Don't wanna be here? Send us removal request.
Text

Nhắc tới làng ẩm thực Mỹ, ko thể ko nói đến Julia Child, người đã thành công đưa nền ẩm thực cao cấp nước Pháp vào bếp ăn bình dân của người Mỹ sau thế chiến 2. Ko phải là bếp trưởng của bất cứ nhà hàng sang trọng nào nhưng bà vẫn luôn được xem như 1 huyền thoại của giới ẩm thực với series truyền hình huong dẫn nấu nướng và cuốn cẩm nang dạy nấu ăn kiểu Pháp thân thiện & đồ sộ vs hơn 700 trang sách và 450 công thức nấu món Pháp với nguyên liệu và cách thức thân thuộc với nội trợ Mỹ. Cuốn My life in France này là tự truyện của bà kể về khoảng thời gian sống ở Pháp, cách nó thay đổi và truyền cảm hứng để đưa bà từ người phụ nữ trước giờ chỉ biết đánh chén chứ chưa từng mó tay vào việc bếp múc đến trở thành con người truyền cảm hứng & thay đổi diện mạo căn bếp Mỹ như thế nào. Cuốn này cũng được dựa vào để chuyển thể thành film Julia&Julie với Meryl Streep đóng vai Julia Child.
Xuất thân trong 1 gia đình trung lưu với việc bếp núc được xem là thứ yếu và các bữa ăn gia đình đều được chuẩn bị bởi giúp việc trong nhà, trong gần như suốt quãng đường đời cho đến lúc trưởng thành và kết hôn, việc nấu nướng chưa từng xuất hiện trong từ điển của Julia Child, cũng như ko được mấy phụ nữ cùng thời xem như 1 điều đáng để bận tâm thật sự. Bà trước kia cùng chồng sau này Paul Child làm việc trong 1 tổ chức tiền thân của CIA sau này ở hậu thế chiến 2, sau khi kết hôn Paul được nhận lệnh điều động về làm việc văn phòng chính phủ ở Paris. Được truyền cảm hứng từ người chồng có máu nghệ thuật, yêu ẩm thực, thích rượu vang và yêu mến văn hoá Pháp cùng những trải nghiệm ăn uống tuyệt vời tại Paris, bà bắt đầu học tiếng Pháp, dựng căn bếp riêng của mình và tập tành nấu nướng dưới sự ủng hộ và ăn thử nhiệt tình của chồng. Sau đó ko lâu Julia quyết định đào sâu hơn vào thế giới ẩm thực Pháp bằng cách tham gia vào khoá học nấu nướng của trường dạy nấu ăn nổi tiếng nhất bấy giờ là Le Cordon Bleu. Việc học tập từ những điều cơ bản nhất và sự tự tìm tòi, thử nghiệm đã khai mở tâm hồn và đưa nấu nướng từ thú vui tiêu khiển lúc rảnh rỗi trở thành niềm đam mê của bà. đây bà như tìm được tiếng gọi của cuộc . Sau khi tốt nghiệp thành công, Julia kết hợp vs 2 người bạn Pháp khác và thai nghén ra cuốn sách Mastering The art of french cooking cho độc giả Mỹ trong 8 năm trời với việc thử nghiệm từng công thức nấu nướng được ghi chú. Mặc dù sách nặng như cuốn bách khoa toàn thư oánh trộm trộm chết nhưng do ngôn ngữ dễ hiểu, hướng dẫn rõ ràng và logic, thân thiện, bà xuất bản sách thành công, có chương trình nấu ăn đầu tiên trên sóng truyền hình và phần còn lại là lịch sử.
Cuốn này hồi ký nhưng đọc rất thoả mãn vì những câu chuyện của Julia rất sinh động, tươi mới, cho người ta thấy cái nhìn rõ ràng vào cuộc sống của 1 expat giữa lòng nước Pháp với những trải nghiệm văn hoá, ẩm thực … độc đáo và mới lạ. Ngừoi đọc như được đi cùng Julia và chồng bà tới từng chiếc bàn ăn của các nhà hàng Pháp ăn các món sơn hào hải vị được chế biến cầu kỳ & đặc biệt tươi mới, được ngồi cùng căn bếp cùng bà trăn trở và thử nghiệm với từng công thức nấu súp, từng cách chế biến món trứng hay vặt cổ làm lông 1 con gà trong 20’ cũng như cảm nhận được nỗi buồn hay thất vọng cungz như sự kiên định pha chút ngang ngạnh khi Julia gặp thất bại trong quá trình nấu nướng cũng như trong suốt thời gian viết & xuất bản sách của mình. Người ta cũng cảm nhận rất rõ tình yêu của bà dành cho người chồng cũng như sự ủng hộ và quan tâm của ông là động lực cũng như đòn bẩy giúp bà thực hiện được ước mơ của mình như thế nào.
Ai mà coi Julia&Julie rồi thì sẽ thấy Julia của Meryl Streep là quá tuyệt vời. Một người phụ nữ California cao kều (1.8m) mạnh mẽ, sôi nổi, hài hước và năng động với lòng nhiệt thành với cuộc sống , 1 người có khả năng truyền năng lượng tích cực cho người xung quanh. Ơ nhưng mà Julia trong sách thì cũng khá là đáng sợ đấy. Trong cuốn này có khá nhiều đoạn Julia nói về chính kiến về các vấn đề chính trị nói chung cũng như thái độ và cảm quan thẳng thắn với rất nhiều sự việc xung quanh, từ quan hệ cá nhân đến công việc.
Julia Child vẫn luôn là nguồn cảm hứng bất tận với nhưng người yêu ẩm thực hay đầu bếp tay mơ vì đến năm ngoài 35 tuổi bà mới bắt đầu bắt tay vào nấu nướng, 48 tuổi mới xuất bản cuốn cẩm nang nấu nướng đầu tay và gần 50 mới có chương trình truyền hình của mình. Julia&Julie film được dựa trên 1 phần chuyện có thật của Julie nữa nhg so với phần của Julia Child thì nó hơi bị tẻ. Dù sao cũng recommend cuốn này cho những bạn nào yêu ẩm thực & mến mộ tinh thần tuyệt vời của Julia Child nhé.
