nov-anhy
nov-anhy
Oct3rd
153 posts
i’m in emotional hell
Don't wanna be here? Send us removal request.
nov-anhy · 2 months ago
Photo
Tumblr media
197K notes · View notes
nov-anhy · 5 months ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
tôi yêu, ghét, hận và tha thứ cho cổ rất nhiều
khóc vì thương cổ nhiều như là chán ghét cổ
những ngày tháng không có ai cận kề để "yêu chiều" và "bao dung" cổ nữa, tôi thấy cổ khóc vì bản thân cổ nhiều hơn. vui vì tôi, buồn vì tôi.
cổ nhận ra cổ không ổn nhiều hơn tôi nghĩ. tôi đã luôn để cổ tìm kiếm một hình bóng kề cạnh để che khuất những vết sẹo, khuyết thiếu và lấp đầy những khoảng trống trong cổ. nhưng khi những hình bóng ấy đủ thân thuộc rồi lại ra đi, đều bỏ lại những lỗ hổng còn to hơn ban đầu trong trái tim cổ.
trái tim của cổ xám xịt hơn tôi tưởng rất nhiều. cổ ước cổ không bao giờ lớn, bởi lẽ những tổn thương tôi gây ra to lớn đến độ nếu cổ đối diện cổ sẽ sống không nổi. cổ hồn nhiên trong cái hang hổ mà bất cứ khi nào cũng sẽ có một con hổ đói nhảy ra cấu xé và nuốt tươi cổ. và cổ sẽ không bao giờ còn được lành lặn như trước.
tôi muốn chữa lành cho cổ nhiều, nhưng đa phần lại hãm hại cổ bằng cách tìm cái kén khác cho cổ trốn, trốn trong hang cọp mà tự tin nghĩ rằng mình đang bảo vệ cổ.
giờ đây tôi không dám nói dễ dàng rằng cổ sẽ ổn, và cần một ít thời gian thôi. cổ cần nhiều, một năm vừa qua chỉ để cổ nhận ra cổ bệnh nặng cỡ nào và cần đi tham vấn tâm lý, uống thuốc ngủ và giải thoát thực tại nhiều đến đâu.
tôi đang tìm cách giúp cổ bò khỏi cái hố sâu hiện tại, từng chút từng chút một nhưng chẳng dễ dàng gì với cái xiềng xích còn níu vào chân cổ gắn liền trong cái hố đó. tôi dần bới móc, dần quan sát những điều cổ đã trải qua, những thứ vẫn đang ở đó ám hằn lên người cổ và nhận ra rằng mình phải cố gắng rất lâu nữa mới giúp cổ đối diện và vực cổ dậy được. nhưng làm thế nào thì tôi chẳng rõ.
những vết hằn hay vết bầm tím ấy tôi vươn tay tới như nào cũng chẳng che hết được. càng nhìn sâu vào nó chính tôi cũng bị tổn thương và xót xa. tôi không biết cổ đã làm gì với chính mình và cuộc đời đã làm gì với cổ nữa.
tôi thấy được cổ kiên cường, cũng thấy được cổ không kiên cường đến vậy.
tôi thấy cổ muốn chấm dứt cuộc sống, cũng thấy đôi mắt cổ lấp lánh khi nhìn thấy nhiều điều tốt đẹp trên cuộc đời.
tôi thấy cổ khóc cả đêm mà chẳng hé ra câu nào, không ai rõ tại sao cổ khóc và cũng không ai ở đó để nghe, cũng thấy cổ lau nước mắt và trấn an mình rằng chuyện này rồi sẽ qua như bao cảm xúc khác.
tôi thấy cổ chăm chú làm việc, cũng lơ đểnh chơi, cũng thấy cổ trốn vào nhà vệ sinh ngồi thẫn thờ và giọt nước mắt cổ rơi trước màn hình máy tính.
tôi chứng kiến rất nhiều, thương một người đã chịu nhiều tổn thương và giận một người để những điều ấy kéo mình xuống.
dù sao thì, tôi cũng sẽ vẫn ở đây giúp và hứa sẽ nhẫn nại với cổ.
dù sao thì, cổ cũng chính là tôi mà.
0 notes
nov-anhy · 7 months ago
Text
“Memories are what warm you up from the inside. But they’re also what tear you apart.”
— Haruki Murakami
118 notes · View notes
nov-anhy · 7 months ago
Text
Tumblr media
cái gì càng vui, thì càng buồn
càng không đẹp, thì càng đẹp
kiểu không thể nào quên được,
vì không thể nào quên được.
