Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
ngày loz
lẽ ra mình phải học nhiều hơn. Nhưng mình tới tháng? Vậy có đủ để là lí do không cố gắng nhiều hơn không?
Anh hai với ba cãi nhau. Thấy cũng tội anh hai vì ba luôn la lớn tiếng, luôn mặc định anh hai sai, anh hai không biết tính toán, còn la anh hai trước mặt 2 đứa cháu. Ba sai hơi nhiều, chỉ là mẹ luôn dặn mọi người phải nhường ba, vì ba sẽ không chịu nhường mọi người. Tức nước vỡ bờ.
Cái tốt của tập thể dục là được tập thể dục, cái xấu của tập thể dục là phải gội đầu. Mai tôi sẽ đi một đoạn rồi về gội. Ôi. Có thể nào không gội mà đầu vẫn mát không trời.
Mình còn vẽ nữa, eo mỗi lần vẽ hết hơn 30'. Zui nha, mà cũng tốn thời gian ghê. Mong hoàn thành được challenge hehe.
Đau bụng tới tháng...
Mình sợ khi thấy ba mẹ lo cho mình. Mình sợ vì bản thân không tự lo được cho chính mình. Mình sợ cuộc sống.
Muốn đọc thêm truyện Caitvi, bao nhiêu cũng chẳng đủ thật. Thôi thì ít ra mình cũng bỏ twitter được 1 thời gian, cũng giảm được biết bao nhiêu screentime, không còn phí thời gian vào mấy cuộc cãi vã vô bổ.
Mình cần viết nhiều hơn, mình cần thiền, mình cần làm nhiều thứ. Nếu lần này SAT không như mong đợi thì sẽ rất đáng thất vọng.
0 notes
Text
29/4/2025
Mới đi thi ai eo về. Mục tiêu là 8.5 trở lên nhưng có vẻ là hơi khó, trừ khi one-skill retake.
Lẽ ra cả R và L đều phải 9.0 (vì nó dễ) nhưng L lỡ mấy tầm 2 câu vì nghe không rõ, không quen dạng. Mình nghe academic kiểu part 3 và 4 nhiều hơn 1 và 2 nên 2 bài đầu lại là hai bài mình vấp, không thể ngờ đến luôn. Trăm hay không bằng tay quen thật. Mình cũng hơi đau tai sau khi làm bài nữa. Đến tối vẫn còn nhức, hơi khó chịu. Reading thì dễ quá, thừa thời gian.
Writing làm rất suýt soát, mình đã luyện đề rồi nên không bất ngờ về chuyện này. Nhưng quản lí thời gian vẫn chưa tốt. Task 1 dễ nhưng mất tận 23-24' để hoàn thành. Task 2 theo mình thấy chưa có sự cân bằng giữa hai body nên sợ điểm bị ảnh hưởng. Mình cũng không có thời gian check lại lỗi ngữ pháp nên khá xu.
Speaking thì mình thật sự rất mệt rồi, buồn ngủ mà không được nghỉ ngơi đàng hoàng. Lần này còn trúng đề wild animal, mình làm không hề tốt, cứ nói là mình không chắc hoài, người ta phải gợi để mình trả lời.
Lần này mình tưởng không phát nước, hỏi thì họ vẫn cho một chai nên không sao. Lẽ ra nên đi vệ sinh sớm hơn, 10' cuối giờ thi không được đi huhu.
Nói chung bài thi lần này không phản ảnh đúng năng lực của mình. Mình biết mình có thể làm tốt hơn. Nhưng chính mình cũng nên cố gắng chuẩn bị chu đáo hơn, cẩn trọng hơn. Một bài học đắt tiền.
Kinh nghiệm rút ra:
Phải làm bài Listening full ít nhất 5 đề trước ngày thi chính thức
2. Speaking nên làm trễ hơn một tí để có thời gian ngủ chưa, hoặc nghỉ ở quán cà phê một giấc thật đã để đủ tỉnh táo đi làm bài.
3. Tiếp tục luyện đề Writing và Speaking
4. Phải sống đậm đà hơn, để ý những điều quanh mình hơn để có thể nói nhiều hơn, không để bản thân cứ nói không như vậy.
0 notes
Text
Mình lại là mình rồi.