23 notes
·
View notes
Text

“Tình yêu thời thổ tả” có khác quả là có hơi nặng mùi. Bác Gabriel Garcia Marquez viết cái thiên tình sử thấm đượm tính ngôn tình này ngay sau khi đạt giải Nobel văn học năm 1982 với quyển Trăm năm cô đơn. Chuyện đặt bối cảnh ở một thị trấn cảng ở Colombia, kể về một anh chàng nhà nghèo tình cờ gặp gỡ và đem lòng tương tư một cô gái nhà giầu. Đương nhiên là thời đại nào cũng vậy, gì chứ không môn đăng hộ đối, tình yêu vượt giai cấp là gặp nhiều chông gai lắm nghe. Đặc biệt là ở thời đại ko có điện thoại, ko tin nhắn và mạng xã hội, làm sao mà như chúng ta văn minh âm thầm stalk người ta trên mạng được. Thế nên là nam 9 chỉ có cách ngày nào cũng nấp gốc cây đa giả tàng hình ở bụi chuối… tò tò theo đuôi nữ chính từ đông sang hạ từ hạ sang thu xem nàng ta mặc bộ đồ gì, tóc tai ra sao, thơm mùi như nào rồi xem lịch trình đi học, đi chợ, đi chơi, đi công viên buổi nào để sắp xếp lịch nhìn trộm về còn viết nhật ký stalker. Tình yêu lành mạnh thế mà. Phải cái mặc dù vừa gầy gò ốm yếu vừa đầu bù tóc rối chả được cái nước non gì nhưng bù lại nam 9 giỏi món viết thư tán gái, văn phong ngựa thần lướt gió tung mây, bao áng văn thư cứ biên cứ thun thút. Thế nên bẵng đi một thời gian nước chảy đá mòn thư từ qua lại cũng cua được nữ chính. Nữ chính con nhà gia quy nghiêm khắc lần đầu được tán tỉnh lại còn trốn cha trốn mẹ yêu đương vụng trộm nên hưng phấn lắm. Yêu ngừoi thật thì ít mà yêu cái ảo tưởng mình tự vẽ ra cho con nhà người ta là nhiều. Chẳng vì thế mà sau khi bị bố phát hiện, bị bắt đi về quê ngoại ở vài 3 năm để chia cắt cuộc tình cô vẫn giữ tấm lòng trung trinh với chàng cho đến ngày quay lại thành phố, trong vài 3 năm khi nữ chính đã chuyển mình từ một cô gái ngây thơ thành một người phụ nữ chín chắn rồi phút đầu tiên gặp lại người tình lâu năm sau bao ngày chia cắt, thấy chàng vẫn là một con đỗ nghèo khỉ đầu tóc bù rù như ngày nào thì chị không ngại ngần gì mà đá a không thương tiếc. Và dĩ nhiên giống như bao câu chuyện tình yêu khác, lúc đó nam phụ làm bác sĩ vừa có tiền vừa có tài vừa ngon zai lại con nhà thế tộc xuất hiện. Chị cũng chưa yêu thương gì lắm nhưng cũng chả nề hà gì lấy anh luôn rồi hai người vi vu trăng mật trời Âu vài ba năm xong đẻ bụp bụp con 2,3 đứa, cuộc sống vợ chồng viên mãn cho đến (SPOILER) năm anh bác sĩ mải trèo cây bắt vẹt lỡ hụt chân rồi hưởng dương 73 tuổi. 5 mươi mấy năm trời cuối cùng cũng chờ đến ngày nữ chính thành goá phụ, làm người tự do, ấy thế là anh nam chính lúc đó đầu cũng 2 thứ tóc tay chống gậy (lúc này cũng phấn đấu làm ăn có tiền có của ăn của để rồi) xuất hiện ngay cửa nhà bày tỏ tình cảm để 2 người nối lại tình xưa. Anh bảo 5 mươi mấy năm trời a chẳng quên được c, nhất quyết ko tạm bợ với một ai (nhưng vẫn ngủ lang với hàng trăm gái khác từ già để trẻ, từ người lạ người dưng đến cháu chắt trong nhà) chỉ chờ đến ngày chồng em xuống lỗ để chúng ta lại được ở bên nhau. Rồi sau đó 2 ông bà già nắm tay nhau bước chân lên chiếc du thuyền có gắn cờ vàng - cờ biểu hiện của tàu có người mắc bệnh tả, bệnh hiểm nghèo ko có thuốc chữa thời bấy giờ, cùng trôi về đường chân trời. Hết.
Cốt truyện thì thổ tả, máu chó, clique vậy đó nhưng văn của bác tác giả đẹp đẽ, nên thơ êm ái quá nên cũng khó chấm điểm thấp. Nhưng nếu ai muốn thử biết mùi văn học dòng hiện thực huyền ảo thì có lẽ nên bắt đầu bằng cuốn Trăm năm cô đơn thay vì quyển này, hiện thực không thấy đâu toàn thấy tình yêu hoang tưởng (và toxic).
6 notes
·
View notes
Photo

Chuyện Theranos - startup kỳ lân về công nghệ sinh học (công ty khởi nghiệp được định giá 1 tỷ Ôbama trở lên sẽ được nhận danh xưng danh giá là unicorn) thực chất chỉ là trò lừa đảo đã bị phanh ra vài năm nay rồi nhưng (hình như) từ năm ngoái lúc sách Bad blood mới được phát hành và được bác Bill Gates recommend rồi HBO làm cả film tài liệu (có thể xem full trên youtube), sắp tới còn tính sản xuất cả fin điện ảnh cọ nhiệt tưng bừng nên dạo gần đây thấy khá là hot. Cuốn này do tác giả là nhà báo The Wall Street Journal kể về sự vụ bóc mẽ công nghệ thử máu của Theranos và cựu CEO-người sáng lập kiêm cựu tỷ phú tự thân aka cô gái vàng của làng startup thung lũng Silicon - Elizabeth Holmes.
Khởi nguồn từ việc Elizabeth Holmes hồi bé mỗi lần đi khám bị rút lấy vài xi-lanh máu lần nào mặt cũng tái như đít nhái nên năm 19 tuổi c quyết bỏ ngang đại học Stanford và thành lập công ty Theranos với mong muốn đưa công nghệ thử máu thân thiện với từng hộ gia đình hơn bằng cách cung cấp máy thử máu tại nhà, có thể đo lường và chuẩn gần 200 loại bệnh chỉ bằng vài 3 giọt máu nhỏ trích từ đầu ngón tay. Ý tưởng thì rất cao cả nhưng ô mai phật bất khả thi về mặt kỹ thuật. Máy Edison dùng để thử máu của Theranos về cơ bản chỉ là 1 cánh tay robot có nhiệm vụ nhận mẫu máu đưa vào chứ ko thực hiện được quy trình phân tích. Các kết quả phân tích mẫu máu sử dụng Edison đều được Elizabeth làm giả khi pitch sale với khách hàng, trong đó có những tên tuổi rất lớn như Walgreens Co. Lấy cớ là giữ bí mật kinh doanh, các báo cáo cũng như trình bày cụ thể về mặt khoa học của công nghệ Theranos ko được công bố để kiểm chứng cũng như các thành phần nhân viên (đặc biệt là bộ sậu cấp cao) bị thay máu liên tục khi chỉ cần đưa ra bất cứ nghi ngại hoặc lo lắng nào về sự chuẩn xác của sản phẩm và hoạt động lấp liếm mập mờ của Elizabeth và Theranos nói chung. Nhân viên làm việc trong nỗi ám ảnh kinh hoàng ko biết bị đá ra đường lúc nào, các đội phát triển ko được quyền chia sẻ thông tin với nhau nên mạnh ai người đó làm khiến sản phẩm ko hề có sự cải tiến nào trong khi c Elizabeth vẫn bình tĩnh điềm nhiên đi ký các deal cho phép dùng công nghệ thử máu trên các bệnh nhân bị ung thư rồi có tiền sử bệnh thật sự.
