Tumgik
luciola · 6 years
Photo
Tumblr media
Có một Mặt Trời có thể chạm tới, một Mặt Trời có thể lan tỏa mọi điều tích cực và truyền thụ vô vàn tri thức của nhân loại cho con - đó chính là Ông Nội.
Có những mảng ký ức bị thời gian làm vô hiệu hóa, chỉ trong tích tắc thôi bỗng xâu chuỗi lại đủ đầy.
Có những bài học Anh văn đầu tiên, là bảng chữ cái, là kỹ năng phát âm: “ môi quăn, mỏ nhọn, nước miếng xòe”, là ngày bé Ông lóc cóc đạp chiếc xe mini Nhật màu xanh lá chở chị em con lòng vòng trong cái thị xã nhỏ mua từ điển, sách truyện, dạy con cách tra từ, cách học Tiếng Anh. Con còn nhớ cái hiệu sách nằm trên đường Phan Đình Phùng cạnh rạp chiếu phim và gần cả trường THPT Phan Đình Phùng, ngôi trường mà con rất hạnh phúc khi biết năm 1945 Ông chính là những học sinh đầu tiên và 66 năm sau con là thế hệ học sinh tiếp theo.
Có những bài học địa lý, văn hóa thế giới, về lịch sử thăng trầm và những tấm gương của Dân tộc Do Thái.
Có những câu chuyện về thời thơ ấu, chiến tranh và cả tình yêu của chính mình - cậu bé 15 tuổi cho cô bé 2 tuổi một cái kẹo để 15 năm sau đó trở thành vợ chồng.
Ngày bé lắm lúc khóc bù lu bù loa vì Ông diễn tả cảnh sưu cao, thuế nặng lên bàn tay con. Vậy mà giờ đây con chỉ ước tay ông có thể siết thật mạnh để biết rằng ông còn sức khỏe.
Nếu đúng, con người có thể thổ lộ tâm can mình qua đôi mắt thì chẳng bao giờ có ai có thể làm điều đó tốt hơn Ông. Một ánh mắt cảm thông đi kèm cái vỗ vai hay một cái nắm tay thật chặt thôi cũng đủ đánh bại ngàn vạn lời động viên sáo rỗng.
Vốn dĩ, Mặt Trời gần như đứng yên và Trái Đất tự quay quanh trục, vậy nên có phải chỉ cần con không ngừng vận động, không ngừng cố gắng thì chẳng bao giờ Mặt Trời tắt nắng đúng không Ông.
Mặt Trời của con.
2 notes · View notes
luciola · 6 years
Photo
Tumblr media
ai đang nhìn mùa thu rơi xuống đây trong mắt màu hồ biếc xanh
thư im lìm, mùi hương của ước mơ chưa nói, thế nên trong lành
ngày mùa đông, ai mua giấc mơ thơ dại, mua bằng tim, cắt da trong lòng
lời yêu thương tựa như cơn gió bay, thơm ngát vết thương ê chề. Lý.
1 note · View note
luciola · 6 years
Photo
Tumblr media
mùa thu bé dại.
0 notes
luciola · 6 years
Video
youtube
Fluerie.
0 notes
luciola · 6 years
Photo
Tumblr media
Càng cố định nghĩa thì càng khiến cho vạn vật đi xa khỏi uyên nguyên.
MC.
0 notes
luciola · 6 years
Photo
Tumblr media
he knew his mind would never again be free to romp like the mind of God.
The Great Gatsby.
2 notes · View notes
luciola · 6 years
Video
youtube
0 notes
luciola · 6 years
Photo
Tumblr media
Dù thế nào đi nữa Đền cho khung cửa đóng bằng một ô khác mở Đền hoa cho cánh đồng Đền gió dịu ban trưa Đền cho em không gợn chút nghi ngờ.
NTN người ta mơ nhà mở cửa.
2 notes · View notes
luciola · 6 years
Photo
Tumblr media
có nhiều đêm tôi không muốn ngủ. ý nghĩ rằng trong giấc ngủ tôi sẽ bỏ lỡ tất cả những giờ phút này, tất cả dòng chảy nơi mặt kia của cuộc sống vẫn đang tiếp diễn về đêm, ý nghĩ đó khiến tôi háo hức. màu đen của đêm có sức hút kỳ lạ của riêng nó. bởi vì đêm không dối trá. người ta đều sống thật về đêm. chỗ ẩn náu của những bí mật. không ai đeo mặt nạ lúc này, đây là giờ tẩy trang của các cô gái, hay là lúc mà họ khoác lên người bộ cánh khiến mình tự tin nhất, khi họ có niềm tin rằng mình không thể chết vào khoảnh khắc này. bởi vì đêm không giục giã. chỉ có ở đây tôi mới có thể suy nghĩ, nhìn sâu vào trong mình, trong khi quan sát những ánh đèn đường và dòng thác những chấm tròn đỏ vàng đang di chuyển giữa phố đêm. cuộc sống ban ngày chỉ biết đẩy ta về phía trước và ta bước theo, chạy theo nó một cách vô thức bởi nỗi sợ bị bỏ lại phía sau, nỗi sợ bị ánh mặt trời trần trụi bóc mẽ sự lạc lõng của mình. những câu chữ hiện rõ mồn một trong đêm, từng nốt nhạc dội vào khắc sâu lên tâm trí, những thứ cũ kĩ bị lục tung, lật giở nghiền ngẫm để gạn lọc ra những gì người muốn nói, hay ta muốn hiểu, giữa những câu chữ rành mạch được viết ra. từng sự kiện ban ngày được điểm lại như khi quay chậm một thước phim.
thời gian về đêm, thời gian mà không ai có thể đánh cắp được của tôi. thời gian đáng lẽ ra tôi đã có, tất cả những gì tôi muốn làm. một cuộc đời khác mà tôi muốn sống.
