kascorpio
kascorpio
‘chérie’
67 posts
Em thương yêu ơi!
Don't wanna be here? Send us removal request.
kascorpio · 4 years ago
Text
Tumblr media
NHỮNG NGÀY ĐẸP TRỜI
Có những ngày đẹp trời mà dù cho không phải là ngày có nắng
Mây trong ngần và gió dịu ban trưa
Em đã đợi suốt nhiều chiều như vậy
Một bóng lưng của kẻ thấy ghét vừa.
Có những ngày đẹp trời mặc kệ trời mưa
Em chỉ ước nhắm mắt lại và nghe
Tiếng nổ máy lụp bụp thân thuộc của con xe
Mưa quá lạnh mà tim thì quá nhớ.
Đường không vẽ được nhưng em vẫn mơ
Đi đi anh sao phải sợ bắt đầu
Sao còn đắn đo được mất nông sâu
Sao còn lo lắng tương lai rồi mất đi phút giây hiện tại.
Những cánh phượng vĩ dù đã chết khô trên trang vở mùa hè thơ dại
Nhưng vĩnh viễn sống trong tuổi trẻ chúng ta
Sau trăm vạn đường đời hay muôn triệu sắc hoa
Thì lòng vẫn xốn xang khi về ngang trường cũ
Mắt vẫn rưng rưng xót phượng rũ cuối mùa.
Em đã trót thương mùa thu gió lùa
Cây đời rơi rụng như là khinh bạc
Chúng ta khao khát thành công như kẻ nghiện đi tìm lá khát
Mà lãng quên hạnh phúc ở bên mình.
Anh biết không mùa đông đến có là những ngày im thinh
Chúng ta nằm bên nhau đợi phố phường lên tiếng
Chỉ nhìn nhau là hiểu thấu ưu phiền
Không ồn ào nhưng tình vẫn vui yên.
Mùa xuân là một đứa trẻ rất hiền
Chỉ lặng lẽ cho đời thêm ước vọng
Những ngày đẹp trời những ngày hoa mộng
Những ngày đẹp trời để chúng ta yêu…
#nguyenngocsang 02.12.21
53 notes · View notes
kascorpio · 4 years ago
Photo
Tumblr media
“Thì ra, thứ giữ chân một người không phải những lời thề non hẹn biển mà là ánh mắt kiên định đến cùng, không phải nụ hôn chớp nhoáng mà là vòng tay ôm dịu dàng, nhẫn nại. Thì ra, an toàn mới là cảm giác dễ gây nghiện nhất và bình yên mới chính là nơi người ta muốn dừng chân sau vạn nẻo đường dài.”
Đây là câu trích của mình trong cuốn sách “Có hẹn với bình yên”, từng được rất nhiều độc giả yêu thích. Tới tận bây giờ, sau 4 năm, dù mình đã trải qua nhiều chuyện hơn và thay đổi nhiều suy nghĩ, mình vẫn tin rằng trong tình yêu, an toàn là cảm giác không chỉ dễ gây nghiện, mà còn khó dứt bỏ nhất.
Chúng ta có thể dễ dàng bị thu hút bởi bad boy hơn good boy, bởi khí chất lạnh lùng hay dáng vẻ bất cần ấy thực sự quyến rũ. Nhưng trong những lúc yếu mềm và mệt mỏi nhất, điều gì sẽ khiến chúng ta rơi nước mắt vì trân trọng: chút cảm giác ngây ngất hồi hộp, hay một người lặng lẽ dúi một cốc nước mát vào tay, kéo lại tấm chăn cho ngay ngắn, cặm cụi bước vào bếp hâm nóng chút đồ ăn chỉ để ta được một bữa ấm áp hơn? 
Chúng ta có thể khóc như mưa vì một đoạn tình cảm điên cuồng chớp nhoáng, nhưng khi những giông bão ấy qua đi, điều gì sẽ làm ta tiếc nuối nhiều hơn: một mối quan hệ mập mờ không tên, hay một người lúc nào cũng ở đó, cười khi ta vui, bao dung khi ta sai trái, bồn chồn khi thấy ta buồn?
