koharow
koharow
good me.
21 posts
koharow
Don't wanna be here? Send us removal request.
koharow · 2 years ago
Text
Tumblr media
Altolar Building (1966) in Caracas, Venezuela, by Jimmy Alcock
2K notes · View notes
koharow · 3 years ago
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
972. Smiljan Radic /// Chica House /// Vilches, San Clemente, Chile /// 1996
OfHouses presents Houses of the 90′s, part IX: SuperChilean. (Photos: © Smiljan Radic. Source: Casabella no.907 03/2020.)
339 notes · View notes
koharow · 3 years ago
Photo
Tumblr media
14K notes · View notes
koharow · 3 years ago
Photo
Tumblr media
Vì chỉ một giây phút bạn thấy thiếu thốn một thứ gì đó, bạn đã vội nghĩ rằng mình là diễn viên chính trong vở bi kịch. PS: Circke K có bán.
0 notes
koharow · 5 years ago
Photo
cong cong 
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
swiss re headquarters ~ diener & diener 
215 notes · View notes
koharow · 5 years ago
Text
Đêm.
Mình đã chọn đến một nơi với ly rượu chỉ dùng để đựng nến và nghe những bản nhạc thay vì bên bàn nhậu với những cốc bia luôn đầy.
Mình đã chọn từ bỏ con đường hợp tác với tên tuổi riêng để tìm kiếm một công việc mới, có thể đầu quân cho ai đó
Mình đã bắt đầu nghĩ lại phải 5 7 năm nữa mới nên về Huế thay vì vội vã chuẩn bị cho năm sau nữa.
Bất ngờ vì sự thay đổi của chính mình và thật vui vì vẫn còn được lựa chọn. Cuộc sống hp của ta có phải khi ta vẫn có quyền lựa chọn.
Sáng mẹ rồi chứ đêm.
3 notes · View notes
koharow · 5 years ago
Photo
lại thích xem Zoe
Tumblr media
― What If (2013) Chantry: You don’t realize how quickly everything can fall apart until it does. Makes you never want to give up anything good ever again.
2K notes · View notes
koharow · 5 years ago
Text
ai lại mở sắp đến tết rồi..
Mà Tết gia đình tôi cũng không phải vui vẻ gì lắm, mười lăm năm trước khi bố tôi mất đi, mẹ thì đã phải đi làm ăn ở nước ngoài trước đó cả mấy năm, gia đình tôi đã không trọn vẹn dịp Tết rất lâu rồi. Ngày xưa ba còn đèo đi chơi nhà này nhà kia, tôi hớn hở đi theo chơi một cách ngoan ngoãn với mấy đứa nhỏ khác vì đứa nào cũng sợ bẩn bộ đồ mới. Hoặc khi ổng ở nhà thì cũng có người này người kia ghé tới nhà chơi, bạn ba toàn lì xì xộp. Nhưng từ lúc ba mất đi, nhà không còn người lớn, tôi cũng chẳng sống ở đây nên cũng không quen biết mấy ai.  Bà chị tôi thì cũng không lớn hơn tôi bao nhiêu, mồng 1 thắp hương hai đứa mở cửa hóng cả ngày chả có ai đến. Nhưng tính chi chuyện buồn. Tết thì cứ về nhà, vậy thôi.
0 notes
koharow · 5 years ago
Link
cuối Đông rồi vẫn còn chới với mùa Hè đã qua. nhanh nhỉ.
0 notes
koharow · 6 years ago
Text
MẮT BIẾC.
“Nói thật nhé, có ai quan tâm tôi có một tâm hồn đẹp không?”
Vài dòng trước khi đi xem Mắt Biếc, lỡ may dở qua không bị chết cảm xúc.
Tâm hồn của Ngạn và tâm hồn của Dũng ai đẹp hơn? thật khó mà nói, nhưng Dũng đẹp trai và giàu có hơn thì ai cũng đồng ý. Rồi lỡ may cậu ta có một tâm hồn đẹp nữa thì sao, chỉ người yêu cậu ta mới biết được. Đó chính là Hà Lan!
