langythu
langythu
Lhasa
971 posts
Đã nói là một đời mà, thiếu một năm, một tháng, một canh giờ, một chút cũng không tính là cả đời! (Trình Điệp Y _ Bá Vương Biệt Cơ)
Don't wanna be here? Send us removal request.
langythu · 2 years ago
Text
Mình nhận ra mình vẫn luôn thích người ấy, cho dù đã 10 năm trôi qua.
Cuộc đời mình từng trải qua nhiều lần say nắng, sau mỗi một lần đó, mình lại quên đi kha khá kỷ niệm liên quan, tình cảm đối với họ cũng dần phai nhạt.
Nhưng có một người đầy kỳ lạ, mình đã luôn mơ thấy người đó trong suốt 10 năm chúng mình chia cách.
Cứ vài tháng mình lại bất chợt mơ thấy bạn, mặc dù trong suốt 10 năm chúng mình chưa hề liên lạc, cũng không hề nhìn mặt nhau. Chỉ duy mình bạn ấy.
Trong những giấc mơ ấy, mình luôn vô thức mơ thấy cảnh mình và bạn cùng gặp nhau trong lớp học, chúng mình cãi cọ trên lớp vì một bài toán, chúng mình trêu ghẹo nhau ấu trĩ. Rõ ràng một người cuối lớp một người đầu lớp, cuối cùng lại thành mình bàn trên bạn ấy bàn dưới. Mình mơ thấy ngày ấy chúng mình cùng chụm đầu xem 5S Online, mình mơ thấy bạn ấy cũng thích mình nhiều lắm... Sau khi tỉnh dậy, mình không còn nhớ rõ khuôn mặt bạn, nhưng đó luôn là những giấc mơ vui sướng.
Đôi khi mình nghĩ có lẽ do bạn vẫn luôn là niềm tiếc nuối trong lòng mình, điều mình mơ thấy vẫn luôn là kỷ niệm chứ thực ra mình không còn thích nữa.
Cho đến hôm nay, mình gặp lại bạn trong đám cưới Lan. Mình đột nhiên thấy căng thẳng khi thấy bóng bạn. Mình chọn chỗ ngồi cách bạn xa nhất. Mình cảm giác bạn đôi lúc nhìn mình đôi lúc không nhưng vì căng thẳng nên mình không dám nhìn lại. Mình không biết tại sao rõ ràng bản thân đã 27 tuổi, đã chia cách bạn ấy 10 năm, mà mình vẫn căng thẳng khi bạn quay đầu nhìn mình?
Mãi đến khi, bạn đi từ bàn bên kia đến ngồi gần mình. Khoảnh khắc bạn nhìn vào mắt mình và mỉm cười, trái tim mình lại rạo rực khôn nguôi như 10 năm trước bạn chuyển đến ngồi sau lưng mình và bắt đầu giật tóc mình.
Bạn cao ráo, vững chãi hơn. Bạn cười duyên dáng hơn, nam tính hơn, vẫn ga lăng với phụ nữ như xưa. Chúng mình nói chuyện với nhau một lúc, ánh mắt mình chưa khi nào rời khuôn mặt bạn. Và đến tận giờ này khi mọi người đều đã say ngủ mình vẫn nhớ đến giây phút gần bạn. Mình nhận ra, mình đã luôn thích bạn ấy nhiều năm như vậy. Thời gian 10 năm chưa bao giờ khiến mình ngừng nhớ về bạn.
Chúng mình đã đi trên những ngã rẽ khác nhau. Tương lai bạn sẽ có gia đình riêng, giống như mình hiện tại. Nhưng mình biết mình sẽ luôn rạo rực khi gặp lại bạn, vì đơn giản đó luôn là người mình thích suốt những năm tháng tuổi trẻ.
Và có lẽ mãi mãi mình cũng không đủ can đảm hỏi bạn câu rằng:”Ngày xưa, bạn có phải đã từng thích mình hay không?”
00:30 a.m
8/7/2023
14 notes · View notes
langythu · 2 years ago
Text
1/6/2023
13:22
Đã 5 năm kể từ lúc mình viết bài post này, chia sẻ một chút tình hình của 5 năm sau...
Mình kết hôn với người ấy, người mình vốn dĩ không yêu ban đầu, nhưng hiện tại mình lại sống rất hạnh phúc. Mình được chiều chuộng, được yêu thương, được nâng niu đến gần như 10 ngón tay chẳng dính nước. Cuộc sống chưa phải là tuyệt vời nhất nhưng quan trọng chúng ta biết đủ thì mọi thứ sẽ đủ.
Cuộc sống hôn nhân thực sự phức tạp, không ai nói rõ được quyết định vào thời điểm đó là đúng hay sai. 21 tuổi mình nghĩ là sai, 31 tuổi mình có thể lại cho nó là đúng đắn. Vậy nên, con đường mới có thể sẽ tuyệt vời hơn con đường cũ, chỉ cần mình đừng bỏ cuộc!
Người yêu cũ của mình trong bài viết cũng đã kết hôn và sắp làm cha. Hiện tại nghĩ lại có thể khi đó mình bất chấp theo đuổi tình yêu đến cùng cũng chưa chắc có thể hạnh phúc được như bây giờ. Thậm chí đến hiện tại, mình thầm cảm ơn cha mẹ mình đã ngăn cản mình khi ấy, vì quả thực chúng mình ở bên nhau sẽ chẳng có kết quả tốt đẹp. 
Mình với bạn ấy vẫn giữ mối quan hệ chơi chung nhóm, nhưng trái tìm mình từ lâu đã chẳng đập vì bạn ấy, mình nghĩ bạn ắt hẳn cũng vậy. Tình cảm thiếu thời khiến mình khóc cạn nước mắt khi ấy cũng phai nhòa trong đôi mắt bị thời gian mài mòn.
