ann-n90
ann-n90
Whenever
915 posts
Đợi một người…
Don't wanna be here? Send us removal request.
ann-n90 · 11 days ago
Text
Tumblr media
A few days ago, when I accessed the Internet, Facebook reminded me how I had gotten nothing since exactly 10 years ago. An image appeared in my Facebook Memories chat; in it, I was in the same situation as this moment: the same long red hair, the same spot in the library, the same jobless state. In the picture from 10 years ago, I wore a black and white T-shirt, had brown eyes, and sat in an outside area connecting the business room and reading room. I wore a blue mask, and at that time, I had someone I had fallen in love with.
After a long time, I saw myself again in that picture. All was the same, but the only thing different from that time was that I was older than before. My skin had large pores and wrinkles, my eyes had crow's feet, my body was heavy, and my mind was full of sorrow, disappointment, and worries.
And I accidentally found out that I had gotten nothing since I stepped into life. Nothing. Just a perfect zero.
0 notes
ann-n90 · 15 days ago
Text
Tumblr media
ù ôi, sáng nay thấy bạn nhỏ ngồi ăn sáng đẹp trai ngời ngời luoonnnnn. nay mặc jean xanh sáng màu, áo sẫm, giày converse. bạn gái thủ thư đi trước mình liếc m���t quá 5s, mình ngó xuống thấy bạn nhỏ đang cười. trời má đẹp trai xuất thần bừng sáng cả một góc trời luôn má ơi. ôi, k có nghĩ được là bạn nhỏ lại biết cười cơ đấy, toàn thấy nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh trông chỉ muốn cắn cho 1 nhát, nay cười 1 cái mà má ơi, chắc là làm lu mờ cả cái khu quanh đấy luôn. haizzz. rể nhà ai mà thả ra đi lung tung làm cho bao nhiêu người quáng gà thế nài, bắt về nhốt lại ddiiiii. bảo sao dạo này thấy tv đông hẳn, lần nào xuống cũng thấy có người đk thẻ, hóa ra ai cũng thích tuấn nam mỹ nữ cả ạ. tui cũng thế huhuhu. cám dỗ cmn quá đi mà.
0 notes
ann-n90 · 2 months ago
Text
Tumblr media
mấy hôm nay không phải không ngủ được mà ngủ rồi cứ đột ngột tỉnh giấc, mở mắt nhìn lên trần nhà, sau đó lại thiếp đi, 2, 3 lần mỗi đêm. mà đối với mình thì thực ra ngủ cũng như không ngủ, vì gọi là ngủ cho sang chứ thực chất chỉ là đổi địa điểm hoạt động sang mơ. và những lúc bất chợt tỉnh giấc giữa đêm, là những lúc gặp ác mộng, sợ hãi hay đại loại điều gì đó khiến mình giật mình thức giấc, nhưng rồi đa số lại là những cảm giác bất an, lo sợ và dường như mất mát điều gì đó mà mình chẳng thế nào nhớ nổi.
Hình như đêm qua mình lại thấy N thì phải, nụ cười và hàm răng trắng sáng đủ tiêu chuẩn làm bạch nguyệt quang trong truyền thuyết.
điều làm mình sợ hãi hơn là trong giấc mơ, mình thấy tường gỗ phía cánh cửa sổ nhìn ra chuồng gà và màn in hằn nét mặt của 1 ma nữ, kiểu khó nói lắm, nhìn vô nó như kiểu là thấy được hiển hiện khuôn mặt luôn. rồi sau đó như nào mà mình thấy trong nhà mình như có 2 ngón tay của người chết đã bốc mùi, mình cố gượng đưa lên để nhìn nhưng mắt cận nên chẳng thể nhìn rõ được. rồi chẳng hiểu sao lại thấy mẹ và bố, hình như mình cố gắng giải thích với bố là nhà có vấn đề nhưng bố dường như không tin mình.
rồi mình tỉnh giấc, và lại chìm vào 1 giấc mộng khác.
