#silanov
Explore tagged Tumblr posts
secondlifep · 3 months ago
Photo
Tumblr media
No need to feel blue by Silanov
1 note · View note
laikainfo · 5 years ago
Photo
Tumblr media
ГЛАВА КАЛИНИНГРАДА АЛЕКСЕЙ СИЛАНОВ ПОДАЛ В ОТСТАВКУ / THE HEAD OF KALININGRAD ALEXEY SILANOV RESIGNED На внеочередном заседании совета Калининграда депутаты приняли отставку главы города Алексея Силанова. Общаться с прессой он не захотел. По словам его пресс-секретаря, пока Силанов уходит в отпуск, над новым местом работы думает. По словам председателя горсовета, об этом решении Алексей Силанов известил депутатов накануне, объяснив отставку изменением устава города. Подробности на www.laikainfo.com. Перейти на сайт ➡️ @laikainfo Deputies of the Kaliningrad city Council accepted resignation of the city head Alexey Silanov. Alexey Silanov informed the deputies about this decision the day before, explaining his resignation by changing the city Charter.He didn't want to talk to the press. According to his press secretary, Silanov is going on vacation and is thinking about a new job. _______ #депутаты #Калининград #Дума #отставка #АлексейСиланов #Силанов #глава #мэр #АндрейКропоткин #АндрейШумилин #ситименеджер #ЕленаДятлова #городскаяадминистрация #горсовет #мэрия #deputies #Kaliningrad #Duma #resignation #AlexeySilanov #Silanov #head #mayor #AndreyKropotkin #AndreyShumilin #cityManager #ElenaDyatlova #cityadministration #cityCouncil #mayoralty (at Калиниград) https://www.instagram.com/p/CGuEuzQANNk/?igshid=qp1zzs4x3mmn
0 notes
marcos008-blog · 6 years ago
Text
Celtic heritage
Tumblr media
Rue Kéréon with the Cathedral of Saint Corentin of Quimper in the background, Quimper, Brittany, France
Some background information:
The Cathedral of Saint Corentin of Quimper (in French: "Cathédrale Saint-Corentin de Quimper"), is a Roman Catholic cathedral and national monument of Brittany in France. It is located in the town of Quimper and is the seat of the Diocese of Quimper and Léon. Saint Corentin was its first bishop.
The cathedral is notable in that, unlike other Gothic cathedrals, it slightly bends in the middle to match the contours of its location, and avoid an area that was swampy at the time of the construction. The church was the site of a devastating fire in 1620 when the bell tower was burned and the populace saw a green devil in the flames.
According to legend King Gradlon met Saint Corentin on the mountain Mėnez-Hom and was so impressed by the strength of his religious faith that he invited the hermit to become Bishop of Quimper.
The cathedral replaced an old Roman church which had a chapel attached to it called the "Chapelle de la Victoire" where Alain Canhiart, Count of Cornouaille, was buried in 1058. It was in 1239 that the first part of the cathedral was built. At that time Bishop Rainaud commissioned the building of the choir, but it was not until the coming of Duke Jean V at the beginning of the 15th-century that momentum gathered and the choir was covered with criss cross vaulting. In the same century, the western side of the cathedral and the nave emerged. The French revolution and the subsequent terror put paid to further progress, but after the Concordat, restoration of the cathedral followed as well as some additional construction.
When the cathedral was completed the choir was out of line with the nave, having a slight curve to the left, this to avoid disturbing an older chapel which contained the tomb of Alain Canhiart. Thus the cathedral has an odd shape, and rather imaginatively some have likened the top part of the cathedral’s inclination to the left as suggesting Christ’s head leaning to the left when he hung on the cross.
The choir of the cathedral presents four right-hand bays with ambulatory and side chapels. It is extended towards the east of a three-sided choir apse which opens to a semi-circle composed of five chapels, an apsidal chapel of two bays and a flat apse consecrated to Our Lady. The nave is made up of six bays with one at the level of the facade towers and flanked by double aisles – one wide and one narrow (split into side chapels) – in an extension of the choir arrangements. A prominent transept links the two parts, whose significance recalls the large cathedrals of the Ile de France at the start of the 13th century.
The city of Quimper is the capital of the Breton department of Finistère in northwestern France. The town has about 64,000 residents and is built on the confluence of the three rivers Steir, Odet and Jet. Its name is the Breton word "kemper", meaning "confluence". Quimper is the ancient capital of Cornouaille, Brittany’s most traditional region, and has a distinctive Breton Celtic character.
Quimper was originally settled during Roman times. By the year 495, the town had become a Bishopric. Subsequently it also became the capital of the counts of Cornouailles. In the eleventh century, it was united with the Duchy of Brittany. During the War of the Breton Succession (1341 to 1364), the town suffered considerable damages. In 1364, the Duchy of Brittany passed to the House of Montfort.
High walls were built which surrounded the town area of around fifteen hectares. By 1450, about 4,500 people lived within these walls, but the area was only urbanised partially as it also included fields, orchards and gardens.
With the attachment of Brittany to France in 1532, the rivalry between episcopal and ducal power still continued but eased. An oligarchy of minor nobility and middle-class asserted itself. It provided a number of doctors, lawyers and sailors such as the Admiral of Kergelen. These large families had private mansions built in the city and acquired country estates.
At the end of the 17th century, Quimper numbered about 9,000 inhabitants. The walls of the town, having lost their military use, were no longer maintained. The fortified entrances were demolished, whilst the construction of new bridges improved traffic conditions. But the town had inherited an anarchic and insalubrious structure from the Middle Ages. In 1762, a fire storm ravaged the wooden houses of Rue Kéréon. In the following yeas a new building plan was established, the layout of the streets was straightened and stonewalled buildings were constructed.
In 1790, Quimper was designated county town of the department. In 1792, religious congregations were suppressed and numerous priests went into exile. Several family buyers profited from the sale of clergy property and several convents as well as other religious buildings were converted into barracks and prisons or held new administrations. Under the regime of the terror, revolutionary excesses multiplied: In this context witch hunts of priests, waves of arrests and public executions, ransacking of churches and the cathedral as well as destruction of statues and reliquaries took place.
Following the turmoil of the revolutionary period there was a time interval of relative prosperity during the Consulate and the Empire. Quimper took advantage of the marine blockade of Brest by the British Navy. The small merchant port on the Odet became the depot of the French wartime and merchant navy. But the peacetime of 1815 put an end to this intense activity.
In the 19th century, the ransacked religious buildings were restored or rebuilt. In 1857, the spires of the cathedral towers, classified as historic monuments in 1847, were constructed by Joseph Bigot. The arrival of the railway in 1864 brought new industrial activities: Potteries and food processing industries like canneries or ice factories occupied new industrial estates.
During World War II, Quimper was occupied by the Germans since 18th June 1940. The city – though spared the bombardments – suffered hardships, arrests and deportations. Once the Normandy landings were declared, Breton Resistance members liberated the town on 8th August 1944 after violent clashes.
The town’s best known product is Quimper faience. It has been made here since 1690, using bold provincial designs of Jean-Baptiste Bousquet. And the city’s eating establishments boast some of the best crêpes and cider in Brittany.
Posted by Silanov on 2017-08-09 05:00:36
Tagged: , EU , Europe , France , Frankreich , Brittany , Bretagne , Finistère , Finistere , Quimper , Quimper Cathedral , Cathédrale Saint-Corentin de Quimper , Cathédrale Saint-Corentin , cathedral , Cathédrale , Kathedrale , dome , Dom , Münster , spires , Kirchtürme , church , église , Kirche , Catholic Cathedral , katholische Kathedrale , Catholic , katholisch , Gothic style , gotischer Stil , Gotik , Gothic , gotisch , street , Straße , city , town , Stadt , old town , historic quarter , historic district , Altstadt , historic , historisch , Middle Ages , dark age , Mittelalter , medieval , mitttelalterlich , framework , Fachwerk , timber framework , wooden framework , timber framing , half-timber house , half-timbered house , Fachwerkhaus , half-timber building , half-timbered building , Fachwerkgebäude , architecture , Architektur , houses , Häuser , shops , Geschäfte , restaurants , cafés , sky , Himmel , blue sky , blauer Himmel , summer , Sommer , September , 2016
The post Celtic heritage appeared first on Good Info.
