Tôi là cô gái của Mùa Thu, đôi khi chỉ thích nửa vời, đôi khi cũng cứ thơ thẩn đến ngẩn ngơ, đôi khi cứ đỏng đảnh đến khó lòng mà chiều, khó lòng mà yêu! Tôi là Nắng - nụ cười là phải rạng rỡ! Tôi là Mưa - nước mắt là phải như mưa rào mùa hạ, ào ào rồi để nắng vén mây lên ngay! Tôi là Gió - lòng nhiều khi cứ bải hoải! Tôi là Tuyết - đôi khi lạnh, câm lặng đến lặng người!
Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
Ra viện cũng gần 2 tuần rùi. Đi du lịch ngày đi bộ phăm 9-10 km. Trộm vía vết thương ổn, hok bị thoát vị ji cả. Trộm vía trăm lần, tỉ lần.
Vậy mà ck tui vẫn làm như tui còn ốm yếu lắm. Hnay ổng đi làm lại rùi. Còn tui vẫn đc nghỉ ốm. 7 rưỡi sáng ngủ dậy, lò dò ra phòng khách thấy có bịch bánh mì sourdough trên bàn. Tui còn đang nghĩ: Trời đất quỷ thần ơi. Bánh mì từ tuần trc mà ck tôi còn chưa quăng thùng rác ư? Hay hok lẽ ổng mua bánh mới cho mình? Sau đó mới nhìn ra ổng viết note để lại là: Sáng vk ăn bánh mì với trứng, spam và pate nhé.
Tui mới nt kêu: Ỏ, sáng sớm trc khi đi làm ck vẫn kịp đi mua bánh mì cho vk ư? (Thêm cái icon mắt long lanh)
Ổng nhắn lại: Chứ sao? Nhà đâu có ji ăn đâu. Mất công vk lội trời mưa đi mua bánh mì. Tội nghiệp vk.
Lúc sau lại thấy nhắn: Đem đồ đi giặt chưa vk? Sáng nay định mang giỏ quần áo ra nhà tắm cho vk bỏ đồ vào thui mà vội đi nên quên mất.
Là ông ý sợ tui xách nặng hok nổi. Đúng là tui đâu dám bưng. Tui kéo lê rùi đá cái giỏ đó chứ.
Tui kể là tui hút bụi ghế sofa, hút bụi nhà, lau bụi đồ đạc, đợi chiều ck về lau nhà giúp ổng còn react phẫn nộ. Kêu ốm đau mà làm việc nhà làm ji? Chỉ cần giặt đồ, sấy đồ là đủ. Còn hok cho tui xuống kho lấy đồ để nấu ăn cơ.
Đúng thật, dọn dẹp xíu thui đã mệt. Đã thấy hết ngày á. Nên mấy mẹ mới đẻ xong vừa chăm con vừa dọn nhà, nấu nướng đúng siêu nhân lun ý.
6 notes
·
View notes
Text

Mình đặt ra câu hỏi: Sao lại là mình? Tại sao chuyện đó phải xảy ra với mình?
Sau đó mình nghĩ, đó là con đường mình phải đi, đó là God’s plan nên thôi mình sẽ lại tiếp tục tiến về phía trước vậy.
Chỉ là mọi thứ diễn ra nhanh quá. Lúc thấy que test 2 vạch mình cũng hok ngạc nhiên, hok vui, hok hồi hộp vì lúc đó mình đã nghĩ tới trường hợp xấu xảy ra rồi. Mình còn không tin cái test đó đúng. Cho tới khi vào viện khám bsi khẳng định lại vs mình là xét nhiệm máu cho thấy mình có thai thật, lúc đó mình mới wow nhg phần sau đúng như mình đã lường trc được. Bsi sắp xếp phòng mổ đưa mình đi mổ liền. Tới lúc tỉnh dậy mình vẫn chưa biết bào thai bị lấy ra rồi, mình vẫn cố kết nối với em bé mà hok ngờ em bé đã rời đi…
Khi hok cố nghĩ tới điều đó mình rất ổn, sức khoẻ thể chất ổn chỉ về mặt tinh thần là hok vì mình sợ sẽ phải đối mặt với nguy cơ thêm lần nữa.
Bạn của ck mình làm bên khoa giải phẫu của thành phố nên mọi mẫu cắt của tất cả các bệnh viên sau khi mổ đều được gửi tới bên đó để giải phẫu. Bạn gọi hỏi mình có ổn hok, xác nhận lại có phải bào thai của mình hok thì thấy ghi tên mình trên đó. Mình với ck đang nc vui vẻ, nghe thấy vậy mình lại khóc. Mình hok thể giải thik cho sự nhạy cảm này. Ck mình nói sau này sẽ hok bao h nhắc lại chuyện này nữa. Cũng hok muốn cho mình xem lại bệnh án của mình vì sợ mình lại buồn.
Đúng là phải trong những hoàn cảnh như vậy mới thấy việc chọn ng ở bên cạnh mình qtrong thế nào. Dù bệnh viện bên này y tá chăm 100% nhg ck mình vẫn sợ mình buồn rồi trầm cảm nên ck mình nghỉ làm vào viện với mình mỗi ngày cho tới hết h thăm thân mới về. Nội ngoại hai bên đều lo lắng, nhắc ck chăm sóc vk cẩn thận. Ổng nấu cháo mang vào viện cho mình ăn rùi hok cho động chân động tay vào ji hết trơn. Nay đón vk về cũng dọn nhà gọn gàng sạch sẽ, giặt đồ phơi đồ tinh tươm.
Thấy ck quần quật cả ngày cũng thương. Hqua mình bảo “cảm ơn ck vì đã chăm sóc vk chu đáo”. Ổng kêu: Xì, cảm ơn vk vì đã khoẻ mạnh. Đối với ck, vk mới quan trọng. Còn ck hok nghĩ tới “nó” đâu. Có cũng được, hok có cũng được. Nên vk đừng có buồn nữa, nha.”
Mình cũng đã rất vô tư nghĩ rằng mọi thứ easy mà, hok lo. Lúc nào mình cũng rất vô tư. Nhưng h mình hok nghĩ đơn giản như vậy đc nữa rồi.
5 notes
·
View notes
Text

Tôi 33 tuổi vẫn Nobita các bác ạ. Kiểu động đâu hỏng đấy. Ck tôi suốt ngày kêu tôi báo quá báo.
- Con dâu ji, lần đầu tiên về nhà bố mẹ ck chơi, đi tắm làm hỏng luôn vòi nước tắm
- Ở nhà sờ vào cái tủ lạnh thì làm gãy lun cả cái cánh tủ đông
Hôm rồi tôi đi từ bếp ra nhìn ck tôi với đôi mắt như này 🥹 xong bảo: Ê ck ơi, thề luôn. Hok có làm cái ji đâu ý. Tự nhiên cái chặn nước bồn rửa bát nó hỏng lun rùi. Thề luôn. Chưa làm ji lun. Vk mới chỉ nhấc nó lên để đem cặn đồ ăn đi đổ mà nó như bị tuột đâu cái ốc ấy…
Ck tôi thở dài thượt một cái…
Ơ kìa. Đã ai làm ji đâu. Đã ai động vào đâu? Tới lúc nó hỏng thì nó hỏng. Chả qua do tôi xui nên dính thôi.
