Don't wanna be here? Send us removal request.
Photo
chibi commission ^^
6 notes
·
View notes
Photo

Commission I did for a customer on Facebook. This is his character in Blade and Soul #commissionart #bladeandsoul #girl #bustup #digitalart https://www.instagram.com/p/Br4jTC5nhsd/?utm_source=ig_tumblr_share&igshid=1r28vi7omazzz
0 notes
Photo

#bladeandsoul #commissionart #commission #blackandwhite #boy https://www.instagram.com/p/BrnO_BenpCX/?utm_source=ig_tumblr_share&igshid=15lqj6kfxoedc
0 notes
Photo

Cô bé quàng khăn đỏ Được em yêu chụp cho con hình sống ảo xịn xò để đăng https://www.instagram.com/p/BpRliiEnrIR/?utm_source=ig_tumblr_share&igshid=1u8xx0gl5ikth
1 note
·
View note
Photo

Rose #inktober2018 #inktober #rose #girl #flowers https://www.instagram.com/p/Bo3eMpCnUTA/?utm_source=ig_tumblr_share&igshid=gcz4thrip5rs
0 notes
Photo

Inktober day 1: sunflower Model is my friend's blade and soul character #inktober #inktoberday1 #inktober2018 #sunflower #lyn #bladeandsoul #girls https://www.instagram.com/p/BoYpFWlHQ7A/?utm_source=ig_tumblr_share&igshid=wb38nrmkhd7g
0 notes
Photo

Một thùng lông lá #mycats #sunnyday #momanddaughter #lovethem
0 notes
Photo

New muse :3 #sketch #girl #battlerite #battleritefanart #blossom
2 notes
·
View notes
Photo

Birthday gift for my friend. Miss her so much. #inktober #bladeandsoul #ink #traditionalart #girl #birthdaygift
1 note
·
View note
Photo