Mình đã có những giấc mộng dài với bất lực, sợ hãi, bám đuổi và bất an. mình đã nghĩ sẽ không bất ngờ nếu 1 ngày nào đó mình dính chặt lấy 1 người nào đó chỉ đơn giản bởi vì ở bên người đó, mình sẽ không còn mơ mộng mà được ngủ 1 cách bình yên nhất theo nghĩa của 1 giấc ngủ. như kiểu Sun of master Joo. đến đây cí tự nhiên bị sai chính tả làm mình có cảm giác đỹ ma bám theo mình đang cố tình giễu nhại mình thì phải, mé nó chứ =_=
17 April 2025
0 notes
ann-n90 · 3 months ago
Text
Tumblr media
Em buồn quá T ạ, em cứ nghĩ tìm được job trước ngày 18 để có thể có cơ hội đi MTE nghe T làm speaker.
Thế mà rồi em đã không làm được.
Em k đc thấy T rồi, làm sao bây giờ T ơi!
14 march
0 notes
ann-n90 · 4 months ago
Text
đôi lúc mình thực sự cảm thấy tò mò về chuyện bố mẹ mình đã trải qua những năm tháng hoang mang nhất như thế nào, làm sao đối diện với ngần ấy việc không ưng ý trong cuộc sống. Mình chỉ mới đc mẹ mình thả ra gần 20 năm, chưa kể còn tính theo nghĩa thả mà vẫn xin trợ cấp từ gia đình, mà thật lòng, giai đoạn này làm mình hoang mang, bất lực, tuyệt vọng, đau khổ quá đỗi.
mình muốn có con, nhưng mình không biết sẽ nuôi nó như thế nào, cũng không muốn một mai con mình cũng sẽ hoang mang đứng giữa đời cô độc với 1 tâm trạng chất chứa tâm sự mà chẳng thể nói với ai.
Tumblr media
0 notes
ann-n90 · 4 months ago
Text
đầu tháng 3, hôm nay đi bơm xăng rồi đi đinh bộ lĩnh luôn dù rằng biết cái đường lúc nào cũng chật banh người với người. Lúc rẽ qua điện biên phủ, mình giật mình, hoa kèn hồng đã nở ào ạt từ dạo nào?
thế là cũng đã 10 năm rồi, 10 năm kể từ ngày người ấy đi sang phía bên kia đại dương theo đuổi giấc mơ Mỹ. 10 năm người đàn ông đầu tiên mình theo đuổi vắng bóng khỏi thành phố này. Cứ mỗi lần đi ngang Điện biên phủ và thấy kèn hồng nở bừng trắng xóa cả 1 dãy phố, mình lại chợt nhớ đến người ấy, đương nhiên cả những ký ức vui, và buồn, và rồi đám kèn hồng vẫn cứ vươn mình bung cánh ào ạt như tình nguyện hiến dâng đời hoa trong những ngày ngắn ngủi nắng đổ lửa xuống sài gòn.
Ấy thế mà đã 10 năm. Thời gian cứ đi qua vội vã, để rồi bừng tỉnh ngoái đầu nhìn lại đã từng ấy năm. chẳng phải là còn yêu, mà sao vẫn thấy buồn. Lạ.
mỗi lần yêu lại mất 10 năm để cả day dứt, dằn vặt, để nhung nhớ, rồi để quên. đôi khi đến cả làm người cũng thấy mệt, đúng không?
5 march 2025
0 notes
ann-n90 · 4 months ago
Text
social is full of news about layoff, foliage, and I, sitting here, héo úa vcl.
0 notes
ann-n90 · 4 months ago
Text
Hãy kiểm tra lỗ mũi của bạn thường xuyên khi bạn leo rank 35+, vì biết đâu 1 ngày đẹp trời nào đó, bạn đột nhiên phát hiện có 1 sợi lông mũi bạc ngồi lù lù giữa đám lông mũi đen như 1 sự giễu nhại vào mặt bạn: hey, bro! Mày già cmnr này!
Thế đấy. Tôi 35 đc 4 tháng, và hôm nay đột ngột biết rằng ngoài bộ xương lập khập, lụp cụp, mái tóc bạc hàng chuẩn auth, thì giờ thêm đc 1 con lông mũi highlight nghệ chẳng kém gì cái bộ lông đầu hoa râm kia cả. Cmn!!!
