Tumgik
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
“The saddest end to a relationship is one where you have to break up with somebody when you’re still in love with them”
Nana Week 2020 - Day 7 Prompt: FINALE
102 notes · View notes
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
NANA (an infographic)
Please, do not repost!
3K notes · View notes
hugyourselfahundred · 2 years
Text
đẹp làm sao! mình ơi thơ trong bụi tím
ta dùng văn chương mà lấp đi nỗi khắc khoải nơi kiếp người
biết gì đâu? đêm trăng mười ta vụt mất
tình đã lỡ không chỉ riêng môi anh
em đã đi xa
đã về bên kia thế giới
đôi mảnh hồn phân rã ra thơ
không không không không
tim em không hề có cửa
em phải dành chỗ để cho thơ
em không cần những điều con người có
chỉ thơ thôi,
xin hãy cho em vẫy vùng.
nửa đêm, 23.9.2022
1 note · View note
hugyourselfahundred · 2 years
Text
6.10.2022
tôi không hi vọng ngày mai
khi bình minh đã ló rạng chờ mây
tôi thường hay nghĩ về em
chẳng màng thỉnh thoảng lẽ nào hiếm khi
tôi hỏi một vì sao đêm
sao có buồn tiếc khi trăng rời đi
sao cười rồi thả rơi băng
“người phàm sao hiểu mảnh hồn trăng sao
gọi là ba bận pha trăng
mười ba mười bốn trăng nằm ấp e
mười lăm mười sáu trăng đầy
qua thêm mười bảy trăng tàn pha thăng”
nghiêng đầu nhìn một vầng trăng
quẩn quanh trong tấm áo mây đen mù
trăng soi khoả lấp lòng người
tôi ôm giấc mộng khoả hồn yêu em
thôi thì? tôi sẽ bỏ đi
nhưng tình em lại tìm về đêm hôm
tôi không thở hết nhịp tim
bật dậy ngoài cửa trăng treo trên đầu.
không ai chứng thực trăng sao
chẳng ai đoán được lòng người hớ hênh
tôi đồn mình chẳng làm sao
em thì mặc đấy gọi tôi tâm thần.
1 note · View note
hugyourselfahundred · 2 years
Text
1.8.2022
nắng chiều nhàn nhạt lẩn khuất qua tán lá cây, len lỏi vào câu hát em ngân nga
khúc hoan ca bình yên đến lạ khi điệu valse nhịp nhàng đưa đẩy
em mang tôi đến một bình yên mà nhiều ngày sau tôi nhìn vào vẫn thấy bong bóng kí ức nhè nhẹ tan giữa miên man là xúc cảm.
mà nhiều khi tôi thường tự hỏi:
“tôi đã thấy gì nơi buổi sớm bình minh?”
tình tôi đi khi nắng trời hình như lập hạ
em để tôi bơ vơ bảy ngày chờ một ngày muộn ba mươi tư ngày câm điếc mù niềm đau mằn mặn tôi thường hay viết,
có hay không một nỗi chết dưới hàng mi
tình nhạt hơn ly nước tan
em không tìm đến tôi nữa
nửa vời tôi vụn vỡ
không còn ngân nga tha thiết
em đi rồi, tình lỡ.
0 notes
hugyourselfahundred · 2 years
Text
“…Akutagawa killed himself on July 27, 1927, by taking a lethal dose of sleeping medicine. His suicide came as a profound shock but not as a surprise to his family and friends. He had spoken of suicide often, and he seemed to be at the end of his strength. A photograph taken on June 1927, his last, shows a gaunt face, hollow eyes, a wrinkled forehead, and an expression of despair accentuated by the mouth twisted around a cigarette.”
Donald Keene, Dawn to the West, page 583
Tumblr media
151 notes · View notes
hugyourselfahundred · 2 years
Text
Dù em đã cố giữ lấy anh đến vô cùng
Và em đâu muốn chúng ta kết thúc như vậy
Nhưng có lẽ đã đến lúc buông tay
Nếu anh đi trái tim này buồn biết mấy
Dù biết trong lòng còn yêu còn thương lắm đấy
Nếu anh đi hãy cho em được nói với anh một lời
Dù tình ta vỡ đôi, em vẫn yêu anh.
