Cho dù cuối cùng có ở bên cạnh nhau hay không, Anh vẫn muốn em biết rằng, gặp được em, là kỉ niệm đẹp đẽ nhất đời anh....Nơi đây là nơi lưu lại cho những tháng năm toàn tâm toàn ý yêu thương một người. NTQT
Don't wanna be here? Send us removal request.
Text

Mình thấy chọn một người bạn đời cũng giống như một người cùng đi du lịch. Có người vì sợ cô đơn mà lấy đại ai đó, có người vì sợ cảm giác đi một mình mà rủ đại ai đó. Để đi cùng nhau phải tìm người hợp với mình, không chọn đại được, chúng ta có thể dễ dãi với nhiều thứ nhưng phải trừ chuyện tình yêu.
Có nhiều người sau khi đi du lịch về sẽ chia tay, không phải tại Đà Lạt hay Chùa Thiên Mụ, cũng không phải tại Ngũ Hành Sơn. Thiên nhiên có lỗi gì đâu! Chỉ vì khi đi du lịch, bản tính con người hiện ra rõ hơn mà thôi. Đi cùng nhau sẽ thấy tính cách người kia hiện rõ lắm, sẽ có cơ hội thấy người yêu mình khi đói, khi mệt, khi gặp khó khăn sẽ đương đầu ra sao. Biết được bồ mình thích đi tour hay thích tự do khám phá, thích ở resort hay nhà nghỉ 200 ngàn, thích ngắm cảnh hay chụp hình check-in cho đủ điểm xã hội. Rủi không may trễ tàu, phòng bị huỷ thì bồ mình sẽ sắp xếp mọi thứ thế nào. Nhìn coi người ta khi nóng tính thì gương mặt sẽ ra sao.Tất cả những điều đó chính là con người thật của họ, không lẫn đi đâu được, không thể bao biện được đó chỉ là tiểu tiết chứ bình thường họ không vậy.
Ngày trước có người bạn đi Đà Lạt với bồ về thì chia tay. Lý do trên đường đi hai người bị lạc, anh bạn trai thì nhất định tin Google Map, cô bạn gái thì tin vào trực gíac của mình. Anh bạn không thèm nghe lời bồ mà đi theo Google, cuối cùng đi lạc. Cô bạn chửi anh bạn vì không nghe lời mình. Thế là chia tay!
Có lần mình đón tàu đi Kỳ Co - Quy Nhơn. Ở đó có tàu đưa đi đảo chơi giá 500K bao luôn tiền ăn, 2 người là 1 triệu. Nếu không ăn thì là 500K 2 người (giả dụ giá vậy nha, không nhớ rõ giá). Có người dặn mình là đừng mua tour ăn vì ăn ít lắm, tự ăn giá sẽ rẻ hơn. Mình tới nơi người ta nói là không mua tour ăn thì không chở, bữa nay chỉ có tour giá ăn. Mình nghe cũng hơi xiêu xiêu vì tính ngại phiền phức, ngại đi tới đi lui trả giá nên định mua đại cho xong. Nhưng người yêu mình nói: “Không, không bán thì thôi đi mua chỗ khác chứ không thoả hiệp, ở đây đầy chỗ bán, ban đầu mình tính thế nào thì cứ vậy mà làm chứ mắc gì phải theo sự sắp xếp của người ta". Mình toan bỏ đi thì chủ tàu mới gọi lại năn nỉ, bán 500K còn hơn không có xu nào Tới lúc chiều về nhìn những bạn mua tour có ăn phải ăn lèo tèo vài món thì mới thấy người yêu mình quyết định đúng rồi. Cảm giác con người này sẽ giúp mình giải quyết những chuyện khó khăn mà mình hổng giỏi, quyết định nương tựa vào con người này.
