tận mắt chứng kiến người thầy cũng là người bạn của anh bị biến thành Wanderer ngay trước mắt.
Nếu để mọi người được có cơ hội xét đoán, thì họ sẽ bảo với Lê Thâm rằng việc anh do dự hay sợ hãi không thể xuống tay là một điều hiển nhiên theo bản năng của con người, vì không ai có thể đứng vững trước hoàn cảnh như thế.
Nhìn người mình quen dần biến thành quái thú rồi phải tự tay mình kết liễu mạng sống họ? Liệu có ai “bình thường” sẽ nguyện ý làm điều kinh hãi kia?
Nhưng Lê Thâm biết, “bóng đen” thầm thốt ra lời chỉ trích anh qua ánh nhìn khinh bỉ đó đã không còn là người “bình thường”.
******************************************************
Đã bao lâu rồi Lê Thâm mới trải nghiệm lại cảm giác hồi hộp như sắp sửa lâm trận.
Đối diện anh là cặp mắt đỏ như màu máu khiến Lê Thâm không kiềm được mà phải phát huy năng lực từ cánh tay phải của mình như một bản năng tự vệ.
Cũng chính năng lực này là khởi nguồn cho nhiều bi kịch.
Nhưng so với bóng đen đang ở ngay trước mắt, Lê Thâm có thể cảm thấy được nỗi đau mà anh đã chịu không thể nào sánh nổi với người đang nhìn anh bằng cặp mắt âm trầm phán xét.
Dù bị màn đêm che khuất, Lê Thâm biết người trước mặt anh là có thể là người mà anh hiểu rõ, vì năng lượng xung quanh người đó cũng là năng lượng mà anh quen thuộc.
Năng lượng của băng giá - cũng là năng lượng của chính anh.
Hay nói cách khác, người trước mặt anh có thể là không ai khác ngoại trừ chính mình.
Cứ như bản thân anh là hiện thân của Thần Chết mà anh hằng lo sợ.
Lê Thâm cũng nhận ra người trước mặt vừa có khí chất của anh,lại vừa ẩn giấu bên trong một tâm tình bất định mà anh không nắm chắc.
Tâm tình đó tựa như ly thuốc độc mà chỉ cần một giọt nhỏ rơi vào thôi sẽ làm tràn cả ly, khiến chất độc lan ra tới mọi nơi nó có thể vươn tới. Và chất độc ấy đang ẩn giấu một sát khí bao phủ xung quanh năng lượng băng giá kia. Cũng nhờ điều này mà Lê Thâm nhận biết rõ người trước mặt anh và chính mình là hai cá thể riêng biệt, vì anh sẽ không bao giờ để bản thân mình bị bao trùm bởi sát khí. Anh là bác sĩ, và trách nhiệm của anh là cứu người, chứ không phải đoạt đi mạng sống. Đó là châm ngôn sống của anh và cũng là điều anh đã dặn với lòng mình.
Nhưng sự giống nhau đến mức kì lạ này lại khiến anh liên tưởng đến hai giọt nước tương phản nhau trong gương, vừa giống nhau lại vừa không giống, tạo ra cảm giác cả hai cùng song song hiện hữu. Vậy nếu có một ngày một trong hai hình ảnh ấy phải biến mất, vậy hình ảnh còn lại sẽ như thế nào? Liệu cũng tan biến theo ảnh thật trong gương ?
**********************************************************
Trong lúc Lê Thâm đang quan sát người đối diện thì bóng đen đó cũng đang âm thầm quan sát Lê Thâm.
Một bản thể yếu đuối hơn nhưng lại là người có được hết thảy.
Đây lại là phần khác của giấc mơ sao? Nhưng đã là mơ thì tại sao lại không có người con gái ấy?
Chẳng lẽ ngay cả giấc mơ ngắn ngủi để được gặp em ấy cũng bị chen ngang rồi tan thành như mây khói như thế này….
Hay bởi vì…
**********************************************************
Đang khi suy nghĩ về điều kì lạ diễn ra trước mặt trong không gian tăm tối, Lê Thâm chợt nhận ra bầu không khí giữa cả hai biến đổi.
Một cơn gió lạnh buốt bất ngờ bao trùm lấy anh như muốn đóng băng toàn bộ con người anh.
Cơn giá lạnh đó như một con thú dữ gào thét muốn liều mạng ăn tưoi nuốt sống anh, phản ánh tâm trạng tức giận của người vừa tạo ra nó.
Sao hắn ta lại đột nhiên tức giận?
Không để Lê Thâm chờ lâu, những ngọn băng thuỷ tinh lẫn trong trận bão tuyết đã bất ngờ ập tới Lê Thâm khiến anh trở tay không kịp.
Sát khí cuồn cuộn dâng trào báo hiệu Lê Thâm biết về nguy hiểm rình rập, khiến anh không tự chủ được mà phải phát huy năng lực của mình như một bản năng.
Một bức tường băng kiên cố được dựng nên ngăn cách bản thân Lê Thâm với vô vàn những mũi băng có khả năng gây ra sát thương chí mạng.
Nhưng đòn tấn công dồn dập cùng sát khí quá mạnh đó đã khiến Lê Thâm phải chùn bước.
Anh thở hổn hển, cố gắng điều chỉnh tâm trạng lẫn năng lực đang xáo trộn của mình. Tại sao mới vừa ở trong trạng thái dò xét, mà bóng đen kia lại lập tức muốn ra tay kết liễu?
Đó là điều Lê Thâm vẫn chưa hiểu, nên anh chần chờ không xuống tay được.
Có lẽ thế giới dịu dàng mà Lê Thâm đang được trải nghiệm đã làm tan chảy trái tim của anh, khiến những quyết định mà anh đưa ra đều ẩn giấu sự vị tha và độ lượng mà một vị bác sĩ cần có. Nhưng khi đối mặt với người trước mắt, những lối sống ấy đã không còn nghĩa lý gì.
Hiển nhiên, trong cuộc đọ sức dành cho kẻ chiến thắng này, cả về quyết tâm lẫn sức mạnh, Lê Thâm đã thua.
Lúc cơn bão tuyết bao trùm lấy Lê Thâm cùng những tràng băng bủa vây anh tứ phía, anh nhận ra người kia nắm giữ năng lực còn mạnh hơn những gì anh tưởng tượng.
Những mũi tên bắt đầu xuyên qua tường băng của Lê Thâm mà cắm phập vào người anh, khiến anh phải hứng chịu cơn đau thấu tim cùng đợt gió lạnh tràn vào. Cơn đau đó y hệt như thuật chú định khiến toàn thân anh không thể nhúc nhích, chỉ có thể mặc cho những mũi băng giày xéo giữa cơn bão tuyết dữ dội.
Cảm giác này….tại sao…lại quen thuộc đến vậy….
Trong lúc Lê Thâm đang gắng gượng vực dậy bản thân thì bóng đen kia đã tiến lại gần, để lộ ra gương mặt quen thuộc.
Thần Chết…là Thần Chết mà Lê Thâm đã nhìn thấy trước kia…là người đã ám chỉ anh rằng anh chỉ là một kẻ yếu đuối.
Cùng một gương mặt, một thần thái, một năng lượng, Lê Thâm như nhìn thấy chính bản thể của mình trong đôi mắt ánh vàng của chiều buồn nhưng bị nhuộm đỏ trong màu máu.
Đây…là…. anh sao?
Trong lúc Lê Thâm còn chưa hết bỡ ngỡ, thì vị Thần Chết kia đã tiến lại gần rồi nhìn anh với nửa con mắt khinh thường từ trên xuống:
“Rốt cuộc, cậu cũng chỉ là một kẻ vô dụng, nên mới không thể bảo vệ nổi điều duy nhất cậu may mắn có được.”
Lời nói này tựa như chú thuật nguyền rủa khiến trái tim Lê Thâm thắt lại trong đau đớn. Anh biết điều duy nhất anh may mắn có được là gì, vì đã không biết bao lần, anh cũng được trải nghiệm cảm giác đau đớn y hệt như vậy trong mơ: Cảm giác khi không có em ở bên cạnh….
Vậy có khi nào….
Không để Lê Thâm có thời gian suy nghĩ, một khối băng đã được hình thành trong lòng bàn tay của Thần Chết, và hiển nhiên, khối băng ấy được dùng làm gì và để hướng vào ai thì cả hai đều hiểu rõ.
Nhưng điều khiến Lê Thâm bàng hoàng hơn cả không phải là việc anh có thể bị ra tay kết liễu bất cứ lúc nào nhưng chính bởi điều Thần Chết đã thốt ra ngay lúc anh ta ra chiêu chí mạng:
“Nếu cậu đã trở nên vô dụng, thì tới lượt tôi bảo vệ em ấy.”
*************************************
“Lê Thâm….Lê Thâm!!”
Lê Thâm giật mình tỉnh giấc sau khi nghe thấy tiếng gọi quen thuộc.
Anh ngồi bật dậy thở dốc, cả người anh thấm đẫm mồ hôi như mới trải qua cảnh tượng hãi hùng sau khi thoát khỏi cái chết trong gang tấc.
Trong lúc nỗi sợ còn đang bao phủ lấy Lê Thâm khiến anh chưa kịp định hình thì một bàn tay ấm áp đã chạm nhẹ vào lưng rồi vỗ về anh theo từng nhịp tim anh đập.
Lê Thâm ngước mắt lên mò tìm theo cử động của bàn tay ấy thì đụng phải đôi mắt đầy lo lắng đang hiện trên gương mặt dịu dàng thân quen của em.
