beybaequn-blog
beybaequn-blog
(◔◡◔) Qun
6 posts
và những mẩu chuyện
Don't wanna be here? Send us removal request.
beybaequn-blog · 5 years ago
Text
Đầu óc bạn trai tôi bị "bình thường"
[ P1 ]
Bạn trai tôi có nguyên một hội bạn thân siêu cute. Mấy anh ấy đã sớm thu phục tôi làm em gái, tự dưng tôi lại có 7 ông anh và 1 đại bảo bối. Mấy người họ đấu thắng trận bóng rổ, quyết định dùng tiền thưởng để đi một chuyến du lịch. Nhân danh người yêu của đại bảo bối và em gái của 7 ông anh, tôi được đi ké như một lẽ dĩ nhiên (^v^) Chúng tôi đi dạo vòng vòng bờ biển (vì tôi đang đến ngày dâu và họ quyết định sẽ cùng tôi chơi những trò tôi có thể chơi chứ không để tôi phải buồn bã nhìn họ vui đùa)
- Mọi người ơi, chụp một tấm ảnh đi! - Được thôi được thôi - Ok mọi người đứng gần gần thấp thấp cho b�� nó cầm máy chụp với nào hahahahahaha
Trêu trọc về chiều cao của tôi là một trong số những trò vui của họ :> Tôi khổ quá mà
- Đợi em lấy gậy tự sướng nhé - Em à... - tôi vừa nói dứt lời thì đại bảo bối nhà tôi đứng sát lại gần, nhìn tôi lâuuuuu thật lâu làm tôi ngớ cả người - Hmmmm? - Chúng ta có thể cất để tối về phòng chơi với nhau mà, không cần phải công khai ở đây đâu em
Tôi:
Tumblr media
3 notes · View notes
beybaequn-blog · 5 years ago
Text
Có những điều vốn sinh ra đã không thuộc về mình? … hãy biến nó thành động lực cho bản thân
[ 1 ]
Ai nói những người trẻ chỉ biết hưởng thụ thành quả của bố mẹ? Ai nói những người trẻ chỉ biết tiêu tiền và ăn chơi suốt ngày? Những người trẻ chúng tôi luôn có một thứ gì đó gọi là mục tiêu sống và chúng tôi vẫn luôn theo đuổi chúng mỗi ngày theo cách này hoặc cách khác.
Thế giới ngày một phát triển, buộc con người ta phải luôn đấu tranh bằng mọi giá để theo đuổi mục tiêu của bản thân, để thể hiện bản thân thay vì chỉ nghĩ đến chiến tranh hay hòa bình. Đừng coi thường cái cụm từ “Ăn chơi” ấy, đối với chúng tôi thì “Giàu” chính là một áp lực trong cuộc sống. 
Mỗi ngày mở điện thoại lên là lại thấy hàng loạt hình ảnh của anh A chị B với cuộc sống giàu sang, xung quanh toàn hàng hiệu, đi du lịch bằng du thuyền, ngồi hạng thương gia của máy bay, ... Chính điều này đã tạo cho một cơ số người trong chúng tôi lấy đấy làm mục tiêu sống, cố gắng để “đu” theo được cái “Giàu” ý và biến “Tiền” thành thứ quan trọng tất yếu, hay nói cách khác là trong mắt chỉ có “Tiền”. 
Tiêu chuẩn cuộc sống ngày càng được nâng cao, điều này dẫn đến sự “phân chia” trong một số mối quan hệ. Có một ví dụ nhỏ mà ít ai nghĩ đến: Các bạn học sinh cấp 3. Đúng là ở đâu thì cũng có “người this người that” và những người có điểm tương đồng thường có xu hướng sẽ tự tìm đến nhau và thân nhau hơn. Ví dụ cụ thể hơn, những học sinh “có điều kiện” sẽ dễ chơi với nhau hơn và thậm chí là làm thân với nhau còn nhanh hơn những học sinh “không có điều kiện”. Bản thân cụm từ “có điều kiện” ấy đã một phần trở thành bờ tường chia cách trong mối quan hệ bạn bè hay nói cách khác, nó chính là một cái màng lọc. Một ví dụ phản đề cũng không quá khó để được đặt ra đâu. Hãy tưởng tượng bạn là một nữ học sinh trong ví luôn chỉ có 500k hoặc căng nhất là 1 triệu, bạn chơi với một nhóm bạn nữ trong ví luôn có số tiền nhiều gấp 5 hoặc thậm chí gấp 10 lần so với số tiền bạn có. Một ngày đẹp trời bạn và những cô bạn này đi chơi với nhau và họ tạt vào một cửa hàng Louis Vuitton để mua một cái túi, tạt vào store của MAC để mua một thỏi son, tạt vào một cửa hàng bán toàn đồ Off-White và Supreme để mua vài cái áo, cả buổi đi chơi họ cười nói với nhau và bán tán về nhãn hiệu này người nổi tiếng nọ, việc duy nhất bạn có thể làm là đi theo, cười góp vui, nhìn họ mua đồ, ngắm những món đồ ấy vì nếu mua chúng bạn sẽ hết sạch tiền. Còn gì tồi tệ hơn khi bản thân vô tình trở thành sự “thừa thãi”
2 notes · View notes
beybaequn-blog · 5 years ago
Conversation
Q&A 2
Q: Đỉnh cao của sự cô đơn?