Nếu đi cùng người mình yêu, trên đường đi có gì không hợp mình cũng sẽ ráng nhẫn nại cùng người ta vượt qua. Rủi họ có đau bụng, trầy chân thì thôi mình ở nhà chăm người ta, không cần đi đủ hết các điểm tham quan cũng được. Đi du lịch có thể xảy ra nhiều chuyện, không phải lúc nào cũng chỉ có cảnh đẹp, đồ ăn ngon. Nếu đi cùng một người không hợp, chuyến đi của mình chỉ toàn là chuyện bực bội, chỉ thấy phiền phức vì họ làm cản trở hành trình của chị, thậm chí nếu họ quá phiền thì mình sẵn sàng bỏ họ ở lại để đi một mình. Nhưng nếu tìm được người phù hợp thì đi đâu cũng không quan trọng, miễn là đi cùng nhau, trên đường rủi có chuyện không may, hay người ta đi chậm mình sẽ đứng lại chờ. Hôn nhân cũng thế, lúc bình thường mạnh ai nấy sống thì không sao, lúc bệnh tật cũng như lúc khó khăn thì mình có sẵn sàng cũng người ta vượt qua không?
Cũng không chắc là mình đúng nữa. Nhưng không chỉ trong mối quan hệ yêu đương, đi đâu đó cùng nhau cũng thấy tính cách con người hiện rõ thế nào. Khi mệt, khi đói, khi say, chính là lúc người ta xã vai, bộc lộ phần tính cách của họ. Có xấu, có tốt Nhắm có chịu nổi những khúc này không thì mới tới chuyện lâu dài.
424 notes
·
View notes
Text
Sau này có gặp lại, anh mong em có thể vì anh mà mỉm cười. Không phải để cho anh vui lòng, mà để chính em thấy bản thân mình được thanh thản.
Cuộc đời này không phải việc cứ bước cùng nhau vạn dặm mới thành duyên phận, không phải việc được sống với nhau đến bạc mái đầu mới là thứ hạnh phúc ai ai cũng phải kiếm tìm.
Anh từng mong muốn tất cả những điều đó, nhưng đến lúc anh nhận ra rằng cứ cố chắp vá mãi một sợi dây đã đứt, ngày qua ngày chỉ làm người ta đau lòng hơn mà thôi. Cứ hết lần này đến lần khác, anh và em đều sợ phải nghe lời xin lỗi rồi. Xin em, buông tay nhau đi.
Để anh yêu em như bây giờ. Cũng để em được hạnh phúc hơn như khi yêu anh bây giờ.
428 notes
·
View notes
Text
Hôm nay anh lại kết thúc một mối quan hệ, phải dùng từ lại trong câu này cảm thấy thật đau lòng.
Anh đã dệt, dệt nhiều mộng tưởng rằng mối quan hệ này sẽ rất rất tốt đẹp, sẽ mang lại cho anh nhiều thứ mà trước giờ anh muốn nhưng không thể có được. Nhưng thực tế nó khác xa so với những gì anh thêu dệt quá.
Rồi anh cảm thấy cuộc đời anh không có dư dả gì nhiều, duy chỉ có nỗi thất vọng là không bao giờ thiếu.
Nhiều lúc anh cũng nghĩ là do bản thân mình xấu xa quá nên gặp loại người y chang mình, hay là do bản thân không may mắn nên gặp những người không-ra-gì.
Anh đi tìm cho mình câu trả lời, mà sao rã rời vẫn chưa tìm thấy…
• Mẫn Hy
156 notes
·
View notes
Text
Con người có một tật xấu chính là thích đổ lỗi cho người khác. Bất kể gặp vấn đề gì điều đầu tiên là tìm lý do để bao biện cho lỗi lầm của mình. À đôi khi họ cũng chẳng xem đó là lỗi lầm của họ, mà thật sự là lỗi của người khác. N��u có thời gian trách cứ người khác vì sao lại khiến mình như thế tại sao không tự nghĩ lại trước khi người ta trở thành xa lạ với mình thì họ đã phải chịu những gì rồi. Thật buồn cười là người ta không hiểu mà cũng không muốn hiểu.
