When I am drowned in pain, wisdom comes and serves as the lighthouse of my life.
Don't wanna be here? Send us removal request.
Link
When life opens a new door, it’s best to close the old ones,
Just in case you would wander into them once again.
11212016
0 notes
Text
https://www.facebook.com/quoteschat00/posts/485572811638015
Truyện hay vl... Công nhận.
0 notes
Text
The story.
Two years ago I wrote you a story. A beginning actually. The rest I kept for myself, for I know not which version I should post, nor I don't know if it was any good. Today you get your version anyway, I guess. Not from me, anw. Short story: Flight Diary Summer 2014. Has been two years, time does fly, huh?
0 notes
Text
Lies. And doubts.
Something just doesn’t add up. I smell it.
Secrets. Hidden. Unspoken story. Disappearance. Hard to contact.
This is why it can never be normal again. Because you will always hide something from me. And I will always doubt your words.
I can’t do normal, because you don’t do normal anymore.
Trust issue will never be resolved.
0 notes
Link
http://hailecao.com/chuyen_tinh_song_dieu.html
https://www.facebook.com/media/set/?set=a.1043883212350128.1073742203.237098839695240&type=3
“...Là bởi vì nói với các cháu thế này, cuộc đời của ông bà ý, nó không có một cái căn bản, không có nhà cửa nên là không bao giờ nghĩ đến chuyện cưới xin, mà hình dung ra ông đã nghĩ là không bao giờ có vợ có chồng... Cái xã hội này bây giờ vợ chồng nó phải có tiền có tài, có nhà có cửa, có nơi xây cơ lập nghiệp nhưng bây giờ mà không có nơi xây cơ lập nghiệp thì người ta bảo con chịm có tổ thì nó mới xây đàn chứ... nên cuộc đời ông nghĩ cuộc đời ông không bao giờ có cái chuyện đấy, nhưng mà... :) không hiểu sao cũng tự, cũng là lộc trời phật mang đến cho ông bà nữa, gặp nhau cùng một cái cảnh ngộ, có một cái tình cái nghĩa có một cái đầm ấm từ đó đến nay cho nên ông bà nghĩ (mình) cũng có một cái hạnh phúc, cái hạnh phúc của hai bàn tay trắng đến với nhau mà hạnh phúc như thế là ông đã quá mãn nguyện rồi....”
Nửa đêm tự nhiên thức, đọc được, xong cứ nằm cười, hình như lây cái hạnh phúc của hai ông bà, lây cái hạnh phúc của 47 năm cuộc đời. :)
Yêu nào đâu phải chỉ có chữ tình,
Có tình có nghĩa mới là chữ yêu.
Không dám post lên đâu khác vì không muốn lộ bản chất sến :)), nên để dành lên đây để thỉnh thoảng đọc lại, rồi ngẫm, rồi cười, rồi lại được vui lây cái hạnh phúc 47 năm cuộc đời của hai con người...
Luthor Nguyen 040816
0 notes
Text
Remember
Everything has passed. And everyone is close to move on by now (or almost). I have moved on, swiftly and absolutely. And this post’s intention is to dictate how I will remember this.
A few days ago, on his blog, he mentioned something about me spreading bad words about him, about them, about their relationship. Well, I did not. But I can’t say I’m surprised about the situation. Studying in a Marketing major, and working part time as a business strategist give me the advantage of frequently learning, practicing and applying strategies that I was taught, that I created and I manipulated. Ripple Effect is one of those. If a decade ago, without the existence and development of social network and internet as we have now, 1 unhappy customer could result in 66 other potential customers not coming and trying your product, imagine how powerful 1 person could be now, with an interesting story. I thought, I considered, and I applied, and I kept my analysis. Well, I was that one unhappy customer. And what I told was true:
I was not her boyfriend. He was. And legally no fault was done.
But harm was.
And I let the audience dictate its side and its taste. That was, indeed, an interesting story after all. I did not either intervene or manipulate how they see or what they feel.
Today, I read another part of a writing. This time it was written by her. It was called “something about my ex.” And this helps me dictate how I review this event in my life whenever I have time to look back. This is not a result, or, no longer a result of jealousy, but a contribution to my review, an evidence of a disgrace period of time that I have experienced.
I have always had this thing about people who do not respect me. And here is that thing: I hate them. And it could very well stay as hatred, or become a motivation for my inner self. Respect comes from many sources, but mostly through Lust and Fear. And only the one with power can attract and dictate respect. I was not powerful enough for them to respect me. And I hated it.
In a person’s life time, there is good and there is bad, both are equally vital. And they were, or it was, an important part of my life. It’s just unfortunate that they represent the bad part.
