Tumgik
iam-vuphong · 4 years
Text
Những tháng năm cuồng dại của tuổi trẻ dần trôi qua, chúng ta ngày càng hiểu bản thân mình hơn, biết rõ nơi mình cần phải đến, con người mình cần phải trở thành. Chỉ là mùi vị này, đôi lúc thật khó để nếm trải...
Tumblr media
"Khô tang tri thiên phong
Hải thủy tri thiên hàn
Nhập môn các tự mị
Thùy khẳn tương vị ngôn..."
5 notes · View notes
iam-vuphong · 4 years
Photo
Tumblr media
Trên dãy núi Alps, ở một vùng hoang vu hẻo lánh tuyệt không một bóng người, có một người chăn cừu ngày ngày gieo những hạt giống xuống đất, chăm bón cho chúng, trông đợi một ngày kia chúng sẽ lớn lên, phủ xanh đồi trọc. Nhiều năm sau, khi những hạt giống ông gieo đã vươn mình thành cả cánh rừng bát ngát xanh tươi, chim muông tới làm tổ, kéo cả những con người về đây an cư lập nghiệp, thì linh hồn người đàn ông ấy đã theo Chúa về trời. Người đàn ông ấy tên là Elzéard Bouffier, nhân vật chính của một bộ phim ngụ ngôn đạo diễn bởi Frédéric Back. Isao Takahata từng gọi đây là một trong những bộ phim đã đánh thức nơi ông tình yêu phim hoạt hình. Hayao Miyazaki cũng mê đắm thước phim này. Nhưng khi nghĩ về người đàn ông miệt mài trồng cây không đợi ngày gặt quả ấy, tôi vẫn nghĩ đến Isao Takahata nhiều hơn. Không phải bởi vì vào một ngày tháng Tư, ông đã ngả rơi như một cánh hoa đào. Mà vì cũng như người đàn ông câm lặng nuôi những nhành xanh giữa sỏi đá khô cằn, ông đã sống theo cách một con suối róc rách rầm rì, không ồn ã, chỉ chảy đều đặn giữa những vách núi cheo leo. Nơi con suối đi qua, những đàn cá tung tăng bơi lội, những loài hoa trổ bông, những con chim ghé đầu uống nước, những khu rừng được nuôi dưỡng trổ mã lớn lên như những tráng sĩ can trường. Có những người đã lặng lẽ sống rồi lặng lẽ chết. Giữa hai lần lặng lẽ ấy, họ dâng cho cuộc đời tất cả hồn hoa.“
Để đời mình chảy như suối nhỏ | Hiền Trang
14 notes · View notes
iam-vuphong · 4 years
Photo
Tumblr media
5 KỸ NĂNG MỀM NÀO LÀ QUAN TRỌNG NHẤT? 1. KỸ NĂNG TRÌNH BÀY Trình bày là một kỹ năng quan trọng. Bạn giỏi đến đâu mà không diễn đạt cho người khác hiểu được thì cũng chẳng để làm gì. CÁC BƯỚC TRÌNH BÀY Bước 1: Xếp tất cả ý tưởng thành hệ thống Ý nghĩ của chúng ta thường rất lộn xộn, lủng củng, đòi hỏi phải có sự sắp xếp lại cho thành một hệ thống có trình tự rõ ràng. Với nội dung dài, bạn nên viết lên giấy hoặc sử dụng các công cụ bản đồ tư duy. Bước 2: Lựa chọn hành văn phù hợp với người nghe Mỗi người đều có những sự quan tâm khác nhau và thường họ chỉ “nghe” những cái nó khớp với đúng sự quan tâm của họ. Tốt nhất bạn nên nêu ý cần truyền đạt nhất ở ngay 2 câu đầu tiên. Trình bày tốt đánh giá ở 4 tiêu chí: Có mục đích rõ ràng + Ngắn gọn + Dễ hiểu + Dễ đọc / dễ nghe 2. KỸ NĂNG TƯ DUY Kỹ năng tư duy là hiệu quả trong việc sử dụng bộ não. Hãy thử ví dụ này để biết bạn đang ở trình nào trong sử dụng bộ não: - GHI NHỚ: Bạn có nhớ quán cafe gần đây nhất mình vào là quán nào không? Bạn đã uống gì ở đó, hết bao nhiêu