linhtranbenice
linhtranbenice
LinhTr
52 posts
Don't wanna be here? Send us removal request.
linhtranbenice · 2 months ago
Text
Cái trò vạ miệng “lâu quá chưa ốm” có trvia nghìn lần cũng ko hết quở mà
Tối qua tự nhiên rét run lẩy bẩy, bấm nhiệt kế lên 40* mình kiểu OMG sao nãy vẫn chạy xe máy bon bon được thế hả giời. Lúc ý trong đầu chỉ mong có bồ để ko phải lật đật lấy thuốc lấy nước tưởng có thể ngã lăn bất cứ lúc nào. May sao nửa đêm tứa mồ hôi ướt đẫm sáng dậy tỉnh táo trờ lại. Mình hay đùa dấu hiệu tuổi tác, nhưng mà sốt 1 đêm khỏi liền thế này, vẫn còn khoẻ lắm nhỉ 😌 Từ từ đâu sẽ có đó
0 notes
linhtranbenice · 2 months ago
Text
Hôm qua đi với BL kể chuyện ng yêu gần nhất của bạn hay buột miệng nói mấy câu discriminate với cả vô tri (negative ý chứ ko phải vui vẻ ko lo nghĩ) nên end up rùi, nghe thì buồn cười nhưng ủng hộ chia tay đúng đắn quá
Nên càng thấy Nhật thật xịn 😌 từ ngày bắt đầu học cùng Nhật rùi tới bây giờ hình như mình chưa nghe Nhật “vô duyên” lần nào kể cả với ng khác (nhưng nhây thì có 🥹)
Hôm trước Nhật bảo mình cất sách đi tự ghi nhớ và đánh đàn, mình bảo Nhật L thấy để quyển sách đó L ko nhìn nhưng mà nó lại nhớ bài, mình chưa hiểu tại sao. N bảo là đấy là cảm giác yên tâm ý, “giống như Linh ở gần một người mà Linh tin tưởng mặc dù ngta ko cần làm gì nhưng Linh thấy yên tâm rồi làm đc thôi” 👏👏👏
Còn hôm nay mình đau chân, lúc mình đứng ra cho Nhật đàn, Nhật kéo cái ghế qua ko một động tác thừa ✨ tinh thần fangirl này làm sao hết được đâyy. N đánh một đoạn hợp âm ví dụ, N bảo nghe này giống nhạc thiền chữa lành nhỉ, bấm qua đây thành nhạc chữa bệnh =)))
BL bảo là giời ơi thích thì nói gì chả hay, nhưng mình tin Nhật vẫn là ng tốt mà 💯
Crush này xịn xò đúng đắn :))) thảo nào được lâu thế đấyy
0 notes
linhtranbenice · 6 months ago
Text
Tumblr media
Hôm nay đi học thầy khen, rồi thầy hỏi Linh có biết mình đang làm tốt điều gì ko? Mình cũng ko biết, thấy vẫn thế.
Thầy bảo là bàn tay Linh đã khum lại rồi, ngón ko chĩa ra nữa 😮 Lúc ý mình mới nhìn xuống bàn tay mình và ồ lên. Hoá ra công sức học hành bấy lâu cũng nhìn thấy kết quả. Mình tập bài này cũng 2-3 tháng rồi chưa qua đoạn đầu, vỡ nốt xong thì sửa, sửa xong nghỉ lại quên rồi làm đi làm lại, mỗi buổi sửa 1 chỗ. Có lúc mình cũng hơi chán 😅 buổi trước thuộc rồi mà buổi này quên, khi đánh lại sửa thêm mấy chỗ.
Mình ko purposely khum tay cho đẹp, đầu mình chỉ nghĩ sao cho đánh đúng nốt kịp tempo. Ấy mà giờ ngồi lên đàn trông cũng ra gì đấy 😆 cái sự học này, từ từ từ từ nhưng chắc chắn quá. Rùi sẽ có ngày đánh được mấy bài dài thườn thượt cứ nhìn thấy nốt là đánh thôi. Mình còn nhiều thời gian mà :))
0 notes
linhtranbenice · 9 months ago
Text
Lần đầu trong đời mình có crush-nghiêm-túc vào năm 27 tuổi 😅 không như những lần trước kia crush đúng nghĩa của nó đến và quên nhanh như một cơn gió
Mình ko nhớ mình thấy thích N từ khi nào, mấy tháng nay có nhắn tin nhiều hơn vì đổi lịch học triền miên :)) lúc trò đi làm lúc thầy đi chơi lúc ốm, nên có chút tương tác hoặc học bù dài quá thì ngồi nói chuyện linh tinh nhạc nhẽo nghệ sĩ thôi.
