anyen251
anyen251
パラダイス
659 posts
ある日私の特別な人を探し当てたら、永久に愛することを契らせません。一生愛すると言う事を要りませんが、白状して欲しいです。もう私を愛しなくなった日に、必ず知らせます。一人で愛することを恐れます。
Don't wanna be here? Send us removal request.
anyen251 · 20 days ago
Text
Trong văn hoá Ba Tư, khi bạn khen ai đó xinh đẹp.
Người đó sẽ đáp lại rằng: “Là do đôi mắt của bạn đẹp.”
Nghe qua tưởng là một sự khiêm nhường, nhưng thật ra… đó là một triết lý sống tinh tế:
Thế giới bạn thấy phần lớn được ph��n chiếu từ ánh mắt mà bạn dùng để nhìn nó.
Và người bạn thương cũng đẹp lên hay xấu đi, tùy vào việc bạn dùng ánh nhìn nâng đỡ hay phán xét.
Bạn nhìn đời bằng mắt nào… thì đời sẽ trả về bạn bức tranh như thế.
Có người bước ra đường, thấy ai cũng đáng yêu
Có người khác, cùng một thế giới đó, chỉ thấy toàn phiền phức.
Có người yêu một người bình thường mà ngợi ca như họ là kho báu của đời mình.
Lại có người có đủ cả tình thương và vật chất, mà vẫn thấy thiếu...!
Không phải vì thế giới khác nhau.
Mà vì góc nhìn khác nhau.
Nhiều lúc khi nhìn vào cuộc sống của ai đó, bạn thấy mình thật nhỏ bé. Thật ra không phải vì họ quá giỏi, may mắn và hạnh phúc, mà vì bạn đang nhìn cuộc sống của mình bằng cái kính lúp của thiếu thốn mà thôi.
Cũng có người có thể nhìn thấy điều tuyệt vời trong một con người đang vỡ vụn, vì họ nhìn bằng đôi mắt của sự bao dung và trái tim đủ từng trải để không cần ai hoàn hảo.
Cặp kính của tổn thương cũ. Của so sánh ngấm ngầm. Của những lần không được công nhận.
Nó khiến bạn không còn nhìn thấy ánh sáng nhỏ trong người khác và cũng không còn nhìn ra giá trị của chính mình.
Vậy nên, hãy tháo kính ra bạn nhé.
Để thử nhìn mọi thứ một lần nữa…
Với ánh nhìn của người đã dám tin rằng mọi người, và chính bạn đều đang cố gắng.
Dù vụng về, dù chưa đúng, dù vẫn còn nhiều thiếu sót.
Bạn biết không,
Một nhành hoa không cần khán giả để nở.
Một vầng trăng không cần lời khen để toả sáng.
Chúng đẹp… vì chúng là chính mình, vì chúng chưa từng soi mình qua gương của người khác.
Cho nên, hãy tập nhìn nhau bằng đôi mắt đẹp bạn nhé.
Khi thấy một người đang loay hoay, đừng vội phán xét.
Khi thấy ai đó thành công, đừng vội so sánh.
Khi thấy mình chưa bằng người, đừng vội trách bản thân.
Và, nếu hôm nay ai đó khen bạn “tốt bụng”, “hào phóng”, “truyền cảm hứng”
Hãy mỉm cười và nghĩ thầm:
“Là do ánh mắt họ đẹp…”
Và lặng lẽ biết ơn.
Vì giữa một thế giới nhiều khắt khe, vẫn còn ai đó đủ dịu dàng để nhìn thấy điều tốt nơi bạn.
2 notes · View notes
anyen251 · 2 months ago
Text
𝐂𝐨̂̉ 𝐧𝐡𝐚̂𝐧 𝐝𝐚̣𝐲 𝟑 đ𝐢𝐞̂̀𝐮
Cổ nhân dạy: 3 điều càng giấu kín, càng sống yên thân. Ngày xưa, các bậc cao nhân thường không nói nhiều. Không phải họ không biết, mà vì họ hiểu rõ: càng nói ra, càng tổn khí.
Càng phô bày, càng chuốc lấy phiên lụy.
Người sống đủ lâu, từng trải đủ nhiều, sẽ ngộ ra một điều:
Đ𝒐̛̀𝒊 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒍𝒐𝒂̣𝒏 𝒗𝒊̀ 𝒈𝒊𝒐́ 𝒍𝒐̛́𝒏, 𝒎𝒂̀ 𝒍𝒐𝒂̣𝒏 𝒗𝒊̀ 𝒍𝒐̀𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊. 𝑪𝒐̀𝒏 𝒍𝒐̀𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒕𝒉𝒊̀ - 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒑𝒉𝒂̉𝒊 𝒂𝒊 𝒄𝒖̃𝒏𝒈 đ𝒖̉ 𝒍𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒊𝒆̣̂𝒏 đ𝒆̂̉ 𝒍𝒂̆́𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒉𝒆 𝒄𝒉𝒂̂𝒏 𝒕𝒊̀𝒏𝒉 𝒄𝒖̉𝒂 𝒃𝒂̣𝒏 𝒎𝒂̀ 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒔𝒊𝒏𝒉 𝒕𝒂̂𝒎 đ𝒐̂́ 𝒌𝒚.