tiền, quán có màu sắc chủ đạo là gì, bàn ghế trông ra sao? Càng nhớ được nhiều thì khả năng ghi nhớ của bạn càng tốt. - HIỂU: Khi bước vào quán bạn có hiểu tại tại sao cái quán lại sắp xếp bàn ghế như vậy? Tại sao nó lại bật nhạc nhẹ mà không phải nhạc mạnh, cái giá sách để ở kia làm gì, tại sao nhân viên mặc đồng phục như vậy? - ỨNG DỤNG: Nếu ai đó hỏi bạn nên đi quán cafe nào khi tới Hà nội thì bạn có lọc được trong các quán cafe mình đã đi để đưa ra một lựa chọn tối ưu? - ĐÁNH GIÁ: Là việc xác định chuẩn và so sánh hiện tượng, sự vật với cái chuẩn. So với chuẩn thì cái bàn kia đã đủ sạch chưa, cafe có đủ ngon, nhân viên phục vụ đủ tốt không?… - PHÂN TÍCH: Phân nhỏ một thông tin ra tới mức hiểu sâu nó. Ví dụ, bạn phân tích nhu cầu của khách hàng tới quán để từ đó suy ra rằng tại sao đèn phải mờ ảo, cafe phải đặc, phục vụ phải xinh, phải có giá sách, phải có người trông xe. Cao siêu hơn thì phân tích nhu cầu khách hàng, mô hình kinh doanh, chi phí, doanh thu, lợi nhuận,…. - SÁNG TẠO: Liệu quán cafe này nên được thay đổi như thế nào để có đông khách hơn? Cần thêm dịch vụ gì, cải tiến dịch vụ gì? Cách làm này đã là tốt nhất chưa? Có cách nào hiệu quả hơn ?,… Tóm lại, nâng cao kỹ năng tư duy chính là liên tục tập luyện những thói quen này: GHI NHỚ: Nhìn, nghe, cảm nhận sau đó nhớ những thứ đó. HIỂU: Đặt các câu hỏi tại sao sau đó trả lời luôn. ỨNG DỤNG: sử dụng được những dữ liệu đã lưu trữ trong bộ nhớ. ĐÁNH GIÁ: Xác định một cái gì là tốt hay không tốt, phù hợp hay không phù hợp. PHÂN TÍCH: Phân tích những cái đã nhìn và nghe cho tới khi hiểu tại sao nó phải thế hoặc không nên như thế. SÁNG TẠO: Đặt câu hỏi và tìm ra câu trả lời để làm tốt hơn. 3. Kỹ năng tự học Kỹ năng tự học dựa vào hình thành thói quen học. Học mọi lúc mọi nơi và học có phương pháp. Bạn có thể học được từ thành công cũng như thất bại, từ cái đúng cũng như cái sai, từ những ý tưởng thông minh tới những ý tưởng ngu dốt, từ người giàu cũng như người nghèo. Một ngày không học được cái gì thì chưa đi ngủ. Phương pháp tự học thì có liên quan tới kỹ năng tư duy ở trên. Học phải có trọng tâm và vận dụng được cái đã học trong thực tế nếu không bạn sẽ nhanh chóng quên chúng. 4. Kỹ năng quản lý cảm xúc Là khả năng hiểu và quản lý cảm xúc của mình và của người khác. 2 BƯỚC QUẢN TRỊ CẢM XÚC Bước 1: Nhận biết được cảm xúc của mình Luyện khả năng này bằng cách thường xuyên chú ý đến trạng thái của bản thân và quan sát người khác để biết ta và người khác đang có xúc cảm gì. Bước 2: Kiểm soát cảm xúc Một người biết kiểm soát cảm xúc không bao giờ để cảm xúc trở nên thái quá khi đối diện với một sự kiện mà người khác lập tức mất kiểm soát. Điều này có nghĩa là bạn không dễ bị “dính” bởi những chiêu trò câu view, quảng cáo lôi kéo, thông tin không chính thống. Không phản pháo, tranh cãi to tiếng khi có mâu thuẫn. Không đưa ra quyết định vội vàng khi đang phấn khích. Không bị ảnh hưởng bởi cảm xúc dâng trào của đám đông… Điều này