Đừng nói chuyện với một kẻ cứng đầu, điều đó chỉ khiến bạn cảm thấy mình đang tốn thời gian vô ích thôi.
28 notes
·
View notes
Text
“Dù bao nhiêu lần bị lừa rồi, mà mình vẫn giữ đúng nguyên tắc sống của mình: mình tốt với người khác được đến thế nào thì tốt, thật lòng đến thế nào thì cứ thật lòng, còn ai xấu với mình họ tự không thấy hổ thẹn mà sống thì cứ việc. Đối đãi với nhau không phải dễ, người xấu không phải ít, chỉ là tính mình quá tốt đi, sống tệ đi là không nổi.”
—
227 notes
·
View notes
Text
Mới xem 1 đoạn nhỏ của cô giáo Lagi.
Clip đã lên, mọi âm thanh, hình ảnh đã rõ, tôi đã k tin anh ck nhưng nghĩ lại ít ông ck nào mà chịu nổi được tâm lý này mà vẽ ra hàng loạt kế hoạch để trả thù như thế, nên chắc chắn anh ấy đã nhẫn nhịn rất nhiều và quyết định như thế là quay lại diễn biến hiện trường hình như có ba mẹ ck luôn hay sao đó, nói chung là k biết ntn nhưng thiết nghĩ ở đây một người đàn ông có vk mà vk lại quan hệ mập mờ với 1 người thanh thiếu niên nhỏ hơn mình rất nhiều ai dám nói k đau khổ uẩn ức có khi muốn điên lên luôn! mọi suy luận đều có cơ sở, nếu làm sáng tỏ thì clip đã làm rõ rồi, còn kết quả ntn thì hệ lụy quá lớn một ảnh hưởng đến giáo viên, giáo dục, trường học đó, nên rất có thể chiến thắng sẽ về bên tổ chức, nhưng mà về mặt cá nhân tôi rất đau xót cho anh "CHỒNG" tôi thật sự mong mình sẽ không gặp trường hợp như anh. mong anh và gd cố lên, nổi đau nào cũng qua, ở vậy nuôi con báo hiếu cha mẹ thôi được rồi
1 note
·
View note
Text
Sinh lão bệnh tử . Đó là số kiếp . Chẳng ai mong muốn điều đó nhưng sẽ có ngày mọi người thân yêu rời xa ta . Hoặc có thể ta sẽ dời xa những người thân yêu trước . Sống là cõi tạm nên hãy sống yêu thương lấy nhau . Sống sao khi ta cất tiếng khóc trào đời thì mọi người quanh ta cười hạnh phúc , còn khi ta về với đất mọi người khóc còn ta mỉm cười 😊
1 note
·
View note
Text
Có một dạo tôi muốn giải thích, hoặc chạy lòng vòng để níu giữ một mối quan hệ, nhưng rồi cuối cùng tôi nhận ra rằng đó là việc làm thật vô ích và mệt mỏi. Bởi thay đổi một cái nhìn định kiến của người khác rất - rất khó. Tấm lòng họ không đủ rộng lượng để nhìn mọi việc theo nhiều chiều và nghĩ theo nhiều hướng. Tôi đành chọn cách im lặng, và tất nhiên rút lui với toàn bộ các mối quan hệ không cần thiết. Đó là một cách để tôi giải thoát cho bản thân, cắt đứt mình khỏi những thứ khó chịu mà những mối giao thiệp không đi đến đâu ấy mang lại.
Những cuộc chia cắt ấy đòi hỏi nhiều can đảm và đôi khi cả nước mắt, nhưng khi vượt qua được, bản thân sẽ cảm thấy rất thanh thản.