Cổ nhân để lại lời vàng:
"𝑵𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒌𝒉𝒐̂𝒏 𝒏𝒐́𝒊 𝒔𝒂𝒖 𝒄𝒖̀𝒏𝒈. 𝑵𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒕𝒓𝒊́ 𝒈𝒊𝒂̂́𝒖 𝒔𝒂̂𝒖 𝒍𝒐̀𝒏𝒈 𝒎𝒊̀𝒏𝒉."
Muốn sống yên ổn, muốn đời nhẹ nhàng, hãy tập giấu kỹ 3 điều sau:
1. Giấu nỗi khổ - để giữ lại phần khí chất:
Thế gian này không thiếu người thích nghe chuyện bất hạnh của người khác,
nhưng thiếu lắm người thật lòng sẻ chia mà không phán xét.
Khi bạn kể khổ, sẽ có hai loại người:
Một là thương bạn... vài ba câu, rồi quên.
Hai là lấy chuyện bạn làm tiêu khiển, lan truyền sai lệch, đâm sau lưng.
Thế nên cổ nhân dạy:
"Khổ quá, cắn răng chịu. Đau quá, tự tìm chỗ vắng mà khóc."
Giữ lấy sự bình thản trước người đời, không phải giả vờ mạnh mẽ - mà là giữ phẩm hạnh.
Khi bạn không than vãn,
người ngoài nhìn vào sẽ thấy bạn kiên cường.
Khi bạn không kể lể,
chính bạn mới là người đầu tiên tôn trọng bản thân mình.
2. Giấu phúc phần - để tránh lòng tiểu nhân:
Có câu:
"Phúc chưa đủ dày, chớ vội khoe.
Lộc chưa đủ chắc, chớ nên nói." Thời nay, người người thích chia sẻ thành công - nhưng người xưa lại chọn cách sống phúc âm thầm, vui trong lạng lẽ.
Vì sao?
Vì lòng người dễ sinh tạp niệm.
Người ngoài thấy bạn hạnh phúc, không phải ai cũng vui lây.
Có người nhìn phúc mà ganh, có người nhìn lộc mà muốn giành.
Họ không phá được số mệnh bạn,
nhưng có thể làm nhiễu loạn tâm bạn bằng lời độc ý dữ.
Cổ nhân gọi đó là "phúc bị hao bởi miệng, lộc bị mòn bởi mắt người."
Thế nên, càng phúc lớn - càng phải học cách khiêm nhướng.
Càng có lộc - càng nên giữ nét bình dị.
Lộc giữ được là vì đức, mà đức giữ được là nhờ... biết im lặng.
3. Giấu kế hoạch - để giữ vận mệnh thông suốt:
"Chuyện chưa thành - không nên nói.
Việc chưa xong - đừng vội khoe."
Là một bài học không chỉ dành cho người làm việc lớn, mà là đạo sống của người muốn đời an ổn.
Cổ nhân xưa xây nhà cũng chọn giờ tốt, chọn ngày lành, không phải vì mê tín, mà là họ hiểu rõ: thời chưa tới, lộ ra sẽ hỏng.
Ngày nay, có người vừa nhen nhóm một ước mơ đã vội loan báo khắp nơi.
Cuối cùng...
khi việc không thành, vừa mất mặt, vừa mất niềm tin.
Người xưa gọi đó là "phá vận bằng miệng".
Còn người khôn, đi từng bước, lặng lẽ mà vững chắc.
Bạn có kế hoạch, hãy ủ ấm trong lòng.
Làm được - tự người ta sẽ thây.
Vận mệnh không cân phô trương, chỉ cân bạn vững tâm - thì đường đi sẽ mở.
Lời kết:
𝐒𝐨̂́𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 đ𝐨̛̀𝐢, 𝐧𝐞̂́𝐮 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐡𝐨̣𝐜 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐜𝐚́𝐜𝐡 "𝐠𝐢𝐮̛̃" - 𝐬𝐞̃ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐚𝐨 𝐠𝐢𝐨̛̀ "𝐠𝐢𝐮̛̃ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜".
