Tumgik
ancumberbatch · 7 years
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
| hà nội chiều 30 Tết
518 notes · View notes
ancumberbatch · 7 years
Text
Ám ảnh đói nghèo
Nếu Nhật mất 30 năm để duy tân, thì Việt Nam, sau hơn 40 năm vẫn còn loanh quanh trong cái vòng lẫn quẫn của đói và nghèo.
Gần nhà có cái chợ chồm hổm, đăng biển rõ ràng là cấm tụ tập buôn bán, nhưng cứ tầm sáng, năm chị cầm cái mẹt bán vài bó rau, hai ba con cá, năm chị khác thấy năm chị này bán được, bèn kiếm cái gì đó bán chung. Người ta ra dẹp, các chị la làng trật tự đánh dân, các chị nghèo thế rồi, có cái chỗ bán hàng cũng bị giành mất. Mẹ nó, cái nghèo của chị làm mù con mắt, hay chị không biết đọc chữ? Cái lề đường đi bộ, năm bảy người bày đồ lạc-xoong ra bán chính quyền tới tịch thu vì lấn chiếm lòng lề đường, các anh chị gào thét lên là nghèo tới mức ra đây ngồi bán cũng không được yên thân. Mẹ nó, cái nghèo của anh chị lớn hơn cái vỉa hè.
Xe ôm cũ đánh xe ôm mới, trong muôn ngàn lý do, cũng vinh nhiều nhất vào lý do nghèo, không có tiền… nghèo mà còn côn đồ, thích bạo lực, vậy nghèo đúng rồi, sai trái gì nữa mà than.
Thậm chí lên mạng, thấy quảng cáo về tiệm đồ ăn đồ uống mà cứ tưởng đang còn trong trận đói bốn lăm, “ăn cành hông” “no tức bụng với giá hạt dẻ”… tuyệt nhiên đách thấy ghi về hương vị ẩm thực hay những điểm gì đặc biệt của món ăn được đề cập.
Tumblr media
Rồi đến cả việc đi chơi, đứa này đi bảy triệu thì phải có đứa đi sáu triệu chín, rồi viết bài chỉ cách luồn lách vé, đi chỗ nào rẻ, ăn ở đâu ít tốn tiền. Tuyệt nhiên cũng đách thấy nói về lịch sử, văn hoá, cảm thụ đất nước hay con người nơi đến ra sao. Ngoài cái việc đi làm sao cho rẻ.
Di căn của cái ám ảnh đói nghèo từ thời hậu chiến đến giờ, dù muốn chối bỏ cũng không được. Vì lo sợ đói nghèo, nên cứ tranh thủ chụp giựt được cái gì thì chụp giựt, tranh được cái gì thì cố tranh, bất kể thứ đó có thuộc về mình hay không. Thậm chí, cái thói buôn bán gian thương, khách Tây thì phải bán giá mắc hơn vì tụi nó giàu hơn mình cũng là vì nghĩ mình nghèo hơn mà ra. Từ cái ám ảnh đói nghèo đó, hình thành nên lớp lớp thế hệ mang đủ tật xấu, từ tham nhũng, khôn lỏi, lọc lừa, ganh tỵ… dẫn đến hàng trăm ngàn tệ nạn. Khi đụng đến, lại cứ cái bài “vì nghèo” mà kêu ca.
Nếu cứ còn lấy cái nghèo ra làm khiên để sai trái, thì chắc chắn không bao giờ thoát nghèo. Thì ra, ngoài kia có một đám đông không nghèo trong vật chất, mà nghèo về nhận thức và nhân cách. Nghèo đó, khó thoát hơn…
[Nguyễn Ngọc Thạch]
167 notes · View notes
ancumberbatch · 7 years
Audio
i sang a song with the rain. 
