Tumgik
la-fillette · 5 years
Text
r/AskMenu/darlin_squishy (4.9k points)
Liệu các ông có sẵn sàng sử dụng các biện pháp (như uống thuốc tránh thai, que cấy tránh thai hay tiêm chẳng hạn) để kiểm soát khả năng sinh sản của mình không? Tại sao?
Gần đây, Ấn Độ đang trong giai đoạn thử nghiệm một biện pháp kiểm soát khả năng sinh sản mới đối với nam giới. Một mũi tiêm có tác dụng tận 13 năm và các ông có thể hoàn toàn không cần sử dụng bất cứ biện pháp tránh thai nào.
Có vẻ như đã có vài thử nghiệm trên người nhưng chúng vẫn chưa hoàn chỉnh nên chưa được phổ biến rộng rãi.
Câu hỏi của tui ở đây là nếu biện pháp này được phổ biến, liệu các ông có muốn làm điều đó không? Các ông sẽ sẵn sàng làm điều đó vì đối tác của mình chứ? Để giúp cô ấy nghỉ ngơi?
Hoặc ít nhất là điều này sẽ đảm bảo chắc chắn một điều là các ông không phải đổ vỏ thay thằng khác.
Tui muốn nghe suy nghĩ của các ông.
EDIT: Nói rõ ràng nè, bao cao su vẫn là biện pháp tránh thai duy nhất bảo vệ chúng ta khỏi STDs/STIs nhaaa.
Tumblr media
____________________
Link Reddit: https://redd.it/fakffq
____________________
u/Two-Shots-Of-Vodka (3.9k points)
Có chứ, nó khiến tui chẳng phải lo lắng về việc một em hàng tình một đêm nào đó ở Thái Lan mang thai với một thằng nào đó rồi buộc tui làm cha đứa bé. Hell yeah
>u/dirtymind_chearts (1.1k points)
r/oddlyspecific
>>u/effin_lib (32 points)
r/suspiciouslyspecific
>u/darlin_squishy (550 points)
Hahaaa, Chúa ơiÔng đúng rồi đó. BCS đáng tin cậy thật đó, nhưng nó chỉ bảo vệ ông khi mà nó bị rách mà thôi. BCS cũng thường dễ rách lắm. Mũi tiêm ngừa thai sẽ đảm bảo không có thai.
Nhưng mà, tui khuyên ông không nên sử dụng bao cao su ở Thái Lan, nếu không muốn mắc STD.
>>u/MajKatastrophe (225 points)
Tui không thể từ bỏ việc dùng BCS được, và tui sẽ luôn dùng nó. Con trai của tui được sinh ra bởi vì mẹ nó uống phải thuốc tránh thai giả. Tui chẳng phàn nàn gì hết đâu nhưng mà tui vẫn chưa sẵn sàng để làm bố, thậm chí là 6 năm sau cũng vẫn chưa sẵn sàng, lol.
____________________
u/ShiftyElk (1.8k points)
"Các ông sẽ sẵn sàng làm điều đó vì đối tác của mình chứ? Để giúp cô ấy nghỉ ngơi?"
Đó là một phần lý do tại sao tui đi thắt ống dẫn tinh nè. Tui coi nó là biện pháp tránh thai của tiêng tui á.
>u/darlin_squishy (440 points)
Vậy nếu được lựa chọn một lần nữa, ông sẽ tiêm hay thắt ống dẫn tinh?
>>u/ShiftyElk (646 points)
Thắt ống dẫn tinh có vẻ an toàn hơn.
>>u/LoanedPurr (60 points)
Theo tui được biết là việc thắt ống dẫn tinh hầu như không gây ra tác dụng phụ, trong khi đó, tiêm sẽ gây rối loạn nội tiết tố.
Trừ khi các ông có thể đảm bảo với tui rằng sẽ chẳng có tác dụng phụ gì khi tiêm, còn không thì tui cũng sẽ thắt ống dẫn tinh mà thôi.
Thắt ống dẫn tinh vẫn là một lựa chọn tốt hơn cho tui, khi tui không muốn có con nữa.
>>>u/darlin_squishy (79 points)
Tác dụng phụ của thắt ống dẫn tinh:
Chảy máu hoặc có máu đông bên trong bìu
Có máu trong tinh dịch
Nhức và bầm tím xung quanh bìu
Nhiễm trùng nơi phẫu thuật
Đau nhẹ
Sưng ở bìu và bộ phận sinh dục;
Có cục máu đông trong bìu
Khối máu tụ
Hội chứng đau sau khi thắt ống dẫn tinh
Bất cmn lực
Với bất kỳ biện pháp nào, LUÔN LUÔN sẽ có tác dụng phụ tiềm ẩn. Sẽ chẳng có điểu gì đảm bảo được là không có tác dụng phụ hết.
Tất nhiên là sẽ chỉ có một số tác dụng phụ thui chứ không phải tất cả. Nhưng mà thực sự cần có nghiên cứu để giảm thiểu các tác dụng phụ ở nam giới.
>>>>u/LoanedPurr (70 points)
Hầu hết trong số này liên quan đến tâm lý, hoặc liên quan đến phục hồi sau phẫu thuật.
Ý tui là những thứ liên quan đến testosterone hay những chất kiểu như thế. Giống như phụ nữ khi uống thuốc sẽ gặp tác dụng phụ xấu vậy đó.
Tất nhiên là ông không thể đảm bảo là 100% không gây ra tác dụng phụ. Đó là sự một kỳ vọng ngớ ngẩn.
Phụ nữ có rất nhiều sự lựa chọn trong việc tránh thai. Đàn ông chúng ta thì không. Nhưng có càng nhiều thì càng tốt hơn chứ.
Tui vẫn là chọn thắt ống dẫn tinh.
____________________
u/TheRealSzymaa (928 points)
Nếu nó được chứng minh là an toàn & hiệu quả, một cách hoàn toàn.
____________________
u/bramlugh (453 points)
Chắc chắn 100%.
Đó là trách nhiệm của tui và đối tác của mình nếu như bọn tui không muốn có con.
____________________
u/heagan95 (820 points)
Hell yes. Kiểm soát được khả năng sinh đẻ là ước mơ của tui. Tui cầu nguyện ngày này sẽ đến.
____________________
u/PussyWhistle (517 points)
Tui sẵn sàng làm điều đó để trút bỏ gánh nặng cho bạn gái của tui, tránh để cô ấy phải đối phó với một thời gian dài chuột rút hàng tháng. Công bằng mà thui nha, hahaaa
____________________
u/buggerd (192 points)
Còn phụ thuộc vào tác dụng phụ nữa.
Tui không hề yêu cầu người bạn đời của mình sử dụng bất cứ biện pháp tránh thai nào dù tui biết phụ nữ có rất nhiều cách, nên tui dùng BCS mọi lúc.
Vì vậy, yeah, tác dụng phụ không đáng lo.
#chbe #RDVN 
0 notes
la-fillette · 5 years
Text
Liệu tiền có thực sự mua được hạnh phúc?
Trả lời bởi Habib Fanny
Luôn luôn.
Ngày hôm qua tôi đã viết về một chiếc bánh ngon tuyệt mà tôi vô cùng yêu thích.
Ngày hôm nay, tôi đã đi mua thêm một chiếc nữa. 
Tumblr media
H trong Habib, và đôi tất của tôi đã chứng minh điều này là thật. 
Hãy mở nó ra nào. 
Tumblr media
Nhìn vào những viên ngọc nhỏ kia đi, nhìn kỹ hơn đi. 
Tumblr media
Có gì ở bên trong đó? Yeahhh, hạnh phúc. 
Tumblr media
Mousse chocolate và quả mâm xôi.
Tumblr media
Tiền luôn mua được hạnh phúc
Tumblr media
Q.E.D.
Source: https://qr.ae/TEI1M6
#chbe #QRVN #Quoratrans
0 notes
la-fillette · 5 years
Text
Nếu nước chứa oxy và bên cạnh có nhiên liệu và nhiệt, liệu lửa có thể cháy trong nước không?
Trả lời bởi Andy Duffell, Armourer, kỹ sư, mọt sách.
Tôi nghĩ rằng về cơ bản bạn đang hỏi: Tại sao nước không cháy?
Câu hỏi hay đó, và dấu hiệu của trí tò mò.
Để có một đám cháy, bạn cần ba thứ: Nhiên liệu, oxy, nhiệt. Vì vậy, nếu hydro dễ bén lửa và oxy ở đó, tại sao nước không bị cháy khi nóng?
Câu trả lời cho điều này có phần phản trực quan: nước gần như đã bị cháy.
Đốt một cái gì đó là quá trình mà các nhà hóa học, nhà vật lý học và kỹ sư (well, thậm chí là nhà sinh vật học) gọi là quá trình oxy hóa. Oxy là một nguyên tử thiếu hụt electron và nó chỉ phản ứng khi có liên kết với chất khác. Khi quá trình xảy ra chậm, nó có thể được gọi là rỉ sét:
Tumblr media
Khi điều tương tự xảy ra nhanh chóng thì có vẻ như này:
Tumblr media
Nhưng cả 2 đều có một đặc điểm chung, đó là: oxy liên kết với mọi thứ và oxy hóa nó.
Gì nhỉ? Chúng ta có thể nói nước là hydro bị oxy hóa hoàn toàn. Hydro bị cháy. Khi bạn đốt cháy hydro, nó sẽ tạo ra nhiệt và hơi nước.
Vì vậy, nước không thể cháy thêm nữa vì nó đã bị cháy rồi. Điều này nghe có vẻ lạ nhưng mà có thật đó.  
Source: https://qr.ae/TEGCqY
#chbe #QRVN #Quoratrans
0 notes
la-fillette · 5 years
Photo
Tumblr media
Kiểu người nào khiến bạn xấu hổ khi là một con người?
Trả lời bởi Fariha Oshin, mọt sách, sống nội tâm, yêu thích phim ảnh, bị ám ảnh bởi những câu chuyện thần thoại
Bạn thấy cuốn sách này chứ?
Đây là Lolita, của Vladimir Nabokov.
Nhìn qua bìa thì bạn có thể thấy nó khá hoàn hảo cho một cuốn sách lãng mạn, phải không? Chỉ là một cô gái nằm trên cỏ, tận hưởng chính mình.
Bạn có thể đoán cô ấy bao nhiêu tuổi?
18? 20?
Không, 12.
Cô ấy 12 tuổi, và cuốn sách này nói về một kẻ ấu dâm khốn kiếp.
Đừng hiểu sai ý tôi, tác giả của cuốn sách thật tuyệt vời vì có thể miêu tả thành công nội tâm của một kẻ ấu dâm.
Người mà tôi đề cập đến là Humbert, một gã trưởng thành thích trẻ con và lãng mạn hóa chúng bằng cách gọi chúng là nữ thần.
Hắn yêu Lolita không phải vì cô bé ấy tuyệt vời, hay xinh đẹp gì cả, mà đơn giản vì Lolita là một đứa trẻ. Hắn luôn cố gắng tiếp cận Lolita, để giở trò đồi bại, hắn ta đã cưỡng hiếp cô bé bằng cách cho cô bé uống thuốc ngủ. 
Hắn kết hôn với mẹ của Lolita và khi mẹ của cô bé qua đời, hắn bắt đầu sống với đứa con gái riêng như sống với người yêu. Hắn ta quan hệ tình dục với một-đứa-trẻ-12-tuổi.
Bạn có thể nói với tôi, đó chỉ là một nhân vật hư cấu. Tại sao tôi lại viết về hắn?
Bởi vì có những kẻ như vậy thực sự tồn tại. Bọn chúng tồn tại ngay trong thế giới thực này, và thậm chí là không có đứa trẻ 5 tuổi nào an toàn đối với chúng.
Chúng là những kẻ hiếp dâm, và tồi tệ nhất trong số chúng là những kẻ hiếp dâm trẻ em.
Ấu dâm là một loại bệnh và nó cần phải được điều trị đúng cách.
Loại người này thực sự khiến tôi xấu hổ khi là một con người.
Edit: Có lẽ tôi nên chọn một vài từ ngữ khác, Humbert là một kẻ lạm dụng tình dục trẻ em và ấu dâm. Ấu dâm không nhất thiết là lạm dụng tình dục trẻ em.
Source: https://qr.ae/TENgwx
#chbe #QRVN #Quoratrans
0 notes
la-fillette · 5 years
Photo
Tumblr media
Việc từ chối tiêm vaccine cho trẻ em có được coi là ngược đãi trẻ em?
Trả lời bởi Amir Davis, ngày 16 tháng 1 năm 2016
Trong suốt những năm hành nghề y, điều đáng oán trách nhất khi tôi còn là một Bác sĩ nội trú ở Khoa Nhi. Một đứa trẻ được đưa đến phòng cấp cứu vì bị viêm thanh thiệt, một loại bệnh nhiễm trùng cổ họng do vi khuẩn Haemophilus Influenza Type B gây ra có khả năng tử vong. Về cơ bản thì bệnh này có thể phòng ngừa được bằng vaccine Hib.
Đứa trẻ này thoi thóp, gần như chết.
