“i’m hiding what i’m feeling, but i’m tired of holding this inside my head.”
Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
Cần đéo gì cá tháng tư trong khi cuộc đời bạn đã chính là một trò đùa =))
106 notes
·
View notes
Text
CÀNG LỚN, BẠN CÀNG NHẬN RA ĐIỀU GÌ?
0. “Con người xưa nay vẫn luôn có cái nhìn bao dung hơn đối với những người có diện mạo xuất chúng” #cayeutinh
1. Tiền thật sự rất quan trọng.
2. Cuộc sống càng ngày càng khó khăn, bạn bè càng lúc càng xa rời.
3. Có những chuyện bạn cảm thấy rất oan ức, nhưng vẫn phải cam chịu.
4. Không xinh đẹp, hóa ra cũng là 1 loại thiệt thòi.
5. Hồi nhỏ, cười là biểu hiện tâm trạng vui vẻ. Sau khi lớn, cười chỉ là một biểu cảm.
6. Xã hội sẽ không vì bạn là con gái mà đối xử nhẹ nhàng đâu.
7. Người tốt với bạn mãi mãi là cha mẹ bạn.
8. 20 tuổi là dùng để thoát cảnh đói nghèo, chứ không phải thoát kiếp độc thân, chỉ những người trẻ từng vấp ngã mới hiểu được những lời này.1. Tiền thật sự rất quan trọng.
9. Đó là khi muốn đi mua đồ nhưng không biết phải rủ ai vì có ai đâu mà rủ. Có những người mình nghĩ là thân, nhưng thật ra chẳng phải vậy, chỉ là do bản thân quá ảo tưởng mà thôi.
10. Không đặt niềm tin quá nhiều vào người khác.
11. Càng lớn thì thiệt thòi cũng càng nhiều hơn! Bạn đã bao giờ nghe câu “phụ nữ xấu thì không có quà”? Thật ra xấu không có tội, nhưng xấu thì sẽ phải cố gắng rất nhiều, rất nhiều.
12. Ba mẹ thì đã không còn trẻ như ngày nào nữa rồi và lúc đi làm ở bên ngoài kiếm tiền tôi thấy được giá trị đồng tiền lớn lắm. Và càng cay mắt hơn khi nhìn lại ba mẹ đã cực khổ ra sao khi nuôi tôi khôn lớn đến ngày hôm nay.
13. Thất vọng về bản thân nhiều hơn là thất vọng về xã hội! Vì suy cho cùng, nếu bản thân bạn thực sự cố gắng nỗ lực, thì xã hội này chẳng vấn đề gì cả. Chỉ có bản thân bạn mới giúp được bạn!
St
96 notes
·
View notes
Text
“i’m hiding what i’m feeling, but i’m tired of holding this inside my head.”
— (via coral)
56K notes
·
View notes
Text
Múi giờ ở New York nhanh hơn California 3 tiếng
Nhưng điều đó không làm cho cuộc sống ở California chậm đi
Có người tốt nghiệp đại học ở tuổi 22
Nhưng phải đợi đến 5 năm sau mới tìm được công việc tốt
Có người đã lên chức CEO ở tuổi 25
Nhưng lại sớm qua đời khi mới 50
Trong khi người khác 50 tuổi mới trở thành CEO
Nhưng lại sống thọ đến 90 tuổi
Có người vẫn còn độc thân
Trong khi người khác đã kết hôn
Obama nghỉ hưu ở tuổi 55
Còn Trump 70 tuổi mới nhậm chức tổng thống
Trên đời này, vốn dĩ mỗi người đều có múi giờ riêng để phát triển bản thân
Bên cạnh có nhiều người đi trước bạn, cũng có người đi sau bạn
Nhưng thực ra là mỗi người đều đang ở trong khung thời gian của chính mình
Đừng đố kị, cũng đừng chê cười họ
Bạn không cần phải đi nhanh hơn hay bằng ai
Cuộc sống chính là chờ đợi cơ hội chính xác để hành động
Vì vậy, hãy thả lỏng
Bạn không sớm
Bạn cũng không muộn
Chỉ là cuộc sống đang đặt cho bạn múi giờ thuộc về chính bạn, tất cả đều đúng giờ!
