Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
Vẫn là hãm lồn boy
Chào các cậu! Lại là mình đây! Mình xin kể tiếp cho các cậu về đứa hãm lồn cùng phòng mình nha. Ơ, đm m đ có não à. Bố m nhắc m là đeo tai nghe vào. địt con mẹ mày, đeo tai nghe vào hiểu ko. thế xong 2 ngày mày đ đeo nữa là sao. Địt mẹ, não m bị làm sao đấy. M chơi game, m nghe tường thuật LOL liên quan lồn gì đến tao. giữ cái phép lịch sự tối thiểu hộ bố mày cái. Điên l vãi cả lồn. Địt con mẹ mong mày ở xong kì này cút cmn đi hộ bố cái. Bố m mệt nhắc cái phép lịch sự, ko làm ảnh ưởng đến người khác của bọn mày lắm rồi. Địt con mẹ!
0 notes
Text
MUỐN VỀ NHÀ
Đm, ở kí túc như củ lồn ý. Tao muốn về nhà, đi chơi với bọn cùng lớp (cấp 2, cấp 3, đại hịc hay gì gì đều được) miễn là tao ko phải ở kí túc xá nữa. Tao ghét kí túc xá vãi cả lồn, đcm, đcm kí túc xá như lồn ý nhở. Đm, ghét kí túc xá vãi lồn. Tao ghét kí túc xá, tao ghét kí túc xá vãi lồn địt con mẹ , Hu hu tại sao tao lại chọn ở kí túc xá cơ chứ. Crush ơi, cậu ở gần đây nhưng chính xác là ở chỗ nào, để tớ ra ở cùng nào. ôi tooi ghét cái cảnh ở kí túc xá vl rồi. chẳng ai hợp tính mình. Học đ học, chơi đ chơi, làm trò xàm lồn gì ko biết nữa. ôi tôi chán vcl các ông ơi. Thôi kệ cụ chúng nó nha, tao ở đây nốt cái học kì củ lồn này thôi rồi tìm một chỗ tốt đẹp hơn! Đm sao lúc mình thuê phòng mình ngu vlon ra nhở :) cứ nghĩ đk 1 mình 1 phòng :v chuyện đó đ ai ngờ, Ta nói còn ngu quá mà :v Thôi đcm chúng mày, bọn hãm lồn. Ok! Hết!
0 notes
Text
Crush chó điên
Ui, đm bực mình crush vl nhớ. Hôm nay đã ngồi chờ bàn cậu rồi đấy, và xong cậu đã làm gì hả crush ngu? Bàn đầu đéo ngồi, xong lại “Thôi, tớ xuống bàn cuối!” Đm, tại sao cuộc đời lại có người ngu như cậu? Biết là lúc c bước chân vào lớp là lòng t đã vui thế nào không hả crush? Biết là t jealous vl khi bọn kia chơi thân với c không hả hả hả hả hả hả hả đcm c :*( C cút điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii. Cậu react ảnh người khác xong ảnh t chỉ like, đm t post lên chỉ vì cậu thôi đấy ngu vl ạ. Đm cậu!
0 notes
Text
Ngày 20.9 (tiếp)
Nói chung là ghét ở KTX vãi lồn. Crush ơi, t sang ở với c được ko ^^
0 notes
Text
MƯA QUA CỬA SỔ
Tao mới phát hiện ra ngắm mưa qua một cái cửa kính to rất tuyệt chúng mày ạ. Tao đang ở Circle K học bài và nhìn mưa ngoài cửa số thích vãi. Mai sau tao giàu tao sẽ xây một cái phòng với cái cửa số to bự như vậy chỉ để ngắm mưa <3 Thôi, học đã!