A:
- Đau dạ dày nhưng không biết phải kêu than với ai
- Muốn đi xem phim cùng 1- 2 người bạn nhưng suy cho cùng cũng chỉ có thể đi xem một mình
- Ngồi Starbucks, bạn thân là laptop/ điện thoại
- . . .
2 notes · View notes
beybaequn-blog · 5 years ago
Conversation
Q&A 1
Q: Buổi hẹn hò đầu tiên sẽ được em đánh giá là hoàn hảo nếu nó như nào?
A:
- 2 bên đều có thể thấy được sự chuẩn bị chu đáo về ngoại hình và những thứ khác của đối phương (đầu tóc gọn gàng, ví không trống rỗng, ...)
- Khoảng thơi gian đi chơi với nhau không bị rơi vào tình trạng im lặng (tương tác tốt ý ạ 😂)
- 2 bên đều có thể nhận được sự tôn trọng, lắng nghe từ đối phương
- ...
Thực ra để mà làm hài lòng nhau thì khó lắm, cứ lịch sự tử tế và nhớ mang não theo đi đã =))
2 notes · View notes
beybaequn-blog · 5 years ago
Text
Có những điều không thể nói “tiếc” ... hãy biến nó thành bài học cho bản thân
[ 1 ]
Tôi đã từng rất nhiều lần ngu ngốc, không nghĩ kỹ trước khi làm, để rồi mất một số tiền không hề nhỏ. Có nói tiếc cả chục lần cũng không thể lấy lại được số tiền đó. 
Một học sinh cấp 3 đi làm part- time như tôi thì lương được có mấy đồng cũng là cả một vấn đề. Tôi làm ở quán cafe, cũng chỉ có 12k/giờ. Tích tiểu thành đại, cuối cùng thì tôi cũng có trong tay vài triệu, đủ để làm mấy trò ngu ngốc. 
Một ngày đẹp trời, ngồi nhà lướt Instagram, tôi đã quyết định đi làm tóc. Tôi đưa cho họ một bức ảnh mẫu tóc sóng lơi. Thật không may, thay vì làm theo yêu cầu của khách, họ đã tự cho mình cái quyền quyết định tất cả và giờ thì tôi có cho mình một cái đầu xoăn tít thò lò ... và thế là tôi lại bỏ ra một số tiền kha khá để sang tiệm khác và duỗi tóc (nghĩ lại cũng thấy bản thân lúc đó thật rảnh). Tôi phải tự nhủ rằng số tiền đã bỏ ra là một bài học để đời và hy vọng bản thân sau này sẽ nghĩ thật kỹ trước khi làm. Một bài học khác được rút ra từ những người ở tiệm tóc: Luôn lắng nghe và tôn trọng người khác. 
Tumblr media
2 notes · View notes
beybaequn-blog · 5 years ago
Text
Something cute in my memory
Ở đây ai thích những trò nghịch linh tinh của con trai giơ tay
Không biết mọi người thế nào chứ tôi thì khoái mấy trò của bọn con trai lắm!
Hôm ấy là giờ tiếng Anh và tôi vốn là một đứa chẳng biết gì về tiếng Anh, học hai tiết như vậy với tôi quả là một sự "tra tấn", đó cũng là lí do cô giáo xếp chỗ cho tôi ngồi cạnh nó. Tiếng Anh của nó thì khỏi chê rồi, nhưng mà nó cũng lười học chẳng kém gì tôi, chẳng bao giờ thấy nó học trong trạng thái nghiêm túc cả, cứ lúc nào nó chán là tôi lại có trò vui để xem.
Tôi đang ngồi và cố gắng nhét từng chữ vào não nhưng lại bị tiếng lạch cạch của nó làm cho mất tập trung.
Nó lôi cái gậy tự sướng có ba chân đứng từ balo của nó ra và bắt đầu di cái dưới sàn
- Tít tít tít
- Mày làm cái trò gì đấy?
- Tít tít tít
- Đồ thần kinh!
Nói vậy chứ mắt tôi vẫn cứ nhìn theo cái gậy đang đưa đi đưa lại ấy, tự dưng tôi lại bị thu hút bởi cái gậy selfie vốn đã quen thuộc với bọn con gái chúng tôi
- Tít tít tít
- Thế rốt cuộc là mày đang làm gì vậy?
- Tìm kho báu!
Cái giọng nó cứ như muốn nói với tôi rằng "Nói ít thôi để tao tập trung"
Nó chậm chậm đưa cái gậy lên cao, cao hơn, cao hơn nữa, tôi cứ thế vô thức nhìn theo
- Tinh tinh! Đã tìm thấy kho báu
Nói rồi, nó cất cái gậy vào balo, cúi xuống viết bài cứ như thể nó đang chăm học lắm vậy, khóe miệng nó thì cứ nhếch lên cười, có nét đáng yêu, tinh nghịch
Còn tôi thì cứ ngớ ra như bị mất kết nối wifi vậy ...
Tumblr media
3 notes · View notes