Mỗi lần chuẩn bị đi học mình đều tập đàn, vì mình ngại mỗi lần tới lớp N hỏi mình ko đánh được, và N ko nói gì, cứ dạy tiếp và gỡ rối để mình vào bài tốt hơn, thì mình biết N ảnh hưởng nhiều tới mình lắm.
Vui vui đi xem bát tự với Bảo Anh có vài điều thú vị lắm, ví dụ như năm sinh của mình và N với mình là năm đẹp, cung phục vị, luôn muốn về với nguyên bản, tự nhiên, gần gũi. Mình là quý thuỷ, nước sương sớm, trong veo; còn N là nhâm thuỷ, nước đại dương cơ :))) vươn ra biển lớn nhưng hài hoà cân đối, sống vì dấu ấn muốn có người support, đồng hành và tán dương. Gì chứ việc này Linh làm tốt :”)
Bà tarot thì cũng buồn cười, hiện tại cũng tốt đẹp thiện lành, mà L lại là cái đứa tự che mắt mình lại ko nhúc nhích, N thì cũng ko tiến tới vì trên đường tìm hành trình phát triển, mọi thứ cứ như vậy bền vững trong tương lai gần lol
Đó là truyện tuần trước :)))) mình cũng hay manifest N có ý với mình lắm, chứ chả biết làm gì khác cả. Thế mà nay mình đang tập bài N bảo mình về nghe nhạc để đánh hay hơn, rồi N ngồi nói chuyện xa lắc lơ tới tận bản quyền rồi giới nghệ sĩ này kia với mình :)))) thường lúc tập chỉ mình hay hỏi linh tinh, nay N nói với mình trước làm mình thấy vui quá :)) tinh thần fan gơ quá mà haha. Zậy thui hết rồi nhưng mình thấy vui ghê 🤣
Tháng 12/2024
0 notes
linhtranbenice · 10 months ago
Text
Tumblr media
Ngày hay tin chị đồng nghiệp mắc bệnh khi vừa nhận được offer về gần nhà, mình lại thắc mắc tại sao phải như vậy nhỉ? Trong khi sếp nhỏ lúng túng với đáp án được bày ra trước mặt rồi, sếp lớn làm mình nể phục quá!
Nói chuyện với chị Vân xong, mình thấy mình cần phải lên gặp sếp lớn. Vì ban đầu mình nghĩ mình nói ra thì cũng chả để làm gì vì chắc chả có gì được thay đổi đâu. Nhưng mình nhận ra, mình ko cần thay đổi, nhưng mình cần được nói, vì cái tính bao đồng và không chịu được sự vô lý tới ích kỉ làm mình thấy im lặng như thể đồng loã.
Khi mình bắt đầu, mình đã được thẳng thắn rằng mình lên gặp sếp lớn do sếp nhỏ chính là vấn đề của mình, và mình ko thể giải quyết được vấn đề đó. Sếp lớn biết cách nghe hiểu và để mình cứ thế mà phun tiếp ra. Mình thật vui vì ít nhất trong thâm tâm, sếp lớn suy nghĩ chân thành (mặc dù hành động có vẻ ko phải vậy haha), nhưng nói ra được vậy thì thật đáng nể rồi.
Sếp mình nói một lời, mà tối hôm trước mình với Bthanh đang thảo luận, mình nghĩ ai cũng suy nghĩ được như mình nên mình khó chịu. Nhưng mình không biết ai cũng may mắn được giáo dục tốt từ gia đình tới trường lớp và ở công ty như tụi mình. Và một điều làm mình thẳng thắn nói được tất cả, mình khẳng định lại mình, không hề có tư lợi cho cá nhân trong câu chuyện này, và cũng không đòi hỏi thêm gì từ sếp hay công ty. Mấy đứa giỏi lên, làm việc gọn gàng hơn, sếp dạy mấy đứa được nhiều kiến thức cho sau này hơn, là cái mình được nhiều nhất trong việc này.