Trong tập 8 của Hospital Playlist, có một phân cảnh mình rất thích. Đó là khi Song Hwa bật khóc bởi biết tin mẹ mắc chứng Parkinson, Ik Jun đề nghị đưa cô về, nhẫn nại đứng nhìn bóng lưng buồn bã của cô bằng một ánh mắt không thể dịu dàng hơn. Anh ở đó, như vẫn luôn ở đó. Không một lời nói, không một cái ôm. Nhưng trong tình huống như vậy, chỉ sự hiện diện của anh cũng đủ khiến người khác an lòng. Tình yêu và sự an toàn mà phụ nữ luôn tìm kiếm, thực ra cũng chỉ đến vậy thôi: Dù không thể che chắn mọi nắng mưa, cũng nguyện lòng dang rộng cánh tay để nhường người ấy phần dễ chịu hơn. Dù không thể một tay đổi thay cả thế giới, cũng sẵn sàng tạo ra một thế giới nhỏ bình yên - nơi người ấy chỉ soi bóng bởi nụ cười.
-Nắng Lạnh-
286 notes · View notes
kascorpio · 4 years ago
Photo
Tumblr media
Có bao giờ, bạn tự cảm thấy nghi ngờ năng lực của chính mình chưa?
Dẫu rằng bạn đã luôn nhẫn nhịn, luôn cố gắng, luôn không ngừng cầu tiến và lạc quan, nhưng chẳng phải rốt cuộc tất cả đều chỉ tạo nên một bức tường lạnh lẽo vô tri chẳng có kết cục gì tốt đẹp. 
Có lẽ mình chỉ là may mắn thôi, may mắn bước trên một con đường ít chông gai hơn người khác nên mình lầm tưởng là mình cũng có chút năng lực. 
Nhưng mình nhầm rồi. Năng lực của mình giỏi nhất chỉ là tự huyễn hoặc bản thân mà thôi. 
Mong đời này kiếp này mình có thể tiếp tục nhẫn nhịn. Đừng để cơn bão lòng này nuốt chửng, nhưng cũng không cố gắng để vượt qua nữa. 
2 notes · View notes
kascorpio · 4 years ago
Photo
Tumblr media
Chúng ta cứ thế rời đi, không ai nói câu tạm biệt sau cùng. Chúng ta như lũ trẻ dại, tưởng rằng bằng cách ấy, mình có thể gặp lại vào một ngày không hẹn trước.
Nhưng chúng ta lạc khỏi nhau mãi mãi.
Và rồi, chúng ta đi hết những ngày sau, nuối tiếc về một câu chia tay không kịp nói ra tròn vẹn.
Có những lời rất ngắn mà muốn nói ra được, lại hao tổn sức lực của một đời.
-Nắng Lạnh| Có những câu chuyện chỉ được kể một lần
432 notes · View notes
kascorpio · 4 years ago
Text
Tumblr media
Bởi năm nào gặp gỡ
Người ấy khiến mình say
Nên dù tim đã vỡ
Ngọt, đắng vẫn ngập đầy.
Là tại mình quá chén
Hay men đượm quá nồng
Mà khi người đã tỉnh
Mình vẫn uống chưa xong?
-Nắng Lạnh-
886 notes · View notes
kascorpio · 5 years ago
Text
Tumblr media
thôi đừng hờn trách
mặt trời ngủ rồi.
dài thêm khoảng cách
chúng mình xa xôi.
ta vừa tha thứ
người vừa kịp quên.
đâu ai trách cứ
hay ai bắt đền?
rộng dài, dày mỏng
tròn méo, nông sâu
làm sao đo nổi
mây ngang trên đầu?
tay ta không giữ
để người được vui
giấu buồn trong chữ
để trưng mặt cười.
© Linh Tumblr
544 notes · View notes
kascorpio · 5 years ago
Text
Strangers in the night.