Nhiều lúc tôi cũng buồn. Nhiều khi chúng khiến tôi phải suy nghĩ, phải trằn trọc mất ngủ. Nhưng xét cho cùng, tôi phải sống cho tốt đã. Một sự đáp lại ngọt ngào, thay vì việc than vãn và dằn vặt. Tôi phải làm phần việc của tôi. Phải thay đổi từ chính bản thân mình. Những việc còn lại, một sẽ do thời gian, hai còn do trời định. Tôi tin rằng, những gì thuộc về mình cuối cùng cũng sẽ trở về đúng vị trí của nó, và giá trị của bất cứ thứ gì trên đời - đều sẽ được nhận ra vào giây phút mà ta đánh mất.
{Họa Phong}
103 notes
·
View notes
Text
“Đàn ông ngoại tình chẳng khác nào chiếc bàn chải đánh răng được người khác dùng qua rồi, dù có nhặt lại em cũng sẽ thấy ghê tởm mà thôi.
Đàn bà, suy cho cùng đánh nhau tới đầu rơi máu chảy cũng đều là vì đàn ông. Tự hỏi lúc đó họ có còn vì yêu mà đánh nhau không? Hay- là vì chút tự tôn cuối cùng?
Chị chẳng bao giờ vì ghen tuông mà mất lý trí cả. Vì chị có lòng tin vào người đàn ông của mình, có lòng tin vào sự quyến rũ của mình. Con người ta chỉ ghen tuông khi họ không còn tự tin nữa thôi.
Không cần phải giành giật bất kỳ ai cả, nếu người đàn ông kia vì em mà nỗ lực cứu vớt tình yêu sau lỗi lầm, thì em đã tìm được người đàn ông tốt, còn ngược lại- em mất đi một gã đàn ông tồi. Em chỉ có việc ngồi xuống nhìn cô đàn bà khác diễn một trò lố bịch , đi cướp giật trên tay của người khác mà thôi.” -Cá Yêu Tinh

508 notes
·
View notes
Photo

Khi vợ còn là con gái, sống cùng với bố mẹ, từ nhỏ đến lớn chưa từng ăn một hột cơm nhà mình, chỉ vì một chữ “tình” mà rời xa bố mẹ đã một đời nuôi mình khôn lớn, đem nửa đời sau phó thác cho mình, gả về nhà mình, gọi bố mẹ mình là bố mẹ, coi anh chị em của mình như anh chị em của cô ấy. Nếu không đối xử tốt với cô ấy thì có còn lương tâm không? Làm người thì phải có lương tâm với người khác chứ! Đàn ông thích ăn uống nhậu nhẹt, những lúc buồn chán bực bội có thể tùy ý ra ngoài vui chơi giải sầu. Thử nghĩ mà xem, vợ mình mang thai chín tháng mười ngày có bao nhiêu sự khó chịu, nếu không dựa vào niềm vui được làm mẹ để chồng đỡ thì cho dù là ai vác thêm cái bụng lớn như thế cũng không chịu được. Khó khăn lắm mới chờ được đến ngày sinh con, một mạng đổi một mạng, mẹ tròn con vuông, con cái vẫn phải theo họ cha. Bạn thứ nói xem, nếu chúng ta không đối xử tốt với vợ, liệu có xứng đáng với sự hi sinh của cô ấy dành cho mình không? Trái tim con người suy cho cùng cũng vẫn là máu thịt! Cả đàn ông lẫn phụ nữ đều có tính “nhạy cảm”, đàn ông nhạy cảm với sự việc, nếu có việc gì không vừa ý, càng nghĩ lại càng giận; còn phụ nữ lại nhạy cảm với lời nói, một câu nói ra tuy nhẹ nhàng nhưng càng nghĩ lại càng cảm thấy tủi hờn, tức giận. Chính vì thế, làm người đàn ông, cũng