Mục đích đi làm của mình thật rõ khi ngày nào còn làm việc mình sẽ làm nó tốt nhất trong khả năng của mình (nếu việc đó có lý 😅), mình vui khi công việc chung tốt lên, và những người xung quanh mình tốt lên. Cỏn câu mục tiêu của em là thành DOF thì ai cũng nói được vì sếp muốn nghe thôi mà 🙄 Bảo Anh xem rồi, Linh sẽ không thiếu tiền đâu vì luôn có người đưa việc cho làm, nên Linh ko vui nữa thì Linh xin phép bye nhé.
Trộm vía trời phú cho connection thật xịn, nên cái nhìn thế giới của mình thật rộng mở và thú vị. Stay curious and confident, door open, richer and fuller life comes! #cultivatingyourself
0 notes
linhtranbenice · 11 months ago
Text
Thật may mắn vì những ngày chán ơi là chán vì sếp nhỏ nhen xấu tính thì có chị Vân, thầy Nhật, Trần, và body combat
Chị Vân là chị auditor tỉnh táo bình tĩnh và có vẻ relaxed nhất mình g��p trong công ty. Mọi thứ với chị thật bình thường và nhẹ nhàng, hôm sau cưới mà hôm trước chị ung dung ngồi ở công ty tới tối, chị đi khám bầu bác sĩ hỏi giặt quần áo cho bé chưa chị mới nhận ra chưa đi mua gì :)) chị Vân giỏi, dậy cho mình thật nhiều thứ về kế toán, và hay nhất là dạy cho mình cách how to survive in corporate life :)))) chị Vân ít nói, nhưng chị Vân nói với Việt Linh mấy điều đáng quý ghi lại ko quên:
- VLinh học có người yêu, học trưởng thành là được rồi
- VLinh định đi theo lộ trình đấy à, mấy cái đấy ai nói cũng được, nhưng VLinh ko được đâu, làm vậy thì ko được cãi sếp 🤣
- VLinh hợp qua Úc đấy, nhưng phải có chồng nhé ko thì buồn lắm
Thầy Nhật là thầy dạy Piano của mình. Nhật là người làm mình muốn học và chơi piano một cách nghiêm túc. Ban đầu mình đi học cũng ko nghĩ sẽ đi được lâu tới vậy, mà sau 1,5 năm thì mình học hành thật tử tế. Nhật dạy mọi thứ thật đơn giản, và luôn nói “Từ từ thôi Linh, thật chậm nhé”. Rồi Nhật hay kể cho mình về “ngành nhạc”, tại sao lại có những âm thanh như thế, tại sao mỗi người lại có một phong cách khác nhau dù chỉ có 7 notes. Nhật có lẽ là một trong những người calm nhất mình từng gặp. Mình về nhà ko tập đàn, tới lớp nói trước quên sau, nhưng chưa bao giờ mình thấy Nhật tức giận hay thái độ gì 😅 làm mình càng ái ngại tập tành chăm chỉ hơn, và mình thật mong tới cuối tuần để được đi học. Nhật hay nói với mình tập đàn cần có cảm xúc, Linh nghe thấy đoạn đấy sao, nó cần “mềm”, cần liền mạch hơn, không thô thế nhé. Mọi sự so sánh tiếng đàn của bạn đều gắn với những điều giản đơn gần gũi, khi như tấm ảnh bị nhoè, khi như tiếng gió thổi. Cảm ơn Nhật thật nhiều, nhờ có Nhật, có đàn, mình sống cân bằng và dung hoà hơn.
Trần là cá sấu mate, thật vui vì Trần đã vào Sài Gòn làm việc tạm 6 tháng, nhưng mình biết thừa ko về nổi đâu :))) về nghe chú Lâm chửi cho à. Hồi ở HN hú cái là có ng đi lượn Phan Đình Phùng Hồ Tây rồi lên phố ăn bún mọc Thuỷ. Giờ Sài Gòn những ngày chán đời cãi sếp sẽ có Trần đi công viên bờ sông uống nước ép và chửi cùng :))
Mình tập body combat được 1 năm rồi và càng ngày càng mê. Hôm rồi launching phiên bản 100, lớp hào hứng đỉnh cao vibes hừng hực khí thế đá đấm :)) siêu siêu xả xì trét lại còn vui hơn vì đi tập cũng có bạn nữa
Tháng 10-2024, sắp hết hợp đồng nên chán việc chán đời :)))) à ko phải vì hợp đồng, vì sếp như c ấyyy hate corporate life
1 note · View note
linhtranbenice · 3 years ago
Text
- Linh tới Sài Gòn có họ hàng ko? Hồi anh tới cũng bằng tuổi Linh mà không quen ai cả, lương thấp hơn em bây giờ, chỉ 6 triệu thôi. Anh làm Vietcetera lúc đó vui, làm Anan nữa, nhưng không có tiền.