Cha mẹ của đứa bé, là những "Antivaxxers", họ cảm thấy bị xúc phạm khi tôi đề nghị họ cân nhắc việc tiêm phòng cho đứa bé để tránh những thảm họa tiềm tàng như vậy trong tương lai. Tôi nghĩ là họ cảm thấy bằng cấp Kỹ thuật và Công tác xã hội của họ có thể vượt qua được Y học. 
Và họ đã khiếu nại tội vì lý do
a)  Do tôi chỉ trích về kỹ năng làm cha mẹ của họ 
b) Tôi khiến họ cảm thấy như họ là những người ngu dốt trong khi họ tin rằng họ là những con người vô cùng thông minh. 
Tôi sẽ để đây một bài viết, chẳng có một mối liên hệ nào giữa việc tiêm vaccine và trẻ bị tự kỷ cả: Một niềm tin bị phá vỡ: Bài học từ Cuộc chiến Tự kỷ - Vaccine
Bạn biết đó. Giống như nhiều phản ứng bản năng phản khoa học như "anti-medication" (ngoại trừ "cần sa y tế", vì nó là "tự nhiên", mặc dù bản thân nó có hơn 500 hóa chất), chẳng có bằng chứng hợp lý nào nói lên việc tiêm vaccine khiến trẻ bị tự kỷ cả. Suy nghĩ đó hoàn toàn là bị dắt mũi và chẳng có giá trị gì cả, 
Nguy cơ khiến một căn bệnh trở nên nghiêm trọng hơn từ tiêm chủng thông thường xấp xỉ khoảng 1/1000000. Nguy cơ tử vong vì các bệnh mà chúng ta tiêm phòng là khoảng 1/100.
Điều đó có nghĩa là con của bạn có khả năng chết vì ốm thông thường cao hơn gấp 10000 lần so với việc chết vì tiêm phòng vaccine. 
Không tiêm vaccine vì vaccine gây hại cho đứa trẻ, đó là ngụy biện, nguy cơ tử vong của con bạn sẽ tăng lên đáng kể khi nó bị bệnh.
Và điều này có phải là ngược đãi không? Thành thật mà nói, tôi không quan tâm. Tôi đã học được một thực tế rằng cuộc sống ngoài kia là một cuộc đấu tranh sinh tồn, và những ai có gen thông minh nhất nhờ chọn lọc tự nhiên thì sẽ chiến thắng. 
Có thể là con của bạn, hoặc có thể là con của tôi. Và con gái của tôi thì nó được tiêm vaccine. 
Source: https://qr.ae/TE8NVf
#chbe #QRVN #Quoratrans
0 notes
la-fillette · 5 years
Text
Bạn muốn nghe thấy điều gì nhất khi bạn đang trong giai đoạn bị trầm cảm?
Trả lời bởi  Wendi Brown, Nghệ sĩ, người chăn mèo và Quoran tầm thường.
Người bạn thân nhất của tôi đã nói điều này, và nó thật sự có ý nghĩa với tôi, khi tôi đang chìm đắm và mắc kẹt trong sâu thẳm sự tuyệt vọng với những suy nghĩ về việc tự tử. 
“Nghe này, mình không thể thực sự hiểu cảm giác của cậu, nhưng nhìn vào mắt cậu mình biết, cậu đang tổn thương đến nhường nào. Và mình ở đây vì cậu, bất kể khi nào cậu cần mình. Vì rằng cậu vô cùng quan trọng, và miễn là mình còn ở đây, cậu sẽ chẳng bao giờ cô đơn hết. Không quan tâm đó là 3h sáng hay lúc nào, nếu cậu cần khóc trên vai mình 1 tiếng đồng hồ liền, nếu cậu cần ai đó giặt đồ hộ cậu vì cậu chẳng muốn ra khỏi giường, thì mình sẽ là người đó. Mình yêu cậu và mình sẽ làm tất cả những gì có thể. Có lẽ mình không thể hiểu về nó, nhưng mình hiểu nó khi mình nhìn thấy người mình yêu thương đang đau đớn. Và mình ở đây, bất cứ khi nào cậu cần mình.”
Và tôi biết cô ấy thật sự có ý đó. 
Khi tôi nói với cô rằng những điều cô ấy nói đã cứu rỗi cuộc đời tôi, cô ấy chỉ mỉm cười và nói: “Awww, shush! Cậu cũng sẽ làm điều tương tự với mình”.
Hmm, tôi sẽ làm chứ.
Chỉnh sửa: Wow. Cảm ơn rất nhiều vì những phản hồi tuyệt vời. Tôi cảm thấy mình có một chút giống như "thieving magpie” vậy, đang góp nhặt từng chút upvote của mọi người vì những lời hay ý đẹp của cô ấy!
Tôi hy vọng là có một người đọc được, hãy nói những điều này cho những ai đang cần sự giúp đỡ vì họ đang đau đớn, hoặc ít nhất là tự giúp chính bản thân mình. Những điều này đã cứu mạng tôi rất nhiều. 
Source: https://qr.ae/TEXgRt
0 notes
la-fillette · 5 years
Photo
Tumblr media
Bạn đột nhiên tỉnh dậy vào 50 năm trước, bạn chẳng có gì ngoài quần áo, smartphone và những ký ức về cuộc sống hiện đại của năm 2019. Làm thế nào để sử dụng những thứ bạn có để thay đổi cuộc sống loài người tốt hơn? 
Trả lời bởi Michael Naunton, cựu Giám đốc điều hành tại Wall St
Tôi đến thành phố New York, bằng bất cứ cách nào đó như đi nhờ xe chẳng hạn.
Tôi đến thư viện New York và tìm tên của một tay Luật sư bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ thật giỏi.
Tôi đến thăm văn phòng của anh ta, cho anh ta xem chiếc điện thoại của mình.
Anh chàng sẽ há hốc mồm vì ngạc nhiên. Bởi lẽ anh ta biết rằng bản thân đang nhìn vào một thứ mà năm 1969 chẳng thể nào sản xuất được. 
Sau đó, tôi sẽ nói với anh ta rằng chẳng có gì trong chiếc điện thoại đó cả, nhưng tôi biết cách cấp bằng sáng chế, tôi biết rất nhiều về sự phát triển của khoa học công nghệ trong vòng 50 năm tới về các chất bán dẫn, máy tính, lập trình, sinh học, khoa học vật liệu,..
Anh ta sẽ có cái nhìn khác về một thứ được gọi là supercomputer mạnh nhất nhất trên hành tinh này.
Sau đó tôi nói: “Tôi cần một nơi để ở và một chút tiền để tiêu, chúng ta có thể tìm ra cách thành lập một công ty sở hữu trí tuệ cho những phát minh vĩ đại nhất mà thế giới từng thấy. Chúng ta sẽ cần các nhà khoa học, kỹ sư, nhà đầu tư và luật sư làm việc cùng nhau. Ông tham gia chứ?"
Bạn muốn tìm Luật sư bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ, hãy họ thấy các khả năng của bạn.
Source: https://qr.ae/TEXwOG
#chbe #QRVN #Quoratrans
0 notes
la-fillette · 5 years
Text
Phụ nữ Việt Nam có thích đàn ông da đen không?
Trả lời bởi Anonymous, ngày 15 tháng 3 năm 2017
Đáng ra không cần phải ẩn danh, nhưng vì lý do cá nhân thì đành vậy. Vâng, tôi là người da đen và tôi đang sống ở Việt Nam đây. 
Bạn hỏi rằng phụ nữ Việt Nam có thích đàn ông da đen không, tôi nghĩ điều đó còn phụ thuộc vào người bạn hỏi là ai nữa, có những người họ không quan tâm đến vẻ bề ngoài hay màu da của bạn, họ sẽ yêu bạn vì chính con người của bạn; nhưng có một số khác thì lại không.
Tôi đã từng đi chơi với một cô gái, ở mọi nơi mà chúng tôi đi qua, mọi người đều nói với cô ấy rằng đừng để tuột mất tôi, vì rằng tôi là một chàng trai tốt với một trái tim nhân hậu. Bạn hãy nghĩ xem vì sao họ lại biết được điều này. Tôi không biết nữa, nhưng tôi luôn luôn tôn trọng mọi người ở Việt Nam, tôi luôn mỉm cười khi có thể, bất kể họ thông minh hay ngu ngốc thế nào.
Tôi cũng đã gặp một số người phụ nữ, họ muốn sex, vì đơn giản họ tò mò rằng chuyện sex với một anh chàng da đen cơ bắp sẽ như thế nào. 
Tôi cũng từng thấy một cô gái đã bảo vệ tôi khi một anh bạn nói tôi là đồ rác rưởi, oh tôi hiểu rõ điều này, cô ấy là một người lịch sự, sẵn sàng giúp đỡ người qua đường. Điều mà khiến tôi thấy thích thú đó là, các cô gái Việt Nam có phần táo bạo và tự tin hơn các chàng trai nhiều, và bạn đừng bị đánh lừa bởi vóc dáng của họ. 
Nếu bạn ở những nơi như Sài Gòn, bạn sẽ thấy là nếu bạn không ở những nơi sang chảnh, thì bạn chẳng được quan tâm đâu, Hà Nội cũng vậy.
Hầu hết các cô gái mà tôi đã gặp, đều đã block tôi, unfriend tôi trên các ứng dụng hẹn hò khi họ biết tôi là người da đen, có lẽ vì họ nghĩ da đen như tôi trông rẻ tiền, và xấu xí, không đáng để vào mắt. Mặc dù đó chỉ là một phần nhỏ thôi, nhưng ổn thôi, vì nó không ảnh hưởng gì đến tôi cả. 
Một vài cô gái nói với tôi rằng họ không thể chịu đựng nổi một anh chàng da trắng, vì những lý do cá nhân hoặc đơn giản rằng bọn da trắng vô cùng kiêu ngạo.
Vì vậy, tôi nghĩ, nó còn tùy từng trường hợp. 
Tóm lại, bạn có thể sẽ ghi được nhiều điểm hơn với các cô gái nếu bạn là người da trắng, nơi nào cũng vậy cả thôi, không riêng gì ở Việt Nam.
Argh, gái Úc hoặc Mỹ có khi còn đối xử với bạn tồi tệ hơn một người Việt Nam!!
0 notes
la-fillette · 5 years
Photo
Tumblr media
Q: Có nên khuyến khích trẻ em sử dụng các thiết bị điện tử để đọc sách hay không?
Trả lời bởi Amita Gulia, ngày 29 tháng 10
_____________
Câu trả lời của tôi là Không. Tôi không khuyến khích con mình sử dụng các thiết bị điện tử để đọc sách. Tôi có Kindle Fire, và tôi thật sự rất hiếm khi sử dụng, trừ khi là tôi không có lựa chọn nào khác hoặc là tôi tìm thấy một cuốn sách tôi muốn đọc, và nó có sẵn và miễn phí trên Kindle.
Dưới đây là những lý do:
1. Tôi muốn khơi gợi niềm yêu thích sách giấy từ con trẻ.
Như đã đề cập rằng tôi không thích đọc e-books, và tôi muốn những đứa trẻ của tôi cũng như thế. Tôi không thích sử dụng bất cứ thiết bị điện tử nào để cho chúng đọc những cuốn sách mà chúng đã đọc qua ở trường học, à hoặc biết đâu nếu chúng miễn phí trên Kindle thì tôi sẽ đọc lần 2 đó. Tôi nghĩ rằng khi cầm trên tay những cuốn sách với nhiều hình ảnh, màu sắc rực rỡ, có thể lật qua để xem những gì ở trang sau, hoặc lật lại để xem những trang trước, sẽ vô cùng thú vị, bạn có thể sử dụng bookmark bất cứ lúc nào để đánh dấu những trang bạn thích, nó thích hơn nhiều so với lúc bạn đọc sách điện tử.
2. Về giá cả
Như đã nói, tôi thường không mua sách điện tử cho những đứa trẻ nhà tôi. Vì tôi luôn cảm thấy rằng bằng cách đầu tư thêm một vài đô la, tôi sẽ khiến chúng nhận ra giá trị thực sự của những cuốn sách giấy. Hầu hết những cuốn sách có trong Kindle của tôi được tải mỗi khi tôi có chuyến về thăm nhà của mẹ tôi, đơn giản chỉ vì tôi không muốn mang theo những chiếc túi nặng nề.
Trẻ nhỏ thích tranh ảnh, chúng sẽ không hứng thú với đen và trắng. Kindle chỉ có 2 màu trắng và đen, nó sẽ không thu hút được bọn nhỏ. Kindle Fire cũng tương đối đắt - và nếu như anh trai và chị dâu của tôi chẳng tặng nó cho tôi, thì có lẽ tôi cũng sẽ không tự mình mua nó đâu.
3. Tránh xa những chiếc màn hình. 
Các bậc cha mẹ ngày nay thật sự vất vả trong việc giữ bọn trẻ tránh xa khỏi các thiết bị điện tử. Và tôi thì luôn cố gắng hạn chế thời gian sử dụng chúng càng nhiều càng tốt. Tôi tin rằng việc đeo thêm một cái kính chỉ giúp việc đọc trở nên khó khăn hơn. Khi bọn nhỏ có thiết bị điện tử trên tay, chúng ta sẽ luôn luôn phải theo dõi chúng về những nội dung chúng lựa chọn (tuy nhiên nội dung thì không bao giờ được chọn lọc một cách hoàn toàn ngay cả sau khi phụ huynh giới hạn nhóm tuổi) hoặc là phải chấp nhận thực tế rằng chúng sẽ xem và đọc bất cứ thứ gì chúng muốn.