Her part of writing is an apology, the type of apology that I will never receive. And it is the evidence of a difference, a disgrace that I will forever remember.
Remember, and never forget, the part of life that will contribute to how you will be, and how you will become.
May debts be paid, and events be remembered.
17.03.2016
0 notes
Text
Difference
Something about my ex
Dạo này thấy mọi người hay kể chuyện soái ca soái củng các kiểu, hậu duệ anh đz abc xyz. Mình thì chả bao h fancy hình tượng đó, à ko, có fancy chứ. Nhưng mà ko chạy theo trào lưu lắm. Cơ mà, nếu xét về khía cạnh soái ca kiểu perfect man thì mình cũng có vài điều muốn kể về bạn ex.
Kể về bạn ex ở thời điểm này chắc cũng chả hợp lý lắm. Vì ko biết kể để làm gì, mà cũng chả có lý do để nói ra. Cách đây khoảng 2 tuần, hoặc 2 tháng thì mình có khá nhiều điều nói về bạn ấy. Đau khổ có, tức có, hối hận có, tội lỗi có, yêu thương cũng có mà ghét muốn giết cũng có. Cơ mà hồi đó nín nhịn, vì biết cảm xúc mình đang lên. Với cả, chị H đã dạy là trái tim chỉ có cảm xúc yêu và sợ. Ghét thì cũng ko tích cực lắm, nên chửi bới hay các thứ là điều k nên. Nên cũng im lặng. Vả lại, nghĩ lại đến giờ, sau khi đã “khá" bình tĩnh lại, thì nhìn chung, cũng chả ghét lắm. Vì đơn giản, cái làm mình bực thì ko nhớ mấy. Chính mấy cái ngọt ngào thì mới lại lưu sâu và nhớ lâu. Bao giờ chả vậy. Và lại, he did nothing wrong (ko chắc à nha, nhưng ừ, mình quên hết rồi), và mình cũng có lỗi nh hơn. Nên là, nghĩ lại, hãy coi như nó là một chuyện buồn, à thôi, 1 bài học mà mình đã hoang phí khá nh thứ để học đc đi.
Cơ mà, trong suốt mối quan hệ mình chưa bao h thực sự coi trọng bạn ấy đủ hay thể hiện tình cảm đủ so vs những gì bạn ấy cho mình. Thế nên, chắc điều đó cũng là 1 phần có lỗi của mình. Bây giờ thì muộn rồi, cũng qua rồi. Nhưng thôi, dù sao cũng chả mất gì ngồi kể ra. Cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Mình thì ng cũng chỉ bằng cái hột mít, bé tí bé teo, nhưng trộm vía thích mấy anh cao to béo tốt. À cũng chả biết, nhưng ex của mình cao, cao vđ luôn =)). Cảm giác a to như bầu trời, xong lúc nào cũng có khả năng ôm cả thế giới vào lòng. Mà thế giới của ảnh là mềnh, hê hê. Nên được ôm cũng thích. Cao to thế nên thích gọi anh là anh, cho bản thân nó nhỏ bé lại. Cũng bé mà. Bé ko chỉ về mặt hình thể, mà mình có cảm giác anh cũng lớn hơn mình. K phải mọi mặt, như về nh mặt nhất định. Nên hay có cảm giác đc che chở, bảo vệ, chiều chuộng. Tóm lại là thích lắm.
Kiểu mình hay có trò đòi đi chơi, vật vã õng ẹo đòi ra đg, ra đg đi đc nửa tiếng thì thở như con bò vì mệt. Anh thì biết thế, xong vẫn hay ừ thôi chịu khó, nó đòi thì cho nó đi chơi. Lúc mình mệt thở như con bò thì cũng lại dỗ dành rồi cho ăn rồi đèo về rồi chăm sóc. Tóm lại anh lúc nào cũng biết mình muốn cái gì (thg là ăn chơi nhả múa), và biết mình cần gì (nghỉ ngơi dưỡng sức) nhưng lúc nào cũng cố làm theo cái mình đòi, rồi lại cố gắng chăm sóc chiều và hầu hạ mình cái mình cần lúc mình vật vã. Kiểu mệt muốn chết, nhưng anh vẫn kiên nhẫn vô cùng. Mà càng đc chiều thì càng quái thai, càng quái thai thì anh càng cố gắng. Hơ hơ, soái ca đó. Trong phim có một con điên nhảy như động rồ và 1 anh lớn lớn bình tĩnh đi theo xử lý hậu quả take care mọi thứ. Hề hề, y hệt vậy.