0 notes
Text
Ngày 20/9/2017
Đêm nay nhiều cảm xúc quá các bạn ơi! Mai mình có ca học lớp 7h mà giờ này vẫn chưa chịu lên giường đi ngủ luôn :) Vì sao à, vì đm còn 2 bài essay chưa làm kìa, vì đống quizlet ACT chưa vào đầu kìa, vì đống chữ nhỏ ngắt âm của Hiragana củ l kìa. Nhưng, nếu là mọi hôm thì mình cũng kệ mẹ, đi ngủ luôn rồi. Nhưng hôm nay thì đéo! Mình vừa mệt, vừa chán lại vừa bực mình nữa. Mệt là vì từ khi chuyển trường có được ngủ trưa đâu :) giờ học thì vớ vẩn, bạn bè thì chưa thân (mà sao bọn bạn đại học đ dâm như bọn cấp 3 :) , câu hỏi lớn hơn cả câu tại sao tao sinh ra trong triết học). Lại nói đến tại sao tao sinh ra, có khi tao sinh ra là để cảm thấy hãm l chúng m ạ. Tại sao hôm nay lại nhiều chuyện hãm l xảy ra với tao như thế này? Đm, lúc 22h đêm hôm trước, đang tắm, cầm điện thoại lên thì đm nó rơi cmnr xuống bồn cầu, may đ phải mồng 1 :) bây giờ thì nó đen sì sì màn hình luôn rồi :) Mai còn phải đi vài nơi, làm vài việc quan trọng, bây giờ ko có điện thoại thì làm ăn kiểu l gì ? À, nếu vì cái đt thì cũng ko đến nỗi tao phải như thế đâu! Cái hãm l thứ 2 là phát hiện crush có gấu ạ. Cái này thì đ nói cm cũng tưởng tượng đc sự hãm l của nó. T cũng xác định là bọn t sẽ chẳng đi về đâu, cuối cùng, đ ngờ nó còn thảm thương cmn hơn thế :) L, như l, vãi cả l. Tiếp này, bây giờ mới đến cái bực mình. Đm, lúc tao đang type cái này biết là mấy giờ rồi ko. Đm 1h49 phút rồi, mắt mũi díp hết cmn lại rồi vì sáng 7h dậy :) Đm, nhưng tao đ hiểu, thực sự t đ hiểu, thằng cùng phòng tự nhiên ngồi dậy chơi liên minh (nó vừa nằm trên giường đi ngủ rồi :) ). Ôi, đm khó hiểu thực sự cơ. Ma nhập à, đcm rảnh lồn, 1h dậy chơi liên minh. À ko, nếu bình thường thì t cũng đ nói đâu, nếu nó chịu đeo cái tai nghe vào. Nhưng vãi cả lồn, nó đéo đeo. đcm, tại sao tại sao tại sao??????????????? tại sao mỗi lần bố m thấy bọn m đặt lưng xuống tầm giường yêu thương là t sẽ đeo tai nghe vào. nhưng đcm, cm đứa thì hát đứa thì chơi lol. địt mẹ, để ý đến người khác 1 tí đi :). Sang lên :v Đấy, vài câu chuyện hãm l như thế thôi, nhưng còn 1 vài cái nữa là tí t sẽ đ có điện thoại để nằm trên giường lướt, mai đ có báo thức. Với cả bây giờ t đang đau dạ dày vcl cm ơi, từ khi lên đây ăn uống đ giờ giấc nên bụng suốt ngày đau. ĐCM, thực sự cái cuộc sống tập thể nó đ vui, đ vui 1 tí nào nếu cm đ ở cùng mấy đứa bạn thân ml. Đm, ngày ngày mong về nhà, thà ở 1 mình sợ ma tí nhưng mà buồn vui mặc xác thiên hạ, có sướng hơn ko? * Thế thôi, những cái này tao viết ra chỉ để giải tỏa, vì hình như tao hơi có dấu hiệu nhẹ của trầm cảm rồi. Bỏ ra khỏi đầu rồi thì sẽ ko nghĩ về nó nữa, còn quá nhiều thứ t cần quan tâm! Cm bị chửi rồi thì t cũng sẽ ko giữ lại trong lòng làm gì, quên hết mẹ đi, nếu đọc được thì liệu mà cư xử văn cmn minh đê!!!!!!!!!!! * À quên, cảm ơn Duy dreamow, đọc bài viết về Toán 2 của Duy làm tôi cười quên mẹ cái realistic như củ l này rồi <3 Cảm ơn đã đọc hết đống xàm lìn và mất dạy của t :)
0 notes
Text
THÔNG BÁO!!!!!!
Từ bây giờ cái tumblr này chỉ để mình giải tỏa những bực tức trong người nhé! Mong ai vô tình đọc được thì cũng thoải mái lên một tí nhá! Những nhân vật trong này, không phải mình ghét các bạn hay gì cả, chỉ là mình có lúc nào đó bực tức viết lên đây để bớt đi, thế thôi!
0 notes
Text
Waiting for
Quãng thời gian cấp 3 tôi đã chờ đợi nhiều rồi... Mình sắp đợi được đến lúc đó rồi...
0 notes
Text
Tất cả những điều đã qua...
Với tất cả những điều chúng mình đã trải qua Với tất cả những lúc bên nhau trong những năm qua Với tất cả sự cố gắng của tớ... Với tất cả những thứ tớ đã làm cho cậu Với tất cả tình cảm tớ trao... . Sao cậu vẫn chưa nhận ra tớ ghét cậu vcl luôn thế :3
0 notes
Text
.
Bạn có giống tôi không ? Có một danh sách những đứa, chắc chắn sẽ block (ít nhất là unfriend) ngay sau khi tốt nghiệp!
0 notes
Text
Rồi sẽ đến một ngày...
Rồi sẽ đến một ngày mày sẽ phải rơi nước mắt, rồi sẽ đến một ngày mày thực sự biết rằng tao là ai.
0 notes
Text
Một đống tơ vò . .