Trải qua năm tháng và cuộc đời, suy nghĩ của mình thấu đáo hơn trước rất nhiều. Ai mà chẳng mong có một cuộc tình oanh oanh liệt liệt thời tuổi trẻ, nhưng cuộc sống không phải chỉ tình yêu. Nếu tình yêu của mình không say đắm nồng nhiệt như mình mong muốn kỳ thực cũng không cần quá nhiều tiếc nuối. Cuộc đời đâu phải mười phân vẹn mười. 
Mong những 5 năm sau, 2028, mình có thể rep lại bài post này với một tâm thế còn hạnh phúc hơn hiện tại, với những mục tiêu đã đạt được trong tương lai. Tất cả mọi người trong câu chuyện đều viên mãn với cuộc đời mình. 
Chỉ cần cố gắng, mọi con đường đều sẽ thấy ánh sáng!
070918
23:34
Mình đã từng hôn anh, từng hôn T và bây giờ là hôn người sắp đi cùng mình đến cuối đời.
Hôm nay tim mình không hề đập.
Cái cảm xúc mà từng thớ thịt trong tim run bần bật mỗi khi chạm môi anh khiến mình nhớ nhung những ngày cũ đến điên được.
Tình yêu đầu của tôi, nụ hôn đầu của tôi…
Chẳng ai khiến tôi có lại cảm giác như thể cả thế giới đã chìm sâu xuống biển lửa như anh lần nữa.
Cuộc đời dài như vậy, có thể lại lần nữa để tôi mang một trái tim đơn thuần chết chìm trong một tình yêu mãnh liệt không?
Tumblr media
Đã bao lâu rồi ta chưa gặp nhau? Không quá lâu nhưng cũng đủ để em quên đi lần cuối mình gặp nhau là khi nào.
我不知道
还有谁能像我让你依靠
我只希望
你会聊记我的好。
(I don’t know
Is there a person like me who will protect you in the world?
I just hope
You can remember well my best things.)
23 notes · View notes
langythu · 2 years ago
Video
youtube
"Bất cứ khi nào anh cần đến em, em sẽ luôn ở bên anh"
“Không xong rồi, hình như anh đã thích em, hãy nhìn vào mắt anh, em cảm thấy anh đang nói thật hay nói dối.”
“Ngày hôm nay, trên cùng một con đường, có hai người cùng lúc bị tình yêu vứt bỏ. Một người là tôi, có cả vương quốc đá quý, một người là tội phạm lừa đảo, vào tù vì yêu. Tôi và cô ta đều không ngờ, ngẫu nhiên một lần đụng nhau, thực ra là một chuyện tình cảm khác bắt đầu.”
Mình đã xem hết My Lucky Star được một tuần mà vẫn chưa thoát khỏi câu chuyện của Trọng Thiên Kỳ và Hạ Chi Tinh.
Mình xem phim năm 10 tuổi và đến 16 năm mình mới xem lại lần 2 với những suy nghĩ trưởng thành theo thời gian.
Ngày bé mình chỉ cảm thấy phim hay, nhân vật đẹp, đặc biệt là diễn viên nam chính. Lần này xem lại mình xem rất kỹ và con tim thực sự đã rung động với từng cảnh phim.
Mình đặc biệt thích nhân vật Trọng Thiên Kỳ. Một phần vì Lâm Chí Dính thực sự rất đẹp, đặc biệt các phân cảnh đua xe mà Lâm Chí Dĩnh tự mình thực hiện cực kỳ ấn tượng.
Nhưng con người của Trọng Thiên Kỳ mới khiến mình rụng động sâu sắc. Rõ ràng là một thiếu gia nhà giàu tính cách ngang tàng, cứng đầu chỉ một lòng theo đuổi đam mê đua xe nhưng lại sẵn sàng từ bỏ thân phận, tài sản đến thôn Minh Nhật xa xôi vì người mình yêu.
"Gương mặt em rất bình thường, thân hình cũng tàm tạm, tính khí của em rất xấu, thích mắng người ta, tham những thứ nhỏ nhặt, lại thích nói dối đi khắp nơi gạt người, đó không thuộc mẫu người của anh. Nhưng anh thích, anh thích sự tự nhiên, thuần chất, chân thật của em, muốn khóc thì khóc, muốn mắng thì mắng, anh cũng thích tuy bình thường em tham những thứ nhỏ nhặt nhưng có thể bỏ ra tất cả vì người khác, và càng thích em vì người khác mà nói những lời nói dối thiện ý.”
Không giống như thiếu gia nhà giàu trong câu chuyện khác chỉ biết phản đối cha mẹ yêu đương, Trọng Thiên Kỳ vì Hạ Chi Tinh sẵn sàng lao động công trường để có tiền thuê cửa hàng cho cô, đua xe mạo hiểm mất cánh tay để có tiền lo cho ước mơ của người mình yêu. Chưa bao giờ ca thán hay nghĩ đến chuyện nhờ cậy gia đình mình, là một người đàn ông thực sự đáng ngưỡng mộ. Thậm chí khi Hạ Chi Tinh nhận tiền bỏ Thiên Kỳ ở bệnh viện, anh cũng nghĩ là cô có nỗi khổ riêng.