311 notes · View notes
ancumberbatch · 7 years
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Last friday with 💎💎💎💎💎 Động lực lết xác 4 ngày đầu tuần chính là lũ occho này Là đi lượn lờ chục cây số để hít mùi Thuốc lá thăng long Là mò mẫm mấy trăm mét để tìm cho bằng được cháo sườn sụn phố … Quên mn tên r ._. Là lượn cả tỉ cái cầu Hn Là nhà ma Kim Mã, là Hồ Tây, là đường Thanh niên lúc hơn 12h Là trò ngồi ngược sau xe , hò hét và vươn người giữa xa lộ vun vút gió… Là kem , là bánh mì chảo , là cả tỉ món ăn mà cả bọn vẫn chưa khám phá hết❤️ Đặc quyền của tuổi trẻ , là được rong chơi không đầu không cuối mà ! Photoby:ancubobe &thuymikimi
2 notes · View notes
ancumberbatch · 7 years
Link
Hà Nội sang tháng tư , nó cứ đành hanh với thứ thời tiết khó chiều 
Hà Nội mưa
Hà Nội để lại một nỗi niềm đơn côi chẳng thể mô tả 
Hà Nội đang vui hay đang buồn ? 
1 note · View note
ancumberbatch · 7 years
Text
anh thương em như một hạt vừng
nếu được chọn một từ tiếng Việt để khắp thế giới đều hiểu mà không cần dịch, tôi sẽ chọn chữ “thương”.
chẳng cần dịch, chẳng dịch được mà cũng chẳng ai không hiểu được chữ này, mà cũng chẳng ai ôm được hết chữ này. Phát âm lên đã thấy đựng trong lòng cả một cái gì hơn cả tình yêu, hơn cả triệu lời. Tôi đã thấy những người tôi thương nói thương tôi bằng ánh mắt.
một từ nhẹ mà sâu như thế, có ai nỡ lòng hờ hững nói ra?
395 notes · View notes
ancumberbatch · 8 years
Text
Mấy năm rồi vậy mà cứ vào thời gian này là tôi lại vậy. Hoang mang và chống chếnh. Tôi lớn rồi, có rất nhiều lo toan đan xen cả vào nỗi nhớ về cậu, nhiều lắm, nhiều đến nỗi bóp nghẹn cả nụ cười của tôi. Hình như đã lâu lắm rồi tôi không thấy vui, mà có lẽ tôi đã quên mất cảm giác đó rồi, rõ ràng đây không nên là suy nghĩ của một người trẻ như tôi, phải không ?!
Có những lúc bế tắc đến phát điên, tôi chỉ ước mình có thể khóc cho thỏa lòng mình. vậy mà không được. Tôi không cho phép bản thân mình yếu đuối. Lúc nào tôi cũng tự nhắc nhớ tôi chỉ có một mình, có gục ngã, có vùng vẫy, có đớn đau thì chỉ tự biến mình thành một kẻ thất bại hơn thôi. Tôi biết vẫn có những yêu thương, những quan tâm đợi chờ tôi, sẵn sàng ủi an tôi, nhưng tôi đã không còn đủ niềm tin để ai bước vào thế giới của mình nữa. Huống hồ, tất cả những ai ở gần tôi đều sẽ không có kết quả tốt, thôi thì đã quen uống lấy sự cô đơn của bản thân như một thói quen thường nhật, hà cớ gì lại tìm kiếm một sự đổi thay, phải không ? Vốn dĩ cô đơn chưa từng là điều đáng sợ, đáng sợ nhất chính là lòng người. Càng đối diện với cuộc đời, tôi lại càng tiếc nuối những buổi tối cùng cậu ngồi uống rượu và nói về những hoài bão của chúng ta, những ngày có thể khóc có thể cười mặc cho xung quanh có điều gì đổi dời, tôi bây giờ, cả uống say cũng không dám, say rồi sẽ cảm thấy rất bi ai, rất đau khổ, rất muốn quay lại ngày xưa để trao lại cho cậu cái quyền được sống.
