Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
Tạm biệt 2022
Năm qua thật sự là một năm không dễ dàng.
Từ cuối năm trước mình bắt đầu một hành trình thử thách hơn nếu mình chọn ở lại Việt Nam. Mình đến Berlin một mình, bắt đầu cuộc sống hoàn toàn một mình với một động lực duy nhất là trở thành một Art Director ngày ngày được làm công việc mình yêu thích.
Nhà mình phá sản, mẹ không còn công việc ổn định, phải bán nhà. 29 Tết âm năm ngoái mình phải gọi điện về xin tiền dù mình không hề muốn chút nào. Trải qua nhiều chuyện mà chỉ có một mình, cũng không dễ dàng chia sẻ với ai. Lúc một chuyện dần ổn hơn thì bà ngoại mất. Đây có lẽ là chuyện khiến mình thấy hối tiếc nhất. Mình chưa bao giờ thấy hối tiếc vì chuyện gì cả, vì lúc mình muốn làm gì thì mình đều chọn làm mà ko nghĩ ngợi nhiều, mình cũng biết ai cũng sẽ phải lựa chọn, điều quan trọng không phải là lựa chọn gì mà là mình sống thế nào với lựa chọn đó. Mình chọn không quay về Vn thăm gia đình vì mình nghĩ còn có mấy tháng nữa mình sẽ tốt nghiệp, nếu may mắn có việc làm ngay mình còn có thể mang nhiều quà về cho cả nhà. Nhưng mình lại quên mất với một vài người, mấy tháng lại là quá dài. Năm nay mình đã phải chuyển nơi ở liên tục vì đi thực tập, phải tập cách nói lời tạm biệt rất nhiều, rất nhiều lần. Cũng có khi chưa kịp nói tạm biệt thì đã phải rời đi. Cho nên mình càng biết rằng có thể bất kì lần gặp nào cũng sẽ có thể trở thành lần gặp cuối cùng. Nhưng dù có học được, thì chưa bao giờ mọi chuyện dễ dàng hơn.
Mình không biết một người có thể hi sinh bao nhiêu cho sự nghiệp. Mình biết mình rất thích, rất yêu ngành quảng cáo. Nhưng nếu sau này có thành công bao nhiêu, mình biết rằng thành công đó sẽ không là thứ đáng mơ ước hay ngưỡng mộ mà là đánh đổi rất lớn.
8 notes
·
View notes
Text
Dạo gần đây,
Mình bắt đầu đi học ở MAS.
Lần đầu tiên trong cuộc đời mình phải thừa nhận là mình đang ngờ vực bản thân.
Mình không biết từ lúc nào mình bắt đầu đặt kì vọng của người khác vào danh sách những thứ mình cần lưu tâm. Mình vốn là người nói không với việc so sánh bản thân nhưng lại tự dưng bật ra lời nói là mình muốn đạt được giải thưởng. Mình vẫn vui khi tìm được idea mới, khi học được những thứ hay ho, khi được tạo ra những điều khiến mình hạnh phúc. Nhưng ngày càng nhiều hơn, mình cũng cảm thấy như bị bóp nghẹt. Mình có stress thật nhưng hơn cả điều đó, mình sợ rằng về lâu dài mình không hạnh phúc với con đường này nữa.
Một mặt, áp lực là động lực, một mặt mình lại sợ mình để nó lấn át niềm hạnh phúc đơn giản nhất khi mình bắt đầu con đường này. Mình không nói được gì với ai. Mỗi lúc mình đi đến tận cùng của thất vọng rồi, mình chỉ có thể tự nói là cho dù có thất bại đến đâu mình vẫn phải đi con đường này với niềm hạnh phúc, còn nếu không nó không phải là thứ mình muốn. Mình không chắc nữa, không chắc là mình muốn gì ở ngành quảng cáo này, mình chỉ nhớ từ hồi cấp 2 đến giờ mình đã luôn muốn vì nó mà cố gắng, vì nó mà đi được đến mức này. Có thể, 2, 3 năm nữa mình sẽ vẫn không có golden pencil, không có clio, không có lion cannes nhưng mình hi vọng 10, 20 năm nữa mình vẫn hạnh phúc vì được làm idea, được làm quảng cáo.