“Ngôi sao gần trái đất nhất có khoảng cách 4,3 năm ánh sáng. Một năm ánh sáng là 9.460 tỷ km. Điều đó có nghĩa là anh phải đi qua 40.678 tỷ km mới có thể tìm thấy em của anh. Bắt đầu từ bây giờ, anh sẽ không để em cô đơn một mình trong những ngày sinh nhật nữa, anh sẽ ở bên cạnh em mãi mãi. Chúc em sinh nhật vui vẻ "
Mình ngưỡng mộ những con người cố gắng hết mình vì tình yêu, không vì chút khó khăn mà từ bỏ người mình yêu. Mình ngưỡng mộ Trọng Thiên Kỳ lắm, ngưỡng mộ người luôn theo đuổi đam mê, theo đuổi tình yêu, thiết nghĩ sống một cuộc đời như vậy chắc sẽ hạnh phúc lắm .
Rất nhiều phân cảnh khiến mình cảm động và minh tin mình sẽ xem lại nó rất nhiều lần nhiều năm về sau. Trước đây nam chính mình thích nhất là Giang Trực Thụ, nhưng có lẽ sau sẽ là Trọng Thiên Kỳ mất.
"Hạ Chi Tinh, cô lại len vào tim tôi một lần nữa. Tôi rõ ràng là giận cô, hận cô, nhưng khi cô khóc thì tôi đau, cô vui thì tôi vui. Có lẽ, tôi đối với thù hận không kiên trì, cũng không muốn kiên trì nữa!"
"Nếu là tôi, nếu tôi thích một người, tôi sẽ nghĩ cách khiến cho anh ấy biết thành ý thật sự trong lòng tôi ."
"Tình yêu làm sao có thể chia cắt chứ ? Vì chính giữa chữ "yêu" là chữ "tâm". Tâm cắt rồi - người sẽ ch.ết."
"Bất cứ khi nào anh cần đến em, em sẽ luôn ở bên anh"
00:45 1/6/2023
5 notes · View notes
langythu · 5 years ago
Text
Cực khổ bao nhiêu cũng được, miễn con trưởng thành khoẻ mạnh là được.
#523
Ai cũng được, vui là được.
3K notes · View notes
langythu · 5 years ago
Text
050220
Có người lo lắng cho đứa bé, người chê bai mẹ không biết nuôi con, người dửng dưng như không liên quan, chỉ có mỗi mẹ gọi điện cho con gái, hỏi:
“Thế có mỏi không con? Có ngủ được không con?”
Họ quan tâm cháu của họ, con trai họ, chỉ có mẹ quan tâm đến con gái, hỏi con rằng: thằng bé quấy thì con có mỏi không?
Chỉ có mẹ là máu mủ với con thôi.
Tumblr media
5 notes · View notes
langythu · 6 years ago
Text
Anh ấy đang ngủ rồi
Mình ngồi dưới đất, và nghe “Cá Hồi Hoang”
Mình ngỡ anh sẽ dậy, nhưng không
Mình không muốn nghĩ chuyện buồn, sẽ ảnh hưởng đến thằng bé mất
Mình cảm thấy nhiều chuyện mình chưa cố gắng
Nhưng ít nhất mình đã cố gắng để làm một người vợ, nàng dâu tốt nhất có thể
Mình thương và gắn bó với anh rất nhiều
Mình trao đi nhiều, tình cảm, sự quan tâm, chăm sóc và lo nghĩ
Và mình yêu cầu ngược lại từ anh
Mình giận, mình cần được ôm, được hỏi han, được hôn và nghe “Anh xin lỗi.”
Tuyệt đối không mở lời trước
Cái “tôi” cao thật đấy!
Mình tưởng tượng nhiều lần
Mình muốn bỏ đi
Không nấu cơm trưa, không cần vội vàng nấu cơm tối
Nhưng mình không làm được
Vì sợ hãi quá nhiều thứ
Mình thật sự thấy buồn...
Tumblr media
Không biết con có buồn vì mình không...
Mẹ sẽ không khóc đâu, con ơi, mẹ hứa đấy!
22.59
120819
5 notes · View notes
langythu · 6 years ago
Text
Tumblr media
TRÊN THẾ GIỚI CHỈ CÓ MỘT LOẠI CHỦ NGHĨA ANH HÙNG, CHÍNH LÀ SAU KHI NHẬN RA SỰ THẬT CỦA CUỘC SỐNG, VẪN YÊU CUỘC SỐNG
.
Vài ngày trước, cô bạn thân gửi tin nhắn cho tôi, kèm theo rất nhiều biểu cảm khóc lóc cùng suy sụp. Cô ấy bảo:
“Tớ thật sự thất vọng với bản thân ở tuổi 25 này".
.
Tôi hỏi một hồi mới biết được, có một lần cô ấy và mẹ gọi video. Mẹ cô ấy ngó trái ngó phải một hồi mới cẩn thận hỏi cô ấy trong tay còn có tiền không. Cô ấy nói không có, công ty còn chưa trả lương về. Mẹ cô ấy nghe vậy không nói thêm gì cả, chỉ bảo ba cô khuyên chi tiêu nên có kế hoạch, không thể lãng phí.
.
Đến hôm nay, cô bạn của tôi mới biết, thì ra khoảng thời gian đó, trong nhà xảy ra một số chuyện, cần đến tiền. Ba mẹ cô ngại mượn người khác nên mới định nói với cô, lại thấy cô chẳng khá hơn gì, liền không nói gì nữa, tự mình tìm cách.
.
Cô ấy khóc lóc với tôi nói:
“Khi tớ đem theo cả bầu nhiệt huyết mà đặt chân tới thành phố này, tớ chưa từng nghĩ qua, bản thân vài năm sau đó vẫn y như cũ, không nhà, không xe, không tiền tiết kiệm, không đối tượng tìm hiểu. Đến 35 tuổi mà vẫn bình thường như vậy thì tớ thực sự không biết làm sao để sống tiếp".
.
Nỗi đau này của cô ấy, tôi hoàn toàn có thể hiểu được.
.