Ailee
94 notes
·
View notes
Text
“I am human and I need to be loved just like everybody else.”
— The Smiths, How Soon Is Now (via music-and-quotes)
790 notes
·
View notes
Text
Sẽ có một ngày bạn nhận ra…
Người mình block, unfriend đã từng có đến vài trăm tin nhắn trò chuyện cùng nhau không kể sớm tối.
Người tình cờ gặp nhau trên đường cũng không chào hỏi một câu, có thể đã từng vui đùa cả ngày bên nhau không thấy chán.
Người nói xấu bạn không ra gì đằng sau lưng, có thể cũng từng là bạn thân nhất.
Có những mối quan hệ tưởng chừng khắc cốt ghi tâm, đời đời gắn bó đã tuyệt giao trong im hơi lặng tiếng…
Có những mối quan hệ trò chuyện vui vẻ tưởng chừng thân thiết với bạn nhưng thực ra với ai người ta cũng vậy, người ta chả coi bạn ra gì .
“Tôi trước đây cảm thấy, chỉ cần bản thân đối với người khác tốt, nhất định sẽ được người ta đối tốt lại. Cũng cảm thấy dùng chân tâm đối đãi, họ sẽ tự nhiên chân thành với tôi. Sau này mới biết là không phải, bởi lẽ con người sống trên thế giới này tâm tư rất phức tạp, dối trá có, đố kị có, bội phản có, làm tổn thương cũng có.
Tôi sẽ không đi gạt người, nhưng giờ đây không còn dễ dàng tin tưởng bất kì ai nữa…” (1)

Weibo / Rainie Nguyen dịch
185 notes
·
View notes
Text
“Don’t go back to what broke you. Remember why you left.”
—
1K notes
·
View notes
Text

“Nếu chúng ta không thể bung nở rực rỡ như hoa mùa hạ, thì hãy chết đẹp một cách tĩnh lặng như lá mùa thu.”
- Hào môn kinh mộng -
777 notes
·
View notes
Photo

Khi lòng bình yên, ngày âm u cũng hóa đẹp trời
{Đừng lãng phí những ngày đẹp trời - Jinie Lynk}
122 notes
·
View notes
Photo
Lúc chúng ta còn trẻ, gặp được người tốt quá đôi khi không phải là điều may mắn nhất. Bởi vì, đó là lúc chúng ta không biết trân trọng nhất, nên đánh mất là chuyện rất hiển nhiên, cũng là chuyện rất buồn.
| B l u e |
1K notes
·
View notes
Text
“Nếu nỗi buồn là những cơn mưa, thì bên trong em là cả một trời giông bão.” -Cá Yêu Tinh
977 notes
·
View notes
Photo

Chúc anh một đời bình an. Mau ném đi những gói ghém, những bụi bẩn trong lòng! Anh ơi, 'holding my hand until the end'. ⠀ "Có bao giờ bạn cảm thấy áy náy với một người? Mãi về sau này không gặp lại người ấy nữa. Rất muốn một lần đường hoàng được đối mặt. Nói câu: - Anh/ em xin lỗi. Nhưng cứ mỗi khi vô tình nhìn thấy bóng dáng ai đó thân quen, giống với người đó lướt qua đường đời... Lại bỗng sợ cảm giác chạm mặt nhau, cứ như thể mình đang có tội? Mình đã làm gì sai? Bản thân bạn chẳng thể trả lời nổi. Thậm chí có những lúc bạn trả lời chắc nịch: - Không! Tôi chưa từng làm gì có lỗi với anh/ cô ấy. Thế tại sao lại cứ muốn xin lỗi nhiều đến như vậy?