2/3/25
0 notes
ann-n90 · 5 months ago
Text
Tumblr media
Ngày cuối năm Tết âm mình vẫn nghĩ mình là một đứa lu zờ , trong nĂm qua. Buồn quá
0 notes
ann-n90 · 6 months ago
Text
trong lúc ngồi bus, nhìn thấy 1 góc nhà có hoa ti gôn, mình dõi theo bóng giàn hoa ấy, thì thấy có thêm 1 cây khế cao tỏa bóng sát bên cạnh. Mặt tiền ĐBL, 24/24 ngợp trong khói bụi và tiếng động cơ, mà có 1 căn nhà như thế, thật quá sức hoang đường. ấy thế, mình nghĩ vậy.
hoa khế màu tím ngát, từng chùm nhỏ li ti điểm xuyết trên tán lá rậm rạp tỏa bóng bao trùm cả 1 góc chái nhà. Ban công tầng 2 nhìn ra ngay mé mé cây khế. Phía dưới là cả giàn hoa ti gôn uốn lượn giao kết bằng những mầm xanh và xúc tua kì lạ. Mùa này ti gôn đang nở hoa, cả 1 trảng hoa hồng rực rỡ thấp thoáng ánh xanh của lá dàn đều từ bờ tường đến ngang thân khế. Mình đoán gia chủ chắc đã làm hẳn 1 cái khung giàn để Ti gôn leo lên và để 1 cái bàn gỗ ở phái dưới châm trà, thưởng hoa, nghe thanh âm của thiên nhiên ùa về mỗi khi mất ngủ. mình có thể tưởng tượng ra cảnh những cnahs hoa ti gôn xào xạc đung đưa mỗi khi gió đến, những nhành hoa k an phận móc nối lắt léo, bò trườn xuống những khoảng không, rủ xuống cơ man nào là những cnahs hoa hồng hồng dáng tim vỡ, rồi cả hoa khế tím ngát rựng rơi bảng lảng đầy khoảng sân mỗi sớm mai thức giấc. Nếu mà được ngồi dưới bóng mát rợp của cây khế, nghe Ti gôn đong đưa, uống trà, đọc sách, chải đầu cho con, sẽ thật tuyệt phải không?
Hình như mình thấy ngôi nhà mình thích rồi. Mỗi tội k phải ở thành phố này,
Ngày xưa vẫn luôn muốn có 1 căn nhà nhỏ nhỏ, be bé gần biển, có giàn hoa ti gôn, 1 khoảnh đất trồng trọt rau trái, 1 cái vườn có vài loại cây ăn trái, rồi cho thuê truyện tranh, mình sẽ làm 1 bà già lọm khọm vơi 1 cái nhà như trong tranh như vậy, nhất định là thế. nhất định mai này mình sẽ đợi người đó ở 1 nơi như thế.
2 Jan 2025
Tumblr media
0 notes
ann-n90 · 6 months ago
Text
hôm qua vô tình lướt qua cái clip anh Bee bị vợ chồng nhà nọ đánh man rợ trên đường đến mức mình đột nhiên bị ám ảnh. Người phụ nữ đấm vào mặt anh Bee đã ngã xuống đường, rất thô bạo, sau đó còn dẫm chân lên mặt anh Bee, cái cách mà mình không thể tưởng tượng nổi là loài người hãy còn sử dụng ở thời đại này thay vì ở thuở của các võ sĩ giác đấu. Nó man rợ, vô nhân đạo, và có cái gì đó như các hành xử của những phường vô học, không, mình k biết nói thế nào cả, ngay cả những người bán cá ngoài chợ cũng chỉ chửi nhau xơi xơi chứ tuyệt nhiên mình chưa thấy ai dẫm chân lên mặt 1 người đã ngã xuống đất với 1 dáng vẻ hung dữ, nanh nọc, chì chiết, đầy đắc thắng giữa hàng nghìn con mắt đổ dồn vào.
Mình k biết người phụ nữ ấy nghĩ gì lúc đó, oai vệ lắm sao, thích lắm sao? Mình thực sự sợ hãi, làm sao người ta có thể làm ra 1 hành động đầy vũ nhục với người khác như vậy?