Và chính tại nơi đây, chính chúng ta và Ngạn đều đang bị phỉnh. Trong cái câu chuyện này, đứa có tâm hồn chán bỏ nhất, ẩm ương và dẩm nhất…chính là Hà Lan, cô gái Dutch Lady của chúng ta . Chính chúng ta cũng đang bị lừa bởi vẻ đẹp của của Hà Lan theo lời bác Ánh mô tả, hoặc bác quên không mô tả những bạn nữ khác.
Vậy nên cái đẹp bề ngoài chính là điều quan trọng đó Ngạn ơi.
-Hà Lan đẹp, nhưng tâm hồn không đẹp, Dũng chê, ế chỏng chơ.
-Dũng đẹp, tâm hồn cũng đẹp nữa, hưởng phúc.
-Ngạn xấu trai, tâm hồn đẹp. uhm, 20 năm vẫn vậy đi ha
Vậy nên những vần thơ cho gái, những tình cảm dạt dào, ráng chôn cho sâu và đừng cố mà đào cho kĩ. Tập gym, đi làm, kiếm tiền, chăm ngoan vun vén. Bé nào yêu nó tự tới đào, hơi đâu nhé người đàn ông. 
Book vé đi, hôm nay 19-12 xuất chiếu sớm !!
0 notes
koharow · 6 years ago
Text
tuyenlam
Tumblr media
Em sống trên đời 20 năm tuổi Biết sương lạnh nắng hanh rảnh hắt hơi. Sao cây cỏ trên đời, Không được quyền yêu thương và oán giận? Khi sống với quá nhiều tiếng người Thì cần mắt kính mới đi bơi. Không ai biểu ra đồng cắt cỏ Tối nằm mơ lên núi chặt cây. Đến bên Tây trà bay tép nhảy Tìm chỗ Đông thiếu bóng cây xanh. (Tìm lời đời trốn trong chăn Gối êm tỉnh giấc dùng chân lau mắt). Đến nơi đâu em chưa từng biết Mẹ dặn em đi nhớ nhớ về. Và Nhà thì ai cũng nhớ Có con gà con chó. Có con em. Đậu phụ thối chiên lên vẫn giòn Với mề đay là tấm huy chương Là phần thưởng Dành tặng em ngày tháng chán nôn nao.
Bài này viết cho Quanh hồi năm 2016 ở ĐL. Bây giờ 3 năm sau ở Saigon lại ngồi nhớ, uhm, một mình.. Mọi chuyện thay đổi nhanh, Góc hồ đã hết yên tĩnh, căn nhà xưa không còn đó, mối quan hệ của người với người cũng vỡ vụn. Viết những lời bình yên nhưng ở một thời khắc sau nó đã sang bão tố. Mình cũng nhớ mình của ngày tháng đó. Nôn nao và dại, buồn cười thật . (Tìm lời đời trốn trong chăn Gối êm tỉnh giấc dùng chân lau mắt- nhớ cảnh này thật chứ. )
0 notes
koharow · 6 years ago
Text
dịch bài phỏng vấn Bijoy Jain
Tumblr media
Vladimir Belogolovsky: Hãy bắt đầu với Mpavilion của bạn tại Melbourne, Bạn nói rằng: “Tôi muốn nó trờ thành một biểu tượng của nguyên tố tự nhiên trong cấu trúc xã hội. Tôi thấy Mpavillion như một nơi gắn kết: một không gian để khám phá những cốt yếu của thế giới- và bản thân. Vậy bạn nghĩ kiến trúc có thể giúp khám phá những điều cốt yếu của thế thế giới như thế nào?
Bijoy Jain: Để tôi bắt đầu với một tiền đề như thế này. Về cơ bản, chúng ta đều là những sinh vật tưởng tượng, Và ý tưởng về một công trình chúng ta gọi là kiến trúc cũng gần giống với ý tưởng về sinh vật tưởng tượng đó. Thực tế, nó thực sự là phần mở rộng cho cơ thể con người, không khác lắm áo quần chúng ta đang mang. Nên với tôi, kiến trúc là vật chất và biểu hiện của vật chất , trình bày chính xác cho ý nghĩa của con người. Kiến trúc là để đàm phán với cảnh quan xung quanh và môi trường sống của chúng ta, nhưng đồng thời ở cấp độ khác, đó là về cách chúng ta có kết hợp vào thế giới này ý tưởng về sinh vật tưởng tượng hay là một con quái vật. .. Đối với tôi, đó là tiềm năng của kiến trúc. Hành động của kiến trúc là tạo ra không gian, không phải công trình hay vật thể. Vâng, nó đòi hỏi một hình thức (form), một hình thức rất quan trọng. Nhưng với tôi, quan trọng hơn là để khám phá cách thức mỗi nơi (place) phản hồi lại. Tôi không tin kiến trúc có thể cứu cả trái đất, nhưng nó có thể cộng hưởng với bản chất của một không gian cụ thể.