C Holmes lại có tố chất siêu sao trong mánh marketing và thuyết phục người khác nên mặc dù sản phẩm vẫn còn phôi thai, chưa hoạt động nhưng tiền của nhà đầu tư thì đổ về ầm ầm. Chị lên trang nhất các báo Fortune, Forbes… như cơm bữa, được định giá 5 tỷ đôla rồi còn tham gia Ted Talk, lên truyền hình nói chuyện vs Bill Clinton rồi Jack Ma… Các tên tuổi máu mặt như cựu ngoại trưởng Mỹ Henry Kissinger rồi thượng nghị sĩ, các bác già kỳ cựu trong làng kinh doanh cũng phải ngả mũ thán phục trước nhiệt huyết của c và xì ko biết bao nhiêu tiền cho cô gái muốn làm thay đổi diện mạo ngành chăm sóc sửa khoẻ ở Mỹ này.
Đang ngon trớn kiếm tiền thì đến năm 2015 báo The Wall Street Journal nhảy vào phá đám, tiến hành điều tra từ việc tìm hiểu các cựu nhân viên Theranos cũ thì câu chuyện dần vỡ lở ra. Bác tác giả xâu chuyện tất cả các câu chuyện từ khi Elizabeth còn ở trên giảng đường đại học cho đến câu chuyện thành lập Theranos, cách c lừa biết bao cáo già trên thương trường vào tròng như thế nào rồi sự vụ vỡ lở ra sao. Nói chung văn phong của bác cũng ko phải quá lôi cuốn, nhiều câu chuyện hơi bị riêng tư và rườm rà quá nhưng tựu chung thì cả cuốn sách cũng khá là hấp dẫn. Có nhiều chuyện phải nói là lố bịch đến mức khó tin, tuy nhiên dưới hào quang lấp lánh của superstar CEO nhiều người bị loá mắt trước những điều tưởng là hiển nhiên đó. Đọc xong sách có thể hiểu thêm 1 chút về góc tối của các startup và cảnh tỉnh cho những người đi sau. Về mặt cá nhân thì coi film tài liệu nhìn c creepy quá trời với quả giọng fake và mắt lúc nào cũng trợn trắng lên ko bao giờ chớp, nhìn rất chi là psychopath.
8 notes
·
View notes
Text
🔥 20 VIỆC LÀM CHỈ CẦN BẠN KIÊN TRÌ MỖI NGÀY THÌ SẼ NHẬN THẤY CÓ ĐIỀU BẤT NGỜ 🔥
————————————-
1. Ăn cà chua mỗi ngày. Đây là phương pháp làm đẹp được rất nhều sao áp dụng như một phương pháp chống lão hoá và làm đẹp da. Các nàng tiên của chúng ta đều cần phải biết điều này nhé.
.
2. Cố gắng uống nước ấm. Vào mùa hè dù trời có nóng bức đến mấy cũng hãy hạn chế uống đồ lạnh.
.
3. Mỗi ngày hãy uống một cốc nước chanh, việc này rất có ích cho da. Nếu cho thêm một ít mật ong để uống cùng cũng là một ý kiến không tồi. Đối với đường ruột rất có lợi.
.
4. Dùng dầu ô liu hoặc dầu dừa để nấu ăn, chúng có thể giúp phân giải mỡ thừa trong cơ thể, làm đẹp và bổ sung các loại vitamin khác nhau .
.
5. Khi ăn, bạn nên dùng cả hai cơ hàm để nhai, nếu không kích cỡ khuôn mặt sẽ trở nên không đồng đều.
.
6. Hãy có sự kiên nhẫn đối với các sản phẩm chăm sóc da, về một sản phẩm tốt hay xấu, ít nhất là hãy dùng hết một lọ rồi mới đưa ra nhận xét. Bởi vì cơ thể chúng ta có một chu kì trao đổi chất. Cái gì cũng phải có sự thay đổi về lượng rồi mới dẫn đến sự thay đổi về chất.
.
7. Hãy ăn những thực phẩm bổ sung dinh dưỡng chống lão hoá sau tuổi 25, tất nhiên đây là trong TH bạn có điều kiện, rất nhiều nữ minh tinh muốn duy trì nhan sắc đều ăn những thực phẩm chống lão hoá này, việc bạn kiên trì ăn trong vài năm với việc bạn không ăn, bạn sẽ thấy rõ có sự khác biệt.
.
8. Hãy giảm bớt việc phải dùng khăn để rửa mặt, hãy rửa sạch tay và dùng tay rửa mặt thay cho việc dùng khăn, việc này có thể làm giảm ma sát cho khuôn mặt và có thể hạn chế việc vi khuẩn sinh sôi trên mặt bạn.
.
9. Khi mở mắt thức dậy hãy làm một bài tập về mắt, mỗi ngày khi thức dậy hãy đảo mắt sang trái 30 lầm, sau đó sang phải 30 lần, đôi mắt sẽ trở nên rất có tinh thần
.
10. THOA KEM CHỐNG NẮNG - THOA KEM CHỐNG NẮNG - THOA KEM CHỐNG NẮNG, điều quan trọng phải nhắc lại ba lần, chỉ cần bạn bước chân ra khỏi nhà là phải THOA KEM CHỐNG NẮNG, nhất định phải thoa, BẤT LUẬN LÀ HÔM ẤY TRỜI NẮNG HAY RÂM MÁT.
.
11. Khi ngồi hãy ít bắt chéo hai chân, ngồi bắt chéo chân cũng không lịch sự, và việc này đối với việc định hình cơ thể cũng không tốt, nhớ kĩ nhớ kĩ!
.
12. Mỗi ngày, bạn hãy nhấc mũi chân rồi dựa sát vào tường khoảng nửa tiếng, kiên trì làm, sẽ có người nói cho bạn biết hiệu quả của nó như thế nào đó.
.
13. Thường xuyên tập luyện thể dục, đặc biệt là cho đôi chân, tập thể dục và tiến hành massage, đôi chân sẽ trở nên đẹp và săn chắc hơn, dùng chân đá ra phía sau có thể cải thiện hình dạng hông, cần tránh tư thế đứng “内八” (hai đầu gối chân chụm lại và phần dưới bàn chân có hơi hướng vào trong, việc này sẽ làm cho chân có hình dạng xấu đi)
.
14. Mỗi ngày khi ra đường, hãy trang điểm nhẹ nhàng. Ngay cả khi bạn không thích trang điểm, bạn cũng có thể vẽ lông mày và tô một ít son. Bạn sẽ thấy rằng việc này khiến bản thân bạn rất có sức sống, và người khác khi nhìn vào bạn cũng sẽ có cảm giác thoải mái!
.