Chưa hết. Hết báo bố mẹ, báo ck con. Hôm qua tôi báo luôn cả cty. Ở cty tui có hai màn hình to. Tui hay cắm dây vào lap và xuất ra 2 màn hình đó để làm việc chứ hok dùng cái làn hình của Thinkpad vì nó nhỏ quá. Nên là lap tui hay gập một nửa rùi để dưới gầm bàn. Sáng đó tui nâng bàn lên để đứng làm việc. Tới lúc mỏi chân tui mới hạ bàn xuống để ngồi nhg quên mất là màn hình lap chưa gập lại. Thế là nghe cái “kéttttt”. Bàn đập vào lap, bẻ cong màn hình, hỏng luôn 🥲. Nhưng may sao chỉ hỏng màn hình chứ máy hok hỏng nên vẫn xuất hình ảnh ra màn hình ngoài để làm việc đc bt. Được cái tôi ngồi có 1 mình 1 phòng nên hok ai biết tới vụ tui phá đồ huhu. Tui chụp ảnh kể ck nghe. Ổng chụp lại luôn số bảo hiểm của ổng cho tui 🤣🤣🤣 Bảo đưa cty giải quyết. Khổ ghia ý ahuhu.
1 note
·
View note
Text



As always, nhà tui hok bao h có 20/10 hay 8/3. Nhưng nhà tui có ông ck chiều vk.
Hnay ăn sáng xong tui tiếp tục lảm nhảm về công cuộc “săn chawan” của tui. Rùi tui cho ck tui xem hết chawan này tới chawan kia, hỏi xem ổng thấy xinh hok?
Tự nhiên ck tui nheo nheo mắt, giơ tay ngắm ngắm đo đo cái gì đó. Tui hỏi ổng làm ji vậy? Ổng kêu đang ngắm xem có thể đóng một cái giá ở một phía bên tưởng chỗ bàn ăn để tui bày những cái chawan xinh xinh của tui ở đó. Ulatroi, tui mới có 3 cái thôi mà bày chi trời :))
Chưa kể hôm qua shipper mới làm vỡ của tui 1 cái nữa 🤣 Làm tui rén ngang, dù đang thích một cái hơn triệu lận. Shop “rủ rê” tôi là bao bể và sẽ bọc siêu siêu kĩ càng cho tôi nhg tôi sẽ tiếc nếu vận chuyển máy bay xong bị vỡ. Tôi sẽ khóc vì nó là chiếc hàng đẹp và hiếm mất. Nên thôi lại nén xuống nghĩ bụng bao h về Vn thì mua sau và tự cầm sang sau. 🥹
Cái bộ môn matcha này tốn kém thiệt.
Các bác có biết girls math là ji hok? Là khi hôm nay đi cf xong, dạo 1 vòng tp xong, về tới quán trà sữa, ck tui trêu: Thui h vào mua cốc ts uống là no bụng tối khỏi phải nấu ji ăn nhở?
Tui: Thồi, cai rồi. Từ ngày uống matcha xong tui đã hok còn thèm ts nữa rồi. Tính ra cũng oki ấy chứ. Một hũ matcha 20g cũng có 10€ hoặc đắt hơn xíu. Vậy mà mỗi lần uống vk uống có 3-5g thui. Trong khi 1 cốc ts đã tầm 5€ rồi nhé.
Ck tui: Một hũ đc ít vậy thôi á? Vậy là uống đc 5-7 cốc là hết à?
Tui: Uh, thế nhưng mà nó đã có mỗi 10-20€. Uống đc 5-7 cốc matcha.
Ck tui: Ê ê, đâu rẻ đâu mày. Ngày nào mày cũng uống hết trơn á. Trà sữa thì 1 tuần giỏi lắm mày uống 2 cốc. Có tuần hok uống cốc nào.
Tui: Cơ mà matcha nó healthy. Đúng hok? Với cả giảm rồi. H trong tuần đi làm hok pha mang đi uống nữa rồi vì buổi sáng lách cách mất thời gian. Cuối tuần uống ở nhà hoy. Ở cty hnao thèm thì mới pha uống nè.
Cơ mà đúng là vẫn tốn nha vì nghiện các bác ạ. Lâu lâu lại nhớ cái vị umami sau khi uống cốc matcha đc vài tiếng mà chưa tan á. Mê thậtttt
0 notes
Text

Có ông ck tâm linh tương thông nó như nào?
1.
*hít hít*
- Ê mùi ji vậy? Ck cọ nhà tắm đấy à?
- Uhm, mới cọ cái bồn tắm xong.
- Thể nào nghe mùi chất tẩy rửa. Hnay tự nhiên sạch sẽ đột xuất vậy?
- Thấy lâu rùi vk hem tắm bồn. Nên cọ cho sạch. Sợ vk thấy bửn quá nên hok tắm :))))
Ơ, vi diệu thế. Đúng là hôm đó tui có ý định tắm bồn thật.
2.
- Mai tính ăn ji á vk?
- Thik ăn ji thì nấu đó thui. Còn nem cuốn vịt quay nữa á :))
- Uhm, cũng nhiều món nhỉ? Tính trưa mai ăn bún đậu rùi tối mai ăn phở vì thịt ba chỉ không để được lâu, với xử lí nốt chỗ rau thơm đi hok nó hỏng. Vịt để ăn sau cũng đc. Thấy hợp lí hok? Thấy ck biết lo nghĩ hok?
- Lo nghĩ cái mie ji? Ủa t cũng tính vậy mà. Cùng lí do như nêu trên lun á :))
- Đấy, bởi, đúng là vk ck mà. Tương thông ghia :))))
2 notes
·
View notes
Text

Để mà nói tới FOMO thì phải gọi tên ck tui.
Thấy bạn bè xung quanh dần có baby hết cả thì bảo tôi “Vk ơi đẻ đi. Nhanh đẻ con gái cho có giá, sau này làm thông gia với nhà abc.” Tôi kiểu 🙄 Gần đây tôi hỏi ổng: Ê ck, ck thik có em bé rùi ý hả? Ý là kiểu thấy ngta có em bé thấy cưng quá hay là như nào? Biết ji hem, ổng kêu: Hông, tại thấy ai cũng có em bé, nên ck bị fomo thui.
Ok fineeeeee
Rồi gần đây ông ý bắt đầu “ăn hok ngon, ngủ hok yên” vì nào là cái V mới mua nhà, gia đình anh T mới mua nhà, nhà chị H mới mua nhà, nhà anh chị HT cũng mới mua nhà. Thời điểm này giá lãi suất cũng hok cao lắm, giá nhà cũng giảm dần, nên mua nhà là hợp lí. Nhưng hai đứa mới tiêu tốn cả mớ tiền vào 2 cái đám cưới, ba mới bị bệnh chữa chạy cũng mất nhiều, blah blah nên cũng hok dư dả mấy. Nhưng ông ý hẹn lịch phỏng vấn tư vấn tài chính đồ. Rồi ông ý kêu là dự định tới năm sau 2 đứa phải tiết kiệm đc chừng này tiền để mua nhà. Mỗi ngày đều lên mạng kiếm nhà kiếm đất. Lại còn xin anh tư vấn tài chính cấp cho cái chứng nhận 2 đứa đủ khả năng tài chính để mua nhà tới giá X, để lúc đặt lịch đi xem nhà đất ngta sẽ tiếp mình nhiệt tình và serious với mình hơn.