Tumblr media
Ganga Maki Textile Studio, Bhogpur Village, Dehradun, India (2015). Image Courtesy of Studio Mumbai
VB: Ý bạn có phải là kiến trúc hoạt động trên một cấp độ cá nhân hơn, nghĩa là nó phản hồi lại với những người mở lòng để đón nhận các dấu hiệu và thông điệp nhất định? BJ:, Vâng, cá nhân và tổng thể trong cùng một lúc. Nếu chung ta thoát khỏi tất cả sự lộn xộn, những gì cơ bản làm cho tôi về cơ bản cũng làm cho bạn, chúng ta đều được kết nối,  chúng ta đều hướng vê trung tâm (của pavilion)biểu hiện 
Tumblr media
MPavilion, Melbourne, Australia (2016). Image © John Gollings
VP: Bạn nói kiến trúc là bề mặt chung (interface) giữa bầu trời và mặt đất. Bạn có ý gì với câu nói đó, bạn cũng nói rằng: “Kiến trúc thoát khỏi mặt đấu và sau đó trở lại mặt đất”. bạn có thể giải thích kĩ hơn. BJ: Tôi đang đề cập đến trọng lực. Đây là điều tất cả chúng ta phải đối mặt. Và cách chúng ta đối phó với trọng lực làm nên hình thức của công trình. Với tôi, Kiến trúc là một khoảnh khắc. đó là lý do tôi gọi nó là Interface. (từ này tương tự như Interbeing mà thầy Nhất Hạnh thường dùng) Một sự giao tiếp giữa bầu trời và mặt đất. Tôi tin rằng nếu chúng ta muốn hiểu rõ mặt đất, chúng ta phải nhìn lên bầu trời. Một câu hỏi khác là- tại sao chúng ta tìm kiếm?. Vì đâu đó trên bầu trời, có một sự phản chiếu của Trái Đất. Tôi từng được kể một câu chuyện bởi anh kiến trúc sư người Úc, Peter Wilson, hiện đang sống ở Đức. Anh ấy giải thích với tôi rằng khi một thổ dân Úc chuẩn bị đi ngủ, anh ta sẽ cắm một cây gậy xuống đất. Biểu tượng đằng sau đó là để “làm chậm” sự quay của trái đất, làm chậm thời gian trong khi anh ta ngủ.
Tumblr media
Palmyra House, Nandgaon, Maharashtra, India (2007). Image Courtesy of Studio Mumbai
VB: Trọng lực rõ ràng là khó khăn trực tiếp với các kiến trúc sư, nó có ý nghĩa gì với bạn không? Bạn có cố để nhấn mạnh nó trong các sản phẩm của mình không? Như bạn biết, một vài kiến trúc sư chống lại nó rất khó khăn, họ không muốn chấp nhận điều đó.
BJ: Tôi nghĩ tất cả đều cố gắng có một sự nhẹ nhàng nhất định, nhưng phải công nhận rằng nó cũng có sức nặng. Có một tư thế đẹp trong yoga, trong đó một nửa cơ thể cắm xuống đất, trong khi nửa còn lại cố gắng vươn lên bầu trời, như một quả tên lửa vậy.  Vì vậy anh vừa có thể đẩy mình lên không trung và lún sâu xuống mặt đất cùng một lúc. Trạng thái cân bằng đó rất quạn trọng.