Tôi có một người như thế. Đó là cảm giác day dứt vì chúng tôi đã không thể làm bạn sau khi chia tay. Tôi nhiều lần tự hỏi, tại sao hai người cùng tìm được hạnh phúc ở một nơi nào đó, không thể bắt tay nhau, chúc nhau những điều tốt đẹp nhất? Anh ấy lạnh lùng nhìn tôi, rồi đi mất. Sau đó, chẳng gặp lại, chẳng liên lạc, làm tôi chưa kịp hỏi điều gì? Tôi cứ ăn năn như thể mình có lỗi? Nhưng rốt cuộc là lỗi làm gì, thì bản thân thực sự không tài nào hiểu nổi. Dần dà tôi cũng nhận ra, Đó là bởi ký ức cuối cùng khi chúng tôi chuyện trò với nhau, Anh ấy, Chưa từng chúc phúc cho tôi. Chưa từng nói, mong tôi hạnh phúc. ... Năm tháng trôi qua, Một ngày tôi nghe tin anh ấy có người mới. Tôi rất vui. Muốn chúc phúc anh ấy một câu. Kiếm email soạn mấy dòng tính gửi. Nhưng lại sợ rằng mình sắp gây tội gì đây? Tôi không gửi nữa. Tôi sợ rằng những điều tôi mong muốn gửi tới, Không phải là những thứ anh ấy chờ đợi đón nhận. Bạn hồ hởi. Không có nghĩa là đối phương cũng thế. Vậy nên, cố gắng chạm mặt nhau để làm gì. Thế là, cứ mỗi khi giật mình nhìn thấy bóng dáng cũ lướt qua. Tôi lại cảm thấy như mình cần trốn tránh. Đó là cảm giác, bạn hiểu không, cái thứ cảm giác: Mặt đối mặt nhau, ta chẳng biết phải nói gì. Năm tháng có thể trôi đi. Nhưng sự bối rối ngày nào vẫn luôn còn mãi. .... Chúng ta đã lật qua trang sách cuộc đời có tên nhau trên đó. Khép lại thôi. Có lẽ đã qua rồi." — Gào
0 notes
Video
“Nếu thế gian này điêu tàn
Ta sẽ canh giữ ở bên cạnh chàng
Dùng trầm lặng và kiên quyết
Đối kháng vạn lời nghìn lẽ
Nếu trên thế gian này
Hết thảy mọi thứ đều rách toạc một cách vô tình
Ta sẽ dùng sợi chỉ trong tay khâu lại nguyên trạng cho chàng..”
0 notes
Photo

Thời cấp Hai cùng cấp Ba, có khoảnh khắc nào khiến bạn vẫn nhớ không? 1. Câu nói giúp tỉnh táo nhất mỗi khi buồn ngủ trong giờ học chính là: “Bài này mời một em lên bảng.” 2. Hồi lớp 12, có lần ngủ gục giữa tiết, lúc tỉnh dậy, thấy cả lớp cũng nhoài trên bàn mà ngủ, yên tĩnh lắm. Lúc ấy tự nhiên lại thấy xúc động, sau này cũng chẳng còn cái giây phút ấy nữa rồi. Cũng chẳng còn nữa rồi. 3. Bỗng nhớ đến hồi lớp 12, tôi học yếu Lý lắm. Có lần đang làm bài tập, mãi chẳng ra, thế là ném bút nói không làm nữa. Đứa cùng bàn thấy thế mới nói: “Đâu? Câu nào không biết? Anh chỉ cho mày.” Rồi cậu ấy cúi đầu xuống bắt đầu giảng giải, tôi nhìn trộm khuôn mặt nghiêng của cậu, tự nhiên lại thấy đẹp trai vô cùng, cứ thế mà ngẩn ngơ. Về sau, khi tôi đã biết làm rất nhiều bài rồi, cũng không có lại cái cảm giác ấy nữa. 3. Cấp Ba, cậu bị ép chuyển trường, tôi rất buồn… Một tuần sau, trên đường đi học, đi qua sân bóng rổ trước trường, lại nhìn thấy cậu đang chơi