Những tia nắng ấm áp xuyên qua mành khung cửa sổ đang chạm vào người em khiến em càng thêm toả sáng hệt như thiên thần, cũng làm cho Lê Thâm có cảm giác rằng anh đang được ở trên thiên đường sau khi phải lang thang trong màn đêm vô tận.
Không kìm được lòng mình, Lê Thâm theo bản năng ôm chầm lấy em mà cảm nhận cái ấm nóng mà em mang lại.
Chỉ đến khi em thốt lên, “Anh có sao không? Lại nằm mơ à?” Thì lúcđó, Lê Thâm mới ngước nhìn cảnh vật xung quanh.
Vẫn là mùi thuốc men từ căn phòng khám bệnh quen thuộc, không phải mùi máu tanh ở nơi tối tăm ấy.
Nhưng cảm giác của sát khí âm trầm mà nơi đó để lại vẫn đang quanh quẩn trong anh, khiến cho ngay cả nắng ấm từ mặt trời cũng không thể xua tan đi cái lạnh buốt anh vừa cảm nhận.
Anh vuốt ve cổ mình nơi đã bị tảng băng giá lạnh kia đâm lấy…cảm giác này…..sao lại chân thực đến vậy….liệu nó chỉ đơn giản là mơ…
Trong lúc lại sắp chìm vào sự suy tư của bản thân, một dòng chảy ấm áp tiếp tục được áp vào má Lê Thâm khiến anh tỉnh lại.
“Anh có sao không? Sao lại ngẩn người nữa rồi? Có phải hay không lại ăn vụng đồ ngọt trước khi ngủ nên mới khó thở rồi ra nhiều mồ hôi như thế?”
Như ánh nắng chói chang đủ sức làm tan chảy tảng băng lạnh buốt, cõi lòng của Lê Thâm cũng dần bình tâm trở lại.
Đúng vậy, có khi nào chỉ vì anh sơ ý không chăm sóc cơ thể nên mới khiến cho mình bị sinh ảo giác rồi gây ra cảm giác chênh vênh này không? Mà cho dù không thì anh cũng muốn tin vào khả năng như vậy. Vì đó là điều duy nhất anh có thể làm, để khiến em không còn lo lắng về anh nữa.
Lê Thâm trìu mến nhìn em rồi lại ôm chầm lấy em, như đang khao khát nắm giữ cái ấm áp chỉ mình em có khả năng trao tặng.
”Thật may…… vì được có em bên cạnh.”
*****************************
“Anh này, đừng tự mình gắng sức hay quyết định điều gì nhé, có gì cũng phải nói cho em trước tiên”
Nhìn bộ dáng vừa hí hửng vừa dặn dò anh như bà cụ của em khiến Lê Thâm không kiềm được lòng mà phì cười một tiếng - điều mà anh rất hiếm khi làm.
Có vẻ giấc mơ kia chỉ là phản ảnh cho nỗi sợ trong lòng, nỗi sợ rằng sẽ có ngày anh phải hối hận vì mình “yếu đuối”. Nhưng đâu mới là định nghĩa cho sự yếu đuối? Là không đủ dũng khí để tiêu diệt những gì có thể làm hại em ấy sao?
Dù điều ấy có thể...đã từng là….con người….
Trong lúc Lê Thâm lại sắp chìm vào suy nghĩ của mình thì chuông báo động từ chiếc đồng hồ thợ săn của em lại vang lên, kèm theo sau là lời cảnh báo:
”Báo động…báo động…quái Wanderers xuất hiện…. cấp độ A…tọa độ X Y….xin vui lòng di tản dân cư khỏi khu vực nguy hiểm”
Cả Lê Thâm và em đều biết biết mình phải làm gì trong những lúc như thế này.
Đang khi dặn dò em về việc em phải làm và phải cẩn trọng ra sao trong lúc thi hành nhiệm vụ thì đột nhiên một khoảng không bị mở ra ngay trước mắt, và theo sau là một con quái Wanderer với hình dáng giống hệt như….
William….
Chỉ trong nháy mắt khi Lê Thâm đang bàng hoàng, quái Wanderer đã lao ngay tới rồi vung lưỡi liềm sắt bén từ cánh tay biến dạng của mình về phía anh.
William…là…là cậu sao?
Lê Thâm cảm thấy tim mình như ngừng thở, ký ức bị anh chôn vùi đang tái hiện từng cảnh một.
Tại núi Eternal….nơi có bí mật anh muốn chôn vùi….nơi bản thân anh đã từng yếu đuối…William…thật xin lỗi….. hoá ra cho tới bây giờ….tôi vẫn là kẻ vô dụng…
“LÊ THÂMMMMMMMM!”
Tiếng thét chói tai vừa vang lên cũng là lúc Lê Thâm choàng tỉnh. Đối diện anh lúc này là hình ảnh của em đang dang hai tay mà đỡ lấy anh. Những tia máu bắn ra từ lưng em cũng xẹt qua gương mặt của Lê Thâm rồi lưu lại.
Trong lòng anh là hình ảnh cô gái anh thương đang ngã xuống.
Máu từ lưng em bám vào tay anh tạo ra một cảm giác ấm nóng….
nhưng đây…
Không phải là hơi ấm mà anh muốn chạm….
Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi thứ xung quanh Lê Thâm đều được bao phủ bởi màn đêm vô tận.
Màn đêm đầy rẫy sát khí đó…
Và chính giữa màn đêm ấy là một con đường, một con đường được dựng nên bởi hai hàng dài những xác người chất đống.
Lê Thâm không muốn đi trên con đường này, nhưng cứ như vận mệnh đã an bài, đây sẽ là con đường mà anh phải chọn.
Một giọng nói vang lên ở trong anh, như đã cách rất lâu, rất xa về trước….
“Nếu luật đã đặt ra…chẳng khác gì lời nguyền rủa… thì cần gì phải hoàn thiện nó….chỉ đơn giản…phá huỷ toàn bộ thôi…”
Đúng vậy…phải phá huỷ toàn bộ….mới có thể…bảo vệ được em…
Như một bộ xương khô đang tiến gần đến huyệt mộ của mình, Lê Thâm bước từng bước nặng nề qua hai hàng xác người chất đống, tiến thẳng vào trong bóng đêm vô tận. Và tại cuối con đường, điều Lê Thâm nhìn thấy, chính là ngai vàng với đầy rẫy những tảng băng gai góc lạnh lẽo.
Lê Thâm nhìn thấy một hình ảnh khác giống anh đang mặc một bộ đồ dành cho nhà tiên tri ma thuật thời xưa…như đã ngồi đây rất lâu …chỉ để chờ…
Chờ đợi….
“Bông hoa thuỷ tiên đó…”
Như trùng với tiếng lòng của anh, tiếng của Thần Chết đối diện anh vang lên. Bóng hình của Thần Chết, hiện đã thay thế cho hình bóng cầm cây trượng mà ngồi chễm chệ trên ngai vàng.
Vậy ai mới thực sự là ai? Bản thân anh đã không còn biết và không còn quan tâm đến nữa. Vì tại giờ phút này, anh biết anh cùng với những hình ảnh trước mặt mình chỉ có một điểm chung duy nhất, và điểm chung đó, là điều mà tất cả các bản thể của anh đều để tâm và muốn có được.
Chính là em…là bông hoa thuỷ tiên mà chúng tôi luôn tìm kiếm…
Giữa màn đêm yên tĩnh, tiếng lãnh đạm của Thần Chết vang lên như hồi chuông cảnh báo:
“Cậu….là ngoại lệ, vì chỉ có cậu mới có được em ấy.”
Lê Thâm hiểu rõ những điều Thần Chết đang nói.
Anh vô lực khuỵu xuống sàn vì anh hiểu rõ bản thân mình đã may mắn ra sao nhưng cũng bất lực thế nào.
“Nhưng…cũng chính cậu….mới là kẻ yếu đuối nhất….”
Anh biết rõ…anh biết rõ…mình là kẻ yếu đuối….
“Vậy nên…nếu cậu không thể trở nên mạnh mẽ…”
Lời nói chưa kịp kết thúc, thì cằm của Lê Thâm đã bị nắm giữ. Một bàn tay rắn chắc lạnh lẽo đang thúc ép anh phải đối mặt với đôi mắt đỏ như máu đang hiện diện ngay trước mặt mình.
“Nếu cậu đã không làm được thì tới phiên tôi. Nơi đây không có chỗ dành cho kẻ yếu.”
**********************************************
Những tiếng cứu xe inh ỏi….hàng loạt tiếng la hét của người dân….chỉ có em… như đang nằm yên…trong một vòng tay rắn chắc…
Em cố gắng choàng dậy nhưng đã bị cánh tay rắn chắc kia ngăn chặn không cho em động đậy thân mình.
Hình như vết thương ở sau lưng em đã không còn đau nữa, chỉ có một cảm giác lành lạnh thoải mái.
Có vẻ như Lê Thâm đã giúp em xử lý vết thương.
Em biết điều mình vừa làm là rất nguy hiểm, thể nào cũng sẽ bị anh chê trách nhưng em vẫn cảm thấy thật ấm lòng vì anh vẫn bình an….
Những ngày vừa qua, khi trông thấy vẻ mệt mỏi của anh, em đã muốn làm một điều gì đó. Nhưng càng nhìn anh em lại càng không biết mình nên phải làm gì vì cứ như thể anh đang đấu tranh với chính mình, giống như đây là điều mà anh phải tự vượt qua và âm thầm chịu đựng.
Nên lúc em nhìn thấy anh gặp nguy hiểm, em đã ngay lập tức che chắn cho anh, chỉ vì không muốn anh phải chịu thêm nỗi đau nào nữa.