- Thế lúc đó sao anh có tiền sống ở Việt Nam và làm tiếp?
- Anh có savings
-🫠🫠🫠🫠🫠
- Bây giờ anh có company car, anh có tiền làm CTY rồi. Linh có muốn mở nhà hàng không? Anh nghĩ chỉ mấy năm nữa thôi mà
0 notes
linhtranbenice · 3 years ago
Text
Mình sẽ không tìm thấy mình ở chính mình
Mình vẫn nghĩ chú Joe bi quan cho đến ngày hôm qua. Tích cực độc hại nguy hiểm hơn nhiều tiêu cực thực tế, mình nghĩ vậy.
Mày phải biết mày muốn gì. Tao biết tao cần chỗ ở, cần đồ ăn, và tao làm việc vì mục tiêu đó, tao chưa đạt được nhưng tao biết sớm thôi tao sẽ có những thứ đó.
Chú bảo sao mày cứ phức tạp, ở nhà m kêu chán, muốn đi Sài Gòn. Vào đến Sài Gòn mày kêu muốn về. Ở đâu cũng thế thôi. Đơn giản, mày cần biết mày muốn gì. Mày muốn về nhà enjoy thì về, nhưng lúc chán đừng có khóc. Cố xem vài 3 tháng, sau một năm mày thấy thế nào. Mày kêu bỏ ngành rồi tìm ngành mới, m cũng sẽ chán rồi m chỉ luẩn quẩn vậy đến già. Lúc đấy rồi mày biết
Mình cũng xác định, khi mình không biết mình thích gì, nhưng mình đang có công việc này, thì mình phải làm tiếp thôi. Biết đâu mình tâm huyết với nó, thì nó mới thích mình và mình cũng mến nó. Lúc nghĩ thì vầy mà việc làm như dở hơi :)) nên bị chú chửi cho nhục ghê, nhưng tỉnh.
Sáng nay đi làm không khó khăn như mọi khi. Mừng là mình có sếp, cho đến giờ, mình tin là người giỏi và tốt thật lòng quá.
0 notes
linhtranbenice · 5 years ago
Text
Tumblr media
“You are not stupid, you’re smart. And you’re tough” _Chú J_
Ngày coi như là cuối cùng chú ở đảo
1 note · View note
linhtranbenice · 6 years ago
Text
Cuối năm 2019
Trải qua một giữa năm lênh đênh ra trường kiếm việc chả đâu vào đâu này kia.... Cuối cùng cũng quyết tâm xách túi lên đường xa quê hương
Mình vào Phú Quốc rồi. Mọi thứ dường như đều tốt đẹp cho tới thời điểm mình viết nhưng dòng này mặc dù mình biết là sẽ nhiều thứ sml sẽ ập tới mình tiếp đây thôi nhưng ngày nào chill được thì cứ chill :))
Mình apply việc và nhận việc vẻn vẹn đâu có hơn 2 tuần. Chia tay chia chân trong tình thương yêu ấm áp của gia đình và bạn bè. Về quê đúng ngày rạm ngõ Hồng, thôi cũng bớt áy náy chút nào vì ngày cưới em mà mình ko được dự. Mình chỉ nhớ cảm giác cả nhà ngồi chuẩn bị cưới, nói năng tào lao chí chá vui khủng khiếp. Gặp cũng đủ đủ các bạn, bữa party với các cụ chất lượng đỉnh caoo. 
Việc mới là công việc mình thấy hay quá trời, tạm tới thời điểm này. Rồi xong ra ngoài này giờ cũng 3 tuần rồi, cũng đủ để biết gì tốt gì xấu mà né :)) vẫn ch��� nghĩa cũ thôi, no conflict no controversy, be friendly :)) mình thì ko phải người ghê gớm, nhưng mình cũng ko để ngta đụng vô mình dễ dàng. Hự cuộc sống công sở trộm vía mình làm với toàn người easy life :))
Hôm nay mình có ngày chủ nhật tuyệt đỉnh. Sáng mình đi thể dục với chị Chi và Sỹ, trưa về xem phim xong ngủ chiều thuê xe đi tắm biển tối văn nghệ cuối tuần. Thôi mình kệ ai bon chen như mình cứ tìm người giản đơn mà chơi phiền phức tự chơi với nhau hen.