Haha, cuộc sống này đúng mở ra nhiều thứ hay ho. Yên tâm là hết challenge này sẽ tới challenge khác. Đợt trc còn stress vì đi làm, muốn nghỉ việc. Sau đó ổn thoả thì lại tới gặp phải đồng nghiệp mới rất là “halo”. Mình lúc nào cũng lải nhải vs ck mình rằng: Nếu 1 năm nữa thằng đó chưa bị cty đá đít, và thực sự đủ khả năng lên làm CEO thay thế cho B về nghỉ hưu, thì yên tâm tới lúc đó em té mẹ nó khỏi cty này hoặc nghỉ đẻ rồi.
Được cái dnay mình đã hoàn thành xong việc dạy việc cho nó, và 2 đứa ít gặp nhau vì mình về Vn 3 tuần. Lúc đi làm lại đc 1 tuần thì nó lại nghỉ phép 2 tuần và h nó thường xuyên ra ngoài thăm khách hàng nên tạm thời là 2 đứa hok có nhiều va chạm lắm. Sau buổi coach mình cũng đã học đc một điều là thay vì khó chịu vì ngta, mình nên góp ý để cả team tốt hơn thay vì mình tốt hơn và mình làm hết tất cả. Nói chung là mình đã cố gắng bớt xù lông nhím lên hay cố giữ khoảng cách ji trc h mình ác cảm vs nó. H ăn trưa nó ngồi cạnh mình thì bọn mình cũng nói chuyện khác ngoài công việc. Hok phải mình nhún nhường nhg nếu nhìn nhận lại theo một khía cạnh khác thì có thể sau này mình cũng mang lại benefit cho ngta và ngta cũng có thể là cấp trên của mình. Khi mình cần sự giúp đỡ, khi mình muốn nói lên mong muốn của mình thì mình chạy tới chỗ của ai? Nên thui nếu hoà thuận đc vs nhau thì mọi việc sẽ tốt đẹp hơn.
Hơn nữa nếu hok nhất thiết, mình cũng hok muốn nhảy việc. Vì tính lâu dài thì công việc ổn định cần thiết cho việc tụi mình có 2 đầu lương để vay ngân hàng mua nhà. Chứ mà giả dụ mình nghỉ đẻ rùi mới vay ngân hàng, lúc đó lại cần 1 năm được vào hợp đồng vô thời hạn thì sẽ mất thời gian hơn nữa.
Bọn mình hok giống mng, thay vì mua Apartment, tụi mình thik nhà riêng để có vườn trồng cây, ra đó ngồi chill chill, hè tới cả nhà nướng thịt đồ đồ. Dù biết có vườn là siêu bận. Nhg mình thik ngắm hoa, thik chill. Còn ck mình thì thik trồng cây. Cây hoa hồng trong ảnh kia là ck mình chăm cho mình ngắm. Đợt về Vn nhờ đc em hàng xóm sang tưới cây cho mỗi ngày. Lúc đó cái cây còn có nụ, mình trêu là nếu em chăm tốt, em sẽ đc trả công bằng việc thấy hoa nở nhé. Vậy mà sang tới nơi thấy hoa oải hương 2 chậu chết sạch :)) Hoa mẫu đơn toi, hồng hỏng hok ra bông được, nha đam cũng dặt dẹo luôn 🥲 Khóc.
Lũ chim bồ câu sau khi đẻ đc 2 lứa trên balkon nhà mình. Hẳn 2 lứa lận!!! H lứa cuối cùng cbi bay rồi. Chúng tôi sẽ cải tổ lại cái mini balkon bằng mọi giá dù cũng sắp sang thu rồi. Nhưng chúng tôi vẫn thik thế.
3 notes
·
View notes
Text




Hnay cuối buổi coaching mình đc hỏi rằng sau buổi nói chuyện hnay, mình sẽ làm gì để thực hiện đc những điều mình muốn đạt đc? Ai sẽ là ng giúp mình trong quãng thời gian đó.
Mình kêu ck mình. Bạn coach hỏi tại sao? Uhm, ck mình hok phải một ng có thể giúp mình về mặt chuyên môn, nhưng ck mình là ng luôn khuyến khích và thúc đẩy mình. Ck mình là ng tạo điều kiện cho mình có thời gian để làm điều mình muốn làm và giúp mình kỉ luật hơn. Như chiều nay ck mình chê mình kiểu đùa đùa rằng: Em học phát triển bản thân cái ji hok bít. Em học quản lí thời gian đi kìa. Rùi bi h có ra đc khỏi nhà trc 5h hok mà đòi lát về kịp trc 8h?
Cuối cùng thì vẫn là ck mình sau khi ăn dọn rửa bát đĩa xong trc 8h rùi chui vào phòng ngủ chơi để trả cho mình cái phòng khách yên tĩnh ngồi vào zoom.
Tối t5 hai vk ck ăn tối no phè nên rủ nhau đi bộ vào trung tâm mua sắm chơi cho xuôi rồi mới về nhà. Vào cái bập phải lọ tinh dầu thơm phòng nên mình mua luôn một chai. Tiện đường về nhà có thùng rác giấy nên mình bảo tháo hộp vứt luôn. Tại khu nhà mình hok có thùng rác vứt giấy/bìa carton ngay sau nhà mà phải đi xa một đoạn. Vì lười, nên mình tháo hộp vứt lun. Tới lúc về nhà mở lọ tinh dầu ra mới biết ngta xếp lộn xộn nên mình bốc nhầm mùi chanh sả mà mình ghét nhất. Ngửi xong thực sự đau đầu buồn nôn, muốn cất xó. Cái tức ngang vì bỏ tiền ra mua nhầm đúng cái mình ghét và lỡ khui ra rùi hok trả lại đc. Sáng nay ck đi chạy bộ về tung tăng khoe “Vk ơi, phải mùi cotton cloud hem? Mới mua lại lọ mới cho vk rùi nè.” Mình kiểu: Ơ đúng rùi. Nhg sao anh lại mua? Để em mua có thẻ thành viên đang đc sale mà.
- Thì nghĩ mua về tặng vk cho vk vui.
- Éc éc, vui ji. Htrc đã mua sai phí tiền, hnay lại ck còn mua hớ. Ơ kìa, cái ji thế! Nghĩ tức á!
- Ui rùi, chênh nhau có bao nhiêu đâu mà.
- Sale off 30% đó baaaaaaaaa -.-
Nói thế thui chứ đc ck qtam để ý mấy cái nhỏ nhặt vẫn vui nha. Nhg tắt nắng lúc ông ck mang về 2 miếng thịt bò beefsteak, một miếng date gần và nhìn màu hok tươi nữa rùi. Tức tập 2 á. Nhg ông ý lại bảo: Tại anh thik ăn loại thịt đấy. Mà nó đã hết hạn đâu. Với cả anh tiện đg nên mua luôn để lát vk đỡ phải ra đường chứ bộ.
Ơ hay, cuối tuần tôi thik ra đg mà. Đi chợ thôi mà. Vấn đề jiiiiiiii?