không có nghĩa là bạn trở nên vô cảm. Vấn đề chỉ là bạn phải dùng lý trí của mình để xác định một tin nào đó là đúng hay sai, nên hay không nên làm, cảm xúc đi sau cũng không muộn. Ngoài ra, khơi dậy cảm xúc cũng là một kỹ năng. Bạn hoàn toàn có thể dùng suy nghĩ để từ trạng thái buồn chán sang trạng thái vui vẻ, từ bi quan thành lạc quan. Bí quyết là lưu trữ một số ký ức làm khơi dậy những cảm xúc tích cực, có thể là quá khứ hoặc viễn cảnh tương lai, khi cần thì mang ra hồi tưởng và hình thành xúc cảm tương ứng (như nghĩ tới kẹo là thấy ngọt miệng vậy) 5. KỸ NĂNG QUẢN LÝ THỜI GIAN Bước 1: Nhận thức rằng thời gian là hữu hạn Hiểu rằng cuộc sống là phép trừ, không thể tùy tiện lãng phí thời gian, nên ở mỗi giai đoạn của cuộc đời bạn phải đạt được một cái gì đó phù hợp. Bước 2: Làm cho thời gian trở nên khan hiếm Xác định các mục tiêu. Xác định các công việc cần làm (vượt xa so với cái bạn nghĩ rằng có khả năng làm). Giới hạn thời gian thấp hơn so với giới hạn thời gian hiện tại cho mỗi công việc. Sự khan hiếm sẽ thúc đẩy bạn sử dụng các công cụ hỗ trợ, tìm cách làm tối ưu. Bước 3: Ưu tiên cho những thứ quan trọng nhất Công việc nào càng mang lại giá trị thì càng quan trọng. Tập trung vào làm những việc đáng làm và loại bỏ những việc vặt. Bước 4: Thường xuyên xem xét lại và điều chỉnh Tổng kết lại mỗi tuần, mỗi tháng, mỗi năm. Rút ra những thứ cần thay đổi trong khoảng thời gian tiếp theo. ——- Sưu Tầm
46 notes · View notes
iam-vuphong · 5 years
Text
Tumblr media Tumblr media
Cậu có chắc chưa từng làm ai tổn thương chưa?
Kể cả khi cậu là một người tốt, nhất định đã có lần cậu làm người khác tổn thương... Chỉ là người ta nói ra hay không thôi...
- to all the boys, P.s: I still love you (2020)
256 notes · View notes
iam-vuphong · 5 years
Photo
Tumblr media
“Đừng bao giờ phải lòng ai. Tình yêu là thuốc độc. Một khi đã đem lòng yêu rồi, em sẽ mất sạch khả năng làm chủ đời mình, vì trái tim và khối óc em thuộc về một người khác.”
- Điệp viên | Paulo Coelho. Ảnh Weheartit
798 notes · View notes
iam-vuphong · 5 years
Text
Tumblr media
“Cậu biết không, tớ chỉ muốn một lần trong đời được làm người quan trọng nhất trong lòng ai đó. Một người mà họ luôn chọn làm lựa chọn đầu tiên. Cả đời này tớ đã sống với cảm giác mình chỉ là kẻ thừa thãi, rằng sự tồn tại của mình chẳng hề quan trọng chút nào. Ngay cả cha mẹ tớ. Ngay cả những người tớ từng yêu. Ngay cả bạn bè thân nhất. Sự phân biệt rõ ràng đến nỗi tớ phát khóc, tại sao những người đáng lẽ mình có thể yêu thương họ mà không phòng bị lo nghĩ gì, mà cuối cùng lại thành ra phức tạp đến thế?”
- trích Bên kia bờ biển, coming soon in 2016
1K notes · View notes
iam-vuphong · 5 years
Text
#MN1TSShare
NẾU BẠN MƠ HỒ VỀ BẢN THÂN, ĐỌC NGAY!
1️⃣ Mỗi ngày
- Không làm cú, ngủ sớm dậy sớm, bảo đảm giấc ngủ 7 tiếng
- Dành 20-60 phút để học tiếng Anh, đọc sách
- Dành 20-40 phút để vận động tay chân
- Ăn chút hoa quả
- Dành 15-30 phút để chăm sóc da (sang lên nào!)