nên hạ mình một chút, nói những lời đường mật dễ nghe, nịnh vợ một chút để cô ấy vui vẻ, tự nhiên mình cũng cảm thấy thoải mái, có gì không đáng. Trên đời mỹ nữ nhiều không đếm xuể, nhưng một khi đã kết hôn rồi thì đừng đứng núi này trông núi nọ, đặc biệt, không được so sánh vợ mình với người phụ nữ khá. Điêu Thuyền tuy xinh đẹp thật đấy nhưng bạn cũng phải có sự anh tuấn phong độ cũng võ thuật siêu phàm như Lữ Bố thì mới có thể lọt vào mắt xanh của nàng. Nếu không, vẫn là lực bất tòng tâm, tự chuốc phiền muộn, không phải sao? Tuy nhiên cũng không nhất thiết phải cái gì cũng không được so sánh. Ví dụ, nếu bạn và vợ đang đi trên phố, nhìn thấy một người phụ nữ khác có tuổi tác, vóc dáng tương đương vợ mình đang mặc một bộ quần áo rất đẹp, bạn nhất định phải khuyến khích cô ấy đi mua một bộ giống như thế, nhất định điều này sẽ mang đến bất ngờ thú vị cho bạn. Con người sinh ra trên đời, hoàn cảnh sống khác nhau, sự giáo dục cũng khác nhau, khiến cho mỗi người đều có cá tính và thói quen khác nhau. Con người khi trưởng thành đến độ tuổi kết hôn, nhất định tính cách và thói quen đã trở nên cố định. Người xưa có câu: Giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời. Đàn ông sau khi kết hôn, đừng bao giờ cố “nhào nặn” vợ mình theo tiêu chuẩn mà mình đặt ra. Cách thông minh nhất chính là tự mình làm gương, thay đổi bản thân phù hợp với tính cách và thói quen của vợ, mưa dầm thấm lâu, đến một ngày, nhất định bạn sẽ cảm thấy hai vợ chồng sống với nhau rất hòa hợp hạnh phúc, cô ấy sẽ cảm thấy bạn là người đối xử tốt nhất với cô ấy, là người phù hợp nhất với cô ấy. Cô ấy sẽ coi bạn là người đáng tin tưởng và dựa dẫm nhất, muốn cô ấy làm chuyện có lỗi với bạn sợ còn khó hơn lên trời. Phụ nữ thời nay đa phần đều có công việc sự nghiệp, làm việc cả ngày ở ngoài, đã thế tháng nào cũng có mấy ngày “khó chịu” nữa, thực tế họ còn mệt mỏi hơn chúng ta rất nhiều vì phải hoàn thành rất nhiều trọng trách. Việc nhà tuy không nặng nhọc nhưng làm mãi không hết, ngày nào cũng như ngày nào, khiến người khác không khỏi chán nản. Câu “Thuận vợ thuận chồng, tát Biển Đông cũng cạn” nếu áp dụng vào làm việc nhà cũng vẫn thích hợp. Làm việc nhà cũng giống như ăn đồ ăn ngon vậy, cùng một đạo lý: Người ăn không hết, kẻ lần chẳng ra. Vợ mình thì mình phải biết xót, nếu trên đời này có ai đó còn xót vợ bạn hơn bạn thì chắc chắn bạn đang gặp rắc rối đấy. Cô ấy đã gọi bạn là “chồng” thì bạn nên gánh vác trách nhiệm của một người đàn ông, phải giống như một cái cây lớn để vợ dựa vào. Là chồng, bạn hãy biết trân trọng, chiều chuộng cô ấy, vì xét cho cùng, cô ấy đã bỏ cả thiên đường để đi theo bạn. Là chồng, bạn cần phải biết ôn hòa, rộng lượng, nghe