Text
"Xuất thân khác nhau, trải nghiệm khác nhau, hoàn cảnh khác nhau thì tất nhiên suy nghĩ, niềm tin, giá trị cũng sẽ khác nhau."
0 notes
Text
cái bài “Có ai thương em như anh” nghe mãi vẫn không chán, giai điệu hay thật sự.
hôm đi acoustic cũng hay nữa.

0 notes
Text
Dạo này tâm trạng thất thường, không rõ là đang trôi, hay đang mắc lại đâu đó giữa mình.
0 notes
Text
Có những ngày, đầu óc như một căn phòng bừa bộn. Không rõ thứ gì cần dọn, cũng chẳng biết bắt đầu từ đâu.
Chỉ thấy bản thân ngồi giữa mớ suy nghĩ hỗn độn… Lặng nhưng không yên.
Không buồn, không vui, chỉ là… không hiểu nổi chính mình.
1 note
·
View note
Text
Vào một ngày nắng nhẹ,
em chợt nhớ ra có những điều mình từng rất tin… rồi bỏ lỡ.
Không phải vì không đủ cố gắng, mà là vì có những thứ, dù giữ chặt đến đâu… cũng vẫn lạc mất.
1 note
·
View note
Text
Em không biết bắt đầu từ đâu, chỉ biết rằng em đang mệt. Không phải kiểu mệt có thể ngủ một giấc là hết. Mà là mệt trong lòng, trong đầu, trong cả cái cách cố gắng sống tiếp mỗi ngày.
Em thấy mình như đang kéo lê một cái xác có tên là “bình thường”. Vẫn đi làm, vẫn cười, vẫn gật đầu khi ai đó hỏi “ổn không?”… Nhưng thật ra bên trong trống rỗng, vô hồn.
Em không còn thấy hào hứng với điều gì.
Không ai khiến tim em rung động.
Không việc gì khiến em cảm thấy mình có giá trị.
Em chỉ đang tồn tại… như thể chờ đến lúc mọi thứ kết thúc.
0 notes
Text


tóc em ngắn, rồi lại dài,
như những tháng năm u hoài trôi qua.
0 notes
Text
Rất nhiều ngày, em còn chẳng nhắc đến tên anh, nhưng trong lòng thì chưa từng thôi nhớ.
Đêm nào cũng lặng lẽ nghĩ về.
0 notes
Text
Sống thì vẫn sống được thôi. Ăn, ngủ, làm việc, cười nói như thường… nhưng đâu có nghĩa là lòng không có khoảng trống.
Chỉ là mình học cách để sống với cái thiếu đó như một thói quen. Không vui, cũng đành chấp nhận.
1 note
·
View note
Text
Anh yên tâm sống đời anh, còn em vẫn âm thầm nhớ … như chưa từng bị bỏ lại.
0 notes
Text
nhật ký là một nơi bừa bộn… nhưng tất cả đều là cảm xúc thật.
0 notes
Text
Họ đã bước tiếp trước, còn mình… chỉ là đang đứng lại lâu hơn một chút…
một chút đã là 2 năm…
0 notes
Text
Cô độc nhất không phải là một mình đi dạo phố, một mình ăn cơm, một mình nằm ngủ, mà là khi làm bất cứ điều gì cũng đều nghĩ đến người hiện tại đã không còn ở bên bạn, một câu nói cũng là xa xỉ.
5 notes
·
View notes
Text
Nhiều chuyện mình không thể tưởng tượng nỗi là nó có thật. Cứ nghĩ chỉ có trên phim hoặc người khác bịa chuyện thôi… Nhưng mà, hoá ra là thế…
Bảo sao người ta hay nghi ngờ nhau đến thế.
0 notes
Text
“Cõi đời như một giấc mộng mây nước, còn chúng ta là những kẻ nằm mộng, trôi bồng bềnh trên dòng sông ngàn năm, ngắm nhìn phong cảnh nước chảy hoa trôi. Có một ngày già đi, không chốn nương tựa, ta sẽ chèo con thuyền mỏi mệt quay về, trở lại nhà xưa ở vùng sông nước, uống mấy chén trà mới, xem một vở kịch xưa. Thời gian cứ trôi qua như thế, cũng thật tốt biết bao.”
_Vị thời gian | Bạch Lạc Mai_
0 notes
Text
Suy đi nghĩ lại công nhận mình hâm thật. Chả chối được. Thất thường còn hơn thời tiết.
0 notes