Đáng sợ hơn là cả 1 đám đông kẹt xe bao xung quanh nhưng tuyệt nhiên chỉ có 1 người ra can ngăn, còn lại đều ngồi trên xe bật đt quay và k hề có hành động nào ngăn cản 2 vợ chồng kia đánh người cả. Mình thực sự sợ hãi, chuyện gì đang xảy ra thế? tại sao con người lại trở nên vô cảm như vậy? Mình sợ k biết sẽ ra sao nếu bất hạnh và xui rủi thay, 1 ai đó vô tình là nan nhân bị đánh đập giữa quận trung tâm thành phố, nơi mà mọi người đang chen chúc vì kẹt xe sau khi hân hoan đón mừng coutdown sang năm mới? Người ta có thể làm từ thiện nơi này nơi khác nhưng chẳng ai nỡ đứng ra can ngăn cái ác. có phải như chị Tư thường viết về những sự mai một của lòng người giữa thời buổi đảo điên tranh giành xâu xé và vui mừng hớn hở khi kẻ thù bị triệt hạ?
sự ám ảnh ấy cộng thêm những việc va quệt, chặt đầu xe, ì xèo cấm cẳn trong lúc kẹt xe, mình quyết định đi bus. Ngồi ở hàng cuối của xe, cao hơn những vị trí còn lại. Mình thấy 1 chiếc ô tô và 1 xe máy va chạm, xe máy ngã xuống kèm theo hiệu ứng domino 2, 3 chiếc xe đứng sát nhau cũng chấp chới đổ xuống. lại thêm 1 đoạn nữa, mình thấy 1 chiếc ô tô rơi chắn cùng 1 người đàn ông giao hàng đang đứng trước đó, vẻ mặt bối rối và sự khổ sở trong mắt không giấu nổi sự bất lực trước người đnà ông chủ xe ô tô đứng chống nạnh. Mình thấy những hằn học, tức giận, thấy cả những bất an, lo lắng. Không hiểu sao, mình thấy sợ hãi con người quá.
Mình cũng thấy cả những mái nhà cổ thấp thoáng dưới bóng cây cổ thụ, mang 1 dấu ấn thăng trầm của thời gian và những sôi động đầy sắc màu của các cửa tiệm buôn bán ngay phía tầng trệt. ở thành hố này, 1 mét vuông mặt tiền ở những con đường sầm uất có giá lên tới gần tỷ đồng, bên dưới cho thuê, sang sửa mặt bằng, lấp lánh ánh đèn và lộng lẫy màu sắc, trong khi những tầng trên cùng với mái ngói vảy cá rêu phong, những bức tường ố vàng dấu vết năm tháng, những khung cửa sổ bịt kín, những ban công chằng chéo lưới sắt ngăn trộm. Những sự đối lập ấy ùa lên như 1 ảo cảnh rởm đời, lạc lõng, giữa thứ ánh sáng lấp lánh của phù hoa, lòng người thì nhợt nhạt.
2 jan 2025
0 notes
ann-n90 · 6 months ago
Text
Tumblr media
Hôm qua bỗng dưng lại nghĩ về N.
Và nhiều chuyện khác.
Trong cơn bảng lảng khắc khoải của những ngày cuối năm, mình chợt nhớ về buổi tối hôm gặp N, T, C ở Tạ Hiện mấy năm trước. Hôm ấy chẳng rõ vì lí do gì N đột nhiên bảo đại loại không có người yêu, chym vẫn chưa dùng đến chức năng khác ngoài việc đi đái. Bình thường hiếm khi N đùa bỗ bã như vậy.
Mình chợt không biết nếu lúc ấy mình quay sang hỏi N có mang chứng minh theo không rồi vờ cầm tay N đứng dậy, trỏ phía hotel đầy rẫy dọc tạ hiện, quay sang T với C đùa bảo hai mày ở lại đây tí về sau nhé, t với N có chuyện cần làm!!! Thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ?
Đôi khi mình tự nghĩ con người mình quá khô cứng, đến mức một lời thương cũng chẳng dám nói ra, rồi cứ tự mình chìm trong những sự viển vông trúc trắc không biết đó có phải tín hiệu đèn xanh của đối phương hay không? Nhưng rồi mình lại chợt nghĩ, chắc không đâu, mình sẽ không yêu một người mà đến việc quen nhau cũng cần bóng gió, mơ hồ, ám chỉ Mông lung đâu đó.
Thế nên, mọi chuyện sẽ không có gì đặc biệt bởi 2 chữ Nếu như. Phải thế không?
