Tumgik
#thơ tết
banmaihong · 8 months
Text
Bao lần được “Ăn Tết” thực sự ?
Cuộc gọi cuối năm, bạn hỏi mình:  “Đã bao lần được  ăn Tết thực sự ?” Giữa dòng đời hối hả, từ thuở thiếu nên  đến bây giờ, hãy chia sẻ chân thành  Bạn ơi,  Continue reading Bao lần được “Ăn Tết” thực sự ?
Tumblr media
View On WordPress
3 notes · View notes
endlessrain3108 · 8 months
Text
Tumblr media
“Quán trọ xuân này hoa lại nở
Lại ngồi xem Tết, Tết người ta”
(Nguyễn Bính)
1 note · View note
tieuduongnhi · 2 years
Text
[ Zhihu ] Năm mới rồi, chúc cho cậu....
_______
1. Năm con Mèo sắp đến, mở cửa chào mừng, gửi lời chúc phúc nào. Chúc cậu một năm mới bội thu, tình yêu như ý và một cuộc sống hạnh phúc!
2. Nếu mọi người đều chúc cậu "Năm mới vui vẻ". Vậy mình chúc cậu đi khắp núi sông, vẫn thấy rằng cuộc sống này thật đáng giá.
3. Chúc cậu tà váy cài hoa, năm tháng êm đềm, ngày tháng không phai. Chúc cậu năm mới an lành, đại cát đại lợi, vạn sự như ý.
4. Chúc cậu sang năm mới: tâm trạng tốt hơn, tình yêu ngọt ngào hơn, tài lộc tốt hơn, lương cao hơn, chức vụ cao hơn, sức khỏe tốt hơn, hạnh phúc lâu hơn và Tết kéo dài hơn!
5. Cầu cho mắt cậu tràn ngập trời sao biển rộng, không bị bụi bặm năm tháng vấy bẩn. Mong cho lòng cậu nở đầy hoa, dù đi xa vạn dặm khi trở về vẫn sẽ là thiếu niên, dịu dàng như trước.
6. Mong những ngày tháng tương lai rực rỡ như pháo hoa, đường rộng thênh thang, vạn sự như ý, năm mới vui vẻ!
7. Năm mới chúc cậu có thể tất cả những điều ước cũ, và những điều ước mới trong năm tới đều được hoàn thành.
Nguyện núi cao có đường đi, nước sâu có thuyền vượt qua.
8. Cắt tuyết thành tranh, nặn gió thành thơ. Cầu mong năm tháng nhẹ nhàng, vui buồn của thế gian dần viên mãn. Chúc cậu một đời vui vẻ.
9. Năm mới cậu hãy yêu bản thân mình hơn nhé, bạn rất lương thiện, rất dịu dàng và cũng rất đáng giá.
10. Mong cậu mọi điều mong muốn đều được toại nguyện, làm việc gì cũng suôn sẻ, thật vui vẻ, bình an và yên ổn, một năm mới an khang.
11.Mong năm mới tốt hơn năm cũ. Năm mới chúc mọi người không bệnh tật, luôn bình an, vạn sự như ý.
12. Chúc cậu tận hưởng trọn vẹn niềm vui, mọi điều như mong đợi, từng điều nhỏ nhặt nhất cũng có thể mang lại cho bạn những cảm xúc ngọt ngào và niềm hạnh phúc.
13. Phía trước vinh hoa, phía sau ấm áp.
14. Thanh tiến trình 2022 đã đi tới cuối cùng, chào đón chặng đường 2023~
15. Đầu năm 2023 là cậu, hy vọng 365 ngày sau vẫn là cậu.
16. Chúc cậu năm nay Thần Tài khi gặp cậu sẽ mềm lòng, thần Cupid cũng sẽ nhẹ dạ khi gặp cậu.
17. Chúc cậu tay này có tiền, tay còn lại đang nắm một bàn tay khác.
18. Đừng sợ tương lai, đừng nhìn về quá khứ. Chúc cậu trong lòng bình yên, năm mới như ý.
19. Chúc cho chúng ta luôn giàu có, luôn được yêu thương, bình an và hạnh phúc
20. Năm qua cậu đã vất vả rồi, rất mừng vì cậu đã cố gắng. Chúc cậu năm mới buông bỏ ưu phiền, chào đón niềm vui mới.
148 notes · View notes
bacxiunhieusua · 9 months
Text
140124
Mấy nay đi làm như vô hồn, cảm thấy chính mình cũng chểnh mảng. Thấy mình yếu kém, thấy mình thụt lùi so với rất nhiều người xung quanh. Cảm giác cứ phải viện lí do là lượt cho bản thân qua mỗi ngày.
Nhưng mà chắc ông bà thương, nên phù hộ lắm.
Ông bà cũng phải chở che cho gia đình con và cả gia đình cô nữa nha. Con xin đấy.
Bà ngoại của chị chung team mất. Mình không sợ không khí đám tang. Cái cảm giác mất mát gần nhất chắc là khi ông ngoại mất. Mình còn quá nhỏ. Chỉ biết thấy người ta khóc thì mình khóc theo. Sự gắn kết với ông không đủ lớn để mình thấy đau đơn với cái tuổi đó. Chỉ là mình biết, ông không còn thì tình thương ông bà coi như chẳng còn để mà cảm nhận được nữa. Vì dù còn bà ngoại, mà bà ngoại không thương, thì cũng gọi là chẳng có gì.
Nhưng mà, mình sợ hãi với cái lúc người ta vào ra thắp hương vái lạy, trống kèn vang lên, ám ảnh làm mình sợ. Nườm nượp, ầm ĩ vậy đó. Vì sao phải làm vậy nhỉ, mình cứ thắc mắc. Chỉ thế thôi.
Có lúc mình cũng nghĩ đến bà ngoại mình, ngoại có tuổi rồi, đứa cháu bị hắt hủi nhiều nhất này đây lại là kẻ gần bên ngoại, thăm ngoại nhiều nhất. Nên dù có ra sao, mong ông ngoại hãy cứ để bà ngoại sống đời với con cháu. Vì ngoại có thể không làm tốt vai trò của bà, nhưng ngoại là mẹ của mẹ con, con sợ mẹ con đau khổ, và cũng khó khăn lắm con mới có thể mở lòng với ngoại sau ngần ấy thời gian tệ hại đã trải qua trong tuổi thơ. Xin ngoại hãy bình an khoẻ mạnh.
Mấy nay, thỉnh thoảng mình bị nhớ lại khoảng thời gian năm 2022, lúc đó trầm cảm thì thiệt, tiêu cực cũng thiệt, bế tắc cùng cực cũng thiệt. Nhưng mà giai đoạn đó mình cũng gặp gỡ và nói chuyện, tìm hiểu và bản lĩnh làm những thứ mình rất muốn làm. Và thật thì nó vui, mình luôn biết mình hợp với điều gì. Khoảng thời gian đó có anh Bí, có chú, có một vài điều điên cuồng khác. Để giờ mình vẫn đôi khi hoan hoải nhớ lại.
Nghe trông như đang hoài niệm, chỉ là dạo này tẻ nhạt với cuộc sống ngày làm tối về ngủ, mình nhớ cảm giác tiệc tùng vui chơi chớp nhoáng, những cuộc nói chuyện biết thêm về một cuộc đời khác, mình nhớ âm thanh ồn ào của mấy quán rượu, không khí mát mẻ trời đêm khuya của SG, gió thổi căng cả lồng ngực với lon bia trên tay. Những lúc say lúc tỉnh đó, mình còn thấy tuổi trẻ mình rực rỡ hơn. Mình hợp với náo nhiệt, nhưng mà có khi cả tuần đều đi chơi thì lại thấy mệt tới mức thèm có ngày ở nhà nấu cơm ăn. Đôi khi thì nghiện cảm giác dậy sớm đi làm sớm về sớm nấu cơm dọn nhà lên giường ngủ sớm. Nó cứ đổi liên tục nhìn mình như đa nhân cách tới nơi. Bởi vậy nên mình chưa sẵn sàng cho hôn nhân. Mình sợ chưa chơi đủ, cái tính nông nổi đi nhậu giấc nửa đêm tờ mờ sáng của mình chưa hết.
Nói chung là thèm đi chơi lại rồi mà cũng lười dữ lắm. Đúng là dở ương. Mình cũng không hiểu mình.