Một nhà tù luôn có lối thoát, chỉ có mình là không dám bước ra.
0 notes
Text
Mình chẳng biết mình có vô lý không, nên mình muốn viết ra rồi để đây, hôm sau tự đọc lại và đánh giá:
1. Họ hời hợt trong việc rep tin nhắn với mình
2. Ny viết thesis nên bận, không nói gì nên mình không biết họ bận. Nhưng sao việc viết thesis quan trọng như vậy mà không báo trước?
3. Mình tâm sự hay kể chuyện thì không đọc mà gửi ảnh/ video trên fb, ins
4. Mình tạo page đăng tranh họ không nói gì (ôi). Và tranh đầu tiên mình chọn đăng là tranh mình vẽ người ta.
5. Mình bị đau, kể ra thì họ không quan tâm lắm. Mắt lên độ thì nói là lên có 0.5 độ chứ mấy, mình nói là mình thấy đau thì nói ừ do mang kính lệch độ nên đau. Chẳng hiểu nói để làm gì?
0 notes
Text
Tui thấy mệt vì người yêu tui
Tui không khóc nứ nở như xưa được nữa
Tui cứ thấy họ xa cách rồi lạnh nhạt, tui chẳng biết phải nói cái gì
Tui lại quá phụ thuộc vô họ, thực sự để cả tương lai trong tay họ
Tui chẳng biết nói gì nữa, thật
0 notes
Text
14/4/2025
Hôm qua mấy bé 4.5012 đi chơi với mình. Có P, N, Á, UN, AN, lúc sau P về nhưng mấy bé còn lại qua nhà mình nấu ăn và nói chuyện (rất vui). Điểm qua một số điểm đáng nhớ:
UN kể về việc hình như T không thích bé
N kể về crush học lớp 12
Á kể về tình đầu là con gái, và người yêu cũ tệ với mẹ (20/10 chỉ tặng quà cho Á mà không tặng cho mẹ, Á thì rất thương gia đình nên cảm thấy đó là chuyện không thể nào chấp nhận)
Á cũng rất năng nổ hoạt động ngoại khóa, không ngại nói ý kiến của mình khi tham gia nói chuyện vs ban giám hiệu
UN bị bạn bè trên lớp tẩy chay
AN bị ba mẹ la phải về sớm
Mấy đứa nhỏ nói chuyện được với em gái mình
N kêu mặt per nhiều biểu cảm bùn cười
Mấy đứa nhỏ mua bánh kem cho mình keke. Trên bánh ghi chữ Thảo's kids
Mấy đứa kể là không thích thầy T dạy, sợ cô V, thích cô L
Mọi người nói chuyện với nhau rất vui, nói đến không muốn về luôn.
Mình cần phải chú ý hơn đến thái độ của phụ huynh, không phải ai cũng cho con họ đi chơi ở ngoài lâu.
0 notes
Text
3 ngày liên tục rồi, mình không làm việc hiệu quả.
Một phần nhỏ là vì cơ thể mình không khỏe. Đau lưng, đau tai, đau mắt.
Hôm trước mình đi được đến kết luận là phải bỏ Twitter. Nhưng mà, nhưng mà...
Mình cần phải cải thiện về sức khỏe, phải cố gắng hơn
Và phải có mục tiêu rõ ràng hơn. Mình ghét việc phải phụ thuộc vào Quân
0 notes
Text
My relationship with twitter
I’m obsessed with reading fan fics. I’m in this shit for life, I think.
But it’s so bad for my productivity. I want to create more than I consume. That’s it.
So I really need to find a way to use twitter effectively (?).
Stop visiting iheart (she so good at keeping others hooked, and it’s toxic for me)
Twitter should not be the first thing to access in the morning
I need to refrain from using my phone before 9 am
Set an alarm for using twitter
Ideally, use it three times a day. But not more.
Maybe, make it unaccessible on most devices, except for my PC.
I just did the last one for PC. Works like a charm.
0 notes
Text
9/4/2025
Some reflections on my relationship with my coworkers. We’ve been close(r) for 1 year, which I’m really happy about. She’s kind, expressive, resourceful, and honest. At least that what I feel when I’m around her. She also give me many gifts, it’s her love language, she said.