Đầu mình bỗng dưng rối như tơ, rối hơn cả những bài luồng. Mình vừa làm một việc rất sai hay rất đúng? Mình chẳng thể diễn tả nổi cảm xúc bản thân, không buồn chán, không hối hận, chỉ là một chút băn khoăn, nếu vừa rồi mình chịu đi đến đó, vui cười giả tạo ở đó, liệu có thể bây giờ mình sẽ cảm thấy tốt hơn không? Mình chỉ biết rằng, ngay lúc này, mình rất muốn chui vào một góc, nằm đó, thật lâu, để xem một bộ phim, để viết những dòng này, hay đơn giản để chẳng làm gì, bỏ lại mọi điều tiếng, lo lắng bên ngoài. Mình vừa khóa facebook, bởi vì tự nhiên mình cảm thấy chán, mình cảm thấy chỉ muốn xua đuổi và chửi bới tất cả những đứa bình luận hay thậm chí chỉ là nhắn tin cho mình. Trong bước xác nhận cuối cùng, Facebook có hiện lên một loạt những người với dòng chữ They will miss you... Tự nhiên, lòng cảm thấy bừng sáng chút ít. Nhớ lại từ trước đến nay, mình có nhiều bạn, có những đứa bạn rất thân, lúc nào cũng ở bên mình nhưng dường như chẳng có ai để mình có thể kể hết mọi thứ trong lòng, để thỉnh thoảng lại nhắn tin “Ê, mày ơi, tao chán vãi”. Cũng là vậy rồi, sao làm khác được, mỗi ngày đến trường với khuôn mặt vui vẻ, vô tư nhưng cuối cùng, trong lòng là gì chứ? Một đống tơ vò. -NBTNLHH-
0 notes
Text
.
Những dãy số viết đầy bảng đen liệu ai lỡ đâu chia lìa ? Dù từng mong chinh phục cả thế gian mà giờ phút cuối anh mới nhận ra thế gian của anh giản đơn lắm, vì đó chính là em.
0 notes
Text
.
“Giống như cố hương là nơi con người ôn lại thuở hàn vi, tuổi xuân là quãng thời gian để con người nhớ nhung, hoài niệm, khi bạn ôm nó vào lòng nó sẽ chẳng đáng một xu, chỉ khi bạn dốc hết nó, quay đầu nhìn lại, tất cả mới có ý nghĩa – những người đã từng yêu và làm tổn thương chúng ta, đều có ý nghĩa đối với sự tồn tại tuổi xuân chúng ta.”
0 notes
Text
Mấy dòng này là mình chép trên mạng...
Rồi sẽ có một ngày, bạn đứng trên dãy hành lang lặng lẽ của lớp học, khao khát được ngồi lại trong lớp một lần nữa, nghe tiếng thầy cô giảng, lén lút ăn vụng, lén lút quay bài, lén lút đưa nhau những dòng thư viết vội. Một mình đứng ở nơi ấy, rơi vào những vòng tròn vô tận, quay trở lại cái thời được gặp nhau mỗi buổi sáng, hỏi nhau đã ăn sáng chưa, đã làm bài tập chưa. Cứ như thế một lần rồi lại một lần hồi tưởng, đứng giữa cái nắng đẹp nhất của mùa hạ, bạn nhớ về một ngày đẹp nhất của mùa thu rồi tự hỏi sao nhanh thế, ngày khai giảng vừa mới kết thúc cơ mà. Bạn nhận ra rằng, từ bây giờ không còn được ngồi ở lớp học ấy, không còn được học cùng những con người thân thương ấy nữa rồi. Và theo cách đó bạn đóng lại cánh cửa thời học sinh của mình với vô vàn những điều còn chưa kịp nói, với cục nuối tiếc to đùng vì suốt ba năm cấp 3 cũng không đổi lại được dũng khí nói lời cảm ơn lần cuối cùng
1 note
·
View note
Text
Những ngày đã qua và những ngày sắp tới
“Tao sợ sau này... ... chúng mình sẽ không còn thân nhau như bây giờ nữa! ”
Ngày 20/11 cuối cùng mình còn là học sinh cũng đã qua. Từ ngày tập trung năm học mới, chúng mình cũng biết, sắp tới, ngày nào cũng sẽ kéo thêm chữ “cuối cùng” dài đằng đẵng phía sau như là ngày khai giảng cuối cùng, ngày tổng duyệt cuối cùng... rồi chẳng mấy sẽ là ngày tới trường cuối cùng. 12 năm qua, chuyện học hành, thi cử làm mình lơ đãng mà quên mất dòng chảy thời gian. Để rồi, hôm nay mới bất giác nhận ra, liệu chúng ta còn có thể ở bên nhau bao nhiêu lần như thế này nữa. Mình rất sợ bị lãng quên, sợ cái gọi là tạm biệt mãi mãi, sợ họ sẽ không còn là của ngày hôm qua, sợ có những lúc mình sẽ quên những kỉ niệm, quên những khuôn mặt năm nào. Mình sợ CHY sẽ không còn là tình yêu nồng cháy trong mình nữa. Nhưng con người đâu thể chống lại quy luật tự nhiên hay sự thay đổi của hoàn cảnh? Rồi sau này nhìn lại, chúng ta sẽ thấy mình đã bỏ qua những thứ mà trước đây đã hùng hồn quả quyết. Nhưng tại sao chúng ta phải bận tâm vì điều đó? Hãy cứ bên nhau và sống hết mình trong những ngày tháng cuối cùng của thời học sinh. Để rồi, đến một lúc nào đó, chúng ta có thể mỉm cười. “Ừ, ngày xưa mình đã có một thanh xuân như thế!”
1 note
·
View note