Không hiểu sao đột nhiên lại nhớ về N và ngày hôm ấy của quá khứ. Một quá khứ duy nhất từng đẹp với chỉ mình mình khi chung khung hình với N lần thứ 2, ừ, lần đầu là hình chụp tập thể lớp cấp 3. 😂😂😂
Từ khi biết N cưới, mình đã hạn chế tất cả mọi sự gặp gỡ nhất với tất cả những mối quan hệ từng quen biết chung. Vì mình sợ mọi người sẽ hỏi. Trái tim mình quá chân thật đến mức khó giấu cảm xúc thật sự khi nghe đến tên N. Đã từng ấy năm trôi qua. Không biết N có ổn không, vì đột nhiên N lại xuất hiện trong suy nghĩ của mình. Thế nên mình có chút băn khoăn, nhưng thôi, mình tin là N sẽ ổn, dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì N cũng sẽ đủ năng lực và niềm tin để vượt qua tất cả. Mình tin là vậy. Bởi vì người con trai mình thương thầm năm nào một mình vào thành phố hoa lệ, trải qua những gì, mất mát những gì, nhẫn nhịn những gì, để cuối cùng vẫn lập nghiệp ở nơi này, thì chẳng có gì mà người ấy không thể dối mặt được, đúng không?
Có lẽ là buổi chiều cuối năm thật khắc khoải. Có thể là cơn mưa trái mùa bất chợt kéo đến làm tâm trạng mình dao động không ngừng. Cũng có thể là tiếng gió ngoài kia nghe xao xác quá. Thế nên mình mới chợt nghĩ đến N mà thôi.
Ngực mình đau quá men!!!
27 dec 2024
0 notes
ann-n90 · 6 months ago
Text
đầu tuần mò lên vnw thấy C đăng tin tìm director, mình cứ ngờ ngợ vì Head bên ấy lúc mình interview tháng 10 đang là chị đại. Mới đầu cung phân vân không rõ là vị trí của chị đại hay đệ chị đại, nhưng mình luôn nghĩ chị đại sẽ ỏ đó đến hết quãng đời còn lại vì đâu phải ai cũng lọt vào cái công ty đa quốc gia với đãi ngộ trên trời và 1 portfolio hùng mạnh có thể nói bậc nhất ở xứ đông lào này.
thế nên mình quả quyết ấy là tuyển đệ cho chị đại rồi kệ cụ chuyện ấy vì mình với chị đại k thân thiết như bộ đôi hay cặp kè kia.
thế rồi sáng qua tò mò quá cái nhắn hỏi ml làm chung dạo chưa nghỉ việc,ml này nổi tiếng là cổng thông tin nghe nhìn tất tần tật mọi chuyện liên quan đến chị đại. Kết quả làm mình hơi bất ngờ vì chị đại quit. vãi chưa? Mình chỉ có thể nghĩ đến 2 khả năng, 1 là KPI giao cao và sếp khó thuyết phục, 2 là nội bộ bên ấy đấu đá khốc liệt, mà đa phần mình nghĩ vì lí do thứ 2 nhiều hơn. Bởi dạo qua 2 round interview, đặc biệt là round 2 với chị người malaysia, mình biết chắc vấn đề quản lý có 404 vì câu trả lời cũng như thái độ khá hời hợt, không nắm vững vấn đề.
nhưng mà tóm lại thì cũng quăng chuyện này ra sau đầu, và k thể phủ nhận việc người khác gặp khó khăn phần nào an ủi tâm lí mình ghê gớm nếu không muốn nói là tâm trạng vui vcl khi sếp cũ cũng lận đận. Thôi thì tự AQ chính truyện là năm nay chó đến mức giỏi với network bao cả cái xứ này như sếp mình còn lận đận thì cỡ mình là cái đinh gì, à, đinh gỉ gì =)))
nói thế thôi chứ cung lo lắng lắm, hôm qua lục tìm cái photo CC thấy offer cũ hồi 2022, 24/1 mình nhận offer và sau tết té đi làm luôn. thật sự hy vọng năm nay cũng có thể có offer trước tết để sau tết onboard chứ vã quá rồi. đúng là người tính k bằng trời tính. haizzzz.