bóng, ánh mặt trời chiếu trên mặt cậu, cậu quay đầu lại nhìn tôi, mỉm cười, trong mắt chứa đựng cả ánh dương. Đó là nụ cười ấp áp nhất, rạng rỡ nhất, dịu dàng nhất của một cậu con trai trong kí ức tôi. Đến bây giờ, khoảnh khắc ấy cũng hay xuất hiện trong đầu… Cái cảm giác sợ bóng sợ gió, mất mà tìm lại ấy thật khó để diễn tả. 4. Tôi từng thích một người, cậu ấy ngồi chéo phía trước tôi. Có lần nghỉ trưa, đến lượt cậu trực nhật, xong xuôi, cậu xuống bục giảng, về chỗ lấy nước uống, balo đặt trên ghế. Vậy nên, cậu quay mặt lại với tôi mà uống nước, nghe tiếng, tôi ngẩng đầu lên, vừa hay cậu cũng uống xong, nhận ra tôi không có ngủ, nhếch mày rồi nhìn tôi cười. Lúc ấy, tôi ngơ ngác luôn, mấy giây sau lập tức gục đầu xuống, tim đập thật nhanh… 5. Thời cấp Hai mới biết yêu lần đầu ấy, chỉ muốn cùng người mình thích bước chung đường về nhà. Tan học hai đứa đều không về trước, lúc ấy cũng 7 8 giờ rồi, cậu hình như còn chưa định về, đứng đó nói chuyện, cười đùa cùng mấy cậu bạn khác, tôi mới xách cặp về trước. Lúc đang xuống cầu thang, có một người chạy lại, là cậu ấy. Cậu hỏi tôi sao không gọi cậu ấy về chung, thì ra hai đứa cùng đợi đối phương. 6. Lớp 11, tôi hỏi cậu: “Cậu thích cô ấy à?” Khi đó, ánh mắt cậu lấp lánh những vì sao tít tắp, khẽ ngẩng đầu nhìn về phía xa, chùm nắng ngoài cửa sổ trút xuống người cậu. Tôi đứng ngược chiều nhìn lại, khuôn mặt cậu dần dần mơ hồ, nhìn chẳng rõ, chỉ có đôi mắt kia, đôi mắt vì cô gái ấy mà sáng rõ, cứ thế, lúc mờ lúc tỏ, một tia ánh sáng chiếu vào cõi lòng tôi, dịu dàng lại tinh tế, chói lọi lại thoải mái, trong khoảnh khắc đó, giống như nhìn thấy cả một đời vậy… Đáng tiếc, đó nào phải ánh sáng thuộc về tôi… 7. Cấp Hai, có lần trốn tập văn nghệ, kéo đứa bạn thân xuống lầu, đi đến thao trường rồi mới nhận ra người đứng bên cạnh là lớp phó thể dục. Hóa ra trong lúc hai đứa cắm đầu cắm cổ xông về phía trước, bạn tôi chạy đi tìm bạn trai nó rồi, tôi thì cứ kéo bạn lớp phó mờ mịt chạy cả một đoạn. 8. Có lần trời mưa, mối tình đầu của tôi không nỡ khiến tôi bị ướt mưa, thế là dùng tay che đỉnh đầu của tôi lại. Nhưng tôi cũng không nỡ khiến tay cậu bị ướt mưa, thế là lấy tay che lên tay cậu. Ngốc quá… 9. Lớp 9, ấn tượng sâu sắc nhất có lẽ chính là lúc cậu ấy giảng bài cho tôi, tôi lại không chăm chú nghe, lấy kính của cậu xuống, cậu nhìn tôi rồi cười. Tôi cứ thế mà bước vào cuộc sống của cậu, vì cậu, tôi trở nên càng tốt hơn. Bây giờ cũng năm Hai rồi, càng ngày tôi càng giống cậu ấy, bình tĩnh cùng tự tin. Nghe bạn bè nói, bạn gái cậu cũng rất dễ thương. Đợi đến lúc cậu kết hôn, tôi chỉ muốn chạm vào mạng che mặt của cô gái ấy, nói đây là giấc mộng