14 notes · View notes
hugyourselfahundred · 2 years
Text
“Underneath their congenial masks, human beings are capable of every kind of baseness.”
Natsume Sōseki, “The 210th Day”
Tumblr media
80 notes · View notes
hugyourselfahundred · 2 years
Text
Ly
bông hoa xinh đẹp kia
sao người lại nỡ hái?
ơ hoa này của tôi
sao người lại tước đi?
tôi không nhớ về nàng
lãng quên theo thời gian
cơn đau cũng nguôi ngoai
ôi! đứa trẻ tội nghiệp
linh hồn vĩnh viễn trôi
dù cho ngàn năm nữa
cũng khó mà lớn khôn.
5.6.2022
0 notes
hugyourselfahundred · 2 years
Text
em biết mình đã chết. cái chết của em dịu êm như cánh hồng đang rủ. em không còn nghe rõ được nữa, tỉ như những lần thủ thỉ tâm tình, phải ghé sát tai, hoặc kêu em đến năm sáu lần em mới nghe ra, cũng chẳng biết từ đâu mà em mắc cái bệnh nghễnh ngãng của người già.
“em không còn đau nữa rồi, có lẽ là em sắp đi rồi.”
em cười nhàn nhạt, những lúc như vậy, em lại cảm thấy bản thân mình thanh thản biết nhường nào.
buổi chiều trời mù sương, leo lên sân thượng, ngồi tựa bể nước, chân buông thõng, dỏng tai lên nghe hết thảy thanh âm của đất trời.
“nghe như có tiếng ai đang gọi em về cõi khác ấy nhỉ?”, em tự hỏi.
em đầm mình trong thế giới kịch câm của riêng em, tất thảy đều lọt lòng nhưng chẳng lọt tai nốt trầm từ thanh âm người thật.
“vì người đã chết trong em, từ lâu lắm rồi”
em say sưa kể, rồi nghêu ngao hát về cái “ngày xưa” nom sao mà xa vời vợi. lạ thật, đúng là em chẳng còn đau nữa, “thời gian” quả nhiên là liều thuốc an thần hữu hiệu nhất, nhưng cũng tàn nhẫn hơn tất thảy.
(27.2.2022)
//
mười sáu, em chết giữa thanh âm bạt ngàn của thế giới,
em chết giữa tình thương,
hạnh phúc,
bình yên (?)
em chết giữa dòng sông trắng
trong lòng suối bạc
trên đồng lúa chín
em thu mình cầu nguyện,
“ai ơi
cất lên đi
tiếng ca
thâu thanh
trầm lặng”
/
“em ơi
đừng-bỏ-mặc”
mảnh hồn rỗng.
23.1.2022
1 note · View note
hugyourselfahundred · 2 years
Text
Cuộc tình nhẹ nhàng trên nền nhạc Blues
Trong buổi sáng ban trưa đẫy đậm tiếng ngân nga hổn hển,
Đôi môi tôi quét vào ngực em những dấu hôn mềm,
Say cháy như ly Gin Cam Quế tôi mới thử đêm qua.
Hạnh phúc đem đến nỗi lo sợ nhẹ nhàng như một bóng ma
Ảm ảnh tâm trí tôi, giống sợi gió đầu đông luồn lập cập
Tôi sợ hơi ấm đan đôi tay chợt bay mất
Tôi tham lam và tôi cũng chẳng hề dám tham lam...
Bóng ánh sáng chiếu vào em như một tấm lụa vàng:
"Làm ấm linh hồn độc ác"
Tôi sẽ tan nát,
khi em ra đi.
5 notes · View notes
hugyourselfahundred · 2 years
Text
Happy Birthday Yosano Akiko-sensei!