Lúc còn nhỏ, ba mẹ đối với chúng ta là người hùng, bất kể chúng ta muốn gì bọn họ cũng đều có thể đáp ứng. Chỉ là, đến một ngày, người hùng già rồi, muốn dựa vào chúng ta, chúng ta lại không cách nào trở thành chỗ dựa cho họ.
.
Nhưng, tôi chỉ muốn nói, làm một người bình thường thực sự có đáng sợ đến vậy không? Chúng ta có nhất thiết phải dành thời gian cả một đời để đi so bì cái gọi là cuộc sống bình thường với người khác không?
.
Trong bộ phim điện ảnh "Những kẻ vô danh" có một câu thoại thế này: "Có những người không sợ chết, nhưng lại sợ bình thường". Để thoát khỏi sự bình thường, Mã Tiên Dũng đã đem bất chấp tất cả để đối kháng, cuối cùng chết đi, trở thành trò cười cho nhân dân cả nước.
.
Kì thực, nhân vật chính trên thế giới này rất ít, đại đa số đều như tôi, như bạn, chỉ là những khán giả bình thường.
.
Có những lúc, cuộc sống của chúng ta không tốt, tuyệt nhiên không phải bởi chúng ta phải đối mặt với bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu phức tạp, mà là chúng ta luôn không chấp nhận bản thân là một người bình thường, trong khi, kỳ thực, bình thường mới là trạng thái vốn có của cuộc sống.
.
Tôi từng đọc được trong phần bình luận của bài hát "Con đường bình phàm” có một bạn viết thế này:
.
"Lúc nhỏ, cùng ba vào thành phố bán dưa hấu, tôi luôn một mực che che giấu giấu, bởi tôi sợ bạn bè nhìn thấy mình. Hiện tại, nghĩ đến con đường rợp cây xanh, ánh dương rực rỡ đó, liền cảm thấy, nếu không phải bởi chúng ta quá lo sợ phải đối diện với bản thân không hoàn hảo, thì nhất định đã có thể ngắm được nhiều cảnh đẹp rồi. Con đường đó, kỳ thực cũng như bao con đường khác, vẫn là không nên trốn tránh”
.
Đối với nhiều người mà nói, 25 tuổi là khởi nguồn của cuộc sống, ở tuổi này, có người đã kết hôn, có người vừa chia tay, có người mới bắt đầu lo sự nghiệp, có người đã nếm trải thất bại bao lần. Người ở độ tuổi này, không còn trẻ, nhưng họ cũng chưa già. Dần dần sẽ hiểu ra, nỗ lực và thành công không phải luôn là một công thức có qua có lại, nhưng thử từ bỏ thì lại không cam lòng.
.
Tháng 10, một đồng nghiệp cũ rủ tôi đi uống rượu. Cô ấy nói, mùa đông sắp đến, cô ấy quyết định về nhà. Tôi hết sức ngạc nhiên, đó không phải là cô gái có thể thức thâu mấy đêm liền chỉ để hoàn thành một hạng mục sao, lý nào lại từ bỏ dễ dàng đến như vậy.
.
Cô ấy bảo, trước đây cô ấy đã quá liều mạng chỉ vì thắng bại, nhưng cơ thể thì sắp gục rồi. Vài tháng trước, cô ấy bệnh phải nghỉ để điều dưỡng, đi qua rất nhiều nơi, nhìn thấy rất nhiều người lúc đối diện với khó khăn trong những năm tháng bình thường mà không hề lay động, bỗng dưng nhẹ nhõm, cảm thấy cuộc sống đẹp như vậy, không nên lo được lo mất làm gì.
.
Ý nghĩa của phấn đấu chúng ta không nên phủ nhận, cuộc sống cần phải không ngừng nỗ lực tiến lên, nhưng ý nghĩa của cuộc sống, cũng không phải chỉ có một loại phấn đấu này.
.
Trưởng thành rồi, chúng ta dần dần sẽ phát hiện, ông cụ chơi cờ trong ngõ nhỏ, cũng đã từng có thời niên thiếu nghịch ngợm, không sợ đất, chẳng sợ trời. Mà bà cụ đang đi qua đi lại trong phòng bếp, cũng đã từng ở chốn công sở đấu trí một thời.
.
Romain Rolland từng nói:
“Trên thế giới chỉ có một loại chủ nghĩa anh hùng, chính là sau khi nhận ra sự thật của cuộc sống, vẫn yêu cuộc sống”.
.
Trưởng thành là một quá trình chấp nhận bản thân bình thường, bình thường chứ không tầm thường, bình thường chứ không phải chỉ bước mà không tiến, dần dần chúng ta sẽ học được cách đón chào ngày mai với cái nhìn bình tĩnh hơn, cho dù là 25 tuổi, 35 tuổi, 40 tuổi hay bất cứ độ tuổi nào, chúng ta đều có thể trở thành người mà chúng ta mong muốn.
.
Nếu như bạn vẫn muốn khiếu chiến với thử thách thì hãy cứ làm, đôi khi đường lên dốc sẽ chậm chạp khó đi, hi vọng bạn đừng nôn nóng. Còn nếu như bạn muốn bình bình đạm đạm, không còn hơn thua được mất, vậy thì cứ tùy tâm đi tận hưởng cuộc sống này.
.
Hãy nhớ, cuộc sống là trải nghiệm, không phải là ganh đua. Cho dù bạn ở tuổi bao nhiêu, hi vọng bạn trong quãng thời gian của chính mình, đều có thể vui vẻ tùy ý.
.
Weibo/ Rainie Nguyen dịch.
Page: Ai rồi cũng phải đi
Ảnh: Giang Trịnh
995 notes · View notes
langythu · 6 years ago
Text
Ghi nhớ!!!