15. Kiên trì với việc học hỏi mỗi ngày, “học tập” ở đây không chỉ gói gọn trong việc đọc sách giáo khoa, mà là mỗi ngày học được một ít kĩ năng sống cũng là một phương pháp rèn luyện.
.
16. Hãy phân bổ thời gian hợp lí, việc phân bổ hợp lí thời gian sẽ khiến bạn nhận thấy bản thân cần làm những việc gì. Chứ không phải là lặp lại những việc vụn vặt không có tác dụng.
.
17. Quản lí cảm xúc của bản thân, hãy học cách kiềm chế. Một người bản của tôi đã nói với tôi một câu nói thế này : “Nếu như một người trưởng thành đến cảm xúc của bản thân cũng không thể khống chế nổi, vậy thì người đó thật thảm bại.”
.
18. Học cách quản lí tiền bạc, nếu bạn có một kế hoạch phân bổ hợp lí, vậy thì nhất định hãy giữ lại một ít tiền mặt bên mình, phòng trường hợp khi cần đến nó bạn sẽ có cái để dùng.
.
19. Hãy chăm kết giao với những người bạn mang trên mình nguồn năng lượng tích cực, mọi người sẽ có thể cùng nhau làm việc để cải thiện bản thân!
.
20. Hãy học cách biết ơn, đặc biệt là đối với những người thân bên cạnh bạn.
————————————-
• Cre weibo 心情补习班
• Dịch : Vũ Bảo Sam
2K notes
·
View notes
Text
Ý NGHĨA SÂU SẮC HƠN CỦA "HOÁ THÂN" CỦA FRANZ KAFKA LÀ GÌ?
ôi đã ở đó. Tôi đã bị gọi là một thứ côn trùng...
(1) 'Hoá Thân' (1915), một câu chuyện dài 60 trang, là tác phẩm nổi tiếng nhất của Kafka.
(2) Trên bề mặt, đó đơn giản là một câu chuyện kỳ ảo, vô lý về Gregor, trụ cột duy nhất trong gia đình ngập nợ của anh, bao gồm bậc cha mẹ đã già nua, em gái còn lứa tuổi vị thành niên, Grete.
- Gregor thức giấc, nhận ra rằng mình đã biến dạng thành một con côn trùng khổng lồ. Vì vậy, đó là tiêu đề của câu chuyện.
Gregor tiếp tục có những cảm xúc của con người trong thân thể mới. Nhưng anh không thể nói được.
Gia đình của anh không chắc chắn rằng liệu có còn chút gì người còn sót lại trong thân thể côn trùng khổng lồ đáng ghê tởm đó.
Cha, mẹ, em gái, mỗi người có một nhận thức và phản ứng với Gregor.
Cảm xúc của Gregor phát triển dựa trên mối quan tâm và các ứng xử của họ đối với anh.
Khi Gregor ngày càng trở thành gánh nặng của gia đình, có ba nguồn nhận thức và phản ứng dần dần hợp lại: Gregor phải rời đi!
Thời gian ngắn sau đó, Gregoe chết vì sức khoẻ ốm yếu. Nó chẳng hề là một sự kiện đáng bận tâm cho gia đình. Một con côn trùng chết. Không phải Gregor.
Đó là một sự giải toả gánh nặng, đó là chiếc phao, sự canh tân và hy vọng cho gia đình.
Grete đã trưởng thành thành một cô gái xinh đẹp.
(3) Chi tiết của nội dung truyện ở đoạn cuối bài viết.
(4) Mặc dù là một sự bay bổng của thứ truyện giả tưởng lạ thường, nó không vô lý đến như thế, nếu chúng ta định hình Gregor trong một tình huống hợp lý, điều chúng ta có thể thấy được thể hiện xuyên suốt câu chuyện.
Có thể nói rằng, Gregor gặp phải một tai nạn quái ác. Mặt bị nghiền nát, thân hình bị đè bẹp, trí tuệ bị chia đôi. Anh giờ đây nằm trong một trạng thái bán thực vật. Không rõ rằng liệu anh còn ý thức của một con người hay không.
Chúng ta làm gì với Gregor?
Chúng ta nên giải quyết vấn đề thế nào nếu là một Gregor?
(5) Phân tích
(5a) - Hiển nhiên, sự chuyển đổi con người và côn trùng là kỳ quặc, vô lý. - Sự chuyển đổi khác thường của Gregor được mô tả dựa trên căn cứ về sự thực, trong một sắc thái bình thản, nghiêm túc và thẳng thắn. - Tự Gregor chỉ xuất hiện với một sự quấy nhiễu âm thầm bởi sự biến dạng của mình, đối lập với những phản ứng đặc sắc của những thành viên gia đình anh, và sự thăm viếng của vị giám đốc nơi anh làm việc.
(5c) Sự quan liêu vô lý - Điều này được thể hiện đa chiều, trong sự căng thẳng của Gregor và ông chủ hà khắc của mình. - Ông chủ hách dịch của Gregor đã xúc phạm tính linh thiêng của gia đình anh, tấn công vào khoảng không riêng tư của anh - phòng ngủ, để điều tra sự nghỉ việc bất thường của Gregor. - Sự lo lắng của Gregor, và anh đã tính toán sự trả thù đối với ông chủ quá quắt, bóc lột và hà giếp của anh. - Sự xuề xoà của cha mẹ anh đối với ông chủ của Gregor, để mong cứu được công việc của Gregor.
(5d) Sự bị xa lánh - Công việc bán hàng của anh đã cô lập anh khỏi phần còn lại của đội ngũ công ty, và từ những gì diễn ra ở công sở. - Gregor, người cô độc, người "trưởng thành". Dành những buổi tối chăm chỉ nghiên cứu lịch tàu để chuẩn bị cho những chuyến công tác của mình. - Biến dạng thành một con côn trùng, và sự lên án gay gắt với sự chịu đựng ý thức của con người, là sự cô độc vô tận. - Ngay cả khi là một con côn trùng, sự cô độc của Gregor vẫn phát triển khi câu chuyện tiếp tục. -- Em gái, Grete ngừng quan tâm tới anh. -- Căn phòng của anh được sử dụng như kho để đồ, ngăn cản sự di chuyển của anh. -- Cuối cùng, cả gia đình đã ngừng quan tâm đến anh.
- Một vài nhà nghiên cứu Kafka tuyên bố rằng Kafka có thể đã phải trải qua chứng rối loạn nhân cách phân liệt. Phong cách của ông, không chỉ trong những câu chuyện, mà còn trong nhiều bài viết khác, thể hiện từ thấp đến trung bình của mức độ rối loạn nhân cách, điều có thể giải thích được phần lớn tác phẩm của ông.
(5e) Định hình sức ảnh hưởng của tiền bạc -Gia đình nằm trong một đống nợ tồi tệ. Điều đó đã điều khiển hành vi của Gregor, và cha mẹ của anh. - Việc mất đi nguồn thu nhập từ Gregor đem lại nhiều vấn đề. -- Gregor không còn có thể hoàn tất được lý do tồn tại của mình. -- Những mối quan hệ được định đặt lại.