4. Bảo vệ mắt
Sẽ là một cuộc tranh luận lớn rằng liệu rằng những thiết bị điện tử có hay không an toàn cho mắt, và mỗi người thì đều có quan điểm riêng trong chuyện này. Đọc của tôi đề cập ở đây - Liệu việc đọc tiểu thuyết và sách trên điện thoại thông minh có làm hỏng mắt hay không?
Vì vậy, bạn hãy tự quyết định điều gì là tốt nhất.
_____________
Source: https://qr.ae/TqFdyN #chbe #QRVN #Quoratrans 
0 notes
la-fillette · 5 years
Photo
Tumblr media
Trong một gia đình, nếu một người cha muốn giữ lại đứa bé, nhưng người mẹ lại muốn bỏ nó đi, thì cuối cùng ai sẽ là người đưa ra quyết định?
Trả lời bởi Srinath Nalluri. _______________
Này bạn, bạn có biết bằng cách nào mà ngọc trai được hình thành không? 
Thành phần của ngọc trai tự nhiên chủ yếu là xà cừ. 
Chỉ cần vô tình một hạt cát hay một vật thể lạ chui vào bên trong thân, con trai sẽ tiết ra những lớp xà cừ để bao bọc lấy chúng. Quá trình này được lặp đi lặp lại nhiều năm và cuối cùng, một viên ngọc đẹp sẽ được hình thành. 
Vậy bây giờ, bạn nghĩ thế nào, liệu có phải những hạt cát và con trai có công lao như nhau trong sự hình thành của viên ngọc trai hay không?
Đàn ông cho tinh trùng. Phụ nữ cho trứng.
Đàn ông tạo nên một nửa DNA, và phụ nữ tạo nên một nửa DNA còn lại. 
Nhưng công lao của người phụ nữ không chỉ dừng lại ở đó. 
Cần một môi trường trong 9 tháng để một em bé có thể hình thành, cần dinh dưỡng để cho em bé phát triển và duy trì sự sống cho đến khi chúng cất tiếng khóc chào đời. Và những điều này được đánh đổi bằng sức khỏe và sự thoải mái của người mẹ. 
9 tháng, một người phụ nữ phải chịu đựng biết bao khó chịu và đau đớn - khó thở, mệt mỏi, trào ngược dạ dày (đây là điều tồi tệ nhất), ốm nghén, đau lưng, chuột rút, mất nước, đau bụng, viêm họng,..
Chưa kể là sau khi sinh, họ có nhiều khả năng gặp những biến chứng về sức khỏe như sự thay đổi về mặt thể chất và sinh học. 
Vì vậy, không thể nói rằng đàn ông và phụ nữ có công lao như nhau trong quá trình tạo nên một đứa trẻ vì chúng nhận được DNA cả từ bố lẫn mẹ. Công lao của người phụ nữ nhiều hơn gấp vạn lần so với một người đàn ông.
Người mẹ không chỉ tạo ra một cuộc sống mới mà cô ấy còn cần phải lấy lại cuộc sống của mình sau cuộc chiến đầy đau đớn. Vì rằng đó là một sự tái sinh cho cuộc đời của cô ấy.
Vì vậy, người phụ nữ có quyền tự do quyết định vấn đề có nên phá thai hay không. Vấn đề ở đây, không phải là đứa bé, mà một điều lớn lao hơn cả thảy là về cuộc sống, cơ thể và sức khỏe của cô ấy sau này. 
Vì rằng, nếu như người mẹ chẳng mong muốn có con, tại sao cô ấy lại phải chịu đựng tất cả những mệt mỏi, khó chịu, đau đớn về thể chất và cảm xúc như vậy để làm gì?
Những dòng cuối cùng, tôi sẽ để lại đây một chút thơ với tựa đề “9 tháng” mà tôi đã viết từ rất lâu, khi mà tôi còn đang ngồi trên giảng đường đại học. 
Bài thơ về một cô con gái đang mang thai, trở về vòng tay của mẹ sau lần sinh nở đầu tiên, cô nhớ về khoảng thời gian khó khăn và những nỗi đau mẹ cô đã từng trải qua, và cô bộc bạch: 
“Lòng mẹ bao la như trời biển rộng 
Đã ban cho con sự sống hình hài”
0 notes
la-fillette · 5 years
Photo
Tumblr media
Q: Làm thế nào để có thể trở thành anh hùng mà không cần phải chiến đấu?
Trả lời bởi Lindsay Kent ngày 18 tháng 1.
Dọc theo đường bờ biển ở Beirut có treo 30 bộ váy cưới rách. Từng chiếc được thêu ren với những đường xếp nếp tinh tế. 
Chúng nhẹ nhàng lắc lư theo làn gió, như để thả trôi đi những sự tuyệt vọng.
AI biết đâu được rằng, những chiếc váy ấy là một phần của những cuộc biểu tình đẫm máu và nước mắt được bắt đầu từ năm 2015.
Trong nhiều thập kỷ, luật pháp Lebanon đã từ chối buộc những kẻ hiếp dâm phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.
Mỗi ngày trôi qua, lại có một người phụ nữ bị hiếp dâm bị buộc phải kết hôn với chính kẻ đã hãm hiếp mình. Thay vì đưa tên tội phạm ra trước vành móng ngựa, người ta lại khuyến khích những kẻ khốn nạn đó kết hôn với nạn nhân của mình, và rồi điều đó như một cơ hội để bọn chúng tiếp tục thực hiện những hành động vô nhân tính và tàn nhẫn của mình. 
Nhưng rồi cuối cùng, những người phụ nữ đã đứng lên để đấu tranh vì quyền lợi của bản thân. Trên khắp các đường phố cho đến bên ngoài những tòa nhà chính phủ ở thủ đô Beirut, tràn ngập những tấm băng rôn với hình ảnh chiếc váy cưới rách rưới, nhuộm đẫm màu máu cùng với dòng chú thích: ”Váy trắng cũng không thể che đậy cho tội hiếp dâm”.
Tumblr media
Họ đã đứng lên chiến đấu mà không cần đến súng, họ chiến đấu bằng hành động. 
Chiến dịch đấu tranh không bền bỉ của họ đã gây được tiếng vang lớn đến cộng đồng và Quốc tế. Để có được thành quả đó, các tổ chức nhân quyền và các nhà hoạt động xã hội ở Lebanon đã nỗ lực vận động, tuyên truyền bằng nhiều hình thức nhằm mục đích tác động tới chính quyền cũng như là để giáo dục ý thức tự bảo vệ cho phụ nữ nơi đây. Lần đầu tiên họ cảm nhận được sức mạnh vốn có mà họ đã bị từ chối trong suốt cuộc đời. Mặc dù thời gian đầu, những cuộc diễu hành của họ không được mấy ai quan tâm. Thậm chí là 1 tháng trước khi chiến dịch nâng cao nhận thức bắt đầu, chỉ có khoảng 1% dân số Lebanon hiểu rõ về luật.
Năm 2017, chính phủ Lebanon đã chính thức xóa bỏ điều luật 522 cổ hủ. Họ chẳng có thể làm gì khác được ngoài việc lắng nghe phụ nữ cả. 
________________
Source: https://qr.ae/TDzWUa
#chbe #QRVN #Quoratrans
0 notes
la-fillette · 5 years
Photo
Tumblr media
r/unpopularopinionu/HiddenPictures (43.8k points - x5 golds - x15 silvers)
Thật đáng kinh tởm khi nạn nhân bị bạo hành là một người đàn ông. Bằng chứng mới được đưa ra gần đây về một đoạn ghi âm trong buổi trị liệu của Amber Heard và Johnny Depp, Amber thừa nhận hoàn toàn rằng cô đã đánh và ném đồ đạc vào Johnny. Cô ta châm chọc, la hét và mắng mỏ anh ấy vì đã "chạy trốn" khỏi những trận đánh. Tất cả những điều này cho thấy thực tế rằng anh ấy đã bị bạo hành. Nhưng sự phản đối của truyền thông ở đâu? Khi Amber xuất hiện với 'câu chuyện của mình', cô ta đã nhanh chóng trở thành cô gái trên tờ poster của phong trào Me Too. Cô ta nhận được sự ủng hộ và thông cảm của mọi người trong khi Johnny phải đối mặt với việc bị hủy bỏ và mất hợp đồng với Disney và Universal. Mọi người đã lên Twitter để bày tỏ tình thương mến thương với Amber đó. À và bây giờ những người đó chắc đang im lặng trong đau đớn rồi nhỉ. Nhưng mà không hiểu sao vẫn có một số người còn đồng ý với cô ta và nói rằng: "Ồ, anh ta đã chết rồi ư? Tại sao anh ta lại im lặng cho đến tận bây giờ?" Điều này nhắc nhở tôi về việc chúng ta đã bỏ lại những nạn nhân (là nam) thực sự bị bạo hành như thế nào, và cách mà xã hội chúng ta nhanh chóng thay đổi để chiến đấu và bảo vệ cho những người phụ nữ mà đáng ra họ là những kẻ bạo hành. Nó làm tôi xấu hổ. Anh ấy đã mất đi rất nhiều chỉ vì một lời nói dối, và cuối cùng khi anh ấy kiện cô ta tội phỉ báng, mọi người lại sồn sồn lên cho rằng anh ấy đang cố hủy hoại cô ta. Tôi quá mệt mỏi về cách mà những đàn ông bị đối xử trong những trường hợp thế này, cứ như kiểu là phụ nữ thì không bao giờ có thể bạo hành đàn ông vậy. Xin lỗi vì những lời lên án, nhưng có vẻ như ý kiến của tôi sẽ không được lòng nhiều người, đặc biệt là trên phương tiện truyền thông xã hội. Chỉ là tôi mệt mỏi với thói đạo đức giả. [...]
____________________
Link Reddit: https://redd.it/exlvav
____________________
u/paperclip_powderpuff (4.4k points)
Có ai khác nhận thấy trong ghi âm có đoạn: "Có vẻ như anh cần một chút xanax (thuốc điều trị rối loạn hoảng sợ và lo âu) nhỉ. Cái kia có vẻ hết tác dụng rồi". Và sau đó thì cô ta doping anh ấy luôn, wtf.
>u/HiddenPictures (1.9k points)
Đúng? Tôi nghĩ điều đó thật đáng sợ, tại sao anh ấy lại cần xanax ngay sau cuộc tranh luận chứ?
>>u/LordPrettyFlackoJDY (638 points)
Tôi nghĩ điều đáng sợ nhất chính là cách cô ta cố tình chế giễu anh ấy, arghh đau đớn hơn là chúng ta đã không biết bộ mặt thật của cô ta và những điều kinh khủng mà cô ta đã làm với Johnny.
>>>u/HiddenPictures (518 points)
Yeah? Cô ta còn vỗ tay, cười nhạo và đánh vào mặt anh ấy? Kiểu sociopath nào lại có thể tàn nhẫn như vậy đối với người mà họ cho là 'yêu'?____________________
u/Xavotirlangan (1.2k points)
Dưới đây là bằng chứng nè! Fuck Abusers!
>u/HiddenPictures (823 points)
Full video. Cách mà cô ta nói với anh ấy thật là đáng giận.
>u/ferskvare (231 points)
Ahhh, cô ta đáng phải ở trong tù, Chúa ơi. Bitch!
>>u/grimaceatmcdonalds (140 points)
Ồ. "Là tôi đánh anh chứ không phải đấm anh."
>>>u/SteveHuffmansSexSlav (37 points)
Đầy đủ hơn là "Tôi xin lỗi vì tôi đã không tát thẳng vào mặt anh. Là tôi đánh anh chứ không phải đấm anh." "Danh dự của anh á, người ta sẽ thấy là anh có tội:
____________________
u/Ronburgundy2099 (121 points)
Cuối cùng thì cũng có bằng chứng để nói rằng thật ngu ngốc làm sao khi đòi loại bỏ anh ấy khỏi Cướp biển vùng Caribbean và Fantastic Beasts.
>u/mpregsquidward (24 points)
Mọi người đều khóc vì J.K Rowling nói rằng cô ấy rất vui vì có Johnny ở đó. Thật vô lý.
____________________
u/strawberrby77 (426 points)
Tôi nghĩ rằng đàn ông nói chung ít được coi là nạn nhân của bạo hành hơn, nhưng điều này khá là phổ biến mà. Haaa, nạn nhân thì là người bị tẩy chay và kẻ bạo hành được cảm thông vì họ giỏi thao túng.
____________________
u/UmbilicalLord13 (200 points)
Amber: nói về "những điều tồi tệ" Johnny: Em vừa mới nói về "những điều tồi tệ" Amber: Không, tôi không hề nói thế. Tôi không có ý như thế, là anh đã nói thế, anh khiến tôi phải nói những điều như thế, nó hoàn toàn khác nhau, anh chỉ đang cố nhét chữ vào miệng của tôi thôi. Vì đó là tất cả những gì có ở trong đầu anh còn gì. Tôi không muốn ngồi đây và nói về "những điều tồi tệ" nữa.. Và cô ta tiếp tục nói về "những điều tồi tệ"
____________________
u/jeev24 (238 points)
Vậy Johnny đã đúng hả?