Một nửa phiền não ở đời, là do bạn nói "yes" quá nhanh, nói "no" quá chậm
Tumblr media
920 notes · View notes
langythu · 6 years ago
Text
180519
Ba năm qua rồi, nhanh quá trời quá đất...
Cảm ơn các cậu, thật sự! Nếu không có các cậu, thanh xuân của tớ chắc đã nhạt màu rất nhiều!
Tớ không thể ở bên các cậu nữa. Tớ đang có một cuộc sống mới, có người mới, niềm hy vọng mới và nhiều gánh nặng.
Các cậu cũng sắp phải đi rồi. Tất cả chúng ta sắp phải đi rồi. Căn phòng ký túc xá ấy sẽ lại có người khác đến. Tớ chỉ mong lần cuối trước khi tất cả chúng ta rời đi, có thể một lần say khướt mà bên nhau một đêm.
Có rất nhiều kế hoạch chúng ta đã không thể thực hiện cùng nhau, chỉ có thời gian đã cướp đi tất cả.
Hôm nay bố Nga mất rồi. Trong một ngày nắng như vậy. Cảm giác của nó chắc rất là tồi tệ. Mình không thể đi được, đành nhờ các bạn đến thôi. Mong rằng sau những điều không may trong đời, nó sẽ được đền đáp bằng những điều may mắn và ấm áp!!
Mùa hè này sẽ khác rồi. Người khác sẽ đến, chúng ta phải đi. Đường đời sau này cách nhau hàng vạn cây số, chỉ mong các cậu có thể tìm được điểm đỗ, có người yêu thương, có cuộc sống tốt, có gia đình nhỏ của mình. Đừng quên đi những năm tháng ta từng có!
180519
Còn một tuần nữa là nộp khoá luận rồi, sao tôi khổ quá nè trời...
Muốn ở bên các cậu, lâu thật lâu...
Ngày 8 tháng 10 năm 2016.
Tối hôm qua, sau khi đi dạo một vòng quanh trường. Lúc về, chưa đến cửa đã nghe tiêng phòng mình to nhất ký túc.
Bước vào, chỉ thấy một đám người đổ xô ra, tra hỏi các kiểu:
“Ding tea đâu rồi?”
“Lại bỏ ăn mảnh nha?”
“Con này, mày chết thật!”
12h đêm, vẫn có thể bá vai bá cổ cùng nhau khiêu vũ cười đùa.
12h30, xoay tròn ăn mỳ úp, cười hớn hở cùng nhau.
1h đêm, ngồi vòng bàn chiến lược cho một con nhỏ thi Miss…
Đột nhiên phát hiện, mới hai tháng thôi, tớ đã quen thân với các cậu đến thế. Phát hiện, hóa ra tớ yêu quý các cậu rất nhiều. Phát hiện, chúng ta đã là một gia đình thật sự rồi…
9 con người từ những miền đất khác nhau, cùng ăn, cùng ở, cùng cười, cùng khóc.
Lần đầu tiên, tớ mong muốn gắn bó mãi với những con người xa lạ như vậy.
Tớ cảm thấy tớ tìm được chỗ trú ẩn mới của mình rồi, không phải đi đông đi tây nữa. Tớ cảm thấy đây mới là cuộc sống sinh viên tớ mong muốn.
Chúng ta cùng trải qua những lúc vui vẻ nhất, cũng buồn tủi nhất.
Những lời hứa đã từng nói với nhau…
Chúng ta sẽ cùng đến Hồ Ba Bể quê Ánh.
Cùng đến Cô Tô của Hồng Anh.
Về vườn vải Hưng Yên của Kim Chi.
Về quê Thái Nguyên của các bạn ấy,…
Ba năm nữa, muốn cùng các cậu bên nhau thật tốt.
Không ai rời đi, không ai lại đến, chỉ có 9 con người, tiếp tục bước đi.
Ước vọng của tớ: Một ngày nào đó của nhiều năm sau, câu ch của chúng ta có thể lên màn ảnh nhỏ, các cậu đều có thể xem nó, và đều có thể nhớ lại những năm ấy chúng ta đã từng bên nhau…
“Reply 2016″
15 notes · View notes
langythu · 6 years ago
Text
My Movie Watchlist 2018
Năm nay mình xem được 40+ bộ phim. cái dấu “+” này là những bộ xem nửa chừng rồi bỏ nên cũng không kể ra làm gì. Tính ra hổng biết 40 là nhiều hay ít nữa, năm nay bận hơn năm rồi nhiều quá, chương trình học nặng, lại thêm việc làm thêm nên thời gian dành cho thú vui này ít lại, nhưng mà vẫn không bỏ được .
Dưới đây là mấy dòng ngăn ngắn về mỗi phim mà mình xem trọn vẹn:
Tumblr media
Gone girl (2014): Xem lại vẫn khá ớn cảnh cô vợ một nhát giết chết Desi. Amy đủ thông minh, đủ lạnh lùng, đủ tàn độc để xoay mọi người kể cả chồng cô vào một mớ bồng bông và giải quyết chúng, và “cứu vãn” hôn nhân của mình. 
Interstellar (2014): Phim hấp dẫn, lôi cuốn, hack não người xem, xem đoạn cuối mà cứ ngỡ ngàng, cảnh quay đẹp và hút mắt, những phân cảnh về tình gia đình đắt giá, xứng đáng được xem lại nhiều lần.
Into the wild (2007): Mình không đồng tình lắm với cách làm của nam chính. Dẫu bộ phim có thực sự nhân văn và ý nghĩa, nhưng liệu anh ta có quá ích kỉ khi chỉ muốn thỏa mãn ham muốn ly khai đời sống hiện đại phù phiếm mà quên mất tình cảm gia đình?
