Text

2020, kiên trì 10 chuyện nhỏ trong 1 năm, bạn sẽ thấy mình thay da đổi thịt
Trạng thái tuyệt vời nhất của cuộc sống chính là sự sôi động, rực rỡ bên trong sự lạnh lẽo buồn tẻ, bạn không cần ai phải hiểu bạn, chỉ cần mình hiểu được chính mình.
Bớt nói là một loại bản lĩnh
Người nói quá nhiều về cơ bản là cái gì cũng thiếu, miệng quá dẻo thực ra lại rất tầm thường, động tác nhỏ thừa thãi quá nhiều phơi bày xuất thân cũng chẳng cao tới đâu. Cho dù chỉ là một người bình thường, bên ngoài quản tốt cái miệng của mình, bên trọng giữ vững cái tâm, bạn cũng sẽ nhận lại được một cuộc đời rực rỡ không giống với người khác. Trên thế gian này, người "ngầu" nhất chính là người biết cái gì tốt cho mình, sau đó âm thầm đi nỗ lực chứ không khoe khoang, khoác loác ra vẻ ta đây trong khi một chút bản lĩnh cũng không có.
Ăn ít là một loại nho nhã
Trong thất tình lục dục, phàm ăn là thứ khó khống chế nhất, nhưng khi bạn khống chế được nó, bạn có thể khống chế được cuộc sống của mình. Ý nghĩa quan trọng nhất của việc ăn ít là một quá trình luyện tập sự tự giác kỉ luật, giúp bạn giữ gìn được một cơ thể với một số đo hợp lý. Dẫu sao thì một người phàm ăn, phong thái trông cũng khác hẳn, một người trẻ với một cơ thể phát tướng, làm việc cũng sẽ không quá có thể kiên trì. Ăn ít một chút và ăn ngon một chút, đảm bảo mỗi ngày một đĩa rau, một đĩa hoa quả, ngoài việc có lợi cho sức khỏe, còn có thể làm đẹp da.
Lạnh lùng là một loại chuyên tâm
Những người quá quỵ lụy, để ý tới cảm xúc của người khác thường không có thời gian đi "vun trồng" cho bản thân, không có sức lực đi quan tâm cho mình, cũng không có may mắn gặp được một người tốt. Lạnh lùng không có nghĩa là bạc tình, bạc nghĩa, bằng cách này, bạn có xu hướng tình cảm và có trách nhiệm hơn với những người và việc xứng đáng, và có nhiều khả năng trao hạnh phúc và sự an toàn cho những người xung quanh hơn. Trên thế giới này, phần lớn những người thành công đều là người lạnh lùng, quyết đoán.
Sạch sẽ là một loại thái độ
Mỗi ngày đều nghiêm túc tắm rửa, gội đầu, thay quần áo, đem lại cho người khác cảm giác sạch sẽ. Khi bạn cảm thấy mình không đẹp, sạch sẽ là cách dễ dàng và hiệu quả nhất để thay đổi. Những người có vẻ ngoài sạch sẽ và một căn phòng gọn gàng luôn là một người tuyệt vời, đây cũng là nền tảng của sự thanh lịch. Tốt gỗ hơn tốt nước sơn, nhưng nước sơn có đẹp, người ta mới có hứng thú đi tìm hiểu lớp gỗ bên trong.
Độc thân là một hình thức tăng giá trị bản thân
Duy trì những thói quen tốt, dùng tiền của mình mua đóa hoa cưới mà mình thích. Độc thân đồng nghĩa với một cuộc sống độc lập, là khoảng thời gian "tăng giá" tốt nhất của một người, dành thời gian cho việc đọc sách, công việc, vận động và du lịch, tất cả đều sẽ tạo nên bạn ở một phiên bản tốt hơn, một chút cũng không lãng phí, tương lai ngay cả khi đơn phương độc mã, bạn cũng vẫn có thể bất khả chiến bại.
Vận động là một loại nghỉ ngơi