Đấy, rõ khổ. Lúc nào cũng muốn support vk nhg toàn bị vk chửi vì vk hok ưng, vì vk khó tính. Nhg vẫn nhiệt tình support tiếp :))))
Chắc kiếp trc nợ tôi nhìu lắm, kiếp này trả bù. Hehe.
Dù sao thì tui cũng thấy may mắn và hạnh phúc vì có một ng bạn đồng hành như vậy :)
2 notes
·
View notes
Text

Tui thik tấm này vì nhìn tui trông giống công túa ghia ahihi. Đến mẹ ruột tui nhìn tui makeup, làm tóc và mặc váy cưới còn thốt lên rằng giống Disney princess. Xin phép đc ghim tấm hình lại ở đây nheeeee.
14 notes
·
View notes
Text
youtube
Mình nghĩ chắc mình sẽ chẳng bao h xem "Mai" cho đến khi nó được chiếu trên Netflix vì mình đã nghe khá nhiều lời chê khi "Mai" được chiếu ngoài rạp ở Đức và châu Âu nói chung.
Em bạn mình quen thì nói rằng có lẽ nó ở mức ok nhưng không kịch tính như em nghĩ. Với em nó sến, nó không hợp với văn hoá của người miền Bắc hay miền Trung.
Và thế là mình không đi xem... Cho đến khi hnay lúc ăn trưa thằng em mình rủ mình xem.
Cảnh quay đầu phim khá ấn tượng với mình. Mình cho là sáng tạo nhất film lun á. Lúc nam chính dẫn bồ về nhà làm tình, thì từng chi tiết đó match với từng hoạt động dọn vào nhà của nữ chính lun. Lúc đó mình nghĩ trong đầu là "Wow, ý tưởng quay hay vậy mà nội dung lại flop sao?". Rồi xem được tầm 30 min mình vẫn thấy okay nha. Nhưng mà có hẹn đi làm móng nên ăn xong là mình té luôn. Cái lúc đi ship trà sữa ra tiệm nail cho mình, nó kể là ra muộn vì nó cố cày nốt film. Mình hỏi rùi là thấy film được hok, vì thấy nhiều ng chê cái kết. Nó bảo uh nội dung film cũng hay mà cái kết hok hay lắm. Tối về chị xem đi, em xem lại cùng chị.
Đó, h mình ngồi viết là vì mình xem xong rồi nè và bị "lậm nhạc" cmnl rùi nè =)))
Ủa vậy vì lí do ji mình ngồi đây viết nhảm mấy cái này? :)) Vì thấy hay á! Vì mình cảm thấy related được với những gì xảy ra trong film. Vì lúc đoạn kết thúc film bài hát này vang lên thì mình đã chắc là hnay mình sẽ lại phải mò vào tumblr để xả những cảm xúc đến với mình khi xem film này rùi.
Thằng em mình bảo nó thấy cái kết hok hay lắm vì thấy bà chị chính trong film tới cuối film vẫn khổ, tội bả quá. Thực sự mình chỉ thấy khúc gia đình cãi cọ, phanh phui, vạch trần nhau rồi đánh nhau tan tác là ấu dề quá. Còn lại mọi thứ đều đúng, đều rất thực tế nhe. Cái tự nhiên trong đầu mình xẹt qua một ý nghĩ là, hok biết có phải những ng chê film hầu như đầu là mấy em gen Z, mấy tấm chiếu mới chưa trải sự đời không. Không dám nói là mình trải sự đời hơn ai, nhưng mình dám nói là mình hiểu. Mình hiểu hết tất cả những cảm xúc, những suy nghĩ, những hành động của Mai. Bạn nghĩ là khúc Mai đập mấy chục triệu và 2 cây vàng vào mặt bố, khóc lóc nói tôi khổ sở lắm rồi, buông tha cho tôi đi nó drama quá hả? Không, nó không drama. Với mình nó thực thế nhe. Tôi nó vậy, vì tôi nghĩ lại những lời mẹ tôi nói khi mẹ tôi uất ức, căm phận bác tôi và dì tôi, ng đã nợ nần tới mức mẹ tôi phải rút hết một lúc tất cả số tiền có trong tài khoản tiết kiệm mà mẹ tôi gửi ngân hàng để sau này ông bà tôi được hưởng an nhàn tuổi già. Mà số tiền đó là số tiền mẹ tôi vất cả chắt chiu từng đồng từng cắc ở nước ngoài để gửi về lúc lãi suất còn cao. Mẹ tôi ăn chẳng dám ăn sang, mặc chẳng dám mặc đẹp, chẳng bao h dám mua ji cho bản thân. Nhớ hồi đó mỗi lần tôi xin mẹ mua cái này hay cái kia là mẹ tôi đều bảo nó không cần thiết đến thế. Hoặc giờ mẹ tôi sẽ hok cho tôi vừa được mua cái bàn máy tính vừa được đi dã ngoại cùng lớp. Một trong hai thôi, tôi chọn đi. Nên tôi nghĩ tôi hiểu được phản ứng đó của Mai lắm. Từng lời nói đó, từng câu từ đó lúc Mai trách móc ba nó đúng. Nghe nó quen thuộc với tôi lắm.
Rồi cảnh Mai với nam chính ngồi bên bờ sông "an ủi" nhau vì giờ mình phải chia tay đi, đừng đợi nhau nữa, move on đi. Tôi cũng rất hiểu được. Khi bạn để một ai đó đến bên bạn và làm bạn hạnh phúc, bạn tự xây dựng cho mình một niềm tin rằng lần này bạn có thể xả vai, không cần gồng lên rằng mình bất cần, mình mạnh mẽ. Bạn nghĩ rằng sẽ ổn thôi, mình sẽ hạnh phúc thôi và rồi cuộc đời lại lần nữa dìm bạn xuống, tất cả mối quan hệ đảo lộn. Ng chị chơi thân bao lâu nay luôn mồm nói Life's short, tận hưởng đi, yêu đi. Nhưng khi bả biết bồ bạn là con trai bả thì bả ngăn cản ra mặt. Tệ hơn là mua chuộc ba bạn, lôi cái quá khứ đen tối nhất cuộc đời bạn ra để vạch trần bạn, thêm một lần nữa kéo bạn xuống vực sâu thì bạn vẫn đến với con trai bả tiếp hả? Thấy bả bệnh lên bệnh xuống mà vẫn quen con trai bả được nữa sao? Không rời đi. Không cắt đứt liên lạc. Không biến mất. Thì còn làm được ji nữa?
Tiếp nha, cảnh bả gặp lại bồ cũ. Thấy ngta lấy vk rồi. Thấy vk ngta vô tư, hồn nhiên, dễ thương vậy. Thì nói ji giờ? Phải đóng vai ng bạn cũ lâu năm, tưởng chết mà vẫn sống nên mới khiến ck em sững sờ, khóc lóc vậy chứ. Thấy mẹ ngta h yên lòng như vậy thì phải tiếp tục diễn nốt vai chứ sao xả khúc này được. Phải chúc bồ cũ hạnh phúc, giả vờ như mình cũng hạnh phúc để ngta hok thấy có lỗi, hok xáo động, hok vì phút bồng bột, ngông cuồng vì thứ cảm xúc nhất thời quay lại mà bỏ vk bỏ con ngta chứ sao h.
