"Là kiểu người an tĩnh, không vồn vã, quen làm việc một mình. Thỉnh thoảng hay quên, không ôm sân hận, tam quan đều có chính kiến. Sống tình cảm hơn bạn nghĩ và cũng lạnh lùng hơn bạn tưởng."
Don't wanna be here? Send us removal request.
Text

“Trên thế giới này, sẽ luôn có một vài khoảnh khắc đặc biệt, không cho phép bạn đa sầu đa cảm. Sự yếu đuối của bạn, sự chới với không một ai giúp đỡ của bạn và cả những oan ức của bạn. Bạn đều phải học cách tự vỗ về và tiếp nhận chúng. Ngoài chính bản thân mình ra, sẽ không có một ai có thể làm điểm tựa cho bạn.”
[Cuộc sống sau này, bạn phải tự mình bước đi]
2K notes
·
View notes
Text
"Một người chân chính mạnh mẽ sẽ không quá quan tâm đến chuyện làm vui lòng đẹp ý người khác. Điều quan trọng nhất là bạn phải nâng cao nội lực của chính mình, chỉ khi chính bạn rèn luyện tốt rồi, mới sẽ có người khác đến gần gũi bạn. Chính mình là cây ngô đồng, phượng hoàng mới đến đậu; chính mình là biển lớn, trăm sông mới tụ hội, như hoa có hương ắt ong bướm tìm đến. Chỉ khi bạn đến được tầng bậc nhất định về hoàn thiện bản thân thì mới có được những quan hệ xã hội tương ứng, mà không phải là ngược lại."
Cho nên, thay vì chạy theo ai đó, thì hãy nỗ lực trở thành người có giá trị với họ. Như vậy, mối quan hệ mới bền chặt.
10 notes
·
View notes
Text
“ Sau tất cả, mọi chuyện lại trở về như cũ, chỉ khác là có thêm một vết thương”
0 notes
Text
Dương Giáng nói : " Mọi mối quan hệ trên đời, đều có qua có lại."
Bạn cho tôi một chiếc kẹo, tôi sẽ đưa cho bạn một chiếc bánh ngọt; bạn dắt tôi cùng đi ngắm trời sao, tôi sẽ đưa bạn đi tắm nắng.
Ngược lại cũng vậy, bạn cảm thấy mấy ngày liền không gặp cũng chẳng sao, vậy thì tôi không gặp trong mấy tháng cũng được, nếu bạn không coi tôi là sự ưu tiên, vậy thì tôi cũng không đặt bạn ở vị trí số một.
Người với người là hai tấm gương phản chiếu cho nhau, bạn đối xử với tôi như thế nào, tôi sẽ đối xử với bạn như vậy.
Thế nên, nếu có một ngày chúng ta cách xa, xin đừng nói rằng tôi đã thay đổi, mà là vì bạn đã trở lên lạnh nhạt rồi.
〔 VV lược dịch | 999 lá thư gửi cho chính mình_Miêu Công Tử 〕
_25.07.2022| anoriana
754 notes
·
View notes
Text
Topic: Những người nhảy lầu t.ự t.ử liệu có hối hận trong khoảnh khắc ở giữa không trung?
“Nếu lúc giữa không trung người đó còn có thời gian để hối hận, thì chứng tỏ người đó đã lựa chọn một độ cao không thể hối hận nữa.”
(Dịch: Nguyễn Đờ Mờ)
90 notes
·
View notes
Text
Khi bạn thay đổi 1 góc nhìn, bạn sẽ thấy thế giới mà bạn đang sống hiện ra dưới 1 thứ ánh sáng khác, và biết đâu nhờ vậy mà quan niệm của bạn về thế giới cũng khác đi.
3 notes
·
View notes
Text
Trên知乎 có một câu hỏi thế này: Khoảnh khắc nào khiến bạn muốn nói ra lời chia tay nhất?
Có câu trả lời của một bạn nữ khiến tôi có ấn tượng rất sâu: "Ngày hôm ấy tôi nhìn thấy một cái cây rất kì lạ, nhưng chẳng còn muốn nói với anh ấy nữa."
Thật ra, quyết định muốn chia tay chỉ là chuyện xảy ra trong một khoảnh khắc mà thôi, nhưng từ yêu tới bất lực, từ việc không có anh không được tới việc tự xót thương lấy bản thân mình, khoảng cách giữa nó, thật sự là vì đã tích luỹ quá nhiều sự thất vọng r.
Trước đây tôi từng xem qua một đoạn văn, nói rằng những con người lúc nào cũng ầm ĩ nói muốn rời đi, đều là những người không thật sự muốn rời đi. Những người thật sự muốn rời đi, là vào một buổi chiều có nắng có gió đẹp đẽ, họ khoác lên mình bộ quần áo rồi ra khỏi cửa, kể từ đó biến mất trong ánh chiều tà của buổi hoàng hôn ấy, không còn quay lại nữa...