𝐆𝐢𝐮̛̃ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐥𝐨̛̀𝐢, 𝐠𝐢𝐮̛̃ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐭𝐚̂𝐦, 𝐠𝐢𝐮̛̃ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐩𝐡𝐮́𝐜.
"𝐓𝐫𝐨̛̀𝐢 𝐜𝐨́ 𝐠𝐢𝐨́, đ𝐚̂́𝐭 𝐜𝐨́ 𝐫𝐮𝐧𝐠,
𝐍𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐜𝐚̂𝐲 𝐜𝐨́ 𝐫𝐞̂̃ 𝐬𝐚̂𝐮 - 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 đ𝐨̂̉."
213 notes · View notes
anyen251 · 3 months ago
Text
Chúng ta đang sống trong một thời đại kỳ lạ.
Một thời đại mà bạn có thể đổi công việc, chỉnh sửa khuôn mặt, và thậm chí "nâng cấp hay thay" luôn cả danh tính... chỉ với vài thao tác kỹ thuật số. Bạn có thể kết nối với hàng ngàn người chỉ bằng một cái chạm. Nhưng điều kỳ lạ là – chưa bao giờ con người lại cảm thấy trống rỗng, kiệt sức và cô đơn đến thế.
Chúng ta đang ở trong một xã hội hiện đại hóa về mặt công nghệ, nhưng suy sụp ở tầng sâu tâm lý.
Có một loại "dịch bệnh vô hình" đang lặng lẽ len lỏi trong từng góc nhỏ cuộc sống:
Những đứa trẻ 5 tuổi được kê đơn vì... không tập trung.
Người lớn không thể rời mắt khỏi điện thoại dù chỉ vài phút ngồi im.
Các cặp đôi ngủ cùng một giường nhưng phải đeo tai nghe để... khỏi phải nói chuyện.
Và ngày càng nhiều người chọn ở một mình, không phải vì yêu thích sự cô đơn, mà vì đã quá kiệt sức để hiện diện trước người khác.
Cái buồn ở đây là: Không ai gọi đó là bệnh.
Và càng buồn hơn nữa: chúng ta đã bình thường hóa sự bất thường ấy.
Đây là đời thực – nơi mọi người vẫn đăng hình, vẫn “cười thả tym”, vẫn làm việc năng suất – nhưng bên trong là một cơn lặng trống kéo dài.
Ta gọi đó là "sống", nhưng thật ra là đang tồn tại ở chế độ chờ.
Carl Jung từng cảnh báo: khi con người đánh mất những giá trị mang tính biểu tượng – đạo đức, triết lý, bản sắc – họ không còn là cá nhân tư duy độc lập nữa. Họ trở thành đám đông phản xạ theo bản năng:
Sợ bị khác biệt.
Sợ bị bỏ lại.
Sợ... không đúng “phe”.
Bạn thấy đấy, nỗi sợ ngày nay không còn mang hình dạng con hổ. Nó đội lốt… nút like và sự đồng thuận của đám đông.
Hội chứng “mass formation” (đám đông loạn thần) không cần ai dẫn đầu hét ra lửa.
Nó chỉ cần đủ người lạc lõng và mỏi mệt.
Khi con người không còn biết mình đang đi đâu, họ dễ bị cuốn vào bất kỳ câu chuyện tập thể nào có vẻ “có lý”, kể cả phi lý đến mức hài hước – miễn là nó giúp họ thấy: mình không cô đơn.
Từ đó, xã hội dần hình thành một loại kiểm soát mới:
Không dùng xiềng xích hay tra tấn.Chỉ cần đủ dopamine, đủ giải trí, đủ sự dễ chịu – là ai cũng tự nguyện "nằm yên hưởng thụ" trong lồng vàng.
Họ tin rằng họ tự do. Họ nghĩ rằng họ đang lựa chọn. Nhưng nếu nhìn kỹ, mọi suy nghĩ, cảm xúc, phản ứng của họ đều được lập trình bởi những hệ thống phía sau màn hình.
Càng được "cho ăn" dopamine – lượt like, thông báo, tin nhắn nhấp nháy – chúng ta càng mất khả năng ngồi yên và nghĩ sâu.
Tư duy bị phân mảnh.
Ngôn ngữ bị “làm mềm”, bị cấm đoán, hoặc tệ hơn – bị tái định nghĩa dưới lớp vỏ đạo đức
Sự khác biệt bị xem là nguy hiểm.
Sự thật bị thay bằng… cảm giác dễ chịu và được chấp nhận nhiều nhất.
Chúng ta không còn suy nghĩ nữa.
Chúng ta phản xạ theo số đông, và... thỉnh thoảng thả một chiếc icon cười để tự an ủi mình rằng mọi chuyện vẫn ổn.