2️⃣ Mỗi tuần
- Gọi điện cho bố mẹ ít nhất 1 lần
- Dành 3-12 tiếng học tập hoặc nâng cao một kỹ năng nào đó
- Vào bếp ít nhất 1 lần, học nấu ăn, ít nhất bạn có thể chăm sóc cho bản thân
- Dành 2-6 tiếng tham gia các họat động tập thể hữu ích
- Cân 1 lần, kiểm soát tốt trạng thái cơ thể của bản thân
- Dọn dẹp sắp xếp phòng 1 lần
- Dành ra 20-40 phút để suy nghĩ lại, lên kế hoạch
3️⃣ Mỗi tháng
- Gửi một lời hỏi thăm cho người bạn đã lâu không liên lạc
- Dành một niềm vui bất ngờ cho người bạn yêu thương
- Hẹn người bạn, người hướng dẫn, đồng nghiệp quan trọng hay thân thiết, mời ăn một bữa cơm
- Dành khoảng thời gian từ 2-4 tiếng để ở một mình, đánh giá lại bản thân trong thời gian qua
- Xem một bộ phim điện ảnh
- Làm quen với một người bạn mới
- Đọc hết một cuốn sách
4️⃣. Mỗi quý
- Dành cho bản thân một chuyến du lịch với hành trình ngắn khoảng 2-3 ngày
- Tặng cho bố mẹ một món quà
- Tặng cho bản thân một món quà
- Hỏi thăm người thân của bố mẹ
- Làm quen với một người rất đáng để bạn học hỏi
- Tham gia 1 một hoạt động giải trí như một buổi biểu diễn ca nhạc, một buổi hòa nhạc, một buổi diễn kịch, một cuộc triển lãm...
- Học thêm một kiến thức hay một kỹ năng mới
- Tâm sự mỏng với người yêu hoặc bạn đời về cuộc sống gần đây
- Duy trì ngoại hình xinh gái/ đẹp trai, đủ để đi thả thính
5️⃣. Mỗi năm
- Dành cho bản thân một chuyến du lịch từ 5 ngày trở lên
- Kiểm tra sức khỏe toàn diện một lần, dẫn theo cả cha mẹ, người yêu
- Nếu ở xa nhà, hãy cố gắng về nhà ít nhất hai lần
- Dựa theo khả năng kinh tế của bản thân, đưa bố mẹ một bao lì xì thật to
- Sắp xếp lại đồ đạc, loại bỏ những món đồ bản thân không dùng đến nữa
- Đón một sinh nhật khác biệt
- Tự thưởng cho bản thân thứ mình thích, một món quà có thể nâng cao chất lượng cuộc sống
- Qua sự cố gắng của bản thân ít nhất phải đạt được một điều đáng để ghi lại
- Cố gắng làm một bài tổng kết toàn diện về bản thân trong năm qua, và lập kế hoạch cho năm mới
Bạn cần sống thật tốt qua từng quý, từng tháng, từng tuần, từng ngày...Tích luỹ những thành công nho nhỏ sẽ giúp bạn thấy cuộc sống thật ý nghĩa và mình có thể làm những điều lớn lao hơn nhiều!
- sưu tầm -
269 notes · View notes
iam-vuphong · 5 years
Photo
Tumblr media
Đừng nhìn anh như vậy. Đừng hôn anh như thế. Đừng ôm anh đến ngạt thở nữa.
Vì Đông sắp tới rồi. Em ấm áp như vậy, anh làm sao để hết chơi vơi?
469 notes · View notes
iam-vuphong · 5 years
Photo
Tumblr media
Có những câu hỏi, đôi khi khiến người khác quá đau lòng. Anh biết, em luôn quan tâm đến anh. Nhưng như khi ta làm rơi chiếc cốc xinh đẹp, cố gắng nhặt nó lên chỉ khiến những mảnh vỡ làm ta đau hơn mà thôi. Vết sẹo ngày xưa vốn đã lành, anh không muốn ai vì ai và tan vỡ thêm nữa. Em biết đấy, anh có lựa chọn của mình. Anh hài lòng với lựa chọn đó. Anh giữ im lặng, cho em nhiều hơn là cho anh. Có rất nhiều người hỏi anh những câu về em, họ mong chờ câu trả lời thế nào? Anh không biết nữa. Nhưng anh nghĩ cách tốt nhất để chúng ta có thể vui vẻ là giữ lại những kỷ niệm làm chúng ta có thể mỉm cười khi nghĩ đến.  Nỗi buồn vẫn sẽ ở lại, ừ, rồi thời gian cũng sẽ che được phần nào thôi. Giữ sức khỏe nhé, và yên tâm, anh vẫn luôn bình an. From BeP
375 notes · View notes
iam-vuphong · 5 years
Text