Tumblr media
MPavilion, Melbourne, Australia (2016). Image © John Gollings VB: Còn về sự năng động, Ví dụ Wolf Prix đã nói:”Tôi muốn kiến trúc của mình thay đổi như những đám mây.” Bạn không hứng thú với sự sinh động đó phải không? BJ: Tôi muốn đổ thừa cho khả năng của mình. Tự nhiên là tự nhiên. Vầng thì tôi cũng tự nhiên luôn, nhưng trong các cấu trúc vật lý của mình, tôi cũng có giới hạn và trong chính giới hạn đó, tôi cần tìm cách để mở rộng bản thân. Với tôi, bản thân nó không phải là trạng thái cân bằng, mà quan trọng là ý tưởng để hướng về trạng thái cân bằng và hướng về trung tâm. Đối với tôi quan trọng nhất là phản ứng lại của sự cộng hưởng. Giống như toán học, nếu phương trình bằng 0 thì là bởi chúng ta đã trừ đi một cái gì đó cũng như cộng vào cái gì đó. Đó là mức độ thay đổi. Nếu tôi phản ứng nhiều với những thứ ở trung tâm hơn, thì tôi đang ở gần trung tâm hơn. Thay đổi là quan trọng, nhưng đó là cách để thỏa hiệp ở từng thời điểm.
Tumblr media
Ganga Maki Textile Studio, Bhogpur Village, Dehradun, India (2015). Image Courtesy of Studio Mumbai
VB: Bạn nhắc rằng với bạn, ánh sáng, không khí và nước là một khối công trình, Đó là những nguyên tố tạo ra bầu không khí. Giải thích thêm đi ạ? BJ: Cơ thể chúng ta cần 3 thứ đó để tồn tại. Nên nếu kiến trúc có thể gần với nhu cầu căn bản của cơ thể con người thì 3 yếu tố tự nhiên này trở nên rất quan trọng trong cấu trúc của môi trường. Tôi đã ở Bahrain tuần trước và đó là một trải nghiệm thú vị.. Tôi thích ở dưới cái nóng 40 độ hơn là mắc kẹt trong một khách sạn với điều hòa không khí. Trong lúc bạn ở đó, bạn dễ dàng toàn bộ thời gian trong phòng, với cái máy điều hòa. Nên, tôi dành hầu hết thời gian ở sân thượng và bể bơi bởi tôi cần nhiều sự tiếp xúc hơn với môi trường. Ừ thì, ở đó rất nóng, nhưng cơ thể con người rất bền bỉ nhé và tiếp thu tốt điều đó. Và nếu chúng ta có thể cung cấp một không gian mát hơn chỉ 4 độ thôi, thì nhận thức về sự thay đổi rất đáng kể. Tôi biết rằng có vùng khí hậu lạnh hơn và ở đó chúng ta cần cung cấp nhiệt, nhưng tôi tin rằng có những cách đơn giản hơn để khiến chúng ta thoải mái. Những sáng kiến công nghệ mới như vậy đã chứng minh cho chúng tôi thấy rồi, và đó đôi khi là về khả năng hay sự bất lực của chúng tôi khi tìm cách khai thác chúng.
Tumblr media
561/63 Saat Rasta, Byculla West, Mumbai, India (2015). Image Courtesy of Studio Mumbai
VB: Một bầu không khí hoặc môi trường xung quanh thì luôn luôn rõ ràng, Cách nào bạn làm nó trở thành duy nhất. độc bản.
BJ: Một điều khác biệt quan trọng là Xưởng thiết kế của tôi không có cuốn catalog nào. VB: Ý là mọi thiết kế của bạn là sáng chế riêng biệt cho từng dự án? BJ: Tất nhiên rồi, Và chúng tôi khám phá kiến trúc thông qua quá trình làm nó. VB: Bạn có bao giờ sử dụng lại những chi tiết đó BJ: Sure.