OC belong to rainbow-ravensadopts@dA His name is Rai. #marker #portrait #deer #boy
0 notes
Text
I know Death is not a good solution. But when you feel you just wanna die, cause your inner world is a broken mess, what will you do?
Dying from inside.
Because of a boy.
So fucking foolish.
But why can’t I fix the cuts he left behind in my heart? I tried, tried. I cried, make myself look better, find a new job, do few personal project, chat with my friends, play games. And still can’t get rid of that guy in my mind. I dreamed about him, almost every night from the day he said he wants to break up with me until now. Wake up every morning with a terrible headache, try to cover my sadness again, and then back to my broken world at night.
I tried to push the idea “committe suicide” out of my mind, but it crawls back every night, in my dream. It appeared many years ago, long long time before I met that guy. I fought back, but it never dissapear, just sat back somewhere deep in my mind, wait for an opportunity to hit me, harder than the last time we met.
I’m so weak right now, both physical and mind. Feel like a tree rotted inside, try to look green enough. Sometime I really wish if I got some bad disease, or got into some accident so I can die easily. Mom will not be insulted because of my death.
What should I do? Acctually, it’s how can I escape those feelings?
0 notes
Text
Mệt quá.
Mệt thật đấy. Đến độ ngồi còn chẳng vững.
THói quen quan tâm tới người ấy, chẳng thể bỏ. Thực sự, muốn nhào vào lòng người ấy, ôm thật chặt, khóc thật to. Nhưng đâu thể làm vậy.
Chỉ việc inbox nhắc nhớ mang áo mưa, đi đứng cẩn thận ngày mưa bão, mà người ấy đã có vẻ khó khăn với tôi rồi.
Không buồn thì là nói dối, mà nói là buồn, sẽ lại bị mắng thôi. Bị chính cả người ấy mắng, là khiến người ấy tội lỗi mệt mỏi.
Phải thế nào thì, người ấy mới trở về với tôi?
0 notes
Text
Tao không hiểu, vì sao tao lại cứ cố chấp vì thứ con người như thế.
Ai cũng nói tao nên buông bỏ, nên ngừng lại, nên dứt khoát đi, nghĩ cho bản thân tao ấy. Tao hiểu điều đó, hiểu chứ. Mấy thứ đạo lý này, chính tao cũng từng đi nói cho người khác nghe mà.
Nhưng tại sao, đến khi tao cũng gặp chuyện như thế, tao lại không thể bắt bản thân tao làm theo?
Nó biết tao bị bỏ rơi nhiều lần, nó biết tao sợ điều đấy và ghét lại bị như thế đến thế nào. Và cuối cùng, nó vẫn chọn cách đấy.
Cuối cùng, tao đâu có là gì.
Tao biết, đời là vậy, nhưng tao vẫn hi vọng, ít ra, tao là cái gì đó quan trọng, với một ai đó ngoài gia đình, người mà tao sẽ gắn kết để trở thành một gia đình mới.
Cái tao muốn không phải là quá sức giàu có hay trở nên nổi tiếng. Cho đến giờ, tao nhận ra cái tao thực sự muốn là có một tổ ấm nhỏ bé, nơi ấy, người đàn ông của đời tao sẽ là người che chở tao, để tao nương tựa. Tao sẽ hết lòng đứng ở hậu phương hỗ trợ cho người ấy. Một chú mèo, hoặc chó. Một hai đứa trẻ chạy tung tăng...
Nó đã hứa hẹn với tao những thứ ấy. Đã thề non hẹn biển. Tao đã tin. Và giờ tao ăn trái đắng :))
Tao mệt mỏi quá. Tao muốn chết đi.
0 notes
Text
AAAAAAA
Như nào nhỉ?
Giờ rốt cục là thế nào?
Tôi không biết bản thân muốn gì, người đó cũng không biết bản thân muốn gì.
Chúng tôi, vừa tranh cãi, nhưng cũng vừa có động thái đưa hi vọng cho nhau.
Giờ tôi phải làm sao???