“Anh cứ nghĩ thế này, nếu có chết, anh hy vọng mình sẽ chết trước em. Bởi anh không thể chịu đựng nổi cảm giác phải tiễn em một con đường đi. Bao nhiêu năm nay, anh chỉ biết đứng sau lưng em lặng thầm, bao nhiêu năm nay anh chỉ ước rằng rồi sẽ có một ngày nào đó em hiểu được tình yêu anh dành cho em. Em biết chứ? Em có nghe anh nói không? Nhiều người nói rằng anh ngu ngốc, vì anh chạy theo một người sẽ không bao giờ quay đầu lại để đứng chờ anh. Nhưng có sao, có sao đâu? Em này. Tình yêu là gì? Anh không trả lời được. Nhưng chắc nó cũng giống như cách anh đã từng nửa đêm đợi một cơn mưa lớn đứng dưới hiên nhà em, ngó thấy ngọn đèn phòng em đã bật. Anh hút một điếu thuốc, biết rằng em đã về nhà rồi. Thế rồi lại một lần quay ngược con đường để lẻ loi một mình. Nhưng anh thấy vui, anh hạnh phúc về điều đó. Thư này, giống như những lá thư không được gửi khác. Câm lặng nằm trong một ngăn kéo bị lãng quên. Ngu ngốc và tuyệt vọng như tình yêu của anh dành cho em vậy. Ngày mai, ngày mai anh sẽ đi mất rồi. Ngày mai, ngày mai, liệu em có còn say ngủ chứ? Em có sẵn lòng tiễn anh một đoạn đường rất dài này không. Em là tuổi trẻ, là ước mơ, cũng là vết đau khó lành. Anh đã từng xé muôn ngàn con tim này để trên mọi con đường em đi, một ngày nào đó, em sẽ tìm thấy nhé. Và cho dù anh không còn ở đây, hãy cứ bật một ngọn đèn vàng chờ anh. Chờ anh.”
— From BeP  “Quên”
366 notes · View notes
iam-vuphong · 5 years
Text
“Em không thích Tengo. Người như thế thật là chán. Em thích Tamaru hơn, đàn ông như vậy khiến em cảm thấy yên tâm để dựa dẫm vào. Tamaru luôn thật chu đáo, cái vẻ ngoài lạnh lùng bọc chặt lấy một trái tim nóng hổi. Như là ăn bánh bao trứng muối giữa lúc đói vào một ngày trời lạnh cóng vậy.”
— From BeP  
356 notes · View notes
iam-vuphong · 5 years
Text
🔥「35 CÂU NÓI KINH ĐIỂN CỦA MURAKAMI HARUKI」 🔥
———————————————
Tác phẩm tiêu biểu : 《Rừng Na Uy》 ; 《Lắng Nghe Gió Hát》 ; 《Nhảy !Nhảy !Nhảy》 ; 《Kafka Bên Bờ Biển》 …
Murakami Haruki là một tiểu thuyết gia nổi tiếng của Nhật Bản, sinh ra ở Fushimi-ku, Kyoto. Tốt nghiệp khoa nghệ thuật sân khấu tại Đại học Waseda, ông còn giỏi cả dịch thuật văn học.
Ông bắt đầu viết văn từ năm 29 tuổi, tác phẩm đầu tiên “Lắng Nghe Gió Hát” đã giành được giải thưởng. Năm 1987, cuốn tiểu thuyết “Rừng Na Uy” được ra mắt một câu chuyện viết về thời quá khứ đầy mất mát và dục tình. Tác phẩm đã bán được hàng triệu bản trong giới trẻ Nhật, khiến Murakami trở thành một dạng “siêu sao” tại Nhật Bản
Phong cách của Murakami Hakuri chịu ảnh hưởng sâu sắc của các nhà văn Châu Âu và Mỹ. Văn học Nhật thường chú trọng đến vẻ đẹp ngôn từ, do đó có thể khiến cho khả năng diễn đạt bị giới hạn và trở nên cứng nhắc, trong khi phong cách của Murakami tương đối thoáng đạt và uyển chuyển.
———————————————
1. Bạn cần phải làm một người trưởng thành, không được phép có cảm xúc, cũng không được phép ngoảnh đầu nhìn lại. Đi ra ngoài cuộc sống để nhìn ngắm nhiều hơn. Bạn phải nghe lời, “Không phải tất thảy mọi chú cá đều bơi trong cùng một khoảng biển.”
-
2. Làm gì có ai lại thích sự cô đơn, chẳng qua là vì họ không muốn bản thân mình lại phải thất vọng mà thôi
-
3. Tôi vẫn luôn tưởng rằng con người sẽ chầm chầm già đi, nhưng thực tế không phải như vậy, con người đang già đi trong chớp mắt
-
4. Mỗi một người đều có một khu rừng thuộc về bản thân, có lẽ chúng ta chưa từng đi qua khu rừng ấy, thế nhưng nó vẫn luôn ở đó, vẫn luôn hiện hữu ở đó. Lạc mất phương hướng cũng đã lạc mất phương hướng, những người định sẵn sẽ tương phùng rồi cũng sẽ tương phùng.