tuổi 16 của tôi, nhưng tôi không thể, tôi không nỡ làm phiền cậu… 10. Tiết học cuối cùng hồi cấp Hai, cả lớp tổ chức một bữa tiệc nhỏ, mọi người cùng nhau hát Con Đường Bình Phàm của Phác Thụ, ai cũng ra sức mà hát, nhưng không kìm được giọt nước mắt đọng lại khóe mi, nghẹn ngào không nói một lời, thế mà bây giờ bao người lại trở thành người dưng rồi… 11. Không nhớ rõ là cái khoảnh khắc nào khiến tôi khó quên nữa, là cái cảm giác cố gắng khi ấy, hay là cái cảm giác ăn vụng trên lớp, ra chơi thì tôi một miếng cậu một miếng, cũng có thể là lúc tụm năm tụm ba ngốc nghếch an ủi, cổ vũ lẫn nhau… Nhưng cho dù đã sống một cuộc sống cấp Ba đáng giá trở về nhất trong quãng tuổi trẻ, cũng không thể thay đổi được một việc: không thể trở về. 12. Buổi tối tan học năm lớp 11, cậu ấy nói sau này đám cưới của hai đứa nên như thế này như thế kia, lúc đó cậu nói rất nghiêm túc, tôi gật đầu nửa tin nửa ngờ, sau đó thì, năm nay chúng tôi kết hôn rồi. 13. Hai đứa ngồi cùng bàn, giáo viên chủ nhiệm nói tôi suốt ngày nói chuyện riêng với cô ấy, phải đổi chỗ. Thế là một người vẫn luôn dịu dàng, nghe lời như cô ấy lại đứng trước mặt cả lớp nói to: “Tại sao chứ?” Cả đời này cũng chẳng thể quên giây phút đó. 14. Có lẽ là lúc hội thao mùa đông, trống tiết nhiều, thế là trên lớp mở máy chiếu phim, tôi chẳng thích phim đó lắm, gục trên bàn ngủ. Trong khi mơ mơ màng màng ấy, cảm giác hình như có ai khoác áo cho tôi (về sau mới biết, là áo khoác của cậu ấy). Lúc tỉnh dậy, một bạn nói với tôi: “Cậu cuối cùng cũng dậy, XXX nãy giờ không cho bọn tớ nói chuyện to tiếng.” 15. Một lần đổi chỗ hồi năm lớp 9, nghe nói hầu như bạn cùng bàn đều phải đổi lại hết, trong lòng tôi thì lo lắm, mà lại nói cuối cùng cũng không phải ngồi với cậu nữa rồi. Lúc sơ đồ vị trí mới dán lên bảng, ai cũng vội vàng đến vị trí mới, cả lớp lộn xộn hết lên, tôi vừa liếc mắt đã thấy bên cạnh tên cậu ấy là tôi, vui vẻ tìm kiếm bóng cậu ấy, vừa quay đầu thấy cậu nhìn tôi cười. Nụ cười ấy có chút ngượng ngùng, có chút chẳng biết làm sao. Khoảnh khắc này vẫn mãi chẳng quên được. 16. Tôi thích cậu ấy bởi một lần thi môn Địa Lý, có bài nối cột A với cột B. Còn có 10 phút là nộp bài mà tôi vẫn chưa làm bài đó, cậu quay đầu nhìn tôi, cầm bài nối giúp rồi trả lại tôi. Thi xong, tôi bước qua chỗ cậu, nhớ kỹ tên cùng lớp cậu ở góc phải tờ đề. Sau này, nhân lúc lớp cậu học thể dục, tôi đến lớp cậu nhét một tờ giấy vào góc trong cùng của ngăn bàn cậu: “Cậu biết mình là ai không?” 