3 notes · View notes
anyen251 · 4 months ago
Text
“Cứ sống, rồi sẽ sống.” (Nam Cao)
Cứ đi, rồi sẽ đến. Cứ làm, rồi sẽ quen. Cứ trải qua, rồi sẽ thấy nhẹ nhàng hơn. Cứ sống, rồi sẽ trân trọng cuộc sống này hơn.
Có những việc khi bắt đầu thấy khó, nhưng rồi cứ làm, cứ làm, dần dà lại thành việc dễ. Có những chuyện tưởng chừng như khó khăn, nhưng cứ đối diện, cứ giải quyết, đến khi nhìn lại, hoá ra mình cũng đã vượt qua được.
Hôm nay chưa làm được, ngày mai sẽ làm được. Quan trọng là mình luôn có niềm tin “Mình làm được!”. Quan trọng là mình chọn cứ đi, cứ bước, cứ làm,... rồi sẽ đến.
Tumblr media
5 notes · View notes
anyen251 · 4 months ago
Text
- Ngày mình không nói chuyện với nhau, anh làm gì?
- Đi làm, về nhà, nấu ăn, tắm rửa.
- Anh không buồn à?
- Có. Nhưng anh vẫn phải sống.
Mình không thất vọng khi nghe anh nói điều đó.
Bởi mình cũng không muốn tình yêu của mình choáng chỗ cả cuộc sống của người ta.
Có người hỏi mình,
- Yêu đương là cả ngày luôn nghĩ về nhau phải không?
Mình lắc đầu,
- Yêu đương là bất kỳ lúc nào có thời gian rảnh sẽ nhớ về nhau.
Ngày bọn mình cãi nhau, mình vẫn làm việc, vẫn nấu ăn, vẫn đọc sách. Và khi mọi thứ đã xong, mình bật khóc.
Mỗi người có thế giới của riêng mình. Nơi đó sẽ có rất nhiều thứ: gia đình, công việc, bè bạn… chứ không chỉ mỗi tình yêu.
Và nếu một ngày không còn tình yêu nữa, mình vẫn sống với gia đình, công việc, bè bạn… Chỉ là, những khi rảnh rỗi sẽ “hơi” buồn nhiều tí.
Tình yêu chỉ nên là một phần để cuộc sống bạn thêm đẹp, nên trước tiên, bạn nhất định phải sống tốt cuộc đời mình.
28 notes · View notes
anyen251 · 4 months ago
Text
Bạn biết khi nào tình yêu kết thúc không?
Không phải khi hai người cãi vã nảy lửa. Cũng không phải khi cả hai rơi vào im lặng đến ngột ngạt. Mà là khi đối phương không còn muốn chia sẻ với bạn những điều nhỏ bé trong cuộc sống của họ nữa.
Khi yêu, người ta luôn muốn kể cho nhau nghe mọi chuyện—từ bữa sáng hôm nay ăn gì, con mèo nhà hàng xóm có gì thú vị, đến một chuyện vu vơ họ vừa đọc được trên mạng. Đó không phải vì những câu chuyện ấy quan trọng, mà bởi vì bạn quan trọng. Họ muốn bạn hiện diện trong thế giới của họ, dù là bằng những điều nhỏ nhặt nhất.
Nhưng rồi một ngày, bạn nhận ra mình không còn là người đầu tiên biết về những điều ấy nữa. Họ bắt đầu giữ lại những câu chuyện cho riêng mình, hoặc kể cho ai đó khác trước khi kể cho bạn. Những tin nhắn trở nên ngắn ngủi, cuộc trò chuyện chỉ còn là trao đổi thông tin cơ bản. Không còn những câu nói như “Anh vừa thấy cái này hay lắm”, hay “Em đoán xem hôm nay anh gặp ai?”.
Tình yêu kết thúc không phải lúc một trong hai người nói lời chia tay. Nó kết thúc từ những khoảng cách vô hình như vậy, từ những điều nhỏ bé dần dần biến mất mà không ai nhận ra. Và đến một lúc nào đó, bạn sẽ hiểu, không phải ai rời đi cũng báo trước bằng một cánh cửa đóng sầm, mà có người chỉ đơn giản là ngừng kể cho bạn nghe về thế giới của họ.
Tình yêu không nhất thiết phải có một dấu chấm rõ ràng, đôi khi nó chỉ là một dấu lặng kéo dài…
1 note · View note
anyen251 · 4 months ago
Text
Bình luận của người qua đường nhưng lại rất đáng suy ngẫm...
1. Khi bạn tin tưởng một người một cách vô điều kiện, cuối cùng chỉ có hai kết cục: hoặc đó là người đi cùng bạn suốt đời, hoặc đó là một bài học trong đời.