Nghĩ đến cảnh qua Tết lại sắp phải đi Hà Nội công tác lại mình sợ hãi đến run rẩy. Cơn ác mộng tháng 9 vừa rồi còn chưa trôi qua khỏi cuống họng. Căng thẳng lắm trời.
Thích nhậu mà sợ bụng bự dã man. Nhưng mà không có bia rượu thì cuộc sống mình chắc sẽ vất lắm, vất nội tại bên trong thôi. Nhìn không khác gì nghiện rượu nhưng mà đâu có đâu nha. Sở thích thôi, ke ke 🫶🏻
Chồng con tôi sau này sẽ nên là người lo tôi bỏ nhà bỏ cửa đi nhậu hơn là tôi lo chồng tôi sẽ làm việc đó. Nhưng sẽ thật zui nếu được nhậu với chồng.
8 notes · View notes
phuongdg · 11 months
Text
[Update mới 2023] Cap thả thính, STT hay đáng yêu “thả là dính”
Tumblr media
Thả thính là một nghệ thuật và người thả thính lại là một nghệ sĩ. Giới trẻ hiện nay thường sử dụng các stt, cap thả thính để chinh phục trái tim của crush. Dưới đây là các cap thả thính hay, siêu chất mà bạn có thể tham khảo.
Cap thả thính sang chảnh
Cap thả thính sang chảnh là một trong những trào lưu được nhiều bạn trẻ yêu thích. Đảm bảo rằng với những câu thả thính sang chảnh dưới đây sẽ làm crush dính thính cực nhạy.
Tumblr media
Thả thính với 2 câu thơ - Bầu trời xanh, làn mây trắng. Em yêu nắng hay là yêu anh? - Ba mươi chưa phải là Tết. Không làm bạn đâu phải là hết, còn có thể làm người yêu mà. Đúng không nào? - Trời đổ mưa rồi sao anh chưa đổ em? - Sao anh cười mãi thế? Làm da của em đen rồi này. - Trái tim em còn chỗ không? Anh muốn chuyển nhà mà chưa tìm thấy chỗ. - Dạo này em có thấy mỏi chân không? Sao em cứ đi trong tim anh mãi vậy. - Nhờ có nắng, ta mới thấy cầu vồng. Nhờ có anh, em mới thấy màu hạnh phúc. - Xin lỗi, em gì ơi! Em đánh rơi người yêu là anh này. - Anh thích em còn nhiều hơn muối ở biển. - Em độc thân. Anh cũng độc thân. Chắc không phải là ngẫu nhiên đâu nhỉ? - Em sắp chuyển nhà rồi. Chuyển h��� khẩu vào trái tim của anh!
Tumblr media
Câu thả thính sang chảnh - Núi non phong cảnh hữu tình. Liệu em có muốn chúng mình nên duyên? - Nếu có thể hãy để anh một lần được yêu em! - Em không muốn ngủ muộn, chỉ là đang chờ ai đó chúc ngủ ngon thôi. - Tuổi tác đối với chị không quan trọng, vấn đề là em đã có bằng lái chưa? - Có phải cuộc sống quá bon chen nên anh mãi vẫn chưa tìm đến em? - Nếu ngoài kia có quá nhiều bão tố thì hãy về đây với em. - Say rượu say bia làm gì? Anh hãy say em đi này. - Cây đa, giếng nước sân đinh. Khi nào em hết một mình đây anh? - Em có muốn con mình sau này có ADN của anh không?
Cap thả thính ngầu và cực chất
Thả thính đã trở thành trào lưu được nhiều cô nàng và anh chàng yêu thích. Tuy nhiên nếu như bạn mất hàng giờ mà vẫn không thể nào tự nghĩ ra được một stt hay cap thả thính để dụ chàng/nàng dính thính thì đừng quá lo lắng. Hãy tham khảo ngay những cap thả thính cực ngầu, cực chất dưới đây. Biết đâu rằng nhờ một vài câu thả thính mà chàng và nàng sẽ thuộc về nhau thì sao? - Em ơi! Trái đất hình tròn. Nếu trời có sập thì còn có anh. - Chỉ cần em nói một câu thôi, anh sẽ bám theo em suốt cuộc đời. - Soái ca là của ngôn tình. Còn anh thì chỉ của mình em thôi. - Giữa cuộc đời hàng ngàn cám dỗ. Em chỉ cần bến đỗ là anh thôi. - Bồ công anh bay khi có gió. Em chỉ cười vì ở đó có anh.
Tumblr media
Câu thơ thả thính cực chất - Ủa đêm rồi mà sao tim mình vẫn đầy nắng thế? - Uống nhầm 1 ánh mắt, cơn say theo cả đời! - Anh đọc hết “Mười vạn câu hỏi vì sao” những vẫn không hiểu được vì sao anh thích em nhiều thế. - Đường thì dài, chân em thì ngắn. Phải đi bao xa mới có thể tìm thấy anh. - Có rất nhiều cách để hạnh phúc. Nhanh nhất chính là nhìn thấy em. - Hôm nay 14 tháng 3, mà sao chưa ai tặng quà anh nhỉ? - Vận tốc trái tim nhanh không anh nhỉ? Để em tính quãng đường đi đến trái tim anh. - Bố em có phải là tên trộm không? Sao có thể trộm vì sao và gắn vào đôi mắt của em thế? - Anh như thế này, đã đủ tiêu chuẩn làm bạn trai em chưa? - Em có muốn làm Mặt Trời duy nhất của anh không?
Cap thả thính đáng yêu, dễ thương
Cap thả thính crush dễ thương, siêu ấn tượng không chỉ tạo được sức hút với nửa kia mà còn là cách để bạn mang lại niềm vui cho mọi người xung quanh, giảm bớt căng thẳng và stress trong cuộc sống. Hãy chọn ngay những cap, stt thả thính đáng yêu và siêu dễ thương dưới đây: - Nếu em có mở cầm đồ, hôm nào anh đến cho anh cầm tay. - Chẳng cần buôn bán gì, em vẫn là thương nhân của anh. - Sáng sớm ăn bát cháo lòng, cháo anh ăn hết, để lòng yêu em. - Trông em cứ như cái cửa, nhìn là anh chỉ muốn chốt. - Dù mình mẩy có thương tích thì vẫn cố tương thích với em.
Tumblr media
Cap thả thính dễ thương - Đen Vâu muốn về quê trồng rau nuôi cá, còn anh muốn về hỏi ba má nuôi thêm em. - Thức khuya em tỉnh bằng trà, thích anh em trả bằng tình được không? - Dành cho em tình yêu khổng lồ làm gì để giờ phải khổ lòng. - Thế em là mây hay sao mà anh thấy là mê vậy? - Biết em có tính lười nên anh cố giăng lưới tình.
Cap thả thính vui vẻ, hài hước
Những câu thả thính vui nhộn đã không còn xa lạ gì với các bạn trẻ. Tuy nhiên thả thính thế nào cho độc lạ, gây ấn tượng mạnh mà còn khiến người đọc thấy vui vẻ, thích thú thì đó lại là cả một nghệ thuật đỉnh cao. Chỉ khi họ nở nụ cười thì sẽ cảm thấy thích thú và bắt đầu ghi nhớ, dễ dính thính của bạn hơn. Để tán crush thì đừng bỏ qua những câu thả thính vui và hài hước dưới đây: - Đố ai quét sạch được lá rừng. Đố ai khuyên được em ngừng yêu anh! - Dăm ba viên kẹo mút, làm sao thu hút bằng em. - Bao nhiêu cân thính cho vừa? Bao nhiêu cân bả mới lừa được em? - Tớ vừa hoá đá con tim. Sao cậu xuất hiện làm chìm giá băng?
Tumblr media
Câu thơ thả thính hài hước - Thanh xuân như một chén trà. Em toàn uống rượu nên trà còn nguyên.  - Good boy nổi tiếng chung tình. Một trong số đó điển hình là anh. - Người ta dính phốt ngoại tình. Còn tôi dính phốt một mình lâu năm. - Tim em đã bật đèn xanh. Mà sao anh cứ đạp phanh thế này. - Đông đã về... mà gấu còn ở Bắc Cực. - Em có tin vào duyên số không. Nếu không thì em đưa số điện thoại cho anh. - Nhiều khi muốn nhớ một người. Suy đi tính lại thấy lười nên thôi. - Cho anh một cốc trà đào. Tiện cho em hỏi lối vào tim anh! - Dép tông có ở bên Lào, vậy cho anh hỏi khi nào có em. - Thịt heo lên giá. Má cứ đòi con dâu. Cho hỏi em ở đâu. Anh phi trâu tới đón. - Yêu anh mà giữ trong lòng. Anh mà biết được anh còng tay nha. - Dù anh là một con đề, mặc kệ kết quả vẫn liều để ôm.
