góc nhỏ của Dung. nơi để Dung lảm nhảm. nơi để than vãn. một nơi thực sự là Dung :D
Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
đi thì nhớ thiệc nhớ.
ngày nào cũng nhớ, cũng nghĩ anh đang làm gì. nhưng ko đủ dũng cảm nhắn. sợ cái hình sent or seen.
khi đc về. ngày đầu tiên vui. ngày thứ 2 hơi buồn. ngày cuối nghĩ sẽ bù đắp lại hết.
nhưng cuối cùng chả đọng lại đc gì.
1 chữ buồn ko thể nói đc hết.
0 notes
Text
trong mắt nhà ck, tôi đúng là 1 con bánh bèo vô dụng.
#ckcvannuoiduoccmaphaik 😀
0 notes
Text
lúc nào con cũng tâm niệm : sống thế nào để cho bố mẹ khỏi lo lắng cho con.
nhưng cuối cùng, con lại là đứa làm cho bố mẹ khổ tâm nhất.
0 notes
Text
All this time, i've been trying so hard to pretend like everything's fine but it's not
0 notes
Text
muốn ôm, nhưng ko ôm đc.
còn yêu nhưng nghĩ lại việc họ đã làm với mình, ko thể ko gịân.
hơn 1 tháng ngày nào cũng chìm trong mưa lũ.
rồi dần dần tất cả sẽ nhạt phai.
0 notes
Text
trying...
Mỗi một người đều có thể gặp phải một giai đoạn đặc biệt khó khăn, hoặc là dài hoặc là ngắn, khiến bạn cảm thấy tuyệt vọng chẳng còn nhìn thấy ánh sáng. Thế nhưng, đắm chìm trong oán trách, đau khổ cũng chẳng có lợi ích gì, chật vật cộng đau khổ lại càng không thể làm nên chuyện gì, chi bằng, dọn dẹp cảm xúc một chút, làm tinh thần phấn chấn lên, ngẩng đầu ưỡn ngực mà đối mặt, biết đâu sẽ là “liễu ám hoa minh”.
(*Liễu ám hoa minh: là chỉ mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng.)
Weibo | Dưa dịch
67 notes
·
View notes
Text
mình sẽ cố gắng trong 2-5 năm nữa.
có thể ngắn hơn. nhưng mình quyết ko để họ muốn làm gì thì làm.
0 notes
Photo
Trong khoảng thời gian đó, bầu trời sẽ trút xuống một trận mưa lớn, tất cả những đám mây trên cao đều như đã chết, từ đó về sau, bầu trời sẽ lại quang đãng. Kiên nhẫn một chút, rồi bạn sẽ làm được thôi.

[Dịch] Tổng hợp những câu nói của Trương Gia Giai và trích dẫn trong “Ngang Qua Thế Giới Của Em”…
1. Tôi từng đắm mình trong cơn mưa lớn nhất, chỉ mong ngày nào đó, em sẽ đứng ở dưới ánh nắng mặt trời chói chang và không quay đầu lại.
2. Con người vào khoảnh khắc bi thương nhất lại đột nhiên biến mất một lúc. Để tôi nói cho bạn biết, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra. Trong khoảng thời gian đó, bầu trời sẽ trút xuống một trận mưa lớn, tất cả những đám mây trên cao đều như đã chết, từ đó về sau, bầu trời sẽ lại quang đãng. Kiên nhẫn một chút, rồi bạn sẽ làm được thôi.
3. Khi đang đau lòng, dù bạn có đi đến đâu bầu trời dường như cũng đều nhạt nhòa nước mắt.
4. Mối quan hệ thoải mái giữa người với người là, có thể chẳng cần phải nói gì với nhau, nhưng cũng có thể nói bất cứ lúc nào.
5. Thức ăn ngon, gió mát, cảnh đẹp, đều có thể chống lại tất cả những bi thương và hoang mang của thế giới này.
6. Khởi đầu của câu chuyện luôn là như vậy; đột ngột không kịp chuẩn bị, lại vừa hay gặp mặt; Đoạn kết của câu chuyện luôn là như vậy; hoa nở hai đóa, mỗi người một nơi.
7. “Tôi mong có được một người như em, chẳng hạn như là cơn gió mát lành thổi qua khe núi; như ánh nắng ấm áp trong tòa thành cổ. Từ sáng sớm đến tối muộn; từ núi cao đến phòng sách; Chỉ cần cuối cùng người đó là em là được.