Khi người ta nói “Tuy chia tay, nhưng nếu đau buồn khó khăn, cứ tìm đến, em sẽ giúp. Chị cần người để an ủi, để dựa vào, để ôm, cứ tới tìm em, em sẽ xuất hiện khi chị cần.”
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!
Ai cứu tôi!!!
0 notes
Text
Một kẻ độc ác
Tôi cũng chẳng rõ, bây giờ, tôi hay cậu ta là người độc ác và tồi tệ trong câu chuyện của chúng tôi nữa.
Chúng tôi là người yêu, hay đã từng là như vậy. Không hẳn là cuồng dại, cũng không hẳn mộng mơ, vì cậu ta và cả tôi đều chẳng phải tuýp người như vậy, nhưng cũng không thiếu những phút giây khiến tôi ấm áp.
Cậu ta vô tâm. Chính bản thân cậu ta cũng nhận ra điều đó. Và đương nhiên, khi yêu, tôi là người cảm nhận được điều đó một cách rõ rệt nhất. Cảm giác của các bạn sẽ thế nào, khi món ăn mà bạn cất công đi rất xa mua cho cậu ta - vì cậu ta thích nó, ngay lập tức được cậu ta tặng cho 1 người xa lạ với lí do trông người đàn ông ấy ngủ gật ở ghế đá có vẻ tội nghiệp? Còn nhiều những chuyện vô tâm khác, nhưng tôi nghĩ tôi không nên kể ra, dù sao, đó cũng là sự riêng tư của cậu ta mà tôi cần tôn trọng.
Chính vì những lần vô tâm nhỏ nhặt, dần dà chúng tôi cãi nhau nhiều hơn. Tôi là một đứa lắm lời trong những chuyện thế này. Nhất là khi cảm thấy bản thân không sai, và là người thiệt thòi, bạn cũng sẽ muốn bảo vệ luận điểm của mình như tôi thôi. Và ít nhất, cậu ta là người yêu tôi, tôi đã tin tưởng đủ để bộc lộ nhiều khía cạnh của mình hơn, nói nhiều hơn, khắt khe hơn, chú ý nhiều hơn. Nhưng có vẻ, cách thể hiện tình yêu của cả hai chúng tôi đều không phù hợp với người kia. Tôi muốn dùng những hành động quan tâm nhỏ, nhưng gợi ý ẩn để tạo điều kiện, nhưng cậu ấy gần như không thể nắm bắt chúng. Cậu ấy muốn mọi thứ phải thật rõ ràng. Và điều này thực sự gây khó khăn cho một người khép kín, hướng nội và hay đeo mặt nạ để bảo vệ bản thân như tôi. Để kể về những lần chúng tôi cãi nhau, từ lớn đến nhỏ, thì có lẽ đã viết được cả một tiểu thuyết mini. Nhưng đơn giản, sau mỗi lần như vậy, thì cả hai đứa đều buồn và tổn thương.
Tôi cũng không biết lí do tại sao, và thực sự, cho tới giây phút này, tôi vẫn không thể xác định rằng mình có phải là “yêu” cậu ấy không, nhưng quả thực, tôi luôn có một chấp niệm muốn giữ cậu ấy lại với tôi. Thật kì lạ, sau tất cả những cuộc cãi vã, những đổ vỡ chúng tôi gây ra cho nhau, tôi luôn quay lại với cậu ấy. Dù tôi đã tự dặn lòng hay nói thẳng vào mặt cậu ta, rằng tôi đã mệt mỏi với sự thiếu quan tâm của cậu ta lắm, tôi muốn dừng lại, tôi không muốn đi chơi cùng cậu ta, nhưng chỉ được một thời gian, mọi thứ lại quay trở về quỹ đạo cũ. Hẹn nhau đi chơi, nói dăm ba câu chuyện, cảm thấy khó chịu với hành động và lời nói của đối phương, cãi vã, giận dỗi, rồi quay lại từ đầu.
Tôi biết tôi không hoàn hảo, tôi có nhiều thứ sai lầm, nhưng tôi luôn muốn cho cậu ấy những gì tốt nhất tôi có thể làm được. Tôi biết cậu ấy không thích tôi ở điểm gì. Không phải tất cả, nhưng cũng là đôi ba điều mà khi cãi nhau cậu ấy nói ra. Tôi cố gắng thay đổi. Điều đó quả thực rất khó, khi đó là bản năng của bạn hơn 20 năm rồi, nhưng tôi học cách nhường nhịn hơn, chịu đựng hơn. Cậu ấy cũng vậy, có thay đổi, tôi biết. Cậu ấy biết hỏi thăm nhiều hơn khi tôi ốm, biết mua trà sữa tới cho tôi dù tôi không đòi, biết thực hiện những cử chỉ galant nho nhỏ đáng yêu... Nhưng những thứ đó không phải là thứ cậu ấy quen, nên nó không kéo dài quá lâu. Chỉ một vài tháng, và lại thưa thớt dần, tôi lại bực bội, và chúng tôi cãi nhau tiếp.