2. Chúng ta đều là người trưởng thành cả rồi. Không yêu nữa thì cứ nói thẳng, đừng hời hợt, đừng dùng chiến tranh lạnh. Em chưa từng có ý định níu kéo anh.
3. Chặn hay xóa ai đó là chuyện của trẻ con, người lớn chỉ đơn giản là không nói gì nữa.
4. Hãy phân biệt rõ giữa "người chỉ dành thời gian cho bạn khi họ rảnh" và "người chủ động sắp xếp thời gian để ở bên bạn", rồi hãy quyết định yêu ai.
5. Ban đầu, ta luôn nghĩ rằng ngày mai còn dài, còn nhiều cơ hội. Nhưng thực ra cuộc đời là phép trừ, mỗi lần gặp nhau là một lần ít đi, ngày mai không hề dài.
6. Điều đau lòng nhất không phải là kết cục không trọn vẹn, mà là sự chân thành mình dành ra không được trân trọng.
7. Thích một người là cơn gió nhẹ, là giọt sương mai, là đôi gò má ửng hồng, là giữa hàng triệu con người, không thể chứa thêm ai khác.
8. Chuyện "hiệp sĩ luôn giải cứu được công chúa" là vì con rồng chưa từng làm tổn thương cô ấy.
9. Cơ thể bạn có hàng chục nghìn tỷ tế bào không ngừng chuyển hóa, tất cả chúng đều đang sống vì bạn. Vậy thì bạn còn lý do gì để buồn chứ?
10. Những gì ông trời không ban cho tôi, dù tôi có nắm chặt thế nào cũng sẽ vuột mất. Còn những gì thuộc về tôi, dù tôi từng đánh rơi, cuối cùng cũng vẫn là của tôi.
11. Luôn có người nói rằng bạn thay đổi rồi, nhưng chẳng ai hỏi bạn đã trải qua những gì.
12. Chưa từng trải qua thất tình thì chưa hiểu hết về tình yêu.
13. Chỉ cần yêu sai một người, nỗi đau luôn chân thật hơn niềm vui.
14. Thà chạy rồi ngã hàng ngàn lần, còn hơn đi cả đời một cách rập khuôn cẩn thận.
15. Một thung lũng không có tiếng vang, vốn dĩ chẳng đáng để bạn nhảy vào.
Nguồn: Bình luận trên NetEase Cloud - 每晚和你说晚安
Dịch: Ngân Tích Họa Lang
44 notes · View notes
anyen251 · 5 months ago
Text
" Con người có hai con đường có thể đi, một là con đường buộc phải đi, một là con đường muốn đi, bạn buộc phải cất bước vững vàng trên con đường buộc phải đi, mới có thể đi con đường mà bạn muốn đi."
16 notes · View notes
anyen251 · 5 months ago
Text
Những câu caption ngắn gọn, trong trẻo và chữa lành...
1. "Ngày ngày trôi qua vô sự, chuyện cũ lại lặp lại, bận rộn hay mơ hồ cũng thế thôi."
2. "Đam mê không có hạn sử dụng, những người tâm đầu ý hợp rồi sẽ gặp nhau."
3. "Gặp gỡ là cách trực quan nhất để thể hiện tình yêu."
4. "Thích biển, thích hoa, thích bình minh và hoàng hôn, ở tuổi lãng mạn, đừng sống quá tẻ nhạt."
5. "Giữa biển người tấp nập, em dành hết dịu dàng và thiên vị cho anh."
6. "Có lẽ tình yêu đang ở bên bờ hồ Nhĩ Hải."
7. "Người yêu bạn ở khắp mọi nơi, người nhớ bạn vẫn luôn có."
8. "Núi và biển có ngày hội ngộ, gió mưa có lúc tương phùng, những điều khó nguôi ngoai rồi sẽ được hóa giải, vạn sự rồi cũng như ý."
9. "Mặt trời mọc rồi lặn, người đến rồi đi, níu giữ không được thì chúc họ thuận buồm xuôi gió cũng được mà."
10. "Ngủ đến khi nhân gian đã dọn cơm."
11. "Tình yêu luôn tràn ngập trên con đường nhuộm ánh tà dương."
12. "Dù bên nhau cũng có lúc chia xa, mỗi khoảng cách và nuối tiếc đều có ý nghĩa riêng của nó."
13. "Rác trong lòng hãy dọn thường xuyên, chuyện gì rồi cũng sẽ qua thôi."
14. "Anh lang thang giữa nhân gian, buôn bán hoàng hôn, chỉ để gom góp chút dịu dàng của thời gian rồi đến gặp em."
15. "Trên đời này không có thí nghiệm nào là vô nghĩa."
