hoaoaihuong18
hoaoaihuong18
Nếu là vậy hãy cứ để nó trôi qua...
14 posts
Don't wanna be here? Send us removal request.
hoaoaihuong18 · 2 years ago
Text
Chương 96: Đồng thuận
Khâm thử Tiếng người tuyên đọc chiếu chỉ vang lên. Hai vị vương gia đồng thời dập đầu cảm ơn và đưa hai tay nhận tờ chiếu chỉ. Vị thái giám khôn khéo chúc mừng hai vị vương gia sau đó theo Lưu tổng quản tới phòng khách uống trà nghỉ ngơi. Sau buổi chầu sớm, hai vị vương gia đã báo cáo lại toàn bộ kết quả công việc chữa trị dịch bệnh tại Cổ Thành. Vị thái giám vừa mới tới tuyên chỉ khen ngợi và…
View On WordPress
0 notes
hoaoaihuong18 · 4 years ago
Text
Chương 95: Chông gai
Chương 95: Chông gai
Thanh Yên gập cuốn sách lại. Cô ngước nhìn ra khu vườn bên ngoài. Đã bốn ngày kể từ khi khi cô và Mai Nhi trở lại kinh thành. Đúng như lời Mai Nhi nói, sau khi nhóm cuối cùng uống thuốc giải độc và tình hình chuyển biến tốt, hai vị vương gia lập tức sắp xếp mọi việc để quay trở lại kinh thành. Phạm thái y được giao phụ trách ở lại để hướng dẫn việc trồng tuyết linh cũng như cách thức giải độc.…
View On WordPress
0 notes
hoaoaihuong18 · 4 years ago
Text
Chương 94: Hồi sinh
Chương 94: Hồi sinh
Hôm nay thấy thế nào?Yên tâm đi. Gần như bình thường rồi. Mai là được bảy ngày, dư độc cũng sẽ hết.Gần bình thường là thế nào? Nhìn này, sắp thành da bọc xương rồi. Mai Nhi nhấc tay Thanh Yên lên. Đôi bàn tay gầy guộc cho biết chủ nhân của nó vừa trải qua một thời gian suy kiệt không nhỏ. Thanh Yên chỉ cười. Cô xoay tay nắm lấy bàn tay Mai Nhi. Cô lại có thể cảm giác được sự ấm áp của một sự…
View On WordPress
0 notes
hoaoaihuong18 · 5 years ago
Text
Chương 93: Mong manh
Chương 93: Mong manh
Thanh Yên nhìn thấy những làn sương mỏng manh lơ lửng trước mắt. Cô thấy lồng ngực mình nặng trĩu. Hơi lạnh từ phía sau lưng đang tràn khắp toàn thân. Cảm giác như có cả ngàn cân đang đè ép lên cơ thể. Thanh Yên nhắm mặt lại. Những giọt nước mặt theo khóe mắt chậm rãi lăn xuống rồi biến mất trong bóng tối dày đặc. Có lẽ chính cảm giác cô độc, lạnh lẽo này mới chính là thứ vũ khí đáng sợ nhất của…
View On WordPress
0 notes
hoaoaihuong18 · 5 years ago
Text
Chương 92: Là ai?
Chương 92: Là ai?