Thật may…vì anh vẫn không sao…
Lúc dụi vào lòng Lê Thâm, không hiểu sao em cứ có cảm giác gì đó rất kì lạ, một cảm giác không tên, như thể rất lâu em cũng từng có cảm giác đó khi nhìn trong mắt anh….cứ ngỡ như…em được nhìn thấy một Lê Thâm khác vậy…
Đang khi lo nghĩ thì bàn tay của Lê Thâm đã chạm vào má em.
Lo sợ rằng Lê Thâm sẽ la mắng em vì em đã hành động thiếu suy nghĩ nên em cố tìm đủ mọi lý do trong đầu rồi chậm chạp không dám đưa mắt nhìn để tránh bị anh hỏi tội.
Nhưng tới khi được chạm vào mắt anh thì em đã biết….
Không đợi em kịp suy nghĩ, người đàn ông xa lạ nhìn giống Lê Thâm kia vừa nhìn em vừa nở nụ cười khiến toàn thân em lạnh buốt.
“Cuối cùng cũng được gặp lại em”
#delulu
#zayne
#letham
Tumblr media
4 notes · View notes
narga · 1 year
Text
Ghi chép cho một ngày
Đợt này anh không nhiều việc, đúng ra là thất nghiệp, tuy vậy anh lại không làm được mấy việc. Do anh lười, thứ nữa là nhiều vấn đề anh không chủ động được nên anh cũng mặc kệ cho thời gian trôi.
Chả hiểu sao anh vẫn dậy sớm nhưng lại làm được rất ít việc. Rồi anh giật mình thấy mình bị chìm đắm quá nhiều vào mạng xã hội. Vô tình bị nghiện lúc nào không hay. Những việc thường ngày như ăn uống, tập dưỡng sinh (anh già rồi nên phải tập còn giữ sức khỏe để mà viết blog 👴)....
Nhận ra rồi thì anh phải tìm cách thay đổi thôi.
Mấy hôm nay ra đường, rõ ràng là có sự chuẩn bị ngôn ngữ để nói chuyện. Thế mà khi gặp tình huống như dự tính, thay vì dùng ngôn ngữ của họ, anh cứ thế tự động bật loa phát ra thứ ngôn ngữ lẫn cả tiếng Anh với tiếng Đức. Nghĩ mà xấu hổ. 🤦🏻‍♂️
Về cái theme mới này
Anh mất hai tuần cho cái theme mới này. Làm một việc mà không có đủ kiến thức cần thiết thì khá là mất thời gian, chưa kể anh làm không có định hướng và kế hoạch cụ thể. Chỉ nghĩ làm là làm thôi, chuyển cái theme mới sang định dạng mới đâu có gì mất thời gian lắm.
Ấy vậy mà anh đã nhầm, cái định dạng mới này của Tumblr có quá nhiều vấn đề. Từ lỗi định dạng, tương thích, cách tạo mã ngớ ngẩn, cách viết bài từ trình duyệt và app cũng làm định dạng khác nhau ... Không hiểu sao mất 8 năm phát triển mà nó càng ngày càng như một đống rác.
Sau khi chuyển đổi và chỉnh sửa tương đối, anh quyết đinh tạm ngừng lại. Về cơ bản đã chuyển đổi xong được 80%, một số định dạng vẫn chưa hiển thị tốt, nhiều lỗi lặt vặt không sửa hết nổi, mã cũng chưa tối ưu. Tuy vậy nó hoạt động tốt hơn phiên bản cũ. Thế nên, anh sẽ tạm dừng lại để làm việc khác ý nghĩa hơn.
8 notes · View notes
decemberwind · 7 months
Text
Tumblr media
TRĂNG TRÒN XỬ NỮ - THANH LỌC & CÂN BẰNG SỨC KHỎE
🌕 #Trăng_tròn tại 5° #Xử_Nữ sẽ đến vào ngày 24/2. Không chỉ là thời điểm Tết Nguyên Tiêu trong văn hóa phương Đông với những lễ hội được tổ chức bên ánh đèn nến lung linh, đây còn là kì Trăng đặc biệt mang tính chữa lành và giúp bạn cân bằng sức khỏe thể chất - tinh thần, khi bầu trời Chiêm tinh đang chịu ảnh hưởng mạnh bởi transit hiếm gặp là #Chiron trùng tụ #La_Hầu.
🌕 Hãy quan sát những đổi thay đã xuất hiện trong cuộc sống của bạn vào #Trăng_non_Xử_Nữ tháng 9/2023, Trăng tròn Xử Nữ lần này sẽ là điểm cao trào, sự hoàn thành và kết thúc một chặng đường phát triển của bạn. Là cơ hội để bạn nhìn lại những gì đã qua và dọn dẹp cuộc sống, tìm kiếm sự vững vàng từ sâu bên trong trước hỗn loạn của bên ngoài.
Trăng tròn Xử Nữ sẽ mang đến cho bạn cơ hội giải phóng chủ nghĩa hoàn hảo, bằng cách chấp nhận rằng cuộc sống đẹp bởi nó vốn không hoàn hảo. Những tiêu chuẩn thực tế để tái cấu trúc lại cuộc sống, nhằm cải thiện sức khỏe, nâng cao hiệu suất lao động và khiến các sản phẩm bạn làm ra có ích hơn sẽ được coi trọng. Bạn được nhắc nhở hãy chú ý đến từng biểu hiện vật lí trên cơ thể, vì nó là một dạng ngôn ngữ biểu đạt sức khỏe của bạn thế nào.
🌕 Góc chiếu đáng lưu ý nhất lúc này là Trăng tròn đối đỉnh #sao_Thủy và #sao_Thổ #Song_Ngư. Một mặt, dấu hiệu này có thể khiến bạn dễ bị tổn thương hơn bởi sự mặc cảm, tự ti vào bản thân. Bạn có thể cảm thấy gánh nặng trách nhiệm đè nặng lên vai đến mức khó lòng gánh vác. Bạn khó lòng bộc bạch cảm xúc thật sự trong lòng thông qua giao tiếp hoặc vấp phải hiểu lầm, tranh cãi khi tương tác với mọi người. Bạn cảm thấy bị cô lập, bị khước từ và không được trân trọng...
Nhưng mặt khác, đây cũng là cơ hội để cân bằng giữa lí trí và trực giác của bạn khi ra quyết định. Bạn sẽ hiểu rằng hành trình trưởng thành về cảm xúc không phải là con đường trải hoa hồng, mà việc dẫm lên gai nhọn là cách để bạn tăng khả năng chịu áp lực, đồng thời dễ cảm thông với những người cũng ở trong hoàn cảnh khó khăn. Sự đồng cảm và khao khát cống hiến trong bạn sẽ là chìa khóa để phát triển năng lượng chữa lành và cân bằng dưới kì Trăng này.
🌕 Để ý vị trí 5° Xử Nữ nằm ở nhà nào trong #bản_đồ_sao của bạn, đó sẽ là lĩnh vực mà qua đó bạn sẽ dọn dẹp lại cuộc sống và tìm cách cân bằng giữa thể chất và tinh thần; đồng thời hoàn thành một hành trình đã bắt đầu vào giữa tháng 9/2023. Chẳng hạn nằm ở nhà 11, bạn sẽ có buổi gặp gỡ với hội nhóm/cộng đồng để cùng thảo luận và tổng kết về một dự án mà bạn và họ đã triển khai từ trước đó; từ ấy giúp bạn thanh thản nghỉ ngơi trước khi có kế hoạch tiếp theo.
Hãy để tâm hồn bạn trở nên nhẹ nhàng như ánh trăng ngày mai nhé. Chúc bạn có một kì Trăng khỏe mạnh, bình yên và ý nghĩa 💌
~#MãNhânNgư~
2 notes · View notes
nhungcuonsachhay · 1 year
Text
Tumblr media
“Hosseini đã dùng tới cả sự dịu dàng lẫn nỗi kinh hoàng; giấc mơ California và cơn ác mộng Kabul có vai trò ngang nhau… Một truyện kể cuốn hút, một ngụ ngôn sâu sắc.” - Globe and Mail
Ở Afghanistan người ta không gọi là thả diều, mà là đấu diều. Các cuộc đấu diều diễn ra mỗi năm trên đất nước nhỏ bé bị bom đạn chiến tranh bao phủ này. Trên bầu trời hàng trăm chiếc diều, mỗi cánh diều như một người chiến binh chiến đấu với nhau cho đến khi chỉ còn một kẻ sống sót, kẻ đó là nhà vô địch. Lấy cảm hứng từ lễ hội độc đáo nơi quê nhà của mình, Khaled Hosseini đã cho ra đời tác phẩm đầu tay làm lay động trái tim người đọc trên khắp thế giới – Người đua diều.
Không đơn thuần chỉ là một câu chuyện về tình bạn cao đẹp, Người đua diều mang đến cho độc giả cái nhìn toàn cảnh về một đất nước hồi giáo mang tên Afghanistan, nơi bóng ma chiến tranh luôn luôn bao trùm. Nơi tình cảm cha con mỏng manh. Danh dự. Sự phản bội. Dối trá. Đắc tội. Khaled Hosseini vẽ ra một bức chân dung một màu nhưng không đơn giản, là một vết cắt nhẹ nhưng lại sâu lắng trong lòng người yêu văn chương khắp năm châu.
Trích sách: Người Đua Diều - Khaled Hosseini Xem thêm trích dẫn & Review sách:
4 notes · View notes
nhungcaunoihayco · 1 year
Text
Những câu nói hay về kinh doanh bằng tiếng Anh
Tumblr media
"The only thing worse than starting something and failing... is not starting something." - Seth Godin (Điều duy nhất tồi tệ hơn việc bắt đầu một điều gì đó và thất bại... là không bắt đầu điều gì cả.)