Tumblr media
Thả thính vui vẻ - Anh nghĩ đến em mỗi lúc mỗi giây, nếu được trả tiền thì anh sẽ giàu hơn Bill rồi. - Yêu thì đơn giản nhưng cơ bản là được bao lâu. - Trái Đất quay quanh Mặt Trời. Còn em thì quay mãi trong tâm trí anh. - Này em ơi, mẹ anh đang gọi con dâu kìa. - Nếu anh muốn cưới vợ hiền - Alô nhấc máy gọi liền cho em. - Ngoài trời thì mưa tầm tã… Liệu em có thể ngã vào lòng anh? - Xinh đẹp dễ thương em không có. Cần cù chịu khó có yêu không? - Đi đi kẻo lỡ đèn xanh. Yêu đi kẻo lỡ tình anh bây giờ. - Em đây rất thích màu hồng. Thích luôn cả việc anh làm chồng em.
Cap thả thính về mùa thu hay nhất
Mùa thu đến mang theo những cảm xúc ngọt ngào và lãng mạn trong lòng của mỗi người. Những câu thả thính mùa thu dưới đây sẽ tạo thêm chút gia vị trong mắt của những kẻ đang yêu và được yêu. - Thu xưa ăn bánh uống trà, thu này chỉ muốn ở nhà cùng anh. - Trời thu đẹp nhất về đêm, còn đời anh đẹp nhất là khi thêm em vào. - Anh ơi! Mùa thu này em muốn lên phố, để đi tìm bến đỗ của đời em. - Ôi! Mùa thu thật đẹp, nhưng sẽ đẹp hơn khi chúng ta thuộc về nhau.
Tumblr media
Cap thả thính về mùa thu - Thu sang anh vẫn một mình. Nếu em cũng vậy thì mình cùng đi. - Thu về rồi, mình yêu nhau được chưa? - Mùa thu thì có lá vàng, lòng em thì có một mình chàng thôi. - Thu đi để lại lá vàng, em đi để lại muôn vàn nhớ thương. - Gương kia ngự ở trên tường, thu này ai sẽ ra đường cùng em? - Mùa thu thời tiết thất thường, em ơi nếu mệt thì về bên anh. Có thể bạn quan tâm: 200+ Thơ thả thính 2 câu hài, cute, bá đạo ️ thả đâu dính đó 99+ Cap hay về cuộc sống vui vẻ, tích cực, hài hước ngắn gọn Trên đây là cap thả thính, stt hay và ý nghĩa mà chúng tôi muốn chia sẻ đến bạn đọc. Hy vọng rằng với những câu thả thính này sẽ giúp bạn tán đâu đổ đấy. Nếu bạn có những cap thả thính chất “lừ” khác, hãy để lại bình luận bên dưới cho mọi người cùng biết nhé! Read the full article
8 notes · View notes
huyensreading · 4 months
Text
2 notes · View notes
aureliaxxaurita · 5 months
Text
『 mười giấc mơ về thơ - bốn 』
✩₊˚.⁺₊✧ ⁩series 10 bài thơ yêu thích nhất
Từ ấy
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim...
Tôi buộc lòng tôi với mọi người
Để tình trang trải với trăm nơi
Để hồn tôi với bao hồn khổ
Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời
Tôi đã là con của vạn nhà
Là em của vạn kiếp phôi pha
Là anh của vạn đầu em nhỏ
Không áo cơm, cù bất cù bơ...
Tháng 7-1938
Tố Hữu
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
mừng Tết Độc Lập🫡🇻🇳
2 notes · View notes
beehunni62 · 2 years
Text
Vietnamese paintings from Vietnamese-French artists Lê Phổ (1907-2001) and Mai Trung Thứ (1906-1980)
Tumblr media
Vietnamese lady 越南女士. Lê Phổ. Ink and gouache on silk. ca. 1938. Important Private American Collection. Sotheby’s [image source].
Tumblr media
Idylle (Idyll). Lê Phổ. Ink and gouache on silk. c.a. 1940s. Private Collection, France. Christie’s [image source].
Tumblr media
Portrait de jeune femme à la branche de lotus. (Portrait of a young woman with a lotus branch). Lê Phổ. Ink and gouache on silk laid on board, 1939. Private Collection, USA. Sotheby’s [image source].
><><><><><><><><><><><><><><><><>
"Trong dam gi dep bang sen
Lá xanh bông trang lai chen nhi vang
Nhi vang, bông trang, lá xanh
Gan bun mà chang hôi tanh mui bun.”
— Một bài thơ truyền thống Việt Nam
><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><>
"In a pond, what is more beautiful than a lotus,
Green leaves and white petals surround yellow stamens.
Oh, yellow stamens, white petals, and green leaves,
Though near mud you grew, your smell is still perfumed”
— A Vietnamese traditional poem
><><><><><><><><><><><><><><>
Tumblr media
Harmonie verte: Les deux sœurs (Harmony in Green: The Two Sisters). Lê Phổ. Gouache on silk, 1938. Collection of National Gallery Singapore, Singapore [image source].
Tumblr media
Jeune fille en blanc (Young Girl in White). Lê Phổ. Gouache on silk, c.a. 1931-1932. Christie’s [image source].
Tumblr media
Maternité (Motherhood). Lê Phổ. Ink and color on silk, 1940. Private Collection, Paris. Aguttes [image source].
Tumblr media
Grand-mère (Grandmother). Mai Trung Thứ. Ink and gouache on silk mounted on cardboard, 1944. Private Collection, Spain. Sotheby’s [image source].
Tumblr media
L'Heure du thé (Tea Time). Mai Trung Thứ. Ink and gouache on silk, 1945. Invaluable [image source].
Tumblr media
A l'approche du tet (As Tet Approaches). Lê Phổ. Ink and color on silk [image source].
Note: the word “tet (Tết)” is short for Tết Nguyên Đán (“Festival of the First Day of the Year”). It’s the most sacred festival for the Vietnamese. It’s the Lunar New Year in the Vietnamese calendar. It celebrates the arrival of Spring which falls between January and February in the Gregorian calendar.
46 notes · View notes
micamicachu · 1 year
Text
Tumblr media
" Chị có ổn không?"
Sau 1 quãng thời gian mình nghĩ mọi thứ đã ổn hơn rồi thì hôm nay, kết thúc một ngày với mọi thứ chỉ như trực trào hết ra.
Chả biết đã bao lâu chưa có ai hỏi mình câu "Có ổn không?", những người xung quanh mình chỉ đơn giản giấu sự tò mò đi, sự quan tâm có hay không cũng không nói ra và mặc định mọi thứ với mình là ổn. Giống như kiểu sống không thật lòng với nhau vậy, cuộc đời có nhiều mặt nữa là con người. Có chăng như thế nên hôm nay, sau khi gặp lại thằng em xưa làm chung hỏi câu này, mọi thứ mình xây lên để bảo vệ bản thân như sụp đổ theo. Mình đã nghĩ đến bây giờ mọi thứ mình trải qua thật sự nhẹ nhàng lắm rồi, nhưng hình như không phải vậy. Mình đã trải qua nó rất khó khăn, thực sự khó khăn và giờ mình nghĩ muốn có 1 người ngồi nghe mình kể, nghe mình khóc, nghe mình tâm sự cũng thật là khó.
33 tuổi mình có gì ? à không, đã trải qua những gì mới đúng
Là 1 người chồng nghiệp ngập đỏ đen cá cược
Là 2 lần nghe chồng báo tin vỡ nợ lên cỡ vài tỉ
Là những khoản vay giúp chồng trả nợ
Là 1 tờ giấy li dị vào 26 Tết âm, kết thúc 5 năm lấy nhau
Là sự đấu tranh, giành giật nuôi 2 đứa con thơ bé bỏng
Là bố mẹ chồng khó ưa, đổ lỗi cho mình
Là hay tin chỗng cũ đi vào con đường tù tội
Là những dị nghị từ đồng nghiệp ở công ty
Là những lời ra tiếng vào của họ hàng
Là những khó khăn khi nuôi con 1 mình
Là áp lực của gia đình
...
Mình mới 33 tuổi thôi nhưng mình đã nghĩ ông trời chắc đang sợ mình chưa đủ khó khăn nên đang tạo thêm cho mình.