Thanh Yên có thể nhận ra sự thay đổi trong cơ thể mình. Không những thế, giờ đây gần như cô đã không thể cảm nhận được bất kỳ điều gì xung quanh. Nếu trước đây, cô vẫn có thể nghe được tiếng Mai Nhi nói chuyện, cảm giác được Mai Nhi chăm sóc cô, thậm chí có thể ngửi được mùi thuốc mỗi lần được mang tới. Lúc này đây, hoàn toàn không. Cô giống như bị lạc trong một màn đêm mịt mù, không chỉ dẫn,…
View On WordPress
0 notes
hoaoaihuong18 · 5 years ago
Text
Chương 91: Tin xấu
Chương 91: Tin xấu
Đoàn người trở lại Cổ Thành khi màn đêm bắt đầu buông xuống. Gương mặt ai cũng lộ rõ sự vui mừng cho dù họ vừa trải qua một ngày di chuyển mệt mỏi. Với Mai Nhi, niềm vui đó càng không thể nói hết. Họ đã có được phương thuốc giải. Cuộn giấy giấu trong tế đàn không chỉ ghi chép tỉ mỉ lý do cũng như cách thức loại độc dược được tạo ra và phát tán, quan trọng hơn nó cũng lưu lại kỹ càng cách điều chế…
View On WordPress
0 notes
hoaoaihuong18 · 5 years ago
Text
Chương 90: Tuyết linh
Chương 90: Tuyết linh
Khi đã có hướng giải quyết, mọi chuyện trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Ngay trong đêm, Tuyền vương gia đã sai người chuẩn bị. Anh lập tức muốn di chuyển tới khu vực tế đàn để thử xem những phán đoán của mình có chính xác hay không. Trong lúc Tuyền vương gia đang thảo luận với Triệu Uy và sắp xếp mọi việc, Mai Nhi sang khu lều của Trần thái y. Cô muốn đi theo Tuyền vương gia tới tận nơi. Cô không…
View On WordPress
0 notes
hoaoaihuong18 · 5 years ago
Text
Chương 89: Thanh kiếm
Chương 89: Thanh kiếm
Tuyền vương gia ngạc nhiên khi thấy Mai Nhi trở lại. Anh vẫn đang làm việc. Anh đang rà soát lại tất những thông tin mấy ngày nay anh và Mai Nhi tìm được cũng như những thông tin do thuộc hạ thu thập. Không lẽ Thanh Yên đã xảy ra chuyện gì sao? Nhưng nếu như vậy, người đầu tiên Mai Nhi phải đi tìm là hai vị thái y chứ? Hơn nữa, nếu Thanh Yên thật sự xảy ra chuyện, lúc này, nhất định cô đang ở bên…
View On WordPress
0 notes
hoaoaihuong18 · 5 years ago
Text
Chương 88: Điều kỳ diệu
Chương 88: Điều kỳ diệu
Đương nhiên, cho dù đoán được nơi thanh kiếm có thể tồn tại, nhưng việc xác định chính xác vị trí và tìm được nó không phải chuyện đơn giản. Hiện thực rất tàn khốc. Trong câu chuyện, nơi này cũng chỉ được nhắc tới hai lần và hết sức sơ sài. Suốt cả đêm, Mai Nhi và Tuyền vương gia vắt hết óc để kết nối những chi tiết mô tả lại với nhau để tìm ra manh mối. Họ chỉ có thể khoanh hẹp khu vực lại mà…
View On WordPress
0 notes
hoaoaihuong18 · 5 years ago
Text
Chương 87: Vén màn
Nghe được lời Mai Nhi nói, Thanh Yên dường như có thể thấy ánh sáng nơi cuối con đường. Quả nhiên biểu tượng đó không phải là ngẫu nhiên. Cô cũng rất khâm phục Mai Nhi khi Mai Nhi có thể liên hệ giữa những vị trí đó với nhau. Ban đầu, khi nghĩ tới biểu tượng đó, cô chỉ nghĩ thanh kiếm chỉ là hình ảnh ẩn dụ, nó muốn ám chỉ tới một điều gì đó phức tạp hơn. Nhưng đúng như Mai Nhi nói, hình khối đồng…
View On WordPress
0 notes
hoaoaihuong18 · 5 years ago
Text
Chương 86:
Nửa canh giờ sau, Mai Nhi có mặt tại lều của Tuyền vương gia. Căn lều này vốn dĩ là cả Tĩnh vương và Tuyền vương gia cùng ở. Hiện tại nó được ngăn làm đôi. Một phần bên kia dành cho Tĩnh vương gia nghỉ ngơi và dưỡng bệnh. Triệu Uy ở ngay trong đó, chịu trách nhiệm sự an toàn cho Tĩnh vương gia đồng thời cũng để theo dõi bất kỳ dấu hiệu bất thường nào. Hàng ngày, Trần thái y và Phạm thái y sẽ tới…
View On WordPress
0 notes
hoaoaihuong18 · 5 years ago
Text
Chương 85:
Thanh Yên tin chắc hình vẽ đó không phải ngẫu nhiên. Cô lục tìm trong trí nhớ bất kỳ một chi tiết nào có thể liên hệ tới nó. Nhưng mỗi một sự kiện cô đều đã hồi tưởng cả chục lần vẫn không tìm ra được điều gì. Lúc này, cô tha thiết hơn bao giờ hết mình có thể nói chuyện, ít nhất có thể nói cho Mai Nhi biết về hình vẽ đó. Giá như khi đó cô nghe nghe theo lời Tĩnh vương gia mà mang cuốn giấy da đó…
View On WordPress
1 note · View note
hoaoaihuong18 · 5 years ago
Text
Chương 84: Ám chỉ
Họ đều sẽ khỏe lại, phải không?