(5f) Nhân tính - Mức độ con người trong Gregor là gì? - Em gái, mẹ, cha là có những nhận thức khác nhau về nhân tính của Gregor. -- Em gái: Đầu tiên, với một con côn trùng còn sót lại một chút Gregor, xứng đáng được cảm thông và chăm sóc. Cuối cùng, một cách thuận tiện, đó là cách ứng xử với một thứ vật phiền phức, rồi ghê tởm. -- Mẹ: Gregor về cơ bản là vẫn vậy, có thể biến đổi lại thành người bất cứ lúc nào. -- Cha: một loài côn trùng gây hại ghê tởm cần bị loại trừ. - Khi câu chuyện cuộn dần đến kết thúc lạnh lẽo, cha, mẹ, em gái đã tập hợp về một kết luận tiện lợi rằng con côn trùng là nó là. Đó không phải Gregor. - Gregor về chính mình: cảm xúc của một con người bị giam trong thân hình một con vật. Khá bối rồi, vì nó được đề cập đến ít nhất.
(5g) - Với Gregor: đặc tính kép của cuộc khủng hoảng -- Trí tuệ con người trong thân hình một con côn trùng. -- Có ý thức về, và cam chịu, --- quá khứ của một con người, với, --- hiện tại của một thứ lai con người/côn trùng. - Với gia đình: Có thể nào thứ quái thai này là con trai/anh trai của mình? - Cuộc tranh cãi gay gắt về việc có nên dọn đồ đạc khỏi phòng Gregor để Gregor có không gian để di chuyển như một con côn trùng hay không, và rồi thay vì vậy, để những đồ vật nguyên trạng để tôn trọng không gian cá nhân của Gregor và con người quá khứ của anh ấy, như một sự ẩn dụ cho sự bối rối về côn trùng và con-người-côn-trùng.
(5h) Những mối quan hệ - Với gia đình: 3 ngã rẽ trong gia đình trong mối quan hệ với Gregor dần gặp nhau, và có sự đồng thuận ở đoạn cuối: không thể có mối quan hệ nào với một con côn trùng. - Với Gregor: Mối quan hệ của anh với gia đình là miễn cưỡng, phát ngấy và xa lánh.
(5i) Hy vọng - Cái chết của Gregor thiết lập lại cấu trúc gia đình. - Vào cuối câu chuyện, gia đình đã rời khỏi ngôi nhà lạnh lẽo của mình, chuyển đến vùng thông quê, với khung cảnh thật đẹp. Một cách ẩn dụ: -- không còn gánh nặng, -- bước tiếp, -- được nạp lại nguồn hy vọng và vận hội mới.
(5j) Sự tương phản - Dòng gần nhất: "Grete đã lớn lên thành một cô gái xinh đẹp và được dạy bảo tốt, điều khiến cha mẹ cô nghĩ về việc tìm cho cô một đấng ông chồng" - Khi một vòng lặp gớm ghiếc của sự biến đổi đóng lại, bông hoa khác đã nở ra để thay vào đó.
(6) Chi tiết nội dung:
Phần 1:
Ngày đầu tiên, Gregor Samsa, một nhân viên bán hàng di động, thức dậy và nhận ra mình biến thành một con côn trùng khổng lồ (bản dịch phổ biến nhất của bản tiếng Đức của từ "ungeheur Ungeziefer", có nghĩa đen là "con quái vật khổng lồ"). Anh hồi tưởng lại cuộc đời u ám của mình khi làm một nhân viên bán hàng. Khi anh nhìn lên đồng hồ, anh nhận ra mình đã ngủ quá giờ và trỡ chuyến tàu đi làm. Anh dằn vặt với hậu quả của sự chậm trễ này. Gregor trở nên khó chịu khi ông chủ không bao giờ chấp nhận lời biện hộ và giải thích của của bất cứ nhân viên nào mặc dù họ đã làm việc chăm chỉ như thế nào, thể hiện rõ một sự thiếu tin tưởng rõ ràng về khả năng của nhân viên. Mẹ của Gregor gõ cửa, và anh trả lời bà. Bà quan tâm đến Gregor bởi anh đã trễ giờ làm việc, điều trái với thường lệ với anh. Gregor trả lời bà và nhận ra rằng giọng của mình đã thay đổi, nhưng câu trả lời của anh rất ngắn, nên bà mẹ không chú ý. Em gái anh, Grete, người rất thân thiết với anh, sau đó đã thì thầm qua cánh cửa và cầu mong anh mở nó ra. Anh cố gắng bước ra khỏi giường nhưng anh không thể di chuyển thân thể mình được. Khi cố gắng di chuyển, anh nhận ra viên quản lý của mình, đã có mặt để kiếm tra anh. Anh cuối cùng cũng vật được thân mình ra sàn để gọi vọng ra rằng mình sẽ mở cửa ngay thôi.
Tức giận với sự trì hoãn trả lời của Gregor, viên quản lý cảnh báo anh hậu quả của việc nghỉ làm. Ông ta đế thêm rằng hiệu quả của Gregor gần đây khiến ông không hài lòng. Gregor không đồng ý và nói với ông rằng anh sẽ sớm mở cửa. Không ai ở bên kia cánh cửa hiểu được một từ nào mà anh nói khi giọng của Gregor đã biến đổi, họ kết luận rằng anh đã ốm nặng. Cuối cùng, Gregor đã xoay xở được để mở cửa với miệng của mình. Anh xin lỗi viên quản lý vì sự trì hoãn. Hoảng sợ với sự xuất hiện của Gregor, mẹ của anh ngất đi, và viên quản lý nhanh chóng rời khỏi căn hộ. Gregor cố gắng để đuổi kịp ông ta, nhưng cha của anh đẩy anh lại phòng ngủ với một cái roi là một tờ báo cuộn tròn. Gregor đã tự làm mình bị thương khi cố gắng quay lại cửa, và cha của anh đã đóng cảnh cửa lại một cách dứt khoát. Gregor kiệt sức, và rơi vào giấc ngủ.
Phần 2
Gregor thức dậy và nhìn thấy ai đó đã đặt sữa và bánh mì vào phòng anh. Cảm thấy phấn khích, nhưng anh nhanh chóng nhận ra rằng sữa hoàn toàn vô vị với anh, một trong những món anh thích nhất. Anh đặt mình xuống bên dưới chiếc ghế. Sáng hôm sau, em gái của anh đến, nhận thấy anh không đụng đến sữa, đã thay vào đó là một ít thức ăn thừa, thứ mà Gregor đã ăn ngon lành. Điều này bắt đầu một thói quen mà em gái của anh khi chuẩn bị đồ ăn cho anh và dọn dẹp khi anh trốn dưới chiếc ghế, e sợ sự xuất hiện của anh sẽ khiến cô sợ hãi. Gregor dành thời gian của anh lắng nghe cuộc nói chuyện của gia đình qua bức tường. Họ thường bàn luận về tình huống khó khăn tài chính mà họ đang chịu đựng lúc này khi Gregor không còn cung cấp chp họ được nữa. Gregor đã lên kế hoạch để gửi Grete đến trường nghệ thuật để cô theo đổi những bài học violon, một thứ mà tất cả mọi người - bao gồm Grete - xem như một giấc mơ. Sự bất lực của anh trong việc nuôi sống gia đình, thêm cảm giác vô vọng vì không nói được, dần dần khiến anh trầm đắm cảm xúc của mình. Gregor cũng nhận ra rằng mẹ anh muốn thăm anh, nhưng em gái và bố không cho bà vào.