Bạn mình nó bảo theo thần số học thì mình là số 1. Số 1 là tự lập, là 1 mình. Lúc đầu nghe mình cũng hơi sợ nhưng giờ thì mình ko thấy sợ nữa vì mọi việc xảy ra đúng như vậy, chắc ông trời sắp đặt.
Nhưng nhiều khi mình cũng sẽ cố đơn, rất cô đơn. Mình không hề vui vẻ như bề ngoài mình tạo ra đâu, mình cũng có lúc yếu lòng chỉ vì 1 câu nói, nhiều khi mình cũng cần 1 người để chia sẻ, để không phải 1 mình...
Hôm nay mình rất buồn, chỉ muốn viết hết nỗi lòng ra đây, nơi không ai biết mình là ai, nơi mình có thể trải lòng và giấu đi.
Hi vọng mọi thứ sễ ổn sau những ngày giông bão.
21.06.2023
10 notes · View notes
molytraque · 7 months
Text
在暴雪时分… 遇见你
你有男朋友吗?
或者说。
看得出来,我想追你吗?
Tumblr media
Tết nhất rảnh rang lại nghĩ tới cày phim.
Muốn xem cái gì đó nhẹ nhàng, ngọt ngào, chữa lành, còn muốn cảnh đẹp người đẹp, soi qua soi lại quyết định nhảy hố bão tuyết, dù lúc đó phim mới ra 1/2.
Nội dung phim khá đơn giản dễ đoán, không có drama gây đau đầu đau mắt, càng không có mấy vụ hiểu lầm suy đoán lằng nhằng câu giờ. Từ đầu đến cuối là hành trình tìm kiếm, đạt được, trân trọng tình yêu cùng đam mê cả đời người của nam nữ chính. Họ yêu nhau, họ yêu sự nghiệp của mình, họ cũng yêu mỗi ngày bên nhau bằng một trái tim chân thành không tính toán.
Tumblr media
Lâm Diệc Dương có một tuổi thơ không mấy êm đềm, cha mẹ mất sớm, bản thân không đủ khả năng nuôi em trai đành phải quá kế cho người khác. Có thiên phú, nhưng vì cao ngạo mà bất chấp, cuối cùng lỡ mất giấc mộng đời mình, đi xa tha hương, lạc mất phương hướng.
Có lẽ, chính trong những năm tháng cô đơn lạc lõng ấy, anh đã thấy rất nhiều, gặp rất nhiều người cùng sự. Để rồi hiện tại, khi gặp được định mệnh của đời mình, đứng trước mặt cô ấy là một người đàn ông thật sự trưởng thành, chu đáo, tỉ mỉ, biết suy nghĩ, biết trách nhiệm.
Lần đầu tiên gặp nhau của họ, thật sự không phải nhất kiến chung tình sao?!
Không hẳn.
Đó là thời điểm tâm trí anh lẫn lộn khi những người thuộc về quá khứ xuất hiện, là cơn bão tuyết lớn khác thường, là khi ánh mắt chạm tới một khuôn mặt đồng bào nơi đất khách. Anh đứng đó, bên ngoài ô cửa sổ, và nhìn một người con gái xa lạ, thật lâu. Đó chắc hẳn là một cảm xúc gì đó rất khó gọi thành tên, chỉ biết nó không ngừng thôi thúc anh tiến tới làm quen với cô, tìm cách xin được số liên hệ của cô, để họ có thể bắt đầu một điều gì đó sau này.
Một người đàn ông chưa từng có kinh nghiệm bắt chuyện với con gái, mơ hồ đến mức chỉ biết mời cô một li rượu. Nhưng than ôi, trong một quán bar xa lạ tại một đất nước cũng xa lạ không kém, liệu có cô nàng nào sẵn lòng uống rượu của người lạ?!
Nếu không phải em họ của nữ chính chủ động xin số wechat của anh, chắc hẳn câu chuyện này sẽ kết thúc trong chớp mắt và tan theo gió mất thôi.
Tumblr media
Xuyên suốt bộ phim, cảm giác ngọt ngào xao xuyến của tình đầu thật sự quá đậm đặc, xem mà quắn quéo hết cả người >///<
Người đàn ông ấy lần đầu biết thế nào là rung động trước một người, ngây ngô loay hoay tìm cách kéo gần khoảng cách giữa đôi bên.
Mỗi cuối tuần, anh đều dành ra 12-13h di chuyển từ thành phố này sang thành phố khác, chỉ để được gặp cô 1-2 ngày ngắn ngủi. Anh cảm thấy có thể ăn đủ loại món ngon là điều hạnh phúc nhất, nên mỗi lần bên cô, anh đều muốn dẫn cô đi ăn, hay đem món gì đó thật ngon tới cho cô. Anh ăn uống tiết kiệm, lại sẵn lòng mời cô ly rượu ngọt có giá bằng cả tháng sinh hoạt. Anh đi vòng thật xa, chỉ để mua hạt cà phê cho cô, vài loại cho cô thoải mái lựa chọn thử.
Vì cô từng nhắc đến nên anh cũng muốn nếm thử. Vì cô là người nhà, nên ăn đồ cô ăn qua thành chuyện đương nhiên. Vì cô là người anh xác định sẽ đi chung cả đời, nên mọi ánh mắt đều dành cho cô, chỉ nhìn cô. Vì sự xuất hiện của cô, người chưa từng nghĩ về tương lai như anh bắt đầu học cách suy xét nhiều mặt.
Vì cô, anh phá lệ không chỉ một lần.
Cũng vì cô, anh có dũng khi bước ra khỏi thế giới bản thân tạo ra, một lần nữa trở về với thực tại.
Anh có thể không giỏi biểu lộ tình cảm qua câu chữ, nhưng anh đối với cô là thật sự. Ngốc nghếch đối tốt với cô trong im lặng, ngốc nghếch dành những thứ tốt nhất có thể cho cô. Anh thuận theo cô, chưa từng từ chối bất kì điều gì, ngoan ngoãn như một con mèo nhỏ nằm gọn trên đùi chủ nhân, chờ mong được vuốt ve âu yếm.
Nếu không có lời kể của mấy người bạn thân thiết, có nhiều điều chắc cô vĩnh viễn sẽ không bao giờ được biết.
Một người bạn của anh nói, anh là một người mâu thuẫn. Anh tự do tự tại, không chịu quy tắc trói buộc. Anh nói đi là đi, không quay đầu lại. Đồng thời, anh lại là người trọng tình cảm, lưu luyến khó quên. Anh có thể không nói, nhưng những điều anh làm hơn hẳn mọi lời nói. Khi cô tốt, mọi người vây quanh cô, cô sẽ không thấy anh chủ động tiến tới, nhưng khi cô thất bại, mọi người đều đi rồi, cô sẽ thấy, anh vẫn ở đó, chưa từng rời xa.
Thật vậy, đối với cô, anh hết lòng hết dạ, không giữ lại gì. Trong nguyên tác, khi nghĩ về tình cảm của mình, người đàn ông này thậm chí còn cảm thấy, dù cô có thay lòng đổi dạ chạy theo người khác thì anh vẫn sẽ nhớ thương cô, khó lòng lãng quên.
Nói anh thông minh, anh lại toàn làm mấy chuyện ngốc nghếch. Nói anh ngốc nghếch, anh lại tinh ý đến lạ, gì cũng nhìn ra. Đe dọa tình địch, anh khá lành nghề :)))
Tumblr media
Ân Quả là một cô gái may mắn. Cô trẻ, sự nghiệp đang khởi bước, lần đầu yêu đương liền gặp được người tử tế nhất thế giới.
Khi hai người gặp nhau lần đầu, cô còn chưa tốt nghiệp đại học. Cô không phải kiểu người sâu sắc hay suy nghĩ, thậm chí còn khá ngây ngô, nghĩ gì đều hiện trên mặt. Cô chưa từng rung động với ai, cả đời cô là chuỗi ngày luyện tập - thi đấu lặp đi lặp lại.
Cô như sợi dây kết nối anh của hiện tại và quá khứ. Cô đi trên con đường anh từng đi trước kia, cô yêu thương sự nghiệp của mình như anh đã từng, cô khơi lên ngọn lửa đam mê vẫn đang âm ỉ cháy trong anh, giúp anh tìm lại chính mình, một lần nữa tỏa sáng và được yêu thương.