-
5. Không cần biết trên thế giới mọi người nói gì, tôi đều cảm thấy cảm nhận của bản thân mới là đúng đắn nhất, bất luận người khác dùng ánh mắt như thế nào nhìn tôi, tôi cũng tuyệt đối sẽ không làm xáo trộn đi nhịp điệu sống của mình. Thích làm việc gì tự nhiên có thể kiên trì cho đến cùng, không thích làm việc gì dù có cố gắng tôi biết cũng không thể dài lâu được.
-
6. Vừa đúng lúc, nhìn thấy bạn hạnh phúc, tôi cũng cảm thấy hạnh phúc
-
7. Hy vọng rằng bạn có thể nhớ kĩ tôi, nhớ kĩ rằng tôi đã sống như thế nào, nhớ kĩ rằng tôi đã từng ở bên cạnh bạn.
-
8. “Tống chi tuế nguyệt mạn trường, nhiên nhi trị đắc đẳng đãi.”
-
9. Tôi có thể bại trận, tôi có thể quên mất bản thân mình là ai, tôi có thể cái gì cũng không đạt được, tôi có thể đánh mất tất cả. Có thể mọi thứ tôi đang nắm trong tay chỉ còn lại là đống tro bụi, một mình tôi cô đơn trong đêm tối, cũng có lẽ nơi đây không có bất cứ ai đặt cược vào tôi. Nhưng không sao cả, điều đó không quan trọng. Có một điều rất rõ ràng là : “Ít nhất tôi vẫn có điều gì đó để chờ đợi, có thứ gì đó đáng để tìm kiếm.”
-
10. Nếu như bạn bị mắc kẹt trong màn đêm đen, điều bạn có thể làm, chính là tĩnh tâm đợi chờ, cho đến khi mắt bạn có thể quen dần với bóng tối.
-
11. Đối lập của sự sống không phải cái chết, mà nó là một phần tồn tại vĩnh viễn trong cuộc sống của chúng ta
-
12. Đừng thông cảm với bản thân, thông cảm với bản thân là việc mà chỉ có kẻ nhu nhược hèn nhát mới làm
-
13. Cô đơn một mình cũng không sao, miễn sao là bạn có thể yêu ai đó bằng cả trái tim mình, đối với cuộc sống này vậy đã là cách cữu chữa rồi. Dù cho sau cùng bạn và người ấy không thể ở bên nhau
-
14. Không cần phải quấn quýt ngay lập tức, cũng không cần phải lo lắng cho tương lai, khi bạn đã từng trải qua một số việc khó gặp trong cuộc sống này, bạn sẽ thấy rằng khung cảnh ở trước mặt bạn so với trước đây đã không còn giống nhau nữa rồi.
-
15. Khi chúng ta còn trẻ, chúng ta theo đuổi niềm đam mê. Sau khi chúng ta trưởng thành, chúng ta lại mê đắm những thứ tầm thường. Khi chúng ta kiếm tìm qua, tổn thương qua, rời bỏ… chúng ta vẫn có thể trước sau như một tin tưởng vào tình yêu. Đây là một loại dũng khí. Bởi vì mỗi một người đều có một khu rừng thuộc về bản thân. Lạc mất phương hướng cũng đã lạc mất phương hướng, những người định sẵn sẽ tương phùng rồi cũng sẽ tương phùng.
-
16. Cuộc sống này có nghĩa là khi bạn sống thì làm một việc nào đó, xin bạn hãy nỗ lực hết sức chăm chỉ làm việc.
-
17. Không tồn tại cái gọi là “mười phân vẹn mười”, giống như việc không tồn tại cái gọi là “tuyệt đối trăm phần trăm hết hy vọng”
-
18. Tôi dần nhận ra rằng, sâu sắc có nghĩa là gần kề với sự thật
-
19. Có lẽ màng tim của tôi có một lớp vỏ rất cứng rắn, những thứ có thể đả động đến nó cực kì hạn hẹp, cho nên tôi mới không thể đối với người khác “nhất vãng tình thâm” ( tình sâu mãi mãi )
-
20. Điều bình thường của chúng tôi là chúng tôi biết rằng chúng tôi không tầm thường
-
21. Không biết tại sao, câu nói thích hợp lại thong dong đến muộn, bỏ lỡ đi thời điểm thích hợp nhất
-
22. “Không phải tất thảy mọi chú cá đều bơi trong cùng một khoảng biển.”