Tập thể dục có thể cải thiện nồng độ hormone trong cơ thể, tăng tốc bài tiết dopamine và khiến bạn cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc, vì vậy tập thể dục hiệu quả cũng là một cách để nghỉ ngơi. Nói lời tạm biệt với khó khăn và nỗi buồn trước mắt, ngay cả khi bạn không thể thoát khỏi niềm kiêu hãnh trong quá khứ, hay những khó khăn hiện tại, chỉ cần bạn chạy bước đầu tiên, đó là một khởi đầu mới. Những người tay chân lạnh, thích uống nước nóng, hay chần chừ.... thực ra là bởi ít vận động.
Đọc sách, xem phim là một loại năng lực
Đi học, đọc sách là mở cho bản thân một con đường đi lên, làm việc nghiêm túc, nỗ lực kiếm tiền, thoát nghèo quan trọng hơn thoát độc thân. Thắng lợi là kết quả của tri thức + kiến thức + tầm nhìn, đừng tự ngụy biện cho mình, không học đại học hoặc không đọc nhiều sách, bạn nhất định sẽ thua. Khi bạn học cách đọc sách cho đúng, bạn có thể đạt tới trình độ "lời ít ý nhiều", yêu và đánh giá cao những thứ âm nhạc sâu sắc hơn, và rồi phim ảnh sẽ đưa bạn vào một thế giới mới, khiến bạn và cuộc sống đối xử với nhau dịu dàng hơn.
Tôn nghiêm là con đường cuối cùng
Tình yêu không cần tới sự báo đáp, chỉ cần gặp được đúng người, hãy tìm cho mình một giấc mơ anh hùng, công chúa giữa cuộc sống mệt mỏi, nhưng bất cứ lúc nào cũng đừng chấp niệm, níu kéo với người rời xa bạn và những chuyện không thể thay đổi, tôn nghiêm là con đường cuối cùng. Người sống không có tôn nghiêm, rất khó làm nên được chuyện lớn. Lòng tự tôn đôi khi trông có vẻ là thứ vô dụng nhất trên đời, nhưng không có thứ này bạn cũng khó mà làm nên chuyện. Bản thân lúc không có gì, cầu xin người khác đồng nghĩa với sự xấu hổ.
Chân thành là một loại cảnh giới
Những người tâm kế, mánh khóe đều là những người hạ đẳng, hơn nữa còn dễ bị nhìn thấu và vạch trần nhất. Chân thành là thứ đức hạnh không thể thiếu của người thượng đẳng, càng ưu tú càng chân thành, mới là cảnh giới cao nhất của cuộc sống. Trạng thái tuyệt vời nhất của cuộc sống chính là sự sôi động, rực rỡ bên trong sự lạnh lẽo buồn tẻ, bạn không cần ai phải hiểu bạn, chỉ cần mình hiểu được chính mình. Dáng vẻ nhiệt tình với cuộc sống của bạn dần dần sẽ khắc họa lên khuôn mặt bạn, khuôn mặt của bạn, chính là vận mệnh của bạn.
Không làm phiền người khác là một loại tu dưỡng
Bắt đầu từ ngày hôm nay, những việc liên quan tới mình hãy tự mình giải quyết, không ca thán, không nhờ vả, việc có thể dùng năng lực đi giải quyết thì đừng có lười không động não, có thể dùng tiền đi giải quyết thì đừng động tới quan hệ, ân tình. Xảy ra việc, đừng lúc nào cũng nghĩ tới việc đi tìm người khác, đi cầu người khác, lâu dần, người ta sẽ cho bạn là một người vô dụng, không có giá trị. Bắt đầu từ hôm nay, đổi "tôi không biết" thành "tôi có thể học", đổi "nhờ ai bây giờ" thành "Mình nên làm sao bây giờ", biến "nghe hiểu chưa?" thành "tôi nói cậu hiểu chưa?".
Kiên trì 10 chuyện nhỏ này, rồi bạn sẽ trở thành một phiên bản tốt hơn của chính mình!
.
~ Nguồn: Trí Thức Trẻ ~
2K notes
·
View notes
Photo