Đã có những lúc tôi tưởng rằng mọi chuyện thực sự kết thúc. Nước mắt đến từ cả hai bên. Những lời lạnh lùng tôi dành cho cậu ta, những câu lăng mạ mà cậu ta ném cho tôi. Tôi đã nghĩ mình không thể tha thứ. Bạn bè hai bên đều ủng hộ chúng tôi chấm dứt mối quan hệ này, nhưng chỉ cần cậu ấy nói cậu ấy vẫn yêu tôi, tôi lại mềm lòng.
Cho đến lần này.
Khi cậu ấy đổi chỗ làm mới.
Đó là từ cách đây bảy tháng. Lúc đầu, chúng tôi đều cảm thấy vui vẻ, vì ở chỗ làm mới này, lương của cậu ấy cao và ổn định, công việc không quá nhàn nhưng thoải mái và có nhiều đãi ngộ ngoài lương từ sếp lớn. Cậu ấy vui vẻ hơn sau cú shock ở chỗ làm cũ. Tôi đã nghĩ rằng từ giờ mọi thứ sẽ dần trở nên tốt hơn. Nhưng đó chỉ là cảm giác của tháng đầu tiên.
Cảm giác bất an dần xâm chiếm tôi sau những câu chuyện nhỏ. Rất nhỏ. Thậm chí có thể bạn sẽ nghĩ tôi thật là trẻ con khi làm quá lên vì những chuyện này. Đơn giản chỉ là câu chuyện chơi game, cậu ấy muốn tôi nhường vị trí hỗ trợ cậu ấy mà tôi vẫn luôn làm, cho một cô đồng nghiệp ở công ty với lí do ít ra tôi biết chơi một vài tướng không phải hỗ trợ, còn cô ấy thì không. Và cô ấy farm tệ lắm. Thật kì lạ. Người nói câu đấy đáng lẽ phải là tôi chứ, vì cô ấy chơi tướng hỗ trợ gây dmg, loại có thể dùng để đi đường cũng rất mạnh, còn tôi chủ yếu chơi tướng hỗ trợ hồi máu. Sau trận đấu, tối hôm đó, tôi đã nói chuyện này với cậu ấy, và cậu ấy gắt lên với tôi, rằng tôi là đứa ghen tuông nhỏ nhen. Sau đó thì, không bao giờ rủ tôi chơi chung với đồng nghiệp của cậu ấy, kể cả thiếu người. Cậu ấy bắt đầu lơ là dần nói chuyện với tôi, đi chơi nhiều hơn với đồng nghiệp. Khi đi cùng tôi, cậu ấy dùng điện thoại, chat với họ, còn khi đi với họ, cậu ấy tắt máy để không bị tôi làm phiền. Cậu ấy nói rằng, tôi là người yêu, nên cậu ấy có thể thoải mái, còn họ là đồng nghiệp, cậu ấy cần tạo ấn tượng tốt. Đi xem phim cùng nhau, chưa lần nào cậu ấy chịu đi cùng tôi xem một bộ phim nào đó mà cậu ấy ghét nhưng tôi thích (và tôi thì luôn cố kiếm một bộ phim mà cả hai chúng tôi đều có thể xem được, dù cậu ấy ban đầu không hào hứng lắm). Nhưng cậu ấy có thể hi sinh một buổi tối đi cùng tôi và đám bạn cũ, để đi cùng các chị đồng nghiệp, xem một bộ phim Việt Nam, thứ mà cậu ấy cực kì dị ứng. Mọi thứ dần dà trở nên rõ rệt hơn, đáng sợ hơn với tôi. Cậu ấy dính chặt lấy điện thoại, mỗi lần đi chơi đều khoe ở công ty có anh này hay, chị này giỏi, họ cho cậu ấy thứ này thứ kia, họ vui vẻ với cậu ấy, họ quan tâm cậu ấy, họ thấy cậu ấy vui tính... chứ không như tôi, với gương mặt lúc nào cũng buồn bã khi đi chơi, lúc nào cũng lạnh lùng với cậu ấy, chẳng giúp được cậu ấy cái gì, cũng chẳng tâm sự hay nói chuyện được... Trước khi cậu ấy làm ở đó, mọi thứ đâu có thế? Chúng tôi vẫn có thể nói chuyện với nhau đến tận 1,2h sáng, vẫn vui vẻ dù hay cãi nhau đó thôi.