1 note · View note
aradxan · 6 years ago
Photo
Tumblr media
Armed and chic by Silanov An Italian policewoman from behind (most likely belonging to the Florence police department) at Via Calimala in the city centre of Florence, Tuscany, Italy Some background information: According to the General Data Protection Regulation of the EU, being effective since May 2018, photographers in the EU are no longer allowed to publish a picture of a person’s face without her or his permission, as long as the person is the chief subject of the picture. This new regulation makes street photography a rather tricky matter for EU citizens. So if you publish a street photo with passers-by, who stumble into the picture by pure chance, everything’s still ok, I guess. But if it’s really the person, who gets photographed, the photographer needs her or his permission in written form to be on the safe side. Well, as the regulation is still new, there are no experience values available yet. However, personally I don’t want to be sued by some dodgy internet lawyer and forced to pay a high financial penalty. That’s why I show this policewoman only from behind. On the other hand, this perspective displays all her police equipment better (please note the handgun, most likely a Beretta 92, in the holster on her right side), but it doesn’t change my opinion, that this regulation is a very stupid and unworldly one, at least with regard to the subject of photography. Italian police is separated into two forces: the Polizia di Stato and the Carabinieri. Both of them have full powers of investigation, public safety duties, road patrols and more. The Polizia di Stato (State Police) is the civil national police of Italy. Along with patrolling, investigative and law enforcement duties, it patrols the Autostrada (Italy's Express Highway network), and oversees the security of railways, bridges and waterways. The Carabinieri is the common name for the Arma dei Carabinieri, a Gendarmerie-like military corps with police duties. They also serve as the military police for the Italian armed forces. Having both military police duties and civil police duties, the Arma is usually called on duty as riot police during big events and demonstrations. Municipal officers work on minor crimes on a local basis, from traffic offences to small-time drug dealing and illegal camping. Each town or city has its own police department but they have limited jurisdiction and duties. Local officers can check driving licences, enforce municipal laws and ordinances and carry out investigations for robbeies and minor offences, but they cannot form a "riot squad" or interfere with homicide or general investigations by the Police or Carabinieri. Each Polizia Locale is under the authority of the respective local mayor, but the officers' mandate is valid only during their working hours and within the area their force covers, whereas Carabinieri and Polizia di Stato are always formally "on duty", wherever they are and regardless of whether they are at work. The total number of active police officers in all of the Italian agencies is about 325,000, the highest number in the European Union both overall and per capita. For example this number is twice the number of agents in the similarly sized United Kingdom. With about 400,000 residents in its city centre and more than 1,520,000 in its metropolitan area, Florence is the capital and also the most populous city of the Italian region of Tuscany. The town lies in a basin formed by several hills. The Arno river, three other minor rivers and some streams flow through its metropolitan area. During the Middle Ages the city was a centre of European trade and finance and one of the wealthiest cities of that era. It is also considered the birthplace of the Renaissance, and has been called "the Athens of the Middle Ages". A turbulent political history includes periods of rule by the powerful Medici family and numerous religious and republican revolutions. From 1865 to 1871 Florence was the capital of the recently established Kingdom of Italy. The Florentine dialect forms the base of Standard Italian and it became the language of culture throughout Italy due to the prestige of the masterpieces by Dante Alighieri, Petrarch, Giovanni Boccaccio, Niccolò Machiavelli and Francesco Guicciardini, who were all born in the city. Florence attracts millions of tourists each year, and its historic centre was declared a UNESCO World Heritage Site in 1982. Due to Florence's artistic and architectural heritage, the town has been ranked by Forbes as one of the most beautiful cities in the world. Furthermore, Florence is also an important city in Italian fashion, being ranked in the top 15 fashion capitals of the world. Today, Florence is mainly known as the "cradle of the Renaissance" for its culture, art and many Renaissance monuments, churches, and other buildings. 600 years after its completion, the dome, built by Filippo Brunelleschi, is still the largest dome built in brick and mortar in the world. Florence also contains numerous museums and art galleries where some of the world's most important works of art are held, such as the Uffizi Gallery and the Palazzo Pitti. Hence, tourism is, by far, the most important of all industries and most of the Florentine economy relies on the money generated by international arrivals and students studying in the city. The value tourism to the city totalled some 62.5 billion € in 2015 and the number of visitors still increases to the present day. https://flic.kr/p/2chUaYN
0 notes
nunoxaviermoreira · 6 years ago
Photo
Tumblr media
Felled and forgotten by Silanov Baerensee (in English: "Bear Lake") in the red deer park near the city of Stuttgart, Baden-Wuerttemberg, Germany Some background information: The red deer park, that is also known as red deer and wild boar park, is located near Solitude Palace west of the city of Stuttgart. It is a nature reserve and hence, a protected territory. Today the red deer park covers an area of 830.5 hectares (8.305 square kilometres resp. 2052.2 acres). It mainly consists of broadleaf woodland that stretches back to include several more than a 400 years old trees. However, the forest is even older and already existed during the Middle Ages, when it was used as a silvopasture by the local farmers. In the 16th century, the city of Stuttgart suffered from a shortage of water. Hence, in 1566, during the reign of Christoph, Duke of Württemberg, an artificial lake was laid out in the woodland area, the Pfaffensee (in English: "Parson Lake"), which served as a water reservoir for the citizens of Stuttgart. In 1618, after another shortage of water had occurred, a second artificial lake was laid out, the Baerensee (in English: "Bear Lake"). To keep improving the water supply of the city of Stuttgart, three more lakes were laid out in the first half of the 19th century. Already in the 18th century, the forest was utilised by Charles Eugene, Duke of Wuerttemberg, who built nearby Solitude Palace as his summer residence and hunting retreat. In 1768, a maison de plaisance in the shape of a two-storey oval pavilion, the so-called Baerenschloessle, was planned and erected on the Bear Lake by the French architect Philippe de La Guêpière. The building that was situated just three kilometres (less than two miles) away from Solitude Palace, was designed in the ancient Roman style and built from stone. Venetian gondolas were set out on the lake, which Charles Eugene brought along from his tour of Italy in 1767. At the same time, the area around Bear Lake and the new maison de plaisance was made a fallow deer park. After Charles Eugene had died in 1793, both the maison de plaisance and the gondolas on Bear Lake came to rack. But in 1815, the park was even more laid out and utilised by King Frederick I of Wuerttemberg, who stocked it with a livestock of 568 red deer and 138 fallow deer. Certainly, from then on, commoners were not allowed to set foot in the forest. Only against the payment of a fee, they got the permission to traverse the area on three designated forest tracks, while the then hunting grounds of the noble authorities were bounded by fences. The fee had to be paid on the tracks at the access to the park. After Frederick I had died in 1816, his son and successor on the throne of Wuerttemberg, William I, pulled the first Baerenschloessle down in 1817, just to replace it by an even larger octagonal pavilion. The new building was designed in the classical style, including a terrace and a hall that was equipped with hunting trophies and paintings. On its outside, the new Baerenschloessle was originally wainscoted with bark and also decorated with hunting trophies, while zinc glazed bear figures stood on both sides of the pavilion. But Frederick I also enlarged the park and the game reserve. In 1919, after World War I, the collapse of the German empire and also the collapse of the kingdom of Wuerttemberg, the fence around the deer park was removed and the area was made publicly accessible. In 1937, the pavilion became a guest house of the state and the city of Stuttgart, while the park was again fenced in. In 1939, the red deer park, and in 1958, also the wild boar park were declared nature reserves. Today the park belongs to the urban district of Stuttgart-West. It is an unfenced publicly accessible and very popular local recreation area for the residents of the city of Stuttgart with an old tree population, several game preserves, playgrounds and barbecue areas. Furthermore, rather rare tree species grow in this woodland area like checker trees and sorb trees. By the way, the Baerenschloessle has become a nice restaurant catering for day-trippers. Stuttgart is the capital and largest city of the German state of Baden-Württemberg. It is located on the Neckar river in a fertile valley known locally as the "Stuttgart Cauldron." The city’s urban area has a population of more than 609,000 residents, making it the sixth largest city in Germany. However, 2.7 million people live in the city's administrative region and another 5.3 million people in its metropolitan area, making it the fourth largest metropolitan area in Germany. Stuttgart is also a transport junction, and possesses the sixth-largest airport in Germany. Several major companies are headquartered in Stuttgart, including Porsche, Bosch, Mercedes-Benz, Daimler AG and Dinkelacker. Stuttgart is unusual in the scheme of German cities. It is spread across a variety of hills (some of them covered by vineyards), valleys and parks. Stuttgart’s green and hilly appearance often surprises visitors who usually associate the city with its reputation as the "cradle of the automobile". Due to the many jobs the city has to offer, mainly in the car and car component industry, every third inhabitant of Stuttgart has an immigrant background. Stuttgart is often nicknamed the "Swabian metropolis" in reference to its location in the centre of Swabia and the local dialect spoken by the native Swabians. has its etymological roots in the Old High German word Stuotgarten (in English: "stud farm"), because the city was founded in 950 by Duke Liudolf of Swabia to breed warhorses there. https://flic.kr/p/2fKcJJH
0 notes
mmufo · 6 years ago
Text
Agencia espacial da URSS anuncia aterrissagem de ÓVNI... O pouso do óvni foi um fato, não é fantasia insiste os russos.
Tumblr media
  A agência oficial de notícias Tass, da Rússia, anunciou em um dia como este, no ano de 1989, que cientistas haviam confirmado o pouso de uma nave alienígena, com indivíduos gigantes de cabeças minúsculas, em um parque da cidade de Voronezh, que fica a 300 quilômetros ao sudeste de Moscou.   A agência Tass disse que os moradores de Voronezh viram uma grande bola brilhante, ou disco, pairando sobre o parque. Eles relataram que o óvni pousou e até três criaturas semelhantes aos seres humanos surgiram, acompanhadas de um pequeno robô. "Os aliens tinham entre três e quatro metros de altura, mas com cabeças muito pequenas", relatou a agência, de acordo com uma testemunha. Os extraterrestres teriam andando perto do disco e, em seguida, "desapareceram no seu interior."   O relatório foi semelhante a uma história contada no ano anterior na Rússia pelo jornal "Indústria Socialista", que falou de um suposto "encontro imediato" entre uma produtora de leite, chamada Lyubov Medvedev, e um extraterrestre na região de Perm, no centro da Rússia. De acordo com ela, a criatura era "semelhante a um homem, mas mais alto do que a média, com pernas curtas". O ser, ainda segundo relato de Medvedev, "tinha apenas um pequeno botão em vez de uma cabeça. "   O relatório Tass, que não forneceu a data exata de quando teria ocorrido a suposta aterrissagem do óvni em Voronezh, disse que as testemunhas "ficaram aterrorizadas durante vários dias por causa das cenas presenciadas".  
Tumblr media
     Genrikh Silanov, chefe do Laboratório de Geofísica Voronezh, disse à agência que investigações apontaram uma depressão de 18,2 metros, com quatro dentes cravados, e dois pedaços de rochas não identificados. Ele disse que uma análise inicial dos minerais indicou que os compostos destas pedras não seriam terrestres. A reportagem da Tass acrescentava ainda que moradores relataram outros avistamentos recentes, de objetos com formato alongado (charuto) no céu.   A reportagem da agência russa repercutiu pelo mundo. O jornal The New York Times publicou um artigo sobre o comunicado da Tass, no dia 11, com o seguinte título "U.F.O. Landing Is Fact, Not Fantasy, the Russians Insist" ("Pouso de óvni é um fato, não é fantasia, insistem os russos", numa tradução livre) Leia mais: https://www.new-age-gamer.com/news/agencia-espacial-da-urss-anuncia-que-um-ovni-aterrizou-em-voronezh/?fbclid=IwAR0vQBlsDSaT8VZ_H1tktt3ou1sw9tdGv3cl2EhV2p6GnPPin5wgZInu1q Read the full article
0 notes
thistroubledmindofmine · 8 years ago
Photo
Tumblr media
Half-timbered mansion by Silanov on Flickr.
14 notes · View notes
lookintomyeyeblog · 7 years ago
Text
Nhà khoa học Nga và chiếc máy ảnh chụp quá khứ, chứng minh sự tồn tại của không gian khác
Một nhà địa vật lý người Nga từng chế tạo ra một thiết bị có khả năng chụp lại các hình ảnh trong quá khứ khiến giới khoa học kinh ngạc và tin tưởng hơn và sự tồn tại của các chiều không gian siêu hình.
Người chúng ta đang nhắc đến là nhà địa chất học kiêm chuyên gia về các thiết bị địa vật lý người Nga, Henry Silanov. Với nền tảng khoa học, đam mê khám phá, và đam mê nhiếp ảnh, ông đã chụp được những bức ảnh có thể được coi là độc nhất - những bức ảnh quá khứ. Nhờ khả năng này mà ông trở nên nổi tiếng khắp thế giới, được nhiều trường đại học mời giảng dạy, nhiều tổ chức, quốc gia mời hợp tác nghiên cứu.
[caption id="attachment_964007" align="alignnone" width="302"] Nhà địa chất học kiêm chuyên gia về các thiết bị địa vật lý người Nga, Henry Silanov. (Ảnh: PravdaReport)[/caption]
Những bức ảnh kỳ lạ
Mọi thứ bắt đầu từ niềm đam mê và sự tình cờ, với một số thay đổi về kết cấu bên trong thiết bị chụp ảnh của mình, Henry đã thu được những bức ảnh ngoài sức tưởng tượng của ông.
Tại Bảo tàng Hermitage ở thành phố St.Petersburg, Henry sử dụng máy ảnh của mình để chụp ngai vàng mà các đời Nga hoàng trị vì, tuy nhiên trong bức ảnh thu được, ông lại thấy hình ảnh của vua Peter Đại đế, người đã từng ngồi trên ngai vàng này. Nghĩa là hình ảnh mà ông chụp được có ghi nhận hình ảnh trong quá khứ.
[caption id="attachment_964983" align="alignnone" width="600"] Bóng một người đàn ông hiện lên mờ mờ trong bức ảnh Silanov chụp một khoảng sân vắng vẻ (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Là trưởng nhóm thám hiểm của khu vực Hopyor, Henry thường đến thám hiểm và chụp ảnh tại khu vực sông Hopyor. Tại đây, ông đã chụp được nhiều bức ảnh quá khứ như: bức ảnh một người lính Czech, vốn xuất hiện tại khu vực này vào những năm 1943, hay bức ảnh về một loại vũ khí được sử dụng tại vùng này thời Chiến tranh Thế giới II.
Trong bộ sưu tập của mình, Henry Silanov đã chụp được những bức ảnh ở các thời điểm khác nhau trong quá khứ, có bức ông chụp được hình ảnh những con khủng long thời cổ đại rất xa xưa. Gần hơn và dễ dàng kiểm chứng nhất là hình ảnh ông chụp một cô gái, thời điểm ông chụp là khi cô đã đứng dậy và di chuyển về phía ông, nhưng trong ảnh thu được lại là hình ảnh khi cô gái còn đang cúi người buộc lại túp lều trại của mình trước đó.