>u/greenSixx (170 points)
Yeahh, anh ấy là một người đàn ông tốt.
>>u/jeev24 (189 points)
Ôi, tuổi thơ của tôi đã được restore rồi :-)
____________________
u/HobieBrownJr (759 points)
Một lần nữa, công lý và bằng chứng đã chiến thắng.
____________________
u/level687 (64 points)
Đừng xin lỗi vì đã lên án. Bạo hành có thể xảy ra với bất kỳ ai.
____________________
u/percysaiyan (98 points)
Johnny Depp đã mất tất cả mọi thứ trong sự nghiệp của mình. Ôi công lý ở đâu? Nói gì đi, Washington Post?
____________________
u/I_Love_Aoi_Kunieda (96 points)
Vì chúng ta là đàn ông, nên không ai quan tâm. Rõ ràng chúng ta là giới "mạnh" hơn, vậy làm sao chúng ta có thể bị lạm dụng? Đáng buồn thay, cho tới khi mọi người từ bỏ cái tư tưởng "chỉ phụ nữ mới là nạn nhân" hay là "đàn ông không bao giờ có thể là nạn nhân" nhờ một núi bằng chứng, thì mọi người cũng sẽ chẳng ai nghe chúng ta nói cả đâu, hoặc thậm chí là 50/50.
____________________ #chbe #Reddit #reddittrans
0 notes
la-fillette · 5 years
Photo
Tumblr media
r/unpopularopinion
u/Psychologicalgamer18 (626 points)
Thế giới sẽ tốt đẹp hơn nếu không có tôn giáo. Tôi nghĩ rằng tôn giáo đã phá hủy loài người. Hàng nghìn năm trước mọi thứ vẫn ổn, cho đến khi con người cố gắng tìm hiểu ý nghĩa của những cái cầu vồng, những cơn mưa hay đại loại vậy. Và thực tế là vào năm 2020, rất nhiều người vẫn đang thực hiện các nghi lễ hàng ngày để cố gắng làm hài lòng một vị thần vô hình nào đó ngoài kia. Và điều đó khiến tôi khó chịu, tôi hoàn toàn không thấy nổi một thứ bằng chứng nào để chứng minh cả. Tôn giáo là trung tâm của chiến tranh, các hành động khủng bố, diệt chủng và các cuộc hành quyết công khai, tất cả những thứ không thể tha thứ được. Nếu không có tôn giáo trên thế giới thì chẳng niềm tin tôn giáo nào bị truy hại cả. Dĩ nhiên, tôi không nói tất cả tôn giáo là xấu nhưng nó mang lại nhiều nhược điểm hơn là ưu điểm. Bạn vẫn có thể là một người đàng hoàng và là một người vô thần đó thôi. Tôi cảm thấy rất tiếc cho những đứa trẻ được sinh ra trong những gia đình theo tôn giáo, về cơ bản thì chúng đang bị tẩy não.
____________________
Link Reddit: https://redd.it/exbdhd
____________________
u/Ohjay1982 (371 points)
Tôi đã từng tin điều này, đừng hiểu lầm tôi, tôi vẫn là người vô thần nhưng tôi hiểu rằng chỉ có một tỷ lệ nhất định con người sẽ nói bất cứ điều gì để biện minh cho sự ghét bỏ của họ. Nếu không phải là tôn giáo, thì sẽ là một trong một triệu lý do khác mà con người sử dụng để biện minh cho việc trở thành con người nhút nhát. Tuổi tác, chủng tộc, giàu có, địa vị xã hội, giới tính, ngôn ngữ họ nói, nơi họ sinh ra, nơi họ sống, ngoại hình, quan điểm chính trị, v.v ... thậm chí cả đội thể thao mà họ cổ vũ. Loại bỏ tôn giáo sẽ không có nghĩa là ít đi những con người shitty, mà nó có nghĩa là lý do để biện minh cho việc là shitty. >u/Private_Colceri (47 points)
Bingo, nếu đó không phải là tôn giáo thì đó chỉ là chính trị.
____________________
u/TheMadTargaryen (107 points)
Cuốn bách khoa toàn thư về chiến tranh của Charles Philips cho biết trong số 1763 cuộc chiến được ghi nhận chỉ có 123 là do tôn giáo trực tiếp gây ra với chỉ 2% số người chết trong các cuộc chiến đã chết trong các cuộc xung đột liên quan đến tôn giáo. Chiến tranh Napoleon, chiến tranh 100 năm, chiến tranh thế giới T1, chiến tranh thế giới T2, chiến tranh Việt Nam, nội chiến Mỹ, chiến tranh kế vị Áo, chiến tranh kế vị Tây Ban Nha, chiến tranh 9 năm, diệt chủng ở Rwanda, chinh phục Mông Cổ đã giết chết 10% dân số thế giới (mức cao nhất của bất kỳ cuộc xung đột nào), không có gì liên quan đến tôn giáo.
>u/Tactical_Man (12 points)
Cảm ơn bạn. Tôi cũng sẽ nói điều này nếu không có ai nói ra.
____________________
u/-NoOneYouKnow- (47 points)
Bản chất con người không hề thay đổi. Họ vẫn sẽ giết chóc và phạm tội kể cả là có tôn giáo hay không.
____________________
u/downvote-if-gae (37 points)
Chính phủ Trung Quốc vô thần và đất nước của họ có tốt hơn đâu. Bỏ đi tôn giáo không phải là một "phương thuốc".
____________________
u/NeatPython11 (44 points)
Quay trở lại r/atheism đi. Tôi thấy mệt mỏi khi thấy những bài đăng này mỗi tuần
>u/AnnaBlossom11 (26 points)
Chúng ta cần phải có những ý kiến như vậy chứ. Giống như kiểu burger thì không thể thiếu bơ đậu phộng, mayo và mứt vậy"
____________________
u/RecessedEyeOrbital (10 points)
Không có tôn giáo, chúng tôi vẫn sẽ là người tối cổ. Chế độ một vợ một chồng, tầm quan trọng của cấu trúc gia đình và nghĩa vụ đạo đức là những trụ cột thời văn minh. Tôi tin rằng tôn giáo đã thực sự dừng các cuộc chiến tranh nhiều hơn cách mà nó bắt đầu. Mọi người không tự nhiên thân thiện. Phân biệt chủng tộc và sự thôi thúc gắn bó với một nhóm xã hội nhất định là những đặc điểm nội tại của con người. Bạn chỉ là một nam thanh niên 16-25 tuổi khác trên mạng đã một lần nữa phát hiện ra rằng "tôn giáo là xấu". Tin tôi đi, nhiều người đã đưa ra những điều mặc khải giống như bạn đã đưa ra và rồi cuối cùng nhận ra ý kiến ​​của họ sai lệch như thế nào vì họ đã có cái nhìn lệch lạc về thực tế khi sống trên internet trong những năm phát triển quan trọng của họ.
____________________
#chbe #RD #Reddittrans
0 notes
la-fillette · 5 years
Photo
Tumblr media
r/unpopularopinion
u/Moped_and_bread (931 points)
Sugar baby chỉ là cách để tôn vinh mại dâm! Hãy để tui bắt đầu bằng cách nói rằng tui hoàn toàn không thấy phiền nếu đó là những gì bạn muốn, nhưng hãy ngừng nói dối chính mình đi. Tui nghĩ rằng thứ đáng nên được chú ý hơn là ở cái đầu chứ không phải là bộ ngực của bạn. Số tiền mà một người đàn ông chi cho bạn thì sao chứ, nó chỉ là số tiền họ sẵn sàng vứt đi và bạn chỉ ở đó để nhặt nó thôi. Và nếu bạn cần sự tôn trọng thì bạn đang đi sai hướng rồi.
Phải nói rằng tui tôn trọng sự tự do lựa chọn có thể làm bất cứ điều gì bạn muốn trong cuộc sống này. Chỉ là, hãy ngừng nói những điều ngớ ngẩn về nó.
____________________
Link Reddit: https://redd.it/ew29xj
____________________
u/LadyStan (231 points)
Lol, cựu nhân viên bán dâm đây và đó là SỰ THẬT. Sugar baby là gái mại dâm, không bàn cãi. Sự khác biệt duy nhất là tui đã nhận được tiền của mình ngay cả khi không có trò chơi nào được chơi.
____________________
u/thereal7777 (174 points)
Yeah, tui đồng ý,.. làm sugar baby cũng được thôi. Nhưng sau đó tđn các hoạt động mại dâm vẫn là bất hợp pháp vậy?
____________________
u/Yingani (76 points)
Tui thấy có những sugar baby kiếm được nhiều tiền ngay cả khi họ chẳng cần phải quan hệ tình dục hay là gặp mặt daddy. Thậm chí còn không cần gửi đi một cái hình ảnh nào hết.
Well, giả dụ mà tui có thể nhận được hàng trăm ngàn dollar từ một anh chàng nào đó một cách miễn phí, tui cũng sẽ lấy nó thui.
 >u/marikuana (11 points)
Không một ai nói là không được làm một sugar baby cả, tụi tui chỉ đang trung thực về bản chất của nó thật sự là gì thôi - mại dâm đó.
____________________
u/FoxcMama (79 points)
Tui chẳng thấy có vấn đề gì với mại dâm hết, nó vẫn ổn miễn là nó có sự đồng thuận từ 2 phía.
 >u/anonymous_anchovy (14 points)
Yahhh, nếu nó được hợp pháp thì sẽ an toàn hơn nhiều, người ta sẽ coi trọng hơn, và lương cao hơn, biết đâu đó.
 >u/fstarnes9 (6 points)
Ủa, sẽ không hẳn là có sự đồng thuận khi mà họ làm vì để kiếm miếng ăn. 90% gái mại dâm không có sự lựa chọn nào khác.
____________________
u/wenchonabench (46 points)
Một số sugar daddy đâu có ngủ với sugar baby của họ đâu, vì đơn giản họ không thể hoặc chỉ là không muốn. Tui đồng ý với bồ nha. Sugar baby được cho tiền, đó không phải là điều hiếm thấy, giống như mấy cô nàng gái mại dâm. Nhưng tui thì không xem mại dâm là tiêu cực như những người khác đâu.
 >u/kunglekidd (69 points)
Sẽ là một lời nói dối khi mà sugar baby nói với mọi người rằng họ không phải gái mại dâm. Vậy 99% thời gian họ bỏ ra là gì? Nếu họ từ chối mối quan hệ kiểu đó, chẳng phải mọi thứ sẽ kết thúc sao? Sugar baby là gái mại dâm mà thôi.
#chbe #Reddittrans #RD
0 notes
la-fillette · 5 years
Photo
Tumblr media
r/unpopularopinion
u/KeasMe (978 points)
Hoàn toàn không phải là phân biệt chủng tộc khi mà nói rằng người dân Trung Quốc cần thắt chặt tiêu chuẩn vệ sinh an toàn thực phẩm và ngừng ăn các loại thịt cấp thấp, dmeeeeee.
Có rất nhiều sự phân biệt chủng tộc quanh đây do sự lây lan của coronavirus, nhưng điều mà tui nói thì không phải là một trong số chúng. Tui nói điều này chỉ đơn giản là đang cố gắng khuyến khích một lối sống lành mạnh hơn vì lợi ích của người dân Trung Quốc và phần còn lại của thế giới mà thôi. Đây không phải là lần đầu tiên TQ trở thành ổ dịch bệnh do việc ăn những thứ không nên ăn.
"Người dân TQ" cần phải chịu trách nhiệm về hành động ăn uống những thứ thực phẩm độc hại kia. Không cần biết họ đến từ tầng lớp xã hội nào, họ da trắng, da đen, ... Tất cả họ cần ngừng ăn dơi và những loài động vật hoang dã.
Lập luận tương tự đối với việc cấm các chuyến bay vậy,... Và việc tranh luận không nhắm đến một cụ thể một ai cả. Nó nhắm đến mục tiêu là tất cả các chủng tộc, giới tính,.. đến cùng từ một vị trí địa lý.
____________________
Link Reddit: https://redd.it/ewcy0z
____________________
u/delicious2020 (185 points)
Một khu bán đồ Trung Quốc ở nơi ở của tui đã từng ở bán mũi hươu khô.
Tại quầy luôn. Một sự thúc đẩy mua bán, rõ ràng.
>u/paulruddsbottombitch (69 points)
Vậy nên, ông lấy nơi sinh đặt tên người dùng luôn hở?
>u/themarmotreturns (34 points)
Lưỡi của chim sơn ca, gan của hồng tước, não của chim mai hoa, dái tai của báo đốm, núm vú của sói,.. Ewww, họ ăn chúng khi chúng còn đang nóng hổi. À gì nhỉ, dơi chiên giòn nữa.
>>u/WaitWhatNoPlease (14 points)
Là một công dân Trung Quốc, tui đồng ý với anh chàng này. Heyyy, bồ đã từng xem các video trên internet ở Trung Quốc, nơi các bà mẹ cho con mình ăn nòng nọc sống để 'làm cho chúng nó healther hơn chưa?'?
____________________
u/Evil_vinegar (84 points)
Vấn đề là rất nhiều thứ như này được cho là bất hợp pháp ở Trung Quốc. Đóe có lý do gì cho bất cứ lý do gì cả.