Cậu nói xem,tôi phải làm gì đây ? Lần đầu tiên trong đời, tôi sợ mình sẽ quyết định sai, tôi đã đổ công đổ sức vào rất nhiều, tôi quyết lấy lại tất cả những gì thuộc về tôi, thế nhưng, lòng tôi cứ thấy bất an, vãi cả bánh bèo xuất thần vào những giây phút trọng đại =)))) Ngày nào tôi cũng hô vang khẩu hiệu mình làm được mình làm được xong tự thấy mình ngu rồi tự im =)))) 
Mà cậu này, ngoài trời mưa rồi nên chiều nay tôi không phải đi gặp khách, chắc giờ tôi ngủ, không viết nữa đâu. :)))
À, gần đến Giáng Sinh rồi đó. Năm đầu tiên mà tôi không hề háo hức nhảy nhót loạn xạ đòi quà đòi cáp, chắc mọi người rất yên vui. =)))
38 notes · View notes
ancumberbatch · 8 years
Quote
- Khi đối xử tốt với ai đó trong 1 thời gian dài, dần dần người ta sẽ coi đó là lẽ đương nhiên, và chẳng coi bạn ra cái đéo gì …
(via cuangangbuong)
42 notes · View notes
ancumberbatch · 8 years
Text
Mệt mỏi với c/s quay vòng và đầu óc mòng mòng 
Con đường nào ta đi ?
0 notes
ancumberbatch · 8 years
Photo
Tumblr media
So với việc giục tôi đi ngủ sớm thì tôi lại rất thích người có thể thức đêm cùng tôi, đây là đạo lý vô cùng đơn giản, ai cũng có thể quan tâm đến tôi, suy nghĩ cho tôi. Nhưng có rất ít người có thể tự nguyện từ bỏ nguyên tắc của mình để chiều theo ý tôi.
{Mạc Y Phi dịch}
2K notes · View notes
ancumberbatch · 8 years
Photo
Tumblr media
Chưa kịp hít hà cái hương thu yêu dấu thì đã đông cmnr. Thu Hà Nội càng ngày càng chỉ như khoảnh khắc, ngắn ngủi bất chợt và thật khó kiếm tìm.  Tình yêu cũng vậy ?
13 notes · View notes
ancumberbatch · 8 years
Photo
Tumblr media
Tôi không dám nghỉ ngơi, bởi vì tôi không có tiền tiết kiệm gửi ngân hàng. Tôi không dám than mệt vì tôi không có thành tích gì. Tôi không dám lười biếng vì tôi còn muốn tồn tại. Tôi có thể buông bỏ những lựa chọn, nhưng lại không thể lựa chọn buông xuôi. Cho nên kiên cường phấn đấu chính là lựa chọn duy nhất của tôi.
{Mạc Y Phi dịch}
1K notes · View notes
ancumberbatch · 8 years
Photo
Tumblr media
Hiện tại tôi không oán trách ai, không cười nhạo ai, cũng không hâm mộ ai. Dưới ánh mặt trời chói chang, chạy trốn trong cơn mưa gió, tự vẽ nên giấc mộng của mình, tự đi con đường của mình. Mọi chuyện đều tốt, thật sự đều rất tốt.
{Mạc Y Phi dịch}
981 notes · View notes
ancumberbatch · 8 years
Quote
giá mà cứ vùi đầu vào tumblr mãi được thì thật tốt. Chúng ta cứ làm những người lạ mặt như vậy cũng tốt, cho dù có tâm sự với nhau bao nhiêu thì khi đi lướt qua nhau trên phố đông người cũng không bị nhận ra. Phần yếu ớt nhất của ta cứ an toàn ở lại tumblr là được rồi.
(via catarina-and-pavel)
219 notes · View notes
ancumberbatch · 8 years
Text
Nếu đã không muốn thì hãy nói ngay từ đầu 
Đừng để tôi tốn thời gian và cảm xúc của mình cho những thứ chết tiệt của bạn
1 note · View note
ancumberbatch · 8 years
Link
Bật khóc :’( thực sự ngày hôm nay rất mệt mỏi 
1 note · View note
ancumberbatch · 8 years
Text
Đừng nhá
Sao mọi thứ lại trống rỗng thế này :’(
0 notes