caybuttitngoi
caybuttitngoi
Nhặt Thờ Ơ Viết Thành Thơ.
95 posts
Don't wanna be here? Send us removal request.
caybuttitngoi · 2 months ago
Text
Em là một đoá hoa lành
Hôn lên mặt đất thắm xanh muôn đời
Nằm xuống ta ngắm thảnh thơi
Trời đau trời vẫn dạo chơi muôn ngày
Em là chiếc lá trên cây
Buồn kia em cất để đầy trong tim
Mặt trời nhắm mắt lim dim
Để em xách đuốt soi tìm yêu thương
Em là trà đắng cần đường
Là hoa, là lá, là xương thịt mình
Em là một đám mây xinh
Mây xinh mây ghét thân mình đổ mưa
Giờ nằm mơ giấc mơ trưa
Bao nhiêu mưa nắng, nắng mưa cuộc đời
Bao nhiêu sương khói chẳng mời
Mây trôi trôi mãi chẳng đợi chờ ai
1 note · View note
caybuttitngoi · 2 months ago
Text
Những ngày mưa rơi từ mặt đất
Ngang tay vội che đảo u sầu
Ai đem mây nhuộm màu ngầu đỏ
Mưa len ngón buồn chầm chậm đổ
Sấm rơi vào phải đôi bờ mọng
Cây khô mục rỗng cháy đỏ lòng
0 notes
caybuttitngoi · 3 months ago
Text
Tỉnh thức là gì? Nhiều lúc trong đời thức rồi mà còn chưa tỉnh.
Một ngày nọ một người mà bạn từng giúp đứng dậy, giúp họ thoát khỏi vòng lập tự hủy hoại bản thân lại là người phải khiến bạn dùng thuốc an thần. Mọi chuyện sẽ kết thúc nếu như tôi dán cho họ cái nhãn bội bạc và vứt họ đi vào vùng kí ức quên lãng nào đó của tôi. Đó là nếu, đây là cuộc sống và bạn bị điều khiển bởi não bộ, bạn không thể bắt não bộ làm một điều nó không muốn. Nhìn sâu một chút, mọi vấn đề đến với bạn điều có tác động của bạn lên nó. Họ không thể khiến bạn phiền não, đau đớn nếu bạn không cho họ vị trí quá lớn trong tâm trí. Chính bản thân bạn đã cho họ cơ hội tổn thương bạn. Khi tôi nói với mọi người tôi đã loay hoay trong vũng bùn tuyệt vọng này một mình và khi tôi thoát ra khỏi nó điều khi���n tôi sợ hãi là nhìn người khác phải rơi vào vũng bùn tuyệt vọng giống tôi. Tôi nghĩ mình đã sai khi nói ra điều đó. Hình như không phải ai cũng rơi vào vũng bùn tuyệt vọng và không phải ai cũng sợ hãi khi rơi vào vũng bùn tuyệt vọng của mình. Chính vì những trải nghiệm đau khổ khi rơi vào vũng bùn tuyệt vọng chính là một vết thương trong tâm lí của tôi. Khi tôi giúp người khác thoát khỏi vũng bùn tuyệt vọng của họ tôi đã thật sai lầm khi cho rằng họ sẽ đến giúp mình khi rơi vào vũng bùn tuyệt vọng một lần nữa. Tôi không biết được rằng chính bản thân mình đã luôn có thể tự thoát khỏi nó, những ham muốn của tôi khi mong cầu được giúp đỡ không được đáp ứng khiến tôi khó chịu. Và ngày hôm nay những cảm xúc khó chịu đã dẫn ta đi đâu thế này?. Có một câu chuyện về một chàng trai đang cưỡi ngựa. Anh ta phóng con ngựa rất nhanh thể như đang tìm kiếm một thứ gì đó quan trọng lắm. Một người bên đường thấy thế liền hỏi: “Anh phóng con ngựa đi đâu vậy?” Chàng trai đáp: “Tôi không biết. Hãy hỏi con ngựa”. Có thể đây là một câu chuyện cười nhưng đó cũng chính là chúng ta. Chúng ta cưỡi con ngựa mà không biết mình đang đi đâu. Ta không dừng nó được. Khi ta trở nên yếu thế, ta để những cảm xúc khó chịu ấy dẫn ta đi và ta trở nên bất lực trong câu chuyện của chính ta. Nếu đối phương là một con mèo thích rong chơi hãy để họ đi, nếu ngôi nhà trong ta đủ ấm ấp biết đâu một ngày mỏi mệt con mèo sẽ lại trở lại trong căn nhà ấy.