Shame (2011): Phim thực sự khó xem. Michael diễn quá tuyệt. Ánh mắt đau đớn, tuyệt vọng trong cái nghiện của mình. Anh tha thiết buông bỏ nó nhưng lại lực bất tòng tâm.
=> Hàng này hơi khó xem.
Tumblr media
Departure (2008): Một bộ phim nhân văn khó nhằn. Phim chậm rãi, đều đều như cái nhịp quen thuộc của phim Nhật nhưng khiến người ta đau đáu về cái nghề khâm liệm người chết.
Nếu một ngày thế giới không có diện (2017): Phim nội dung lạ, ý nghĩa, mang cái hài trào phúng. Mỗi nhân vật đều được khắc họa với những nét riêng biểu hiện cho nhiều tầng lớp trong xã hội. 
Forgotten (2017): Plot twist đỉnh. Diễn xuất hay. Nội dung gây cấn. Và cái kết quá bi thảm. Nên chuẩn bị tâm lý trước khi xem.
Thập diện mai phục (2002): Xem lại vẫn thấy phim đẹp không lời diễn tả, từng khung hình, lời thoại, đến những cú lia may mượt mà, mặc dù xét về kịch bản mà nói sẽ có tí sạn nhưng vẫn không làm phim bớt đẹp.
=> Hàng này cần thêm chút kiên nhẫn để cảm nhận cái đẹp.
Tumblr media
Casablanca (1942): Bản tình ca kinh điển. Chuyện tình kinh điển. Đến giờ vẫn nhớ rõ mấy câu thoại của nam chính cùng với ánh mắt tình không thể tả của anh. Một bộ phim đáng xem.
Waterloo bridge (1940): Phim hay, nội dung ổn, hình ảnh đẹp. Tiếc cho Myra, suy cho cùng thì chính chiến tranh đã khiến 2 con người yêu nhau sâu đậm chẳng thể có được hạnh phúc mà họ đợi mong.
Psycho (1960): Phim hay, hấp dẫn và lôi cuốn. Xưa nhưng không cũ. Phim này thì thuộc hàng kinh điển luôn rồi.
Singin’ in the rain (1952): Phim hay và dễ xem. Nhạc phim thì khỏi phải bàn luôn. Có cả cảnh “hát dưới mưa” kinh điển nữa.
=> Hàng này là phim xưa.
Tumblr media
Closer (2004): Mọi thứ cứ man mác buồn. Và vẫn không thích Dan,thương Janes. Ước gì cô ấy có thể gặp được người xứng đáng với tình yêu của cô ấy.
Eternal sunshine of the spotless mind (2004): Phim buồn da diết. Về một người đàn ông muốn quên đi mọi kí ức đau buồn về một tình yêu đã qua. Nhưng dẫu thế, anh vẫn phải lòng cô thêm lần nữa như một thứ duyên phận buồn cười.
Blue Valentine (2010): Phim buồn quá. Mỗi người đều mang trong mình tình yêu lãng mạn thời trẻ nhưng cuộc sống hôn nhân đã khiến nó dần lụi tàn. Để đến khi muốn cứu vãn thì đã quá muộn màng. 
Paris, Texas (1984): Phim đẹp, cảnh quay, cách bài trí, và lời thoại, mọi thứ đều như vô tình nhưng lại tạo nên sự hoàn hảo lạ kỳ. Hành trình đi tìm lại dũng khí và đối mặt với những lỗi lầm xưa của Travis.
=> Hàng này đừng xem khi thất tình, khóc xỉu.
Tumblr media
Forrest Gump (1994): Bộ phim quá huyền thoại rồi. Xem lại vẫn thích rất hay và đáng giá. Mọi người không thích Jenny và mình cũng thế.
Thảm sát Nam Kinh (2009): Một bộ phim tài liệu tuyệt vời và chân thật. Thể hiện rõ tội ác của quân Nhật và những tổn thất nặng nề của TQ.
Fight Club (1999): Xem lần 2 và vẫn thấy khá hại não. Có khi Marla cũng là 1 nhân cách phân liệt của main cũng nên. Thoại hay, tình tiết lôi cuồn, hấp dẫn.
Deadpool 2 (2018): Phim xem hài hước, hành động mãn nhãn, anh Pool lúc nào cũng có khiếu gây cười, chửi sâu cay mấy bộ phim anh hùng hiện thời.
=> Hàng này hơi tạp.
Tumblr media
When Harry met Sally (1989): Phim không cầu kì, không lãng mạn hóa tình yêu, mà lồng ghép những câu chuyện hết sức bình thường lại với nhau, tạo thành một bộ phim diệu kỳ.
Kill your darlings (2013): Phim buồn, trầm lặng, với những khát khao của tuổi trẻ về một tình yêu điên cuồng. Mỗi câu thoại như một nốt nhạc trong bài ca đau thương.
A beautiful mind (2001): Một bộ phim tuyệt vời. Mọi thứ từ lời thoại, diễn xuất hay cảnh quay đều tạo nên một bộ phim đẹp.
Annie Hall (1977): Hài hước theo 1 lối rất riêng. Cái kết cho một chuyện tình đầy những trận cãi vả nhưng cũng không kém lãng mạn cũng khá hợp lý.
=> Hàng này tình cảm, tâm lý nhẹ nhàng.
Tumblr media
A quiet place (2018): Phim xem cũng khá hồi hộp, tuy nhiên còn nhiều chổ không logic lắm, xem giải trí thì ổn.