Đến một ngày nào đó khi bạn phát hiện ra người con gái bên cạnh bạn trở nên không còn ấu trĩ nữa: Không còn khua chân múa tay kể cho bạn nghe về việc hôm nay đã xảy ra những chuyện mới mẻ gì, không còn kinh ngạc với mỗi một bất ngờ của bạn, không còn la hét bắt bạn phải đi cùng tới một nơi nào đó, không ghen cũng không còn làm trò với bạn, vậy thì rất có thể, cô ấy chuẩn bị rời bỏ bạn rồi.
Hy vọng tất cả những cô gái yêu chân thành, đều có thể gặp được một người con trai có thể yêu chiều bạn, khiến bạn yên tâm quay trở về làm "trẻ nhỏ".

0 notes
Text
Tôi yêu quý bạn, tôi có thể nhận phần thiệt thòi về mình, có thể vô tư đối xử nhiệt tình với bạn. Nhưng không có nghĩa là tôi cho bạn quyền làm tổn thương tôi. Chân thành hay chân tình đều có chân, trong một mối quan hệ, nếu cảm thấy không được trân trọng thì cách tốt nhất là nên bước đi.
Ở độ tuổi này, mọi người đều muốn thanh thản, không ai muốn chuốc phiền phức về mình. Vậy có lí do gì để một người luôn bị phiền phức nhưng không hề thanh thản.
0 notes
Text
Chuyện em trai út
4 giờ sáng tui về tới nhà, chui vào phòng cu em ngủ. Nằm quay lưng bấm điện thoại, hắn nửa tỉnh nửa mơ gọi mẹ, “con nghe thấy tiếng máy bay đi qua, hình như chị Duyên sắp về rồi”. Ủa em, chị đi ô tô mà. Bất ngờ chưa😂

Kể cũng đáng iuu, gọi video 5 lần 7 lượt may ra mới gặp, chị nói vu vơ tính tháng tính ngày.
Vậy đó, mỗi lần tính về quê là phải về ngay, không chắc thì không dám nói trước vì mấy đứa nhỏ nó hóng hớt mỗi ngày. Mà niềm vui của trẻ con thì không lí trí như người lớn. Hồi còn bé, bố đi làm xa, các cô chú đi học đại học, hẹn lúc nào về là đếm từng ngày, có khi còn đi khoe hết đám bạn. Giờ lớn lên lại thành người đi.
Tui nhớ em tui có quyển sổ nhỏ, chép hết ngày sinh của bố mẹ và chị. Em tự làm thiệp tặng mẹ rồi ngại không dám đưa, dấu sâu vào đáy tủ, mãi đến hôm chị dọn đồ mới vô tình nhìn thấy.
Có đợt Noel gửi về quê cho tụi nhỏ một cây thông, trên cây chúng ghi chi chít thiệp điều ước mong ông già Noel sẽ biến thành sự thật: “ước thuộc hết bảng cửu chương”, “Ước có thể bán tranh lấy tiền”, “Ước c Duyên c Huyền về cùng lúc”, “Ước chị về 2 tháng”. T không biết đó có phải là suy nghĩ vu vơ thoáng qua của em nhỏ, nhưng điều này cứ văng vẳng bên t suốt chặng đường t đi. Mình kiên định lựa chọn một công việc có thể về nhà làm 2 tháng, mình cũng chẳng ép em học giỏi, nếu thích chơi cứ chơi, thích vẽ cứ vẽ. Hi vọng sau này e có thể sống một cuộc đời như em mong muốn.
0 notes
Text
" Điều toxic ở tôi là Tôi sẽ im lặng và tạo khoảng cách khi nhìn thấy điều gì đó tôi không thích ở bạn. "
- Somewhere
577 notes
·
View notes
Text
22h22/22/02/2022
Mong rằng a và em mãi mãi yêu thương nhau. Chúc cho bố mẹ, người thân luôn khoẻ mạnh. Chúc cho mọi dự định đều thành toàn!
0 notes
Text
Khoảnh khắc tủi thân nhất ấy hả? Chắc có lẽ vào ngày hôm nay, đầu óc căng cứng, bàn tay không cầm nổi thứ gì và cảm giác luôn phải một mình chống đỡ với cuộc sống.
0 notes
Text
Cuối cùng tôi cũng đã đạt đến cái tuổi mà tôi ngưỡng mộ khi còn bé, thế nhưng tôi lại chẳng có cách nào để trở thành người mà tôi ngưỡng mộ khi ấy cả.
||𝑴𝒆𝒆 𝒅𝒊̣𝒄𝒉|| ☾⋆
🌿 instagram: tolamee_

❗Bản dịch thuộc sở hữu của 𝑴𝒆𝒆. Nếu re-up vui lòng ghi rõ nguồn || 𝑴𝒆𝒆 𝒅𝒊̣𝒄𝒉 || ☾⋆ kèm hashtag #ClaraMee giúp mình nhé! Mee cảm ơn ạ ^^ ♡
896 notes
·
View notes
Video
youtube
Audio // Lời tự sự của Trịnh Công Sơn // Nỗi lòng của tên tuyệt vọng
Tiếng nói thầm kín của một người nhiều khi suốt cuộc đời không thể nào bày tỏ. Có khi bày tỏ được thì cũng là những tiếng nói dở dang. Có người giấu bặt. Tôi chưa hề quên cái hiệu lệnh muôn đời: “Cái ta đáng ghét”. Tuy nhiên trong cuộc sống thường nhật nơi đây ngoài những ngày hét la to đầy nộ khí vẫn có những giây phút lui về muốn thở than. Phải chăng thở than cũng là niềm bí ẩn của con người.