1 note · View note
caybuttitngoi · 4 months ago
Text
Tựa ngàn dao nhọn xuyên tim
Mà lòng chẳng thể lặng im hận người
Chỉ còn ngước mắt than trời
Xin cho lời đáp giữa đời quạnh hiu.
Hai tay níu giữ bao điều
Sao bằng ánh nắng dẫn chiều thiên thai
Chim sinh là để tung bay
Mà sao sợ hãi chẳng đành buông tay.
Vườn hoa rụng cánh tàn phai
Biết đâu ngày mới hoa lại đơm đầy?
Chim trời đâu thể bay hoài
Mải mê đuổi bóng hình hài hư không.
1 note · View note
caybuttitngoi · 5 months ago
Text
Now you seek to know the truth,
A truth that keeps us far apart.
I wish things had never come to be,
I wish I could cry like when I was 18, with a broken heart.
I wish I’d never met you all,
But what’s meant to happen, it will unfold.
I can’t hide the thoughts inside of me,
You say I look pathetic, so cold.
Yes, that’s me, so sincere and true,
Everything that happened made me close my heart.
They say I don’t know what love’s about,
But I’ve always listened to my heart from the start.
Maybe I shouldn’t have,
Oh God, I’m truly sick inside.
Everything has killed me, taken all I had,
I wish I could forget, and let it slide.
I wish I were crazy, lost my mind,
I wish I could laugh and let it all go.
Oh God, everything is so bad, so blind,
But this is the truth, as painful as it shows.
0 notes
caybuttitngoi · 1 year ago
Text
Đẹp lắm em ơi, cuộc đời này
Chẳng đợi chẳng ngóng thế lại hay
Thương nhau có lắm cũng chẳng đầy
Thấy được nhau này đó là may
0 notes
caybuttitngoi · 1 year ago
Text
mặt trời khờ lắm
sao rọi tay em
toàn những giọt nắng
chẳng được ai chăm
0 notes
caybuttitngoi · 2 years ago
Text
Biết tình cay
Vẫn trây đều trên mắt
Tình có hắt
Anh vẫn dại mà bôi
Anh yêu em
Đến tận từng ngóc buồn
Anh yêu em
Bận đến hết thời gian
1 note · View note
caybuttitngoi · 2 years ago
Text
không ghen ghét, em bình yên đó là em trước khi thủy triều dâng ngày trong em là con thú dại làm sao em có thể mãi thinh lặng
0 notes
caybuttitngoi · 2 years ago
Text
Tôi đang nghe thân mình chết đi từng nhịp từng nhịp. Tôi sợ melatonin nó chẳng giúp gì được cho tôi cả, nó chỉ kéo tôi vào một cơn mê, một cơn mê mà tôi không bao giờ có thể tìm lại mình thêm lần nào nữa. Cơn mê khác với cơn mơ ở chỗ nó mờ mịt và vô định. Đầu tôi đau như thể đống chén dĩa trên bồn kia rơi vào, vâng tôi ước rằng chúng chưa bao giờ tồn tại và tôi cũng thế. Cũng may là chúng không có miệng, tôi đã quá ngán ngẫm với những lời than phiền. Làm sao để một người luôn tự ti về bản thân mình có thể bước ra ngoài kia và đi tìm cái gọi là tình yêu nhỉ? Chào bạn, tổng đài cuộc đời xin nghe. Chúng tôi chẳng thể giúp gì cho bạn. Tay phải vỗ về vai trái mày đã làm điều đó bao nhiêu lần? Và phải thêm bao nhiêu lần nữa đây? Tôi ghét phải viết, tôi ghét phải nhìn vạch kẻ nhấp