16. "Chúc cho tất cả những người chúng ta gặp đều chân thành."
17. "Hoàng hôn và hoa hồng cùng vẽ nên sự lãng mạn, còn anh là tình yêu dạt dào em giấu trong tim."
18. "Hoa hồng đang vào mùa, nhưng em lại thích sơn trà."
19. "Ngay cả trong đống hoang tàn, hoa hồng vẫn lãng mạn như thường."
20. "Từng được ánh sáng soi rọi, tôi cũng muốn trở thành ánh sáng."
21. "Yêu lấy cuộc sống đầy bất định này bằng một tâm hồn bình lặng nhất."
22. "Hoàng hôn cực kỳ dịu dàng, và nhân gian ngập tràn lãng mạn."
23. "Trong mắt có tình yêu, nhìn gì cũng hóa nên thơ."
24. "Tôi cưỡi gió vượt ngàn núi thẳm, cả đời tự do bay bổng."
362 notes · View notes
anyen251 · 6 months ago
Text
ĐỪNG KHOE ĐỜI TƯ CỦA BẠN LÊN MẠNG 🤳
Hôn nhân hạnh phúc? Giữ cho riêng mình.
Thành tích của con cái? Không cần cả thế giới biết.
Mua sắm xa xỉ? Chẳng ai thật lòng chúc mừng bạn.
Bởi trong thực tế:
- Không phải ai cũng vui khi bạn hạnh phúc.
- Những lời khen ngọt ngào đa phần là giả tạo.
- Bạn đang thu hút ánh mắt ghen ghét nhiều hơn bạn tưởng.
- Những kẻ đố kỵ luôn chờ thời cơ, và bạn đang cho chúng lý do.
- Bạn không biết ai đang âm thầm lưu trữ ảnh và theo dõi từng động thái của bạn.
- Mạng xã hội không phải là nơi chia sẻ hạnh phúc, nó là sân chơi của lòng đố kỵ và những toan tính thầm lặng. Im lặng là an toàn.
0 notes
anyen251 · 6 months ago
Text
Suy cho cùng người dễ tính nhất lại là người khó thuyết phục nhất, vì những gì có thể chấp nhận, họ đã chấp nhận ngay từ đầu.
Người lịch sự nhất lại là người vô cảm nhất, vì vốn dĩ lịch sự là lịch sự đều với tất cả mọi người.
Người dịu dàng, tử tế nhất lại là người vô tình nhất, vì những gì có thể làm họ đã làm rồi, những gì có thể nhẫn nhịn họ cũng đã nhẫn nhịn rồi.
Trái tim thuần khiết không hối hận, một khi quyết định ra đi sẽ không bao giờ quay đầu.
1 note · View note
anyen251 · 6 months ago
Text
Khi bạn đã quen với đau thương, liệu còn chỗ cho hạnh phúc?
"Sống lâu trong cái khổ, Mị quen khổ rồi." - trích dẫn trong "Vợ chồng A Phủ" của Tô Hoài là một nỗi niềm buồn man mác, không chỉ của riêng Mị, mà cũng là nỗi niềm của rất nhiều người chúng ta trong những mối quan hệ yêu đương hay thân thiết.
Có bao giờ bạn cảm thấy mình cứ mãi ở trong một mối quan hệ mà không rõ vì sao, không biết từ khi nào, cũng chẳng biết phải làm sao để ra khỏi đó? Lúc đầu, có thể là sự đau đớn, giằng xé, cảm giác mình không được yêu thương, không được quan tâm, không được tôn trọng. Nhưng rồi theo thời gian, bạn quen với nó. Quen với việc im lặng chịu đựng, quen với việc không được chia sẻ, không có những cuộc trò chuyện thật sự, không có những cử chỉ yêu thương.
Rồi một ngày, khi đối phương vô tình làm điều gì đó tử tế, bạn lại mừng rỡ như thể đó là một ân huệ lớn lao. Thực tế, chỉ là những điều rất nhỏ mà lẽ ra phải có trong một mối quan hệ bình thường. Nhưng vì đã quá quen với đau đớn, bạn lại dễ dàng chấp nhận và coi đó là hạnh phúc.
Cái mối quan hệ độc hại không phải lúc nào cũng toàn đen tối, đôi khi nó có những khoảng sáng lấp lánh, những lời hứa hẹn. Những lời hứa hẹn đó khiến bạn lầm tưởng rằng một ngày nào đó mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn. Nhưng tiếc thay, nó chỉ là những ảo tưởng, những chiếc bẫy ngọt ngào để níu chân bạn lại. Và rồi, nếu không đủ sức mạnh, nếu không dám tin rằng mình xứng đáng với những điều tốt đẹp hơn, bạn sẽ bị mắc kẹt mãi mãi trong đó.