Tumblr media
561/63 Saat Rasta, Byculla West, Mumbai, India (2015). Image Courtesy of Studio Mumbai VB: Vậy, bạn có catalog của riêng mình? BJ: A có, Điều tôi nói ở đây là nếu tôi muốn có một biểu hiện cá tính riêng biệt thì tôi cần dựa vào chính mình. Cả điều tôi có thể và không thể không nên bị quy định bởi cách mọi thứ thường được làm bởi ngành công nghiệp. Kiến trúc tôi làm chả liên quan gì đến lắp ráp các giải pháp công nghệ này nọ. Mục tiêu của tôi là ở trong tình huống nhất định, những điều người ta tưởng tượng đều có thể khả thi. Tôi không muốn bị hạn chế bởi ngành công nghiệp hay nền kinh tế, nên tôi phải hoạt động. Hiểu theo cách nào đó, mỗi vấn đề là của tôi; mỗi giải pháp là của tôi. Ví dụ nha, một trong những ngôi nhà của tôi, tôi dùng đá marble cho kết cấu mái, đó rõ ràng là sự tự do suy nghĩ. Dựa hoàn toàn vào các tiêu chuẩn sẽ thậm chí không bao giờ chấp nhận mấy suy nghĩ đó, xâm phạm vào ranh giới đó.
Tumblr media
Ahmedabad Residence, Ahmedabad, India (2014). Image Courtesy of Studio Mumbai
VB: Dùng những chi tiết của mình và không dựa vào các giải pháp tiêu chuẩn đưa đến những sản phẩm rất khác biệt và mang tính cá nhân đấy. Vậy bạn có hứng thú với phát triển ảnh hưởng của mình hay phong cách của mình? Với cả bạn nghĩ sao về điểm nhấn kiến trúc riêng trong tình hình này, có vẻ như nó đã mất đi sự đích đáng? BJ: Tôi nghĩ với tôi phần tuyệt nhất của việc đến trường học hay việc chúng ta nhận sự giáo dục là khả năng đặt câu hỏi : “Cái gì tồn tại?”. Và việc tự thể hiện là rất quan trọng. Tự thể hiện của tôi không bị giới hạn; có thể vẫn như vậy và chứa đầy các khả năng. Tôi hứng thú với bât cứ điều gì cho phép tôi tiếp tục được thảo luận. Tôi có muốn một phong cách riêng không hả?. Đéo, Tôi hứng thú với kiến trúc ẩn mình, nặc danh hơn và tìm kiếm những con đường mới. Tôi không cần chấp nhận những phát triển từ Le Corbusier hay Louis Kahn. Tôi muốn tiếp tục tìm kiếm những gì quan trọng với tôi hiện tại. Ừ vâng, thì họ là những bậc thầy, nhưng họ cũng là con- người như tôi. Nếu tôi có thể nuôi lớn một cái cây và làm nó với sự yêu mến và đồng cảm thì đó là một công trình kiến trúc cho tôi. Một lần nữa, công việc của tôi là hiểu rõ giới hạn của mình và từ đó tập trung vào cách mở rộng chúng ra. Thực hành vì điều đó chứ không phải vì một thứ duy nhất, Điều quan trọng là đặt câu hỏi Hôm qua đã làm được gì và nó liên quan gì đến hôm nay. Và không chỉ để lặp lại điều tương tự chỉ vì đó là thói quen.
Tumblr media
Ahmedabad Residence, Ahmedabad, India (2014). Image Courtesy of Studio Mumbai VB: Tôi nghe rằng đá Marble làm mái bạn nhắc đến hồi nãy thực ra rẻ hơn so với sử dụng tấm gỗ chế tạo sẵn. Có thể giải thích sao điều đó có thể xảy ra không? BJ: Đó là điều xảy ra với cách làm công nghiệp, những máy móc… VB: Không dùng máy làm mọi thứ rẻ hơn? BJ: Không nhất thiết. Hãy nghĩ đến giá của mấy cái máy móc đó, rồi bảo trì chúng, nhân lực để hoạt động, vận chuyển rồi bla bla. Nên với nền kinh tế như Ấn đụ, thì đẽo đá marble có thể giành được gía thành  rẻ hơn so với ván ép làm sẵn. Do đó, một ngành công nghiệp không chính thức như vậy có thể tạo ra