Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
tôi muốn chia tay và mệt mỏi vs mối quán hệ hiện tại. em ko phải chỗ dựa cho tôi, những lúc t cần em em lại ưu tiên cho các thú vui bản thân, miệng nói thương yêu nhưng luôn để tôi một mình làm mọi việc mà ko hề thương xót hoặc do chính tôi cảm thấy thế.
Mỗi lần muốn buông tay tôi lại nói vs mình :" vẫn còn chịu đựng được, tới lúc ko nổi nữa thì thôi", ấy vậy mà 7 năm đã trôi qua sau hết nhưng lần tổn thương này tới vết thương khác. Tôi thấy rõ sự phiền hà vô vị trong mắt em mỗi khi t đòi hỏi e làm j đó cho tôi hoặc chúng tôi.
Nếu e cứ như vậy, tôi sẽ ko bên e mãi, tới một lúc quá bất lực tôi sẽ rời đi
Tôi ước em có thể biết mình đã "yêu"ích kỉ tới dường nào để ít nhất một lần hay chủ động cứu lấy mối quan hệ này đi.
Đừng nhảy dựng lên khi ai đó nói đúng những thói xấu của e nữa. Tôi chọn im lặng vì tôi ko muốn tranh cãi , ko phải chỉ cần lơ đi thì mọi thứ sẽ bình thường, chỉ cần giận lại chị ấy sẽ ko nói nữa...
Tôi gần đủ rồi, sự cô đơn, bất lực và tổn thương gần đủ rồi....nếu em yêu mình đến thế xin trờ để tôi đủ cam đảm rời xa e.
Nếu tôi có thể hay buộc làm mọi thứ mà ko có em, tổn thương mệt mỏi một mình gánh lấy... vậy e là gì trong cuộc sống ngắn ngủi này?
2 notes
·
View notes
Text
22.8.021
Đã lâu lắm rồi bản thân mới nhớ mình còn dùng tumblr. Xin chào tôi của hôm nay.
Giai điệu "25" dồn dập bên tai...
Có bao nhiêu người còn bên cạnh bạn nguyên vẹn là người ấy như thủa ban đầu?
Tôi yêu bản thân mình phát điên, nuông chiều tình yêu ấy vô điều kiện, sự hư hỏng của nó chẳng phải do sự cưng chiều ấy sao.
Thi thoảng tôi lại đau khổ bởi thứ tình yêu ấy, uầy ....tôi ơi, tôi biết tôi yêu tôi thế nào không? Ấy vậy mà có khi t lại ghét chính mình, chả có gì lạ khi vào một chiều bình thường t nhận ra mình chán nhìn vào cuộc sống của những người khác.
Thế giới phiền phức này, rườm rà như thế làm gì?
Lại đây, 1 tách trà, 1 lon bia có gì lại không thể.
Đừng bao giờ sợ cô độc vì có phải bạn muốn thế là được đâu nào. Nếu một lúc nào ấy trong cuộc đời bạn thấy thế thì tận hưởng nó đi như cách bạn tận hưởng những điều khác vậy.
Lắng nghe xem, giai điệu của tôi. Của bạn.
0 notes
Text
Xem "[Vietsub+Pinyin] 25 - Vương Vân Hoành (王云宏)/ 0883" trên YouTube
youtube
Tôi luôn muốn một kết cục tồi tệ
Mọi người nghĩ tôi quá cổ quái
Không hiểu món quà này quá nặng nề
Tôi chỉ hận không thể tận lực yêu em
Trong màn đêm chỉ muốn dứt khoát mang tâm tư vứt vào thùng rác
1 note
·
View note
Text
Con người tôi chính là không biết thỏa mãn với những điều đang có, nhưng ko quan trọng, điều quyết định có lẽ vẫn là lí trí ngu ngốc của bản thân.
1 note
·
View note
Text
Tôi vẫn luôn thích nắng... Và tôi biết điều ấy, thi thoảng thèm hẹn hò cùng cô đơn, tận hưởng những điều từng xùy xoà gọi là " bất tiện" trong quá khứ. Đi bộ chẳng hạn, trở thành một bà cô bận rộn, tất bật với công việc, cuộc sống và cả " hạnh phúc".
0 notes
Text
0 notes
Text
Có một loại bi thương, là tên của Anh lắng đọng trong quá khứ của em. Sống cùng em trong từng nhịp thở, quyết định hình dáng nụ cười của em.
Có một loại bi thương, là mỉm cười rời xa anh, nhớ nhung chỉ có thể quay lưng trộm nhìn. Còn dư l���i kiên cường, còn dư lại 1 tấm hình cùng nhau.
0 notes
Text
Có bao giờ bạn có cảm giác ko tên, muốn làm gì đó lại không biết làm gì, rồi lẳng lặng tự mình khoá các tài khoản mạng xã hội.
......
Vậy,có bao giờ bạn nhận ra sau khi bỏ chúng đi cũng chẳng có ai nhận ra điều đó, bạn vũng vẫy trong sự cô độc của chính mình, thét lên trong tiềm thức " mọi người có thấy tôi ko?".
....
Thế rồi, có bao giờ bạn rơi vào trạng thái, mọi thứ trên mạng hay ngoài đời đều chẳng thay đổi gì? Khoá hay ko khoá liệu có quan trọng, 1 mình hay có bạn liệu có khác nhau? Tồn tại hay biến mất thì thay đổi gì?... vậy thì,kệ đi, thế nào chẳng như vậy.
Bạn biết bạn không còn là mình của những ngày cũ, khi bị đau hay khỏe mạnh, vui hay buồn đều không chạy tới bất kì ai,bất kì đâu, mọi chuyện quá đỗi bình thường, hỉ nộ ái ố chỉ bao trọn trong hai từ " vô vị"