Khác với nguyên tác, cô không quá dạn dĩ, thậm chí thường xuyên ngượng ngùng xấu hổ khi cùng người yêu thân mật. Đôi lúc, thậm chí cảm thấy, nam chính của chúng ta sao nỡ đang tâm tai họa đoá hoa của tổ quốc như vậy.
Yêu xa, nghe thật lãng mạn, thật dũng cảm. Nhưng thật sự thế nào, chỉ có người trong cuộc mới hiểu.
Trong hơn 2 năm gắn bó, số ngày họ gặp mặt nhau tính chi tiết rõ ràng chỉ khoảng 30 ngày. Đa phần thời gian, họ giao lưu qua wechat. Sau một khoảng thời gian xa cách, khi gặp lại, họ thậm chí còn cảm thấy có đôi phần xa lạ. Rõ ràng người trước mắt là người mình yêu, nhưng sao đến cái nắm tay cũng gượng gạo ngại ngần. Một người cảm thấy không còn gắn bó như trước, một người lại lo sợ tình cảm đối phương dành cho m��nh nhạt dần.
May mắn làm sao, sau cùng thì yêu vẫn là yêu, tựa như rượu ủ lâu năm, càng ngày càng thơm, càng ngày càng quyến luyến. Lo sợ, bất an rồi cũng qua đi. Bão tuyết, cũng đến lúc dừng lại.
Tình yêu của anh như một ngọn lửa, nhiệt liệt thiêu đốt, tình nguyện được ăn cả ngã về không. Tình yêu của cô lại như một dòng suối nhỏ, mát lành chậm rãi, xoa dịu những tổn thương quá khứ trong anh.
Tumblr media
Kết hợp cả phim và nguyên tác mới thấy, cô không hẳn là công chúa trong tháp ngà, cô mạnh mẽ, tốt bụng, kiên định không từ bỏ. Đằng sau dáng vẻ sáng trong vui vẻ là một tâm hồn nhiều nghĩ suy lo lắng. Có lẽ do hoàn cảnh gia đình tương đối phức tạp, cô luôn hoang mang không rõ, vì sao phải kết hôn, vì sao không thể cứ mãi mãi yêu đương, vì sao phải thay đổi. Còn anh, người cô yêu và yêu cô hết lòng, sẵn sàng bao dung tất cả, thuận theo ý cô, từ từ chậm rãi, cho đến khi cô thật sự mở lòng đón nhận trang mới của cuộc đời.
Cuộc sống không đơn giản chỉ toàn một màu hồng. Có trắc trở, có khó khăn, có chật vật, cũng giống như một cơn mưa rào vội vã, và khi mưa tạnh, ta sẽ thấy cầu vồng vắt ngang trên nền trời quang mây xanh thẳm.
Hơn tất thảy, điều quan trọng là, cô thật sự rung động với anh, cả đời này nhận định người duy nhất chính là anh. Cô cho anh tình yêu, tương lai cùng hi vọng. Có thể gặp được nhau là duyên phận, có thể ở lại với nhau là nỗ lực của cả hai người.
Cô là cây kim chỉ nam còn thiếu trong chiếc la bàn của cuộc đời anh.
Cô là động lực của anh.
Cô là tương lai của anh.
Say choáng váng còn nhớ mua bánh ngọt chúc mừng chiến thắng của cô, cũng chỉ có anh.
Trân trọng từng giây từng phút bên cô, cũng chỉ có anh.
Yêu chiều cô hết mực, cũng chỉ có anh.
Tumblr media
Nội dung phim không có gì quá thâm sâu hay ẩn ý, thậm chí có thể đoán ngay được kết thúc. Nhưng nó vẫn rất cuốn. Vì quá ngọt ngào, vì yêu thương quá chữa lành, vì người đàn ông trong mộng không có thực.
Sau vài phim đóng chính, cuối cùng cũng tìm được một bộ chemistry thuyết phục của Ngô Lỗi. Cậu nhóc năm nào thật sự đã trưởng thành. Cảm xúc trong đôi mắt ấy thật đến mức không thể không rung động. Quá nhiều thứ ẩn trong một ánh nhìn. Chắc khó có cô gái nào không tan chảy khi đối diện với một đôi mắt như thế.
Ngay từ tập đầu tiên, khi anh nhìn cô, ánh mắt ấy đã báo trước giữa họ không thể không có giao thoa.
Lướt qua nhau, là không thể.
曾经的我
没有非去不可的地方
没有真心想要的东西
更没有非要在一起的人
直到
在暴雪时分
遇到你
———————
Nguồn ảnh: pinterest
Trailer phim: youtube
youtube
5 notes · View notes
banmaihong · 8 months
Text
Điều Kỳ Diệu Của Tết - ( Huỳnh Phương - Huệ Hương )
    Hiện tại luôn đầy ắp sự kỳ diệu!  Tết vẫn diễn ra như nó phải diễn ra, rất uyên nguyên  Sự chân thành tham dự và ban tổ chức trang nghiêm  Nhìn quang cảnh lễ hội mừng Xuân  khiến lòng xao xuyến và cảm động!  Nào điệu múa lân, rồng qua tiếp xúc,  như vừa tiếp thêm năng lượng!  Hạnh  phúc chỉ thực sự khi cảm nhận được an yên  Continue reading Điều Kỳ Diệu Của Tết – ( Huỳnh Phương – Huệ Hương )
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
meomeovieve · 8 months
Text
Tumblr media
Tết đến, tết qua, tết tiếc nuối
Tôi vui, tôi buồn, tôi thẩn thơ
Tết đi hẹn tôi ngày trở lại
Tôi mong, tôi đợi, bỗng tôi vui
Ngày 13/2/2024
2 notes · View notes
phamthanhnhan1010 · 8 months
Text
20h30' đêm 30 tết, quý mão, 2023.
xuân hạ thu đông rồi lại ...xuân.
quý mão, năm mèo, năm tuổi của tôi đã đi qua một cách lặng lẽ, âm thầm đến độ tôi không biết mình có thưc sự sống trong năm vừa rồi không nữa.
quý mão, 2023. tôi sẽ khắc sâu trong tim mình những gì đã xảy ra. một chuyến trở về từ pháp những tưởng là khởi đầu của những hy vọng mới. nào ngờ đó là xuất phát của một loạt đau thương và nỗi niềm. một chuyện tình tưởng chừng trăm năm bỗng vỡ vụn. vỡ vụn không còn lại gì. thật sự là một tan hoang như một trận bão kinh thiên động địa vừa tàn phá tâm hồn. là một trận sóng thần vĩ đại nhấn chìm mọi yêu thương và kỷ niệm. còn lại gì trong tôi ngoài một trái tim đã không thể yêu thương lần nữa. tất cả đã mất hết. tôi mất tất cả rồi.
đã rơi tới đâu rồi ? những buổi trị liệu tôi thường hỏi bác sĩ như vậy. tôi còn sức lực nào để bật lên không. có ai đang nâng tôi dậy không. đến tận hôm nay, khi ngồi viết lại những dòng buồn cuối năm này, những hoang mang nghiêng ngã vẫn đang bủa vây mỗi giây mỗi phút.
tôi trân quý tình cảm của những người còn lại bên tôi. là anh hoàng. anh lì. anh gà. ba người là ba gọing kiềng đã kịp giúp tôi không tìm về cõi hư vô. nhưng ơn sâu nghĩa dầy này nguyện khắc cốt ghi tâm mong ngày đền đáp. tôi chỉ sợ, sợ rằng chính mình một ngày nào đó, sẽ không chịu nổi những dày vò này nữa. và lên đường.
những ý nghĩ lên đường về với đất thơm tho. về với vùng hoang vu mục rừa thỉnh thoảng vẫn xuất hiện. trong nhữung đêm trường giấc ngủ vắng mặt. trong những ngày dài tuyệt vọng cuồng đau. tôi sợ những ngày mà cảm xúc dâng cao cùng cực. đó là những ngày tôi yêu đuối nhất.
