11-thang3
11-thang3
năm tháng phai mờ!!
127 posts
Không sợ hãi, dẫu sao tôi cũng chỉ đến thế giới này một lần.
Don't wanna be here? Send us removal request.
11-thang3 · 26 days ago
Text
hối hận lắm ấy, đúng là cái gì quyết định trong tích tắc thì 100% là hối hận. Giờ nằm ở nhà có phải sướng hơn không!!!?
xin phép ngàn lần được rút kinh nghiệm!!
0 notes
11-thang3 · 1 month ago
Text
hối hận khi chia sẻ với người khác, hối hận vì nói rằng tha thiết được đi, hối hận vì đề cập đến số tiền ít ỏi kiếm được, hối hận vì mong ước đi đâu đấy thái quá.
ba thứ từ bây giờ mình sẽ không biểu hiện ra:
- nơi mình muốn đến.
- việc có thể dùng số tiền ít ỏi kiếm được.
- chia sẻ với người khác về điểu mà mình có thể nhận được (và có lẽ họ thì không)
không cần sau này, bây giờ đôi lúc nghĩ lại đã thấy mình ngốc lắm rồi.
sao dạo này hối hận nhiều thứ quá. có thể làm cái gì đó được không? ( không hiểu!!)
0 notes
11-thang3 · 1 month ago
Text
Chắc chắn là ông trời đang bảo vệ bạn.
0 notes
11-thang3 · 1 month ago
Text
hmm nhớ mẹ nhớ nhà nhớ lúc ôn thi ở nhà cậu mự, nhớ cái cảm giác gì đấy mà không nói được thành lời.
0 notes
11-thang3 · 2 months ago
Text
Tumblr media
Người ta đi một vòng lớn cuối cùng sẽ trở về khờ dại trong giấc mơ gặp cha mẹ mình. Một đời sương giăng ẩm thấp là vậy, cuộc sống dẫu sẽ trở lại tươi đẹp vào một ngày, nào đó.
— AN TRƯƠNG
114 notes · View notes
11-thang3 · 3 months ago
Text
21:23 18/3/25 trời lạnh
Dạo này mình thấy tâm hồn bản thân chỉ hợp ở một mình, mình không đủ năng lượng để kết nối với một ai, kể cả những người bạn cũ. Mình cảm thấy mình đang bắt đầu bước vào tuổi 20, cái tuổi mà người ta cho rằng là “ đại lộ của những giấc mơ tan vỡ”. Mình nghĩ mình sắp phải bước đến con đường giăng đầy sương mù như bao người, và đương nhiên mình cũng sẽ không phải ngoại lệ.
Bởi vậy mà mình cũng cần phải ngồi lại với bản thân một lúc, muốn được yên tĩnh, muốn tâm hồn mình được bình yên. Muốn được an ủi bản thân rằng mình sẽ làm được thôi, mọi thứ cuối cùng sẽ khiến mình nhẹ lòng thôi. Mình sẽ tìm được cảm giác mình thứ mà mình luôn tưởng tượng thôi.
Mình không mong mình cứ trải qua cái vòng luẩn quẩn vui buồn mà bản thân tự tạo ra cho chính mình. Mình muốn sống như cách mà mình mong muốn, mình muốn được sống theo cái cách mà mình luôn tưởng tượng bản thân sẽ. Rồi sẽ có giây phút nào đó mình nắm được nó. Mình sẽ nhận thức được rằng mình hạnh phúc thế nào, mình sẽ biết rằng hỷ nộ ái ố mà đôi lúc mình nghĩ đến kỳ diệu như thế nào trong cuộc đời của mình. “Chưa sẵn sàng” hay “chưa đến lúc” không phải là thứ mà mình trói buộc cuộc sống của mình.
Mình sẽ nhẹ lòng thôi.
0 notes
11-thang3 · 4 months ago
Text
Cho mình về nhà đi mình chưa sẵn sàng làm bất cứ điều gì hết.
1 note · View note
11-thang3 · 4 months ago
Text
trời mưa nhỏ, 00:52 CN ngày 23 tháng 12 2025
Hôm nay mình đi bonding clb. Có lẽ mọi thứ tốt hơn một chút, cũng có lẽ vì từ ban đầu mình đã đặt hy vọng quá thấp. Mức độ hài lòng cho hôm nay là: 75%
25% còn lại phần lớn đều do tâm trí, trái tim, cảm xúc của mình.
