Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
Cách đây 1 tuần, khi tôi stress vì việc trông trẻ và chán đời vì ko có kế hoạch cho bản thân. Tôi lại k dám tự đứng lên đòi hỏi gì chỉ biết khóc, lúc ấy anh nói: sao em không làm abc sớm hơn, có 100 việc thì e phải giải quyết từng việc một chứ. Tôi cảm thấy sụp đổ vì đã tìm sai người để khóc. Nhưng lúc ý tôi khóc rất lâu, và tôi mất ngủ nguyên 1 tuần. Tôi nghĩ nguyên nhân lớn nhất khiến tôi buồn lâu đến vậy là: Tôi k có tiền!
Hôm nay tôi lại bị nói nếu anh k nói thì bao h e mới làm abc, tôi lại khóc. Nhưng lần này tôi khóc 10p rồi hết. Tối nay tôi sẽ xem phim hàn giải trí và mai tôi sẽ đi làm tóc. Vì tôi đã có tiền.
Tadaaa! Đã thấy sự khác biệt chưa?
Đó chính là ý nghĩa của tiền!
0 notes
Text

12h12p, đọc qua vài bài nói. Sáng mai liệu có dậy lúc 5h được không nhỉ? Nghe nhạc chill và không muốn đi ngủ
0 notes
Text

Khi mà em cảm thấy buồn, khi em thẫn thờ nhìn anh, thì anh phải chạy đến hỏi em: em làm sao vậy? Sao mặt buồn như chó cắn thế?
Chứ ko phải: ồ tôi hiểu rồi, em cứ buồn tiếp đi.
Tôi sẽ không phiền đến thời gian em buồn.
Khi em tổn thương thì cho dù việc quái gì xảy ra người làm em tổn thương nhất định là anh. Bởi vì ở bên 1 người yêu mình thì k có lý nào em lại tổn thương.
Nếu cuộc sống khó khăn quá em sẽ từ từ giải quyết, nếu ngày hôm nay tồi tề quá em sẽ chờ đợi ngày mai, em cần 1 nơi em cảm thấy ấm áp, an toàn dễ chịu, được làm chính mình, thể hiện chính mình, thoải mái nói ra mọi điều dù dở hơi tệ hại nhảm nhí vớ vẩn cũng sẽ có người bao dung em, thấy em dễ thương, thấy em đáng yêu.
Em không cần về nhà bị phán xét, phải làm việc, thúc giục ra lệnh.
Em cảm thấy hôm nay không tệ, ngày mai sẽ tiếp tục cố gắng, tìm kiếm cái gì đó ngon, tập luyện cái gì đó tốt cho sức khoẻ, học tập một điều gì đó mới, đọc 1 cuốn sách hay, không ngừng cố gắng, ko ngừng nỗ lực.
Đến lúc nào đó em cảm thấy bình yên, cảm thấy trong lòng không trống rỗng, em sẽ ko thể hiện 1 mặt thẫn thờ của mình, sẽ k giống như 1 chú chó ướt mưa cần tìm 1 mái che nhưng lại chờ ngta đưa đến, hoặc là mang tui đi trú mưa với nhưng bị họ phớt lờ. Sau đó đáng thương cúi mặt xuống, kệ mưa tưới đẫm người. Mà lại kbiet phải chạy đi tìm chỗ trốn, tìm 1 chỗ khô ráo, ấm áp để dựa vào. Tôi còn ngốc hơn 1 chú chó nữa.
Mà cái có thể giúp em chính là bản thân mình, nỗ lực thật nhiều hơn nữa, gạt bỏ tất cả những suy nghĩ rối rắc đang cuốn lấy chân em. Em sẽ bước đi, cao hơn, xa hơn, tốt hơn.
1 note
·
View note