Tumblr media
(photo: @kuinkuinkuin)
Đó là một đêm chuyển mùa giữa tháng sáu. Tháng mà ở Sài Gòn mưa đã quen xuất hiện mỗi chiều. Mọi hoạt động cộng đồng được di chuyển vào bên trong, và khi mọi thứ bắt đầu thay đổi thì bạn cũng vậy. Bạn sẽ bỏ thêm một chiếc áo mưa dưới cốp xe, sẽ cân nhắc mang dép xỏ thay vì sneakers, sẽ di chuyển bằng Uber hoặc Grab chứ lười đi xe máy hơn, và cuối cùng, tới những trái tìm tan vỡ ngoài kia, mùa này làm bạn cảm thấy mệt mỏi với cuộc chiến bạn tưởng rằng đang thắng bấy lâu: being alone.
Đó là một tối trời mưa, 12:50 sáng, suất chiếu phim cuối cùng vào một ngày cuối cùng của những ngày cuối tuần. Đợi Uber trước sảnh, đi ngang qua mình là một bạn trai vóc dáng vừa đủ để tồn tại ở Sài Gòn mà không gặp nhiều băn khoăn, giữa bậc thứ 2 và 3 cửa ra vào khách sạn, lờ đi cơn mưa phía trên, cậu dừng lại và châm lửa đốt một điếu thuốc và đọc tin nhắn điện thoại. Đầu tiên cái mình để ý cậu là đôi giày Nike Lunarglide màu ombre từ hồng ngả sang xanh lá của cậu (ý mình là, mình là gay, và sống ở Sài Gòn, nếu mình không để ý tới giày đầu tiên thì mình nghĩ giữa những cơn sấm chớp, Rupaul sẽ hiện ra và phạt mình từ nay về sau không được yêu cầu và nhảy theo bài Dancing Queen mỗi khi đi nghe nhạc nữa hahahaha) Cậu trai đứng đó một mình, xung quanh không có bạn, nghĩa là cậu cũng bước ra từ rạp phim một mình. Đó là một suy nghĩ táo bạo vừa đủ cho tuổi của cậu ấy. Nghĩ thử coi, bạn có thể đi du lịch một mình, có thể ăn một mình, nhưng hộp bắp và ly nước ở CGV không bán theo size mà một người chuộng thời trang như cậu ấy có thể xử lý hết một mình
Rồi giữa màn sương của khói thuốc và mưa, một cậu trai khác lấm tấm dừng ngay trước cổng khách sạn, ngay trước mặt Lunarglide. Không lỡ một nhịp, Lunarglide tiếp tục nhả khói và… vẫn đọc tin nhắn trên Viber 
**tại sao là Viber? Tại vì mình đứng trên cậu ta 2 bậc thang, phía bên trái là Ngô Thanh Vân cách mình đúng 2m, ừ, bạn nghe đúng rồi đó. Ngô freaking Thanh Vân, mình không thể uncool tới nổi phải bị starstruck bởi 1 celeb, nên không còn cách nào khác, mình đành phải nhìn chằm chằm vào điện thoại sáng đèn phía trước, ý mình là, vẫn uncool, but still..**
 Cậu trai tới do trùm áo mưa nên mình chỉ kịp thấy thấp thoáng dưới tà áo là một đôi Oxford nâu và một chút quần tây công sở. Áo Mưa không như đang tìm kiếm ai đó giữa một sảnh chỉ có 3 người, Lunarglide, mình, ai đó lùn hơn mình bên phải, và Ngô Thanh Vân bên trái (urghh omg) Lunarglide bước xuống một bật, vẫn nhả khói,  mưa vẫn rơi, taxi tiếp tục tới đón và thả khách xuống…
Cho tới khi sảnh chỉ còn mình và Lunarglide thôi (Như một bí ẩn không bao giờ giải đáp: người nổi tiếng có bao giờ đổ mồ hôi? thì NTV biến mất vào màn mưa tự khi nào không biết) thì lúc đó Lunarglide cũng đã hút xong điếu thuốc, dụi, bỏ vào thùng rác, rồi nhẹ nhàng đi bộ tới Áo Mưa, lúc này đang nhón chân lấy nón từ cốp xe và vén áo mưa chừa chỗ khô cho Lunarglide ngồi. Hôn một cái. Rồi cả 2 lái xe đi về, tất cả xảy ra dưới cùng một cơn mưa.