The thing is, I can feel this gap between us. Mainly because I don’t have this gap with other friends I have. I have to guess what she thinks. I can’t actually share my everything. She can be judgmental, my other friends aren’t, and I can brush her remarks off easily, because that’s also what I expect from her, a judgmental person. She goes the extra miles for others, which I appreciate endlessly but also struggle to find a way to reciprocate her kindness. Oh, affection really shouldn’t be a burden, but why does it feel this way?
In the end, I’m more grateful than not. Because this relationship is almost like a bridge to reality for me. I think most of my friendships are not normal, and what I have with her is what ‘normal’ looks like. So I want to learn to maintain it. But it’s still very hard.
Oh to be an adult.
My concentration is shaky. I’m learning many things at the same time, but haven’t gotten the result I want. I know knowledge is a thing, but focus is also important, and this is what I need to sharpen. I need to make a different goal. Not to study as much as I can, but concentrate as much as I can no matter what I’m learning.
0 notes
Text
15/3/2025
Hôm nay là ngày đầu thất nghiệp sau nhiều năm, cảm giác chung là khá vô định, thiếu structure và động lực. Mình cũng mất đi nguồn tài chính và để mình giao lưu xã hội. Nghịch lí thay, công việc này khiến mình mệt mỏi về thể chất lẫn tinh thần, nhưng cũng khiến mình không rơi xuống vực thẳm (cụ thể là nhờ học trò và cơ hội được take care of người khác). Ồ, có lẽ công việc hợp với mình nhất là công việc liên quan đến chăm sóc người khác.
Mình không đến mức là thấy nhẹ nhõm thở phào, nhưng mình của hiện tại cũng không quan tâm đến cách mọi thứ đến thế. Chỉ biết là, nó kết thúc rồi, mở ra chính là tương lai của mình, những sự lựa chọn mới, không còn gì ràng buộc, không còn gì để mình đổ lỗi.
Có vài viễn cảnh lặp đi lặp lại trên đầu mình, à, có vẻ là mình mong có nhiều bạn học sinh quan tâm đến sự biến mất của mình hơn. Nó hơi buồn cười, vì mình luôn không muốn mắc nợ gì ai, nên không còn sợ tơ nào chằn chịt giữa hai bên có lẽ là điều tốt.
Sau lần này, mình cảm thấy biết ơn vô vàng những người bạn đã ở bên mình, cho mình sự tỉnh tảo.
Với hai chị, ôi, có lẽ từ phía mình, nhưng mọi thứ phức tạp hơn một tờ hợp đồng. Lựa chọn gửi dòng tin nhắn nghỉ trong ngày là vào giây phút đó là quyết định của mình, mình muốn chuyện đó xảy ra, mình nhớ những gì đã xảy ra và tin vào một tương lai khác cho bản thân. Mình không biết là duyên hay nợ, nhưng bắt đầu rồi kết thúc, chỉ mong đều đã trả đủ cho nhau.
0 notes
Text
13/2/2025
Mình nghĩ mình là một còn người thích yêu thương và go all out bằng hành động, khổ một nỗi người yêu mình thì không phải như vậy. Và chuyện đó làm mình cảm thấy, không được hiểu? Không được thương? Dù tình cảm của người ta vẫn ở đó, nhưng mình không thấm được.
Mình thật sự struggle với điều này. Mỗi lần đến một dịp đặc biệt, mình thật sự, thật sự rất muốn được tặng một món quà, lớn, nhỏ, gì cũng được. Đã gần 6 năm bên nhau rồi, vì sao người ta vẫn không hiểu điều này nhỉ. Vì sao mình vẫn cần phải nhắc, phải xin, và đã xin rồi thì vẫn không được nhận vậy? Mình cảm thấy nhục và tủi á. Mình ước gì mình không phải trả qua cảm xúc này. Mình cảm thấy mệt.
Mình không biết cách giải quyết, vì người ta không thấy đó là vấn đề, còn mình thì cứ đau đáu về hắn.