To celebrate Yosano Akiko’s birthday here are her top three quotes from my blog:
Quote #3:
 red flowers bloom their name unknown   on the field path don’t hurry the one under a small umbrella
- Yosano Akiko, A Girl with Tangled Hair
Tumblr media
Keep reading
325 notes · View notes
hugyourselfahundred · 2 years
Text
2.12.2021
tản mạn một chút nhân ngày tâm trạng cực kì hỗn loạn.
tỉnh dậy theo cơn gió lành lạnh thổi vào từ cửa sổ đêm qua quên đóng, nắng rọi qua khe hở của rèm cửa và chiếu thẳng vào mắt. một ngày mới lại bắt đầu. một nhịp thở tuôn ra từ cuống họng, em quay người ngắm nhìn khung cảnh sớm mai của một thành phố vừa thân vừa lạ. “đây là mảnh đất của rồng, được thần rồng bảo hộ”, em thường tự đùa với bản thân mình như vậy bởi chẳng biết sao, mỗi lần đặt chân đến nơi đây em đều có cảm giác an yên dù rằng sâu thẳm trong tâm luôn cuồn cuộn những đợt sóng lòng.
em hay bảo, “yêu một người giống như tự tay xé xuống một mảnh da thịt trên người mình vậy”. thế thì, cảm xúc em dành cho bạn liệu có thực sự là yêu không, hay đây chỉ là niềm chua xót khi người duy nhất mình tin tưởng đã đột ngột rời bỏ mình, để lại mình trong muôn vàn câu hỏi và sự hoài nghi, dằn vặt chính bản thân?
em luôn tự nhắc mình phải vượt qua, phải quên đi điều tồi tệ này. nhưng thực tình trong thâm tâm em vốn chẳng muốn quên đi chút nào. có người để nhớ, có điều để đau, có một chút “kỷ niệm” gợi nhắc về thời gian mà người ta hay bảo là “thời thanh xuân tươi đẹp nhất”.
em đang thích một người,
và em không còn có thể viết được nữa rồi
1 note · View note
hugyourselfahundred · 3 years
Text
“I’ll be thirty this year. Confucius says that at thirty he stood firm, but I, for one, far from standing, feel as if I’m about to collapse. I no longer have a tangible sense that my life is worth living. One might even say that, except for the moments I’m eating rice, I’m not really alive.”
Dazai Osamu, “My Elder Brothers” from Self Portraits
Tumblr media
271 notes · View notes
hugyourselfahundred · 3 years
Text
“Fate is uncertain; it exists and doesn’t exist.”
Sakaguchi Ango, “The Masked Mansion” from Ango’s Detective Casebook No. 1
Tumblr media
208 notes · View notes
hugyourselfahundred · 3 years
Text
người gã luôn có một thứ mùi thoang thoảng.
mùi của cái chết,
và mùi của sự tuyệt vọng.
điên cuồng tìm kiếm, điên cuồng lục lọi, gã đi muôn nơi, đi cùng muôn người, gã đã sống một cuộc đời với muôn hình vạn trạng.
“so, tell me, why is it you wish to die?”
một người bạn đã hỏi gã trong một lần trông thấy gã đang pha trộn giữa thuốc tăng huyết áp và thuốc giảm huyết áp.
“does it hurt?”- người bạn hỏi
“i dont know”- gã trả lời, “tomorrow
i will die, wont i?”- và miệng gã nhoẻn lên một nụ cười buồn,
một hơi hết sạch, gã vẫn chẳng thể chết, cơ thể cũng chẳng phản ứng gì, không gian tĩnh lặng bị xé toạc bởi tiếng cười sang sảng của kẻ tuyệt vọng cùng đường,
“you know, living is too hard...”
gã nói rồi thả người xuống nền đất lạnh tanh như tâm hồn của gã, ý niệm cầu xin được chết cũng chẳng thể tới tai thần linh,
không thể chết, vậy thì lại phải sống.
gã lần nữa thở dài, đong đếm từng ngày, dù biết khó khăn, nhưng gã vẫn gắng gượng vượt qua,
“dont die before that day”
“what ‘day’ did u mean?”
“‘the day’ you truely want to live a meaning life”
“i can?”
“yes, you can”
“oh, sounds good, but im too tired to waiting for ‘that day’, and u know, i have the smell like death”
“you will have, bro, one day you can. so now, can you promise to me that you wont die before that day?”
1 note · View note
hugyourselfahundred · 3 years
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
“All’s well that’s well for me!”
“What’s better than being alive?”
“Have a pure, cheerful, and energetic suicide.”
Now those are some quality personal mottos to live off.
492 notes · View notes