Hôm nay em đã đi ngang qua ai và ai đã đánh mất em?”
8. Những gì chúng ta đã gặp phải là bi thương cùng hy vọng, mà dọc đường lại chẳng bao giờ có thể cắt đứt được.
9. Vào những ngày thời tiết xấu, tôi lại lôi những vết rách trong tim ra, tỉ mỉ khâu lại, vì người ấy ở trong đó, rất có thể sẽ bị ướt mưa…
10. “Em biết em yêu anh, nhưng không biết chúng ta rồi sẽ đi đến đâu. Vì em biết, dù đi đâu, anh cũng không đưa em theo cùng. Ký ức em lấp lánh nụ cười của anh, phải gắng lắm mới vui lên được.”
11. Tôi ngang qua thế giới một vài người, họ cũng ngang qua thế giới của tôi. Chúng ta cứ ngang qua thế giới của nhau như thế để rồi một ngày chợt nhận ra rằng mình đã lạc mất nhau. Ngang qua nhau, gặp được nhau và quen biết nhau đều là do duyên số. Chỉ tiếc rằng duyên này thật ngắn ngủi để rồi ta phải xa nhau.
12. Ký ức của một người là một tòa thành, thời gian sẽ ăn mòn tất cả những kiến trúc ấy, đem toàn bộ nhà cao tầng và phố xá hóa thành sa mạc. Nếu như bạn không tiến về phía trước thì cũng sẽ bị vùi lấp trong cát. Cho nên chúng ta chỉ có thể bật khóc mà quay đầu nhìn lại, nhưng chỉ có thể tiếp tục tiến về phía trước mà thôi.
13. “Cuộc đời tựa như một cuốn sách. Ta thương câu nói của người, nguyện làm dấu chấm nhỏ, lặng lẽ nép bên chân người. Nhưng ta đã có bạn đọc của riêng mình, còn em chỉ là người đưa đò.”
14. Mặc kệ cuộc đời giống siêu thị ở chỗ sẽ phải thay thương hiệu, sẽ phải đổi vị trí. Nhưng để tìm được thứ mình muốn, sau đó trả tiền để có được nó đã là rất tốt rồi.
15. Có đám mây nở rộ, chầm chậm bay ngang qua đỉnh núi, trôi dạt trên bầu trời cùng làn gió.
16. Hy vọng và bi thường đều là một luồng ánh sáng.
17. Thuở thiếu thời, chúng tôi đều không biết rằng, có những bản nhạc một khi mở ra thì sẽ ngân lên khúc ly tán.
18. “Có thể chờ tôi một chút được không? Chờ khi tôi hoàn toàn tỉnh ngộ, chờ tôi phân định đúng sai, chờ tôi thuyết phục bản thân, chờ tôi chui ra khỏi vách đá, chờ tôi vá lại trái tim thật tốt, tôi sẽ đến thăm em.”
19. Đối với bản thân mình hãy kiên trì một chút. Bạn sẽ làm được thôi, bạn có thể đi ngủ sớm, có thể quên, có thể nhịn được, có thể khỏe mạnh. Không hiểu thấu được nhiều người thì hãy học cách thấu hiểu chính mình.
20. Nếu còn tràn đầy tinh lực dồi dào thì hãy đi bảo vệ những điều tốt đẹp nhất.
21. Tôi chỉ có một cái mạng, tôi bằng lòng nỗ lực làm việc, liều mạng kiếm tiến, tôi muốn cho thế giới này tất thảy những cực khổ và khó khăn, từ nay về sau không có cách nào có thể thương tổn tôi.
22. Ban ngày, cái bóng của bạn đều sẽ ở dưới chân, buổi tối sẽ biến thành bóng đêm bao bọc lấy giấc ngủ của bạn.
23. “Em biết em yêu anh, nhưng không biết chúng ta rồi sẽ đi đến đâu. Vì em biết, dù đi đâu, anh cũng không đưa em theo cùng. Ký ức em lấp lánh nụ cười của anh, phải gắng lắm mới vui lên được.”
24. Giữa màn đêm sâu thẳm như mực, có rất nhiều người đang khao khát một trận mưa rào xối xả trút vào lòng mình, để vằm nát những kẻ cứ ở lì trong đó không chịu biến đi.