#JWPQC 
0 notes
linhtranbenice · 6 years ago
Text
Nay mình lại đi phỏng vấn. Thực ra mình cũng đọc kĩ JD và hình dung đây là công việc văn phòng rồi, chỉ khác là nó ở trong khách sạn.
Tiếp xúc với mình một lát chị FBM bảo “ em ơi để đỡ mất thời gian cả 2 bên, chị nghĩ em nên suy nghĩ lại vì đây là công việc rất boring, em không hợp đâu. Mới ra trường làm cái này thì học hỏi với phát triển gì...”
Mình ko biết đây là lời từ chối khéo hay là vũ trụ gửi tín hiêu cho mình, vì dạo này mình được cho nhiều lời khuyên giống nhau quá, ấy là chuyện đi làm FO ở boutique hotel ý.
Thôi, cũng là một ngày trên con đường đi tìm “mình", mỗi tội méo có tiền =)) 
0 notes
linhtranbenice · 6 years ago
Text
Tumblr media
Mom, Dad. It’s today that I really miss you.
Our family becomes complicated without u. Bà nội is getting worse, aunt and uncle getting tired and complain a lot. Đạt really needs our care. He musn’t suffer these negative things at our home.
I need an actually ‘home’!
0 notes
linhtranbenice · 6 years ago
Text
Hè hè cdg hix
Ve đang kêu inh ỏi lúc 2h sáng.
Giờ này năm ngoái cong mông đi xin chỗ thực tập xong thi IE chờ kết quả mòn mỏi lúc kéo điện thoại xem kết quả tim đập thình thịch...
Năm nay lại mòn mỏi chờ visa tưởng tượng đủ kiểu sao mình ghét kiểu chờ đợi này huhuu
Lo lắng ngu ngốc chị Bối bảo cứ kiểu cầm sẵn ô đợi mưa đến.
Bảo Anh bảo mệnh thủy nên ko hợp mùa hè nhưng mà 2019 là năm Linh nở hoa hãy hi vọng hi vọng
0 notes
linhtranbenice · 6 years ago
Text
Nhân tiện xem clip của chị Loan Love@1stshine đoạn nói chuyện chồng con của chị ấy, nhớ thầy Nghiêm từng hỏi cả lớp vợ/chồng và con cái, mqh nào quan trọng hơn ( đại loại thế chứ ko thể đong đo chuyện quan trọng :)). Câu trả lời thầy giải thích là vợ/ chồng sẽ là người đi cùng mình mãi về sau này, còn con cái 18 tuổi sẽ có cuộc sống riêng của chúng nó. 
Càng ngày mình thấy điều này đúng quoá. Nó ảnh hưởng nhiều đến nhiều việc. Bố mẹ cần tự lo cho mình, việc con cái phụng dưỡng là báo hiếu, chứ ko con cái không PHẢI chăm lo cho bố mẹ quá quá hmm mình ko biết diễn tả sao. VIệc báo hiếu, phụng dưỡng và việc PHẢI ở cùng và chăm lo là khác nhau. Điều này cũng ngược lại bố mẹ cũng không phải lo lắng từng tí một cho con cái kể cả khi nó lớn lên, có cuộc sống riêng rồi. Bố mẹ giúp đỡ thôi. Đó thế là nhanh chả ai PHẢI thế này PHẢI thế kia cả. 
Thím Nga thì bảo nói gì thì nói cứ ko động vào nồi cơm nhà tôi là được :)) tôi chả quan tâm. Uh cũng mong hài lòng tất cả thế nào nhỉ, mình chỉ cần những người mình muốn thân quen gần gũi thôi chứ vui cả làng thế nào được :)) 
Những ngày sắp ra trường nghỉ ngơi ở nhà nghiệm ra quá nhiều việc và cần sửa chữa dần :)) sau đọc lại chắc không hiểu đang nói gì.
Tháng 4/2019. 