[caption id="attachment_964940" align="alignnone" width="425"] HÌnh ảnh con khủng long hiện lên khá rõ nét trong một bức ảnh chụp trong rừng (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Số lượng những bức ảnh mà Henry chụp được giống như vậy ngày càng tăng, ông đã mở phòng trưng bày gần 100 bức ảnh kỳ lạ về đủ loại sự vật hiện tượng trong quá khứ. Nhiều nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp đã phân tích các bức ảnh của Henry, và kết luận rằng đó là những bức ảnh chân thực chứ không phải sử dụng kỹ xảo. Vậy làm sao ông có thể chụp được những bức ảnh này?
Bí quyết chụp được những bức ảnh độc nhất
Vốn có nền tảng kiến thức về khoa học, lại thêm nhiều năm làm việc với thiết bị địa vật lý, thiết bị chụp ảnh, Henry Silanov đã tiến hành nhiều cải tiến trong các bộ phận của máy ảnh, trong đó có một thay đổi mang lại kết quả bất ngờ cho chính bản thân ông.
[caption id="attachment_964011" align="alignnone" width="424"] Henry Silanov đã tiến hành nhiều cải tiến trong các bộ phận của máy ảnh. (Ảnh: Ann Arbor Area)[/caption]
Thiết bị quang học trong các máy ảnh thông thường ngăn không cho tia cực tím đi qua, Henry muốn đột phá điều này, cho phép máy ảnh có thể ghi lại được những thứ ở ngoài dải quang phổ mà mắt người không nhìn thấy được với niềm tin rằng tần số chụp là yếu tố quyết định tính chân thực của hình ảnh. Ông nung chảy những hạt thạch anh nhỏ để làm kính, rồi đánh bóng thấu kính thu được bằng phương pháp thủ công.
Cuối cùng, ông thu được hệ thống lăng kính cho phép tia cực tím xuyên qua một cách hoàn hảo, trên phim ảnh cũng không còn lớp gelatin lọc tia cực tím. Có thể đây là thay đổi quan trọng nhất giúp ông chụp được những bức ảnh quá khứ.
Với chiếc máy ảnh độc nhất của mình, Henry Silanov ngày càng trở nên nổi tiếng, ông được mời đến Israel để chụp những địa danh linh thiêng, được mời đến Mỹ để giảng bài cho sinh viên.
[caption id="attachment_964951" align="alignnone" width="473"] Phần ngọn của một cái cây trước khi nó bị phạt bởi sấm sét hiện lên mờ mờ trong bức ảnh  (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Khoa học lý giải
Henry Silanov đang sống ở hiện tại nhưng chụp được những bức ảnh quá khứ, điều này gợi ý rằng quá khứ và hiện tại có thể đồng thời tồn tại. Cũng có nghĩa là sự tuần tự về thời gian như khái niệm: hôm qua, hôm nay, ngày mai, chỉ là ảo giác được hình thành trong quan niệm của con người qua quá trình sống, còn thực tế, rất có thể là hôm qua và ngày mai đồng thời tồn tại với hôm nay. Đúng như nhà vật lý học thiên tài Albert Einstein từng nói: “Sự khác biệt giữa quá khứ, hiện tại, và tương lai chỉ là một ảo tưởng dai dẳng đến ngoan cố”.
Cùng với sự phát triển của truyền thông, ngày nay, hiện tượng đột phá thời gian không gian không còn là chuyện quá kỳ lạ với con người. Ngoài những hiện tượng xuyên thời không xảy ra tại những khu vực bí ẩn trên thế giới như Tam Giác Quỷ Bermuda hay Tam Giác Rồng, và nhiều nơi khác trên thế giới, thì còn có rất nhiều hiện tượng kỳ lạ khác cho thấy các không gian và thời gian khác là đồng thời tồn tại, trong đó nổi tiếng nhất có lẽ là thí nghiệm Philadelphia.
[caption id="attachment_964013" align="alignnone" width="559"] Thí nghiệm Philadelphia (Ảnh: Twitter)[/caption]
Năm 1943 Hải quân Mỹ đã tiến hành các thí nghiệm tại vùng biển Philadelphia. Mục tiêu của thí nghiệm là làm một tàu chiến có tên USS Eldridge có thể “tàng hình” hay “dịch chuyển tức thời”. Trong lần thí nghiệm thứ nhất, tàu chiến đã có thể dịch chuyển tức thời, nhưng một số thành viên của đoàn thủy thủ đã bị bệnh. Trong lần thí nghiệm thứ hai, thảm họa đã xảy đến với rất nhiều thành viên trong đoàn thủy thủ, nhiều người chết, nhiều người không còn tỉnh táo như bình thường, do hệ quả của việc dịch chuyển tức thời.
Chi tiết về dự án này đã được giữ bí mật trong một thời gian dài, những người tham gia thí nghiệm bị mất trí nhớ, hoặc không được phép tiết lộ sự tình. Tuy nhiên, một cách rất tình cờ, Al Bielek, người đã được trực tiếp tham gia thí nghiệm có thể hồi phục lại trí nhớ của mình. Al Bielek nói rằng, ông đã không thể nhớ chuyện gì đã xảy ra, mãi cho đến tháng 1 năm 1988 (hơn 40 năm sau đó), khi ông tình cờ xem một bộ phim được dựng trên viễn cảnh thí nghiệm Philadelphia, thì trí nhớ của ông bắt đầu hồi phục. Ông đã quyết định chia sẻ những trải nghiệm của mình.
Những câu chuyện mà Al Bielek kể không chỉ ly kỳ, lôi cuốn, mà còn được kiểm nghiệm thực tế. Nhiều điều ông kể bắt bắt đầu trở thành hiện thực. Al Bielek chia sẻ rằng, ông đã tới tương lai và sống ở đó trong vòng hơn 2 năm, cụ thể: ông sống 6 tuần tại năm 2173, và hai năm 2749 – 2750.
[caption id="attachment_964014" align="alignnone" width="650"] Al Bielek chia sẻ rằng, ông đã tới tương lai. (Ảnh: Techeblog)[/caption]
Al Bielek đã chia sẻ về những thay đổi địa lý trên trái đất mà nay đang trở thành hiện thực, mực nước biển tăng lên khiến bờ biển của Mỹ và Châu Âu rất khác hiện nay, khi đó Florida đã chìm dưới nước, chỉ còn lại một dải đất hẹp, Atlanta, Geogia chỉ còn lại 3 km đất liền. Sông Mississippi đã trở thành một đường thủy nội địa, hồ Great Lakes trở thành một hồ nước rất lớn.
Ông cũng kể lại một số trải nghiệm về cuộc sống vào năm 2749, người dân sống trên mặt đất và cả ở các thành phố trên không. Các thành phố trên không này có thể di động đến các nơi khác nhau trên thế giới.
Những hiện tượng kỳ lạ này đã được nhiều nhà khoa học có thành tựu giải thích, hơn nữa, nhiều người còn đang đầu tư nghiên cứu, chế tạo các cỗ máy có khả năng du hành thời gian. Theo giáo sư vật lý học lừng danh Stephen Hawking: nếu vũ trụ hình thành từ vụ nổ lớn thì không thể chỉ tạo một trường thời-không mà chúng ta đang sinh tồn, ông cho rằng có 11 trường thời-không đồng thời tồn tại. Cho đến nay ngày càng có nhiều nhà khoa học đồng tình với quan điểm này, còn có quan điểm cho rằng có 21 trường thời-không đồng thời tồn tại.
[caption id="attachment_965010" align="alignnone" width="624"] Có vô vàn các thời không đồng thời tồn tại, chỉ là mắt thường bị giới hạn và không thể nhìn thấy (Ảnh: bbc.com)[/caption]
Các không gian khác nhau có kết cấu vật chất khác nhau, cũng có tồn tại trường thời gian khác nhau, vậy nên với máy ảnh đặc biệt mà Henry Silanov chế tạo, cho phép tia cực tím truyền qua hệ thống quang học và ghi nhận hình ảnh trên phim, rất có thể việc này đã giúp ông ghi lại được hình ảnh vật thể tồn tại ở không gian khác. Bởi các không gian là đồng thời tồn tại, tại không gian chúng ta thì đang là hiện thực, nhưng có thể tại không giác khác thì thời gian lại là quá khứ hoặc tương lai.
Những hiện tượng siêu thường xảy ra khắp nơi trên thế giới, cùng với những những đột phá khoa học đang dần thay đổi quan niệm của con người, ít nhất thì những hiện tượng như du hành thời gian, không gian, hay chụp ảnh quá khứ, nay không còn quá xa lạ với chúng ta. Hy vọng trong tương lai không xa, những bí ẩn về thời-không sẽ sớm được làm sáng tỏ.
Đường Chính
from Đại Kỷ Nguyên - Feed - https://ift.tt/2zv0l72 via IFTTT
0 notes
letyourmindpe14 · 7 years ago
Text
Nhà khoa học Nga và chiếc máy ảnh chụp quá khứ, chứng minh sự tồn tại của không gian khác
Một nhà địa vật lý người Nga từng chế tạo ra một thiết bị có khả năng chụp lại các hình ảnh trong quá khứ khiến giới khoa học kinh ngạc và tin tưởng hơn và sự tồn tại của các chiều không gian siêu hình.
Người chúng ta đang nhắc đến là nhà địa chất học kiêm chuyên gia về các thiết bị địa vật lý người Nga, Henry Silanov. Với nền tảng khoa học, đam mê khám phá, và đam mê nhiếp ảnh, ông đã chụp được những bức ảnh có thể được coi là độc nhất - những bức ảnh quá khứ. Nhờ khả năng này mà ông trở nên nổi tiếng khắp thế giới, được nhiều trường đại học mời giảng dạy, nhiều tổ chức, quốc gia mời hợp tác nghiên cứu.
[caption id="attachment_964007" align="alignnone" width="302"] Nhà địa chất học kiêm chuyên gia về các thiết bị địa vật lý người Nga, Henry Silanov. (Ảnh: PravdaReport)[/caption]
Những bức ảnh kỳ lạ
Mọi thứ bắt đầu từ niềm đam mê và sự tình cờ, với một số thay đổi về kết cấu bên trong thiết bị chụp ảnh của mình, Henry đã thu được những bức ảnh ngoài sức tưởng tượng của ông.
Tại Bảo tàng Hermitage ở thành phố St.Petersburg, Henry sử dụng máy ảnh của mình để chụp ngai vàng mà các đời Nga hoàng trị vì, tuy nhiên trong bức ảnh thu được, ông lại thấy hình ảnh của vua Peter Đại đế, người đã từng ngồi trên ngai vàng này. Nghĩa là hình ảnh mà ông chụp được có ghi nhận hình ảnh trong quá khứ.
[caption id="attachment_964983" align="alignnone" width="600"] Bóng một người đàn ông hiện lên mờ mờ trong bức ảnh Silanov chụp một khoảng sân vắng vẻ (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Là trưởng nhóm thám hiểm của khu vực Hopyor, Henry thường đến thám hiểm và chụp ảnh tại khu vực sông Hopyor. Tại đây, ông đã chụp được nhiều bức ảnh quá khứ như: bức ảnh một người lính Czech, vốn xuất hiện tại khu vực này vào những năm 1943, hay bức ảnh về một loại vũ khí được sử dụng tại vùng này thời Chiến tranh Thế giới II.
Trong bộ sưu tập của mình, Henry Silanov đã chụp được những bức ảnh ở các thời điểm khác nhau trong quá khứ, có bức ông chụp được hình ảnh những con khủng long thời cổ đại rất xa xưa. Gần hơn và dễ dàng kiểm chứng nhất là hình ảnh ông chụp một cô gái, thời điểm ông chụp là khi cô đã đứng dậy và di chuyển về phía ông, nhưng trong ảnh thu được lại là hình ảnh khi cô gái còn đang cúi người buộc lại túp lều trại của mình trước đó.