Cảm giác quen với khổ đau, quen với sự tê liệt trong trái tim mình, là điều không ai muốn, nhưng đôi khi lại là một thói quen khó bỏ. Hạnh phúc không phải là những khoảnh khắc hiếm hoi lấp lánh giữa những đêm tối dài dằng dặc, mà là một trạng thái bình yên, một sự quan tâm chân thành và một tình yêu thực sự.
Nếu bạn đang ở trong một mối quan hệ như vậy, đừng tự nhủ rằng mình phải chấp nhận. Hãy tin rằng bạn xứng đáng với một tình yêu không có đau khổ, một tình yêu thực sự. Hạnh phúc luôn nằm ở phía trước, chỉ cần bạn dám bước ra khỏi những điều làm bạn tổn thương...
2 notes · View notes
anyen251 · 6 months ago
Text
Phụ nữ bằng lòng ở bên cạnh người đàn ông không có gì trong tay, nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ ở cạnh người đàn ông không có mình trong lòng.
Phụ nữ nghiêm túc, đàn ông tự khắc phải chỉnh chu. Phụ nữ tinh tế, đàn ông không được phép vô tâm.
Bản chất phụ nữ đều thích tự do, nên một khi xác định dừng chân thì nhất định phải là xứng đáng.
Cách đơn giản để hạnh phúc là buông bỏ tất cả những thứ không thuộc về mình.
Người trong lòng có bạn, sẽ luôn chủ động tìm bạn. Người trong tim không có bạn, sẽ xem nhẹ sự tồn tại của bạn.
Có một vài người trong cuộc sống này, chỉ lướt qua và mang lại cho bạn một số bài học đắt giá.
Đàn bà đi qua hàng vạn con sông, chỉ mong gặp được một người vì mình mà bước qua vũng nước. Mưa rơi hàng trăm vạn lần, vẫn che chắn cho mình khô sạch gót chân...
6 notes · View notes
anyen251 · 6 months ago
Text
TÂM BÌNH AN LÀ CỘI NGUỒN CỦA HẠNH PHÚC
1. Ghét ai, không thích ai, chỉ cần quên đi là xong. Đừng nói xấu, đừng tìm cách hạ thấp, vì trong quá trình đó bạn đã vô tình kéo tuột chính mình rồi.
2. Người bạn ghét chưa chắc đã xấu
Và người bạn yêu chưa chắc đã tốt.
Thời gian chưa trôi qua đủ lâu, lòng người vẫn còn chưa sáng tỏ.
3. Tai nghe không bằng mắt thấy. Đọc ngàn cuốn sách không bằng tự mình trải nghiệm. Tin tưởng những câu danh ngôn, chi bằng tin tưởng chính trái tim mình.
4. Khéo léo quá thành giả tạo. Thẳng thắn quá khiến người khác xa lánh mình. Cái gì “quá” cũng không tốt, chỉ cần vừa đủ.
5. Mua một đôi giày 1000 đô, hơn là mua 10 đôi giày, mỗi đôi 100 đô. Bạn bè 2-3 người chơi thân với nhau suốt đời, hơn là 200-300 người, mỗi người chơi vài tháng.
6. "Nhân vô thập toàn, sự vô hoàn mỹ." Bản chất của cuộc sống là bình dị và đầy những khiếm khuyết. Đừng hạ thấp, cũng đừng thần thánh hóa bất cứ thứ gì.
7. “Lòng đố kỵ là sự bất lực đầy yếu ớt”. Hãy tránh xa những kẻ không biết cách vui vẻ trước thành công của người khác.
8. Cái tốt tốt chưa tới, cái xấu xấu vô cùng, bởi ai cũng nghĩ “chẳng phải chuyện của mình”.
9. Yên ổn trong mắt những kẻ thích phiêu lưu là dại dột, nhưng khách quan mà nói cũng chẳng phải chuyện gì không tốt.
10. Người ta cứ nghĩ hoa rực rỡ nổi bật, lá lặng lẽ xanh tươi. Nhưng nếu bạn thả một chiếc lá xanh vào giữa một rừng hoa đỏ, chiếc lá ấy tự nhiên trở nên thật nổi bật.
11. Mọi người yêu quý bạn, vì bạn là chính bạn chứ không phải ai khác. Hãy tự hào vì điều đó, và đừng bao giờ từ bỏ bản thân mình.