Mình chỉ nghĩ là, có một tác nhân lớn trong việc này, đó là mình phụ thuộc vào họ quá nhiều. Cái gì mình cũng cần phải nhờ đến họ, mọi chuyện, tất cả mọi chuyện lớn bé. Nên đến cuối cùng, họ không trân trọng mình. Chuyện này nhập nhằn với chuyện kia, họ cảm thấy họ đã đảm nhận đủ nhiều rồi, không lí nào phải làm thêm, nỗ lực thêm để bày tỏ tình cảm.
Thật, buồn cười quá, giờ chẳng lẽ phải đi bày một người đã bên mình hơn 5 năm cách yêu mình?
Mình không có lòng tự trọng, cũng không có sự tự cường. Nếu cứ mãi thế này, thì có mà chết.
Hôm trước Q mặc định là tương lai mình muốn làm primary caretaker. Không phải là sai, nhưng hai đứa chưa bàn đến việc này. Tự dưng mình thấy mình ở trong một cái lồng mà người ta xây sẵn.
Chắc câu trả lời trước mắt chình là độc lập hơn, tập trung và sử dụng thời gian hiệu quả, sống với định hướng rõ ràng.
0 notes
Text
14/1/2025
Mình đã... back to the normal? (trộm vía)
Mình đi dạy lại và cũng hơi vào guồng, vì hầu hết các lớp mình dạy gần đây đều khá vui.
Lớp thứ 4 zui zẻ, mọi người cũng như hồi khóa trước. Bạn mới vào cũng hòa nhập nhanh.
Lớp thứ 5 hơi fail, phải rút kinh nghiệm
Lớp thứ 6, mình giúp một đứa tìm được kính. Mình thấy cái kính trên bàn lâu rồi, tình cờ nó kể là nó mất kính, mình giỡn kiểu có phải cái này không, không ngờ đúng thật =))) Trước khi ĐVA vào thì không khí lớp zui zẻ, mình cười ẻ với mọi người. Gừa vào thì mình căng hơn, nhưng mình nghĩ lớp cũng... hiểu cho những lúc mình căng thẳng nên mọi người im lặng và nghe bài kĩ. Mình dựt giấy của ĐVA, đoạn đó cũng hơi căng thẳng, sau đó mình nói nó dùng thước cắt lại cho gọn gàng, nó cũng làm, chỉ vậy thôi mà mình thấy hai cô trò cũng không có hiềm khích nữa.
Thứ 7 buổi tối dạy lớp 1 thì tụi nó không làm bài, bắt ra làm, la. Bé Ánh cute, nó có gì kể nấy, mọi người cười nó vẫn kể, mình thấy cute. Phúc thì cố gắng làm bài dù không hiểu. Các bạn còn lại cũng học bài chăm chỉ. Uyển Nhi cố gắng nhiều, thắc mắc gì cũng hỏi.
Lớp 2 thì mọi người nghe mình la, sau đó học lại zui zẻ.
Chủ nhật mình cũng căng, sau đó thì mọi người vui vẻ lại. Mình vẫn hơi khó tính với Nguyên, mình cũng cần kìm lại một chút.
Thứ 2 lớp 1 lần đầu dạy. Bé Nguyên rất zui khi gặp mình, bé Giang cũng z. Lớp học zui ỉa dù 3 thằng con trai hơi lì, nhưng so far cũng communicate được, có bạn em mình. Lớp sôi nổi phát biểu, đứa nào cũng chịu khó nói nhưng vẫn chưa giỏi lắm. Mình vác máy tính đi quanh cho Ý Nhi nghe được bài, mấy thằng nhỏ cũng giúp mình bưng dữ lắm. Mong những tuần sau cũng sẽ như zậy, chỉ cần làm đủ btvn là được.
Thứ 2 lớp 2 gặp lại lớp cũ, mọi người vẫn đáng iu như xưa, bạn mới vào cũng zui zẻ. Mình lại thoải mái, TMI văng tung tóe, và mọi người thì cứ lắng nghe. Có K. không hiểu sao lại vẽ bậy lên tay, đã la nó.
Thứ 3 dạy lớp tối cũng zui zẻ. Bài nhiều hơn dự kiến nên mình tốn thời gian, vẫn là không practice speaking được nhiều. Nhưng lớp có tiến bộ, nhớ kiến thức cũ, quý mấy đứa vãi.