Trên mạng đọc được một đoạn như thế này:
Con người bây giờ khi đau lòng là một loại “tan vỡ không thành tiếng”.
Thoạt nhìn trông rất bình thường, họ vẫn nói cười, đùa giỡn, vẫn nói chuyện với mọi người, ngoài mặt bình tĩnh như chẳng có gì xảy ra. Nhưng trong thực tế, những điều phiền muộn trong lòng đã tích lũy đến đỉnh điểm. Họ sẽ không đập phá lung tung, không rơi nước mắt cũng không làm loạn.
Nhưng có lẽ trong một giây lại đột nhiên tích lũy đến cực điểm như thế, lại chẳng muốn nói chuyện, cũng không thực sự suy sụp, không muốn sống cũng không dám tìm cái chết. Thực sự có rất nhiều người như thế lắm, có khi bạn nhìn thấy một người cười rất vui vẻ và to tiếng, nhưng thật ra nội tâm của người đó đã sớm vỡ vụn thành trăm mảnh.
Thế giới của người trưởng thành, không thể gào khóc một cách điên cuồng cũng không thể làm loạn với người bên cạnh, ngay cả suy sụp cũng phải xếp hàng từ từ xuất hiện.
(Weibo/Nam Xuyên Đại Thúc | Dưa dịch)
2K notes
·
View notes
Text
Bất luận năm nay bạn ra sao, năm sau cũng đều phải tràn đầy hy vọng. Mong bạn năm mới và cả những năm sau này luôn mạnh khỏe, tự do tự tại, luôn có một hoài bão để theo đuổi, luôn có một nơi ấm êm để trở về. Mong bạn không ngại phấn đấu, cuối cùng sẽ có một ngày cùng ước mơ của bạn không hẹn mà gặp.
516 notes
·
View notes
Text
THẦY CÓ NHỚ EM KHÔNG?
Một thanh niên nhìn thấy người thầy thời tiểu học của mình tại một đám cưới. Anh ta đến chào người thầy với tất cả sự kính ngưỡng:
-Thầy có nhớ em không ạ?
Thầy giáo nói:
- Thầy không nhớ lắm, hãy nói về em xem nào.
Người học trò nói: Em đã học lớp 3 của thầy hồi đó, em đã ăn cắp chiếc đồng hồ của một bạn trong lớp. Em chắc là thầy nhớ chuyện đó mà.
Một bạn trong lớp có một chiếc đồng hồ rất đẹp, vì vậy em quyết ăn trộm nó. B��n ấy khóc và méc với thầy có người cắp đồng hồ của bạn. Thầy bảo cả lớp đứng cho thầy soát túi. Em nhận ra rằng hành động của mình sẽ bị phơi bày ra trước mặt tất cả các học sinh và giáo viên. Em sẽ bị gọi là thằng ăn cắp, một kẻ nói dối và hạnh kiểm của em sẽ bị hoen ố mãi mãi.
Thầy đã bắt chúng em đứng quay mặt vào tường và nhắm mắt lại. Thầy soát đã từng chiếc túi, và khi lấy chiếc đồng hồ từ túi của em, thầy tiếp tục soát đến túi của bạn cuối cùng. Xong xuôi, thầy kêu chúng em mở mắt ra và thầy ngồi xuống ghế. Em sợ thầy sẽ bêu em ra trước các bạn.
Thầy giơ cái đồng hồ cho cả lớp thấy và đưa trả lại cho bạn ấy. Thầy không bao giờ nêu tên người ăn cắp chiếc đồng hồ. Thầy không nói với em một lời và không bao giờ đề cập chuyện đó với bất cứ ai. Suốt những năm tiểu học, không một giáo viên hay học sinh nào nói về với em về chuyện ăn cắp đồng hồ. Em nghĩ em Thầy đã cứu vớt cho nhân phẩm của em ngày đó. Thầy không nhớ em sao? Sao thầy lại không nhớ em được, thưa thầy? Em chắc là thầy phải nhớ câu chuyện em đã ăn cắp cái đồng hồ và thầy không muốn làm em xấu hổ. Đó là một câu chuyện không thể nào quên.
Người thầy đáp:
-Thầy không thể nào nhớ được ai đã lấy cắp cái đồng hồ ngày đó, bởi vì khi thầy soát túi tất cả các em, thầy cũng nhắm mắt mà.
Trong đời sống, chúng ta cần phải sáng suốt trong mọi hành xử. Có những người cần động viên, có những người cần cố vấn, có những người cần giám sát. Một người dẫn dắt phải biết vun xới chứ không phải là triệt hạ.
5 notes
·
View notes
Text
Kiếp con người, từ lúc sinh ra bắt đầu lên sân khấu, 10 tuổi lớn lên trong vui sướng, 20 tuổi bàng hoàng vì tình, 30 tuổi cơ bản ổn định, 40 tuổi liều mạng đấu tranh, 50 tuổi quay đầu nhìn lại, 60 tuổi bỏ dần sự nghiệp, 70 tuổi ngồi đánh mạt chược, 80 tuổi nằm lười phơi nắng, 90 tuổi nằm im trên giường, 100 tuổi gắn ở trên tường ( ảnh thờ).
Sống thật vĩ đại, tử thật thê lương. Cho nên khi răng còn tốt thì ăn, uống được nên uống, gặp chuyện buồn chớ để trong lòng, tắm giặt, ngắm đồng hồ, thoải mái giây nào được giây ấy.
Lúc có thể nắm tay xin đừng chỉ sánh vai bước, có thể ôm xin đừng chỉ nắm tay, lúc có thể ở cùng nhau xin đừng dễ dàng xa nhau.
- Du Lạc Minh