#quangcao #advertising
0 notes
Text
[một chút chuyện hơi...]
mình ko biết sao nhưng từ ban đầu mình đã luôn nghĩ CY có một chút gì đó "playboy" ?, không phải kiểu lộ liễu, cố tình phơi bày, mà là kiểu...hưm... khó giải thích, nếu là con gái bạn sẽ dễ hiểu ý mình hơn lol =]] Càng tìm hiểu thì càng thấy CY rất thú vị, có thể đáng yêu, dễ lấy lòng ng khác (maybe vì là idol nên đây là skills?) , lúc làm việc cũng nghiêm túc, như kiểu ng đàn ông dành 100% sự quan tâm vào công việc, và quan trọng nữa là CY biết cách chiếm tình cảm của người khác, biết mình có khả năng làm cho người khác thích mình, biết thế mạnh của mình ở đâu (vô cùng quan trọng). Mình không núp gầm giường nên ko sure 100% nên đây chỉ là cảm giác thôi, ko có ý gì cả. Mà ngược lại mình nghĩ là khối bạn sẽ thích kiểu này, cái kiểu ra đường là goodboy còn lên giường thì... =]] Vì mình cũng thích v.
#xanliet #chanyeol #loey
0 notes
Text
Bây giờ là gần 3h sáng rồi
Không biết sao mấy lúc gặp trắc trở thế này em lại nghĩ đến CY ~ em nghĩ là nếu tương lai mình có gặp nhau, em mong rằng em có thể trở thành một phiên bản tốt hơn, em không còn nhỏ để chỉ là một đứa fangirl chỉ biết tiêu tiền mua album, mà phải tạo nên được thứ gì đó để CY nhìn vào hoặc vô tình thấy được sẽ có cảm giác à thì ra fan của mình đã giỏi đến nhường này.
hẹn gặp anh.
0 notes
Text
Xán trong xán lạn, rực rỡ
Liệt trong nhiệt liệt
Xán Liệt
Xán Liệt
Xán Liệt
cảm ơn vì đã xuất hiện trong cuộc đời của em. cảm ơn anh.
0 notes
Text
Mình là kiểu người thấy bất an thường trực. Là cái kiểu dễ dàng tin tưởng xong bị lừa. Là có mong muốn được quan tâm nhưng kết cục vẫn phải để người khác ra đi.
Nên là
Nếu lỡ mình biết được một người nói dối mình hoặc trước mặt và sau lưng mình lời nói không nhất quán, cảm giác của mình rất dễ rơi vào ngõ cụt, mình sẽ không biết liệu người đó đã lừa mình bao nhiêu lần, người đó nói lời nào là thật, lời nào giả dối. Nhiều người nghĩ mọi chuyện dễ dàng, nói vài lời cho rằng là tốt nhưng không biết là từng câu từng chữ làm người khác thấy sợ hãi, tổn thương đến mức nào.
0 notes
Text
Sweetheart Series:
- Đến ở cùng nhau đi
Thời buổi bây giờ chuyện sống thử, ở chung nhà hẳn là quen thuộc quá rồi. Nhưng mà cứ tưởng tượng đến cảm giác, 2 cá thể vốn dĩ chẳng liên quan gì lại đi đến quyết định ở cùng một chỗ, chấp nhận đánh đổi riêng tư để đổi lại một cảm giác ấm áp, cảm giác có người nào đó đang đợi mình về thì chắc là hạnh phúc vô cùng. Dù biết rằng ở cùng nhau sẽ đôi khi khiến mình vỡ mộng nhưng cũng là lúc thử thách mình một chuyện: chấp nhận một người thực sự, thực sự đang trở nên quan trọng, trở thành một phần của mình và ngược lại họ cũng thế.
0 notes
Text
Thế giới thì lớn còn tình yêu của mình thì nhỏ.
Mình nhận ra là có những chuyện không thể vãn hồi, không thể miễn cưỡng. Đối với mình, cậu vô cùng vô cùng quan trọng, đều muốn cho cậu thứ tốt nhất. Đáng tiếc, cậu không cần, mình cũng không phải là điều gì trong cuộc sống của cậu.
“Có một số điều chúng ta biết rõ là sai nhưng vẫn phải kiên trì, bởi vì không cam lòng.