Kill Bill (2003): Bộ này mà do đạo diễn khác làm + sản xuất những năm 2014 đổ về sau thì người ta sẽ chẳng nhớ nổi nó vào 10 năm sau đâu. Anw, phim hay, âm nhạc tuyệt vời. Đặc biệt là cảnh đấu dưới tuyết, xuất sắc.
Allied (2016): Trang phục đẹp mê, thần thái nữ 9 quá tuyệt. Và cả ánh mắt yêu thương của nam 9 nữa. Một bộ phim “nhẹ nhàng” nhưng kết thúc buồn man mát.
Peaky Blinders (2013 - ): Series phim này quá đỉnh, nhân vật chính cá tính thu hút, giọng anh khắp phim cùng với mấy bộ đồ ngầu bá cháy. Kịch bản chắc tay, thu hút.
=> Hàng này thiên về hành động, hơi hơi kinh dị.
Tumblr media
Chúng ta của sau này (2018): Phim buồn da diết. Họ đã dành cho nhau tất cả những điều đẹp đẽ nhất cho tuổi trẻ của nhau, chỉ đáng tiếc rằng sau này lại không thể bên nhau được nữa. Ian và kelly đã bỏ lỡ nhau giữa cuộc đời này rồi.
The perks of being a wallflower (2012): Bản nhạc tuổi trẻ, có đau đớn, loay hoay trong công cuộc đi tìm bản ngã, có những trúc trắc về tình bạn tình yêu. Và nỗi khát khao được tự do, được là chính mình. Thích thoại phim này cực.
The fault in our stars (2014): Xem lại lần thứ hai rồi nhưng vẫn không kìm được nước mắt. Sao tuổi trẻ của họ lại buồn như vậy, đẹp như thế. Dù bệnh tật quấn quanh người, vẫn không ngừng hy vọng, lạc quan với thế giới này.
Bi thương chảy ngược thành sông (2018): Bi thương và u tối. Một bộ phim tốn nhiều nước mắt người xem. Và một lần nữa người ta thấy được những ảnh hưởng nặng nề mà bạo lực học đường mang lại cho những đứa trẻ.
=> Hàng này về tuổi trẻ, tình yêu và những lạc lối.
Tumblr media
I origins (2014): Vẫn buồn một cách trầm lắng như thế, màu phim đẹp, lời thoại thơ và những niềm tin vào một thứ gọi là “kiếp sau”.
Đọa lạc thiên sứ (1998): Phim hay, phim của VGV lúc nào cũng cảm xúc và hỗn loạn theo một ngữ rất riêng của ông. Những mối tình, những nỗi cô đơn, và những nỗi buồn trải dài khắp phim.
The end of the f***ing world (2018): Tính cách nhân vật độc đáo. Nội dung thu hút hấp dẫn. Âm nhạc đỉnh. Mặc dù thiên hạ có hơi overrated, nhưng mà nó hay thiệt đó.
Now is good (2012): Khi xem phim này mình có chút hay so sánh với The fault in our stars, và nếu mà so thế thì phim này yếu hơn hẳn. Nhưng nó vẫn rất cảm xúc và nhân văn. 
=> Hàng này tâm lý, tình cảm nhẹ nhàng.
Tumblr media
Lost in Thailand (2012): Khá hài hước, phim dễ xem, một bộ không hẳn là giải trí đơn thuần mà còn dạy cho người ta những bài học tưởng chừng đơn giản nhưng không phải ai cũng dễ dàng học được.
Crazy rich Asians (2018): Ngôn tình của Mỹ. Cũng khá. Xem để thấy người giàu tiêu tiền ra sao và biết nó khủng hơn mình vẫn tưởng nhiều lắm.
No strings attached (2011): Phim tình cảm dễ xem. Natalia dễ thương. Nội dung cũng tạm ổn, nhẹ nhàng, thoải mái.
Wonder (2017): Phim ổn, mạch cảm xúc vừa phải. Hơi thấp hơn kì vọng ban đầu. Nhưng vẫn truyền đạt được tính nhân văn trong câu chuyện.
=> Hàng này giải trí thì ok.
3K notes · View notes
langythu · 7 years ago
Photo
Tumblr media
Nha Trang nắng gió và anh! #reply2018 https://www.instagram.com/p/BpJgaQuln2V/?utm_source=ig_tumblr_share&igshid=1gcmvc4h88497
4 notes · View notes
langythu · 7 years ago
Photo
Tumblr media
Hoa Bất Tử là gì? “Cầu mong tình yêu của mày vĩnh viễn bất tử.” “Hôm nay, tôi mất bạn Hảo của tôi rồi.” 141018 #reply2018 #t.đ.t
11 notes · View notes
langythu · 7 years ago
Text
“Mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với em!”
“Hạnh phúc nhé! Phải hạnh phúc nhé!”
“Chờ tiệc hậu hôn nhân của bọn ta nhé.”
“Ta thật may mắn khi có người bạn là mày. Ta không biết diễn tả như thế nào nữa, vừa vui mừng vừa khóc. Thật đáng nhớ!”
“Sau này có chuyện gì vui buồn thì cứ gọi điện cho ta.
Thế ngược lại thì sao? Nếu mày có chuyện vui buồn, thì mày có kể ra không?
Không phải lo cho ta. Ta làm sao mà có chuyện buồn được.”
“Từ trước khi kết hôn, anh đã luôn coi em như người thân trong nhà.”
“Anh biết em và nó là tri kỷ mà.”
“Tặng mày hoa bất tử, cầu mong tình yêu của mày vĩnh viễn bất tử.”
“Hôm nay, tôi mất bạn Hảo của tôi rồi.”
Cảm ơn, cảm ơn tất cả. Tôi hạnh phúc lắm!
Hôm nay, tôi kết hôn rồi.