bác sĩ bảo những ngày đó hãy tìm một ai đó. nhất thiết phải tìm một trong ba người đó. để giải thoát khỏi địa ngục tiêu cực đang bao vây. nhưng thật khó khăn. tôi không phải là một người dễ chia sẻ. tôi rất sợ mình làm phiền người khác. tôi rất sợ mình đang cản trở công việc một ai đó. hay đang làm tắt cảm hứng vui vẻ trong một ngày của ai đó. nhất là của những người bạn thân yêu. những hôm như vậy tôi thường chạy trốn trong những viên thuốc ngủ. phải rồi, tôi bắt đầu mua thuốc ngủ cho riêng mình dù bác sĩ không cho phép. tôi cần vùi mình trong một thứ gì đó để quên thời gian. quên ngày tháng. cho thứ cảm xúc tiêu cực này qua đi. tôi biết chuyện đõ vỡ với tú chỉ là một giọt nước tràn ly trong mớ suy nghĩ hỗn tạp trước nay khiến tinh thần tôi trở nên mệt mỏi và bệ rạc. chuyện với tú chỉ là chất xúc tác cuối cùng để bùng nổ những hoang mang bấy lâu đã chôn sâu từ thời thơ bé đến giờ. chỉ cầu mong tôi không phải lạm dụng chính thứ thuốc an thần độc hại kia để rồi một ngày nào đó chính mình sẽ hối hận..
trở thành một người quá nhạy cảm, dễ rung động với vạn điều trong đời sống có phải là một đặc ân hay là một nghiệp báo. để bây giờ, chỉ một vần thơ hay cũng làm tôi vui vẻ suốt ngày dài. một đoạn nhạc buồn có thể làm tôi rơi nước mắt ngay lập tức. một cơn mưa. một màu xanh. một thành phố. một sương mù. một dốc đồi. một hình ảnh. một tưởng tượng. tất cả đều làm con tim tôi rung lên ngàn cung bậc. tất cả đều làm tâm tư tôi dậy sóng ít nhiều. để rồi cứ phải loanh quanh trong vùng cô đơn đó trách sao đời sống mầu nhiệm đến vậy mà con người chung quanh tôi quá hời hợt. để tự chuốc lấy những cô đơn dày vò trong đêm.
tôi yêu tiếng chuông tỉnh thức của thầy nhất hạnh vô cùng. và cả những bài thơ thầy viết. có lẽ, đây chính là nguồn năng lượng vô hình duy nhất mà tôi cảm nhận được để nâng đỡ tâm hồn mình lên. bên cạnh những quan tâm yêu thương của ba người bạn thân.
nhìn lại những vỡ vụn của quý mão. tôi thấy mình may mắn vì vẫn còn ngồi đây để gõ những dòng này. có lẽ, đây chỉ là một thử thách nghiệt ngã trong cuộc đời làm người. ai rồi cũng phải đi qua phong hoa tuyết nguyệt. những cơn gió động chốn phàm trần này sẽ giúp cho tâm hồn trở nên dày dạn vững vàng. để bình tâm và trở thành những áng mây lớn, mang bóng mát cho những tâm hồn yêu đuối khác hay trở thành những cơn mưa rào để tưới tẩm những tâm hồn đang khô cằn sỏi đá chưa biết một lần rung động trước những diệu kỳ đang hiển hiện trước mắt. tôi mong là vậy. thực mong vậy.
cho một ngày cuối năm đang qua. về một ngày đầu năm đang tới. tôi sẽ ổn. sẽ ổn mà. hãy sống đi. hãy thực sự sống đi nép ơi. như một con người. giáp thìn sẽ là năm để nép vùng vẫy khỏi đống bùn này và bay cao. hãy nhớ những lý tưởng mà nép đã từng mong muốn đi. những con người đang chờ nép mang đến một nguồn cảm hứng sống đó, nép còn nhớ cảm giác đó không? đã lâu lắm rồi nép đã tự tắt ánh sáng của chính mình. sống nương tựa vào ánh sáng của kẻ khác ban phát cho. đến lúc tự mình thắp đuốc rồi. hãy đứng dậy và đi đi. nhưng đừng vào cõi hư vô. làm ơn. sẽ làm được. sẽ làm đuoqwjc. sẽ làm được. nhất định là vậy.
2024. tôi ơi. hãy cảm ơn những đau thương của năm vừa rồi thật nhiều nhé. hãy từ từ. từng chút. mỗi ngày. một niềm vui nho nhỏ thôi. rồi sẽ thành công. biết ơn thật nhiều năm 2023. biết ơn tú. biết ơn những người bạn. biết ơn mẹ đã sinh con ra. biết ơn tất cả những gì đã xảy ra.
tôi sẽ làm lại từ đầu.
tôi ơi.
2 notes · View notes
sfdahn · 8 months
Text
mấy ngày cuối năm, mấy ngày Tết
em chỉ mong nó sớm đi qua,
suốt từ năm lớp 11, tới giờ,
không một cái Tết nào của em thoải mái.
nay là 1h 49’ ngày 29 âm lịch, e cũng chẳng biết phải diễn tả mấy cái chuyện này như nào nên thôi, e xin phép than vãn lại từ lúc em ra quyết định thi vào y.
năm lớp 11, cái Tết đầu tiên căng thẳng, em đã gặp bác mình- anh trai của mẹ em. Bác làm bác sĩ, bác đã có 1 buổi mindset cho em chuyện em k nên học khối b hay học khối b em được gì… lúc đấy nói thực là để mà nói không ôn khối b e cũng k biết nên học gì tại em ghét lý kinh khủng, tiếng anh em cũng không happy khi học nó nên em vẫn thi vào khối b như 1 phép thử cuộc đời. Thời gian trước đó, em có cậu bạn, em khá thích, qua đời. Cộng thêm áp lực gia đình chuyện học, em bắt đầu có dấu hiệu của trầm cảm, trong suốt 9 tháng, 1 lần cắt tay, 2 lần ngồi lan can…
năm 12, thời gian đó em vẫn tiếp tục trầm cảm thêm 3 tháng và đã có một buổi nói chuyện riêng với cô chủ nhiệm, chỉ em và cô, tại sau vụ của cậu bạn kia, cô không dám để e tự xử. Tiết toán hôm ấy, suốt 2 tiếng liên tục, e k học mà bị gọi xuống chỉ để ngồi trao đổi riêng với cô. Cùng năm đó, cái Tết áp lực thi đại học, các a các chị lớn ai cũng đều trải qua nó rồi, và với 1 đứa có cái aim 27 điểm như em thì em nghĩ áp lực của mình cũng không khác mọi người là bao. Nhưng em đã thi đỗ, em đã thắng ván cược đầu tiên của mình cho chuyện chọn ngành chọn nghề.
trong lúc chờ điểm, bác em đã gửi mẹ em vài cái option nộp học bạ nhưng em có tw duy của em, thời gian đó hay bây giờ em đều vẫn nghĩ, nếu em mà không thi đỗ thì em học y làm gì, không đủ năng lực thì học để giết người à.
hôm đó là 26.7.21, lúc 3h sáng, em đã tự mở điểm thay vì nghe lời mẹ mình để sáng hôm sau mẹ về rồi cùng mở ngồi xem. Em đã bật bài this world của tsai lai chin, anh ấy mất lúc còn khá trẻ và em thích nhạc anh ấy. Lúc nhận điểm, em đã khóc và cảm thấy không may mắn lắm khi đạt được số điểm mong ước của gia đình. Thú thực thì cả nhà em chẳng ai đặt niềm tin vào em cả, em thì em chỉ làm, không nói trước, mọi sự tự tin, mọi lời hứa hẹn, từ sau vụ việc năm lớp 11 đó, em không còn làm.
cái Tết năm nhất đại học dù đủ điểm vào các trường y top giữa nhưng do các bác em xếp nguyện vọng nên giờ em đang học 1 trường y top dưới, nhưng cũng như mn biết, với 1 đứa có gia đình ng trong ngành như em, thì việc học gần nhà, rồi tiện sau đi làm các thứ, thì học ở đây vẫn là lựa chọn hàng đầu. Cái Tết năm đó em chỉ được nghe một mẫu câu duy nhất “vào trường y chưa phải là cái gì đâu, sau ra làm còn nhiều cái hơn thế nữa cơ.” Nhưng từ lúc em đỗ, em chưa cười một lần, em ghét áo blouse lắm, em không muốn chịu trách nhiệm và áp lực về mạng sống của một người tẹo nào. Học 10 năm ra trường vẫn sẽ là đứa lơ ngơ, em không thấy niềm vui ở đó.
em có một cái mindset khá có vấn đề, cái gì em làm được mà người khác cũng làm được ngang hoặc tốt hơn, em sẽ coi rẻ cái thứ mình làm. Đó là lí do em chọn viết văn trên mạng như giờ làm cái thú, tại văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, đã nói tới văn thơ thì không ai hơn ai cả, nó tuỳ thuộc người cảm nhận nên em chọn nó.
nhưng có một sự thật là học y thì muốn lớt phớt mà qua môn thì không thể và em đã biết điều đó từ lúc chưa học ngày nào, cái Tết năm hai, nó là cứ Tết của sự đè nén khi mà cả nhà liên tục hỏi học như nào sao rồi rồi đủ thứ chuyện trên đời mà em chẳng quan tâm. Bác em hay chọc ngoáy mà toàn chọc em hụt làm em chẳng thấy động lực đâu để mà cố gắng, toàn áp lực đè em xuống. Nhưng em không phải kim cương… và không phải ai cũng thích chịu áp lực để làm việc.