Sự việc cuối cùng, mà chúng tôi cãi nhau, là vì chiếc smartphone của cậu ấy. Sau 3 tháng đi làm, cậu ấy đã tích đủ tiền mua một chiếc iphone6. Và từ đó, không xa rời nó. Đi chơi với tôi, ngồi bên cạnh nhau, mà mắt dán vào màn hình, tay gõ, miệng cười. Tôi cảm thấy cậu ấy đang ở nơi nào khác rồi chứ không phải ở bên tôi. Tôi phản ứng gay gắt, tôi nói rằng cậu ấy hãy làm ơn, khi đi cùng tôi, thì ngưng việc dán mắt vào màn hình đi. Cậu ấy gay gắt lại không kém, nói rằng tôi độc đoán, tôi không cho cậu ấy sự thoải mái. Và cậu ấy chống đối đến mức lần cuối cùng đi xem phim với nhau đã không đem theo điện thoại luôn, nhưng vẫn lờ tôi đi, để chứng tỏ rằng, thứ mà cậu ấy chán là tôi chứ không phải vì chiếc điện thoại.
Tôi mệt mỏi, tôi nổi khùng. Và đó là lần đầu tiên tôi bùng nổ theo kiểu bạo lực trước mặt cậu ấy. Sau đó cậu ấy nói rằng muốn chia tay cho tôi đỡ kh��. Tôi không hiểu. Tôi nói rằng, hãy thử lại thêm một lần nữa. Cậu ấy đồng ý. Tôi biến mình thành người mà cậu ấy muốn, chủ động ôm ấp, chủ động hỏi thăm, nói chuyện dịu dàng... Nhưng sau một tuần, với 2 lần đi chơi, tôi đã cảm thấy cậu ấy hoàn toàn biến mất. Tôi nghi ngờ, và tôi hỏi. Lần đầu cậu ấy chối, nhưng đến lần hai, khi tôi nói rằng cậu ấy cho tôi cảm giác xa cách lắm, khác lắm, thì cậu ấy đã nói thật rằng cậu ấy để ý tới 1 cô bé ở chỗ làm, cậu ấy chán tôi lắm, đi với tôi chẳng còn gì ngoài sự khó chịu, và cậu ấy thấy thực sự rung động mãnh liệt với cô bé kia dù cô ấy đã có người yêu.
Tôi nhớ lại dần mọi thứ, rằng cậu ấy nói tôi sẽ ghen thế nào nếu như tôi làm chung chỗ với cậu ấy, rằng các cô gái ở đấy quan tâm cậu lắm, rằng cậu ấy thấy họ xinh đẹp giỏi giang và đáng yêu, rằng họ tâm sự nhiều thứ, rằng cậu ấy được họ giúp đỡ nhiều nhiều... Thế giới của tôi tan vỡ. Vỡ vụn hoàn toàn sau khi cậu ấy nói rằng cậu ấy muốn tôi không chịu khổ, và chán rôi, nên cậu ấy cho tôi tự do, chúc tôi may mắn sớm tìm được một người khác thế chỗ cậu ấy, rằng cậu ấy muốn làm bạn với tôi và sẽ đi dự đám cưới của tôi nếu tôi mời.
Ha ha ha.
Tôi phải cảm thấy thế nào đây? Rằng tôi là kẻ độc ác đã kìm chân cậu ấy? Hay là một đứa con gái đáng thương phải bấu víu vào một người con trai đã hết tình cảm với mình? Tôi cảm thấy đau, rất đau, đâu đến phát điên. Tôi khóc không ngừng, và mất gần như hoàn toàn cảm giác muốn ăn. Chỉ mới 3 ngày, và tôi sụt mất 3kg. Tôi biết điều đó là có hại, nhưng cơ thể tôi từ chối thức ăn, miệng tôi mất cảm giác với mọi thứ, chỉ còn lại sự nhạt nhẽo, dạ dày tôi trào ngược mỗi lần tôi nuốt xuống. Tôi mất ngủ, một điều cực kì hiếm hoi đối với tôi. Cơ thể tôi thiếu năng lượng, nhưng kể cả khi nằm xuống, đầu óc tôi vẫn quay cuồng, cho đến khi quá mệt mỏi và thiếp đi, để rồi tỉnh lại sau 1,2 tiếng, đau đớn, nhức mỏi, và nước mắt lại tuôn lã chã.
Thế nhưng tại sao tôi lại vẫn muốn cậu ấy quay trở lại bên tôi? Tôi phải làm gì đây? Trước khi tôi kiệt quệ cả về thể xác và tinh thần? Lí trí nói tôi phải từ bỏ đi, nhưng tim tôi lại gào thét điều ngược lại. Hai luồng mong muốn đó giao tranh liên tục, lúc lí trí thắng, tôi cao ngạo lạnh lùng, tôi từ chối mọi sự quan tâm của cậu ta, tôi từ bỏ những người bạn có quan hệ với cậu ta, nhưng đến khi con tim vượt lên, thì tôi lại không ngừng khóc, khóc chẳng vì lí do gì, chỉ đơn giản đột nhiên thấy tủi thân rồi khóc, rồi nói với cậu ấy về những kỉ niệm, về những tình cảm tôi dành cho cậu ấy nhiều đến thế nào... Quay cuồng, hoảng loạn, bất lực...
Tôi nên làm theo điều gì đây? Lí trí hay con tim? Làm thế nào để chấm dứt cơn giông bão này?
0 notes
Photo

Bored #sketching #girls #twintails
2 notes
·
View notes