"Your work is going to fill a large part of your life, and the only way to be truly satisfied is to do what you believe is great work." - Steve Jobs (Công việc của bạn sẽ chiếm một phần lớn cuộc đời, và cách duy nhất để thực sự hài lòng là làm những việc bạn tin là tuyệt vời.)
"Don't be afraid to give up the good to go for the great." - John D. Rockefeller (Đừng sợ bỏ đi cái tốt để theo đuổi cái xuất sắc.)
"Innovation distinguishes between a leader and a follower." - Steve Jobs (Sáng tạo là điều làm nên sự khác biệt giữa một người lãnh đạo và một người theo đuổi.)
"The best way to predict the future is to create it." - Peter Drucker (Cách tốt nhất để dự đoán tương lai là tự tạo ra nó.)
"Your most unhappy customers are your greatest source of learning." - Bill Gates (Những khách hàng không hài lòng nhất của bạn chính là nguồn học hỏi lớn nhất của bạn.)
"The road to success and the road to failure are almost exactly the same." - Colin R. Davis (Con đường đến thành công và con đường đến thất bại gần như giống nhau.)
"The only place where success comes before work is in the dictionary." - Vidal Sassoon (Nơi duy nhất mà thành công đến trước công việc là trong từ điển.)
"Success usually comes to those who are too busy to be looking for it." - Henry David Thoreau (Thành công thường đến với những người quá bận rộn để tìm kiếm nó.)
"I find that the harder I work, the more luck I seem to have." - Thomas Jefferson (Tôi thấy rằng càng làm việc chăm chỉ, tôi có vẻ càng gặp nhiều may mắn.)
"If you don't build your dream, someone else will hire you to help them build theirs." - Dhirubhai Ambani (Nếu bạn không xây dựng ước mơ của mình, người khác sẽ thuê bạn để giúp họ xây dựng ước mơ của họ.)
"The only limit to our realization of tomorrow will be our doubts of today." - Franklin D. Roosevelt (Giới hạn duy nhất đối với sự thực hiện của chúng ta trong tương lai sẽ là những nghi ngờ của chúng ta hôm nay.)
"The harder you work for something, the greater you'll feel when you achieve it." - Unknown (Càng chăm chỉ bạn làm việc cho điều gì đó, càng tuyệt vời bạn sẽ cảm thấy khi bạn đạt được nó.)
"The secret of getting ahead is getting started." - Mark Twain (Bí quyết để tiến lên phía trước là bắt đầu.)
"If you are not willing to risk the usual, you will have to settle for the ordinary." - Jim Rohn (Nếu bạn không sẵn sàng đối mặt với rủi ro thông thường, bạn sẽ phải chấp nhận sự bình thường.)
Những danh ngôn này chứa đựng sự khôn ngoan và động viên về kinh doanh và cuộc sống. Chúng có thể truyền cảm hứng và hướng dẫn bạn trong hành trình của mình.
Xem thêm: https://nhungcaunoihay.co/nhung-cau-noi-hay-ve-kinh-doanh-truyen-cam-hung-bang-tieng-anh/
3 notes · View notes
vuhoangbang · 1 year
Text
Tumblr media
Xin Lỗi Tôi Không Thể Buông Em
Thể loại: Trùng sinh, ngược...
Chương 1: Tỉnh dậy trong thân xác mới
Trước mắt Huyền Chi xuất hiện một gương mặt hoàn toàn xa lạ, đang nhìn chằm chằm vào mình. Khi chớp mắt thì gương mặt ấy cũng chớp theo, khi chạm vào mặt cô gái ấy cũng chạm theo
“Đau quá…”
Huyền Chi nhìn xuống cổ tay, giật mình phát hiện máu ở cổ tay chảy ra rất nhiều, cô hoang mang không biết chuyện gì đang xảy ra với mình. Cổ tay đau nhói đã chứng minh đây không phải mơ, cô nhớ mình bị ngã xuống biển khi mở mắt ra lại thấy mình ngồi trên sàn nhà với cổ tay dính đầy máu.
“Mình đang ở đâu?” Cô nhìn xung quanh căn phòng, nơi này rất xa lạ. Cô lại soi mình trong gương, dơ năm ngón tay véo vào mặt, kỳ lạ thay là người ở đối diện cũng hành động y chang như cô.
Huyền Chi hoang mang khi nhìn thấy chính mình ở trong gương.
“Là mơ..."
“Không phải mà là sự thực.”
Nhìn thấy con dao gọt hoa quả đặt bên cạnh, Huyền Chi cầm lên, mơ hay thật thử sẽ biết ngay thôi.
Cô không do dự cắt ngay vào cổ tay, cơn đau nhức lan tỏa khắp các sợi dây thần kinh khiến đầu óc cô trở nên thanh tỉnh, đã chứng minh đây là sự thực.
Tiếng dao rơi xuống sàn phát ra âm thanh rất rõ, cô ngồi thất thần nhìn cô gái trong gương, ngón tay run run chạm vào gương.
“Đây là sự thật sao?”
Huyền Chi cười như một kẻ tâm thần, tâm trạng của cô lúc này rất hoang mang, khi biết mình sống lại trong thân xác của người khác.
Khá lâu sau cô mới bình tĩnh trở lại, nhìn kỹ mình trong gương.
“Cô gái này…”
“Không ngờ linh hồn của mình lại nhập vào thân xác của Thanh Nhã.”
“Một người nổi tiếng giật chồng em gái.”
“Bị giam cầm ở lâu đài, về sau không ai biết cô ta sống như thế nào, rồi dần rơi vào dĩ vãng.”
“Nhưng vài ngày trước, không biết ai đã đăng một video về cuộc sống khốn khổ của Thanh Nhã tại lâu đài.”
“Cũng dấy lên một làn sóng hiếu kỳ của những kẻ vô công rồi nghề.”
“Câu chuyện của cô ta bị lãng quên gần hai năm, nay lại có dịp nhắc đến.”
“Mấy đứa bạn của mình rất hứng thú với chuyện này, chúng nó kiên nhẫn hàng giờ để tìm những tin tức cũ, sau đó chia sẻ lên trang cá nhân.”
“Người ta thắc mắc vì sao Lý Nam Vương, biết kẻ thù rồi mà vẫn bằng lòng cưới. Nhiều ý kiến đồng tình cho rằng, cưới về để hành hạ. Hai năm trở về đây người ta mới biết thân phận thực sự của Lý Nam Vương.”
“Trước đây người ta chỉ biết, Lý Nam Vương là kẻ lông bông đầu đường xó chợ. Là một tên du côn suốt ngày đánh đấm, sau đó thì trở thành tài xế riêng đưa đón Linh đi học.”
“Đây là câu chuyện tốn rất nhiều giấy mực, của cánh phóng viên, nhà báo. Và trong câu chuyện này, thực hư ra sao chỉ có người trong cuộc mới biết được.”
Luồng suy nghĩ bị cắt đứt khi nghe tiếng bước chân bên ngoài hành lang. Cánh cửa phòng mở ra, một người đàn ông mặc tây phục màu đen xuất hiện.
Hắn là Lý Nam Vương, là người nổi tiếng giàu có và đẹp trai. Đồng thời cũng là niềm mơ ước khát khao của bao phụ nữ.
Và hắn chính là chồng của cô - Thanh Nhã hiện giờ.
Lý Nam Vương nhìn Thanh Nhã, ánh mắt dừng tại vết cắt ở cổ tay.
“Hừ..”
Hắn nở nụ cười lạnh, nhẫn nhịn cơn thịnh nộ.
Cô đột ngột bị hắn túm gáy, dúi xuống vũng máu trên sàn nhà.
“Cô nghĩ muốn chết là có thể chết dễ dàng à?”
Mùi máu tanh nồng mặn chát, khiến Thanh Nhã rất muốn nôn.
“Cô đã đạt được mục đích thì phải sống để hưởng thụ, chết đi cô không cảm thấy tiếc nuối à? Cũng phải, tôi đã để cô sống trong cô độc gần hai năm nay. Xem ra phải làm một chút gì đó để cô cảm thấy bớt tĩnh mịch nhỉ?”
Ánh mắt Lý Nam Vương lạnh nhạt nhìn cô.
Còn khuôn mặt xinh đẹp của cô đang tái xanh vì sợ.
“Tôi sẽ cho cô một cuộc sống tốt đẹp như mong muốn, nếu cô còn đem cái chết ra để chơi với tôi. Hậu quả ra sao tôi không thể nói cho cô biết trước.”
Dứt lời Lý Nam Vương đẩy Thanh Nhã ngã ra sàn nhà.
“Vào đi.”
Vừa dứt lời, từ bên ngoài xuất hiện bốn gã đi vào.
“Bốn người chăm sóc cô ta chu đáo một chút.”
“Vâng!”
Bốn người kia vâng mệnh.
Lý Nam Vương ngả lưng vào thành ghế.
Một vệ sĩ bưng khay rượu đi tới, trên khay có ly thủy tinh chứa chất lỏng màu đỏ, đây là thứ rượu vang hảo hạng mà hắn thích.
Cô muốn chạy trốn nhưng chợt nhận ra, chân không thể đứng lên vì không còn sức lực.
“Người đẹp, đừng sợ cùng bọn anh vui vẻ một lúc nào.”
Một gã cười cợt, trong ánh mắt lộ rõ sự dâm đãng.
Gã túm lấy tay Thanh Nhã trói lại, cô hoảng loạn hét lớn.
Ông trời cũng biết cách trêu đùa, cô vừa tỉnh dậy còn chưa hiểu rõ nguyên nhân, vì sao lại biến thành Thanh Nhã, thì bây giờ lại đối diện với điều tồi tệ nhất.