[caption id="attachment_964940" align="alignnone" width="425"] HÌnh ảnh con khủng long hiện lên khá rõ nét trong một bức ảnh chụp trong rừng (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Số lượng những bức ảnh mà Henry chụp được giống như vậy ngày càng tăng, ông đã mở phòng trưng bày gần 100 bức ảnh kỳ lạ về đủ loại sự vật hiện tượng trong quá khứ. Nhiều nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp đã phân tích các bức ảnh của Henry, và kết luận rằng đó là những bức ảnh chân thực chứ không phải sử dụng kỹ xảo. Vậy làm sao ông có thể chụp được những bức ảnh này?
Bí quyết chụp được những bức ảnh độc nhất
Vốn có nền tảng kiến thức về khoa học, lại thêm nhiều năm làm việc với thiết bị địa vật lý, thiết bị chụp ảnh, Henry Silanov đã tiến hành nhiều cải tiến trong các bộ phận của máy ảnh, trong đó có một thay đổi mang lại kết quả bất ngờ cho chính bản thân ông.
[caption id="attachment_964011" align="alignnone" width="424"] Henry Silanov đã tiến hành nhiều cải tiến trong các bộ phận của máy ảnh. (Ảnh: Ann Arbor Area)[/caption]
Thiết bị quang học trong các máy ảnh thông thường ngăn không cho tia cực tím đi qua, Henry muốn đột phá điều này, cho phép máy ảnh có thể ghi lại được những thứ ở ngoài dải quang phổ mà mắt người không nhìn thấy được với niềm tin rằng tần số chụp là yếu tố quyết định tính chân thực của hình ảnh. Ông nung chảy những hạt thạch anh nhỏ để làm kính, rồi đánh bóng thấu kính thu được bằng phương pháp thủ công.
Cuối cùng, ông thu được hệ thống lăng kính cho phép tia cực tím xuyên qua một cách hoàn hảo, trên phim ảnh cũng không còn lớp gelatin lọc tia cực tím. Có thể đây là thay đổi quan trọng nhất giúp ông chụp được những bức ảnh quá khứ.
Với chiếc máy ảnh độc nhất của mình, Henry Silanov ngày càng trở nên nổi tiếng, ông được mời đến Israel để chụp những địa danh linh thiêng, được mời đến Mỹ để giảng bài cho sinh viên.
[caption id="attachment_964951" align="alignnone" width="473"] Phần ngọn của một cái cây trước khi nó bị phạt bởi sấm sét hiện lên mờ mờ trong bức ảnh  (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Khoa học lý giải
Henry Silanov đang sống ở hiện tại nhưng chụp được những bức ảnh quá khứ, điều này gợi ý rằng quá khứ và hiện tại có thể đồng thời tồn tại. Cũng có nghĩa là sự tuần tự về thời gian như khái niệm: hôm qua, hôm nay, ngày mai, chỉ là ảo giác được hình thành trong quan niệm của con người qua quá trình sống, còn thực tế, rất có thể là hôm qua và ngày mai đồng thời tồn tại với hôm nay. Đúng như nhà vật lý học thiên tài Albert Einstein từng nói: “Sự khác biệt giữa quá khứ, hiện tại, và tương lai chỉ là một ảo tưởng dai dẳng đến ngoan cố”.
Cùng với sự phát triển của truyền thông, ngày nay, hiện tượng đột phá thời gian không gian không còn là chuyện quá kỳ lạ với con người. Ngoài những hiện tượng xuyên thời không xảy ra tại những khu vực bí ẩn trên thế giới như Tam Giác Quỷ Bermuda hay Tam Giác Rồng, và nhiều nơi khác trên thế giới, thì còn có rất nhiều hiện tượng kỳ lạ khác cho thấy các không gian và thời gian khác là đồng thời tồn tại, trong đó nổi tiếng nhất có lẽ là thí nghiệm Philadelphia.
[caption id="attachment_964013" align="alignnone" width="559"] Thí nghiệm Philadelphia (Ảnh: Twitter)[/caption]
Năm 1943 Hải quân Mỹ đã tiến hành các thí nghiệm tại vùng biển Philadelphia. Mục tiêu của thí nghiệm là làm một tàu chiến có tên USS Eldridge có thể “tàng hình” hay “dịch chuyển tức thời”. Trong lần thí nghiệm thứ nhất, tàu chiến đã có thể dịch chuyển tức thời, nhưng một số thành viên của đoàn thủy thủ đã bị bệnh. Trong lần thí nghiệm thứ hai, thảm họa đã xảy đến với rất nhiều thành viên trong đoàn thủy thủ, nhiều người chết, nhiều người không còn tỉnh táo như bình thường, do hệ quả của việc dịch chuyển tức thời.
Chi tiết về dự án này đã được giữ bí mật trong một thời gian dài, những người tham gia thí nghiệm bị mất trí nhớ, hoặc không được phép tiết lộ sự tình. Tuy nhiên, một cách rất tình cờ, Al Bielek, người đã được trực tiếp tham gia thí nghiệm có thể hồi phục lại trí nhớ của mình. Al Bielek nói rằng, ông đã không thể nhớ chuyện gì đã xảy ra, mãi cho đến tháng 1 năm 1988 (hơn 40 năm sau đó), khi ông tình cờ xem một bộ phim được dựng trên viễn cảnh thí nghiệm Philadelphia, thì trí nhớ của ông bắt đầu hồi phục. Ông đã quyết định chia sẻ những trải nghiệm của mình.
Những câu chuyện mà Al Bielek kể không chỉ ly kỳ, lôi cuốn, mà còn được kiểm nghiệm thực tế. Nhiều điều ông kể bắt bắt đầu trở thành hiện thực. Al Bielek chia sẻ rằng, ông đã tới tương lai và sống ở đó trong vòng hơn 2 năm, cụ thể: ông sống 6 tuần tại năm 2173, và hai năm 2749 – 2750.
[caption id="attachment_964014" align="alignnone" width="650"] Al Bielek chia sẻ rằng, ông đã tới tương lai. (Ảnh: Techeblog)[/caption]
Al Bielek đã chia sẻ về những thay đổi địa lý trên trái đất mà nay đang trở thành hiện thực, mực nước biển tăng lên khiến bờ biển của Mỹ và Châu Âu rất khác hiện nay, khi đó Florida đã chìm dưới nước, chỉ còn lại một dải đất hẹp, Atlanta, Geogia chỉ còn lại 3 km đất liền. Sông Mississippi đã trở thành một đường thủy nội địa, hồ Great Lakes trở thành một hồ nước rất lớn.
Ông cũng kể lại một số trải nghiệm về cuộc sống vào năm 2749, người dân sống trên mặt đất và cả ở các thành phố trên không. Các thành phố trên không này có thể di động đến các nơi khác nhau trên thế giới.
Những hiện tượng kỳ lạ này đã được nhiều nhà khoa học có thành tựu giải thích, hơn nữa, nhiều người còn đang đầu tư nghiên cứu, chế tạo các cỗ máy có khả năng du h��nh thời gian. Theo giáo sư vật lý học lừng danh Stephen Hawking: nếu vũ trụ hình thành từ vụ nổ lớn thì không thể chỉ tạo một trường thời-không mà chúng ta đang sinh tồn, ông cho rằng có 11 trường thời-không đồng thời tồn tại. Cho đến nay ngày càng có nhiều nhà khoa học đồng tình với quan điểm này, còn có quan điểm cho rằng có 21 trường thời-không đồng thời tồn tại.
[caption id="attachment_965010" align="alignnone" width="624"] Có vô vàn các thời không đồng thời tồn tại, chỉ là mắt thường bị giới hạn và không thể nhìn thấy (Ảnh: bbc.com)[/caption]
Các không gian khác nhau có kết cấu vật chất khác nhau, cũng có tồn tại trường thời gian khác nhau, vậy nên với máy ảnh đặc biệt mà Henry Silanov chế tạo, cho phép tia cực tím truyền qua hệ thống quang học và ghi nhận hình ảnh trên phim, rất có thể việc này đã giúp ông ghi lại được hình ảnh vật thể tồn tại ở không gian khác. Bởi các không gian là đồng thời tồn tại, tại không gian chúng ta thì đang là hiện thực, nhưng có thể tại không giác khác thì thời gian lại là quá khứ hoặc tương lai.
Những hiện tượng siêu thường xảy ra khắp nơi trên thế giới, cùng với những những đột phá khoa học đang dần thay đổi quan niệm của con người, ít nhất thì những hiện tượng như du hành thời gian, không gian, hay chụp ảnh quá khứ, nay không còn quá xa lạ với chúng ta. Hy vọng trong tương lai không xa, những bí ẩn về thời-không sẽ sớm được làm sáng tỏ.
Đường Chính
from Đại Kỷ Nguyên - Feed - https://ift.tt/2zv0l72 via IFTTT
0 notes
beatyroseflower · 7 years ago
Text
Nhà khoa học Nga và chiếc máy ảnh chụp quá khứ, chứng minh sự tồn tại của không gian khác
Một nhà địa vật lý người Nga từng chế tạo ra một thiết bị có khả năng chụp lại các hình ảnh trong quá khứ khiến giới khoa học kinh ngạc và tin tưởng hơn và sự tồn tại của các chiều không gian siêu hình.
Người chúng ta đang nhắc đến là nhà địa chất học kiêm chuyên gia về các thiết bị địa vật lý người Nga, Henry Silanov. Với nền tảng khoa học, đam mê khám phá, và đam mê nhiếp ảnh, đã chụp được những bức ảnh có thể được coi là độc nhất - những bức ảnh quá khứ. Nhờ khả năng này mà ông trở nên nổi tiếng khắp thế giới, được nhiều trường đại học mời giảng dạy, nhiều tổ chức, quốc gia mời hợp tác nghiên cứu.
[caption id=“attachment_964007” align=“alignnone” width=“302”] Nhà địa chất học kiêm chuyên gia về các thiết bị địa vật lý người Nga, Henry Silanov. (Ảnh: PravdaReport)[/caption]
Những bức ảnh kỳ lạ
Mọi thứ bắt đầu từ niềm đam mê và sự tình cờ, với một số thay đổi về kết cấu bên trong thiết bị chụp ảnh của mình, Henry đã thu được những bức ảnh ngoài sức tưởng tượng của ông.
Tại Bảo tàng Hermitage ở thành phố St.Petersburg, Henry sử dụng máy ảnh của mình để chụp ngai vàng mà các đời Nga hoàng trị vì, tuy nhiên trong bức ảnh thu được, ông lại thấy hình ảnh của vua Peter Đại đế, người đã từng ngồi trên ngai vàng này. Nghĩa là hình ảnh mà ông chụp được có ghi nhận hình ảnh trong quá khứ.
[caption id=“attachment_964983” align=“alignnone” width=“600”] Bóng một người đàn ông hiện lên mờ mờ trong bức ảnh Silanov chụp một khoảng sân vắng vẻ (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Là trưởng nhóm thám hiểm của khu vực Hopyor, Henry thường đến thám hiểm và chụp ảnh tại khu vực sông Hopyor. Tại đây, ông đã chụp được nhiều bức ảnh quá khứ như: bức ảnh một người lính Czech, vốn xuất hiện tại khu vực này vào những năm 1943, hay bức ảnh về một loại vũ khí được sử dụng tại vùng này thời Chiến tranh Thế giới II.