- wean
0 notes
nov-anhy · 7 months ago
Text
tôi vì đã từng rất hạnh phúc ở bên em nên những kí ức cứ ám ảnh mãi, dù điều buồn về chúng mình nhiều hơn, dù mình chỉ quen nhau được hơn 1 tháng dù làm bạn gần 5 năm trời...
không biết là may mắn hay bi thảm nhỉ, mình không thể đem lại hạnh phúc mà em muốn và nên được cảm nhận, mình không thể xoá đám mây đen trên đầu em và ôm em thật lâu để em quên hết những tủi hờn ngoài kia. trái lại, mình chỉ là một đoạn kí ức em mong sẽ mau xoá đi mới được nếm trái ngọt của hạnh phúc.
yêu em mà lại là nỗi bất hạnh của em.
yêu em mà lại nghĩ em cũng là nỗi bất hạnh của mình, sao không còn em nữa mình thảm hại quá.
yêu em là không quấy rầy cuộc sống em nữa dù mình có mong mỏi được nhìn em lần nữa để xoa dịu những nhớ nhung, để vơi mong mỏi, để biết rằng em vẫn ổn dù không có mình.
và vì không còn yêu em nữa, nên em vẫn ổn dù không còn gặp mình nữa, cũng không sao cả.
không cuồng loạn lên đòi gặp em, không lật tung nơi em, không chờ em nữa. vì không yêu, nên không nên làm thế làm gì, em nghĩ xem đúng không?
dù sao cũng đã từng cuồng loạn đến vậy, nhưng cũng rời bỏ em lúc em bước về phía mình mà.
dù sao cuộc gặp gỡ dẫu chỉ có một người mong, cũng không có ý nghĩa mà.
vẫn là một ngày nhớ em nhiều, dù em có một mình cũng sẽ không quấy em nữa.
mà, em nghĩ mình sẽ gặp nhau ở buổi lễ nào của tôi đây?
tôi dường như cảm thấy thời gian cho cả em và mình chẳng còn bao nhiêu nữa.
liệu ngày em muốn gặp lại, có tới không, nếu tôi không chủ động tìm đến em nữa?
0 notes
nov-anhy · 7 months ago
Text
Sẽ có những ngày mà ý niệm đó dâng lên như triều cường không mảy may muốn rút. Những ngày mà mình nghĩ “hay là đến đây thì được rồi”.
Những ngày,... mà mình muốn ra đi.
@ryantualison
166 notes · View notes
nov-anhy · 10 months ago
Text
"i don't remember falling in love with you,
i just remember holding your hand realizing how much it was going to hurt when i would have to let it go"
em chẳng nhớ rõ tại sao mình yêu người
chỉ nhớ rất rõ đêm ấy nằm ôm người trong vòng tay mà đã khóc và đau rất nhiều cho những ngày tháng sau, khi nghĩ đến viễn cảnh người chẳng còn ở bên em nữa, không xót cho những nỗi đau của em, không màng khi em một mình, cũng chẳng bận lòng dù không còn gặp em trong đời nữa
đêm ấy, người tỉnh dậy bởi nước mắt của em, lau rất nhiều mà chẳng rõ tại sao.
và những ngày rất sau ấy, em cũng chưa thôi ngừng khóc như giờ đây...
Tumblr media
0 notes
nov-anhy · 1 year ago
Text
Tumblr media
i saw Eric on the street today.
and i hid.
after two years... i forgot how hard it is.
2 notes · View notes
nov-anhy · 1 year ago
Text
Tumblr media
rồi sẽ có người
làm cho em nghĩ rằng
em ước là em đúng, chỉ cho lần này thôi
chọn đúng người, yêu đúng người
cho đến khi thời gian cho tình yêu trong em cạn kiệt
thì cuối cùng vẫn là người ấy
phải không, em?
vì rằng, em từng bảo
không dám tiếp tục yêu tôi, vì sợ đến khi có thứ gì đó ngăn cản
như gia đình
lúc ấy, em sẽ phải bỏ rơi người bên cạnh mình
lúc ấy, thì tàn nhẫn với người em yêu và đang yêu em lắm
lúc ấy, em không mong muốn
người bên cạnh lúc ấy là tôi
nhưng mà
em ơi
tôi đã từng nghĩ đến viễn cảnh ấy
cả hàng tá lần
rằng tôi sẽ chọn em, trên tất cả mọi thứ
rằng em là người đến bên và ở bên tôi đến cuối đời
chẳng là ai khác cả
dù có phải đấu tranh đến cuối,
chỉ hy vọng mong manh
tình cảm duy nhất trọn vẹn mà tôi có thể trao về
là dành cho em
người duy nhất mà tôi muốn cưới chỉ có em thôi
em sẽ là người
dù không xuất hiện cùng tôi cạnh lễ đường
thì sẽ là người ngự trị trong kí ức của tôi suốt cả lễ đường hôm ấy
mà, em ơi
nhưng với em thì
em vẫn không thể chọn tôi đến sau cùng,
phải không?