Ai chê ji thì chê chứ, tôi thấy hợp lý mà. Cuộc đời nó vậy á. Nó không có công bằng đâu bạn. Hok phải bạn chịu thua thiệt rồi cũng có lúc bạn được ông trời bù đắp cho đâu. Nhiều khi cuộc đời nó cứ vùi dập bạn hết lần này tới lần khác á. Viết vậy nghe cứ như tôi bất mãn với cuộc đời dzị á =))) Mà hem phải nha. Trộm vía đời tôi nó hok có bi đát như film tới vậy, nhưng mà tôi chứng kiến ng nhà tôi, rồi bản thôi tôi cũng có lúc đi qua những giai đoạn như vậy rồi nên tôi hiểu là Mai đã đưa ra quyết định đúng đắn. Chỉ ng con gái mạnh mẽ mới làm được như vậy thui à.
Còn tình yêu thì có những ng khiến mình khắc cốt ghi tâm, nhưng đã quyết rời đi là rời đi. Vì nếu có thể có tương lai thì lúc đó đã nên thử rồi. 41 tuổi thì sao? Biết đâu tới khi bạn 50 tuổi, bạn lại gặp được một người làm cho bạn trở nên dịu dàng hơn, bớt gai góc hơn, hạ lớp phòng vệ của bạn xuống. Có thể khi đó mới là lúc "đúng người đúng thời điểm".
À đấy, những năm hai mươi mấy tuổi mình là đứa đã từng rất tin vào câu này "Đúng người, sai thời điểm". Mình đã từng huyễn hoặc bản thân bằng câu nói đấy. "Cổ xuý" cho câu nói đấy. Rồi "già" thêm một chút nữa, tới ngưỡng gần 30, mình thay đổi quan điểm và cho rằng "Không có đúng người, sai thời điểm. Vì người đúng sẽ làm cho mọi thời điểm gặp bạn trở nên đúng!" Cái này là mình và chồng mình đã từng ngồi thảo luận với nhau và cùng quan điểm như vậy =))) Khổ, đúng 2 cái đứa bị bồ cũ ghost mà bày đặt bàn luận về Yêu nọ kia =)))
Cơ mà hnay xem film xong thì mình lại hơi hoài nghi về khái niệm này nha. Vậy Mai với Sâu có phải đúng người sai thời điểm không? Tới lúc ngồi viết mấy dòng này, chân mình lại đứng trên mặt đất rồi các bạn ạ =))) Mình nghĩ là không, họ hok sai thời điểm. Họ chưa chắc cũng đã phải đúng người. Mình chỉ đang xem bộ film về 1 khoảng thời gian của cuộc đời của hai ng đó, khi con đường của họ giao nhau thôi. Sâu hok đúng người vì Sâu là một thằng đàn ông lông bông, được mẹ cưng chiều. Lúc nói yêu, lúc nói muốn lấy Mai nhưng cũng vẫn hok giúp được gì cho Mai, không bảo vệ được Mai, vẫn ngây thơ cho rằng việc mẹ cho Bình Minh đi du học là vì mẹ muốn tất cả cùng hạnh phúc. Ng hứa hẹn với một ng con gái hơn mình 7 tuổi rằng chờ tôi thêm 2 năm nữa, tôi sẽ quay lại và cưới em nhưng rồi 4 năm sau anh đi cưới một người con gái đơn thuần, trong sáng =)) Tôi nói rùi đó các bạn, hok phải bi quan đâu, nhưng đó là cuộc đời đó các bạn =))) Như vậy không có phải là đúng người đâu, ha.
2 notes
·
View notes
Text


4 couples vào quán ăn rùi xong tới lúc thanh toán ông bồi bàn hỏi cặp mình là: Chúng mày là vợ chồng hả? Nhìn 2 đứa giống nhau thế, like brother and sister í.
Mình kiểu, alo ở Thổ cũng có khái niệm tướng phu thê à? 🤣
Cơ mà nhìn lại 2 cái mẹt này giùm tôi cái. Giống nhau chỗ nào vậy? Rồi là giống nhau dữ chưa? 🤣
——————————
Chuyến đi Thổ siu đẹp và li kì vì có nhìu cái lần đầu tiên. Lần đầu tiên chạy ATV. Lần đầu tiên cưỡi lạc đà. Lần đầu tiên bay kinh khí cầu. Chưa chơi thì nhát, mà nhảy lên rùi thì thấy cái nào cũng vui. Chỉ có điều tôi cay cú lắm vì cặp khác có ảnh đẹp, vì ngta chụp cho nhau đẹp, tôi chụp cho ngta đẹp. NHƯNG ck tôi chụp cho tôi xấu vl, các bạn chụp cho đôi tôi xấu vl. Đúng là đi du lịch mà có ảnh đẹp thì đó là đi du lịch còn đi đi du lịch mà hok có chụp ảnh đẹp thì nó chỉ là đi ngắm cảnh thôi :))))
Lại còn được ông ck tôi, sau khi lên đc quán cf trên đỉnh red valley ngắm hoàng hôn. Ổng dẫn vk ra cái bàn view đẹp nhất ngồi rùi mất hút con mẹ hàng lươn. Vk thì ngồi tắm nắng, enjoy the view và ngoại giao với gia đình ng HQ ngồi sát phía sau. Feeling như 20 min sau ông ck mới quay lại xong hỏi: Vk hok đi chụp ảnh cùng mng hả vk? Trên tay cầm khung ảnh ji đó, đang cất vội vào balo. Xong tui hỏi: Ủa khung ảnh ji đó? Tưởng ảnh lái xe ATV htrc Á Châu chia mng cầm về rùi mà.
Xong ông ck tui kêu, à, ông chủ quán cf chụp cho nên anh mua ủng hộ ấy mà. Tui nhìn cái ảnh, ối giồi ôi, ck tui cười tươi vch. Tui kiểu: Hay nhờ, chụp ảnh một mình hok rủ vk lấy một câu. Cười như chưa bao h đc cười. Tươi thế! Chụp vs vk chả thấy tươi vậy 😒
Roài sau đó các bạn tố cáo lại với tui là: Lúc ý thằng Ph nó kiu ông chụp ảnh chụp đẹp đẹp tí để nó làm hình profile trên Tinder á Hà.
Ái chà, giỏi quá ta :))) Hẳn là mua ủng hộ :)))
3 notes
·
View notes
Text
Tuổi già ập tới là mỡ bụng tích siêu nhanh nha. Đã vậy công việc stress, từ một đứa hok hảo ngọt h cứ cần tìm tới đường để thấy niềm vui, huhu. Cộng thêm đc ông ck chiều, việc nhà chẳng tới tay. Chỉ lâu lâu thấy ngứa mắt vì ông ý dọn mà hok sạch nên mình phải deep cleansing một bữa. Chứ tính ra cũng nhàn vì hôm nào làm về muộn hơn ck thì auto là ck nấu cơm (nếu tôi hok lên kế hoạch nấu từ tối htrc hoặc từ cuối tuần).