Nguồn: từ một người mà tôi biết từ Trung Quốc
____________________
u/GNTsquid0 (53 points)
Khi tui ở Trung Quốc, tui thật sự sợ hãi ngay cả khi tui ăn thứ gì đó, mặc dù vẻ ngoài chúng nó trông có vẻ ổn. Họ có các tiêu chuẩn về an toàn thực phẩm đấy, nhưng họ hầu như không thực hiện nó, họ đều bỏ qua hết. Mỗi lần tui ăn, tui cảm giác như mình đang chơi trò chơi lắc xí ngầu vậy, hên xui vcl.
Một nơi tui đã từng đến là một nhà hàng nhỏ, đồ ăn gần giống với đồ ăn nhanh nhưng nó không phải là một chuỗi hay bất cứ thứ gì giống như vậy. Nhưng nơi này chỉ phục vụ thức ăn có thịt lừa trong đó. Đầu bếp chỉ là một anh chàng, một mình anh ta đứng trong một căn bếp nhỏ với những thiết bị và dụng cụ trông như hỏng rồi ấy. Thế mà, toàn bộ khu vực ăn uống đều đầy ắp thức ăn. Tui không biết làm sao mà tui có thể sống sót được nhưng mà thật sự thì tui đã ngồi ăn ở đó và hoàn toàn không có gì xảy ra với tui hết trơn.
>u/paulruddsbottombitch (11 points)
Ủa, bồ đã bao giờ bị ngộ độc thực phẩm khi ở Trung Quốc chưa? Nhân tiện thì, thịt lừa có vị như thế nào?
>u/MiskatonicDreams (19 points)
Đúng. Là một người Trung Quốc, tui đồng ý nè.
Một số người nghĩ rằng chính phủ Trung Quốc có mặt ở khắp mọi nơi và có thể điều chỉnh mọi thứ. Sự thật là họ khá là bất lực trong việc điều tiết. Có quá nhiều người và ngay cả trong các quy định đôi khi cũng tùy thuộc vào các chủ cửa hàng nữa.
____________________
u/Niklausfrisst (78 points)
Lol, bồ bị ngoo ngu à? 2020 rồi. Mọi thứ đều là phân biệt chủng tộc hết.
____________________
u/InterBeard (27 points)
Đồng ý. Ừ đó, đây là lần thứ ba chuyện này xảy ra với Trung Quốc rồi, than ôi.
Điều này gần giống với việc chỉ trích các nhóm anti vaccine vậy.
____________________
u/yoyo7698 (11 points)
Rõ ràng là có sự phân biệt đối xử đối với những người nghèo/người dân ở nông thôn ở Trung Quốc mà. Nhiều người có một công việc tốt trong các thành phố lớn với tiêu chuẩn về vệ sinh an toàn thực phẩm. Nhưng mà, không một ai ở nơi tui sống đã từng thấy hoặc nghe nói về những người ăn những thứ như dơi, rắn, mèo và chó cả. Những người ăn nó hầu như chỉ là những người không có học thức và mù chữ, họ ăn vô tội vạ do sự thiếu hụt nhận thức về sức khỏe và những niềm tin y học lỗi thời rằng nó có thể tăng khả năng tình dục hoặc miễn dịch gì đó.
____________________
u/trustworthysauce (9 points)
Tui chưa từng nghe ai nói rằng đó là phân biệt chủng tộc khi cho rằng thị trường thực phẩm Trung Quốc cần phải chặt chẽ hơn trong những tiêu chuẩn vệ sinh an toàn thực phẩm cả.
#chbe #RD #Reddittrans
0 notes
la-fillette · 5 years
Text
30 năm trầm cảm, đã qua rồi - John Gorman
Sử ký Ketamine, tháng 04/19 (45k claps, 38 min read)
--------------------------------
Tumblr media
(Lược dịch)
Chúng ta thường giấu kín những bí mật. Những sự thật được chôn vùi từ sâu thẳm bên trong bởi lẽ những chấn thương, những câu chuyện mà chúng ta không muốn nói. Nhưng đại dương thì luôn dữ dội - nó luôn thay đổi. Và chúng ta như những con thuyền bị quật ngã. Chúng ta không thể né tránh được sự thật. Dù rằng sau mỗi lúc chúng ta trở nên cứng rắn hơn, nhưng sâu thẳm bên trong những nỗi đau vẫn luôn âm ỉ, cắn xé chúng ta, khiến chúng ta tan vỡ. 
* * *
Để có thể ổn hơn trong ba thập kỷ, tôi đã phải vật lộn với trầm cảm và các cơn lo lắng. Tôi không nhớ rõ nó bắt đầu từ khi nào, lại càng không thể nhớ bằng cách nào. Điều tôi nhớ duy nhất đó là năm tôi lên 8, trong khoảng thời gian chiến tranh Vùng Vịnh, lúc đó lớp tôi đang viết thư tay để gửi cho quân đội New York đang đóng quân ở nước ngoài. Tôi nhớ rằng khi đó, thậm chí là bây giờ, cuộc sống của tôi giống như thị trường chứng khoán vậy, lên xuống thất thường. 
Tôi mang thư về nhà để hoàn thành nốt, và khi mẹ tôi đọc được, bà ấy đã nói rằng: “ôi Johnny à, tại sao con lại viết những thứ như thế này? Cuộc sống của con không tệ đến thế đâu!” Tôi tin bà đúng - cuộc sống của tôi không tệ đến thế, nhưng theo đánh giá của tôi về nó là như vậy. Tôi không cảm thấy hạnh phúc. 
Tôi mỉm cười vì phát ngán những câu hỏi “có chuyện gì vậy?” bởi nó khiến tôi khó trả lời một cách rõ ràng. Mệt mỏi vì những lời khuyên răn phải thế này, phải thế kia. Và từ đó, tôi cũng học được cách mang trên mặt mình một nụ cười giả tạo, cứ cười và mọi người sẽ nghĩ tôi ổn. 
* * *
Khi tôi trưởng thành, trầm cảm dần trở nên nặng nề hơn, tôi phải di chuyển đến  47 các phòng khám khẩn cấp vì đau tim (do panic attack), nợ đến 57000 đô la và 2 khoản phí DWI, 3 lần được đưa vào trại cai nghiện, một thời kỳ vô gia cư kéo dài. 
Tôi bỏ học đại học hai lần. Tôi chuyển trường ba lần. Tôi bị sa thải ở mọi công việc tôi từng làm. Tôi đã tự tay phá vỡ chúng. Mặc dù tôi cũng có tán tỉnh và hẹn hò một vài cô, nhưng hạnh phúc dần dần biến thành sự bất an và lo lắng, tôi sợ sự gắn bó quá mức và cuối cùng những mối quan hệ đó kết thúc vẻn vẹn trong vòng 6 tháng. Thậm chí tôi còn quan hệ tình dục một cách bừa bãi với khoảng hơn 300 người, và tôi vẫn còn nhớ khoảng 70 đến 75 người vẫn còn trong danh sách bạn bè trên Facebook của tôi.
Tôi biết tôi liên tục làm tổn thương mọi người, làm họ thất vọng sau đó đuổi họ đi. Tôi biết đó là lỗi của tôi, nhưng đó không phải là tôi. Trong sâu thẳm thâm tâm của mình, tôi vẫn tin rằng tôi hoàn toàn khác với cái vẻ mục nát, hư hỏng bên ngoài của mình. 
* * *
Bất chấp những điều đó, tôi bắt đầu xoay chuyển cuộc sống của mình sau khi chuyển từ ngoại ô New York đến Austin, Texas. Tôi làm copywriter tại tập đoàn công nghệ Fortune 500. Tôi luôn thích viết lách, nhưng chưa bao giờ được học nó ở trường, cũng chưa bao giờ chủ động viết cả. 7 năm làm việc - 3 lần thăng chức - một cú xoay mình thần kỳ. 
Vào mùa hè năm 2014, tôi bắt đầu (trong ba năm đầu tiên thì không thường xuyên lắm) viết cho Medium . Vào mùa xuân năm 2017, để chấm dứt những mối quan hệ không mong muốn, tôi bắt đầu tàn nhẫn hơn với cuộc sống của mình, và tôi đã viết ra những khám phá của tôi ở đây. Tôi đã bỏ bê bản thân mình khá là lâu rồi, tôi yêu viết lách, ở đây tôi tìm thấy những cấp độ mới của niềm vui, tôi có thể nâng cao được giá trị và đạo đức của mình để nuôi dưỡng đúng cách. Phần lớn là tình cờ, nơi đây như một phương tiện để khám phá ra những chân trời khác.
Vào cuối năm 2017, 50 người theo dõi đã trở thành 5.000. Và tính đến thời điểm này là 40.000. Các cơ hội và kinh nghiệm trang web này đã cung cấp cho tôi là không thể đo đếm được. Tôi đã dành hơn một thập kỷ để viết blog và tôi sẽ luôn luôn như vậy. Và  đồng nghiệp của tôi là những độc giả nhiệt tình nhất của tôi.
Tôi đã thoát khỏi cảnh nợ nần, bắt đầu đi chạy và đạp xe các cuộc đua đường dài, tôi đi hát dạo, trở thành thư ký của hội đồng quản trị cho một trường mầm non phi lợi nhuận địa phương. Năm 2018, tôi đã có vinh dự [.....] (OP kể về thành tựu, xin phép bỏ qua).
Tuy nhiên, đằng sau những ánh hào quang đó, tôi lại tự hỏi chính mình “Làm thế nào mà tôi lại có thể buồn bã, thấy cô đơn và tức giận đến vậy? Khi mà cuộc sống hiện tại đang tràn ngập những phước lành?” 
* * *
6 tháng sau đó, tôi bắt đầu điều trị. Lexapro đã giúp đỡ tôi, nhưng vì các tác dụng phụ bao gồm hôn mê và ngủ gần 14 tiếng, tôi đã ngừng sử dụng vào tháng 1. Tôi tìm đến nhà trị liệu, tôi thay đổi chế độ ăn uống, ngừng uống rượu, và  dùng THC và CBD để sáng tạo và thư giãn.
Tôi ngừng đọc tin tức về việc xã hội chúng ta bị tàn phá nặng nề như thế nào nữa. Nhũng điều không cần thiết làm tôi mất tập trung khỏi mục tiêu cuối cùng của mình: tái hòa nhập cộng đồng.
Từ đầu tháng 3, tôi đã bắt đầu sử dụng Adderall liều nhẹ. Vào tháng 12, tôi đã dành một tuần dùng nấm thức thần để điều trị. 
Có một điều với cơn trầm cảm và lo lắng: ngay cả khi bạn hạnh phúc, bạn biết rằng bạn không hề ổn. 
Tôi bắt đầu phát hiện ra gốc rễ sâu xa tình trạng của mình, nó bắt nguồn từ những chấn thương được chôn vùi, được kích hoạt bởi các tác nhân liên quan: bị từ chối, sa thải, hay đánh giá thấp. Tôi chưa thoát ra khỏi bóng tối, nhưng mặt trời đang mọc và những đám mây đen dần dần biến mất. 
* * *
“Mày có nghĩ về ketamine không?” Bạn tôi hỏi tôi khi tôi đang ngồi nói chuyện với cô ấy.
Ngay lập tức, tôi đã trả lời không. 
“Bạn thân nhất của tao mới mở một phòng khám ở Austin. Chồng cổ là bác sĩ. Tao nghe thấy những điều đáng kinh ngạc về nó, và biết đâu nó có thể mang lại cho mày kết quả và sự nhẹ nhõm mà mày đang tìm kiếm.”
Tôi đã nghe. Tôi đã tìm kiếm về trang web của phòng khám đó. Illumma. Chết tiệt, thật là một cái tên đẹp cho một phòng khám về ketamine. “Hãy tìm ánh sáng cho cuộc đời của bạn”. Một điều đó nghe có vẻ hứa hẹn. Tôi không đọc thêm về những gì ketamine đã làm, cách thức hoạt động, cách phòng khám quản lý hoặc bất kỳ nghiên cứu nào về hiệu quả hoặc tác dụng phụ của nó. Tôi đã lên lịch cho cuộc hẹn đầu tiên vào ngày 27 tháng 3.
* * *
Phần I: 27 tháng 3 // 60 mg
Tôi bước vào một phòng khám một cách nhẹ nhàng. Nhân viên tiếp tân vui vẻ chào đón tôi. Tôi điền vào một số giấy tờ và cô ấy đưa tôi vào phòng truyền dịch.
Họ dẫn tôi đến một căn phòng, để tôi ngồi trước TV xem những cảnh thiên nhiên, bãi biển, núi, đồng cỏ, bờ biển và những bản nhạc êm dịu. Họ hỏi tôi một vài câu hỏi về tâm trạng nói chung và các loại thuốc tôi đã sử dụng, sau đó cho tôi biết một số kinh nghiệm bất lợi mà tôi có thể gặp phải. (Ảo giác dữ dội, suy nghĩ đau đớn hoặc chấn thương nhẹ, buồn nôn và mờ mắt, suy giảm nhận thức.)
Tôi bắt đầu tự hỏi mình, “Liệu tôi có chắc chắn mình sẽ phải trải qua tất cả những điều này không?” Tôi ổn. Tôi cảm thấy ổn. Bây giờ tôi tốt hơn bao giờ hết. 