Xong anh ý chăm mình lắm. Kết quả béo như con lợn quay luôn. T.T toàn chửi vs cáu, nhưng đc chăm cũng sướng chứ. Kiểu mình đi châu âu về khen bạn thân ở Pháp nấu ngon, a cũng lục đục tìm kiếm công thức nấu thử đồ âu. Xong mình thích Mac n cheese, a cũng mày mò làm thử cho mềnh ăn. Rồi mình ăn uống k healthy, thì sẽ tìm cái tốt tốt thì cho mình ăn cho khoẻ. Xog nhiều hôm lười như con lợn, bảo hứa hẹn ừ hai đứa nấu chung hen, xong lên mở máy ra việc nhiều như núi, ảnh lại thôi ngồi làm việc đi anh xuống nấu nướng giặt quần áo các kiểu nha. Xog toàn có trò ngồi trên giường đồ ăn đến tận miệng. Thích dã man. Xong béo như lợn quay. Nhưng mà về sau có nhớ, thì vẫn nhớ nhất đồ ăn anh nấu. Kiểu yêu thương ế. Chắc ảnh cũng chả biết nh món lắm đâu, nhưng rất chịu khó. Kiểu thi thoảng lại pm bạn bè hỏi han món này món kia mua đồ này đồ kia để nấu cho mình ăn. Cảm giác ngồi nhảy múa tưng tưng xong anh nấu nấu r nhìn mình thở dài bất lực vẫn có một sự hạnh phúc nhất định rất khó tả.
Xong a cũng hay đèo mình đ��a đi lại. Đợt trc mình làm 1 chỗ, xa vãi linh hồn luôn. Xa trg anh, xa nhà anh. Chả tiện gì cả, anh đi đón mình về nhà chắc đi qua cả quãng đồng, mà chả để làm gì. Nhưng chiều mình nên vẫn đón. Hồi mới iu nhau xong anh đi mua luôn thêm cái mũ bảo hiểm, bảo mũ của em nè. Hihi, chắc lúc đó anh xác định cuộc đời xe ôm r. Xong về sau mấy lần a kêu tự đi uber đi, tốn tgian quá các kiểu nhưng vẫn rứt chịu khó tuần qua đón mấy lần lận. Kiểu lý trí bảo tốn tgian quá nhưng tim vẫn muốn chìu chuộgn mềnh đó. Xong đi xe của anh đợt trời lạnh, lạnh vô cùng luôn. Thế là anh cho đủ thứ. Trời có 20 độ hay 10 độ thì bao h a cũng cởi áo khoác cho mình ngồi sau. Cho ấm. Rồi cho mình mượn găng tay. Rồi cho mình luôn cái khăn. Rồi đợt lạnh quá. Tự nhiên 1 hôm mua mấy cái túi sưởi thần thánh mag đến tận cty cho mình. Cho mình đỡ lạnh. Rồi mua cho mình cái áo giữ nhiệt. Toàn các vật dụng lần đầu nghe tên. Xong kiểu ơ buồn cười nhỉ lắm trò nhỉ, chả khác gì các bà mẹ bỉm sữa google đồ xong mua mua =))) Xong cứ cầm đồ như đương nhiên thôi, dùng luôn. Dùng xong mọi ng hỏi han ơ mua đâu đấy bảo chả biết, trên trời rơi xuống đấy =))). Đúng công nhận, yêu anh toàn đc mấy thứ từ trên trời rơi xuống. Xong cứ dùng như đương nhiên. Sướng quá, cũng k biết mình đang sướng nữa. Kiểu ốm xong có thuốc đau bụng. Ghét ko uống, uống xong hết đau luôn. Thần thánh vãi. Hay đau họng có cái ngậm siêu đắng, ghét muốn chết xog vẫn bị ép cầm. Xog cái con chả bao h quan tâm đến cái gì xung quanh tự nhiên h có 1 hộp thuốc ko thiếu cái gì =)) cũng ảnh sắm cho đó. Sướng vãi. Tiện vãi.
Tóm lại, kể ra thì nhiều lắm. Cũng chả biết kể gì. Chỉ muốn nói là, mình đã từng đc chiều, rất chiều. Được yêu thương, và rất yêu thương. Mình rất thích, rất rất thích cái thời gian chìm trong chăm sóc và yêu thương ấy. Kiểu bố mẹ mình k thích a, a cũng chấp nhận. Vì mình a khổ, a cũng chịu. Bạn bè a ko nhìn a, anh cũng lẳng lặng cho qua. A thường im lặng và khá bình tĩnh, người lớn hơn mình. Và khá ngạc nhiên (à ko ngạc nhiên lắm) là mình là a phát điên vô số tỉ tỉ lần =)). Cũng sợ, ng hiền lành như thế mình cũng hành cho tan nát đc. Nhưng hình ảnh mình nhớ nhất về anh, vẫn là lúc nào cũng bình tĩnh, ngọt ngào, ng lớn và dịu dàng. Dù mình tệ đến mấy, kinh khủng đến mấy, rồ dại đến mấy, thì a cũng vẫn bình tĩnh và dịu dàng. Và anh sẽ ôm mình vào bảo thôi, đc rồi, k sao. Để a xử lý. Kiểu anh hùng. Giang sơn cứ để a lo. Nhưng a hiếm khi lo giang sơn, a chỉ lo những chuyện bé xíu như mình bị lạnh, hay mình đang đói và pms thôi. Cơ mà, ngọt ngào thế, cũng đủ hạnh phúc rồi.