Để bớt thấy bản thân lười biếng hông chịu vận động thì tui có “chạy bộ” trong nhà kiểu gồng cơ bụng bằng cách cử động cơ đùi á :)) Tất nhiên là dưới ánh mắt khinh bỉ của ck tôi. Ông ta còn kêu công ty có cái bàn tuỳ chỉnh đc chiều cao, thì để ông ý mua cho tôi cái máy chạy ship tới cty. Lúc đứng tôi có thể vừa chạy vừa làm việc. Ủa alo, rồi muốn để mng nghĩ tôi đi l��m vì đam mê hay ji? Tôi con đỗ nghèo khỉ mà bày đặt mua máy chạy để ở cty cái ji chứ.
Gần đây tôi mới nghĩ ra bài tập mới. Đó là đá đít ông ck tôi. Well, kiểu như kickbox kích hoạt cơ bụng vậy á :)) Hqua tôi đi từ trong bếp ra, ông ck tui đang ngồi coi film, tôi vẫy vẫy đứng dậy, ra hiệu quay mông cho tôi đá. Ông ck tôi bảo: Haizzz, Hà, nhiều khi tao tự hỏi nếu mà mày lấy một thằng ck trưởng thành hơn tao thì mày có con nít thế này nữa hok?
Mình kêu: Thì lúc đó tao cũng sẽ trưởng thành á.
Ông ck mình: Tao nghĩ nít mới là bản chất thật của mày.
Mình: Không nói nhiều, quay mông ra đây.
*Đá đá*
Ck mình kiểu: Uhm, chân cũng có lực phết đấy!
Đc 15 cái một bên, mình kiểu: Mày có thấy đau hok Ph?
Ck mình: Hok!
Mình: Vậy mà tao bắt đầu thấy rát rát chân roy á
Ck mình cười mỉa mai: Bởi mày nghĩ làm sao, hồi xưa lúc mà mẹ tao đánh tao, có mình mẹ tao mệt chứ tao chỉ nghe răng ra cười? Mẹ tao vừa tức vừa mệt, mẹ tao nghỉ lun. Khỏi đánh hahaha.
Công nhận, mông ji đá thấy nảy nảy hok à :)) Vậy mà mặc quần thì toàn mặc mấy kiểu rộng thùng thình, rúm ró hết lại. Cuối tuần rồi vừa phải dắt đi đảo ngói mua cho mấy cái slim fit rùi mấy cái quần áo màu sắc lạ lạ, trẻ trung cho mặc á. Thật ra đấy là idea của ông ck tui, đó là bữa nào hai đứa tự lựa đồ cho nhau theo phong cách mà ng kia thik. Xong ổng kêu: Chắc mày lựa cho tao thì đc chứ tao lựa cho mày, mày lại chê lên chê xuống xong cuối cùng chọn mua cái mày thik :)))
Rồi ông ý toàn trêu tôi là ăn mặc kiểu mấy con bánh bèo miền Bắc, phải choáy phố lên như mấy em miền Nam nè :))) Đợt xem Marry my husband, dxoanj nhỏ diễn viên chính mặc style phóng khoáng để làm nhà trai huỷ hôn, ông ck tôi khen phong cách này đẹp, makeup kiểu vậy cũng đẹp. Tôi kiểu: Xin lỗi, ngày xưa trc khi quen mày tao cũng từng có thời makeup mắt khói rùi kẻ eyeline đồ nha. Là mày chưa thấy thôi. Xin lỗi nhg tao thik làm bánh bèo miền Bắc đó. Rồi sao? Rồi sao? 😏
4 notes
·
View notes
Text

Đây để tôi ngoi lên đây review lại cho cái bài tôi đăng từ lâu rồi là “Yêu bsi thì như nào?”
- Là nhà ba mẹ bị bệnh nhg gàn bướng vẫn cứ đi lại nhìu rùi còn xây sửa lại nhà nữa là auto bị chồng tôi chửi 🤣
- Là cuối tuần có hẹn lái xe tới thành phố cách đây 70km chơi nhg sáng ra tôi phát hiện ra mình bị nhiễm trùng tiểu nên tôi hẹn lại đi picnic ngay công viên cạnh nhà tôi rùi xem tình hình tối thế nào thì vẫn lái xe đi tới tp kia đi thẩm quán ăn mới. Và ngay từ lúc đó ck tôi bắt đầu mặt nặng mày nhẹ với tôi. Xong tôi hỏi sao thế, tự nhiên tỏ thái độ khó chịu với vk vậy, thì ông í kêu: Nói không nghe nên bực. Đã bệnh vậy rồi thì ở nhà đi, kêu bạn qua nhà chơi, ăn uống ở nhà thôi chứ ra công viên làm ji, rồi 5 min em đòi về nhà đi wc một lần à? Rồi không có đi Hannover gì hết. Bây h đi cả tiếng đồ hồ mới tới nơi. Lỡ tắc đường thì sao? Em tính đi wc ở đâu?
Mình thì kiểu: Khiếp quá đi mất. Làm ji tới 5 min đi wc một lần. Mà cái công viên ngay gần nhà thôi, nếu lỡ có sao thì về nhà cũng gần mà có ji đâu. Với cả em cũng có một mực đòi tối đi Hannover đâu. Em chỉ bảo là tối tới chiều thấy ổn thì đi, còn không thì ở nhà đi ăn quanh quanh đây thôi. Em có chốt ji đâu mà anh đã quạu với em?
Mà mặt vẫn tiếp tục quạu nha 🤣 Tới lúc bạn tôi tới rùi ông í còn hỏi: Chi, em có xe đạp mà đúng hem? Xe em có cái giỏ đằng sau hok?
Xong bạn tôi kiểu: Ờm, chi vậy?
- Để lát chị Hà mà mắc đi wc thì cho phóng xe về cho nhanh.
Ủa alo? 🤣🤣🤣 Cái công viên cách nhà tôi có 400 m. Làm ji căng vậy hok biết.
Rùi tới chiều tối mấy đứa vẫn quyết lái xe đi chơi. Ông ck tui pha cho tui một bình trà lợi tiểu, bắt lên xe ngồi uống. Cả buổi đi chơi là kiểu ông í cứ tí lại nhìn tôi xong nhắc: uống đi! Uống chưa? Uống đi rồi đi wc đi 🤣🤣🤣
Tới tối về thì ng tôi kiểu bị gai gai lạnh như muốn sốt. Trc khi đi ngủ bị ép cho uống cốc thuốc kháng sinh và đe doạ không đc uống xong rồi đi wc đâu đấy. Phải nhịn tới sáng mai với đc đc. Nhg hok, tôi chỉ trủ nổi tới 2h sáng, haha. Tôi dậy đi wc xong thấy ông ck tui cũng dậy theo. Ông í hỏi tôi uống nước hem, rồi đi lấy nước cho tôi uống. Đêm tôi ngủ thấy mấy lần ông ý kiểu sờ má, sờ trán tôi check xem có bị sốt hok…
Túm lại là ngoài cái thói la lối ng ốm ra thì cũng bít chăm sóc ng ốm lắm. Nói lại nhớ, có đợt đi Paris về xong tôi cũng bị ốm. Ck tôi hỏi: Vk muốn ăn ji để ck nấu. Tui kêu muốn ăn đồ nước, kiểu phở á. Ck tôi kiểu: Ờmmmm, vậy để anh đi mua về cho mà ăn :))))))
Bữa đọc cmmt trong cái bài có ngy là bsi là như nào, thấy có bạn cmmt là “Là quen một đứa nhớ lâu, thù dai. First date tao đeo dây buộc tóc màu ji ổng cũng nhớ luôn.” À, cái này tôi confirm nhé. Hôm nào tôi mặc đồ mới cái là thể nào cũng nhận đc câu hỏi: Ủa, đâu ra cái bộ này thế? Trông lạ thế nhỉ? Vk mới mua à?