Vết thương ở cổ tay bị sợi dây thừng cọ xát, khiến đầu óc cô tỉnh táo hơn.
“Ả đàn bà này còn có sức giãy giụa quá đấy.” Gã vung tay tát.
Thanh Nhã bị một cái bạt tai thật mạnh, khóe môi cô rỉ máu. Trên khuôn mặt tái nhợt in dấu bàn tay.
“Buông ra.”
“Cha mẹ ơi cứu con.”
“Ở đây không có cha mẹ, chỉ có tụi tao cứu cô em thôi.”
“Hê hê… “
“Con mồi này, nuột thật.”
“Hít hà… Lại thơm nữa.”
“Đầu lưỡi liếm qua da thịt đã cảm thấy kích thích rồi, thịt thật thơm.”
Mấy gã cợt nhả, sàm sỡ trêu đùa cô.
Quần áo thì bị xé rách, cơ thể gần như trần truồng trước mặt bốn gã.
Cô vùng vẫy trong cơn tuyệt vọng.
Lý Nam Vương nhàn nhã hưởng thụ ly rượu trên tay. Còn ánh mắt vẫn không rời khỏi cô vợ của mình.
“Tuyệt…”
“Hương vị rượu này, khiến lòng ta mê say, sảng khoái không ngừng.”
Hắn cảm cảm thấy tâm trạng lúc này cực kỳ vui.
“Cô cảm thấy khi rơi vào nỗi sợ hãi có tuyệt không?”
Cảm giác ưa thích của hắn, chính là nhìn thấy nỗi đau của người khác, rơi vào tuyệt vọng.
Đúng lúc có kẻ chuẩn bị xâm nhập vào cơ thể của cô, hắn chợt ra hiệu cho dừng lại.
“Dừng.”
Một chữ súc tích gọn nhẹ bao trùm một mệnh lệnh.
Bốn gã nhìn cơ thể nóng bỏng của cô, lòng đầy tiếc nuối, đành nuốt nước miếng rồi rời đi.
Hắn nhìn Thanh Nhã, nửa như dừng lại trên cơ thể, nửa như nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Cho dù là nhìn đi đâu thì vẫn thấy rõ sự khinh bỉ.
“Có điều, cũng phải khen ngợi cô, khi sở hữu một cơ thể quyến rũ như vậy.”
“Chỉ có từng đó, thì không thể gây hứng thú đối với tôi.”
“Cơ thể của cô chỉ thích hợp với loài cầm thú.”
“Nếu không tận mắt nhìn thấy, thì tôi vẫn nghĩ cô, là một người lương thiện.”
“Nếu Linh không chết thì cô làm gì có ngày hôm nay.”
“Cô nghĩ mình ở vị trí này là do ai?”
“Là do em gái cô trước khi chết để lại di ngôn, là phải cưới cô.”
“Cô nghĩ mình thay thế, được vị trí của em gái, thì tôi sẽ yêu thương cô sao?”
“Không, cô nhầm rồi.”
“Người tôi yêu chỉ có thể là Linh, còn cô tôi lấy về là để hành hạ.”
Da mặt cô tái xanh vì sợ, cố lết về phía sau khi Lý Nam Vương tiến lại gần.
“Thế nào, có cảm thấy hạnh phúc khi được một người chồng biết lo cho cô không?”
Lý Nam Vương tính nói tiếp, đúng lúc cửa phòng mở ra, một người con gái xinh đẹp xuất hiện.
“Anh làm gì mà để người ta chờ lâu vậy?”
“Em vào đây làm gì?”
Giọng Lý Nam Vương trở nên dịu dàng, sau đó vội vàng tới bên che mắt cô gái lại.
“Không nên nhìn những thứ này, rất dơ bẩn con mắt.”
Hắn bịt mắt cô gái dẫn ra ngoài.
Trước khi rời đi, hắn nghiêng đầu nhìn phía sau, giọng nói không dịu dàng ấm áp mà rất lạnh nhạt.
“Ngoan ngoãn sống cho tốt, đừng nghĩ tới chuyện kết thúc cuộc đời của cô.”
Cánh cửa phòng đóng lại, còn vang vọng tiếng dỗ dành của hắn dành cho cô gái.
Thanh Nhã ngồi rũ rượi ra sàn, chân tay cô như bị rút sạch gân cốt.
Cổ họng thì nghẹn lại khóc không thành tiếng.
Đầu óc thì trở nên trống rỗng mù mịt, nghĩ cho cùng đây chỉ là một cơn ác mộng, sau khi tỉnh dậy sẽ biến mất.
Cổ tay lúc này lại truyền đến cơn đau, nói cho cô hay đây là sự thực chứ không phải là mơ như cô suy nghĩ.
Cô vẫn chưa chấp nhận sự thật rằng mình đã chết.
Và linh hồn cô đã nhập vào thân xác của Thanh Nhã.
Cô nhìn xung quanh căn phòng, ánh mắt trở nên ảm đạm.
“Không lẽ cuộc đời của mình vĩnh viễn bị giam cầm ở đây.”
“Không, nhất định mình sẽ rời khỏi đây để trở về nhà.”
Thanh Nhã vịn tay vào tường đứng dậy, bước chân đi loạng choạng vào nhà tắm.
Dòng nước mát lạnh xối lên người khiến cô tỉnh táo hơn, đồng thời cũng giảm cơn đau do vết thương đem đến.
Cô chà khắp cơ thể để loại bỏ thứ mùi ghê tởm mà bốn gã kia đem đến.
2 notes · View notes
baosam1399 · 2 years
Text
Hai tháng qua mình chỉ vùi mặt vào đọc truyện! Bảy Năm và Đông Ly, cứ đọc hết rồi lại đọc lại; khi tìm được một quyển truyện hay, mình rất khó để thoát ra nổi những cảm xúc mà nó mang lại.
Kể cũng lạ, một quyển truyện 7 800 trương, chẳng biết nhẫn nại ở đâu để mà ngồi lướt lướt rồi đọc nữa (ừm, vì mình đâu phải người có tính nhẫn nại ( ・`ω・´)
01//
Tumblr media
Mình có thói quen đọc truyện từ sớm, mọi người thường hay chỉ trích việc mình thích mấy cuốn ngôn tình não tàn này (mình chỉ đọc ngôn tình, chứ không đọc những quyển sách triết lý) thực ra là dù có đọc cái gì, ta đều có thể từ đó rút ra bài học hoặc kinh nghiệm sống. Mình chỉ quan tâm là thực ra ngôn tình dạy mình rất nhiều điều chứ không quan tâm người khác nói nó não tàn tới đâu. Hơi buồn cười là hiện tại, mình vẫn thích chìm đắm vào mấy câu chuyện tình yêu này.
Mình thích những câu nói triết lý được lồng ghép ở trong những chương truyện, thích cách nam chính yêu nữ chính, thích cách mình vẫn luôn tin tưởng vào 1 tình yêu bất diệt như thế , có lẽ vì mình không thể có được 1 tình yêu rầm rầm rộ rộ; 1 kiểu yêu như trong tiểu thuyết nên mới liều mạng thích đọc nó tới như vậy!
Từ ngày biết tới tiếng Trung, tiếp xúc với ngôn ngữ văn hóa Trung Quốc, mình đột nhiên cảm nhận được rằng giọng văn của mình cũng bỗng dưng trở nên hoa mĩ hơn rất nhiều rất nhiều, có những khi cảm nghĩ cứ tuôn ra như suối chảy, nếu như nói theo cách của Happiness miêu tả thì là “sến súa”. Mình nhớ lại thời cấp 3 mình rất thích viết văn, nhưng giọng văn chỉ nằm ở mức trung bình, nghĩ nát óc cũng chẳng nghĩ ra được mình nên diễn tả cái gì, điểm chỉ luôn trong khoảng 7.
Mình của hiện tại mặc dù nhiều lúc cũng “văn thơ lai láng” đó nhưng chẳng còn ham viết lách nữa, mình đã rất nhiều lần vung tiền phung phí để mua một quyển sổ đẹp đẽ, dự định là sẽ biến nó trở thành quyển nhật kí hào nhoáng gắn bó với cuộc sống, nhưng cũng chỉ được 1 vài ngày là đâu lại vào đó, những em sổ xinh xinh lại bị mình “môt-lần- nữa” cho vào một xó xỉnh nào đó mà phải rất nhiều năm tháng về sau mới lại được mình nhớ tới và lôi ra như một kỉ vật cũ, một ngày 12 tiếng công việc tiêu hao quá nhiều năng lượng của mình, buổi tối khi về tới nhà, mình chẳng còn hơi sức cũng như tâm trạng lại động bút để viết viết cảm khái.
02//
Tumblr media
Có một khoảng thời gian mình hiểu lầm thầy rất nghiêm trọng. Cảm giác mọi tế bào trong người mình đều đang ghét bỏ thầy. Mình luôn tự hỏi tại sao thầy lại thay đổi, rốt cuộc vì lý do gì khiến mình và thầy ngày càng xa cách nhau. Mình luôn ghét cảm giác ấy, mình không nhìn mặt; không trò chuyện; không tiếp xúc. Một khoảng thời gian sau đó thầy luôn cố gặng hỏi có phải mình với Happiness cãi nhau không. Mình bực dọc nói không có gì. Mình đã từng soạn một tràng tin nhắn dài ngoằn nghoèo để gửi cho thầy, trách móc thầy, nói ra hết tất tần tật những khó chịu những hiểu lầm bấy lâu này mình dồn nén, tích tụ. Nhưng lời nói tới đầu môi lại chẳng nỡ. Happiness từng phân tích cho mình rất nhiều, mục đích cuối cùng là khiến mình chấp nhận sự thật rằng vạn vật đều sẽ đổi thay, nhưng điều không đổi thay ở đây là “thầy chưa từng bất công với em, luôn quan tâm em, em luôn là ngoại lệ, em hãy nghĩ lại đi” .