-
23. Không cần thiết phải suy nghĩ trước sau, tất cả mọi thứ không phải cứ như vậy mà đi qua hay sao
-
24. Không quên vĩnh viễn cũng không quên, cái mà có thể quên níu giữ cũng vô ích
-
25. Hy vọng kiếp sau em sẽ không đổi tên, có như vậy anh mới có thể tìm thấy em sớm một chút
-
26. Chúng ta học được rằng thế giới này khốc liệt như thế nào, đồng thời chúng ta cũng biết rằng thế giới này cũng có bao điều ấm áp và tươi đẹp vẫn đag chờ đợi ngoài kia
-
27. Nhìn biển lâu liền muốn gặp gỡ Người. Gặp Người lâu rồi lại muốn nhìn biển
-
28. Có một nỗi buồn tồn tại trên thế giới này là không cách nào rơi nước mắt, loại bi ai này không thể giải thích được bằng lời, cho dù bạn có giải thích người khá cũng không cach nào hiểu. nó vĩnh viễn không thể biến mất, giống như hoa tuyết rơi trong đêm, tĩnh mịch đọng lại trong đáy lòng tôi.
-
29. Hy vọng em sẽ nhớ rõ, nhớ rõ anh đã từng tồn tại
-
30. Nếu bạn làm trái với nguyên tắc mà bản thân đã đặt ra dù chỉ một lần, sau này bạn sẽ không thể nào ngăn bản thân không tái phạm làm thế một lần nũa.
-
31. Trong một vài tình huống nào đó, sự tồn tại của một người định sẵn là sẽ làm tổn thương một người khác.
-
32. Đối với những người đang yêu nhau mà nói, trái tim của người kia mới là ngôi nhà ấm áp nhất.
-
33. Cuộc sống vỗn dĩ là như vậy : những thứ bạn thích tự nhiên bạn có thể kiên trì tới cùng, nhưng những thứ bạn không thích dù thé nào, bạn có cố gắng đến đâu tôi nghĩ cũng sẽ không thể lâu bền.
-
34. Nếu tôi không thể nắm giữ được trái tim anh ấy, không thể líu giữ được anh ấy, tôi sẽ để cho anh ấy tự do, bởi vì tôi biết anh ấy có đôi cánh của riêng mình, anh ấy có quyền lựa chọn nơi mình muốn tới.
-
35. Tôi đã xây một bức tường rồi tự bọc bản thân lại trong đó, ngăn để không ai có thể vào được, cũng cố gắng không để bản thân mình bước ra.
• Nguồn 蛋蛋赞
• Dịch Vũ Bảo Sam
( Nếu muốn mang bài viết sang một trang khác xin vui lòng ghi rõ nguồn dùm mình ^^. Cảm ơn ! )
Tumblr media
1K notes · View notes
iam-vuphong · 6 years
Photo
Tumblr media
Tôi nhớ tầm khoảng tám tháng liền, chúng tôi chỉ lặng lẽ nhìn nhau, lưu giữ từng khoảnh khắc, từng đường nét trên khuôn mặt người đối diện, rồi im lặng quay đi hướng khác. Cũng chưa từng cười với nhau lần nào. Chưa từng thăm hỏi, cũng chưa một lần chào nhau.
Cô ta tên gì, tôi không rõ.
Tôi tên gì, cô ta không thể biết.
Cứ thế mà lặng lẽ trôi.
Giữa chúng tôi luôn có hai sự lựa chọn. Là bắt đầu để biết ghen tuông hờn giận, để biết vị đắng cay ngọt bùi ngang qua lý trí rồi lặng lẽ len lỏi vào đôi mắt là như thế nào. Và để có kết thúc.
Hoặc từ bỏ để không có kết thúc, để tự dằn vặt đớn đau, để biết có những người trong cuộc đời này dù chưa một lần được nhắc tên, nhưng nỗi nhớ về họ là triền miên không hồi kết.