141018
38 notes · View notes
langythu · 7 years ago
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
- “Mình rất thích 4 quy tắc này của người Ấn Độ, nhiều lúc buồn suy ngẫm lại sẽ thấy cảm giác nhẹ nhõm hơn…
1. Quy tắc đầu tiên: “Bất cứ người nào bạn gặp cũng đúng là người mà bạn cần gặp cả”
Điều này có nghĩa rằng không ai xuất hiện trong cuộc đời chúng ta một cách tình cờ cả. Mỗi người xung quanh chúng ta, bất cứ ai chúng ta giao lưu, đều đại diện cho một điều gì đó, có thể là để dạy chúng ta điều gì đó hoặc giúp chúng ta cải thiện tình hình hiện tại.
2. Quy tắc thứ hai: “Bất cứ điều gì xảy thì đó chính là điều nên xảy ra.”
Không có điều gì tuyệt đối, không có điều gì chúng ta trải nghiệm lại nên khác đi cả. Thậm chí cả với những điều nhỏ nhặt ít quan trọng nhất.“Không có; Nếu như tôi đã làm điều đó khác đi…, thì nó hẳn đã khác đi. ”
Những gì đã xảy ra chính là những gì nên xảy ra và phải xảy ra giúp chúng ta học ra bài học để tiến về phía trước. Bất kỳ tình huống nào trong cuộc đời mà chúng ta đối mặt đều tuyệt đối hoàn hảo, thậm chí cả khi nó thách thức sự hiểu biết và bản ngã của chúng ta.
3. Quy tắc thứ ba: “Trong mỗi khoảnh khắc, mọi sự đều bắt đầu vào đúng thời điểm.”
Mọi thứ bắt đầu vào đúng thời điểm, không sớm hơn hay muộn hơn.Khi chúng ta sẵn sàng cho nó, cho điều gì đó mới mẻ trong cuộc đời mình, thì nó sẽ có đó, sẵn sàng để bắt đầu.
4. Quy tắc thứ tư: “Những gì đã qua, cho qua.”
Quy tắc này rất đơn giản. Khi điều gì đó trong cuộc sống của chúng ta kết thúc, thì có nghĩa là nó đã giúp ích xong cho sự tiến hoá của chúng ta. Đó là lý do tại sao, để làm phong phú thêm trải nghiệm của mình, tốt hơn hết là chúng ta hãy buông bỏ và tiếp tục cuộc hành trình
4K notes · View notes
langythu · 7 years ago
Photo
Văn phong thật là...OA...
Tumblr media
Tôi yêu nàng từ thể xác.Tóc xoăn từng lọn buông vai. Móng tay sơn đen. Cả cách nàng bặm môi khi bối rối.
Nàng là ngục tù, và tôi là phạm nhân bị nhốt trong khoái lạc mà người dựng lên.
___
Nhưng rồi, nàng bị sứt mẻ ở mặt tâm hồn. Người tìm những lon bia rỗng, cắt đôi chúng để trồng ngải cứu.
Rồi nàng ngắt những cây ngải cứu đã héo khô. Tối đến, khi ôm nhau, nàng rải từng chiếc lá ngải cứu lên người tôi. Khuôn bụng đầy mỡ của tôi. Hõm quai xanh. Nốt ruồi dưới rốn.
“Em làm gì thế”? Tôi vừa nín cười, vừa nhột nhột.
“Yên nào” – nàng gắt yêu. Người dùng lưỡi, cuốn cọng cây như cách con mèo uống nước. Lưỡi thô ráp của nàng chạm da tôi, phê còn hơn làm tình.
Nhưng sao, nàng lại gợi tình và ham trồng ngải cứu như thế? ___
Rồi một ngày mưa ngâu, tôi tìm được đáp án.
Một file word được lưu trong máy tính của nàng. Những dòng chữ ngắn ngủi. Thì ra khi nhỏ, nàng bị bạn bè bắt nạt. Vì cô đơn, nàng hay trồng ngải cứu vì mùi hương của nó khiến nàng dễ chịu.
Nàng thèm yêu, và lao đến vào những cuộc tình chớp nhoáng. Một đêm có. Nhiều đêm có. Giật chồng có. Bị phản bội cũng có. Sau tất cả, người ta bỏ nàng đi, để nàng lại với mùi ngải cứu.
Giây phút đó, tôi rùng mình. Tôi nhớ đến sự gợi tình trong vóc dáng của nàng – thứ được tôi luyện từ ái tình độc dược. Tôi nhớ nhành ngải cứu nàng trồng, rồi tự tay phá hủy nó đặt lên thân xác tôi.
Đó là cách nói tiếng yêu của nàng. Rằng “em không cần ngải cứu nữa. Bởi anh là nhành hoa cứu rỗi em”.
Tôi chảy nước mắt. Đứng bật dậy, tôi phá hết ngải cứu của nàng. Tôi cởi truồng, viết hai chữ “ngải cứu” lên người. Nàng không còn cô đơn, vì tôi sẽ là “Người Ngải Cứu” của đời nàng.
Tôi trần truồng đứng đó, chờ nàng về…
86 notes · View notes
langythu · 7 years ago
Text
Tumblr media
“Tôi muốn ở bên em, hơn bất kỳ ai khác trên đời.”
Không-cẩn-thận.
“Chúng ta đã chết như thế nào?”
071018
12 notes · View notes
langythu · 7 years ago
Text
“Chợt nhớ đến ngày ấy, khi bạn kiên quyết cản tớ chạy ra trời mưa, bất lực đuổi theo tớ như một con điên và cõng tớ về trong mưa. Nói rằng: “Mày gầy đi.” Tớ biết rằng tớ sẽ luôn yêu thương bạn như bây giờ và mãi mãi. “
140618
8 notes · View notes