Tết năm nay khác hai năm trước, năm ba rồi, ra Tết em đi viện, bác em nói với mẹ em là “thế sau thằng dahn nó định làm bác sĩ kiểu gì mà sao năm ba tao chưa thấy nó hỏi han gì đi làm thêm” nhưng từ đầu năm tới giờ tuần nào em cũng thi 1 2 bài, cơn trầm cảm lên, cơn sốt tâm bệnh các thứ nó cứ dội vào… rồi em phải làm gì? Tới chuyện học ở trường em còn chưa lo xong, tâm trí đâu cho em dám nghĩ chuyện đi làm kiểu đó. Nhưng cũng 3 năm học rồi mà có một cái em vẫn luôn như vậy, vẫn ghét chiếc áo blouse, vẫn ghét cái mùi thuốc sát trùng đống tên thuốc, vẫn ghét cái không gian đầy âm khí nặng trịch ở viện.
nhưng giờ em cũng chỉ biết gào mồm lên thôi chứ chẳng biết nói gì với người nhà. Bố mẹ em biết chuyện em thích cả nam lẫn nữ, mẹ em biết bạn Bồ cũ của em, biết lí do em chia tay bạn vì em bị trầm cảm và không sắp xếp được lịch trình thi cử của mình, bệnh tâm lí của mình và gặp bạn hằng tuần. Thời gian quen bạn, 1 tháng em chỉ gặp bạn được 2 lần… dù cách nhau có chục cây… nhưng gia đình bạn cũng phức tạp, em không muốn thành 1 cái gánh nặng khác nên em chọn đi. Nay cũng là tròn 1 năm theo lịch dương bạn nhắn lại cho em và em phũ bạn. Em biết lúc đó bạn còn thích em nhưng em không đủ năng lượng.
thôi thì cũng 29 Tết rồi, mong mọi người tận hưởng những khoảnh khắc cuối năm, đặt ra nhiều mục tiêu thì năm tới đều sẽ thực hiện được. Mong các bạn lớn vui vẻ nhớ.
thân, dahn.
2:25, 8.2.24
P/s: cái đoạn dở hơi này của em dài nhờ, nếu mà a/c có đọc tới đây thì cho em gửi cái ôm và lời cám ơn rất nhìu nhé ạ.
3 notes · View notes
goc-xanh · 8 months
Text
Sáng ngồi nhởn nhơ makeup thì vô tình nghe được đoạn quảng cáo đang phát trên youtube. Ca từ ấm áp tình thân làm lòng mình cũng chộn rộn xốn xang. Trong đầu lại nhẩm tính, còn bao nhiêu ngày nữa là được về quê ăn Tết với cả nhà. 💞
youtube
Tết ổn là sao? Tết vui là sao ? Là mình sum vầy và cùng có nhau Gia đình vẫn đó, sức khỏe ta có Thế thôi là tết ổn rồi !
Nay có việc đột xuất nên mình tan làm trễ hơn mọi khi. Không ghé về phòng như dự tính, mình ngồi lại công ty và chờ đến giờ đi xem phim. Gin chạy qua chơi, khoe rằng đã tìm được sợi dây ngày hôm qua. Cô cháu cứ câu được câu mất mà nói chuyện với nhau. Tới lúc mình ra chấm công chuẩn bị về, Gin líu lo, cô đi đâu á. Mình bảo, cô đi chơi. Vậy là cu cậu mang dép chạy theo. Chị Hòa hỏi, giờ con về với mẹ hay đi chơi với cô? Ông nhỏ ngây thơ bảo muốn đi chơi với mình, mà đâu biết rằng bản thân đang bị lừa. Vẫn nhiệt tình đẩy cửa, bấm thang máy, rồi đứng ngơ ngác nhìn mình vẫy tay chào tạm biệt. Dẫu biết trêu trẻ con là không tốt, nhưng mà tụi nhỏ dễ thương quá, không trêu không được í. 🤗
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Lần đầu tiên được "bao rạp". Cứ nghĩ là sẽ có chút run sợ khi ngồi lọt thỏm giữa không gian trống vắng và mờ tối. Ai dè ngồi xem thoải mái quá nên không biết sợ là gì. Lần sau mình sẽ cố gắng để lại được "bao rạp" lần 2. 😅 Chỉ cần áp dụng công thức "Phim mình thích + Rạp gần nhà + Suất chiếu phù hợp" thì đảm bảo ít người xem. Vận dụng thêm chút hên xui may rủi thì sớm muộn gì cũng được "bao rạp". Mà hôm nay đặt vé online còn được tặng lịch để bàn nữa í. Hên quá là hên. Giá mà hôm thứ 7 bốc thăm cũng hên như vậy thì mừng phải biết. 🥲
2 notes · View notes
phuongdd · 9 months
Text
Đôi lời tản mạn về em
Trước khi mở đầu thì có đôi lời anh muốn nói, thật ra thì lúc đầu anh định dùng đại từ nhân xưng tôi và em trong bài viết này, chắc sẽ thi ca hơn một chút, hấp dẫn hơn một chút, hoặc có lẽ nghe sẽ da diết hơn chút, nhưng cũng xa cách hơn chút. Viết được hai đoạn thì anh không chịu nổi, nên lại quay về anh em, có lẽ do mình đã quá quen xưng hô như vậy, cũng có lẽ do anh chỉ muốn viết bài này cho em, nhưng anh càng nghĩ là do anh không muốn kéo dài thêm sự xa cách của mình. Vì thế nên là, từ giờ về sau, anh vẫn sẽ dùng anh và em.
Hôm nay là ngày 20 tháng 12, gần đến Giáng Sinh, năm mới cũng sắp đến, vậy là chuẩn bị qua rồi năm Quý Mão 2023. 2023 đối với anh căng tràn đấy biến động, không chỉ trong cuộc sống, công việc, mà còn về mặt tình cảm.
Sáng nay, cũng như bao ngày kể từ khi qua Pháp làm việc, anh tản bộ đến chỗ làm vào đúng 8h sáng, đi ngang qua khu rừng dẫn lối đến công ty. Chuyện vốn dĩ sẽ kết thúc ở đây, cũng chẳng có ý tưởng gì để viết nếu anh không chợt lướt Instagram và tình cờ được gợi ý ra tài khoản Threads của em. Vốn dĩ chưa nghe qua Threads bao giờ, trong điện thoại cũng chẳng có, cộng thêm sự tò mò chiếm giữ trong tâm trí về cuộc sống của em, anh liền vội vàng tải phần mềm này. Vội lướt qua các bài đăng, vội đọc vài dòng bình luận, vội xem vài chiếc ảnh, bất chợt tâm trạng anh ngổn ngang, tràn đầy cảm xúc, dồn nén, thôi thúc anh viết ra đôi lời, một là để lắng đọng lại những ký ức, hai là để giãi bày với chính bản thân, ba là hy vọng em sẽ đọc được nếu còn nhớ về trang Tumblr này.
Để xem nào, quay về hồi mình mới gặp nhau. Anh nghĩ đây không phải lần đầu tiên anh nói ra điều này, nhưng việc em xuất hiện trong cuộc đời anh đã kéo anh ra khỏi vực sâu u tối của sự lãnh cảm. Trước khi em xuất hiện, anh đã nghĩ rằng có lẽ trái tim vô cảm của anh đã thực sự ngừng rung động, chẳng cảm nhận được chút tình cảm cũng như hơi ấm nào cả. Và rồi, anh gặp em, người làm anh nhớ đến câu nói mà anh không rõ là của ai, "The world is dull, but it has you". Mọi người thường hay dịch là "thế gian vô vị, nhưng nó lại có em", còn anh thì nghĩ rằng, thế gian này vốn dĩ tràn đầy ý vị, thăng trầm, lên voi xuống chó, chỉ là nó vô sắc, còn em, là người tô điểm cho thế gian này. Chuyện mình gặp nhau, không thi vị như thơ, cũng không lãng mạn như truyện, mà mình gặp nhau qua những lần quẹt trái quẹt phải trên Bumble. Thật sự thì việc gặp nhau qua một ứng dụng hẹn hò không phải điều mà cả hai chúng mình tin tưởng lắm, vì lo lắng rằng người còn lại chỉ muốn tìm kiếm một cái gì đó chóng vánh và không có sự gắn kết trên này. Em còn đã xóa cả ứng dụng, nhưng rồi thương anh vì em nghĩ đọc tin nhắn mà không trả lời là tệ hại quá nên lại tải về để trò chuyện tiếp cùng anh (em tử tế vậy đó). Và rồi hai con người của sự nhạt nhẽo (hoặc có lẽ là của sự nghiêm túc) vẫn cứ thế mà tiếp tục cuộc chuyện trò.