Mỗi đời sống ẩn giấu một định mệnh. Có những định mệnh đời đời là cây kiếm sắc. Một đôi lần trong giấc mơ tôi bừng lên những ánh thép đó. Nhưng tôi biết rõ rằng tôi chỉ là một loài chim nhỏ hót chơi trên đầu những ngọn lau. Không ai muốn mình là kẻ tuyệt vọng. Nhưng tôi tự nguyện làm tên tuyệt vọng. Bởi nhiều khi sớm mai tôi thức dậy không thấy được hoa quả khai sinh trong trái tim người.
Tôi lại biết thêm rằng dù là người chiến thắng hay chiến bại suốt cuộc đời cũng không thể vui chơi. Hạnh phúc đã ngủ yên trong những ngăn kéo của quên lãng.
Tôi không bao giờ nhầm lẫn về sự khổ đau và hạnh phúc. Nhưng tôi thường rơi vào cơn hôn mê trước giấc ngủ. Ở biên giới đó tôi hoảng hốt thấy mình lơ lửng giữa sự sống và cái chết. Những giây phút như thế vồ chụp lấy tôi mỗi đêm. Khi quanh tôi mọi người đã yên ngủ. Và tôi đau đớn nhận ra rằng có lẽ cuộc đời đã cho ta lắm ngày bất hạnh.
Mỗi ngày sống tới mỗi ngày tôi thấy đời sống nhỏ nhắn thêm. Ðời sống thật sự không tiềm ẩn điều gì mới lạ. Có lẽ vì thế vì sự quen mặt mỗi lúc mỗi gần gũi thắm thiết hơn nên tôi càng thấy yêu mến cuộc đời. Như đứa con ngoan không tuyệt tình nổi với rẫy sắn nương khoai nơi có bà mẹ suốt đời mắt không sáng nổi một ngày trẩy hội.
Có những ngày tuyệt vọng cùng cực tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Từ buổi con người sống quá rẻ rúng tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá. Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa. Tôi không muốn khuyến khích sự khổ hạnh nhưng mỗi chúng ta hãy thử sống cùng một lúc vừa kẻ chiến thắng vừa kẻ chiến bại. Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi đời sống để đưa đến những đấu trường.
Tôi đang bắt đầu những ngày học tập mới. Tôi là đứa bé. Tôi là người bạn. Ðôi khi tôi là người tình. Chúng tôi cùng học vẽ lại chân dung của nhân loại. Vẽ lại con tim khối óc. Trên những trang giấy trắng tinh khôi chúng tôi không bao giờ còn thấy bóng dáng của những đường kiếm mưu đồ những vết dao khắc nghiệt. Chúng tôi vẽ những đất đai trên đó đời sống không còn bạo lực.
Như thế với cuộc đời tôi đã ôm một nỗi cuồng si bất tận. Mỗi đêm tôi nhìn trời đất để học về lòng bao dung. Nhìn đường đi của kiến để biết về sự nhẫn nhục. Sông vẫn chảy đời sông. Suối vẫn trôi đời suối. Ðời người cũng để sống và hãy thả trôi đi những tị hiềm.
Chúng ta đã đấu tranh. Ðang đấu tranh. Và có thể còn đấu tranh lâu dài. Nhưng tranh đấu để giành lại quyền sống để làm người chứ không để trở thành anh hùng hay làm người vĩ đại. Cõi người từ khước tước hiệu đó.
Chúng ta đã đấu tranh như một người trẻ tuổi và đã sống mệt mỏi như một kẻ già nua. Tôi đang muốn quên đi những trang triết lý những luận điệu phỉnh phờ. Ở đó có hai con đường. Một con đường dẫn ta về ca tụng sự vinh quang của đời sống. Con đường còn lại dẫn về sự băng hoại.
Nhân loại mỗi ngày đang cố bày biện những tiệm tạp hóa mới. Ðóng thêm nhiều kệ hàng. Người ta bán đủ loại: đói kém chết chóc thù hận nô lệ vong thân…
Những đấng tối cao có lẽ đã ngủ quên cùng với chân lý.
Tôi đã mỏi dần với lòng tin. Chỉ còn lại niềm tin sau cùng. Tin vào niềm tuyệt vọng. Có nghĩa là tin vào chính mình. Tin vào cuộc đời vốn không thể khác.
Và như thế tôi đang yêu thương cuộc đời bằng nỗi lòng của tên tuyệt vọng.
2K notes
·
View notes