Trưa mình đi ăn với nhóm HSG12. Mọi người đã nỗ lực nhiều. Vì lớp đáng iu (và là bạn của em mình) nên mình đã khao tụi nó đi ăn doooki. Mấy đứa ban đầu còn chưa khớp chứ đoạn sau nói chuyện hài ỉa, mọi người chia sẻ thật, nói tốt về nhiều đứa bạn. Cái sự ngu ngơ của em mình lộ ra, và mấy đứa đều enjoy việc đó, mình biết mọi người cười nhưng mọi người tin tưởng và quý nó, cute. Sau đó thì đi chụp ảnh nè, mình hơi không ngờ là mọi người expect mình sẽ khao, nhưng mình cũng không phiền. Sau đó em mình đòi chụp ảnh lần nữa. Và vì nó là em út nên mình chiều nó tiếp, mấy đứa nhỏ lại chụp hình 2 lần. Mọi người vui như vậy mình cũng vui theo. Em mình cũng nói là nó không ngờ sẽ vui như thế, ít khi nào nó đi chơi mà lúc về không thấy mệt như thế này. Mình biết nhóm không phải là nhóm chơi thân với nhau, nhưng thấy mọi người tự nhiên, vui vẻ như thế này đương nhiên là mình vui rồi.
0 notes
Text
stress vãi
mình ít khi viết về những điều tiêu cực ảnh hưởng lên tâm trạng mình, nhưng lần này mà không viết thì nó cứ lẩn quẩn trong đầu
mình còn đang tới tháng nữa chứ?
Đầu tiên, mình có sai trong câu chuyện. Mình không đi ngủ đàng hoàng, mình thức khuya và không ăn cùng gia đình (cái này cố tình). Mình nên chăm sóc tốt sức khỏe bản thân hơn.
Những ngày gần đây tóc mình không đẹp, mình đoán là do máy sấy, và mình quên bôi hair mask. Nhưng không có nghĩa là ba được quyết định chuyện tóc tai của mình.
Khi ba nhận xét và nói mình thay đổi, mình không cảm thấy biết ơn, không cảm thấy muốn làm theo lời ba. Bởi vì mình mất rất lâu để học được cách yêu bản thân và chấp nhận con người của mình, vì sao ba lại có tư cách bác bỏ thứ mình mất 25 năm để yêu chỉ để chính ba thấy vui? Vậy cảm xúc của mình ở đâu trong câu chuyện này? Và mỗi khi ba nhận xét, mình chỉ nghe thấy lời phán xét của những người ở nhà nội, ba vì thấy họ chê mình mà chê theo.
Mình là một đứa quá khó tính và bướng bỉnh. Mình sẽ không nghe, và cách ba nói chuyện càng khiến mình muốn phản kháng. Ba làm mình tự hỏi vì sao ba lại phải quan tâm? Trước giờ ba luôn không quan tâm mà, sao bây giờ lại khác? Vì sao ba nói chuyện như chưa bao giờ hiểu mình là ai vậy? Vì sao bao chỉ nhìn mọi thứ từ góc nhìn của ba? Vì sao ba nghĩ ba làm vậy thì mình sẽ thay đổi? Không, mình không cảm nhận được chút tình cảm nào từ những lời nhận xét đó, mình chỉ thấy suy nghĩ áp đặt và một chiều thôi.
Chẳng lẽ ôi ba nói đúng quá con đi làm thẳng lại cái tóc cho ba và mọi người vừa lòng, còn con thì nhìn mình trong gương mà tự hỏi vì sao mình lại làm thế này, vì sao mình không được chọn làm thứ mình muốn mỗi sáng mỗi đêm, như mình của thời gian trước?
Tiếp theo, mình làm gì? Tránh mặt ba tiếp (cho khỏe). Mình sẽ nói mẹ buổi sáng mình tự ăn, trưa tầm 12h30 mình về ăn rồi rửa chén. Mình mà gặp ba chắc chỉ có cãi tới mốt. Mình sẽ bắt đầu lau nhà trở lại. Thứ 7 và Chủ nhật tuần này mình sẽ dọn lại phòng dạy + phòng mình. Về việc tập thể dục, mình sẽ đi xe đạp ở ngoài đường, hạn chế tối đa việc tập ở nhà nếu nó đồng nghĩa với việc mình phải chạm mặt người trong gia đình.