2 notes
·
View notes
Text

Hí, đêm hôm rùi vẫn đam mê móc len. Sắp xong chiếc mũ gấu cho em Nate rùi. Còn thiếu 2 cái tai nữa thui nè.
Eo ui, hok biết bao h tui có em bé thì tui còn đam mê móc mấy cái đồ nhỏ nhỏ xinh xinh này tới cỡ nào nữa huhu. Tui ghim quá trời tutorials lun á.
Htrc ck tui cho tui coi cái film thấy nó biểu diễn vape kiểu điệu nghệ. Tui kiểu bị ấn tượng, hok hiểu sao ngta vape ra đc hình hay vậy. Tui mới trêu ck tui là: Hmm, đan móc là master xong rùi á. H chắc chuyển qua thú vui mới coi sao. Chắc là thử học vape xem nó hoạt động như thế nào :)))))))
3 notes
·
View notes
Text


14/2 đầu tiên về chung nhà của chúng tui là hok hàng quán sang chảnh ji hết á. Thật ra thì là vì ck tui gọi điện book bàn trc có 2 ngày nên quán báo fully booked :)) Cuối cùng do 13/2 trực 24h nên hsau đc nghỉ, ông ý kêu sẽ làm beefsteak tại nhà cho vợ ăn kk.
Hnay thấy cành hoa bi còn thừa ổng cắm trong chậu cây (?) tui mới hỏi nên đc biết lọ hoa kia ổng mua hoa về tự cắm chứ hem phải mua theo bó rùi thả vào lọ. Tôi cứ tưởng do cái lọ xấu nên bó hoa cắm vào trông xấu hẳn đi, chứ hem nghĩ là ck tôi tự cắm đc như vậy haha.
Hậu Valentine năm nay thì cũng hơi buồn, do sáng nay mới bít tin ba ck bị bệnh. So với lần trc phải ctay ba mẹ về Vn thì lần này thấy ổng buồn nhg hok buồn ra mặt như lần trc. 2h đêm thấy dậy bấm điện thoại, ra là ba mới báo kết quả sinh thiết cho. Rồi là ổng lo lắng nằm nhắn tin với ba, rùi chui ra phòng khách đọc kết quả, tham khảo tài liệu trên mạng các kiểu các kiểu. Hok gọi vào ngủ tiếp lấy sức để còn đi làm thì chắc ổng ngồi đó tới sáng quá. Lo lắng cho ba là vậy mà sáng nay đi làm, thấy ổng nhắn tin xin lỗi vk vì hqua làm vk tỉnh giấc, khó ngủ lại. Chiều đi làm về vẫn nhớ là htrc vk kêu thèm đi ăn Hans im Glück nên đưa vk đi ăn.
Toàn đùa là 2 đứa quen nhau nhờ theo hệ tâm linh nên hok lạ ji với kiểu có chuyện khúc mắc là ổng trải bài ra bói 😂 Hnay ổng trải bài xong kết quả khả thi nên thấy ổng vui vẻ hơn. Chứ mà ổng buồn não nề như đợt trc ba mẹ về Vn thì thui, tui cũng hok bít phải làm sao lun á. Chiều nay lúc đi chợ gặp một đôi này ng Việt, cái qua hallo nhà mình. Mình kiểu “Ủa, mình quen à? Trông lạ lắm mà! Ở tp này thì mình có quen ai đâu?” Ai dè là trc có trong hội chơi ma sói vs ck mình. Ck mình thì còn chẳng nhớ ông kia, nói một lúc mới nhận ra. Hỏi thăm dăm ba câu xã giao, xong ngy ông kia vừa mở miệng ra định hỏi ji đó nhưng chưa kịp nói thì đã bị ck mình kêu “Thế 2 vk ck đi mua sắm tiếp đi nhá!” Mình kiểu wtf, ngta còn chưa nói hết câu mà sao chưa ji đã xua đuổi vậy chời?! Ổng kêu: Hok, hiện tại anh đang stress, lo lắng nhìu thứ nên anh hok có nhu cầu ngoại giao, kết bạn. Nhìn bên ngoài trông anh ổn vậy thôi chứ thật ra là đang khóc trong lòng á.
Vậy mà hỏi anh có muốn về Vn vs ba hok? Ti cũng có đòi về hok? Thì ổng kêu về làm ji, về cũng hok giải quyết đc ji hết á. Ba có hồi phục sau mổ thì cũng tính bằng tháng chứ 2 tuần về đâu giải quyết, giúp đỡ đc ji cho ba đâu. Haizzz
2 notes
·
View notes
Text
Xúc động sáng mở tủ lạnh lấy hộp đồ ăn mang đi làm ck cbi sẵn cho có thêm cà chua. Dnay 2 đứa ăn eatclean nên chỉ có ức gà, khoai lang/ quinoa và rau củ. Htrc ăn tối xong, ck mình dọn bếp, mình tiện sai ck đóng đồ ăn vào hộp giúp mình. Ck mình bảo: Em phải bỏ thêm cả cà chua vào ăn nữa chứ!
Mình hỏi: Để làm ji? Có rau xanh rùi mà?
Ck mình: Ăn cà chua có có thêm nhìu vitamin.
Mình: Vitamin để làm ji?
Ck mình: Để sáng mắt ra. Để thấy em cưới đc một ng ck tốt như thế nào
Ặc ặc. Xong hnay đồ ăn của tui có bí ngòi. Và vẫn thấy ck bỏ thêm cả cà chua vào hộp đồ ăn cho tui. Lol
2 notes
·
View notes
Text

Achievement của 2023 là rinh về được một anh chồng béo tốt, mập mạp, yêu chiều vợ :))
Định up một loạt những bức ảnh của 2023 chưa đc “công bố” và những bức ảnh đẹp nhất của năm nhg lọc ảnh mệt quá nên làm đc giữa chừng rồi thôi. Kk.
Nên hqua đi sthi xong, lúc đi qua hàng bán đồ gia dụng và handmade mình vừa chỉ dừng lại có chục giây ck mình đã: Thôi nha, hok mua thêm đồ nữa đâu. Nhà nhiều đồ rùi nhé.
Mình: Đâu, xem len thui mà.
Ck: Xem làm ji? Em có tính bền bỉ đâu. Cứ làm cái ji cũng đc lúc đầu xong lại chán rùi bỏ.
Mình: Ủa, chứ bữa rồi ai kêu tui: “Đó, học Châu đan móc đi kìa!”?
Ck: Học móc quần áo cho con đi thì tui cho mua.
Mình: Éc éc. Phải level up dần dần chứ. Trc tiên móc mấy cái nhỏ nhỏ xinh xinh đã chứ.
Ck: Ừm, móc mấy cái cây nấm đựng bánh kẹo đi này.