em có thể chấp nhận cùng nhau bước đến hoạn nạn cùng người khác,
chứ không phải là tôi, đúng không
vậy lúc cả hai hạnh phúc,
dĩ nhiên, cũng không phải là với tôi rồi
và nghiễm nhiên, nếu tới ngày hôm đó xảy ra
chắc chắn em vẫn chỉ mang lòng muốn cưới và làm người kia của em hạnh phúc
chứ không phải rằng bỏ rơi người ta đâu, em nhỉ
em chỉ nói thế
vì em sẽ không chọn tôi đến cuối cùng
đúng không em...
xin em đấy,
bây giờ em đang hạnh phúc,
liệu cái ngày mà em sẽ bỏ người bên cạnh em ấy
nó có bao giờ đến không?
liệu em có nghĩ những điều em từng nghĩ và từng nói với tôi
và liệu em có dám bỏ rơi người đó
như em đã từng, với tôi?
1 note · View note
nov-anhy · 2 years ago
Text
Tumblr media
pé pi của tôi đang rất hạnh phúc nhỉ, ở bên người mới ấy từ xa tôi cũng cảm nhận được trái tim em đang hân hoan và đập cùng một nhịp với người con gái ấy.
những điều trước đây khi yêu mình chưa làm được cho nhau, người sau sẽ lấp hết phần khuyết thiếu đó.
tôi đã từng mong người đến sau sẽ hoàn thiện trái tim em và chữa lành trái tim em thay tôi. và em sẽ đong đầy yêu như chưa từng có vết xước nào của những mối tình trước.
và tôi cũng không mong mình sẽ ở đó nhắc nhở em về những nỗi đau em từng đi qua. em xứng đáng đi về phía trước, hơn là nhìn lại chỉ toàn nước mắt và những tủi hờn trong thinh lặng.
vì em giỏi chịu đựng hơn cả, em đau đến mức rời đi vẫn chẳng bảo một lời. em nên ở bên ai, kịp xoa dịu em trước khi em ngân tiếng thở dài. vỗ về em trước khi em cất lên tiếng nấc cô độc. đến bên em trước cả khi em kịp thấy cô đơn.
vì người con gái như em xứng đáng được yêu nhất trên đời, bằng hoặc hơn tình yêu mà em luôn dành cho đối phương.
nếu ngày mai em chẳng có kí ức gì về tôi, ngày đó chắc sẽ là một ngày đẹp trời.
"thật tình cờ khi
em có người để yêu
tôi, cũng có người phải buông"
"nhớ em nên mới thấy buồn, hay là vì buồn nên mới cảm thấy nhớ em?
thật ra là như nhau mà..."
"buồn hơn việc nhớ em, là phải trải qua những ngày nhớ em đến vô cùng..."
"thấy hoa nở là đẹp rồi, sao phải quan tâm nó thuộc về ai
thấy em hạnh phúc là vui rồi, đâu nhất thiết phải cùng nhau"
những lời văn em dành cho tôi, bây giờ gửi lại cho chính em. thay tôi.
Giáng sinh vui vẻ, pé pi của tôi.
Giáng sinh là mùa tôi yêu nhất trong năm, nhưng lại chưa bao giờ cùng người mình yêu nhất đón nó.
Và đã có người đón giáng sinh cùng người yêu nhất của tôi.
Và em hãy cứ được yêu mãi nhé.
Mà nếu không còn ai yêu em nữa, có lẽ lúc đó tôi không còn ở đây.
Nên, cho tới lúc tôi còn ở đây, em bé của tôi sẽ luôn được yêu.