91 notes
·
View notes
Text
“ Và khi cơn bão qua đi, bạn sẽ không nhớ bạn đã vượt qua như thế nào, bạn xoay xở để tồn tại được ra sao. Bạn thậm chí sẽ không dám chắc, thật ra, liệu cơn bão có thật sự đi qua. Nhưng có một điều chắc chắn. Là khi bạn ra khỏi cơn bão, bạn sẽ không còn là cùng một người mà đã bước vào. Đó là những gì về cơn bão.”
- Kafka bên bờ biển | Haruki Murakami
55 notes
·
View notes
Text

Em vô tình cứ ngỡ giếng sâu
Nên nối mãi sợ dây tình ái
Ai ngờ giếng cạn (biết làm sao lấy lại)
Cánh chim bay khuất nẻo chân trời.
37 notes
·
View notes
Text
“Thực ra câu nói đau lòng nhất mà tôi đã từng nghe qua, chính là một người không có lỗi gì cả lại liên tục nhận lỗi về mình, liên tục xin lỗi…”
— (via aquariusisme)
736 notes
·
View notes
Text









❝Cái gọi là hạnh phúc:
Một là ngủ trên giường ở nhà mình
Hai là ăn cơm bố mẹ nấu
Ba là cùng người mình yêu thương nói lời tâm tình
Bốn là cùng con cái cùng nhau vui đùa.❞
— Lâm Ngữ Đường
©kipun07.tumblr
2K notes
·
View notes
Photo

Tôi lười bắt đầu một mối quan hệ mới với ai đó. Tôi không thích đi cà phê nhiều người. Tôi không thích đám đông. Tôi ghét lời nói đùa quá trớn của những kẻ không thân. Tôi hay chạy xe một mình vòng vèo quanh thị trấn nhỏ vào buổi chiều. Tôi hay nghe đi nghe lại một bài hát đến cũ nhàu thì thôi. Tôi hay nhớ về những người đã đi qua cuộc đời. Tôi tôn trọng những vết thương mình từng mang. Tôi không cần quá nhiều người bước vào cuộc đời. Tôi không sợ đơn độc, chỉ sợ người không hiểu mình. Tôi không sợ thương đau, chỉ sợ những người mình yêu phải tổn thương.
[ Trích sách “Ngày người thương một người thương khác” - Trí ]
699 notes
·
View notes
Photo

Mình bị dị ứng với chất cồn, nên rượu bia uống vào là cả người muốn nổ tung, nhưng có nhiều người ép mình uống, không uống lại bảo không tôn trọng. Thật ra hành động họ ép mình là đã chẳng hiểu cho mình rồi, còn đòi mình tôn trọng lại?
52 notes
·
View notes
Photo

Trong một cuốn phim cũ anh xem Có gã trai đem lòng yêu mùa hạ Mùa hạ đó đảo điên và nghiệt ngã Như em.
Anh ngồi xem Đến khi dòng chữ cuối cùng chạy qua trước mặt Anh thấy trái tim mình quặn thắt Cho một cuốn phim buồn Dù đúng ra nó không buồn Nhân vật chính không buồn Khi cuốn phim kết thúc Nhưng còn anh thì sao?
Anh không biết.
Anh chỉ muốn ôm em vào lòng da diết Bằng tuổi trẻ còn sót lại của mình Trong một sớm bình minh Anh thiết tha gọi em Mùa hạ Bỏ mặc hết những đảo điên nghiệt ngã Anh chỉ cần em Anh chỉ cần em.
Dương Đạt Phong
458 notes
·
View notes
Text

Em đi ngang mùa cũ
Nghe bão đổ trong lòng.
Nơi anh còn mưa lũ
Hay trời đã rất trong?
-Nắng Lạnh-
541 notes
·
View notes
Text

“Khi bạn gặp người ấy đúng thời điểm, đó là duyên may. Khi bạn quyết định đi cùng người ấy bất kể đắng cay, đó là lựa chọn.”
(Dr Pepper)
780 notes
·
View notes
Photo
“Em biết em yêu anh, nhưng không biết chúng ta rồi sẽ đi đến đâu. Vì em biết, dù đi đâu, anh cũng không đưa em theo cùng. Ký ức em lấp lánh nụ cười của anh, phải gắng lắm mới vui lên được.”
341 notes
·
View notes