Gregor dần thoải mái hơn với thân hình đã thay đổi của anh. Anh dần dần học trèo tường và trần để giải trí. Phát hiện ra thú vui mới của Gregor, Grete đã quyết định dọn dẹp đồ đạc để dành cho Gregor nhiều không gian hơn. Cô và mẹ cô bắt đầu nói về việc chuyển đồ đi, nhưng Gregor cảm thấy những hành động của họ thật sự tồi tệ. Anh cố gắng cứu lấy một bức ảnh trên tường về một người phụ nữ đội mũ lông, khăn choàng lông, và găng tay lông. Mẹ của Gregor nhìn thấy anh đang treo mình trên tường và đã không quan tâm đến anh. Grete đã giận dữ quát Gregor - lần đầu tiên có một người nói chuyện trực tiếp với anh sau khi anh bị biến đổi. Gregor chạy ra khỏi phòng và tiến vào phòng ăn. Anh đã tấn công cha của mình, người mới từ nơi làm trở về nhà. Người cha ném những quả táo vào Gregor, và một quả đã đầm sâu vào vị trí nhạy cảm ở lưng anh, và nó vẫn găm ở đó, làm tê liệt sự di chuyển của anh trong một tháng và làm tổn thương anh vĩnh viễn. Gregor đã có thể xoay xở để trở lại phòng, nhưng anh đã bị thương rất nặng.
Phần 3:
Một buổi tối, khi người dọn phòng để cửa phòng Gregor mở khi 3 khác trọ, những người gia đình anh đã cho thuê để có thêm thu nhập, đi vào phòng khách. Grete đã được yêu cầu chơi Violon, và Gregor - người thường cẩn trọng để tránh không gặp phải bất cứ ai trong căn hộ - rướn mình ra khỏi phòng ngủ để lắng nghe trong trạng thái trầm cảm và sự cô lập. Những người thuê nhà, những người bắt đầu có ý thích Grete, cảm thấy màn trình diễn của cô t hật chán, nhưng Gregor đã bị nó làm mê mẩn. Một người thuê nhà đã nhìn thấy Gregor, và tất cả đều trở nên hoảng loạn. Cha của Gregor cố gắng đẩy những vị khách thuê về phòng của họ ngay lập tức, nhưng ba người đàn ông phản ứng và tuyên bố rằng họ sẽ chuyển đi ngay tức khắc mà không trả tiền nhà bởi vì điều kiện đáng ghê tởm trong căn hộ.
Grete, người đã cảm thấy mệt mỏi vì phải chăm sóc Gregor và đang nhận ra gánh nặng của sự tồn tại của anh đặt lên mỗi người trong gia đình, nói với cha mẹ rằng mình phải loại bỏ Gregor, hoặc cuộc đời của họ sẽ bị huỷ hoại. Cha của cô đồng ý, ước rằng Gregor có thể hiểu họ và tự rời khỏi căn nhà. Gregor đã làm vậy, thực tế là, anh đã hiểu và chậm chạp di chuyển về phòng ngủ. Vì vậy, để giải phóng gia đình khỏi gánh nặng về sự tồn tại của anh, Gregor đã chết.
Sau khi khám phá ra rằng Gregor đã chết, gia đình cảm thấy đó như một sự giải thoát lớn. Người cha đá đít những người thuê nhà và quyết định sa thải người dọn dẹp, người đã chôn cất thân thể của Gregor. Gia đình đã đặt chuyến tàu đến vùng nông thôn, khi họ cân nhắc về tình hình tài chính của mình. Họ quyết định chuyển đến căn hộ nhỏ hơn với số tiền tiết kiệm được lớn, và đó là hành động mà họ không thể nghĩ ra khi Grego còn tồn tại. Trong chuyến đi ngắn ngày, ông và bà Samsa nhận ra rằng mặc dù đã vượt qua những khó khăn đã hằn lên những nếp nhăn trên gương mặt cô, thì Grete đã lớn lên trở thành một cô gái xinh đẹp và được dạy dỗ tốt, điều dẫn cha mẹ cô đến ý nghĩ về kiếm cho cô một ông chồng.
Hết truyện.
0 notes
Photo

Blue cinema, Rene Magritte
Medium: oil,canvas
https://www.wikiart.org/en/rene-magritte/blue-cinema-1925
51 notes
·
View notes
Photo

Music, Henri Matisse
Medium: oil,canvas
https://www.wikiart.org/en/henri-matisse/music-1910
439 notes
·
View notes
Text
How to be good at interviews:
I’m having next Wednesday my first professional interview (eeeeek) so I decided to share the research I’m doing. I googled all of this and chose the information I found most important, and organized it. I truly hope it’s helpful for someone out there :)
PLAN AND PRACTICE:
always do your homework: learn about the organization, its ideas and story
don’t necessarily memorize responses, but try to have a planned general strategy for answering common interview questions
practice in front of the mirror
be ready to briefly describe related experience
compare your qualifications to what the organization wants from you
COMMON INTERVIEW QUESTIONS:
“What’s your biggest weakness?” Think of a genuine issue you have as well as ways you have managed to work with/around it.
“What’s your biggest strengths?” Stand out from the crowd and don’t be afraid to speak about your strengths in an authentic and compelling way. See if your strengths align with the company’s needs.
“ Why do you want this job?”/ “Why should we hire you?” Stay focused on why your background makes you an ideal candidate and tell them how you are going to contribute to that department and that company.
“Tell me about yourself.” Don’t tell them your life story, instead discuss what your interests are relating to the job and why your background makes you a great candidate.
“Why did you leave your last job/position/school?” Do not go into details about your dissatisfaction, tell them that while you valued the experience and education you received, you felt that the time had come to seek outo a new opportunity, expand your skills and knowledge, and to find a company with wich you could grow. Try to put a positive spin on things. Be honest if you were fired but don’t trash your previous boss.
“Where do you see yourself in five years?” Be honest about what your greater aspirations are.
And much much much more (from your behaviour to work experiences, education, interests and motivation or problems and challeges you’ve faced previously), I would encourage you to try to write down some topics for each questions that work for you. Being prepared is everything.