Tumblr media
0 notes
nov-anhy · 2 years ago
Text
có những chuyện em tự ủi an bản thân rằng, chỉ cần nó từng đẹp, nó từng bắt đầu dẫu cho là sẽ có kết thúc, thì em nên hạnh phúc với mảnh kí ức đó
bởi lẽ không có gì đảm bảo được sự vĩnh hằng, dù nó không kết thúc, nhưng mà ẩn sâu trong sự việc và sự vật đó đã chứa đựng sự hư hao và biến đổi. thời gian sẽ bào mòn và làm mọi thứ không còn vẹn nguyên nữa. vậy nó sẽ bắt em phải thật sự xác nhận, liệu em có muốn thứ gì đó mãi mãi và vẹn nguyên cho em như lúc đầu không. rằng ngẫm nghĩ lại xem, em có khao khát sự vĩnh hằng nhiều như em nghĩ.
thật ra em chỉ sợ điều thay đổi đó làm em không nhận ra hình hài ban đầu nữa, phải không. em sợ sự kết thúc, khiến em ám ảnh với việc lựa chọn bắt đầu nó.
mọi thứ chỉ mang tính chất tương đối thôi, nhưng mà, em vẫn tuyệt đối lo sợ rằng em sẽ không có hạnh phúc như em đã từng có, một lần nữa. cái loại cảm giác hạnh phúc ấy, ước gì nó không xảy ra chỉ một lần trong đời, khi mà lần đầu tiên em cảm nhận được nó cũng là lần cuối cùng.
vậy liệu rằng em nên từ chối cảm nhận nó không nhỉ. em sống 22 năm cuộc đời và mãi trăn trở rằng ngày tiếp theo em sẽ phải đối diện với sự kết thúc nào, hơn là khởi đầu mới nào. không có ai cảnh báo về những hiềm nguy sắp tới nhiều hơn em đâu.
mà, những lần em muốn bước ra khỏi những rối ren ấy, để cho mình cơ hội được bắt đầu điều gì đó, thì vẫn có người nhắc nhớ em rằng em sẽ đau khổ như thế nào.
không ai làm điều ấy, tốt hơn và nhiều hơn em đâu. và họ sẽ chẳng bao giờ thật sự là người khiến em đau khổ. vì là chính em bắt đầu, em đã biết trước kết cục rằng điều này sẽ kết thúc.
so với một thứ không bao giờ kết thúc, và một thứ rồi sẽ kết thúc. liệu có phép toán nào áp dụng công thức này và chỉ ra một đáp án thôi không, điều gì mới khiến người ta lo sợ?
em đã luôn nghĩ tới những mất mát từ những mối quan hệ, từ gia đình, bạn bè, những niềm vui, đau khổ, những loại cảm xúc này, và cả sự tồn tại của em. em biết xung quanh vẫn cứ tiếp tục cho dù trái tim em một mực mong rằng những điều này đừng thay đổi. và em đôi khi đã nghĩ nếu sự tồn tại của em có thể ảnh hưởng nhiều nhất tới những nỗi lo này, thì em sẽ chấm dứt nó đầu tiên trước khi chứng kiến những kết thúc khác lần lượt kéo tới.
em không chịu nổi đau khổ, cũng không tin rằng mình xứng đáng nắm giữ được hạnh phúc lâu dài mãi, vậy nên kết thúc cũng hãy giống như khởi đầu. rằng em chỉ một mình thôi - khi chưa nhận thức được gì sẽ đến tiếp theo bên đời.
em không chắc sẽ có bao nhiêu người thương xót cho em, với hàng tá ý nghĩ tự giết chết mình đang hiện hữu. nhưng em chắc khi em không phải chứng kiến những cảnh đó, thì em đã bớt đau khổ rồi. không ai sẽ thấy em đau khổ nữa cả, và em cũng vậy. em không còn phải sợ gì nữa và không có trách nhiệm với sự tồn tại hay vĩnh hằn của bất cứ điều gì nữa.
khi nào mọi thứ kết thúc? trước khi mọi thứ kết thúc, em vẫn sẽ lê lết tiếp tục sống tiếp nhỉ.
nhưng mà, khi nào mới là kết thúc của em?
6 notes · View notes
nov-anhy · 2 years ago
Text
i miss us.
you said i got your mom's eyes. they're brown. seemed you really liked it
so was that the reason why you said if we could be together please not to cry?
have you ever afraid of looking into my eyes?
they had you. the glimspe of yours.
i knew you were scared.
they got you remember the one you care the most.
so, you never wanted to be obsessed with my glance.
i knew right.
i knew you never really wanted me.
i never got chosen. ever.