Trong bộ sưu tập của mình, Henry Silanov đã chụp được những bức ảnh ở các thời điểm khác nhau trong quá khứ, có bức ông chụp được hình ảnh những con khủng long thời cổ đại rất xa xưa. Gần hơn và dễ dàng kiểm chứng nhất là hình ảnh ông chụp một cô gái, thời điểm ông chụp là khi cô đã đứng dậy và di chuyển về phía ông, nhưng trong ảnh thu được lại là hình ảnh khi cô gái còn đang cúi người buộc lại túp lều trại của mình trước đó.
[caption id=“attachment_964940” align=“alignnone” width=“425”] HÌnh ảnh con khủng long hiện lên khá rõ nét trong một bức ảnh chụp trong rừng (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Số lượng những bức ảnh mà Henry chụp được giống như vậy ngày càng tăng, ông đã mở phòng trưng bày gần 100 bức ảnh kỳ lạ về đủ loại sự vật hiện tượng trong quá khứ. Nhiều nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp đã phân tích các bức ảnh của Henry, và kết luận rằng đó là những bức ảnh chân thực chứ không phải sử dụng kỹ xảo. Vậy làm sao ông có thể chụp được những bức ảnh này?
Bí quyết chụp được những bức ảnh độc nhất
Vốn có nền tảng kiến thức về khoa học, lại thêm nhiều năm làm việc với thiết bị địa vật lý, thiết bị chụp ảnh, Henry Silanov đã tiến hành nhiều cải tiến trong các bộ phận của máy ảnh, trong đó có một thay đổi mang lại kết quả bất ngờ cho chính bản thân ông.
[caption id=“attachment_964011” align=“alignnone” width=“424”]Henry Silanov đã tiến hành nhiều cải tiến trong các bộ phận của máy ảnh. (Ảnh: Ann Arbor Area)[/caption]
Thiết bị quang học trong các máy ảnh thông thường ngăn không cho tia cực tím đi qua, Henry muốn đột phá điều này, cho phép máy ảnh có thể ghi lại được những thứ ở ngoài dải quang phổ mà mắt người không nhìn thấy được với niềm tin rằng tần số chụp là yếu tố quyết định tính chân thực của hình ảnh. Ông nung chảy những hạt thạch anh nhỏ để làm kính, rồi đánh bóng thấu kính thu được bằng phương pháp thủ công.
Cuối cùng, ông thu được hệ thống lăng kính cho phép tia cực tím xuyên qua một cách hoàn hảo, trên phim ảnh cũng không còn lớp gelatin lọc tia cực tím. Có thể đây là thay đổi quan trọng nhất giúp ông chụp được những bức ảnh quá khứ.
Với chiếc máy ảnh độc nhất của mình, Henry Silanov ngày càng trở nên nổi tiếng, ông được mời đến Israel để chụp những địa danh linh thiêng, được mời đến Mỹ để giảng bài cho sinh viên.
[caption id=“attachment_964951” align=“alignnone” width=“473”] Phần ngọn của một cái cây trước khi nó bị phạt bởi sấm sét hiện lên mờ mờ trong bức ảnh  (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Khoa học lý giải
Henry Silanov đang sống ở hiện tại nhưng chụp được những bức ảnh quá khứ, điều này gợi ý rằng quá khứ và hiện tại có thể đồng thời tồn tại. Cũng có nghĩa là sự tuần tự về thời gian như khái niệm: hôm qua, hôm nay, ngày mai, chỉ là ảo giác được hình thành trong quan niệm của con người qua quá trình sống, còn thực tế, rất có thể là hôm qua và ngày mai đồng thời tồn tại với hôm nay. Đúng như nhà vật lý học thiên tài Albert Einstein từng nói: “Sự khác biệt giữa quá khứ, hiện tại, và tương lai chỉ là một ảo tưởng dai dẳng đến ngoan cố.”
Cùng với sự phát triển của truyền thông, ngày nay, hiện tượng đột phá thời gian không gian không còn là chuyện quá kỳ lạ với con người. Ngoài những hiện tượng xuyên thời không xảy ra tại những khu vực bí ẩn trên thế giới như Tác Giác Quỷ Bermuda hay Tam Giác Rồng, và nhiều nơi khác trên thế giới, thì còn có rất nhiều hiện tượng kỳ lạ khác cho thấy các không gian và thời gian khác là đồng thời tồn tại, trong đó nổi tiếng nhất có lẽ là thí nghiệm Philadelphia.
[caption id=“attachment_964013” align=“alignnone” width=“559”]Thí nghiệm Philadelphia (Ảnh: Twitter)[/caption]
Năm 1943 Hải quân Mỹ đã tiến hành các thí nghiệm tại vùng biển Philadelphia. Mục tiêu của thí nghiệm là làm một tàu chiến có tên USS Eldridge có thể “tàng hình” hay “dịch chuyển tức thời”. Trong lần thí nghiệm thứ nhất, tàu chiến đã có thể dịch chuyển tức thời, nhưng một số thành viên của đoàn thủy thủ đã bị bệnh. Trong lần thí nghiệm thứ hai, thảm họa đã xảy đến với rất nhiều thành viên trong đoàn thủy thủ, nhiều người chết, nhiều người không còn tỉnh táo như bình thường, do hệ quả của việc dịch chuyển tức thời.
Chi tiết về dự án này đã được giữ bí mật trong một thời gian dài, những người tham gia thí nghiệm bị mất trí nhớ, hoặc không được phép tiết lộ sự tình. Tuy nhiên, một cách rất tình cờ, Al Bielek, người đã được trực tiếp tham gia thí nghiệm có thể hồi phục lại trí nhớ của mình. Al Bielek nói rằng, ông đã không thể nhớ chuyện gì đã xảy ra, mãi cho đến tháng 1 năm 1988 (hơn 40 năm sau đó), khi ông tình cờ xem một bộ phim được dựng trên viễn cảnh thí nghiệm Philadelphia, thì trí nhớ của ông bắt đầu hồi phục. Ông đã quyết định chia sẻ những trải nghiệm của mình.
Những câu chuyện mà Al Bielek kể không chỉ ly kỳ, lôi cuốn, mà còn được kiểm nghiệm thực tế. Nhiều điều ông kể bắt bắt đầu trở thành hiện thực. Al Bielek chia sẻ rằng, ông đã tới tương lai và sống ở đó trong vòng hơn 2 năm, cụ thể: ông sống 6 tuần tại năm 2173, và hai năm 2749 – 2750.
[caption id=“attachment_964014” align=“alignnone” width=“650”]Al Bielek chia sẻ rằng, ông đã tới tương lai. (Ảnh: Techeblog)[/caption]
Al Bielek đã chia sẻ về những thay đổi địa lý trên trái đất mà nay đang trở thành hiện thực, mực nước biển tăng lên khiến bờ biển của Mỹ và Châu Âu rất khác hiện nay, khi đó Florida đã chìm dưới nước, chỉ còn lại một dải đất hẹp, Atlanta, Geogia chỉ còn lại 3 km đất liền. Sông Mississippi đã trở thành một đường thủy nội địa, hồ Great Lakes trở thành một hồ nước rất lớn.
Ông cũng kể lại một số trải nghiệm về cuộc sống vào năm 2749, người dân sống trên mặt đất và cả ở các thành phố trên không. Các thành phố trên không này có thể di động đến các nơi khác nhau trên thế giới.
Những hiện tượng kỳ lạ này đã được nhiều nhà khoa học có thành tựu giải thích, hơn nữa, nhiều người còn đang đầu tư nghiên cứu, chế tạo các cỗ máy có khả năng du hành thời gian. Theo giáo sư vật lý học lừng danh Stephen Hawking: nếu vũ trụ hình thành từ vụ nổ lớn thì không thể chỉ tạo một trường thời-không mà chúng ta đang sinh tồn, ông cho rằng có 11 trường thời-không đồng thời tồn tại. Cho đến nay ngày càng có nhiều nhà khoa học đồng tình với quan điểm này, còn có quan điểm cho rằng có 21 trường thời-không đồng thời tồn tại.
[caption id=“attachment_965010” align=“alignnone” width=“624”] Có vô vàn các thời không đồng thời tồn tại, chỉ là mắt thường bị giới hạn và không thể nhìn thấy (Ảnh: bbc.com)[/caption]
Các không gian khác nhau có kết cấu vật chất khác nhau, cũng có tồn tại trường thời gian khác nhau, vậy nên với máy ảnh đặc biệt mà Henry Silanov chế tạo, cho phép tia cực tím truyền qua hệ thống quang học và ghi nhận hình ảnh trên phim, rất có thể việc này đã giúp ông ghi lại được hình ảnh vật thể tồn tại ở không gian khác. Bởi các không gian là đồng thời tồn tại, tại không gian chúng ta thì đang là hiện thực, nhưng có thể tại không giác khác thì thời gian lại là quá khứ hoặc tương lai.
Những hiện tượng siêu thường xảy ra khắp nơi trên thế giới, cùng với những những đột phá khoa học đang dần thay đổi quan niệm của con người, ít nhất thì những hiện tượng như du hành thời gian, không gian, hay chụp ảnh quá khứ, nay không còn quá xa lạ với chúng ta. Hy vọng trong tương lai không xa, những bí ẩn về thời-không sẽ sớm được làm sáng tỏ.
Đường Chính
from Đại Kỷ Nguyên - Feed - https://ift.tt/2zv0l72 via https://ift.tt/2zv0l72 https://www.dkn.tv from Đại Kỷ Nguyên https://ift.tt/2Ocl1c1 via IFTTT
0 notes
daikynguyen · 7 years ago
Text
Nhà khoa học Nga và chiếc máy ảnh chụp quá khứ, chứng minh sự tồn tại của không gian khác
Một nhà địa vật lý người Nga từng chế tạo ra một thiết bị có khả năng chụp lại các hình ảnh trong quá khứ khiến giới khoa học kinh ngạc và tin tưởng hơn và sự tồn tại của các chiều không gian siêu hình.
Người chúng ta đang nhắc đến là nhà địa chất học kiêm chuyên gia về các thiết bị địa vật lý người Nga, Henry Silanov. Với nền tảng khoa học, đam mê khám phá, và đam mê nhiếp ảnh, đã chụp được những bức ảnh có thể được coi là độc nhất - những bức ảnh quá khứ. Nhờ khả năng này mà ông trở nên nổi tiếng khắp thế giới, được nhiều trường đại học mời giảng dạy, nhiều tổ chức, quốc gia mời hợp tác nghiên cứu.
[caption id="attachment_964007" align="alignnone" width="302"] Nhà địa chất học kiêm chuyên gia về các thiết bị địa vật lý người Nga, Henry Silanov. (Ảnh: PravdaReport)[/caption]
Những bức ảnh kỳ lạ
Mọi thứ bắt đầu từ niềm đam mê và sự tình cờ, với một số thay đổi về kết cấu bên trong thiết bị chụp ảnh của mình, Henry đã thu được những bức ảnh ngoài sức tưởng tượng của ông.
Tại Bảo tàng Hermitage ở thành phố St.Petersburg, Henry sử dụng máy ảnh của mình để chụp ngai vàng mà các đời Nga hoàng trị vì, tuy nhiên trong bức ảnh thu được, ông lại thấy hình ảnh của vua Peter Đại đế, người đã từng ngồi trên ngai vàng này. Nghĩa là hình ảnh mà ông chụp được có ghi nhận hình ảnh trong quá khứ.
[caption id="attachment_964983" align="alignnone" width="600"] Bóng một người đàn ông hiện lên mờ mờ trong bức ảnh Silanov chụp một khoảng sân vắng vẻ (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Là trưởng nhóm thám hiểm của khu vực Hopyor, Henry thường đến thám hiểm và chụp ảnh tại khu vực sông Hopyor. Tại đây, ông đã chụp được nhiều bức ảnh quá khứ như: bức ảnh một người lính Czech, vốn xuất hiện tại khu vực này vào những năm 1943, hay bức ảnh về một loại vũ khí được sử dụng tại vùng này thời Chiến tranh Thế giới II.