Ơ. Mình trơ trọi trước sự dịu dàng của 2 bạn ấy. Thì ra, yêu nhau dễ chịu tới mức này sao?
Trên chuyến Uber về nhà, mình không khỏi nghĩ rằng, thật tuyệt vời biết bao khi 2 người tới với nhau và rơi chổng ngược vào nhau khi cùng ở một thành phố. Từ khi nào chúng ta mỏng manh và thiếu thốn tới độ chấp nhận một kiểu tình yêu quá xa tầm với, quá dài để mỗi câu thoại delay hơn 3s đầu kia mới nghe được, quá mờ nhạt để tất cả những hiểu lầm, những nỗi khó hiểu, những cuộc cãi vã nhiều chừng nào cũng không giúp níu kéo được? Từ khi nào yêu đương hẹn hò như một cuộc chạy marathon, khi bạn chỉ kịp chuẩn bị mindset cho 5km và cuối cùng lại đăng ký vào đường đua 21km?
Và, Mình chia tay Minh Huy tối đó. Sau 3 tháng quen nhau.
Strangers in the night exchanging glances Wondering in the night what were the chances Strangers in the night Two lonely people, we were strangers in the night
youtube
149 notes · View notes
kascorpio · 5 years ago
Text
MẸO GIÚP BẠN KHỐNG CHẾ CẢM XÚC TIÊU CỰC
1. Nếu mệt mỏi – Xin hãy vẽ những bông hoa.
2. Nếu thất vọng – Hãy vẽ chân dung một ai đó, xấu cũng được. Chỉ cần bạn cầm bút lên và vẽ.
3. Nếu đang tức giận – Hãy vẽ những đường thẳng.
4. Nếu bị tuyệt vọng – Hãy vẽ những gì bạn thích.
5. Còn nếu bạn đang tổn thương, đau đớn – Hãy ghép mô hình.
6. Nếu buồn chán – Hãy thoải mái tô các loại màu khác nhau hoặc vẽ cầu vồng.
7. Nếu đang sợ hãi điều gì – Hãy kiếm ít len và đan nhé.
8. Nếu bạn đang lo lắng – Hãy làm một chú búp bê.
9. Nếu đang băn khoăn điều gì – Hãy gấp giấy.
10. Nếu đang luyến tiếc điều gì – Hãy vẽ những đường mê cung.
11. Nếu cảm thấy căm phẫn – Hãy nhỏ giọt nước mắt lên những miếng giấy vụn rồi ném chúng đi.
12. Bạn muốn tăng sức mạnh cho bản thân – Hãy vẽ tranh phong cảnh.
13. Muốn ổn định đầu óc, tư duy – Hãy vẽ hình ô vuông.
14. Còn nếu bạn muốn đầu óc minh mẫn trước khi đưa ra quyết định đúng đắn – Hãy vẽ các con sóng hoặc hình tròn.
15. Và nếu bạn muốn định hình lại cảm xúc – Hãy tự họa bức chân dung.
306 notes · View notes
kascorpio · 5 years ago
Text
Tumblr media Tumblr media
“Dù cho họ yêu nhau cũng không thể tâm sự. Sự cô độc của con người. Chính là như vậy.”
| AnNiBaoBoi |
248 notes · View notes
kascorpio · 6 years ago
Text
Tumblr media
Ngồi đây,
em kể anh nghe
Những ngày thu gió vuốt ve vai gầy
Em mong được nắm bàn tay
Cài hoa lên tóc,
Và say chuyện tình.
Ngồi đây,
che bớt chênh vênh
Bờ vai em tựa, nhẹ tênh tiếng cười.