lời. Phụ nữ đều rất yếu lòng, nhạy cảm, dù có nũng nịu giận hờn cũng là để biết bạn yêu cô ấy nhiều đến thế nào, những lúc như vậy, bạn phải biết khoan dung, nhẫn nhịn, đừng nổi nóng cãi nhau với cô ấy, nếu không sẽ khiến cô ấy rất đau lòng. Là chồng, khi ôm vợ nhất định phải đủ chặt. Cho dù bạn không có một bờ vai mạnh mẽ nhưng khi ôm cô ấy, nhất định phải cho câ ấy cảm thấy đó là bờ vai, là cái ôm vững chãi nhất, khi cô ấy nép vào ngực bạn, hãy hôn nhẹ lên trán và gò má cô ấy, đừng tham lam hôn vào môi nhé! Là chồng, mỗi sáng thức dậy, đừng ngại trao cho cô ấy một nụ hôn nhẹ và nói: “Em yêu, anh đi làm đây, bye bye!” Là chồng, khi cô ấy giặt quần áo cho bạn, hãy tỏ ra ngoan ngoãn nói: “Vợ yêu, em vất vả rồi, lại đây cho anh ôm một cái nào.” Là chồng, bạn đã trở thành bầu trời và thế giới của cô ấy, ngoại trừ bạn là sắc cầu vồng rực rỡ, tất cả những thứ còn lại đều là sắc đen vô vị. Là chồng, khi cô ấy rơi lệ, bất luận là vì nhớ nhà, tức giận, bị người khác ức hiếp hay là tức cảnh sinh tình, bạn đều phải ôm cô ấy vào lòng, để cô ấy khóc một cách thật thoải mái, sau đó lau nước mắt cho cô ấy, nói: “Đừng khóc nữa, có biết lúc em khóc trông xấu lắm không, được rồi, cho em lau nước mũi vào áo anh đấy.’ Một chữ “vợ chồng” mà bao hàm rất nhiều ý nghĩa, hai người xa lạ gắn kết cuộc sống với nhau, còn từ ngữ nào thân thiết mà rất đỗi dung dị hơn hai chữ “vợ chồng”. Là chồng, hãy để ngọt ngào gắn trên môi, tình yêu đong đầy trái tim. Sưu tầm
290 notes
·
View notes
Text

Ngày hôm nay không được vui lắm. Đời rất đẹp nhưng sống ở đời đôi lúc mệt mỏi quá. Ngày còn bé, đọc bài vè Tiền là tiên là phật, ngây thơ nghĩ rằng chỉ là lời vè vui thôi. Lớn lên rồi mới thấy cái vị của đồng tiền nó mặn chát. Dù có tự động viên bao nhiêu lần thì vẫn có những lúc thấy tự ti và tủi thân vì xuất phát điểm của mình xa vạch đích hơn người ta rất nhiều. Còn quá nhiều ước muốn dang dở, muốn được sống cuộc sống này trọn vẹn lắm lắm, nhưng tất cả đều bị gác lại sau mối lo cơm, áo, gạo, tiền. Nhiều đêm nằm nhìn lên trần nhà, nghĩ tại sao mà mình phải sống chật vật thế này, nghĩ sao mà người ta lại sung sướng thế nhỉ. Cầm cái áo sơ mi ba trăm nghìn ở cửa hàng lên ngắm rồi lại nghĩ đến hoá đơn tiền điện nước tháng này là bao nhiêu nhỉ, đi qua hàng nhìn đôi giày hai trăm lẻ lại nghĩ thôi tích cóp cho tiền nhà, tiền xe đi làm,… Bạn bè rủ đi đâu cũng chỉ chực câu “Tao hết tiền rồi” trên miệng. Riết rồi cái chữ Tiền ấy nó khiến mình mất đi rất nhiều thứ. Đúng là cái tuổi này rồi chẳng cái thất gì đáng sợ bằng thất nghiệp, chẳng có thiếu gì đáng sợ bằng thiếu tiền. Đúng là người ta không hỏi nhau “Đam mê ở đâu?” nữa mà than thở “Kiếm tiền ở đâu bây giờ?”.