Tôi đã ở đó, ngồi trên ghế, cây kim đã được đặt vào tĩnh mạch ở cẳng tay phải của tôi. Những nghi ngờ và sợ hãi của tôi không còn quan trọng nữa.
Họ bảo tôi vứt bỏ hết tất cả những suy nghĩ nhảm nhí ở lại bên ngoài, vì vậy tôi quyết định sẽ chỉ cố gắng thư giãn và vui chơi. Họ bắt đầu truyền dịch. Y tá rời khỏi phòng, cô ấy chúc tôi may mắn.
*  **
Lịch sử của tôi với psychedelics (chất thức thần) -  nó là một chất gây mê với các đặc tính gây ảo giác và phân ly - trong giới hạn. Tôi đã thử hai lần, vào năm 2001 và 2002, và thấy nó thật khó chịu. Sau đó tôi dùng psilocybin 4 lần - vào năm 2002, 2003, 2010 và 2018. Và tôi thích sử dụng nó trong một khung cảnh ngoài trời yên tĩnh hoặc trong sự thoải mái của chính ngôi nhà của tôi. Tôi không chắc chắn những gì mong đợi, nhưng tôi thấy tốt hơn, tôi cảm thấy nó có hiệu lực, nó khiến tâm trí tôi cởi mở hơn và có quan điểm tích cực.
Sau khoảng 10 phút, tôi thấy lạnh, sau đó thì ấm áp, và sau đó rất buồn ngủ, ngủ dậy tôi thấy siêu tỉnh táo. Tôi cảm thấy những kỳ quan thiên nhiên trên màn hình bắt đầu biến đổi và nhảy múa.
Nhân viên đến để kiểm tra huyết áp của tôi. Tôi nói với anh ta: “Chuyện này thật lạ phải không?” - 
“Chắc rồi”. “Mọi thứ đều ổn. Bạn sẽ được điều trị” 
Căn phòng bắt đầu tối dần và dường như tan đi, tôi chỉ xem TV, hoàn toàn chìm đắm chìm trong cây cỏ và chim. Tôi bắt đầu cười phá lên. Đó là một chiều thứ tư. Tôi đáng ra nên ở văn phòng làm việc. Và thay vào đó, tôi đang trên một hành trình thần bí du hành xuyên thời gian và không gian, hoàn toàn rời khỏi thực tại.
Nửa chừng, tôi bắt đầu kể chuyện cười - nhiều trong số đó tôi sẽ không bao giờ nhớ, theo kiểu MST3K. Cô y tá dở khóc dở cười, và tôi cũng vậy. “Đây là điều kỳ lạ nhất tôi từng làm trong đời”, tôi đã nói với cô ấy.
Truyền dịch kéo dài một giờ. Hết thời gian tôi vẫn thấy thoải mái và dễ chịu.
“Anh có nhận thấy sự phân ly không?” Phân ly là mục tiêu của liệu pháp tiêm truyền ketamine.
"Sao tôi biết được?"
“Thật khó để giải thích làm thế nào. Vì vậy, chúng tôi sẽ nâng liều lượng cho lần tới.”
Họ gọi cho tôi Uber về nhà. Trong bốn giờ tiếp theo, tôi cảm thấy đầu óc hơi quay cuồng. Não tôi mệt mỏi, nhưng tôi lại tỉnh táo.
Lần đầu tiên, và tôi còn 5 lần nữa.Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, hoặc điều này sẽ đưa tôi đến đâu, nhưng tôi cảm thấy hy vọng. 
* * *
Phần II: 29 tháng 3 // 100 mg
Lần 2 là vào lúc 10:30 sáng thứ Sáu, không hề giống lần đầu tiên. Lần này, nó sâu sắc và đẹp đẽ hơn.
Trong suốt chuyến bay kéo dài hàng giờ đến thiên đường, tôi đã nói xin chào với những người bạn thân nhất của tôi ở New York, ghé vào ngôi nhà thời thơ ấu của tôi ở Buffalo và khám phá Bờ biển Thái Bình Dương.
Tôi thấy Pháp - cả Paris và Marseille - hôm nay, và năm 1950, khi gia đình tôi vẫn gọi Pháp là nhà. Tôi ở đó, đội chiếc mũ lưỡi trai, bay lơ lửng trên những nhà hàng trang trí công phu thích mắt, tôi dừng lại ăn bánh mì tại một quán cà phê với bố của tôi khi ông còn là một chàng trai trẻ.
Tôi thấy mình hiểu rõ nhiều điều hơn. Một số cảm giác, một số cảm xúc xuất hiện, tôi cảm thấy bản chất hài hòa của nhân loại đang rửa sạch tôi. 
Tôi thấy đồng cảm với tiểu thuyết Hoàng tử bé bởi Antoine de Saint-Exupéry: một thanh niên gặp nạn trên Trái đất, quan sát bản chất con người và vô số sự phức tạp và tàn khốc của nó, và việc nhận ra rằng điều đó khiến anh ta vô cùng buồn bã. Thật tốt.
Truyền dịch kết thúc. Lại câu hỏi đó. 
“Anh có nhận thấy sự phân ly không?”
“Tôi không chắc lắm”, tôi đã trả lời. ”Well, nhịp tim lúc nghỉ ngơi của bạn giảm 25 điểm trong suốt một giờ, vì vậy bạn phải đi đâu đó rồi”.
Mới sau chưa đầy một giờ, tôi cảm thấy như mình đã đi đâu đó nhiều ngày. Trở về nhà vào hiện tại, tôi thấy tỉnh táo. Tôi chợp mắt một chút và khi tỉnh dậy, tôi cảm thấy nhẹ nhàng và sẵn sàng tiếp tục nhiệm vụ của tôi.
Tối hôm đó, một câu nói trong Hoàng tử bé bỗng nhiên xuất hiện trong tâm trí tôi: “It is only with the heart that one can see rightly; what is essential is invisible to the eye”. (Chỉ bằng trái tim thì con người mới có thể nhìn nhận mọi thứ một cách đúng đắn. Những điều quan trọng ẩn giấu bên trong thì không thể thấy bằng mắt).
Chính nó. Thứ xuất hiện khi tôi đang truyền dịch. Tôi đã quan sát mọi thứ bằng trái tim mình.
* * *
Phần III: ngày 5 tháng 4 // 125 mg
Đến lần truyền dịch thứ ba, tôi lại được tăng cường liều một lần nữa, bên cạnh tôi lúc này có nhiều người hơn. Những ký ức, những trải nghiệm và tầm nhìn của tôi trở nên mờ ảo. 10 phút kể từ khi tôi nghe thấy câu “Bắt đầu chữa lành nào”, tôi đã thấy sự giống nhau của Janelle Monae với các nhân vật trong Black Panther.  Tôi nhớ rất rõ tiếng la hét, “ Wakanda Forever!”
Tôi bắt đầu có ảo giác, chúng như một bản giao hưởng, chúng xuất hiện như sự vĩ đại của một vận động viên thể thao trong giải World Series, hay nhân vật của Ed Harris trong The Truman Show. Y tá của tôi, rõ ràng cô ấy ngồi bên cạnh tôi, nhưng trông thật xa xôi: “Anh đừng overthink. hãy thả lỏng.”
Sau đó tôi bắt đầu chứng kiến ​​một đám diễu hàng bao gồm các nhà hoạt động vĩ đại, các nhà lãnh đạo dân quyền trong lịch sử loài người - Malcolm X, Gandhi, Mandela, Maya Angelou, Cesar Chavez, Kendall Jenner (đùa), Elizabeth Warren, và (dĩ nhiên) AOC - họ ở cùng một chỗ. Tôi dần hiểu ra nhiều điều như tất cả những gì của ngày hôm nay đều bắt đầu từ ngày hôm qua, và chúng ta phải luôn luôn chiến đấu, cho đến khi có một bài học được rút ra. 
Tôi nhận thức rõ rệt về cách được truyền cảm hứng, tôi có cảm giác mới lạ về nơi cơn thịnh nộ và sự tức giận đã từng bắt đầu. Khi xã hội của chúng ta đang tiến bộ, công lý dễ bị uốn cong, chúng ta dễ bị cám dỗ và mắc phải những sai lầm.
* * *
Thực tại giống một hệ điều hành. Nó là một bản hợp đồng xã hội, bao gồm sự đồng thuận giữa người dùng và nhà phát triển - và tất cả chúng ta đều là người dùng và nhà phát triển - và một bản phác thảo tổng hợp các thể loại các trải nghiệm, quan điểm và trí tuệ khác nhau.
Cuộc sống này giống như là một dữ liệu. Tất cả chúng ta đều có thể nắm bắt được nó - dù chúng ta có cố gắng hay không. Nó ở trong tất cả những gì chúng ta nói, cảm nhận, chạm vào, ăn, trải nghiệm, chứng kiến, phấn đấu, nhìn thấy, cảm nhận và sáng tạo. Tôi đã nghĩ về những cách khác nhau mà chúng ta suy nghĩ và xử lý đám dữ liệu này. Và siêu dữ liệu thì chưa được hoàn chỉnh, bởi vì những gì chúng ta thực sự cần là một cách để meta-feel. Một cái gì đó vượt ra ngoài sự đồng cảm, nên có một lý tưởng cao cả như vậy tồn tại ở bất cứ đâu trong chúng ta. Điều đó có thế sẽ chắt lọc được bản chất tinh khiết nhất của chúng ta.
Nhận thức của chúng tôi giống giao diện người dùng. Cảm xúc của chúng ta là trải nghiệm người dùng (UX). Trong tất cả những gì chúng ta tạo ra, học hỏi, trải nghiệm và chia sẻ, chúng ta tạo UX này, sử dụng HĐH để thực hành nó. Yếu tố cơ bản nhất là tạo ra một UX tốt nhất có thể cho chính chúng ta và cho người khác. Đó là nghĩa vụ đạo đức, là sự chuyên nghiệp.
Bây giờ tôi tin rằng có nhiều thực tại xảy ra cùng một lúc - và chúng ta đang ở một trong số rất nhiều thực tại đó - giống như chúng ta có thể sử dụng nhiều tab trên 1 trình duyệt. Những câu chuyện của chúng ta là các thuật toán và tập lệnh dùng để chạy hàng ngày, để phục vụ cho việc tạo UX được tối ưu hóa nhất.
Tôi bắt đầu hình thành một khuôn khổ mới để xác định cái ác: những người xấu tạo ra những UX xấu để gây hại nhiều hơn. Một ý khác là, xã hội của chúng ta dễ gặp sự cố vì Java và C ++ dễ đánh nhau. Đây là những xung đột về ý thức, sự thật dễ bị bỏ qua và những bất đồng sâu sắc của chúng ta chủ yếu là về cách mã hóa hoặc các yếu tố.
Chúng ta cần một mã phổ quát hơn. Một cái gì đó làm cho UX tối ưu nhất trên tất cả các nền tảng.
Không có cách nào thực sự để diễn tả những gì tôi đã học. Tôi không thể mô tả chính xác hay hiệu quả những gì tôi đang cố gắng thực hiện. Ngay cả những từ tôi vừa viết cũng cảm thấy không đầy đủ. Tôi biết điều này.
“Anh có nhận thấy sự phân ly không?” ” Một y tá hỏi tôi khi thấy tôi tỉnh táo trong phòng hồi sức.
“Tôi tin như vậy”, tôi đã nói.
“Bạn vẫn chưa đâu”
Tôi bắt đầu điều trị truyền dịch để chữa trầm cảm. Và, tại thời điểm đó, tôi nghĩ, có lẽ điều đó đang xảy ra. Và thật tuyệt nếu điều đó xảy ra. 
Tôi muốn biết. và tôi cần phải biết.
Chưa đầy 15 phút sau khi tôi rời phòng khám, tôi đã gọi cho đối tác của mình, 1 người làm việc trong lĩnh vực công nghệ.
“Babe, tôi cần nói với ông điều này. Ông sẽ không tin được đâu.”
* * *
Phần IV: 7 tháng 4 // 150 mg
Đó lại là một ngày thứ Sáu. Và một thứ sáu tốt đẹp chết tiệt. Tôi đã mong chờ được lái xe từ Austin đến Metroplex để thăm my boo. Nhưng, trước đó, tôi đã rất phấn khích và dự đoán sẽ có một điều gì đó vượt xa cả trải nghiệm trước giờ. “Ngày hôm nay sẽ là ngày tôi phân ly. Tôi có thể cảm nhận được điều đó.”
Sẽ có những chuyến đi thú vị. Lần 1 là một chuyến đi kỳ quái trên khắp thế giới.  Lần 2 là một chuyến du hành đầy ý nghĩa và sâu sắc xuyên thời gian. Lần 3 là một hành trình khoa học viễn tưởng với một cỗ máy. Và tôi có hi vọng với lần 4 này, tôi sẽ khám phá một nơi khác với một trải nghiệm hoàn toàn khác.
Nó bắt đầu giống như mọi khi. Một chút ấm áp, một vài tiếng cười, một số thứ  tan chảy,..  Tuy nhiên, trong vòng 20 phút - ước tính cảm giác như 53 giờ - tôi đã đi đâu đó mà tôi không bao giờ ngờ tới. 