(Sưu tầm)
🇻🇳🇻🇳🇻🇳
10 notes · View notes
anyen251 · 7 months ago
Text
1. Khi tài chính chưa dư giả, đừng cố mua một căn nhà quá lớn và trả góp, vì điều đó dễ trở thành gánh nặng. Một ngôi nhà lớn nhưng áp lực, không hạnh phúc, chẳng khác gì chiếc lồng giam chính bạn. Thay vào đó, hãy lựa chọn một tổ ấm nhỏ để dễ dàng phát triển tài chính, nhớ là: "gia đình ở đâu, ở đó chính là hạnh phúc rồi."
2. Phát triển bản thân liên tục để không bị lỗi thời. Xã hội thay đổi quá nhanh, nếu không liên tục phát triển bản thân, bạn sẽ dễ dàng bị những người trẻ hơn – với sức khỏe, sự sáng tạo, và nhiệt huyết – vượt qua.
3. Luôn có quỹ dự phòng
Cuộc đời biết đâu chữ ngờ. Một khoản dự phòng giúp gia đình vượt qua những tình huống khẩn cấp mà không bị gục ngã. Càng xem phim mới thấy tầm quan trọng của quỹ dự phòng đến nhường nào.
4. Khoản dự trù cho con cái
Con cái chính là tương lai. Hãy dành 1 khoản dự trù cho con cái, dù cha mẹ có bị ảnh hưởng bởi công việc, thì con cái vẫn phải học tốt, cha mẹ có thể đứng dậy sau những vấp ngã, nhưng đừng để những đứa trẻ phải ngã theo mình.
5. Mối quan hệ rất quan trọng
Muốn làm ăn suôn sẻ, cần có mối quan hệ tốt với khách hàng, đồng nghiệp, và nhà cung cấp... Hãy chân thành với họ, chắc chắn họ cũng sẽ yêu quý bạn.
6. Muốn giỏi nhanh, hãy học từ những người giỏi nhất
Cách nhanh nhất để trở nên xuất sắc trong một lĩnh vực là học hỏi từ những người giỏi nhất. Tìm đến họ, học mọi thứ họ tốt nhất, và áp dụng để trở thành chuyên gia trong chính lĩnh vực của mình.
7. Không ngừng học hỏi và tích lũy kinh nghiệm, tích lũy dữ liệu, những tài nguyên...
Điều này sẽ giúp cải tiến công việc, giúp cho công việc trở nên dễ dàng hơn, hiệu quả hơn, và như nhân vật chính đã áp dụng thêm công nghệ để nó trở nên có giá trị cao, dễ dàng nhân bản và bủng nổ.
8. Tiền bạc sẽ thực sự quan trọng khi bạn cần nó. Tuy nhiên, nếu không có tiền thì nghị lực vượt lên nghịch cảnh mới thực sự phát huy.
9. Sóng gió cuộc đời dù lớn bao nhiêu nhưng chỉ cần hậu phương vững vàng thì mọi chuyện sẽ là chuyện nhỏ.
10. Bỏ sĩ diện xuống nhất định bạn sẽ sống tốt. Sĩ diện là gánh nặng, sĩ diện là rào cản. Chỉ cần không vi phạm đạo đức và pháp luật thì nghề nào cũng sống tốt.
…. ai cũng có cơ hội gọi là ngày mai, quan trọng là ai chịu nắm lấy …. chả ai đối xử tệ với bạn ngoài bản thân. Và cũng chẳng có ai cứu được được ngoài bản thân phải tự lực cánh sinh.
_____
ST
2 notes · View notes
anyen251 · 7 months ago
Text
Trong cuốn “Một quyển phong hoa Đại Đường” của Bạch Lạc Mai có một đoạn thế này:
“Trong lòng mỗi người đều có sông núi mà kẻ khác không thấy được. Sông núi của văn nhân là gió xuân trăng thu, tình thơ uyển chuyển; sông núi của chính khách là giang sơn xã tắc, muôn dân thiên hạ; sông núi của khách trà, khách đàn là chén trà khói tỏa, là tiếng tơ tiếng trúc; còn sông núi của chúng sinh bình thường là củi gạo dầu muối, buồn vui tan hợp. Phù sinh như cỏ, đế vương khanh tướng, muôn dân trăm họ cũng như nhau cả.”
Mỗi chúng ta đều có quá trình khác nhau, hoặc bình phàm giản dị, hoặc rực rỡ như hoa, chìm chìm nổi nổi, thăng thăng trầm trầm. Tôi sống cuộc đời của tôi, bạn sống cuộc đời của bạn, không so cao thấp, chẳng đọ sang hèn. Chỉ cầu bản thân mỗi ngày thêm kiên trì, từng ngày thêm tiến bộ.
Hy vọng mỗi một sự lựa chọn của chúng ta đều sẽ có kết quả như ý.
8 notes · View notes
anyen251 · 8 months ago
Text
0 notes