Mai Nhi ngước nhìn những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời. Cơn gió thổi qua mang theo hương cỏ dại và cái lành lạnh của sương đêm. Sau khi khóc xong, cô đã cảm thấy bình tâm hơn chút.
Nhất định.
Tuyền vương gia trả lời. Anh biết lục huynh là người mạnh mẽ như thế nào, huynh ấy nhất định sẽ không chịu lùi bước. Chuyện lần này chỉ là khó khăn hơn một chút, vất vả hơn…
View On WordPress
1 note · View note
hoaoaihuong18 · 5 years ago
Link
Trần thái y nhanh chóng tới khám và sai người mang thuốc tới cho Thanh Yên ngay khi biết tin. Mai Nhi cẩn thận đút từng thìa thuốc cho Thanh Yên. Đặt bắt thuốc lên trên bàn, cô lấy khăn lau vệt thuốc chảy ra bên miệng Thanh Yên, rồi từ từ chuyển đầu Thanh Yên từ trên vai mình đặt xuống giường. Cô căn chỉnh chiếc gối để Thanh Yên có thể nằm thoải mái nhất. Cô kéo ngay ngắn chiếc chăn đắp lên người Thanh Yên. Cô bước xuống giường, nhìn gương mặt hồng hào bình thản của Thanh Yên. Cô kéo tay Thanh Yên vào trong chăn.
Cậu phải cố gắng. Cậu hứa rồi đấy.
Những giọt nước mắt tràn lên trong đôi mắt cô. Cô lao ra ngoài, chạy ra khoảng đất phía sau căn lều. Cô ngã khụyu xuống. Cô gào khóc lên như một đứa trẻ. Hai tay cô bám chặt lấy lớp cỏ trên nền đất. Những giọt nước mắt không ngừng rơi. Cô khóc nấc lên. Trái tim cô đau quá. Dường như có ai đó đang bóp chặt lấy trái tim bé bỏng, yếu ớt của cô. Cô không thể thở nổi nữa. Cô đưa tay nắm chặt cổ áo mình để ngăn nó lại. Đau quá! Cô gục xuống trên nền cỏ.
Một đôi bàn tay ôm dậy cô, kéo cô vào lòng.
Cứ khóc đi.
Mai Nhi dựa vào trong lòng Tuyền vương gia khóc lớn. Cô nắm lấy vạt áo anh, không ngừng thốt lên trong tiếng khóc nghẹn ngào:
Tại sao chứ? Tại sao chứ?
Tuyền vương gia ôm chặt cô vào lòng mình. Không ai biết, lúc này đây, những giọt nước mắt cũng đang lăn dài trên má anh. Anh cũng đã luôn tự hỏi, tại sao lại như vậy? Nhưng dường như sẽ chẳng bao giờ có câu trả lời….
2 notes · View notes