17. Có một lần kiểm tra vở bài tập, cậu trai suốt ngày hung dữ với tôi đưa vở bài tập của cậu ấy cho tôi, bạn cùng bàn của cậu ấy hỏi sao phải đưa cho tôi, cậu nói: “Nếu không đưa cho cậu ấy, cậu ấy sẽ bị phạt đứng.” 18. Cấp Ba, thầy hỏi: “Có câu nói nào khiến người nghe cảm thấy hạnh phúc?” Có bạn hô to: “Tớ thích cậu.” Cả lớp cùng cười. Đánh thức cậu đang nằm nhoài trên bàn mà ngủ, sững sờ hỏi tôi: “Nó vừa nói gì á?” Tôi: “Tớ thích cậu.” Cậu ấy: “Tớ cũng vậy.” 19. Nghỉ trưa gục lên bàn ngắm trộm cậu, sống mũi cao, lông mi dài, ánh dương xuyên qua ô cửa sổ, chiếu lên mái tóc cậu, rực rỡ làm sao. Chàng trai ấy, từ lúc tốt nghiệp đến giờ, chưa từng gặp lại… 20. Lúc phát bài kiểm tra Vật Lý, thầy nói lần này thấp nhất là 1 điểm. Bài vừa đến tay, liếc mắt một cái, 1 điểm, ha ha. 21. Sinh nhật năm lớp 10, cả lớp tặng tôi mấy chục trái trứng gà. Bởi có một lần kể với đứa cùng bàn rằng sinh nhật hồi nhỏ thích nhất ăn trứng gà bà nội luộc. 22. Năm cuối cấp Hai, đứa ngồi cùng bàn với ngồi trước tôi đều là học sinh giỏi hết. Có một lần đang mất tập trung thì thầy gọi trả lời câu chọn ABC, tôi mới nhỏ giọng nói F, thầy nghe không rõ, hỏi hai cậu ấy tôi trả lời đúng không. Cả hai cùng đồng thanh nói đúng rồi. 23. Cấp Hai có lần đến trường sớm, bắt gặp một đôi đang hôn nhau trong phòng học, cái kiểu hôn mà có tiếng ấy, còn hôn lâu nữa chứ. :3 24. Lúc ấy bạn trai cũ theo đuổi tôi, cô gọi tôi đứng lên trả lời câu hỏi, tôi chọn C, sau đó cô hỏi cả lớp có ai ra đáp án giống tôi không, cậu giơ tay cao nhất, dễ thương như một đứa trẻ vậy. Rồi bạn cùng bàn của cậu ấy nói: “Không phải mày chọn B à?” 25. Môn thi Đại học cuối cùng là Anh Văn, chỉ còn 5 phút nữa là thi xong rồi. Đặt bút xuống, nhìn cơn mưa lất phất ngoài cửa sổ, nghĩ về thời học sinh của mình, một thời ấy vậy mà chỉ còn 5 phút nữa là kết thúc. Cái nghi thức đầy lặng câm ấy tôi làm sao quên được. 26. Mùa hè, lúc ra chơi, một bạn trong lớp mua rất nhiều bánh ốc quế, mà sắp vào tiết Toán rồi. Để đấy thì ỉu hết, đâu thể lãng phí như thế, vậy là chúng tôi cứ lo lắng mà ăn vụng, thầy vừa quay lên bảng viết bài là cả đám lại cầm bánh ăn. Lúc ấy ăn ý cực. 27. Cái lúc lớp trưởng nói: “Thầy ơi, không kiểm tra bài ạ?” 28. Cảm thấy tất cả những vui vẻ, buồn đau thời cấp Hai, cấp Ba ấy đến sau này đều được chính chúng ta định nghĩa lại một lần nữa. Quá nhiều khoảnh khắc in sâu nơi đáy lòng đến cuối cùng đều được chính chúng ta gửi lại những năm tháng ấy. Chúng ta của khi đó là chúng ta tuyệt vời nhất. Weibo | Linh Lung Tháp #nhân_gian_tất_cả_đều_là_gặp_gỡ
56 notes
·
View notes
Photo

Với mình mà nói, một tháng có 3 loại ngày: những ngày có chút chút vui, những ngày có chút chút buồn, và những ngày chẳng có gì.
Những ngày chẳng có gì.
Ôi những ngày chẳng có gì …
Lặp đi lặp lại, lặp đi lặp lại.
953 notes
·
View notes