Nhìn chung, ch đi qua rồi. Mình cũng ko biết nên nói gì. Mình có nhiều điều để nói về anh. Nhưng chắc sẽ hạn chế ko nói nhiều. Mình k muốn nói xấu anh, vì mình buồn. Mình buồn vì mình cảm thấy a xấu đi vì mình. Mình k thích thế. Tình yêu nên làm con ng trở nên tốt hơn, chứ ko nên làm họ xấu xí. Chỉ có nỗi sợ hãi mới làm ng ta phát điên và làm những điều rồ dại. Mình vẫn mong a sẽ ổn, và anh sẽ lớn, và a sẽ luôn là anh, nhạy cảm quá mức và yêu thương quá nhiều. Và mọi ng sẽ trân trọng a đúng như a xứng đáng đc nhận. Điều mình buồn nhất trong mối quan hệ, là mình đã làm a buồn và làm hỏng anh. Làm a vỡ và mất đi nhiều thứ. Nhiều khi mình phát điên lên vs những cái a làm. Kiểu m điên à làm cái quái gì điên rồ thế. Nhưng mình nhận ra mình tức vì bản thân mình khiến a như vậy. Và mình k tức, mình buồn nhiều hơn. Điều xấu về a mình có nhiều lắm, há há. Điều tốt về anh, mình kể đến mai cũng ko hết. A là ny cũ, một mối quan hệ cũ, ko đủ dài nhưng cũng chẳng đủ ngắn, k đủ dang dở nhưng cũng chẳng có kết thúc đúng mực. Nghĩ lại có chút sợ, có chút buồn, có chút tiếc. Nhưng thực sự, thời gian bên cạnh a cũng là 1 khoảng thời gian mà mình rất hạnh phúc.
Giờ cũng chả biết sao, chỉ mong a về tốt hơn thôi. Vì mình tin a, a là ng mà mình đã yêu, từng yêu và đang yêu. Nên hopefully là a sẽ ổn. Vì rồi a cũng sẽ ổn mà. Mình cũng đang cố gắng để tốt lên, và bắt đầu hành trình mới của mình. Viết vài dòng cho anh vậy thôi. Về sau, chắc sẽ ko viết hay nhắc lại nữa.
17.03.15
#LOSTINIRISLAND
0 notes
Text
Dear writers, Love does not hurt...
“Everyone says that love hurts, but that’s not true. Loneliness hurts. Rejection hurts. Losing someone hurts. Everyone confuses these things with love. But in reality, LOVE is the only thing in this world that covers up all the pain and makes us feel wonderful again.”
I don’t know who said these words, but it’s true.
I read something about break-up today, and in those people keep mentioning about love like it is an evil matter that messes everything up and is the source of the pain that they are suffering. They are wrong. Love is the opposite of all those pain you are suffering through. The lack of love is what causes the pain, and love is the only cure that can help you.
0 notes
Quote
If you don't like how the table is set, turn the table.
Francis Underwood/ Kevin Spacey
0 notes
Quote
You’ll have more fun and success when you stop trying to get what you want and start helping other people get what they want.
Dale Carnegie
0 notes
Video
youtube
Ta hát cho ta Vài lời xót xa Đi chéo đi ngang ngày tàn tháng qua biết đâu đường ra Ta hát cho nàng Bài ca bẽ bang Yêu nhầm lấy ta để rồi vỡ ra thua thiệt trăm đàng
0 notes
Video
youtube
Thật lòng em mơ mơ cùng anh đi đến tận cùng Tận cùng chân mây vượt núi cao hay biển sâu Biết mấy là yêu cho vừa Giết mấy thời gian cho vừa Khi yêu ta mơ về nhau Thấy lắm lúc lòng mình nhẹ nhiều khi Muốn ném hết tất cả để mà đi Một lần mình sống như những đứa nhóc không nhà Sớm thức dậy ở một nơi xa.
0 notes
Text
Post-valentine
Roses are red. Violets are blue. I'll never regret What I did for you. #happybelatedvalentineday
0 notes