MC.
1 note · View note
luciola · 6 years
Video
youtube
0 notes
luciola · 6 years
Photo
Tumblr media
Gió đã vàng rồi, nắng đã lạnh rồi, một chút mơ hồ se se da thịt. Nhưng phố phường vẫn sôi lịch xịch đủ thứ âm thanh.
phố vẫn gió, Lê Minh Hà.
1 note · View note
luciola · 6 years
Photo
Tumblr media
tôi tỉnh giấc.
bên ngoài lớp kính phía bên kia đường ray, con tàu vừa trút một hồi còi dài. từ ngày còn bé tôi đã rất yêu quý những con tàu. tôi luôn có cảm giác nó thầm lặng như bố tôi và cuộc đời bố. lớn lên một chút, tôi tìm được vô vàn lý do để yêu quý thêm những con tàu. tôi không phải đứa trẻ lớn lên bên những đường tàu. cũng không phải thường xuyên được đi tàu nên lúc nhìn thấy con tàu đang song song bên cạnh rồi vội mất dạng sau những nhà cửa quán xá hàng cây, tôi thấy mình vẫn như đứa trẻ nhỏ, hào hứng rồi cũng vội hụt hẫng khi mất đi những thứ mình trân quý. tuổi trẻ vụt lướt qua. khi bắt đầu những lựa chọn tôi càng sống chìm sâu trong cảm tính của mình mà không còn quan tâm nhiều đến mọi sự đúng sai hay những suy nghĩ của người khác. tôi bước đi với cảm tính là bản năng sinh tồn duy nhất.
con tàu tôi yêu quý đã lặng lẽ đi, đâu đó trong khoảng trời đêm nhợt nhạt. cả những con người từng bước qua cuộc đời tôi. mọi thứ chợt vỡ nhoè trong kí ức. hay đó vốn dĩ là quy luật của quá trình trưởng thành. liệu rằng tôi đang trưởng thành hay là đang tàn lụi. và phải chăng trưởng thành chính là khi con người học cách không quan tâm quá nhiều. không bi luỵ. không tức giận. không thất vọng. không oán trách. và không bao giờ hối hận.
đêm, những chuyến xe mỏi mệt. 02:36
1 note · View note
luciola · 6 years
Photo
Tumblr media
Mọi nỗi khổ đau đều được làm dịu nhẹ khi ta đến gần bên nước. Không phải ngẫu nhiên mà biển có tác dụng chữa lành những vết thương. Nước khiến cho mọi thứ trở nên dễ dàng, vỗ về mơn trớn, bao bọc vây kín. Nước giúp cái đầu lạnh trở lại.
Sự im lặng của đêm có những chuyển động của riêng nó, những chuyển động mà ta chỉ có thể nhận ra khi đã ở trong nó đủ lâu. Như khi ta ngồi yên trong làn nước, cảm nhận chúng trượt qua thân thể, cảm nhận sự mềm mại theo nhịp lên xuống của những tinh thể trong suốt không màu không hình dạng này. Chiếc máy quay đĩa ở phòng bên phát ra âm thanh rè rè trước khi vào bài nhạc, tôi hít một hơi thật sâu và chậm rãi lặn xuống, nghe tiếng hát như vang vọng từ một nơi nào rất xa, những câu chữ xiên vẹo theo khúc xạ ánh sáng. Mọi hình ảnh trong tâm trí cũng mờ nhạt, không còn rõ nét, chỉ nhoáng nhoàng hiện ra như thể trí nhớ và hoài niệm cũng bị bóp méo vẹo vọ dưới sức nặng ép chặt của nước. Khi nhấn mình chìm xuống sâu trong làn nước, tôi sẽ không biết được liệu mình có khóc hay không. Tôi muốn tin rằng mình đã không khóc, bởi xung quanh đều là nước, không có ranh giới giữa phần nước bên trong tôi và bên ngoài tôi.
Nước không từ chối những động chạm, không khước từ tôi.
Nhưng nước ở đây không giống như đại dương. Ở đây tù túng và cùng quẫn, tôi có cảm giác như đang bị nhốt lại giữa những ủ ê não nề này. Khi tháo chốt để toàn bộ dòng nước ồ ạt chảy đi, tôi muốn nghĩ rằng mình đang rút cạn tất cả những yếu đuối bi luỵ của suốt quãng thời gian qua. Chúng sẽ theo nước mà biến mất khỏi tầm mắt, chảy ra biển mang theo tất cả tha thứ của tôi với người. Không ai ngăn được đường đi của nước, cũng như tôi đã không ngăn được những tức giận của mình, sự thất vọng của mình. Những buồn đau sẽ đi về một nơi thật xa theo dòng chảy không ngừng nghỉ, trả lại cho tôi sự tự do. Âm thanh ùng ục của cái kết, của dấu chấm hết. Và rồi tĩnh lặng.
MC.
1 note · View note
luciola · 6 years
Photo
Tumblr media
Nếu không thể sống tốt và giỏi giang như bao người thì hãy tự mình chịu đựng và chết cùng những dằn vặt.
1 note · View note
luciola · 6 years
Text
Thất vọng.
0 notes
luciola · 6 years
Photo
Tumblr media
Beer is made by men, wine by God.
ML.
0 notes
luciola · 6 years
Video
Fleur de Lune.
0 notes