0 notes
nov-anhy · 2 years ago
Text
"there's nothing louder than the silence between two people who used to love each other."
thỉnh thoảng vẫn còn nhớ em nhiều. muốn hỏi rằng em có còn nhớ tôi vài lúc không, nhưng vĩnh viễn không dám.
bởi vì người cũ của em và tôi đã từng khiến chúng ta chẳng dễ dàng gì với những ngày đầu mới yêu. bởi vì tôi ghét nó, nên sẽ không làm điều đó với em đâu.
thật ra dù cho bây giờ có hạnh phúc hay không thì vẫn sẽ để ý đến em và nhớ về chuyện mình đôi lúc. không gặp được em nên kí ức nó trở nên vẫy vùng hơn nhiều. chứ khi gặp em rồi chỉ ước đôi mắt của em không chứa đựng nhiều tâm tư thế, nên chẳng có can đảm để đối diện với nó. hay một xíu le lói tình thương dành cho em.
lạ thật nhỉ, từng viết "i might be the writer but you'll always be the words", nên cảm xúc và những dòng chữ này vẫn dạt dào mỗi khi muốn viết gì đó cho em.
nên đoạn thời gian không dám viết gì về em nữa, cũng là đoạn thời gian tình cảm cho em cũng phai mờ.
tôi đã luôn làm rất tốt cho chính mình nhỉ, chỉ là rất tệ với em.
Tumblr media
1 note · View note
nov-anhy · 2 years ago
Text
Tumblr media Tumblr media
66K notes · View notes
nov-anhy · 2 years ago
Text
Tumblr media
tôi hết tình cảm, em cũng không còn áy náy.
em hết tình cảm, tôi cũng không nên cảm thấy áy náy.
đoạn đường phía trước, mong em cứ tiếp tục bước và đừng nhìn lại nữa. vì cũng đã mắc kẹt rất lâu rồi.
thế giới của tôi sau này, không còn em nữa, là viễn cảnh tôi đã nghĩ tới hàng trăm lần rồi, để kiên quyết không ở lại và tiến về em nữa.
chuyện như thế này, là điều nó nên xảy ra.
tôi sống hàng trăm lần cái viễn cảnh ấy, nên chỉ cần đừng nhìn lại nữa thôi.
giấc mơ về em, bắt đầu từ những nuối tiếc và ám ảnh, thức dậy chỉ toàn thấy nước mắt, thì giờ đã thành những cơn mơ bắt tôi phải trực tiếp đối diện với em và hạnh phúc của em sau này - mà thôi không còn sợ hãi và chấp niệm về em nữa.
chỉ thấy trống rỗng và ráo hoảnh, không còn là nỗi sợ và những chênh vênh, không biết điều này đến bao giờ mới kết thúc.
có lẽ không sợ nó kết thúc, chỉ sợ rằng vĩnh viễn không có kết thúc.
nếu có thể an yên đặt dấu chấm cho cuộc tình này, vẫn nên là em trước. và dần dà sau đó, tôi sẽ quên hết tất thảy về em.
xin lỗi vì đã luôn ích kỉ như vậy.
tạm biệt em
1 note · View note
nov-anhy · 2 years ago
Text
Tumblr media
nếu lần này em hạnh phúc, đừng cho tôi thấy. tôi sẽ âm thầm biết rằng em đang hạnh phúc thôi.
em hay dọn lại thư viện ảnh vậy, không biết mọi thứ về tôi đã được dọn dẹp sạch hết chưa. tôi không tin rằng em vĩnh viễn lưu tâm về tôi, và cũng không tin rằng chúng mình có thể cảm nhận về nhau như đã từng nữa.
tất cả những gì em đã từng làm cho tôi, là để em không còn lưu luyến nữa, và cách đó hoàn toàn ngược lại với tôi, rằng chỉ dám không làm gì cho em để không còn lưu luyến nữa.
tới cuối cùng vẫn hèn nhát. vẫn không thể nói cho em rằng tôi đã ở bên một người khác, không thể thật sự tốt với em, không thể chỉ coi em là người bạn, không thể nhìn em yêu và chứng kiến người khác làm em hạnh phúc. dẫu những điều ấy em đều có thể, đã và đang làm được, chỉ cần tôi hạnh phúc, em đều sẽ làm.
yêu em và được em yêu là hạnh phúc nhất, nhưng tôi không muốn ở bên em lần nữa. vì ở đó con người từng được hạnh phúc nhất cũng bị huỷ hoại.
em luôn xứng đáng được yêu thương nhiều. đã luôn nhủ mình điều này, nhưng mãi có lẽ vẫn không thể chấp nhận được mình không thuộc về nhau nữa.
thương em, lần trót cuối.
cảm ơn lần cuối cùng được gặp em, em mang lên mình toàn bộ những gì liên quan đến tôi, để nhắc tôi nhớ có lẽ đây là lần cuối.
nhưng mà nó cũng nhẹ nhàng và dịu dàng. em luôn xinh đẹp và tốt đẹp. nên cũng xứng đáng với những điều đẹp đẽ nhất.
em đừng quên.
4 notes · View notes
nov-anhy · 2 years ago
Text
In another universe, you loved me wholeheartedly, and I let it destroy me.
gladly
360 notes · View notes