Trong bộ sưu tập của mình, Henry Silanov đã chụp được những bức ảnh ở các thời điểm khác nhau trong quá khứ, có bức ông chụp được hình ảnh những con khủng long thời cổ đại rất xa xưa. Gần hơn và dễ dàng kiểm chứng nhất là hình ảnh ông chụp một cô gái, thời điểm ông chụp là khi cô đã đứng dậy và di chuyển về phía ông, nhưng trong ảnh thu được lại là hình ảnh khi cô gái còn đang cúi người buộc lại túp lều trại của mình trước đó.
[caption id="attachment_964940" align="alignnone" width="425"] HÌnh ảnh con khủng long hiện lên khá rõ nét trong một bức ảnh chụp trong rừng (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Số lượng những bức ảnh mà Henry chụp được giống như vậy ngày càng tăng, ông đã mở phòng trưng bày gần 100 bức ảnh kỳ lạ về đủ loại sự vật hiện tượng trong quá khứ. Nhiều nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp đã phân tích các bức ảnh của Henry, và kết luận rằng đó là những bức ảnh chân thực chứ không phải sử dụng kỹ xảo. Vậy làm sao ông có thể chụp được những bức ảnh này?
Bí quyết chụp được những bức ảnh độc nhất
Vốn có nền tảng kiến thức về khoa học, lại thêm nhiều năm làm việc với thiết bị địa vật lý, thiết bị chụp ảnh, Henry Silanov đã tiến hành nhiều cải tiến trong các bộ phận của máy ảnh, trong đó có một thay đổi mang lại kết quả bất ngờ cho chính bản thân ông.
[caption id="attachment_964011" align="alignnone" width="424"] Henry Silanov đã tiến hành nhiều cải tiến trong các bộ phận của máy ảnh. (Ảnh: Ann Arbor Area)[/caption]
Thiết bị quang học trong các máy ảnh thông thường ngăn không cho tia cực tím đi qua, Henry muốn đột phá điều này, cho phép máy ảnh có thể ghi lại được những thứ ở ngoài dải quang phổ mà mắt người không nhìn thấy được với niềm tin rằng tần số chụp là yếu tố quyết định tính chân thực của hình ảnh. Ông nung chảy những hạt thạch anh nhỏ để làm kính, rồi đánh bóng thấu kính thu được bằng phương pháp thủ công.
Cuối cùng, ông thu được hệ thống lăng kính cho phép tia cực tím xuyên qua một cách hoàn hảo, trên phim ảnh cũng không còn lớp gelatin lọc tia cực tím. Có thể đây là thay đổi quan trọng nhất giúp ông chụp được những bức ảnh quá khứ.
Với chiếc máy ảnh độc nhất của mình, Henry Silanov ngày càng trở nên nổi tiếng, ông được mời đến Israel để chụp những địa danh linh thiêng, được mời đến Mỹ để giảng bài cho sinh viên.
[caption id="attachment_964951" align="alignnone" width="473"] Phần ngọn của một cái cây trước khi nó bị phạt bởi sấm sét hiện lên mờ mờ trong bức ảnh  (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Khoa học lý giải
Henry Silanov đang sống ở hiện tại nhưng chụp được những bức ảnh quá khứ, điều này gợi ý rằng quá khứ và hiện tại có thể đồng thời tồn tại. Cũng có nghĩa là sự tuần tự về thời gian như khái niệm: hôm qua, hôm nay, ngày mai, chỉ là ảo giác được hình thành trong quan niệm của con người qua quá trình sống, còn thực tế, rất có thể là hôm qua và ngày mai đồng thời tồn tại với hôm nay. Đúng như nhà vật lý học thiên tài Albert Einstein từng nói: “Sự khác biệt giữa quá khứ, hiện tại, và tương lai chỉ là một ảo tưởng dai dẳng đến ngoan cố.”
Cùng với sự phát triển của truyền thông, ngày nay, hiện tượng đột phá thời gian không gian không còn là chuyện quá kỳ lạ với con người. Ngoài những hiện tượng xuyên thời không xảy ra tại những khu vực bí ẩn trên thế giới như Tác Giác Quỷ Bermuda hay Tam Giác Rồng, và nhiều nơi khác trên thế giới, thì còn có rất nhiều hiện tượng kỳ lạ khác cho thấy các không gian và thời gian khác là đồng thời tồn tại, trong đó nổi tiếng nhất có lẽ là thí nghiệm Philadelphia.
[caption id="attachment_964013" align="alignnone" width="559"] Thí nghiệm Philadelphia (Ảnh: Twitter)[/caption]
Năm 1943 Hải quân Mỹ đã tiến hành các thí nghiệm tại vùng biển Philadelphia. Mục tiêu của thí nghiệm là làm một tàu chiến có tên USS Eldridge có thể “tàng hình” hay “dịch chuyển tức thời”. Trong lần thí nghiệm thứ nhất, tàu chiến đã có thể dịch chuyển tức thời, nhưng một số thành viên của đoàn thủy thủ đã bị bệnh. Trong lần thí nghiệm thứ hai, thảm họa đã xảy đến với rất nhiều thành viên trong đoàn thủy thủ, nhiều người chết, nhiều người không còn tỉnh táo như bình thường, do hệ quả của việc dịch chuyển tức thời.
Chi tiết về dự án này đã được giữ bí mật trong một thời gian dài, những người tham gia thí nghiệm bị mất trí nhớ, hoặc không được phép tiết lộ sự tình. Tuy nhiên, một cách rất tình cờ, Al Bielek, người đã được trực tiếp tham gia thí nghiệm có thể hồi phục lại trí nhớ của mình. Al Bielek nói rằng, ông đã không thể nhớ chuyện gì đã xảy ra, mãi cho đến tháng 1 năm 1988 (hơn 40 năm sau đó), khi ông tình cờ xem một bộ phim được dựng trên viễn cảnh thí nghiệm Philadelphia, thì trí nhớ của ông bắt đầu hồi phục. Ông đã quyết định chia sẻ những trải nghiệm của mình.
Những câu chuyện mà Al Bielek kể không chỉ ly kỳ, lôi cuốn, mà còn được kiểm nghiệm thực tế. Nhiều điều ông kể bắt bắt đầu trở thành hiện thực. Al Bielek chia sẻ rằng, ông đã tới tương lai và sống ở đó trong vòng hơn 2 năm, cụ thể: ông sống 6 tuần tại năm 2173, và hai năm 2749 – 2750.
[caption id="attachment_964014" align="alignnone" width="650"] Al Bielek chia sẻ rằng, ông đã tới tương lai. (Ảnh: Techeblog)[/caption]
Al Bielek đã chia sẻ về những thay đổi địa lý trên trái đất mà nay đang trở thành hiện thực, mực nước biển tăng lên khiến bờ biển của Mỹ và Châu Âu rất khác hiện nay, khi đó Florida đã chìm dưới nước, chỉ còn lại một dải đất hẹp, Atlanta, Geogia chỉ còn lại 3 km đất liền. Sông Mississippi đã trở thành một đường thủy nội địa, hồ Great Lakes trở thành một hồ nước rất lớn.
Ông cũng kể lại một số trải nghiệm về cuộc sống vào năm 2749, người dân sống trên mặt đất và cả ở các thành phố trên không. Các thành phố trên không này có thể di động đến các nơi khác nhau trên thế giới.
Những hiện tượng kỳ lạ này đã được nhiều nhà khoa học có thành tựu giải thích, hơn nữa, nhiều người còn đang đầu tư nghiên cứu, chế tạo các cỗ máy có khả năng du hành thời gian. Theo giáo sư vật lý học lừng danh Stephen Hawking: nếu vũ trụ hình thành từ vụ nổ lớn thì không thể chỉ tạo một trường thời-không mà chúng ta đang sinh tồn, ông cho rằng có 11 trường thời-không đồng thời tồn tại. Cho đến nay ngày càng có nhiều nhà khoa học đồng tình với quan điểm này, còn có quan điểm cho rằng có 21 trường thời-không đồng thời tồn tại.
[caption id="attachment_965010" align="alignnone" width="624"] Có vô vàn các thời không đồng thời tồn tại, chỉ là mắt thường bị giới hạn và không thể nhìn thấy (Ảnh: bbc.com)[/caption]
Các không gian khác nhau có kết cấu vật chất khác nhau, cũng có tồn tại trường thời gian khác nhau, vậy nên với máy ảnh đặc biệt mà Henry Silanov chế tạo, cho phép tia cực tím truyền qua hệ thống quang học và ghi nhận hình ảnh trên phim, rất có thể việc này đã giúp ông ghi lại được hình ảnh vật thể tồn tại ở không gian khác. Bởi các không gian là đồng thời tồn tại, tại không gian chúng ta thì đang là hiện thực, nhưng có thể tại không giác khác thì thời gian lại là quá khứ hoặc tương lai.
Những hiện tượng siêu thường xảy ra khắp nơi trên thế giới, cùng với những những đột phá khoa học đang dần thay đổi quan niệm của con người, ít nhất thì những hiện tượng như du hành thời gian, không gian, hay chụp ảnh quá khứ, nay không còn quá xa lạ với chúng ta. Hy vọng trong tương lai không xa, những bí ẩn về thời-không sẽ sớm được làm sáng tỏ.