25. Luôn có những thứ không còn giá trị, nhưng bạn không nỡ bỏ đi.
26. Trên chuyến tàu bốn mùa ấy, nếu em phải xuống trước, xin đừng đánh thức khi tôi vờ say giấc, hãy để tôi được ngủ yên cho đến trạm cuối cùng và tự ru mình rằng: Tôi không hề hay biết em đã bỏ đi.
27. Tuổi xuân của chúng ta đã vội vã khoác áo ra trận, và chết nơi sa trường. Bạn vì ai xông pha giữa trận tiền, ai vì bạn nhặt từng mảnh xương tàn? Những vết khắc vẫn lênh đênh trong dòng sông ấy, đắm trong làn nước xiết, chỉ mình bạn thấy rõ.
Bởi vì, từ nhiều năm tháng trước chúng ta từng khao khát được ôm trọn thế giới của một người nhưng đến cuối cùng lại chỉ “đi ngang qua” họ. Cơn mưa giăng mờ thành phố, xóa nhòa những vết tích, ai đó vẫn đứng yên bất động, không muốn dịch bước chân.
28. Một đời người quá ngắn, một chuyện thôi có thể cũng làm không xong. Hồi ức cứ mãi đeo bám theo sau, bạn không thể vứt bỏ được, chỉ có thể ôm chặt nó.
29. Luôn có những đoạn đường mà bạn vừa đi vừa khóc.
30. Có phải tuổi trẻ chính là như vậy, chạm đến đâu cũng thấy đau khổ?
Sưu tầm và dịch tổng hợp từ các blog trên weibo: Dưa img: dưa ( @duahauhattim)
2K notes
·
View notes
Photo

Tôi có không có thói quen đọc lại những tin nhắn của người đã cũ, cho dù là người bạn từng rất thân hay người đã từng rất yêu. Bởi vì tôi không đủ can đảm để nhớ lại những gì chúng tôi từng trải qua bằng những dòng chữ ấy.
Có thể, những hồi ức về khoảng thời gian cũ kỹ ấy tôi sẽ không thể quên và thỉnh thoảng còn nhớ rất rõ mọi việc đã diễn ra như thế nào. Thế nhưng, việc phải đọc lại những điều mà “người cũ” đã nhắn, những câu từ ngọt ngào và thân thiết đến lạ kỳ ấy chỉ khiến tôi thêm đau lòng. Chúng như một bằng chứng cho việc mối quan hệ giữa chúng tôi là thật, và kết cục không mấy có hậu cũng là thật, chẳng phải do tôi tự tưởng tượng ra.
Những dòng tin nhắn ấy chẳng còn lại gì ngoài chua chát, cho dù là ngọt ngào và lãng mạn đến đâu thì chúng cũng đã trở nên thật cũ kỹ. Có hai điều mà bản thân bạn đã tự xát muối vào vết thương của mình, một là cứ đọc lại những tin nhắn cũ, hai là, vẫn tiếp tục nhắn tin với người cũ.
Những điều cũ kỹ là hoài niệm, là một trạng thái mang dáng dấp của quá khứ, không còn thuộc về tương lai. Cũ kỹ khi lên màu sẽ mang một vẻ đẹp hoài cổ khiến lòng người dịu dàng và nên thơ hẳn, nhưng cũ kỹ đôi khi lại mục nát, vữa ra, khiến lòng người chỉ có đớn đau cùng chật vật mỗi khi nhớ lại.
Vì vậy mà, những thứ đã cũ rồi, đôi khi cũng không còn cần dùng đến nữa, phải bỏ đi để thay thế cho cái mới. Nếu bạn cứ khăng khăng giữ chúng lại thì đến một lúc nào đó, chúng cũng sẽ bị mục nát mà vỡ vụn ra, bạn không thể dùng đôi bàn tay bằng da bằng thịt của mình mà nhặt chúng lên rồi ghép lại, càng không thể ôm khư khư ở trong lòng, để chúng tự ý ăn mòn các tế bào trong cơ thể bạn và khiến nó bị “nhiễm khuẩn” được.
(Dưa)
139 notes
·
View notes
Text
phiền vãi :)
Ranh giới giữa “quan tâm” và “làm phiền” mong manh lắm, chỉ khác nhau ở một điểm là người nhận có cần nó hay không.
-Sưu tầm
723 notes
·
View notes
Text
what i have to do ?
sắp phát điên với cái công việc này rồi aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
0 notes