Có một số người chúng ta biết rõ là ... nhưng vẫn phải buông tay, bởi vì không có kết cục.
Có đôi khi chúng ta biết rõ là đường cụt, nhưng vẫn tiến về phía trước, bởi vì thói quen”
0 notes
Text
Coi cái Fruitful Trip của JYJ làm mình nhận ra là...
Thì ra, dù có trưởng thành bao nhiêu, thành thục bao nhiêu thì những cái đơn giản nhất vẫn là thứ đổi lại được niềm vui vô ưu nhất.
Thì ra, càng lớn, cái gì càng đơn giản, mới là thứ mình cần nhất
Thì ra, không phải mình sống để chờ đợi chuyện gì đó khó quên mà là khi trải qua rồi, mình biết có những khoảnh khắc, những cảm xúc mình sẽ không bao giờ có lại một lần nào nữa. Rất nhiều nuối tiếc cũng không mua lại được.
Thì ra, nếu mình biết có một số chuyện sẽ không xảy đến nữa, sau này sẽ không trở lại được nữa, mình ngay lúc đó có tiếc nuối thì vẫn là phải chấp nhận thôi.
Thì ra, hạnh phúc nhất không phải là chuyện chinh phục thứ gì lớn lao. Mà là, cùng nhau vui vẻ, người cùng mình trò chuyện, tranh cãi mấy chuyện lông gà vỏ tỏi mới là người khó tìm nhất.
Thì ra, có những người dù mình thế nào họ nhất định tin tưởng mình, không vì mình làm ra chuyện gì mà hiểu lầm mình, không cần mình giải thích, không bao giờ thất vọng về mình, vô điều kiện mà yêu thương mình, cũng sẽ không quay lưng bỏ rơi mình.
Em thật ra chẳng muốn gì hết. Người ta ngoài kia tranh giành như vậy có mệt mỏi không, toan tính, xỏ xiên có nhọc lòng không, giận dỗi, lạnh lùng, xa cách, hiểu lầm có đau lòng không. Em không chắc.
0 notes
Text
Trên đời có nhiều thứ nghịch lí ha
Hồi còn bé thì mình mơ lớn, bay lên vũ trụ, làm bá chủ thế giới này nọ đồ. Giờ lớn mình chỉ ước được yên bình, mỗi ngày làm mấy thứ linh tinh mình thích.
Mình lúc bé có bao giờ buồn lâu đâu. Có khóc đó nhưng một hồi lại chả nhớ khóc vì chuyện gì. Lớn rồi đụng phải dây thần kinh buồn hay gì, buồn bực phát mệt =)) Đụng gì cũng buồn.
Lúc bé làm quái gì được tiếp xúc nhiều người, tự đi đây đó vậy mà gặp ai cũng tíu tít như được mùa. Lớn rồi xung quanh đầy người, càng nhiều người càng thấy cô đơn.
Hồi bé người khác cho mình kẹo thì người đó là tốt nhất nhất rồi. Lớn lên người ta có chân thành với mình bao nhiêu, moi hết ruột gan để vô tay mình thì mình cũng tham lam chẳng bao giờ thấy đủ.
Dù gì mọi chuyện cũng sẽ không trở ngược lại mà phải đi tiếp đó thôi. Bữa nay mn đang tranh cãi chuyện của YooChun. Nó càng làm người ta nuối tiếc khi sân khấu còn đủ 5 người. Ai cũng thừa biết, sẽ chẳng bao giờ được như thế nữa, người trong cuộc vẫn đau buồn nhất nhưng ngày mai vẫn phải ngẩng đầu mà bước tiếp thôi.
0 notes
Text
Type người có nhiều bạn nhưng chỉ thân với vài người.
Nghe buồn ghê á
Có sao đâu, anh có vài người bạn lâu năm, anh còn có em nữa.
0 notes
Text
“Em muốn nói là, em rất muốn sống, để cùng với anh yêu nhau.”
Có một số lời yêu thương, cả đời chỉ có thể nói một lần nhưng lại có hiệu lực suốt đời.
Có những người, cả đời chỉ yêu một người, nhưng lại yêu suốt đời.
- NS
0 notes
Text
Tình yêu đẹp nhất, không phải vì mất đi mà khóc, mà là vì từng có được mà mỉm cười.
- Capture
0 notes