nháy trên màn hình. Cuối cùng nó lại là thứ duy nhất cứu sống tôi hết lần này đến lần khác. Nhưng liệu có sống được mãi không khi nỗi đau bên trong mình quá lớn. Tôi sợ đến một lúc nào đó nó sẽ trở nên hữu hình, tôi sợ nó sẽ bao trùm, nuốt chửng tôi. Xin gửi linh hồn này về trốn bình yên nhất, để gió hôn lên má tôi từng làn, để những tia nắng khẽ thì thầm bên tai tôi rằng tôi vẫn ổn. Xin cho mỗi lần thức giấc vươn vai nỗi buồn kia sẽ rơi khỏi tôi và tìm về nơi chúng nên thuộc về. Lúc chúng ta đau đớn nhất chính là lúc chúng ta cảm thông nhất. Mẹ đã dạy cho tôi sự chịu đựng hoặc bằng một cách nào đó tôi đã học lỏm được từ bà. Bà yêu tôi đến mức cả thiên hà rơi xuống cũng chẳng lung lay được bà. Tôi không bao giờ chia sẻ với mẹ và bà cũng vậy. Tôi sợ mẹ sẽ buồn, tôi sợ ngôi sao duy nhất trên bầu trời xám đen kia của bà sẽ tắt ngủm đi. Mỗi lần bà nhìn tôi, tôi biết bà hiểu tôi như thể tôi là một phần da thịt trong bà. Có lần bà nói muốn cùng tôi bỏ trốn đi đâu đó thật xa. Có phải ai đến với thế giới này đều một lần suy nghĩ như vậy? Tôi tự hỏi. Ai đó đã từng nói rằng thế giới này chính là địa ngục. Vào những lúc đau đớn nhất tôi tin vào điều đó. Cuộc đời đánh chúng ta khóc chỉ để xem ta còn sống hay đã chết.
22.10.2022
2 notes · View notes
caybuttitngoi · 2 years ago
Text
Nếu chẳng vì mất đi
Tôi đã không yêu đời
Nếu vì thích cô độc
Tôi đã không yêu em
2 notes · View notes
caybuttitngoi · 2 years ago
Text
dẫu biết tình ta rêu phủ nhiều
xin em…
đừng phơi tôi đến bạc màu yêu
0 notes
caybuttitngoi · 2 years ago
Text
cây quạt gió xin thổi về những điều em chưa từng có thổi giọng bé vang to to thổi thương yêu lấp đầy căn nhà nhỏ cây quạt gió đưa em qua hè nhé cho lặng im một nốt đệm nhẹ dạy cơn giận cách lắng nghe!
0 notes
caybuttitngoi · 2 years ago
Text
The Lord, timeless and divine Has forgotten this heart of mine Yet I remain steadfast, unswayed Perhaps I should mend all, I'm afraid By vanishing into shadow's embrace
2 notes · View notes
caybuttitngoi · 2 years ago
Text
When the story comes to an end I know there is no fairy tale meant for me You are a delicate butterfly My desires scare you away Then you will take flight and disappear And I will be left alone once again
0 notes
caybuttitngoi · 2 years ago
Text
Kéo đám mây vào hộp  Treo nước mắt lên trời Cầu vồng của hạnh phúc Chân nằm ở buồn đau
1 note · View note
caybuttitngoi · 2 years ago
Text
em ước mong sao mình có một căn nhà gỗ dù có cháy thành tro em ước mong mình chưa từng phải nhớ rồi thời gian bắt em tập quên đi em mong mình là chiếc hài nhỏ lướt qua đời, chập chững đôi ba bước lớn lên, chẳng thêm hiểu biết em ước mình mãi được tò mò địa cầu sinh ra vốn đã trật trội em mong mình không bị giam trong suy nghĩ
1 note · View note