0 notes
Text
3/1/2025
Qua năm mới rồi nhưng mình vẫn gõ nhầm 2024 và 2025
Hôm qua mình thức rất khuya để đọc sách. Lẽ ra không nên thức khuya như vậy, vì fic đó thật sự rất dài (160k chữ, tầm 360 trang sách) và mình cũng chỉ muốn đọc những đoạn có H. Lẽ ra mình phải ưu tiên thứ mình muốn làm, thay vì cố rặng đọc từng chữ trong mấy chương đầu như vậy.
Giống như việc mua nấm về nấu teobokki. Khi tính toán kĩ lưỡng và sớm thì mình có thể mua nấm sớm, và thế là mua được với giá rẻ. Cái gì cũng cần nghĩ xa một chút, tính toán kĩ một chút.
Tiết kiệm tiền cho điện thoại và laptop, cũng cần phải làm từ đầu năm. Mỗi tháng bỏ vài triệu vào tài khoản tiết kiệm, đến lúc đó rút ra là được. Không thể nào cứ đại đại càng càng, muốn thì mua được.
Kĩ năng cũng vậy, nếu muốn cuối năm nay giỏi gì thì từ giờ mình phải bắt đầu invest cho cái đấy.
Mình mong bản thân có thể có nhiều thời gian như những ngày vừa qua, và được làm nhiều thật nhiều những gì mình muốn.
Mình mong là có thể giảm lại thời gian lướt T., mọi người cãi nhau trên đó nhiều quá, mà mình thì chỉ muốn hóng fanart.
Mình cũng cần có một sở thích gì đó không liên quan đến máy tính. So far, cái duy nhất mình nghĩ được là viết sổ, hoặc có thể là đi xe đạp. (mai là season's greeting về rồi)
Mình cũng muốn quản lí tiền bạc hiệu quả hơn, cắt giảm những chi phí không cần.
-------------------------------------------------------------------------
Để clear cái đầu thì mình muốn nói một chút về chị P.. Hôm trước mình vừa đọc được review của chị về bộ phim yêu thích của mình. Thật sự, phản ứng của chị rất gay gắt. Chị chỉ ra những điểm phim làm chưa tốt (thuyết phục, nhưng mình cũng hi vọng chị có thể đi vào chi tiết hơn). Mình nhận ra vài điều:
Đừng nghe người mình thích nhận xét về thứ mình thích. Nếu nó không như mong đợi thì sẽ đau lòng lắm á. Đặt biệt là khi đây là C.aitvi, chỗ dựa tinh thần của mình. Mình chỉ cần niềm vui, một động lực để sống, chứ không muốn nghe thêm lời chỉ trích nào nữa.
Có quá nhiều điểm mù. Mình không thể nhận xét sâu sắc được như chị, mình nhận ra mình cần đọc nhiều hơn và mở rộng kiến thức để có được cái nhìn khách quan, đa chiều hơn.
Mình nghĩ là, chị tập trung về mặt writing nhiều hơn mặt hình ảnh. Mình không nhớ hồi đó A.rcane có được khen về cốt truyện nhiều không, nhưng về animation thì khen quá trời là khen luôn, và mình luôn đồng tình với những lời khen đó. Mình cảm thấy nó rất xứng đáng. Mình yêu cái cách team vẽ truyền tải được vô vàng thông điệp thông qua những chi tiết lớn nhỏ, từng biểu cảm và hành động của nhân vật. Những cái đó cũng mang giá trị (rất lớn) mà, vì sao không thể công nhận nỗ lực của team?
E.kko đỉnh thật, lúc xem phần 1 mình mới hiểu E.kko đỉnh như thế nào. Nếu được sinh ra là một Z.aunist, mình muốn được ở trong F.ireflies, thực hiện các mission một cách thật dũng cảm.
Mình nghĩ expectation của chị P. làm cho chị có những nhận xét gay gắt hơn. Nếu chỉ nhìn đây như là một bộ phim để quảng cáo cho game, thì mình thấy nó ổn. Mình không coi nó như một tác phẩm đổi đời, nhưng nó là một tác phẩm đưa mình đến gần với các nhân vật. Mình nghĩ đây cũng là mục tiêu của nhà sản xuất (dù có thể không phải mục tiêu của writer và kì vọng của fan).