Bây giờ tôi có thể nhìn thấy bản thân mình, tôi có thể thấy hệ điều hành thực tế mà chúng ta biết, nó như một mặt phẳng hai chiều: một bầu không khí mỏng và một loại là siêu thực được bao phủ bởi một vực thẳm đen tối của hư vô, được các nhà khoa học theo dõi trong phòng thí nghiệm. Và tôi chỉ nằm đó, theo những gì tôi đoán gần giống nhất đó là sự giao thoa giữa máy MRI và chuyến đi Disneyland, tôi đang ở trong một thiết bị kiểu tàu lượn ngoài trời.
Tôi lên dốc, từ từ tiến đến cuối đường đua, kết thúc chuyến đi. Tôi nhìn xuống vực thẳm và cố gắng giữ bình tĩnh khi ánh đèn lóe lên và căn phòng biến mất. Chuyến xe đẩy tôi ra phía ngoài, tôi bị thả rơi khoảng hàng ngàn mét, nhưng tôi không hề sợ hãi - tôi rơi tự do qua sàn kính như một nhân vật phản diện trong truyện tranh, cho đến khi rơi xuống nơi có cảm giác như Nam Thái Bình Dương. Mắt tôi vẫn mở. Nhưng tôi không thể thấy, nghe, hay cảm nhận điều gì. Tôi ngã xuống, thấy mình lạc lối trong những con sóng đang vỗ. 
“Tôi chết ư? Xin chào? Bạn có ở đó không? Tôi nè, ketamine đây.
Tôi dạt lên bờ, tôi lết đến nằm trên một chiếc xuồng và nhẹ nhàng đung đưa vào một tiếng ru ngủ sang trọng. Bầu trời là một hoàng hôn tím, và đại dương là một màu xanh đen, phản chiếu ánh sáng từ trên cao. Mặt trăng lưỡi liềm nhảy múa cùng với những ngôi sao và mặt trời. Những con sóng vỗ vào bờ biển. Một cơn gió nhẹ thổi xào xạc những tán cây, chúng xoa dịu tôi, cho tôi cảm giác yên bình, hạnh phúc, không bị cản trở, không bị ràng buộc.
Tôi thấy mình đang trôi từ phòng này sang phòng khác, mọi thứ xoay tròn và tan chảy chúng thay đổi liên tục, thật nhiều ánh sáng và màu sắc rực rỡ. Trong không gian này, ranh giới giữa tôi, bạn, sự sống, cái chết, cơ thể, môi trường xung quanh, tâm trí và linh hồn bỗng nhiên biến mất, tất cả hòa lại.
Lạy Chúa toàn năng, tâm trí con người thật kỳ diệu.. Tôi biết điều này - tôi có bằng cấp tâm lý học - nhưng tôi chưa bao giờ tự mình trải nghiệm nó, do đó, tôi không bao giờ thực sự hiểu nó. Tôi, lần đầu tiên, tôi cảm thấy sức nặng của trầm cảm đã chìm vào bóng tối.
Tôi đã cười. Tôi đã được tự do. Bộ não xinh đẹp của tôi, cuối cùng đã được giải thoát khỏi ba thập kỷ lo lắng và bất an, không bị giới hạn trong trí tưởng tượng của chính nó nữa.
“Anh đã làm được rồi”
Tôi cười toe toét. Thật tuyệt.
Bốn giờ sau, tôi bắt đầu lái xe ba giờ để đến nhà người yêu. Nhưng chưa đầy năm phút trước khi tôi đến chỗ cô ấy, chiếc Hyundai Sonata đời 2009 của tôi đột nhiên chết máy.
“Oooooooooh! Điều này là sao?”. Tôi chắc chắn không biết. Tôi đã sở hữu chiếc xe này trong gần một thập kỷ và nó chưa bao giờ như vậy trước đây.
“Không có vấn đề gì”, tôi đã nhếch mép cười. Tôi thong thả tấp vào một con đường nhỏ, đỗ dọc lề đường, gọi người yêu tôi đến đón, và tôi kéo chiếc xe của tôi đến một gara ngay trên đường và sau đó đi về nhà người yêu.
Chúng tôi quấn vào nhau, make love và sau đó tôi thú nhận với cô ấy về những lần tôi đã mất bình tĩnh, tự trách mình, và giận dữ, rồi thiếp vào giấc ngủ.
INTERLUDE: 10 tháng 4 // A Brief Series of Micro-Epiphanies from a Notepad File
Một cái gì đó sâu sắc đã được chữa lành trong tôi. Tôi không chắc chắn là gì. Nhưng, trong sáu tuần qua, mỗi ngày tôi thức dậy nhẹ nhàng hơn một chút, tự do hơn một chút và tự tin hơn rất nhiều so với ngày trước.
Nó có thể là người yêu mới. Nó có thể là thuốc mới, liều 2-4 lần mỗi ngày của Adderall. Nó có thể là tất cả những cơ hội thú vị trước mặt tôi. Nó có thể là truyền ketamine hai lần một tuần. Tôi không chắc. 
Tôi phải nói điều này: Sự chán nản và lo lắng của tôi đã hoàn toàn biến mất, theo cách chân thực nhất, toàn diện nhất  - ngay cả những nỗi buồn và lo lắng đã biến mất.
Mẹ tôi nói với tôi rằng bà rất lo lắng và sợ tội muốn tự sát một lần nữa. Và tôi đã trả lời, không phải lúc này.
Tôi chưa bao giờ cảm thấy như thế này trước đây. Tôi chưa bao giờ cảm thấy tự tin như vậy. Tôi chưa bao giờ cảm thấy mạnh mẽ như vậy. Tôi thấy ổn định.  Cuộc sống đột nhiên dễ dàng hơn. Tôi ước bạn có thể cảm thấy điều này. Tôi ước tất cả các bạn có thể cảm thấy điều này.
Phần V: ngày 12 tháng 4 // 175 mg
Tôi bước vào lần thứ 5 với hồi hộp hơn bình thường. Mọi thứ thật hoàn hảo ngay bây giờ. Tôi đã ngồi thẫn thờ trên ghế.
Người nhân viên y tế đã cảnh báo tôi, về huyết áp của bạn là 176 trên 112, chúng cao hơn nhiều so với mức 115/75 thông thường của tôi. Chuyện đó không bình thường. 
“Bạn có uống cà phê sáng nay không?”
“Có. Hai ly”
“Adderall?”
“10 miligam”
"Ổn. Chúng tôi sẽ cần phải theo dõi nếu huyết áp của bạn tăng đột biến, chúng tôi sẽ cần phải làm chậm lại hoặc thậm chí ngừng truyền dịch. Hãy cố gắng để thư giãn, anh bạn”
Tôi đã cố gắng làm bất cứ điều gì khiến tôi thư giãn ít hơn. Họ đã cho tôi một ít Benadryl để uống rồi họ bắt đầu bật các video thiên nhiên. 
Ngay từ đầu, một cái gì đó sai sai. Tôi co giật và cảm thấy sợ hãi. Nhưng tôi đã tự nhắc nhở mình về một điều mà tôi đã học được trong Hướng đạo sinh khi còn là những đứa trẻ hồi những năm 90: “Nếu bạn bị lạc, hãy ở yên đó”. Tôi đã lặp đi lặp lại điều này với chính mình. Nó hoạt động, tôi thở phào nhẹ nhõm, căn phòng bắt đầu tan chảy, nhưng lần này hơi khác.
Tôi đã khám phá ra một nơi mới lạ. Tôi tìm thấy những ẩn số đã biết, và những ẩn số chưa biết. Tôi đã dành gần như cả tiếng đồng hồ trong một vũ trụ song song không giống với vũ trụ chúng ta đang sống, cũng không phải những nơi tôi đã đến trước đây. Thời gian đã hết và nơi này biến mất. Tôi quay về thực tế, rồi lại lang thang vào bên trong của ý thức.
Nóng quá. Răng tôi bắt đầu nghiến lại. Tay tôi bị khóa chặt vào chiếc ghế.
Khi tôi nhắm mắt lại, tôi chú ý thay vào đó là bờ biển và những khu rừng và làm dịu đi những ảo giác về chuyến đi trong 1 khu vườn. Tôi theo dõi những người lạ một cách âm thầm trải cuộc sống hàng ngày của họ - khắc kỷ, vô danh và hoàn toàn không quan tâm đến chính sự tồn tại của tôi.
Tôi gọi vị trí này là “minus-world.” Thuật ngữ này lấy nguồn gốc từ Super Mario Bros. Một nơi mà bạn sẽ phải mất tất cả mạng sống của mình do hết thời gian hoặc bị giết bởi kẻ thù. Và kẻ thù của tôi thì không có thời gian xuất hiện.
Tôi bắt đầu đối mặt với những điều tôi cảm thấy mình đã quên. Những người tôi làm họ đau lòng. Những người tôi đã mắc sai lầm. [..]
Tôi không sợ - tôi nhìn chằm chằm vào mắt họ và tha thứ cho họ ngay lúc này. Tôi cũng tha thứ cho chính mình. “Không sao”, tôi đã nói với họ. Sau đó họ sẽ rời đi, hoặc tôi sẽ rời đi. Tôi đứng dậy trong một thang máy ngũ cốc mà tôi không sẵn lòng bước vào, và tôi thoát khỏi thế giới này trước khi nó vỡ vụn và gầm lên phía sau tôi. An toàn.
Tôi nằm trên võng cảm thấy hoàn toàn an toàn, được yêu thương khi tôi lang thang qua các khía cạnh khác nhau trong cuộc sống và những nơi khác nhau mà tôi không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đến thăm. Tôi vẫn bình tĩnh. Màu sắc bắt đầu sáng và mặt trời bắt đầu chiếu sáng.
Tôi nhớ đã xem một tờ giấy nói rằng, “Xin chúc mừng”. Những chú chim, bong bóng bay. Tôi thấy mình hạnh phúc trong khoảnh khắc đó, giống như tôi vừa đạt được số điểm cao trong một giải đấu Thể thao điện tử.
Tôi thấy mình rơi tự do. Tôi thấy ảo giác chia đôi phía trước gồm những người, hình ảnh tôi đã chụp và những nơi tôi đã từng đến. Thỉnh thoảng, và với tần suất và cường độ ngày càng tăng, chúng lại đổ vào nhau, cho đến khi mọi thứ xoáy vào một hỗn hợp không thể giải mã được. Sự rơi tự do đã kết thúc, và tôi đi vào cõi vĩnh hằng, gào thét giữa bầu không khí với tốc độ ánh sáng, mặt tôi như bị đóng băng vì gió.
Và rồi nó dừng lại. Tất cả là bóng tối, bình tĩnh và im lặng. Tôi trôi nổi trong không gian, và tìm thấy ý thức thuần khiết. Tôi đã khám phá ra bản chất của cuộc sống. Tôi nắm giữ sự vĩ đại của sự tồn tại về những gì trước đây và những gì chưa xảy ra. Tôi không ngừng nhắc nhở bản thân mình thở - tôi vẫn thực sự thở.
Cơ thể của tôi tê liệt, cái đầu của tôi bị biến dạng. Hộp sọ của tôi mở ra, và bộ não thực tế của tôi phóng ra một cảnh quan. Tôi thấy những ngọn núi, khu vườn, rừng, đại dương, bãi biển, đồi, đồng cỏ, thành đá và sa mạc. [...]
Lần đầu tiên, tôi thấy bộ não của mình biết nó là gì và tôi nhận ra mình chưa bao giờ đi đâu cả. Tất cả đều tồn tại trong tâm trí tôi.
Đó là điên rồ. Những gì tôi đang nói với bạn chỉ bằng 1% những gì tôi thấy. 
“Hey John”, y tá nói, “huyết áp của anh đã tăng lên, chúng tôi phải giảm tốc độ và kéo dài thêm 20 phút nữa. Không cần uống cà phê hay uống Adderall lần sau. Bạn sẽ ổn thôi."
“Được rồi”
Tôi về nhà bằng Uber và ngủ ngay sau đó.
Khi tôi thức dậy, tâm trí tôi cảm thấy như bốc cháy. Tôi đã bối rối: Trước đây nó thật hoàn hảo . Làm ơn, làm ơn, làm ơn đừng kết thúc như thế này.
Phần VI: 14 tháng 4 // 200 mg
Tôi đã đi vào truyền dịch cuối cùng chỉ với một ý định: hoàn thành công việc. Sau khi chắc chắn rằng tôi đã uống không có chất kích thích trong 24 giờ trước đó, y tá hỏi tôi, “Anh có muốn dùng 200mg cho ngày hôm nay không?”
Đây là một số tròn đẹp, tôi đã trả lời. "Nghe tuyệt đó. Chúng ta hãy tìm hiểu mọi thứ theo một cách kỳ lạ”. Chúng tôi đã chọn một video 4K về máy bay không người lái trên Trái đất kéo dài bảy giờ, được thiết lập thành âm nhạc xung quanh nhẹ nhàng và đẹp mắt, và chúng tôi bắt đầu.
Gần như ngay lập tức, tôi bắt đầu kinh ngạc vì không kiểm soát được. Nước mắt của tôi liên tục chảy vì niềm vui không thể cưỡng lại. Tôi đã có thể, trong một giờ, sống nhiều kiếp, há hốc mồm kinh ngạc trước sự phức tạp, vẻ đẹp và sự kỳ diệu của nhân loại và thiên nhiên.