THE DAY OF THE INTERVIEW:
sleep and eat well so you look rested and healthy on the big day
give yourself time to calm down/meditate/relax
don’t noodle around on your phone or electronic device while waiting - it may communicate boredom and frivolousness, maybe stick your notebook/notes
What to wear: normally it’s best to dress neutral, professionally/formal, not overly fashionable or trendy, and brightly colored clothing is bad. Make sure your clothes are neat and wrinkle free, and make sure your image is very clean and neat.
What to bring: if revelant, extra copies of your resume on quality paper, a notepad or professional binder and pen, information you might need to complete an application.
IMPORTANT TIPS:
make eye contact
show courtesy to everyone during the interview, this means everyone from the reception staff to the interviewer herself
smile
have good posture
avoid fidgeting too much or playing with your hair/touching face
have a good handshake
don’t cross your arms over your chest
walk, act, talk with confidence
be comfortable and relaxed
choose the words you say
don’t place stuff on their desk
manage your reactions - facial and body expressions give clues on how you feel: project a positive image
show interest and enthusiasm
show warmth and personality - being personable is about getting the interviewer’s emotional side to like you and believe in you
don’t lie to make it seem like you know something you don’t. You probably won’t fool your interviewer, and admitting to not know something is much more impressive than lying
be honest
keep things simple and short, talk in 30-90 second chunks. Any less and you’re likely to seem unqualified; any more and your interviewer is likely to lose interest in what you’re saying
THINK OF QUESTIONS TO ASK: participating actively during the interview gives a good impression of your level of interest in the job. Most of times it is more adequeate to ask in the end of the interview. But I feel like you really need to make sure your questions are adequate. Examples:
“What types of training opportunities do you offer?”
“What are the chances for professional growth in this job opportunity?”
“Is there anything else I can provide you with that would be helpful?”
ALWAYS ask the “ When can I expect to hear back from you about the position?” question if the interviewer does not tell you.
Good questions are open-ended, and thus cannot be answered with a “yes” or “no.” Better questions are behavioral: they ask how things are done or have happened in the past, because current and past behavior is the best predictor of future behavior.
AFTER THE INTERVIEW:
shake hands with the interviewer - try to invest some feeling into the handshake and pleasantries, even if you think you bombed the interview
hold your head high and keep your cool
your emotions are probably teetering at the highest of highs or the lowest of lows, but try to stay measured
project a cool confidence, not cockiness, and walk out of the interview with your head held high
SOMETHING TO ALWAYS KEEP IN MIND:
when you know in your heart and your gut that you bring to the table something just as valuable as a paycheck and maybe much more – your tremendous experience, intellect and instinct – you’ll carry yourself differently. You won’t trip over your words in an effort to please His Majesty or Her Highness, because you’ll see yourself and the interviewer as equals on a level playing field.
you are valuable and unique. You have something very special in you and you deserve to be given a chance. good luck!
25K notes
·
View notes
Text
“There is no need of any competition with anybody. You are yourself, and as you are, you are perfectly good. Accept yourself.”
— Osho
7K notes
·
View notes
Text
🌻 little habits/things to do more of 🌻
dailies
make your bed. (no, really.)
set your top 3 to-dos for the day.
do your top 3 to-dos for the day. (heh)
stretch.
unpack your bag when you get home.
prepare your things for the next day before sleeping.
skincare. (your basic cleanse and moisturize)
sweep the floor of your bedroom.
talk to your plants. (if you have plants)
update your financial report/expense tracker.
take a good photo.
meditate.
hug at least three people. (seriously.)
weeklies
polish your school shoes.
mop your bedroom floor.
dare i say, laundry. (don’t put it off!)
exfoliate.
take a leisure walk.
review your past week and plan your next week accordingly. (a part of your routine may not be working–try something new)
make a piece of art. (a sketch, a collage, a quote in pretty lettering, a god-awful poem..)
sanitize your gadgets. (whip out the wet tissue and wipe away at your phone, your laptop, your mouse, your earphones–just don’t forget to IMMEDIATELY follow that up with a dry cloth to prevent fogging and short circuits)
watch a TED Talk.
make a new playlist.
monthlies
wash your bag.
wash your shoes.
change the sheets of your bed and your pillows.
clip your nails. (honestly)
wax/shave. (if you want. i just really like how fresh my skin feels after i torture it with razors and wax strips)
wipe your shelves/the tops of your furniture clean. (try to avoid dusting. it just scatters the dirt everywhere. use a damp cloth instead)
see if there’s anything in your storage that you don’t need/want anymore and give stuff away or sell them.
review your month and plan the next one accordingly. (just like your weeks. remember to refer to your Life Goal/Year’s Goals page)
finish reading at least one book. (and review it!)
discover new songs.
- 🍂
38K notes
·
View notes
Photo


spencer hastings study beast mode for the entire week, who is with me?
stop procrastinating, clean your study area, prepare yourself a big glass of water (with lemon slices inside if you want🍋), make a to do list for the day, and go! let’s set some goals, be productive and motivated!
instagram: thomreads
1K notes
·
View notes
Text
“Sometimes you just have to stay silent because no words can explain what’s going on in your heart and mind.”
—
13K notes
·
View notes
Text
“The most painful thing is losing yourself in the process of loving someone too much, and forgetting that you are special too.”
— Ernest Hemingway (via minuty)
23K notes
·
View notes
Text
thư tình lúc nửa đêm ~ 3 (hình như thế)
Càng lớn ta càng cảm thấy thế giới có thể phũ phàng với ta đến chừng nào. Không ai quan tâm lắm ta là ai, ta làm gì. Ta cũng thế với thế giới.
Ngày nhỏ ta thường thấy thắc mắc, đôi khi khó chịu vì chẳng hiểu sao bố mẹ (hay người lớn nói chung) có thể tươi cười lịch sự với những người họ không ưa. Ở nhà trẻ ta sẽ đấm vào mặt mấy đứa khó ở. Lớn lên chút ta hiểu rằng đó là một kỹ năng xã hội. Ta biết nhưng ta vẫn ghét. Quằn quại trưởng thành, ta hiểu rằng đó là một trong những kỹ năng sinh tồn trong thế giới chật ních người, nhưng ta quá mệt. Giao tiếp và kiềm chế cảm xúc làm ta kiệt sức.
Ấy là khi ta nhận thấy sự tồn tại của chàng thật ý nghĩa biết bao trong cuộc đời khó khăn, lắm đánh giá này. Một người ta có thể hoàn toàn trần truồng cả cơ thể, cả tâm trí, cả tâm hồn này mà không e dè, không bối rối. Ta sẽ vật ra, để bung tất cả xấu xí, ê chề, mệt mỏi. Rồi ôm chàng bằng một nhúm vô dụng sót lại. Chàng biến ta thành nhúm vô dụng được cưng chiều vô lý.
Chỉ cần chàng ở bên là ta sẽ cân cả thế giới! (rắc rối và phiền hà đến mấy)
53 notes
·
View notes
Text
Thư tình lúc nửa đêm (lá thư thứ hai)
Anh có biết bằng cách nào em nhận ra mình sẽ muốn lấy anh một ngày nào đấy không? Từ lúc em thích nấu cho anh ăn dù em vốn không phải cô gái đảm đang, ưa bếp núc.