0 notes
linhtranbenice · 6 years ago
Text
Sắp tốt nghiệp đại học
Hôm qua mình cứ thắc mắc không biết những chuyện tùm lum gần đây, do mình lớn nên mình để ý hơn, và từ xưa đến nay nó vẫn vậy, hay do càng ngày càng nhiều chuyện không hay nhỉ? 
Mình để tâm nhiều chuyện qua, toàn lo đâu đâu. Chuyện người ta lấy chồng có con sớm rồi trẻ con ko được nuôi tử tế, rồi chuyện người ta gọi takeaaway nhiều bị ô nhiễm, rồi cả chuyện trời nắng lên thế này cô bán chuối sẽ vất vả lắm đây... 
Cũng lại là mình, luôn hi vọng những người sau khi gặp mình có cái nhìn tích cực hoặc tốt đẹp hơn một chút, như tôn chỉ của chú Gấu. Tính thương người có lẽ mình học được nhiều nhất từ mẹ. Mẹ luôn không khỏi xót xa khi xem TV về những đứa bé vùng cao đói rét, mẹ lúc nào cũng đau đáu với bà cụ già phải đi bán rau ở chợ ngày mưa, mẹ lúc nào cũng xởi lởi ở chợ mua hàng ủng hộ mọi người. Hôm trước mình mua chuối của cô ở đầu ngõ 10 Tôn Thất Tùng, lần nào qua cũng là giữa trưa nắng, mình lỡ nói hè năm nay có vẻ nắng cô ạ. Cô bảo ít học như cô nên khổ thế cháu ạ, mình giật mình. Mình bảo cô ơi xã hội phân công mỗi người một việc, cô không bán chuối thì cháu muốn ăn mua ở đâu :D Cô cũng vui vẻ lắm, cô bảo là uh cảm ơn con cứ mua hàng rồi động viên cô thế này. Có lần cô còn dúi thêm cho quả chuối rụng nữa :”) càng ngày mình càng khó tính khi chọn người bán hàng, ai có cảm giác vui vẻ hiền lành mình mới mua, lại còn không mặc cả. Mình nghĩ đó là việc mình làm để mong muốn xung quanh tốt đẹp hơn, vui vẻ nhận lại vui vẻ, thế thôi.
Hôm nay mình đã ngủ cả ngày, cả ngày thật đấy. MÌnh uể oải và mệt mỏi rồi mũi dãi. Nhìn lại lúc nào mình cũng có bao nhiêu là kế hoạch để rồi từ năm này qua năm khác không thực hiện, toàn viện lí do tào lao. Thôi viết mấy dòng này để mình hứa chắc chắn viết báo cáo xong mình sẽ tập thể dục này, viết CV đi tìm việc này, xem phim cả nghe tiếng anh thầy Gấu nữa. Mình chả có cớ gì mà lười trong thời gian sắp tới cả. Chị Giang ơi nói 5 năm nữa là 5 năm đẹp nhất đời mình, thôi mình cũng cứ thử làm xem sao nhỉ? Đúng là từ xưa đến nay mình muốn làm gì tỉ lệ làm được của mình là 90% cơ mà. 
Viết vài dòng “tạ lỗi" cho một ngày ngủ li bì vầy. 
24/3/19
0 notes
linhtranbenice · 6 years ago
Photo
Tumblr media
Đây nè tôy vẫn nói i xì vầy với các em nhân viên và mọi người quanh tôi nè 
0 notes
linhtranbenice · 6 years ago
Text
“Mình xưa nay luôn dạy các em mình là đừng chú trọng vào thành công tiền bạc hay chức vị mà chú trọng vào cảm giác hạnh phúc. Và trọng tâm của cảm giác hạnh phúc chính là việc mình mang niềm vui đến cho nhiều người khác chứ không phải là thu niềm vui về cho riêng mình. Mình tâm niệm là mỗi người mình gặp trong đời mình phải làm sao đó làm cho cuộc đời của họ tốt hơn một chút so với trước khi mình gặp họ. Cảm giác hạnh phúc của niềm vui mang đi tặng, nụ cười gửi đi rồi thu về nhiều nụ cười khác chính là bí quyết hạnh phúc của mình nhiều năm nay” - thầy Gấu.
Chết dở mình có nhiều suy nghĩ giống những người mình hâm mộ vô cùng và muốn trở thành quá. Đây có phải là dấu hiệu tốt đẹp gì không hay là mình lại tự ảo tưởng rồi =))) 
0 notes