26 dec 2024
Tumblr media
0 notes
ann-n90 · 6 months ago
Text
Tumblr media
Bỗng dưng lại nghĩ đến mấy bận chạy xe qua khúc cầu DBP mà trong đầu thấy oải chè đậu chuyện nhân sinh quá bèn nảy ra cái suy nghĩ
sau này nhất định sẽ lấy chồng mà anh già ấy cưng mình như cưng vong vậy. Thiếu nước làm hẳn cái sạp thờ trên đầu ổng cho mình ngồi phè phỡn.
Mắc gì nghĩ.
Đang đọc đong tấm lòng của chị Tư, buồn quá trời buồn, đọc đến đoạn chị kia bị chồng đánh, tự nhiên xót mũi ngang,
Anh à, chúng ta đã không còn trẻ nữa, anh định đến bao giờ mới mò ra em bé của anh, vớt cái vong này về giữa dòng đời loạn lạc thế kia huhuhu.
24 Dec 2024
0 notes
ann-n90 · 6 months ago
Text
Tumblr media
Mình vẫn luôn là một linh hồn sợ hãi thế gian này.
chỉ là vì những cảnh sắc tươi đẹp của thiên nhiên đã làm chút gì đó trong mình không bộc phát ra dữ dội.
lá bay.
hoa nở.
sông chảy.
rừng núi hùng vĩ.
những con đèo uốn lượn bao trọn mùa vàng.
Sóng bạc đầu.
Biển.
mình vẫn luôn là một linh hồn đầy run rẩy, sợ hãi trước thế gian này.
24 dec 2024
0 notes
ann-n90 · 6 months ago
Text
Hôm nọ đi spa, lúc chuẩn bị đi vào chợt thấy 1 chị mặc váy dài, đi cao gót bước xuống từ trên 1 con bán tải, theo sau là 1 em bé. 2 mẹ con cũng vào spa. tự nhiên cái lại nghĩ ù ôi mình cũng muốn như vậy, chồng chở đi spa, mẹ với con nắm tay nhau đi vào, chọn mặt nạ, chọn kem dưỡng, cùng đi mua sắm với con. Cho đến lúc này, tự nhiên lại thấy hình ảnh đó đẹp lạ thường, dù rằng mình luôn là 1 đứa anti hôn nhân và gia đình, nhưng khoảnh khắc ấy cứ mãi vương vấn trong lòng mình. Mình không rõ có phải do trái tim già cỗi và tâm hồn chán chường này đã quá mệt mỏi nên đột nhiên bị cảm động bởi những cảm xúc như vậy không nữa. có thể là như vậy. cũng có thể là vốn dĩ nó đã ở đó từ rất lâu rồi, chỉ là những chua chát, phũ phàng mà dòng đời gửi gắm, va đập đã khiến xung quanh nó mọc lên những gai nhọn rào chắn.
mẹ nó, tự nhiên cuối năm ủy mị, ảm đạm quá đỗi.
24 dec 2024
0 notes
ann-n90 · 6 months ago
Text
tháng mười hai, sài gòn đột nhiên đẹp như một nàng thơ ngủ quên khẽ cựa mình tỉnh giấc. Không phải cái nắng bỏng rát tháng 3, cũng không phải cái oi bức tựa chảo lửa tháng 6, sài gòn tháng 12 vương hơi lạnh như đà lạt, trời mát, nắng nhẹ, đôi lúc còn âm u, mình khá thích dạng thời tiết này dẫu đôi lúc tự dối lòng mình rằng sương mù đấy, không phải bụi mịn đâu.
Hãy đang đếm ngược những ngày cuối cùng theo năm dương để kết thúc 1 2024 đầy xáo động và bi kịch. Nhưng dù thế nào, vẫn sẽ cố gắng đi về phía trước, dù chẳng biết ngày mai sẽ táng vào mặt chuyện gì.
Sáng nay chạy qua Lê Duẩn đến thư viện, những hạt lá be bé, nhỏ xinh ào ạt đổ xuống khi gió khẽ lùa qua. Đẹp lạ lùng. Sài Gòn nhiều những loại cây có tán lá bé xinh như vậy, me, phượng, điệp, để rồi khi trời chuyển mùa, chỉ cần 1 làn gió nhẹ bâng quơ vờn đuổi thì hàng triệu những mắt lá ấy thả mình xuống hòa vào nhịp cộng hưởng đất trời.
giá như sài gòn cứ mãi đẹp và thơ mộng, bình yên như vậy.
24 dec 2024.
0 notes