Phải, là như vậy!
Thời gian sau đó thì mọi chuyện lại ổn định trở lại, mặc dù mình hiểu nút thắt trong lòng nó vẫn sẽ ở đó, chỉ có điều bản thân mình không còn quan tâm tới việc phải làm sao giải nút thắt ấy ra nữa mà thôi!
03//
Tumblr media
Trước đây không lâu mình nghe tin NN phải rời khỏi nh10, phải đi đâu thì mình không rõ, chỉ biết là tiệm của NN sẽ phải nhường lại cho người khác. Hôm ấy anh nói, “Khi nhìn thấy NN khóc anh không có tí cảm giác gì”; mình cũng im lặng một lúc rồi thẳng thắn “Thực ra đứng ở góc độ của một người ngoài, em có phần nào đó hiểu được cách làm của NN. Nhưng chung quy lại em vẫn không phải người thuộc nh10. Nên đúng là em không hiểu được những gì mà mọi người phải chịu đựng”.
NN là người đầu tiên mình tiếp xúc, là người dạy dỗ mình, mình luôn nhớ lúc ở Nguyễn Khang mọi thứ tốt đẹp bao nhiêu, NN đã từng cười hiền hậu thế nào. Chẳng ai có thể hiểu nổi sự thay đổi của NN, cũng như chẳng ai có thể hiểu được tại sao người khác lại thay đổi. Hôm ấy mình muốn nhắn tin gì đó an ủi NN, nhưng lại chẳng biết phải mở miệng thế nào, vì hình như không thích hợp nói gì cả . Nói gì cũng cảm thấy thừa thãi, người ta còn chưa chắc cần mình an ủi.
04//
Tumblr media
Papa, thầy thật tốt! Dù mọi chuyện có như thế nào, thầy vẫn luôn tốt đẹp như vậy.
Nợ tiền dễ trả, nhưng nợ ân tình thì có lẽ dùng cả đời này cũng trả không nổi. Mình nợ thầy, nợ bản thân, mặc dù bản thân đã đấu tranh trăm nghìn lần nhưng tới cuối cùng mình vẫn thỏa hiệp, chỉ cần còn thầy - thì vẫn sẽ còn mình.
05//
Dã tâm của một con người liệu lớn tới đâu. Mình không thể trả lời nổi, chỉ cảm thấy nhiều khi có những người vì lợi ích của chính mình mà không từ thủ đoạn giành giật lấy những thứ vốn không thuộc về mình. Nhưng nhân tính vốn tồn tại song song như vậy, không ai có tư cách để trách móc sự thay đổi của ai, vì bản thân chúng ta mãi mãi không phải người trong cuộc.
06//
Tumblr media
Dạo gần đây mình đang xem một bộ phim tên là Đi Đến Nơi Có Gió, diễn viên chính gồm Lý Hiện và Lưu Diệc Phi. Hôm đầu tiên khi mình xem xong đột nhiên khóc dấm dứt như con thần kinh trên giường, mình không biết mình đang rơi nước mắt vì điều gì.
Hoặc có thể vì xúc động vì câu nói của Hứa Hồng Đậu khi cô ấy nói rằng : “Tôi chỉ muốn tìm tới một nơi không ai quen biết mình. Nghiêm túc mà làm một người vô dụng”
Vì mình cũng khát khao một cuộc sống tự tại như vậy!? Vì mình cũng ao ước được thoát khỏi lớp màng đô thị này để đi tới một nơi non nước hữu tình như vậy!? Vì mình cũng khủng hoảng về tuổi tác ư!? Vì mình cũng muốn biết rốt cuộc là mình đang sinh tồn vì điều gì như nữ chính!? Chẳng rõ nữa
Trong tập 10, mình cực thích một câu nói của Đại Mạch : “Con người vốn không rảnh rỗi được, cô đói bụng thì cô muốn ăn no. Khi cô ăn no rồi thì cô lại muốn ăn ngon. Khi cuộc sống của cô đủ đầy, cô sẽ có yêu cầu về mặt tinh thần. Tiếp đó cô lại hy vọng được tôn trọng trong xã hội, nâng cao cuộc sống, tiếp đó nữa là thực hiện giá trị bản thân”
Hoặc khi Nana hỏi giữa lý tưởng và ước mơ có khác gì nhau, Đại Mạch đã trả lời rằng :
“Cô nỗ lực phấn đấu vì nó thì là lý tưởng. Ôm một kì vọng tươi đẹp nào đó thì là ước mơ. Một cái là phải làm; còn một cái là có thể thỉnh thoảng làm hoặc không làm”
Khi công việc quá áp lực, cuộc sống bế tắc, mình nghĩ rằng những con người sống ở thành phố sẽ khát khao một thôn quê hẻo lánh, non nước hữu tình. Vứt bỏ tất cả rồi chạy về nơi ấy để tìm lại chính mình.
Nhưng những con người thôn quê thì lại khát khao sự phồn vinh nơi thành thị. Họ mong ngóng được đi khỏi nơi làng quê nhỏ bé ấy để một bước lên mây. Cứ xoay vần xoay vần trong cái vòng tròn ấy mà không thể có một cái kết trọn vẹn.
07//
Tumblr media
Mình từng ôm ấp giấc mộng một ngày nào đó sẽ có thể đặt chân được tới Tây Tạng, mình ao ước một ngày nào đó có thể gột rửa tâm hồn, mình hy vọng sẽ có một tâm hồn tự tại, không gò bó, không bó buộc.
Cuộc sống mà, nhiều khi phải ôm nhiều ảo tưởng hão huyền một chút thì con người mới có chí bước tiếp được. Mình vẫn sẽ cứ ôm giấc mộng ngàn thu ấy mà cố gắng thêm vai-chục-năm nữa thôi.
75 notes · View notes
vanimeiy · 1 year
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Liu Shishi thể hiện ý nghĩa phương Đông với tư thế tao nhã và xinh đẹp, # Người phát ngôn của thương hiệu Qeelin刘诗诗# Đeo bộ trang sức cao cấp Wulu Fairy, bạn có thể tham dự bữa tiệc của ánh sáng và bóng tối. @刘诗诗
#LiuShishi for the premiere of Firebrand at #Cannes2023
4 notes · View notes
diamondwhitehcm · 2 years
Text
Cùng Điểm Lại 5 Bộ Phim Của “Nữ Hoàng Nội Y” Ngọc Trinh
Tumblr media
Ngọc Trinh, tên đầy đủ là Trần Thị Ngọc Trinh (sinh năm 1989), thường được biết đến với nghệ danh Ngọc Trinh. Cô là hoa hậu, người mẫu, doanh nhân kiêm diễn viên tay ngang của làng nghệ thuật và giải trí Việt Nam.
Nhắc đến phim ảnh, hãy cùng An Cosmetics điểm lại 5 bộ phim của “Nữ Hoàng Nội Y” Ngọc Trinh nhé!
Tumblr media
Ngọc Trinh và biệt hiệu “Nữ Hoàng nội y”
Ngọc Trinh được gọi là nữ hoàng nội y bởi cô là một trong những người mẫu nội y hàng đầu của Việt Nam. Cô sở hữu vóc dáng đẹp và tự tin khi diện những bộ đồ lót, bikini. Bên cạnh đó, cô cũng có nhiều bộ sưu tập nội y được yêu thích và chú ý bởi thiết kế tinh tế, chất liệu cao cấp và sự phối hợp màu sắc hài hòa.
Ngọc Trinh được coi là biểu tượng của sự quyến rũ, nóng bỏng và thời trang nội y tại Việt Nam.
Tumblr media
Ngọc Trinh Bén Duyên Cùng Điện Ảnh
Ngọc Trinh là một trong những người mẫu, diễn viên, và doanh nhân nổi tiếng của Việt Nam. Cô bắt đầu sự nghiệp người mẫu từ năm 16 tuổi và đã trở thành người mẫu ảnh nổi tiếng của nhiều tạp chí thời trang. Cô cũng đã tham gia diễn xuất trong một số phim điện ảnh và phim truyền hình.
Ngọc Trinh bắt đầu tham gia vào các hoạt động trong showbiz từ năm 16 tuổi, với vai trò là người mẫu. Cô cũng tham gia vào một số cuộc thi. Đặc biệt, năm 2011, Ngọc Trinh đoạt giải hoa hậu trong cuộc thi Hoa hậu Việt Nam Quốc tế tổ chức tại Long Beach, California, Hoa Kỳ.
Dù là người của công chúng, nhưng Ngọc Trinh đã bị nhiều khán giả chỉ trích vì những phát ngôn gây sốc hay ăn mặc phản cảm hoặc bê bối đời tư. Tuy vậy, “nữ hoàng nội y” vẫn rất tự tin thể hiện bản thân.
Điện ảnh là “lối rẽ ngang” của Ngọc Trinh. Cho đến nay, nữ người mẫu đã đóng 5 bộ phim. Diễn xuất của cô cũng nhận vô số ý kiến trái chiều, đặc biệt là sự táo bạo khi đóng các cảnh 18+ của cô. Chúng ta hãy cùng xem lại 5 bộ phim Ngọc Trinh đóng để cùng cảm nhận xem khả năng diễn xuất của “hot girl” như thế nào nhé!
Tumblr media
Cùng Điểm Lại 5 Bộ Phim Của “Nữ Hoàng Nội Y” Ngọc Trinh
1. Vòng eo 56 (2016)
Phim Vòng eo 56 Ngọc Trinh đóng là bộ phim đầu tay kể về chính cuộc đời của cô. Ngay từ khi nhà sản xuất công bố dự án, phim đã nhận được sự chú ý của đông đảo khán giả.