Sau cùng, chị P. là một người bình thường. Là mình áp đặt một kì vọng không thực tế lên chị (mong đợi chị là chỗ dựa tinh thần, which is freaking weird). Nên là, chỉ cần điều chỉnh lại expectation là được.
0 notes
Text
Viết sổ RV
Đọc sách: 30' + viết refletion
Học tiếng Nhật (từ vựng/ kanji - dùng app) + Spanish (cơ bản)
Phải dành thời gian cho nghỉ ngơi
Phải yêu Caitvi một cách productive hơn: acc nào cần check mỗi ngày,
Học vẽ: xây dựng thương hiện, tập in ấn và bán
Viết ra goal rõ ràng
31/12/2024
- những gì mình đã làm được trong năm cũ
- lên routine rõ ràng trong ngày (be realistic)
- set goal kĩ
- đưa ra list nonnegotiable + alternative
- học xong speaking part 1. Lên kế hoạch cho việc học speaking kĩ hơn. Thuẹc hiện nghiên cứu về một vấn đề sau đó nói, hoặc vlog giống Marzia
- lên sketch cho lịch. 12 tháng (làm trc 3 tháng đầu
- lưu trữ icloud vào máy
- học sư phạm + ôn kiến thức cũ
0 notes
Text
27/12/2024
Từ hồi nghĩ đến giờ mình khá là productive. Mỗi ngày đều học và học khá nhiều, tối vẫn luyện vẽ và có thời gian chơi cùng Quân.
Hôm nay thì mọi thứ không ổn lắm. Mình không làm gì hiệu quả, cảm thấy có làm cũng không có giá trị lắm. Có thể mình đang rơi vào giai đoạn không cảm nhận được sự thay đổi của bản thân nên mặc định mọi thứ là không có giá trị, có thể.
Vẫn còn vài giờ nữa mới hết ngày, mình muốn hôm nay vẫn phải trôi qua một cách tuyệt vời nhất có thể. Mình không muốn lãng phí thời gian.
Tối nay mình sẽ:
+ Học vẽ => lên kế hoạch cho cuốn lịch
+ Học speaking
+ Học toán
+ Ôn tập lại sư phạm của tối hôm qua
Có bé tên Gia Hân, cháu của một cô (để về hỏi lại mẹ) tới bàn mình chơi khi mình đang ngồi cà phê. Bé khá đáng iu, nhiều năng lượng, mình bày bé vẽ và cho bé mấy con blind box mà hôm giá sinh mình mua. Thấy khá vui, điểm sáng của ngày hôm nay.
0 notes
Text
22/12/2024
Nhật kí cho ngày 22/12
Hôm qua mình với Mun đi ăn trưa. Mun bận việc nên hai đứa ăn hơi trễ, không ăn pizza được. Nên là hai đứa đã ăn lẩu ở Seoul, không quá ngon nhưng vì đi với Mun nên mình thấy vui. Ban đầu Mun còn định rủ T, mà mình nói là hắn đi tui không đi nên cuối cùng chỉ có 2 đứa.
Chiều mình với Phượng đi chơi + chụp hình. Chụp ảnh noel ở quán Cosmos xong thì qua công viên châu Á, cả hai nơi đều đẹp á. Hình không xuất sắc nhưng mình hài lòng. Phượng cũng kể về công việc, đặc biệt nói về mindset khi đi làm, thứ mà một người làm trái ngành thường không có. Mình phải ghi nhớ keyword này
Mấy nay mình bị say trong fanfic (cụ thể là Good touch), nên không làm gì ra hồn cả. Mình cần viết nhiều hơn.
Hôm qua mình đã line và lên màu được một tấm của Satsuki. Xuất sắc thì không, nhưng đây là một trong những tấm đẹp nhất mình vẽ trong những năm gần đây, mình cũng khá hài lòng. Hôm qua mình cũng interact trên twitt, tuy mình trả lời sai, chưa cẩn thận nhưng cũng vui vì đã get out of my shell á.
Mong hôm nay sẽ là một ngày mình làm việc chăm chỉ hehe.
0 notes