Toàn bộ sự tồn tại của con người, hữu cơ và vô cơ; lịch sử văn minh; câu chuyện về cuộc sống của tôi và gia đình tôi; các hoạt động trong tâm trí của tôi; tổng thể của tất cả mọi thứ, tất cả diễn ra trên các mặt phẳng khác nhau, hòa quyện vào nhau và sau đó hòa quyện lại.
Cuối cùng tôi cũng hiểu, tôi nợ một thứ gọi là lòng biết ơn đối với vũ trụ đã sinh ra tôi. Và sau đó tôi đã đi xa hơn: lần đầu tiên tôi có thể cảm nhận được siêu cảm giác - vượt ra ngoài sự đồng cảm, vượt ra ngoài sự đồng bộ, vượt ra ngoài tính phổ quát. Tôi tìm thấy chìa khóa để tồn tại ở phía bên kia của ý thức. T
Tôi bước lên một sân khấu và nhìn chằm chằm vào một biển khuôn mặt vô tận mà tôi biết rõ, và những người lạ tôi sẽ không bao giờ gặp. Tôi gõ micro giữa sự im lặng đến lạ thường của sự vô tận. Tôi bắt đầu nói.
“Tất cả chúng ta đều ở đây vì cùng một lý do: sống - trọn vẹn, hạnh phúc và tốt đẹp.
Đầu hàng với bản thân, hãy tin tưởng rằng chúng ta sẽ được an toàn, được yêu thương và hỗ trợ, và làm điều tương tự cho người khác để họ có thể cảm thấy tin tưởng tương tự vào bạn.
Một cuộc sống tốt đẹp gồm cả bởi tình yêu và hạnh phúc.”
[..]
Tôi lặng lẽ lùi lại khỏi micro và rời khỏi sân khấu - thậm chí không nhìn ra đám đông để xem liệu họ có hiểu. Nó không thực sự quan trọng. Tôi đã nói những gì tôi cần nói, và học những gì tôi cần biết. Tôi đã cười. Và rồi tôi khóc trong im lặng.
Tôi rời khỏi mặt phẳng của những con số tưởng tượng, chuỗi và luồng dữ liệu, và tôi leo lên một chiếc quan tài màu trắng, sang trọng, và nhìn chằm chằm vào một vết nứt trên nắp, tôi thấy bạn bè, gia đình và các mô hình vai trò của tôi  bên trong - tôi không khóc, hoặc thậm chí buồn. Họ đang vẫy tay, thậm chí mỉm cười.
Chiếc quan tài sau đó nhô lên, cánh cửa mở ra và tôi bước ra khỏi vòng tay ấm áp của những người tôi quan tâm, và bước vào ánh sáng trắng dịu dàng của ngày mai. Tất cả mọi thứ tôi từng cảm thấy, suy nghĩ, chạm vào, nhìn thấy, yêu thương, biết, học hỏi hoặc thực hiện đều xoay quanh tôi, và khung cảnh mờ dần thành một bầu trời xanh dịu dàng.
Tôi mở mắt ra. Những con sóng vỗ vào bờ. Một đại dương thanh thản với màu xanh thẳm vỗ vào tôi. Tôi được chào đón bởi những con mòng biển. 
[..]
Cuộc sống của tôi không còn tầm thường nữa. Đó là món quà tôi được ban tặng bởi 15 tỷ năm ánh sáng vĩnh cửu, được tạo ra bởi tảng đá không gian mà tôi gọi là nhà, được bảo vệ bởi niềm đam mê và sức mạnh của tất cả những người đến trước tôi, và được đầu tư bởi những người bạn và gia đình đã tin tưởng tôi. 
Vào ngày 14 tháng 4 năm 2019, tôi đã sống lại từ cõi chết để nói với bạn rằng cuộc sống thật phi thường, đó là một sự đầu tư, một giấc mơ và một thực tế. Tôi đã giải phóng tâm hồn và lần đầu tiên trong ký ức, tôi tự do.
Phần VII: Độ co giãn của không-thời gian
Ba mươi năm trầm cảm. Không còn nữa. Trong sáu giờ, chỉ hơn 16 ngày. Nó đã không trở lại. Tôi còn sống. 
Tôi ở đây, bây giờ, chỉ đơn thuần là để sống - đầy đủ, hạnh phúc. Tôi đã đầu hàng chính mình, và tôi tin rằng tôi sẽ an toàn, được yêu thương và được hỗ trợ, và tôi sẽ nhớ làm cho người khác cảm thấy như vậy. 
Tôi may mắn đã được ban tặng phép thuật đó. Tôi rất vinh dự được giữ tất cả trong đầu và trái tim tôi. Hy vọng chân thành nhất của tôi là tôi sẽ không bao giờ phung phí nó, mất nó hoặc lãng phí nó, mà là tổng hợp nó thành một thứ gì đó đẹp hơn lần đầu tiên tôi chứng kiến.
[..]
Ba mươi năm trầm cảm. Ba thập kỷ đau đớn, chấn thương, đau khổ, đấu tranh, dao động, đau lòng, tàn nhẫn, tầm thường, không nhất quán, buồn bã, sợ hãi, lo lắng, hối tiếc, hư hỏng, những giấc mơ bị bỏ lại và những hành động bị bỏ lại. Đi trong nháy mắt. Biến mất. Không bao giờ giả định hình thức tương tự một lần nữa, ngay cả khi nó trở lại một ngày.
[...]
Phần VIII: ngày 11 tháng 5 năm 2019 (Phần kết)
Thế giới bây giờ nhẹ hơn bao giờ hết. Tôi tràn đầy năng lượng, nhưng không bốc đồng. Tôi hài lòng. Tôi đang cảm thấy những điều tôi không thể nhớ lại cảm giác.
Não tôi, không còn cực đoan, hoảng loạn, hay lo lắng, hay sợ hãi, hay buồn bã. Tôi thấy bây giờ tôi làm được những việc khó khăn vì chúng dường như không còn khó nữa. 
Tôi không gặp phải tác dụng phụ nào khác ngoài việc mất trí nhớ ngắn hạn. Cuộc sống hiện tại của tôi rất tốt. Màu sắc tươi sáng hơn. Mọi người tử tế hơn. Suy nghĩ rõ ràng hơn. Cảm giác ấm áp hơn. Và sau đó tôi nhớ tôi đã làm việc chăm chỉ như thế nào để đến đây. Tôi có thứ để chiến đấu và mơ ước. 
Trong chín tuần kể từ lần đầu tiên, tôi nhận thấy mặt trời trong cuộc đời mình bắt đầu mọc, tôi đã bị bỏ lại trong nỗi sợ hãi thường xuyên hơn là không. Quá nhiều điều tốt đẹp đã xảy ra. Có quá nhiều sự thay đổi.
Tôi biết bây giờ tôi phải đi ra ngoài và sống cuộc sống mà tôi chưa từng biết, kể những câu chuyện phải kể và làm phần việc của mình để cứu thế giới đang cháy này và bảo vệ những người đang tan vỡ vì nó, nhưng bây giờ - nếu bạn cho phép - Tôi chỉ muốn ở đây, chỉ một chút, nghỉ ngơi và ngắm cảnh. 
Thế giới này, nó đẹp như tôi tưởng tượng, thậm chí còn lớn hơn cả trí tưởng tượng.
#chbe #QRVN #Quoratrans
0 notes
la-fillette · 5 years
Text
Có phải Trung Quốc ra lệnh đóng cửa để ngăn chặn sự lây lan của coronavirus là quá muộn hay không?
Trả lời bởi Roy Tong, former Works as Asia Pacific PresidentCredit:
https://qr.ae/TDXExk
--------------
Không một ai biết về nó là gì cho đến tận ngày 31/12/2019, người ta đã xác nhận rằng có đến 27 trường hợp viêm phổi đều liên quan đến chợ thực phẩm hoang dã Huanan, Vũ Hán. WHO và các nước đều được cập nhật tình hình kết quả hàng ngày.
Ngay lập tức, vào ngày 01/01/2020, toàn bộ khu chợ Huanan đã bị đóng cửa và quá trình khử trùng được bắt đầu.Ngày 05/01, Ủy ban Y tế Vũ Hán đưa ra kết quả loại trừ dịch bệnh SARS hoặc MERS sau khi thử nghiệm ban đầu và cho đến 09/01, các nhà khoa học mới xác nhận đây là một chủng coronavirus mới.
Ngày 08/01, Trung Quốc ghi nhận cái chết đầu tiên, các chuyên gia y tế phát hiện ra rằng chủng virus mới này giống đến 80% với SARS năm nào. Ngày 15/01, Trung Quốc xác nhận loại virus này có thể lây truyền từ người sang người. Và vào ngày 16, đã có nạn nhân thứ hai. 
Ngày 18/01, cái chết thứ ba xảy ra và sau đó 59 ca bị nghi ngờ sau triển khai xét nghiệm. Ngày 19/01, con số tăng lên 77 ca.
Ngày 21/01, chỉ vài ngày trước Tết Nguyên đán, Ủy ban Y tế Quốc gia Trung Quốc đã xếp loại virus mới này vào nhóm bệnh truyền nhiễm loại B.
Trung Quốc cũng tuyên bố và bắt đầu xây dựng một bệnh viện dã chiến được trang bị đầy đủ các thiết bị có thể chứa hơn 1000 bệnh nhân. Các bác sĩ quân đội PLA và các bác sĩ tự nguyện từ khắp đất nước đã được phái đi để hỗ trợ Vũ Hán bằng máy bay quân sự. Các nhà máy sản xuất mặt nạ, vật tư y tế, tất cả đều được mở cửa trở lại (mặc dù thời gian đóng cửa lớn nhất của họ là vào dịp Tết này). Các trung tâm nghiên cứu y tế trên khắp Trung Quốc và thậm chí một số ở Đức, HK và Singapore đều đang gấp rút xác định nguồn gốc và đưa ra phương pháp chữa trị. Tất cả các nhà máy sản xuất vaccine Trung Quốc đều ở chế độ chờ để bắt đầu sản xuất thuốc ngay khi phương pháp chữa bệnh được tìm thấy.
Một ngày trước năm mới, Trung Quốc tuyên bố "lockdown" toàn bộ các thành phố bị ảnh hưởng bởi virus (hơn 35 triệu người). Mục tiêu của Trung Quốc là ngăn chặn hoặc ít nhất là trì hoãn sự lây lan của virus mới được tìm thấy sang phần còn lại của Trung Quốc và cả thế giới. Các chuyến bay đã bị cấm đi ra khỏi Vũ Hán.Có những phương tiện truyền thông như Washington Post chỉ trích chế độ Cộng sản Trung Quốc hà khắc đã đặt những công dân vô tội vào nguy hiểm do việc kiểm dịch không hiệu quả. Nhà sử học y khoa của Đại học Michigan Howard Markel còn gọi nơi đây là "Mother of All Quarantine".
Tạp chí The Atlantic thậm chí còn nói thêm rằng đây là điển hình của chế độ cộng sản chuyên quyền, tệ nhất là tạp chí này, NGOs và các tổ chức nhân quyền gọi đây là hành vi vi phạm nhân quyền (một số cũng cáo buộc Cảnh sát HK tàn bạo trong khi những kẻ bạo loạn giết người ngoài cuộc thì vô tội, còn những người không đồng ý với họ, đốt và tiêu diệt HK được gọi là những người đấu tranh cho sự tự do.)Vì vậy, có vẻ như vì Trung Quốc đã từng làm sai thì sau đó họ KHÔNG BAO GIỜ ĐÚNG. 
Bây giờ xin người hỏi lưu ý rằng:
Từ tháng 12 đến tháng 1, Trung Quốc hiện đã kịp thời cách ly Vũ Hán và các thành phố còn lại của Trung Quốc (hiện có hơn 40 triệu người). Bạn có thể làm nhanh hơn thế không?
Từ tháng 12 đến tháng 1, Trung Quốc đã cảnh báo cho thế giới và WHO biết về loại virus mới này (đó là lý do tại sao Đức có khả năng xác định được nguồn gốc từ các mẫu do Trung Quốc đưa ra).
Bây giờ Trung Quốc đã kiểm soát gần như toàn bộ Hồ Bắc để ngăn chặn sự lây lan của virus mới nhưng mà họ vẫn bị chỉ trích. Ngay cả Mỹ hay bất kỳ quốc gia nào khác trên thế giới cũng không thể làm điều đó để ngăn chặn sự bùng phát virus, chứ đừng nói đến tốc độ thực hiện. WHO đã ca ngợi nỗ lực của Trung Quốc trong việc xác định, cách ly, ngăn chặn và điều trị bệnh này. T
rung Quốc không nên được đặt dưới ánh đèn sân khấu để các người tiếp tục đứng dưới bôi nhọ sự nỗ lực của họ trong việc chống lại sự bùng phát virus toàn cầu không phân biệt giữa phương Tây hay Trung Quốc này.
Tất cả các phương tiện truyền thông phương Tây, các nhà hoạt động nhân quyền và các nhóm những người ghét Trung Quốc nên đặt sự thật lên trước thay vì chỉ chống lại Trung Quốc từ cái nhìn thiên vị phương Tây.
#chbe #QRVN #Quoratrans
0 notes