những kết quả phong phú với chi phí rẻ hơn so với một tổ chức cao. Ví dụ nè, năm nay, chúng tôi trình làng một trong những sắp đặt của mình tại Venice Architecture Biennale gọi là “Immediate Landscapes” (Quang cảnh trước mắt?), chúng tôi thử nhiều vật liệu truyền thống khác nhau với khả năng ứng dụng của nó. Chúng tôi chứng minh những kĩ thuật đã được thực hành ở Ấn đụ cả nghìn năm nay. Tuy nhiên, một vài bạn kiến trúc sư thậm chí không thể nhận ra những vật liệu đó là gì. Chúng tôi dùng đất với sợi composites, cấu kiện gỗ với cả hệ khung tre được gia cố bằng bùn. Mấy cấu trúc nguyên thủy này đã được dùng vào cái thuở hồng hoang du canh cu cư rồi vừa chuyển sang làm anh nông dân của nhân loại. Điều tôi muốn nói ở đây là 300 triệu người ở nước tôi vẫn còn sống như vậy. Những người này còn sống với rất nhiều phẩm giá, tự lực cánh sinh và tự quản. Trông có vẻ nghèo, nhưng không chỉ có thể đong đo bằng những thứ tiền có thể mua.. Túm lại tất cả điều tôi nói đây là có cả đống thứ tôi có thể học ở đó vậy tại sao:  Liệu rằng Mordernism có đúng, phù hợp với việc hiện đại hóa Ấn đụ (Le *Cor đã thử vài sai, hehe). Tôi cũng có nhiều thiện cảm với Chủ nghĩa Hiện đại nha, nhưng tôi cũng muốn thử nghiệm và tìm nhiều cách khác nhau để kết nối nhiều kĩ thuật vùng miền khác nhau ở Ấn đụ ngày nay. Đó là trọng tâm trong việc thực hành của tôi. Chả có sai hay đúng ở đây; Câu hỏi là- Có thứ gì khác chúng ta cần coi trọng nữa không?, làm sao để hạn chế những dòng chảy ý tưởng và sản phẩm? Làm sao chúng ta giữ cân bằng giữa Hiện đại hóa một mặt và mặt khác duy trì giá trị truyền thống?
Tumblr media
Tara House, Kashid, Maharashtra, India (2005). Image Courtesy of Studio Mumbai VB: Bạn có thể nói về ý tưởng của bạn về một kiến trúc sư như một nhạc trưởng?
BJ: Đó là kiểu làm việc cố gắng mang mọi người lại với nhau. Đó là ý tưởng về chia sẻ những giá trị, sự đồng cảm và ý chí kết nối mặc dù có sự đa dạng về lợi ích (?).  Do đó với tôi kiến trúc sư là làm một cầu nối, một đường dẫn trong giao tiếp. VB: Bạn thường làm những dự án trên khắp thế giới. Vậy họ có đưa ra những cơ hội để bạn khám phả những thứ mới mẻ trong cách làm kiến trúc của mình không? BJ: Chúng tôi đang làm vài dự án ở hải ngoại, bao gồm một trung tâm cộng đồng gần Hiroshima tại Nhật. Đó là thúc đẩy  sự tái sinh của một thị trấn nhỏ, với ý tưởng là đưa những người trẻ trở về thị trấn của họ. Sau đó là một khách sạn ở Pháp.  Khách sạn này sẽ kiểu như là một tu viện hay khu tập thể. Điều quan trọng là mấy tòa nhà này sẽ có khả năng vượt qua chức năng ban đầu và mở rộng chương trình của nó. Nếu cấu trúc chính tồn tại, thì tiềm năng của công trình có thể vô tận. Ngôi nhà có thể trở thành viện bảo tàng, khách sạn là một bệnh viện và những nhà kho, nhà máy, nhà xưởng có thể chuyển thành nơi sinh sống. Khi tôi làm 4 ngôi nhà cho một gia đình ở Zurich, Thụy Sỹ.  Nơi tôi dùng đá ở địa phương, thay thế cho bê tông; sự thay đổi của vùng đất (land) đó  rất là ít. Chúng tôi lôi kéo vào rất nhiều thợ thủ công ở đó. Nên với tôi, quy trình thì giống nhau, và tât cả là về những điều bản thân chúng được nhúng trong kiến trúc.