Mình: Ok, mua đi tui học kk
Đấy, chắc móc đồ sẽ là thú vui mới của tui trong 2024 á. Hi vọng bền bỉ, haha. Chứ bị chê quê quá. Vấn đề là thiếu thời gian thui à. Đi làm mà hok ôm việc về nhà overtime, thì cũng đờ đẫn mệt mỏi. Chả hiểu về nhà còn làm đc cái ji nữa. Chưa bao h tinh thần nhảy việc của mình lại cao như này haha. Kiểu nhận thức đc giá trị của bản thân í. Thì đúng là mình chẳng phải là cái ji ghê gớm, hok thể thay thế đc. Nhưng mình muốn những ji mình nhận đc phải xứng đáng với giá trị của mình chứ hok ít hơn. Cũng giống như trong chuyện tình cảm vậy, một khi hok đc trân trọng thì bye thui.
Thứ duy nhất khiến mình chưa bỏ đi là vì mình thấy chỗ này có nhiều thứ cho mình học hỏi thêm. Không biết mình đã bao h kể chưa nhỉ? Cty này có thuê một chuyên viên coaching tới để nói chuyện, gỡ rối vấn đề tâm lý ở chỗ làm việc cho nhân viên. Mấy cuộc nói chuyện đầu tiên của mình vs ông coach này, ổng hỏi mình hiện tại gặp vde ji với sếp, đồng nghiệp và công việc hay không. Cái hay ở đây là ổng chỉ gỡ rối cảm xúc cho mình chứ hok phải là sẽ kể lại với những ng khác để giải quyết vde. Rùi ổng đánh giá bài trắc nghiệm tính cách và năng lực của mình. Bài này là một phần của phỏng vấn để vào cty này. Xong mình có từng nói với ổng là mình hok muốn là ng phải có high responsibility. Ổng kêu, hiện tại mày đang là như vậy rồi đó. Bởi như tao thấy mày đang làm hết tất cả mọi thứ mà. Mình nói: Cũng đúng, nhg tao hok muốn và tao cũng hok thấy rằng tao là một ng phù hợp với những vị trí phải đưa ra những quyết định quan trọng. Tao là ng thuộc tuýp an toàn và luôn sợ mình đưa ra quyết định sai.
Ổng kêu: Mày biết không? Chỉ cần qua 2 lần nói chuyện vs mày, tao biết mày rất thông minh nhg mày chỉ không dám vượt qua giới hạn của bản thân thôi. Nếu mày tiếp tục công việc này, mày sẽ thấy bản thân mình lớn lên, thấy mày giỏi hơn sau từng challenge. Mày nói, mày luôn cảm thấy mất phương hướng, hok biết mình thik ji, vậy thì hãy bắt đầu viết daily journal. Chỉ cần ghi chép lại cảm xúc, những công việc hoàn thành đc trong ngày rồi sau mỗi tuần và mỗi tháng đọc lại mày sẽ thấy mình đi đc bao xa hay công việc nào vẫn tiếp tục gây stress cho mày.
Thứ 2 tuần tới lại có cuộc nói chuyện tiếp mà mình vẫn chưa chuẩn bị tâm lí xong haha. Vì mình chưa tập viết journal. Mình vẫn mông lung là tiếp tục give it a try hay là tìm một chỗ làm khác. Lol. Hi vọng là trong tháng này sau khi nói chuyện vs sếp xong mình sẽ sớm tìm ra câu trả lời. Cũng sắp hết 6 tháng thử việc rồi. Nhanh quá huhu. Nếu mình có nhảy việc chắc mình cũng hok tiếc quãng thời gian ở đây đâu vì thực sự trong thời gian ngắn thôi mình học thêm đc nhiều thứ mới hơn là 4 năm làm việc ở cty cũ nhiều. Đúng là có lẽ vì mình phải một mình ôm nhìu việc hơn, tiếp xúc với nhiều ng hơn hồi ở cty cũ. Chỉ là cty này vừa tách ra từ cty mẹ, nên trong giai đoạn đầu nhiều thứ còn ngổn ngang và có mỗi mình mình làm, khiến mình cảm thấy khối lượng cv quá tải và lúc nào cũng mệt mỏi, về nhà cũng chẳng có thời gian cho bản thân nữa. Cả nửa năm rồi chưa cầm đc một quyển sách lên. Lâu lâu vẫn nghe sách nói trên fonos nhg thường là nghe thụ động nên hok tập trung và nghiền ngẫm đc như khi đọc sách.
Xin hứa là hok thể để mình ngu đi. Muộn nhất là vào mùa xuân hoặc giữa năm sau sẽ đọc sách chăm chỉ hơn.
À đợt đi Paris vừa rùi mình lại ghé Shakespear & Co. v�� mua đc cuốn Hoàng Tử Bé có cover bằng vải linen màu xanh siêu siêu xinh. Còn có cả stamp của hiệu sách đóng lên nữa. Ông ck mình đòi mua quyển phong cách truyện tranh cho trẻ con để sau này cho con đọc nữa :)))) Chị ck mình cũng bảo đúng rồi, mỗi đứa trẻ cần phải đọc qua HTB. Okeeee, mua cho “mẹ đứa trẻ” trc đi đã vì cuốn đó màu babyblue :)))) Còn sau này bố cháu hay bác cháu thik mua ji thì mua nha. Chứ mua h sớm quá vì còn chưa biết bao h cháu mới xuất hiện mà, kk.

Mai ck tui đi trực. Tui đc ở nhà chill chill, chắc sẽ lôi ra đọc. Ổng bảo: Mai ở nhà một mình đừng bùn nha vk.
Ùa tui đâu có bùn. Tui chỉ sợ ma thui. Rùi ổng hỏi tui mai tính làm ji. Tui kể plan sáng dậy cùng h vs ck, ăn sáng với nhau rùi 9h đi làm móng. Sau đó đi chợ châu Á, đi Rossmann mua đồ về vệ sinh nhà cửa. Chiều Chi qua chơi hai chị em thử làm bánh cuốn xem có thành công hông. Rùi cbi đồ cho bữa BBQ vào chủ nhật.
Ổng kêu: Nghe là thấy sẽ hok làm đc hết việc rùi đó :))
Ơ kìa. Tui chỉ lười khi ck ở nhà thui. Chứ ck vắng nhà tôi là cô Tấm đấy. Đừng đùa.
1 note
·
View note
Text




Một chút không khí giáng sinh trong những tháng ngày bận bù đầu nàooooo. Ngày nào đi làm cũng mong tan ca về nhà vì nhà mình đẹp toá :))))) Hàng xóm tới chơi xong cứ thấy mình mua ji, sắp xếp ji đẹp là lại xin địa chỉ để đu theo 😂😂😂 Ck mình bảo mình thành idol của ẻm rồi :))
Nói chứ lúc chill chill đăng story sống ảo cả làng biết. Lúc tăng ca, làm thêm ngoài h chẳng ai hay ahihi.
Nhưng chỉ cần cố thêm 2 ngày nữa là đc đi Paris ăn sập sàn rùi 😂 Mùa này với tôi là mùa để ún muled wine và tăng cân :))) Cái đứa hok bít ún rượu mà đi chợ Giáng Sinh cứ ăn no là lại đòi ck mua muled wine uống :)) Vì nó thơm và vì uống xong nóng cả ng, hem còn cảm nhận đc cái lạnh của ngoài trời nữa. Nhưng về tới nhà là như con tôm luộc á. Kk
2 notes
·
View notes