Trong phim, Ngọc Trinh đóng vai Trinh, một cô gái sống trong cảnh nghèo túng. Cha cô bệnh tật, chỉ có thể kiếm sống bằng nghề chạy xe ôm, bán vé số. Mẹ cô cũng chẳng thể làm gì để đưa gia đình thoát khỏi cảnh nghèo túng. Sau đó, để thay đổi số phận, Trinh đã lên thành phố và dần bước chân vào làng giải trí đầy sóng gió.
Ngọc Trinh phim Vòng eo 56 có đến 70% sự thật về chuyện đời Ngọc Trinh. Bộ phim cũng miêu tả những góc khuất của showbiz cùng sự cám dỗ sau ánh hào quang. Đây là những điều thực tế mà Ngọc Trinh đã trải qua. Vì thế, cô thoải mái thể hiện khả năng diễn xuất khi quê mùa, khi kiêu sa, quyến rũ.
Tumblr media
2. Vu quy đại náo (2019)
Ba năm sau kể từ khi bộ phim Vòng eo 56 công chiếu, Ngọc Trinh tái xuất nghề diễn với phim Vu quy đại náo. Trong bộ phim này, Ngọc Trinh thủ vai Trang, cô gái quê hiền lành, thật thà.
Trang và nhóm bạn thân “ế bền vững” gồm Hiền (Diệu Nhi) và Hoàng (La Thành), mỗi người mỗi hoàn cảnh, mãi chẳng chịu lập gia đình. Trong khi đó, cha mẹ của cả ba lại thi nhau ép họ phải nhanh chóng thành hôn.
Không cam tâm bị ép gả, bộ ba đã rủ nhau bỏ trốn. Sau đó họ quyết định kiếm tiền bằng cách nhận tổ chức đám cưới thuê. Cũng từ đây, những rắc rối bắt đầu xảy ra với họ.
So với bộ phim đầu tiên, ở Vu quy đại náo, diễn xuất của Ngọc Trinh đã tiến bộ hơn rất nhiều. Cô thể hiện được trọn vẹn nét nhí nhảnh, hồn nhiên và thậm chí là… hung dữ của một cô gái miệt vườn. Bên cạnh đó, cô cũng diễn tả được nội tâm nhân vật một cách trọn vẹn. Diễn xuất ấn tượng của Ngọc Trinh và Diệu Nhi đã góp phần làm nên thành công của bộ phim này.
Tumblr media
3. Chị mẹ học yêu (2021)
Hai năm sau sự thành công của tác phẩm điện ảnh Vu quy đại náo, Ngọc Trinh xuất hiện trong dự án phim dài tập Chị mẹ học yêu.
Trong bộ phim này, “nữ hoàng nội y” vào vai nữ chính tên là Băng Di. Đây là một cô gái kiêu kỳ, phóng khoáng, chuyên bán quần áo online.
Một ngày, Băng Di bỗng nhiên trở thành mẹ của một bé trai 6 tuổi. Điều này khiến cô nàng gặp phải rất nhiều tình huống éo le khi nuôi dạy trẻ. Đồng thời, cô cũng gặp rắc rối với mối tình của mình.
Dù là một bộ phim hài, nhưng phim Ngọc Trinh đóng cũng khá cảm động với những tình tiết về tình cảm gia đình. Về diễn xuất, tuy không thực sự xuất sắc nhưng Ngọc Trinh đã làm tròn vai trò của mình.
4. Chị mẹ học yêu (2022)
Sau thành công của phần 1, Ngọc Trinh tiếp tục đóng Chị mẹ học yêu 2. Ở phần phim này, Băng Di theo đuổi đam mê nghệ thuật và mong muốn trở thành một ngôi sao nổi tiếng. Cô nàng không tiếc tiền tổ chức sự kiện, thuê người tới chụp ảnh, giao lưu cùng mình.
Thế nhưng con đường trở thành ngôi sao của Băng Di lại vô cùng lận đận. Cô còn gặp áp lực về kinh tế. Tuy vậy, đường tình duyên của Băng Di lại khá “vượng” khi có tới ba anh chàng cùng lúc theo đuổi cô.
Ở Chị mẹ học yêu 2, diễn xuất của Ngọc Trinh có tiến bộ hơn. Đạo diễn Quốc Thuận nhận xét cô diễn có chiều sâu hơn nhờ sự nỗ lực tập luyện của mình.
Tumblr media
5. Chị chị em em 2 (2023)
Chị chị em em 2 là bộ phim mới nhất của “nữ hoàng nội y”. Phim khởi chiếu vào dịp Tết Nguyên Đán 2023. Nội dung phim lấy cảm hứng từ giai thoại nhân vật Ba Trà (Minh Hằng) và Tư Nhị (Ngọc Trinh) trong cuốn Sài Gòn tả pí lù, của tác giả Vương Hồng Sển.
Tư Nhị vì hoàn cảnh gia đình mà trở thành một gái làng chơi. Cô tình cờ gặp người đẹp Ba Trà và mong ước có được sự giàu sang, danh tiếng giống như đệ nhất mỹ nhân Sài thành này. Sau đó, Tư Nhị được Ba Trà dìu dắt. Thế nhưng, vì mê mẩn lối sống xa hoa mà Tư Nhị tìm mọi cách để thực hiện tham vọng. Cô dần trở thành đối thủ cạnh tranh của Ba Trà.
Trong bộ phim này, Ngọc Trinh khiến khán giả bỏng mắt với nhiều phân cảnh 18+. Cô cũng khẳng định rằng điều này hoàn toàn phù hợp, vì lột tả được tính cách táo bạo của nhân vật.
Tumblr media
Trên đây là 5 bộ phim có sự góp mặt của “Nữ Hoàng Nội Y” Ngọc Trinh. Ngoài việc tham gia nghệ thuật thì cô là một nữ doanh nhân thành công. Hãy luôn ủng hộ Ngọc Trinh cùng với An Cosmetics nhé các bạn!!!
Nguồn: https://ancosmetics.vn/cung-diem-lai-5-bo-phim-cua-nu-hoang-noi-y-ngoc-trinh/
3 notes · View notes
son12235 · 1 year
Text
Tumblr media
Hoa vàng mấy độ
Chào cậu, là chính cậu đấy, nếu cậu thực sự quan tâm và muốn đọc thêm về mình.
​Đây có lẽ là một post hiếm hoi sau 4 năm mình chưa viết gì ở đây và có lẽ cũng chưa viết được một cái note nào hoàn chỉnh.
Vì sao note này tên là Hoa vàng mấy độ và vì sao tới giờ mình mới viết ra, đây là tiêu đề của một cái note mình đã dự định viết vào một ngày đầu năm 2019, sau một vài chiều cuối tuần phóng xe máy loanh quanh Sài Gòn​​​ trong vô định, khi lái xe như vậy trong đầu mình thường bất chợt nảy ra những con chữ, với một người đọc và quan sát nhiều và từng hay viết, đây có lẽ là kết quả tự nhiên​ của những việc có thể làm trong vô thức khiến lòng thanh thản như đang thiền định vậy. 
Hoa vàng mấy độ là tên một bài hát của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn, là bài hát đầu tiên mình tập chơi guitar, thời sinh viên những câu hát Trịnh luôn thường được phát ra trong đầu mình mỗi khi phóng xe trên con đường quốc lộ nắng mưa hàng ngày đến cũ mèm, sự chiêm nghiệm những lời hát đó, tạo nên những góc nhìn, những cảm xúc nhen nhóm ngủ yên trong tâm hồn.
​2019, một năm gapyear, đã từng có những ngày một mình lang thang Đà Lạt, cơn mưa Đà Lạt cũng quá đỗi dịu dàng, chỉ cần nhớ mang theo ô là được, mình luôn cảm ơn sự chữa lành tự nhiên của Đà Lạt, suy nghĩ có khi kiếm được một công việc thú vị thì ở lại luôn Đà Lạt một năm cũng được. Mình hay có thói quen đi bộ dạo quanh bờ hồ Xuân Hương mỗi khi trời đẹp, thời gian đó mình luôn suy nghĩ sẽ làm gì trong 2 năm trước khi bước qua cột mốc 30, và ký ức thời điểm đó dường như bị đứt đoạn, thành những mảng rời rạc, phủ lên những vùng màu xám, mỗi khi cố hướng tâm trí kiếm tìm những khoảnh khắc qua những tấm ảnh đã chụp còn lưu trong điện thoại.
Ngày trôi qua nhanh, hay ngày còn chưa tới 
Hình xăm, Mình đã từng nghĩ về hình xăm từ khi còn nhỏ, mình thấy hình xăm như là một vết sẹo của một con người, có người sẽ show ra cho mọi người thấy và có người sẽ xăm ở những nơi mà chỉ những ai đủ quan tâm, tinh tế sẽ nhận ra và đọc được những câu chuyện/ mảnh ký ức đi kèm. Mình có thể sẽ lựa chọn hình xăm kín khi bản thân thật sự thấy đủ trưởng thành, hoặc đạt được một cột mốc đáng để ghi nhớ suốt đời, mình hay nói đùa mỗi khi được ai đó hỏi khi nào cưới vợ là khi nào thấy mình có hình xăm là sắp rồi đó haha.
Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng
Muốn viết thêm gì đó nhưng lại hơi buồn ngủ và lâu không viết nên mạch suy diễn bị gián đoạn đôi chút haha, nên lần này chỉ ghi vài dòng để lấy lại cảm giác và hứa sẽ chăm sống và viết lại haha.