Tumblr media
Bridge by the Canal, Triennale Brugge (2015). Image Courtesy of Studio Mumbai
VB: Bạn nói rằng không có hứng thú với việc tìm hiểu kiến trúc Ấn đụ rồi mai này sẽ ra sao. Ví dụ, Glenn Murcutt có bày tỏ ý tưởng tương tự với tôi rằng ảnh chỉ đơn giản là hứng thú với việc “làm điều bình thường thiệt khác thường” (“ordinary things extraordinary well”). Anh có thấy đồng ý không ? BJ: Chắc luôn. Đối với tôi kiến trúc rất phổ quát. Chúng ta có thể khác nhau ở những hình tượng hay truyền thống của mình, nhưng quá thường xuyên, chúng ta cùng nhìn thế giới qua một hình ảnh cụ thể. Kiến trúc không phải là hình ảnh, nó là về sự Nhạy cảm.
Tumblr media
Copper House II, Chondi, Maharashtra, India (2012). Image Courtesy of Studio Mumbai
dịch #koharow
2 notes · View notes
koharow · 6 years ago
Text
Tumblr media
Ngồi lục ảnh cũ với bà Nhi,
in từ đâu 4 năm trước.
.
Thấy mình cũng già đi..
.
Và bắt đầu nhận ra bà Nội cũng già đi.
Năm nay trông bà già hơn năm ngoái
Vậy mà cả tuổi thơ
tưởng người già là mãi mãi.
0 notes
koharow · 6 years ago
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Atelier Peter Zumthor & Partner AG
Zumthor Studio
1985–1986
0 notes
koharow · 6 years ago
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Phố của ta Những cây táo nở hoa Mùa thu đấy Thân cây đang tróc vỏ Con đường lát đá Nghiêng nghiêng trong sương chiều. Năm nay cà chua chín sớm Trên quầy hàng đỏ hồng Chị thợ may đi lấy chồng Chị thợ may goá bụa Năm nay tôi mặc đồ đen. Bác đưa thư, có thư ai đấy? Bác đưa thư kéo chuông Ti-gôn hoa nhỏ Rụng đầy trước hiên. Riêng bác thợ mộc già buồn bã Thở khói thuốc lên trời Anh thợ điện trên mái nhà mắc dây Bà giáo về hưu ngồi dịch sách Dậy cậu con tiếng Pháp Suốt ngày chào: bông-dua. Phố của ta Phố nghèo của ta Những giọt nước sa Trên cành thánh thót Lũ trẻ lên gác thượng Thổi bay cao bao bong bóng xà phòng. Em chờ anh trước cổng Con chim sẻ của anh Con chim sẻ tóc xù COn chim sẻ của phố ta Đừng buồn nữa nhá Bác thợ mộc nói sai rồi Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa Tại sao cây táo lại nở hoa Sao rãnh nước trong veo đến thế? Con chim sẻ tóc xù ơi Bác thợ mộc nói sai rồi.
-Lưu Quang Vũ | Phố ta
629 notes · View notes
koharow · 6 years ago
Text
Tumblr media
At least Ash didn't trade Pikachu for the championship this year, or Ever!
He still keeps something forever for himself.
.
Should I put my target down.
0 notes
koharow · 6 years ago
Quote
Lần cuối cùng chúng ta thực hiện một cuộc phỏng vấn là mười năm trước, và có nhiều sự kiện quan trọng đã xảy ra trong mười năm đó. Chẳng hạn như tôi đã già thêm mười tuổi. Đó là một điều rất quan trọng - chí ít là với tôi. Tôi đang ngày một già đi, và khi ấy tôi nghĩ về mình khác với thời trẻ hơn. Những ngày này, tôi cố gắng làm một quý ông. Như cô có thể đã biết, không dễ để vừa là một quý ông lịch lãm vừa là một nhà tiểu thuyết. Điều đó cũng giống một nhà chính trị cố gắng vừa là Obama vừa là Trump. Nhưng tôi có một định nghĩa về một nhà tiểu thuyết lịch lãm: trước tiên, ông ta không nói về thu�� thu nhập của mình; thứ hai, ông ta không viết về bạn gái cũ hay vợ cũ; và thứ ba, ông ta không nghĩ về giải Nobel văn chương. Nên, Deborah, làm ơn đừng hỏi tôi về ba điều đó. Tôi sẽ khó chịu đấy. - Haruki Murakami-
Tumblr media
1 note · View note