Text

"Tại sao tôi lại nghĩ? Tại sao tôi lại chán nản?"
Bước sang tuổi 26 tôi không còn đặt cuộc sống của mình lên bàn cân cho sự "hơn" nữa. Năm trở lại đây tôi thấy mình sống trong tâm thế tận hưởng hiện tại và hướng nội tâm về bên trong; hỏi bản thân mình về điều thật sự muốn là gì? có cảm thấy thoải mái không?...
Chỉ có điều, thi thoảng, khi sự mệt mỏi trong công việc hay có một vài khúc mắc trong cuộc sống, tôi vẫn có khuynh hướng lướt mạng xã hội trong vô thức và rồi nó cũng khiến tôi vô tình lại so sánh cuộc sống, cá tính của bản thân với những người "có vẻ" là thành công và hạnh phúc hơn.
Tuy vậy, ý nghĩ đó không bao trùm tôi lâu như những hồi 18 đôi mươi nữa. Ngay tức thì, tôi tắt đi những tin, những hình ảnh khiến tôi lóe lên suy nghĩ so sánh tiêu cực ấy. Tôi đặt cho mình 2 câu hỏi như trên, nếu câu trả lời cho tôi thấy sự trì trệ về cuộc sống hiện tại của bản thân, thì tôi sẽ tìm cách chỉnh đốn mình. Còn nếu như đó chỉ là thứ cảm giác nhất thời, bị đánh lạc hướng bởi những định nghĩa về sự hạnh phúc, thành công của người khác, thì tôi lại nhắc nhở mình "duy tâm". Bởi tôi có định nghĩa riêng của chính mình.
Sự "duy tâm" đối với tôi được thể hiện qua viết lách và hình vẽ mô phỏng. Một cách như tôi vừa thiền định, vừa thuyết giảng cho bản thân mình.
0 notes
Text





7年目の花見、本当に光陰矢の如しだ。
(´・ω・)🌸
My seventh year of cherry blossom viewing… time truly flies like an arrow
0 notes
Text





Looking at flowers blooming on every corner that makes me feel on cloud nine 🩷
3 notes
·
View notes
Text


Càng lớn tôi càng cảm nhận sâu sắc hơn niềm yêu mến đối với văn hoá, ẩm thực dân tộc.
Một trong những điều hơi tiếc nuối của tôi trong đợt về thăm Việt Nam năm vừa rồi đó là không chụp lại những món ăn mình đã ăn.
Quả thực đồ ăn Việt Nam rất chi là phong phú và đưa miệng, từ bún, phở, bánh cuốn nóng, đến hàng ăn vặt như bò bía, bánh tráng trộn... thức quà nào cũng thật đẹp mắt và ngon miệng!
Thương nhớ Việt Nam thân yêu ♥️🇻🇳

1 note
·
View note
Text

Em sinh ra được ông trời ban cho năng lực nghệ thuật và một trái tim nhạy cảm.
Em đã từng có thù với khoa học cùng các khối tự nhiên. Đi học chưa bao giờ qua được ngưỡng TB môn.
Ấy vậy mà giờ đây, khi đã 25, gần 6 năm làm việc tại Nhật-một đất nước rập khuôn và kỷ luật cao, giờ đây em đã có phần nào cái nhìn tích cực hơn với khối khoa học tự nhiên.
Suốt 2 năm trời, em đã suy ngẫm về bản thân, về thứ mình muốn trong đời. Em đã có được tình yêu đích thực em hằng mong ước, một mái ấm nhỏ nơi xứ người. Giờ đây, lòng em lại hướng mình vào một mục tiêu mới: Học Đại học!
Em đã từng chơi vơi, từng lo sợ, liệu mình có thể làm trọn nghĩa vụ của một người vợ, sau là một người mẹ và đồng thời chinh phục được mơ ước?! Em thật tham vọng! Ôi cơ mà em không thể ngăn được lòng. Chỉ nhủ mình cố gắng, mong mình vững tâm, nhẹ nhàng với những người thân yêu cũng như nhẹ nhàng với chính mình. Chúc em gặp may mắn và chuẩn bị thật tốt!
1 note
·
View note
Text

Không thể ngồi yên một chỗ và rồi mong mọi thứ mình muốn thành hiện thực được.
Hành động thôi cô gái, biết rằng em luôn nghĩ rất nhiều, những thứ cảm xúc em chẳng thể thuật lại cho người khác hiểu.
"Tôi" hiểu em, "tôi" biết em là con người mỏng manh trong tâm hồn nhưng lại biết chắp vá, dính kết mọi thứ tan vỡ. "Tôi" biết mọi vết thương của em đang được chữa lành hàng ngày và em luôn biết điểm tô để nó trở nên đẹp hơn. Rồi giờ đây, em đang trên hành trình phần đấu cho tương lai rạng ngời. Biết rằng con đường lắm chông gai, lắm thử thách, và ở độ tuổi bạn bè em đã tốt nghiệp ra trường, em lại lội ngược dòng học lại; em sẽ đôi lần lung lay, sẽ có những bất an, mệt mỏi thường trực. Hãy cứ lung lay và cho phép mình mệt, để được nghỉ ngơi và ngồi tâm sự với "tôi" như này. "Tôi" thương em vô cùng, bởi lẽ có thương nhau, ta mới làm nên kỳ tích.
Cố lên em!

2 notes
·
View notes