Mình trò chuyện được khoảng hai tuần thì anh quyết định rủ em đi gặp mặt, mọi người thường nói, trên Bumble mà không rủ trong một tuần thì con nhà người ta chạy mất, nhưng em thì không, vẫn tiếp chuyện anh mỗi ngày. Thú thật là anh không hề muốn mình gặp nhau, vì anh sợ, sợ rằng gặp rồi anh sẽ chẳng dứt ra được (đâu có sai đâu). Nhưng rồi anh nghĩ, nếu không gặp em, anh sẽ hối hận cả đời mất, nên là anh lấy hết dũng khí để mời em đi uống nước. Vì khoảng thời gian ngắn ngủi ở Việt Nam của anh dịp Tết nên mình chỉ gặp nhau được đúng hai lần, lần đầu ở Dot, Yên Hoa, lần hai thì ở Con Vịt Say, Từ Hoa. Chắc không phải tình cờ đâu, khi hai con phố đều mang tên thứ mà em thích. Lạ thật sự đấy vì chưa gặp nhau lần đầu mà mình (chính xác hơn là anh) đã có kế hoạch gặp nhau lần hai rồi. Thời gian hai cuộc gặp dù không dài, song mình cũng có đủ thời gian tâm sự các thứ trên đời, anh kể cho em chuyện DNA của chuối, rồi em kể cho anh câu chuyện về việc dì em ở Anh. Hợp đến thế đấy mà mãi sau này anh mới biết là em đã nghĩ rằng sau cuộc gặp đó chúng mình sẽ dừng lại và kết thúc sớm thôi (vì anh đi xa tiếp), thảo nào mà em mới tặng anh cái ôm "tình bạn", kiểu dù sao cũng xa nhau rồi, thôi thì ôm một cái. Tính anh vốn ngại, mà tự dưng được ôm hẳn 0.5 giây làm anh đớ ra và cũng chả kịp phản ứng nữa, càng làm mọi thứ trở nên hài hước hơn. Cũng may là sau đấy mình vẫn tiếp nối cuộc trò chuyện, dù chỉ là online, và chỉ qua giọng nói, cùng vài dòng tin nhắn.
Những cuộc trò chuyện của mình, anh vẫn nhớ như là vừa xảy ra ngày hôm qua vậy, từng bức ảnh anh chụp trong chuyến đi du lịch xuyên Việt Nam hay Đài Loan anh gửi cho em, từng lời bình luận về cuộc sống, từng lời hỏi thăm sức khỏe, từng lời nhắc nhở việc học tiếng Trung. Rồi từng đoạn phim, từng chiếc ảnh dễ thương, sáng tạo với những dòng chữ và câu nói đầy sự an ủi và động viên em gửi cho anh mỗi khi anh gặp khó khăn trong công việc và cuộc sống nơi phương xa. Cả những quan điểm và lời tâm sự khiến anh nhận ra em đúng là một "wifey material" mà anh luôn hằng mong đợi (haiz). Còn đánh sâu vào lòng anh nhất là những câu nói tình cảm, rất hiếm hoi, mà có lẽ em chỉ buột miệng nói ra trong những đêm dài. Khi con người ta trở nên yếu đuối (và mệt mỏi) thì những lời nói càng thể hiện đúng những suy nghĩ của chính mình, biết thế, nên anh càng trân trọng hơn những khoảng khắc mà em thể hiện con người và tình cảm của em. Rất may mắn là việc lưu trữ ảnh trên đám mây đã cứu anh một bàn thua trông thấy khi rất nhiều ảnh của em đột nhiên mất đi khi anh dọn bộ nhớ trên điện thoại.
Em còn nhớ không, hồi đầu mình nói về việc chẳng thể nghĩ rằng sẽ đột nhiên nói chuyện với một người lạ trong khoảng thời gian dài như vậy, nào là hai mươi mốt ngày sẽ thành một thói quen, rồi cứ nói chuyện tâm sự thế nào mà mốc thời gian này cứ thế trôi qua, dễ như là cắt bơ vậy. Dù đều có những cản trở nhất định như việc anh đi ngủ sớm (giờ vẫn vậy) và việc múi giờ mình lệch nhau (giờ càng lệch hơn) nhưng đến cuối cùng mình đều tìm ra giải pháp và cố gắng để vượt qua những trở ngại đó. Như việc em dành thời gian sớm hơn, cố gắng hoàn thành công việc sớm để mình có thời gian nói chuyện với nhau, và anh thì đã thức những đêm thứ bảy đến ba hay bốn giờ sáng chỉ để kéo dài cuộc hội thoại của chúng mình. Đúng là khoảng cách và thời gian dường như cũng chẳng thể ngăn được tình cảm mình dành cho nhau, em nhỉ?
Lan man thế chắc cũng đủ rồi, quay lại với những bài đăng trên Threads, vẫn tràn đầy năng lượng tích cực đúng như em của ngày nào, em vẫn thích uống matcha latte, không phải là loại mà hay bán ở Starbucks đâu, chỉ ở những quán mà em thích thôi. Rồi em vẫn ghét ăn cà rốt như vậy, lúc mới biết thì anh cũng ngạc nhiên lắm, anh đã tự hỏi là làm sao mà có người Việt Nam không thích ăn cà rốt được. Rồi anh dành thời gian tìm hiểu rất nhiều những cách nấu ăn để khiến cà rốt mất mùi và giúp em ăn được (bổ sung chút vitamin A), nhưng giờ nó đã thành một kiến thức mà anh chẳng dạy em được nữa. Trên hết cả, qua tất cả những bài đăng, anh thấy em đang thực hiện được đúng những kế hoạch và ước mơ của mình rồi, tiếp tục công việc ở FPT này, và anh đoán sớm thôi (chắc trong năm sau), em sẽ đến Anh, và dành Giáng Sinh ở con phố thiên thần.
Dù nhớ em đến vậy, anh cũng không hồi hận vì mình đã dừng lại, dù anh chưa từng, chưa từng, chưa từng hết tình cảm dành cho em. Chỉ là anh không muốn sự tiêu cực trong lòng anh làm ảnh hưởng đến tâm trạng cũng như cuộc sống của em. Anh không muốn trở thành vệt màu đen u tối chấm phá sự tinh khôi và vui vẻ ở em. Anh biết là anh ích kỷ, anh cũng biết là anh chẳng nghĩ đến cảm nhận của em, nhưng đôi lúc có những sự việc mà mình bắt buộc phải làm, không thể trốn tránh được. Anh vẫn mua những chiếc bưu thiếp mỗi nơi anh đi, viết lên vài dòng chữ, kể về trải nghiệm của anh trong những cuộc hành trình, dù anh chẳng còn ai để gửi đến nữa. Những lời hứa và lời hẹn hò đi chơi bị bỏ quên có lẽ cũng nên cho vào dĩ vãng.
Có đôi lời anh đã tập rất nhiều lần, và cũng đã tưởng tượng ra rất nhiều viễn cảnh, nhưng chắc chỉ có thể giữ cho mình anh thôi. Sau này người gọi em là bé Giang, là Cún sẽ không phải là anh nữa rồi.
Anh chỉ mong em có một cuộc sống thật vui vẻ và hạnh phúc.
PDD.
Tái bút: Viết ra chắc có lẽ cũng chỉ để tìm lý do thoái thác, tìm lý do quên đi chính nỗi buồn của mình, viết xong cũng nhẹ nhàng hơn chút đó, nhưng mà cũng giống như dùng băng dính vá tim, chẳng mấy chốc mà lại nứt.
Tumblr media
3 notes · View notes