Đường Chính
from Đại Kỷ Nguyên - Feed - https://ift.tt/2zv0l72 via https://ift.tt/2zv0l72 https://www.dkn.tv
0 notes
aradxan · 6 years ago
Photo
Tumblr media
You got bulk mail by Silanov Door with advertising papers in the little town of San Quirico d’Orcia in the Val d’Orcia (In English: "Valley oft he Orcia"), Province of Siena, Tuscany, Italy Some background information: San Quirico d'Orcia is a municipality of about 2,500 inhabitants in the Province of Siena in the Italian region of Tuscany, located about 80 kilometres (50 miles) southeast of Florence and about 35 kilometres (22 miles) southeast of Siena inside the Val d‘Orcia landscape. It is named in honor of Saint Quiricus. Located on the Via Francigena, San Quirico d'Orcia borders the municipalities of Castiglione d'Orcia, Montalcino and Pienza. The settlement was already inhabited by the Etruscans, who were a powerful and wealthy civilization of ancient Italy between 800 and 500 BC. In the 8th century, San Quirico was first mentioned in a document. In the 13th century, it entered under control of Siena. Until the 15th century its town walls were extended and enhanced by the Sienese governers. But after the defeat of the Republic of Siena in 1559, the Florentine family Medici took control of the whole area. In 1677, San Quirico was enfeoffed cardinal Flavia Chigi by Grand Duke Cosimo III de' Medici and after the cardinal’s death, the town was governed by members of the cardinal’s own noble family Zondadari Chigi. The Val d'Orcia, or Valdorcia, is a region of Tuscany, central Italy, which extends from the hills south of Siena to Monte Amiata. Its endless gentle, cultivated rolling hills, which are covered with grain or sunflowers in the summer and vineyards, olive groves, cypresses, beech or chestnut trees all year round alternate with medieval habitations, rural villas and castles boasting impervious towers – all of which is diffused in a tranquilly-isolated nature. This is the scenario that is laid out before the eyes of the visitor to Val d’Orcia. In 2004, the Val d'Orcia was added to the UNESCO list of World Heritage Sites. According to UNESCO the valley is an exceptional exemplar of the way in which a natural setting was redesigned during the Renaissance (in the 14th and 15th centuries), reflecting the ideals of good governance in the Italian city-state. Additionally, these splendid localities were celebrated by the painters of the Sienese School, which flourished between the 13th and 15th centuries. The Val d‘Orcia is often described as the perfect combination of nature and culture, but it is also an ecosystem which bears witness oft he rural population that has cultivated and farmed the ground since the Middle Ages. However, also five-million years of geological history have left their mark on this territory that, today, is abundant in plant and animal species. Even the deposits of lava from volcanoes no longer active – such as Mounts Radicofani and Amiata – have contributed to the delineations and details of the area; the lava, hardened, gave form to those dark stones known as trachytes. The valley is not only traversed by the river Orcia, but also by the rivers Asso, Formone, Vellora and Vivo. Furthermore the historic road Via Francigena and the Roman road Via Cassia pass through valley that covers and area of altogether 61,188 hectare (151,200 acres). Occasionally the landscape is broken by gullies and picturesque towns and villages such as Montalcino, San Quirico, Pienza, Castiglione and Radicofani. In the northwest the Val d’Orcia borders the Crete Senesi landscape while in the northeast it is flanked by the Val di Chiania. Until 1250, the Val d’Orcia was under the rule of the noble family Aldobrandeschi, but subsequently noble families of the nearby town of Siena took control of the valley. They were attracted by the continuous transit of men and commerce along the fundamental pathways Via Francigena and Via Cassia. The most notable of these families was the family Piccolomini, which also provided several popes, among them the famous Pius II. It was him who commissioned to transform the little village of Corsignano into the town of Pienza and hence into a place which he thought is the "ideal town". However, after the mid-1500s, Val d’Orcia became a valuable part of the Grand Duchy of Tuscany and thereby of the Florentine orbit – solely for its agricultural aspect. Thus, it was the family Medici that improved the valley’s infrastructure in the years that followed. Within the Val d'Orcia is a strip of land following the Orcia river that is used as a wine-growing area between the DOCG zones of Brunello di Montalcino and Vino Nobile di Montepulciano. Here the Sangiovese and Trebbiano-based wines are produced under the Orcia Denominazione di origine controllata (DOC) status. The DOC red wine is composed of at least 60 percent Sangiovese with other local varieties, such as Abrusco, permitted to fill in the remainder of the blend. The dry white wine and Vin Santo style DOC wines are composed of at least 50 percent Trebbiano with other local varieties filling out the rest of the blend. All grapes destined for DOC wine production are limited to a maximum harvest yield of 10 tonnes/hectare with the finished wines required to have a minimum alcohol level of at least 12 percent. But the region is also very rich in other high quality local products such as the "Pecorino" cheese of Pienza (a typical cheese made with sheep's milk), the genuine olive oil, saffron, mushrooms, (including truffles), sweet chestnuts, honey and a lot of other specialties. https://flic.kr/p/TFM9dE
0 notes
nunoxaviermoreira · 6 years ago
Photo
Tumblr media
Adventure pool by Silanov A little pond in the red deer park near the city of Stuttgart, Baden-Wuerttemberg, Germany Some background information: The red deer park, that is also known as red deer and wild boar park, is located near Solitude Palace west of the city of Stuttgart. It is a nature reserve and hence, a protected territory. Today the red deer park covers an area of 830.5 hectares (8.305 square kilometres resp. 2052.2 acres). It mainly consists of broadleaf woodland that stretches back to include several more than a 400 years old trees. However, the forest is even older and already existed during the Middle Ages, when it was used as a silvopasture by the local farmers. In the 16th century, the city of Stuttgart suffered from a shortage of water. Hence, in 1566, during the reign of Christoph, Duke of Württemberg, an artificial lake was laid out in the woodland area, the Pfaffensee (in English: "Parson Lake"), which served as a water reservoir for the citizens of Stuttgart. In 1618, after another shortage of water had occurred, a second artificial lake was laid out, the Baerensee (in English: "Bear Lake"). To keep improving the water supply of the city of Stuttgart, three more lakes were laid out in the first half of the 19th century. Already in the 18th century, the forest was utilised by Charles Eugene, Duke of Wuerttemberg, who built nearby Solitude Palace as his summer residence and hunting retreat. In 1768, a maison de plaisance in the shape of a two-storey oval pavilion, the so-called Baerenschloessle, was planned and erected on the Bear Lake by the French architect Philippe de La Guêpière. The building that was situated just three kilometres (less than two miles) away from Solitude Palace, was designed in the ancient Roman style and built from stone. Venetian gondolas were set out on the lake, which Charles Eugene brought along from his tour of Italy in 1767. At the same time, the area around Bear Lake and the new maison de plaisance was made a fallow deer park. After Charles Eugene had died in 1793, both the maison de plaisance and the gondolas on Bear Lake came to rack. But in 1815, the park was even more laid out and utilised by King Frederick I of Wuerttemberg, who stocked it with a livestock of 568 red deer and 138 fallow deer. Certainly, from then on, commoners were not allowed to set foot in the forest. Only against the payment of a fee, they got the permission to traverse the area on three designated forest tracks, while the then hunting grounds of the noble authorities were bounded by fences. The fee had to be paid on the tracks at the access to the park. After Frederick I had died in 1816, his son and successor on the throne of Wuerttemberg, William I, pulled the first Baerenschloessle down in 1817, just to replace it by an even larger octagonal pavilion. The new building was designed in the classical style, including a terrace and a hall that was equipped with hunting trophies and paintings. On its outside, the new Baerenschloessle was originally wainscoted with bark and also decorated with hunting trophies, while zinc glazed bear figures stood on both sides of the pavilion. But Frederick I also enlarged the park and the game reserve. In 1919, after World War I, the collapse of the German empire and also the collapse of the kingdom of Wuerttemberg, the fence around the deer park was removed and the area was made publicly accessible. In 1937, the pavilion became a guest house of the state and the city of Stuttgart, while the park was again fenced in. In 1939, the red deer park, and in 1958, also the wild boar park were declared nature reserves. Today the park belongs to the urban district of Stuttgart-West. It is an unfenced publicly accessible and very popular local recreation area for the residents of the city of Stuttgart with an old tree population, several game preserves, playgrounds and barbecue areas. Furthermore, rather rare tree species grow in this woodland area like checker trees and sorb trees. By the way, the Baerenschloessle has become a nice restaurant catering for day-trippers. Stuttgart is the capital and largest city of the German state of Baden-Württemberg. It is located on the Neckar river in a fertile valley known locally as the "Stuttgart Cauldron." The city’s urban area has a population of more than 609,000 residents, making it the sixth largest city in Germany. However, 2.7 million people live in the city's administrative region and another 5.3 million people in its metropolitan area, making it the fourth largest metropolitan area in Germany. Stuttgart is also a transport junction, and possesses the sixth-largest airport in Germany. Several major companies are headquartered in Stuttgart, including Porsche, Bosch, Mercedes-Benz, Daimler AG and Dinkelacker. Stuttgart is unusual in the scheme of German cities. It is spread across a variety of hills (some of them covered by vineyards), valleys and parks. Stuttgart’s green and hilly appearance often surprises visitors who usually associate the city with its reputation as the "cradle of the automobile". Due to the many jobs the city has to offer, mainly in the car and car component industry, every third inhabitant of Stuttgart has an immigrant background. Stuttgart is often nicknamed the "Swabian metropolis" in reference to its location in the centre of Swabia and the local dialect spoken by the native Swabians. has its etymological roots in the Old High German word Stuotgarten (in English: "stud farm"), because the city was founded in 950 by Duke Liudolf of Swabia to breed warhorses there. https://flic.kr/p/2fKcKv2
0 notes
letyourmindpe14 · 7 years ago
Text
Nhà khoa học Nga và chiếc máy ảnh chụp quá khứ, chứng minh sự tồn tại của không gian khác
Một nhà địa vật lý người Nga từng chế tạo ra một thiết bị có khả năng chụp lại các hình ảnh trong quá khứ khiến giới khoa học kinh ngạc và tin tưởng hơn và sự tồn tại của các chiều không gian siêu hình.
Người chúng ta đang nhắc đến là nhà địa chất học kiêm chuyên gia về các thiết bị địa vật lý người Nga, Henry Silanov. Với nền tảng khoa học, đam mê khám phá, và đam mê nhiếp ảnh, đã chụp được những bức ảnh có thể được coi là độc nhất - những bức ảnh quá khứ. Nhờ khả năng này mà ông trở nên nổi tiếng khắp thế giới, được nhiều trường đại học mời giảng dạy, nhiều tổ chức, quốc gia mời hợp tác nghiên cứu.
[caption id="attachment_964007" align="alignnone" width="302"] Nhà địa chất học kiêm chuyên gia về các thiết bị địa vật lý người Nga, Henry Silanov. (Ảnh: PravdaReport)[/caption]
Những bức ảnh kỳ lạ
Mọi thứ bắt đầu từ niềm đam mê và sự tình cờ, với một số thay đổi về kết cấu bên trong thiết bị chụp ảnh của mình, Henry đã thu được những bức ảnh ngoài sức tưởng tượng của ông.
Tại Bảo tàng Hermitage ở thành phố St.Petersburg, Henry sử dụng máy ảnh của mình để chụp ngai vàng mà các đời Nga hoàng trị vì, tuy nhiên trong bức ảnh thu ��ược, ông lại thấy hình ảnh của vua Peter Đại đế, người đã từng ngồi trên ngai vàng này. Nghĩa là hình ảnh mà ông chụp được có ghi nhận hình ảnh trong quá khứ.
[caption id="attachment_964983" align="alignnone" width="600"] Bóng một người đàn ông hiện lên mờ mờ trong bức ảnh Silanov chụp một khoảng sân vắng vẻ (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Là trưởng nhóm thám hiểm của khu vực Hopyor, Henry thường đến thám hiểm và chụp ảnh tại khu vực sông Hopyor. Tại đây, ông đã chụp được nhiều bức ảnh quá khứ như: bức ảnh một người lính Czech, vốn xuất hiện tại khu vực này vào những năm 1943, hay bức ảnh về một loại vũ khí được sử dụng tại vùng này thời Chiến tranh Thế giới II.
Trong bộ sưu tập của mình, Henry Silanov đã chụp được những bức ảnh ở các thời điểm khác nhau trong quá khứ, có bức ông chụp được hình ảnh những con khủng long thời cổ đại rất xa xưa. Gần hơn và dễ dàng kiểm chứng nhất là hình ảnh ông chụp một cô gái, thời điểm ông chụp là khi cô đã đứng dậy và di chuyển về phía ông, nhưng trong ảnh thu được lại là hình ảnh khi cô gái còn đang cúi người buộc lại túp lều trại của mình trước đó.
[caption id="attachment_964940" align="alignnone" width="425"] HÌnh ảnh con khủng long hiện lên khá rõ nét trong một bức ảnh chụp trong rừng (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Số lượng những bức ảnh mà Henry chụp được giống như vậy ngày càng tăng, ông đã mở phòng trưng bày gần 100 bức ảnh kỳ lạ về đủ loại sự vật hiện tượng trong quá khứ. Nhiều nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp đã phân tích các bức ảnh của Henry, và kết luận rằng đó là những bức ảnh chân thực chứ không phải sử dụng kỹ xảo. Vậy làm sao ông có thể chụp được những bức ảnh này?
Bí quyết chụp được những bức ảnh độc nhất
Vốn có nền tảng kiến thức về khoa học, lại thêm nhiều năm làm việc với thiết bị địa vật lý, thiết bị chụp ảnh, Henry Silanov đã tiến hành nhiều cải tiến trong các bộ phận của máy ảnh, trong đó có một thay đổi mang lại kết quả bất ngờ cho chính bản thân ông.