Cũng chỉ là đôi dòng than thở thế thôi…
210 notes
·
View notes
Text
Tao có làm gì sai đâu , mà cứ đối xử với tao như rau ở chợ vậy..ưng thì lấy , không ưng thì quăng xó
63 notes
·
View notes
Text

Có những ngày mình rất sợ sự ồn ào của thế giới ngoài kia. Có những ngày chỉ cần ngước mặt lên trời thôi, mình cũng thấy áp lực đến khó thở, cảm giác cứ như có cả khoảng trời rộng lớn đang đổ dồn rồi đè lên đôi vai của mình vậy.
Có những ngày mình chỉ muốn trốn trong một góc phòng, không cần màng đến những gì đang diễn ra ở bên ngoài thành phố ấy. Có những ngày mình chỉ muốn vùi mình trong chiếc chăn và ngủ một giấc dài, mình chỉ muốn trốn tránh thực tại một chút xíu mà thôi, bởi bây giờ mình mệt quá.
Cũng muốn buông xuôi lắm rồi!
Có những ngày mình sống mà như không sống, chẳng cảm nhận được gì từ thế giới ngoài kia, mình chỉ biết lao đầu vào công việc. Hoặc là ngồi lầm lì ở một góc. Có những ngày mình không vui, nhưng cũng chẳng biết phải buồn chuyện gì nữa, những ngày mình cáu gắt, khó chịu, sợ hãi rồi tuyệt vọng.
Vậy đó, có những ngày mình chỉ khao khát được ở nhà bình yên, buổi sáng thức dậy muộn, nghe một vài bài hát quen và ăn món ốp la bánh mì nguội.
Đây mới chính là cuộc sống mà mình cần, nhưng cuộc đời lại thực tế hơn cuộc sống!
…
M ộ c T h ư ơ n g
1K notes
·
View notes
Text
Có lúc bế tắc mình lại nghĩ cuộc sống cứ thế này trôi mãi, trôi mãi, đến bao giờ nhỉ? Mình cứ lửng lơ giữa những cái nửa vời, đến bao giờ nữa?
Có ai còn chờ đợi mình không?
40 notes
·
View notes
Text

Hèn !!!
Đúng là khi tiền ko có thì mọi thứ đêu hèn, hèn trong cách sống, hèn trong các ứng xử.
Bố đã từng nói nếu mày đi làm mà cảm thấy k vui vẻ, k quyết tâm, ko có động lực thì tốt nhất nên dừng lại, phí tiền cty, phí tgian của mày. Và đã từng sống như thế, chấp nhận việc thay đổi cviec thay đổi môi trường mỗi khi cảm thấy k phù hợp.
Nhưng giờ chỉ vì chữ tiền mà ngồi nghe, ngồi làm như chơi, k có chút động lực nào nhưng vân phải mỉm cười. Và tự thấy bản thân mình hèn, hèn vs chính bản thân. Biết rõ k phù hợp nhưng lại cố nhét mình vào, khiến bản thân càng thêm áp lực, càng thêm cáu bẳn.
Đời mà, chỗ nào chẳng là cứt, nhiều hay ít thôi.
“Đời là cái bể phốt to con người là cục cứt to”
Bài hát thấm phết
15 notes
·
View notes
Text
“Sau này tôi quen thi thoảng dùng chất cồn để giải quyết vấn đề nội tâm. Có lẽ là vì không có cách nào nói ra khúc mắc trong lòng với bất cứ một ai. Đó là chuyện không thể gỡ bỏ không thể nói rõ, giống như nỗi xấu hổ vậy.”
— Tố niên cẩm thời | An Ni Bảo Bối
56 notes
·
View notes
Photo

đúng là mọi chuyện rồi sẽ qua đi, chỉ là không biết khi nào sẽ qua đi mà thôi. ngày hôm nay chưa ổn, chắc ngày mai sẽ ổn. ngày mai chưa ổn thì ngày kia sẽ ổn thôi. mà nếu ngày kia chưa ổn, thì ngày kìa, ngày mốt, ngày sau đó sẽ ổn.
422 notes
·
View notes