Những năm gần đây, mỗi khi cố gắng phóng tầm nhìn vào tương lai, dù ở thực tại hay trong mơ, mình vẫn chỉ thấy mỗi bản thân ở đó, có lẽ, mình vẫn luôn luôn đang tìm kiếm, người nào đó giống mình, mình vẫn luôn chờ đợi dù đôi khi khá tuyệt vọng, như chờ những giấc mơ bị bỏ quên thức dậy, vào một ngày không xa lắm.
Việc sở hữu một tâm hồn nhạy cảm và khả năng nhìn thấu thường dẫn mình vào cõi vô ngôn, độc thoại nội tâm trong một khoảng thời gian dài, là sự bình thản trước vài biến động xung quanh. Có lẽ sau những mất mát, những trải nghiệm thấu cảm, những trách nhiệm vô hình, những lựa chọn sai lầm, sự tích tụ những tổn thương, khao khát được tìm thấy mỗi khi đi lạc trong khoảnh khắc sắp chìm vào sự lặng lẽ tan biến, mình, ở đây, hiện tại, và có thể một người nào đó đang đọc những dòng chữ này, sẽ tìm thấy được nhau, cùng học sống, học yêu, cùng tạo ra và gửi gắm những mảnh ký ức trong nhau, tụi mình luôn hy vọng và ao ước thế, phải không?
"Như đã một lần
Nhìn thấy được nhau
Ta sẽ luôn ở bên
Cho đến mai sau"
10/07/2023 21:03:00
1 note · View note
vietnix · 1 year
Text
Tại sao trí tuệ nhân tạo AI đang là xu hướng của thời đại?
Với sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ, trí tuệ nhân tạo (Artificial Intelligence - AI) đã trở thành một khái niệm không còn xa lạ đối với chúng ta. Tuy nhiên, AI là gì và làm thế nào nó hoạt động vẫn là băn khoăn của không ít người.
Theo định nghĩa, AI là một hệ thống được thiết kế để có thể hoạt động như một con người thông minh. Nó có khả năng học hỏi từ dữ liệu, phân tích thông tin và đưa ra các quyết định dựa trên những gì nó học được. Các ứng dụng của AI rất đa dạng, từ các hệ thống nhận dạng giọng nói, hình ảnh cho đến các trợ lý ảo thông minh, các hệ thống xe tự lái và các trò chơi điện tử.
Để hoạt động được, AI sử dụng các thuật toán phức tạp và hệ thống mạng lưới neural network, cho phép nó học hỏi từ dữ liệu để phân tích, đưa ra dự đoán và thực hiện các tác vụ. Ngoài ra, AI còn sử dụng các công nghệ như Machine Learning (học máy), Deep Learning (học sâu), và Natural Language Processing (xử lý ngôn ngữ tự nhiên).
Tuy nhiên, với những lợi ích đến từ AI, cũng tồn tại những rủi ro và thách thức đối với việc sử dụng công nghệ này. Việc đảm bảo tính an toàn, bảo mật thông tin và tránh các vi phạm đạo đức là những vấn đề đang được các chuyên gia quan tâm và nghiên cứu.
Với những thông tin trên, chúng ta hy vọng rằng bạn đã hiểu rõ hơn về khái niệm và hoạt động của AI. Tuy nhiên, để tìm hiểu sâu hơn và áp dụng vào thực tế, bạn cần cập nhật kiến thức và tìm hiểu thêm về các ứng dụng của AI trong cuộc sống hiện đại.
Nguồn: instapaper.com/p/vietnix
1 note · View note
decemberwind · 1 year
Text
Tumblr media
NHỮNG SỰ KIỆN CHIÊM TINH TIÊU BIỂU THÁNG 4/2023
Đã hai tháng liên tiếp bầu trời #Chiêm_tinh không có #hành_tinh nào nghịch hành. Tháng Tư về sẽ khiến cho điều này gián đoạn với việc #sao_Thủy Kim Ngưu #nghịch_hành vào ngày 21/4. Khi năng lượng của vũ trụ chậm lại sau vụ nổ lớn trong tháng Ba với hai sự kiện là năm Chiêm tinh mới và sao Diêm Dương sang Bảo Bình, bạn sẽ nhận thấy bản thân cần đánh giá kĩ càng trước khi quyết định bất cứ điều gì ở tháng Tư này, thay vì sự mạnh mẽ đến bốc đồng ở tháng trước. Bên cạnh đó, #Nhật_thực_Bạch_Dương tháng này cũng sẽ đưa đến bước nhảy vọt trong nhận thức của bạn về cái tôi/cá tinh và quan điểm bản thân, đưa đến sự thay đổi bước ngoặt trong cuộc sống của bạn
Chi tiết các sự kiện Chiêm tinh tiêu biểu của tháng Tư:
🍄 Ngày 3/4: sao Thủy tiến vào #Kim_Ngưu
Sao Thủy di chuyển từ Bạch Dương sang Kim Ngưu sẽ giúp bạn tư duy thận trọng hơn, và có những đánh giá vật chất xác đáng trước mọi điều. Đồng thời tâm trí bạn cũng sẽ tĩnh tại hơn thay vì những luồng tư duy chợt đến chợt đi kiểu Bạch Dương. Dấu hiệu này giống như trạng thái chạy roda để chuẩn bị cho sao Thủy nghịch hành vào gần cuối tháng.
🍄 Ngày 6/4: #Trăng_tròn #Thiên_Bình
Xuất hiện chỉ một ngày sau sự kiện Mặt trời trùng tụ Chiron, đây là Trăng tròn đánh thức sự chữa lành cho bạn thông qua các mối quan hệ. Từ đó, bạn sẽ tìm thấy sức mạnh trong chính mình. Đồng thời, kì Trăng này cũng khuyến khích bạn xem xét lại cách ứng xử của bạn trong mối quan hệ và loại bỏ những hành vi tiêu cực/độc hại có khiến bạn và đối tác tổn thương.
🍄 Ngày 8/4: sao Thủy tiến vào thời kì #tiền_nghịch_hành
Những dấu hiệu đầu tiên của kì nghịch hành bắt đầu xuất hiện như chậm trễ và sai lệch trong thông tin liên lạc, vạ miệng, hoặc hỏng hóc thiết bị điện tử... khi sao Thủy tiến vào pha bóng tối.
🍄 Ngày 11/4: #Mặt_trời trùng tụ #sao_Mộc tại Bạch Dương
Sự kiện này mỗi năm xảy ra một lần, mang đến sự lạc quan, dồi dào và trù phú cho cuộc sống của bạn. Tầm nhìn rộng mở giúp bạn lên kế hoạch cho những dự định dài hạn, đặc biệt nếu đó là ý tưởng giúp bạn bộc lộ cái tôi/cá tính độc đáo - khác biệt của bạn trong đó.
🍄 Ngày 11/4: #sao_Kim tiến vào #Song_Tử
Sao Kim Song Tử sẽ tôn vinh giá trị của kiến thức, ngôn ngữ, và trải nghiệm sống đa dạng. Bạn sẽ đề cao các mối quan hệ mà bạn và người ấy có thể chuyện trò không biết chán, mỗi một cuộc nói chuyện lại đưa đến những hiểu biết thú vị. Đồng thời bạn sẽ có ý thức trau dồi khả năng giao tiếp trong 1 tháng tới đây như một cách khẳng định giá trị cá nhân.
🍄 Ngày 20/4: #Nhật_thực #Bạch_Dương. Tháng Kim Ngưu gõ cửa
Nhật thực vốn là sự kiện đại diện cho một bước nhảy vọt trong sự tiến hóa của linh hồn. Khi nó nằm tại Bạch Dương - cung Hoàng đạo đầu tiên, và cũng là khởi động cho chu kì Eclipse trên trục Bạch Dương - Thiên Bình trong 18 tháng tới đây, bạn sẽ nhận được rất nhiều bài học lớn trong các mối quan hệ 1-1 có cam kết. Đây cũng là Trăng non Bạch Dương lần thứ hai trong năm 2023, sau Trăng non Bạch Dương ngày 21/3, nên có thể nói Nhật thực chính là sự tiếp nối của câu chuyện đã bắt đầu vào ngày 21/3.
Vào tối khuya cùng ngày, Mặt trời sẽ rời Bạch Dương để tiến vào Kim Ngưu. Thay vì sự nóng nảy và vội vã của Bạch Dương, Kim Ngưu có xu hướng từ tốn và chậm rãi khi tiếp cận mọi thứ. Nên mùa Kim Ngưu đến sẽ nhắc nhở bạn cho phép bản thân nghỉ ngơi nhiều hơn để tận hưởng sự trù phú của cuộc sống, và thể hiện lòng biết ơn với cuộc đời - với những người xung quanh.
🍄 Ngày 21/4: #sao_Thủy_nghịch_hành ở Kim Ngưu
Sao Thủy sẽ nghịch hành từ ngày 21/4 đến ngày 14/5, tập trung sự chú ý của bạn vào vấn đề tài chính/tài sản/thói quen/giá trị cá nhân của bạn. Những thói quen cũ tưởng chừng đã biến mất bỗng nhiên lại xuất hiện lại trong vô thức, hay người cũ tưởng rằng đã quên bỗng trở về. Vì cuộc sống của bạn có phần bị gián đoạn khi Thủy nghịch hành quét qua, nên bạn hãy hạn chế đưa ra các quyết định trọng đại với cuộc sống trong giai đoạn này nhé.
~#MãNhânNgư~
-----
🔯 Công việc của mình:
https://www.facebook.com/Mana.AstroTarot/services
🔯 Feedback từ khách hàng:
https://tinyurl.com/mwnu2bu4
11 notes · View notes