Tại sao vui vẫn nhớ nhà, bộn rộn cũng nhớ nhà, mệt mỏi đương nhiên sẽ nhớ nhà, cô đơn cũng rất nhớ nhà. Trong cả cuộc đời của mình, chỉ có một chữ ‘nhà’ mới làm mình cảm thấy dễ chịu, cũng chính có ‘nhà’ sẽ giúp mình vượt qua khoảng đen trong cuộc đời.
0 notes
11-thang3 · 4 months ago
Text
Có bốn kiểu người mà mình rất ngưỡng mộ:
1. Người vừa đặt lưng xuống giường đã có thể đi vào giấc ngủ.
2. Người có thể bỏ qua suy nghĩ tiêu cực, luôn lạc quan, kiên định với giấc mơ của mình, gạt bỏ tất cả mọi thứ cản trở tâm trí bản thân.
3. Người không bao giờ bận tâm đến việc mình liệu có phải trải qua cảm giác cô đơn hay không.
4. Người gặp được chân mệnh thiên tử của đời mình trong lần yêu đầu tiên.
Vì mình không tin tưởng vào số mệnh, không tin tưởng chính mình, cũng không tin tưởng vào duyên phận của bản thân.
0 notes
11-thang3 · 4 months ago
Text
Hy vọng chuyến đi ngày mai được 60% vui vẻ.
(Bonding clb )
0 notes
11-thang3 · 4 months ago
Text
Dạo này ý định sẽ viết một cái gì đó, về mọi thứ trong cuộc sống của mình gần đây, và cũng vì muốn trải lòng một chút để tâm trạng nhẹ nhàng hơn, để đặt mấy cái tiêu cực xuống. Cuộc sống của mình sắp tới chắc sẽ bận rộn hơn, cũng mong sẽ vơi bớt cảm giác cô đơn và nhớ nhà. Nhưng cũng không biết nữa. Có lẽ là hơn khó vì dù sao lúc đi ngủ cũng không phải là trên chiếc giường ở nhà.
Hai điều mà dạo này mình hay tự hỏi nhất: *sao mình lại càng ngày càng xấu vậy?,*bao giờ mới được về nhà?
Trời nhiều mây, 22:29 ngày 20 tháng 2.
0 notes
11-thang3 · 4 months ago
Text
00:00 18 tháng 2 năm 2025
mình mệt vì không thể đi vào giấc ngủ, mình mệt vì không thể ngủ ngon, mình mệt vì cách mọi người xung quanh mình sống, mình mệt vì chợt nhận ra mình đang ở một nơi khác mà không phải nhà, mình mệt vì một mớ hỗn độn mà mình tự tạo ra. Mình liệu có được bù đắp không.
Gần 3 tiếng đồng hồ nhưng lại không thể chợp mắt. Cuộc sống của mình bị làm sao vậy?
0 notes
11-thang3 · 4 months ago
Text
Nếu có một ngày con không còn bố mẹ trên đời nữa, thì cũng chính là ngày mà con sẽ không còn thuộc về bất cứ nơi nào nữa, trái tim con sẽ mãi mãi cảm thấy trống rỗng, mãi mãi không có cảm giác an toàn, nỗi đau của con sẽ không bao giờ có thể lành lại, con sẽ cảm thấy tâm hồn mình kiệt quệ, cô đơn hoàn toàn cho đến lúc, một ngày nào đó sau này khi con gặp lại bố mẹ một lần nữa.. Có lẽ lúc đó trái tim con sẽ giống như chưa từng bị tổn thương.
trời lạnh, ngày 10 tháng 2 năm 2025.
0 notes
11-thang3 · 5 months ago
Text
Lạnh quá, muốn về nhàaaa
0 notes
11-thang3 · 5 months ago
Text
Nhớ nhà nhiều quá !!!
0 notes
11-thang3 · 5 months ago
Text
Nhớ nhà quá, sao nhớ nhà quá vậy nè 😿
0 notes
11-thang3 · 5 months ago
Text
Năm mười bảy tuổi cũng không nghĩ có ngày mình lại nóng vội muốn về nhà lúc đã lên thành phố như vậy. Khi kì nghỉ còn chưa kết thúc đã nghĩ xem còn bao lâu nữa thì lại được quay về nhà.
0 notes