Em đã nghĩ, chịu nấu cơm hàng ngày cho một người không chịu rửa bát tức là phải vừa nấu vừa rửa thì còn gì cao cả, vĩ đại hơn thế nữa?!? Yêu đến thế rồi chả lấy đi thì sao! Về còn bắt rửa bát, quét nhà, giặt quần áo, tưới cây, sửa bóng đèn, thông toa lét.
Em nấu nướng đã tuỳ hứng lại còn tuỳ tiện. Thế nhưng anh luôn vui vẻ ăn không (dám) kêu ca gì bao giờ. Thực sự vui vẻ ăn chừng rất ngon lành. Như thể em là đầu bếp Michellin, dù có những lúc nấu canh trứng quên nêm gia vị, nhưng vẫn thật là giỏi xoay xở nấu đủ món chỉ bằng một cái chảo *mặt vênh lên*. Anh dễ tính, dễ chiều, không đòi hỏi, em nấu gì cũng chơi, chủ yếu lúc ăn đòi được ngồi sán sán bên cạnh mới chịu. Nhìn cưng như trứng cút lộn xào me.
Cái chính nữa là mấy hộp cơm mua sẵn của anh làm em phát bực. Cả hộp có một nửa miếng súp lơ xanh đến thảm thương. Ăn thế sao mà đủ chất! Giờ nghe giọng em như bà nội mỗi bữa nhồi cơm cu Bon, nhưng vẫn không chịu nổi. Em thương anh thế này sao mà chịu được mấy cái hộp cơm đó…
37 notes
·
View notes
Text
viết vào một ngày mưa,
Mình vừa đọc được câu chuyện này trên tumblr (mình lược dịch lại bài viết):
Hai bức tranh này được vẽ bởi họa sĩ trường phái hậu ấn tượng Henry de Toulouse-Lautrec, người được sinh ra từ một cuộc hôn nhân cận huyết khiến ông bị rối loạn di truyền, đôi chân sau khi bị gãy không thể lành lại được nữa. Sau khi bị trêu chọc, kỳ thị rất nhiều ông trở thành một kẻ nghiện rượu – dẫn tới cái chết của ông. Cả đời ông chỉ có những mối quan hệ tình cảm với gái làng chơi.
Nhưng ông lại vẽ được những bức tranh hết sức dịu dàng, đẹp đẽ như thế này. Như thể những nhân vật trong tranh thực lòng yêu nhau, quan tâm đến nhau. Thức dậy hạnh phúc nhìn thấy nhau. Tôi nhìn thấy tình yêu say mê mãnh liệt và băn khoăn ông đã cô đơn đến nhường nào. Tôi tự hỏi bằng cách nào ông có thể vẽ được như vậy mà không khiến trái tim mình tan nát.
Có thể có người nói rằng các họa sĩ chỉ nên tạo ra những thứ họ biết, vì sẽ thật không đáng tin nếu họ vẽ những thứ ngoài tầm trải nghiệm của mình nhưng họ vẫn làm được điều đó một cách tinh tế phi thường. Tôi ghét việc nghĩ về Lautrec, băn khoăn về những cặp tình nhân ông tạo ra và biết rằng họ nằm ngoài trải nghiệm của ông. Tạo ra một thứ đẹp đẽ và biết rằng mình sẽ không bao giờ có được.

Khi đọc bài post này, mình thấy cực kỳ đồng cảm. Mình hiểu cảm giác tạo ra cái gì đó nằm ngoài trải nghiệm của mình. Điều này đau lòng vô cùng. Sự buồn phiền này mình cũng gặp trong những câu chuyện của H.C.Andersen, khi ông viết về “số phận của tình yêu là nhạt phai“. Andersen yêu không ít người nhưng chưa từng có ai đáp lại tình cảm của ông. Ông có một câu chuyện rất đẹp (và hiếm hoi) về tình yêu tên là “Ông già làm gì cũng đúng“, kể về một đôi vợ chồng già và nghèo. Một ngày người chồng đem con ngựa ra chợ bán, vợ dặn nhớ đổi cái gì được giá, nhưng cuối cùng sau nhiều lần tráo đổi ông cầm về được một túi táo mèo. Nhưng khi nghe kể đầu đuôi câu chuyện người vợ vẫn vô cùng vui vẻ, hài lòng dù chồng có mang về bất kỳ thứ gì. Mình cảm thấy đó là sự tuyệt đối an tâm mà tình yêu có thể mang lại, việc nhìn thấy được sự lạc quan trong mọi điều thất vọng và luôn sẵn lòng tha thứ cho nhau. Hẳn đây là điều Andersen mong đợi, thậm chí là tha thiết có được với những mối tình thầm lặng mà ông ôm ấp.
Cả Andersen và Lautrec đều là những nghệ sĩ lớn của thế giới, và tài năng của họ chính là trí tưởng tượng vượt khỏi thực tế lạnh lẽo. Như một lời nhận định về Van Gogh trong Doctor who, để diễn tả về sự đau khổ thì rất dễ, điều tuyệt vời hơn là có thể từ bất hạnh mà vẫn thể hiện được niềm vui sống. Đó cũng là một trong những lý do khiến các tác phẩm của họ có sức sống lâu bền. Bởi chúng bộc lộ chân thành sự mưu cầu hạnh phúc một cách sâu sắc, cũng là một trong những nhu cầu, khao khát tự nhiên nhất của con người. Xét cho cùng, nghệ thuật, dù ở bất kỳ hình thức nào, hội họa hay âm nhạc hay văn chương cũng là sự thăng hoa của xúc cảm và hi vọng. Và những điều này không nằm trong sự đánh giá của kinh nghiệm hay thực tế. Chúng ta may mắn không bị bó hẹp trong những thứ chúng ta biết, hay nhìn thấy, sờ thấy.

Nói cho rộng ra, không chỉ với các nghệ sĩ chuyên nghiệp, với những người bình thường thì việc sáng tác cũng luôn là một cách giải tỏa tốt. Không quan tâm tới chất lượng sản phẩm sau cùng, quá trình mới là điều đáng kể. Bởi nếu không có tất cả những điều này thì thế giới quả thực không thể chịu đựng nổi. Ngay cả khi Lautrec vẽ ra một điều đẹp đẽ và nó khiến ông đau đớn bởi ông không bao giờ có được thì vẫn dễ chịu hơn giữ nỗi dày vò mãi trong lòng.
2.8.15
153 notes
·
View notes
Text
The Sexiest Thing In This World?
His hands, the way he holds my waist.
The way he bites his lip and pulls me close.
His eyes, the way they explore my body.
The way he can be rough and loving at the same time.
His mind, the way it is always on me.
The way he tells me he loves me, but also what he wants to do to me.
132 notes
·
View notes