Chúng tôi có hai sự lựa chọn. Nhưng chẳng ai đủ dũng cảm đi lựa chọn đầu tiên.
| IEphong |
150 notes · View notes
iam-vuphong · 6 years
Text
Nếu bạn yêu một người, xin hãy nói cho người ấy biết, không phải để người ấy báo đáp. Mà là để sau này trong những đêm tối, khi người ấy phủ nhận bản thân, sẽ nhớ đến trên thế giới này vẫn có một người yêu mình như thế, mình không phải là người không có giá trị.
- YangZhuang - Dịch -
Tumblr media
280 notes · View notes
iam-vuphong · 6 years
Photo
Tumblr media
“Thỉnh thoảng tôi vẫn thấy cô đơn đến nhói lòng, ngay cả nước tôi uống, không khí tôi thở dường như cũng tua tủa những chiếc kim dài, bén ngót. Những trang sách trên tay tôi lấp lánh ánh kim loại đầy đe dọa như những lưỡi dao lam. 
Lúc 4 giờ sáng, chung quanh lặng tờ đến độ tôi như nghe thấy tiếng nỗi cô đơn đâm rễ vào thân tôi mỗi lúc một sâu…”
Haruki Murakami
1K notes · View notes
iam-vuphong · 6 years
Photo
Tumblr media Tumblr media
Nửa đêm, người bạn gửi cho tôi một tấm ảnh, kèm một đoạn clip ngắn người bạn ấy ở biển. 
Tiếng sóng biển vẫn rõ ràng âm trầm dù qua vài thiết bị điện tử. Biển lấp lánh, kỳ diệu. 
Tôi không nhớ lần cuối cùng mình đi biển là khi nào. Có thể là 2 năm trước, có thể lâu hơn. Thật lâu đến nỗi tôi không còn nhớ cảm giác đứng trước biển là thế nào. Thật kỳ lạ, khi tôi là một cô gái lớn lên từ vùng biển, cả thời cấp ba không thiếu những ngày điên cuồng chạy xe vòng quanh bờ biển đuổi cho kịp hoàng hôn. 
Những chuyến đi về vùng núi đồi, thôn quê, ruộng đồng tràn ngập một màu xanh khác đã lấp đầy tâm trí tôi. Tôi nghĩ đó là một dấu hiệu của sự thay đổi trong mình. Sự thay đổi mà tôi cũng chẳng nắm bắt được. Nhưng nó thể hiện qua chính sở thích của bản thân. 
Mà quan trọng hơn, tôi cảm thấy có một sự thật là sự bào mòn của mỗi ngày đã làm tôi mất dần đi tấm lòng rộng mở, đủ rộng mở và hạnh phúc khi đứng trước một thứ rộng mở vô chừng nhất trên thế giới. 
Tôi thu hẹp khoảng không của mình, bao bọc nó bằng cỏ cây, những thứ hùng vĩ nhưng không làm cho tôi cảm thấy hổ thẹn. 
Thế đấy. 
.
Vào những đêm như thế này, khi tôi vẫn ở trong căn phòng mình, ánh sáng le lói ngoài ô cửa sổ hắt vào, và ánh sáng từ màn hình laptop là thứ duy nhất còn hiện hữu, tôi hay nghĩ về những ngày xưa. Cũng không biết là nó đã xưa đến thế nào, chỉ biết, chuyện cũ luôn từng lớp từng lớp ùa đến. 
Tôi đùa giỡn với mớ từ ngữ vô thưởng vô phạt kể lể về những thứ diễn ra xung quanh mình, nhưng không thật sự là mình. Tôi không tìm đủ can đảm để kể chuyện mình, chuyện mình buồn ra sao, đã muốn khóc thế nào, ngay cả với người tôi thương nhất. 
Mà, hình như càng là những người tôi đặt tình cảm của mình vào, tôi càng không đủ can đảm để nói thật. Tôi chưa bao giờ nói dối họ, chỉ là, tôi cũng không nói thật. 
Cảm giác giấu diếm đó, dù không cố ý, nó, 
làm tôi cảm thấy ô uế làm sao. Nó làm tôi thấy mình thật tồi tệ, thật kinh khủng, nó làm tôi chết chìm trong các sự thật mà tôi luôn tìm cách để không phải đụng vào. 
Tôi thật sự giống như một thực thể phủ đầy bụi cũ. Ngay cả chính tôi cũng từ chối lau chùi. 
.
125 notes · View notes
iam-vuphong · 6 years
Photo
Tumblr media
Tôi cũng chỉ như bao kẻ lẻ loi khác trên thế giới này, cố bám víu vào những thứ không thuộc về mình để che lấp sự cô đơn…
865 notes · View notes