0 notes
Text
Chúng ta có thể cùng nhau
Ăn
Xem phim
Hát
Dọn dẹp
Dạo phố
Du lịch
... nhưng chẳng mấy khi cùng nhau
Khóc
Thức
Hút thuốc
Uống bia
Và chia sẻ với nhau những điều làm chúng ta muốn bỏ trốn khỏi thế giới rộng lớn.

0 notes
Text
15082020
Tóc ngắn màu đẹp
Đường chân mày
Đôi giày lạ
Chào hỏi
Mỉm cười
.....và
我想说,我在学汉语。你呢?
我想你。。。
我们之间的回忆
全部都小心的收集

0 notes
Text
Xem "Tổng hợp - 백예린 "November song" Live Video" trên YouTube
https://www.youtube.com/playlist?list=RDlwuilvtfS4A&feature=share&playnext=1
Là bài hát rất rất yêu thích nhưng chẳng mấy khi nghe.
Khi những giai điệu ấy quanh quẩn lại có cảm giác những đêm nhìn ra tòa nhà Takashimaya từ khung cửa sổ TMC. Se se lạnh, hơi ẩm ướt và lấp lánh lòe nhoè những ánh đèn.
Mùi cafe thơm, leng keng tiếng chuông gió hay là vài bài jazz quen thuộc. Cậu vẫn chăm chú làm gì đó, còn tôi lại cứ thế nhìn ra bên ngoài.
Lúc nào cũng vậy, chỉ cần đeo chiếc tai nghe November song liền sinh ảo giác, có lẽ đã đêm rồi, có thể còn mưa nữa, thấy mát mát thoải mái, vô ưu và mơ mộng như những ngày còn ở nơi đó.
Sau này có để cho một người khác nghe, cô ấy chỉ cười bảo " nghe mát nhỉ", tôi hơi bất ngờ chút, cũng chợt mỉm cười đáp " uhm đúng rồi".
0 notes
Text
Có một con vịt sống cùng một bạn cá ở khu toàn là nước, cá bảo vịt " bạn xem bơi dễ như thế nào, cố gắng một chút là bơi như tớ vậy". Chú vịt cố gắng thế nào cũng chỉ có thể bơi trên mặt nước không cách nào tung tăng như bạn. Nhưng trách j bây giờ, khu này lại chỉ toàn là nước, nếu ở đây chỉ toàn là đât liền liệu vịt có thể bảo lên bờ sông ko?
0 notes