Chỉ cần được ở bên người
Bao nhiêu mưa nắng
ngược xuôi
nguyện lòng.
Ngồi đây,
Cho khóe mắt cong
Cho đôi môi thắm, cho mong nhớ đầy
Cho em mãi đến sau này
còn thương, còn gọi
"Ngồi đây, hỡi người."
-Nắng Lạnh-
710 notes · View notes
kascorpio · 6 years ago
Text
Cần
Khi ta nói yêu, thường là thổ lộ. Nhưng khi ta nói cần, thường là thú nhận. Là thú nhận, nghĩa là nó thành thật. Thành thật hơn hết thảy. 
7 notes · View notes
kascorpio · 6 years ago
Photo
Tumblr media
Người tự tay mình xây nên thành lũy Ngăn cách ta như cơn gió trái mùa, Nhưng đã có bao giờ người chợt nghĩ Đến cảm giác đau lòng của ta chưa?
–huyhai–
1K notes · View notes
kascorpio · 6 years ago
Text
“Vấp ngã ở đâu thì cứ nằm ở đấy một lúc Đối mặt với thất vọng cũng là một loại chuyên môn.”
— Công ty trách nhiệm vô hạn Cuộc Đời | Ngũ Nguyệt Thiên
269 notes · View notes
kascorpio · 6 years ago
Text
Tumblr media
Sữa thì phải đổ vào trà
Cái gì đổ trước cũng hoà vào nhau
Thế sao em đổ đã lâu
Mà anh chưa đổ, để mau hẹn hò?
-Nắng Lạnh-
994 notes · View notes
kascorpio · 6 years ago
Text
Tumblr media
Đôi khi áp lực phải tốt lên mỗi ngày khiến mình nghi ngờ về năng lực của bản thân. Lúc ấy, cái cảm giác được đứng trước mặt một người hiểu về những khó khăn của mình, khóc nức nở và rồi được vỗ về làm mình cảm thấy thật sự cô đơn.
- Nhã Tú | @dendang-coffee
334 notes · View notes
kascorpio · 6 years ago
Text
12.08
Từ đỉnh núi ngó về đời tan tác
Ngươi mãi là bát ngát của đời ta
Hơi mong manh sương mỏng rủ giang hà
Trên vầng trán lung linh vì sao bạc.
Phút đang có, ta hiểu mình sẽ mất
Này vòng tay ghì xiết cả vô cùng
Này đáy mắt soi thấu nghìn muôn kiếp
Này cõi lòng đựng hồ hải bao dung.
Những mất mát dạy ta ngừng lo sợ
Guồng vô thường nệ chi mối tình con
Trong vũ trụ triệu tinh cầu di dịch
Giữa trần gian phận ve kiến kêu mòn.
Ta nhẫn nại xếp lại từng tha thiết
Bỏ si lầm mê tưởng để còn Ngươi
Nỗi thương ấy thăm thẳm trời ngọc bích
Vượt xưa sau rung biến để yêu Người.
09.09.2019
195 notes · View notes
kascorpio · 6 years ago
Text
Người yêu người khó trọn kiếp nhân sinh.
Hôm gục khóc, ta ngỡ đời đẫm lệ
Ngước lên nhìn chỉ thấy trắng màn mưa
Rồi sau đó trở về trời trong lại
Nắng đã lên hong ấm bộ lông lừa.
Người có biết vì sao còn thương vậy
Ta vẫn buông lúc môi ấm đương nồng
Là giới hạn của trăm ngàn gian dối
Giọt nước tràn trên cả một dòng sông.
Điều nói dễ mà khi làm thì khó
Là cái ôm khi nổi giận điên cuồng
Là ánh mắt bao dung khi lầm lỗi
Là hạ lòng níu giữ trước khi buông.
Ta chẳng thể làm được điều nói dễ
Kẻ ngu si quỳ phục dưới lưới tình
Đứa khôn khéo chắc tự mình đau khéo
Người yêu người khó trọn kiếp nhân sinh.
...
#nguyenngocsang
151 notes · View notes