[caption id="attachment_964011" align="alignnone" width="424"] Henry Silanov đã tiến hành nhiều cải tiến trong các bộ phận của máy ảnh. (Ảnh: Ann Arbor Area)[/caption]
Thiết bị quang học trong các máy ảnh thông thường ngăn không cho tia cực tím đi qua, Henry muốn đột phá điều này, cho phép máy ảnh có thể ghi lại được những thứ ở ngoài dải quang phổ mà mắt người không nhìn thấy được với niềm tin rằng tần số chụp là yếu tố quyết định tính chân thực của hình ảnh. Ông nung chảy những hạt thạch anh nhỏ để làm kính, rồi đánh bóng thấu kính thu được bằng phương pháp thủ công.
Cuối cùng, ông thu được hệ thống lăng kính cho phép tia cực tím xuyên qua một cách hoàn hảo, trên phim ảnh cũng không còn lớp gelatin lọc tia cực tím. Có thể đây là thay đổi quan trọng nhất giúp ông chụp được những bức ảnh quá khứ.
Với chiếc máy ảnh độc nhất của mình, Henry Silanov ngày càng trở nên nổi tiếng, ông được mời đến Israel để chụp những địa danh linh thiêng, được mời đến Mỹ để giảng bài cho sinh viên.
[caption id="attachment_964951" align="alignnone" width="473"] Phần ngọn của một cái cây trước khi nó bị phạt bởi sấm sét hiện lên mờ mờ trong bức ảnh  (Ảnh: Henry Silanov)[/caption]
Khoa học lý giải
Henry Silanov đang sống ở hiện tại nhưng chụp được những bức ảnh quá khứ, điều này gợi ý rằng quá khứ và hiện tại có thể đồng thời tồn tại. Cũng có nghĩa là sự tuần tự về thời gian như khái niệm: hôm qua, hôm nay, ngày mai, chỉ là ảo giác được hình thành trong quan niệm của con người qua quá trình sống, còn thực tế, rất có thể là hôm qua và ngày mai đồng thời tồn tại với hôm nay. Đúng như nhà vật lý học thiên tài Albert Einstein từng nói: “Sự khác biệt giữa quá khứ, hiện tại, và tương lai chỉ là một ảo tưởng dai dẳng đến ngoan cố.”
Cùng với sự phát triển của truyền thông, ngày nay, hiện tượng đột phá thời gian không gian không còn là chuyện quá kỳ lạ với con người. Ngoài những hiện tượng xuyên thời không xảy ra tại những khu vực bí ẩn trên thế giới như Tác Giác Quỷ Bermuda hay Tam Giác Rồng, và nhiều nơi khác trên thế giới, thì còn có rất nhiều hiện tượng kỳ lạ khác cho thấy các không gian và thời gian khác là đồng thời tồn tại, trong đó nổi tiếng nhất có lẽ là thí nghiệm Philadelphia.
[caption id="attachment_964013" align="alignnone" width="559"] Thí nghiệm Philadelphia (Ảnh: Twitter)[/caption]
Năm 1943 Hải quân Mỹ đã tiến hành các thí nghiệm tại vùng biển Philadelphia. Mục tiêu của thí nghiệm là làm một tàu chiến có tên USS Eldridge có thể “tàng hình” hay “dịch chuyển tức thời”. Trong lần thí nghiệm thứ nhất, tàu chiến đã có thể dịch chuyển tức thời, nhưng một số thành viên của đoàn thủy thủ đã bị bệnh. Trong lần thí nghiệm thứ hai, thảm họa đã xảy đến với rất nhiều thành viên trong đoàn thủy thủ, nhiều người chết, nhiều người không còn tỉnh táo như bình thường, do hệ quả của việc dịch chuyển tức thời.
Chi tiết về dự án này đã được giữ bí mật trong một thời gian dài, những người tham gia thí nghiệm bị mất trí nhớ, hoặc không được phép tiết lộ sự tình. Tuy nhiên, một cách rất tình cờ, Al Bielek, người đã được trực tiếp tham gia thí nghiệm có thể hồi phục lại trí nhớ của mình. Al Bielek nói rằng, ông đã không thể nhớ chuyện gì đã xảy ra, mãi cho đến tháng 1 năm 1988 (hơn 40 năm sau đó), khi ông tình cờ xem một bộ phim được dựng trên viễn cảnh thí nghiệm Philadelphia, thì trí nhớ của ông bắt đầu hồi phục. Ông đã quyết định chia sẻ những trải nghiệm của mình.
Những câu chuyện mà Al Bielek kể không chỉ ly kỳ, lôi cuốn, mà còn được kiểm nghiệm thực tế. Nhiều điều ông kể bắt bắt đầu trở thành hiện thực. Al Bielek chia sẻ rằng, ông đã tới tương lai và sống ở đó trong vòng hơn 2 năm, cụ thể: ông sống 6 tuần tại năm 2173, và hai năm 2749 – 2750.
[caption id="attachment_964014" align="alignnone" width="650"] Al Bielek chia sẻ rằng, ông đã tới tương lai. (Ảnh: Techeblog)[/caption]
Al Bielek đã chia sẻ về những thay đổi địa lý trên trái đất mà nay đang trở thành hiện thực, mực nước biển tăng lên khiến bờ biển của Mỹ và Châu Âu rất khác hiện nay, khi đó Florida đã chìm dưới nước, chỉ còn lại một dải đất hẹp, Atlanta, Geogia chỉ còn lại 3 km đất liền. Sông Mississippi đã trở thành một đường thủy nội địa, hồ Great Lakes trở thành một hồ nước rất lớn.
Ông cũng kể lại một số trải nghiệm về cuộc sống vào năm 2749, người dân sống trên mặt đất và cả ở các thành phố trên không. Các thành phố trên không này có thể di động đến các nơi khác nhau trên thế giới.
Những hiện tượng kỳ lạ này đã được nhiều nhà khoa học có thành tựu giải thích, hơn nữa, nhiều người còn đang đầu tư nghiên cứu, chế tạo các cỗ máy có khả năng du hành thời gian. Theo giáo sư vật lý học lừng danh Stephen Hawking: nếu vũ trụ hình thành từ vụ nổ lớn thì không thể chỉ tạo một trường thời-không mà chúng ta đang sinh tồn, ông cho rằng có 11 trường thời-không đồng thời tồn tại. Cho đến nay ngày càng có nhiều nhà khoa học đồng tình với quan điểm này, còn có quan điểm cho rằng có 21 trường thời-không đồng thời tồn tại.
[caption id="attachment_965010" align="alignnone" width="624"] Có vô vàn các thời không đồng thời tồn tại, chỉ là mắt thường bị giới hạn và không thể nhìn thấy (Ảnh: bbc.com)[/caption]
Các không gian khác nhau có kết cấu vật chất khác nhau, cũng có tồn tại trường thời gian khác nhau, vậy nên với máy ảnh đặc biệt mà Henry Silanov chế tạo, cho phép tia cực tím truyền qua hệ thống quang học và ghi nhận hình ảnh trên phim, rất có thể việc này đã giúp ông ghi lại được hình ảnh vật thể tồn tại ở không gian khác. Bởi các không gian là đồng thời tồn tại, tại không gian chúng ta thì đang là hiện thực, nhưng có thể tại không giác khác thì thời gian lại là quá khứ hoặc tương lai.
Những hiện tượng siêu thường xảy ra khắp nơi trên thế giới, cùng với những những đột phá khoa học đang dần thay đổi quan niệm của con người, ít nhất thì những hiện tượng như du hành thời gian, không gian, hay chụp ảnh quá khứ, nay không còn quá xa lạ với chúng ta. Hy vọng trong tương lai không xa, những bí ẩn về thời-không sẽ sớm được làm sáng tỏ.
Đường Chính
from Đại Kỷ Nguyên - Feed - https://ift.tt/2zv0l72 via IFTTT
0 notes
nunoxaviermoreira · 7 years ago
Photo
Tumblr media
Quaint countryside by Silanov Breton landscape with Saint-Hubert in the foreground, the castle chapel of Château de Trévarez stately home and gardens, Saint-Goazec, Brittany, France Some background information: Château de Trévarez is a stately home in the village of Saint-Goazec in the Breton department of Finistère. It was built from 1893 to 1898, replacing a former manor house that dated back to the 16th and 17th centuries. The château is also known as Brittany’s "pink castle" (in French "Château rose", due to the rose brick that was used for its construction. In 1567, King Henry III of France originated the marquisate of Roche, conferring the title to Troilus de Mesgouez, who was an influential adviser at the court of Catherine de' Medici. It is said that he was also her lover. In 1578, he became governor of Morlaix and viceroy of New France, the area in North America colonialised by the French. However, due to his numerous functions, he never inhabited his newly built manor of Trévarez that was meant to become the focal point of his marquisate. Only his niece Anne de Coëtanezre, marquise de La Roche, made it her home. According to her taste, Château de Trévarez was rebuilt in the 17th century. In 1699, a castle chapel was erected at the foot of the hill where the manor is situated now. The chapel was dedicated to Saint Hubertus who is the patron saint of the huntsmen. Just before the beginning of the French Revolution in 1789, Trévarez entered into possession of Louise du Bot de Grégo by heritage, who was the daughter of François Jules du Bot, marquis du Grégo, and the wife of viscount Antoine-Henry d'Amphernet de Pontbellanger. Thanks to her widespread relationships, she managed to prevent the mansion and its estates from lootings at the time of the revolution. In 1845, Francois Louis Monjaret de Kerjégu, a so-called Noble of the Robe, who had become extremely wealthy by banking and arms trade, bought both manor and estates off Louise de Grégo’s son. In 1860, he made plans to convert Château de Trévarez into a more contemporary mansion. However, it was his heir, James de Kerjégu, whose father was baron Samuel de Haber, a rich financial tycoon of German origin, who accomplished the castle’s transformation. Some years after his wife Laura had died in childbirth of his daughter Francoise in 1885, he decided to offer Francoise a very comfortable, modern home. In 1893, he commissioned the architect Walter-André Destailleur to re-edify Château de Trévarez at its present location within the estates. Upon completion in 1898, the stately mansion was equipped with two elevators, hot water on all floors, state-of-the-art bathrooms, central heating and of course electric light in all rooms. So that his guests could always enjoy fresh fruits and vegetable, he established great greenhouses with heating and controllable water. Furthermore, the kitchen was equipped with an electric refrigerator, a rotisserie and four stoves. After James de Kerjégu had died in 1908, it was Francoise, her husband marquis Henri de La Ferronnays and their numerous guests who appreciated the amenities of the château. During the Belle Époque period, 80 servants worked within the castle and opulent receptions for the nobility of all Europe were hosted. In the following decades more and more hunting parties in the forests belonging to the estate were organised by Henri de La Ferronnays, but World War II put a stop to all these activities. In July 1940, Château de Trévarez was confiscated by the German occupation army. The Germans occupied the stately home for about four years, but when the British RAF shelled it in July 1944, it was already abandoned by Hitler’s troops. However, the bombing caused great damage to the building. Both west wing and kitchen were demolished by the bombs while both ball room and guest rooms went up in smoke. When marquis Henri de La Ferronnays died in 1946, the château was in pitiable condition. Until 1968, it was left to rot, but in that year it was bought by the general council of Finistère. A gradual renovation was started then, beginning with the gardens. In 1971, they were re-opened. In 1993, the the restoration of the castle’s roof was completed and subsequently the interior was transformed into a museum displaying the history of Château de Trévarez. The renovation is not finished yet and unfortunately most of the furnishings are lost forever, even so the building provides great insight into the life of the nobility in the first half of the 20th century. Since 2009, both gardens and château are listed as French national historic monuments ((in French: "monuments historique"). https://flic.kr/p/21zpUTN
0 notes