Tumgik
nang-ben-them · 6 months
Text
“Chuẩn mực xã hội không định hình nên giá trị của bạn là ai, chỉ có những lựa chọn của bạn mới định nghĩa được bạn là ai và bạn sẽ đi bao xa trong cuộc sống này.”
- Tóc Tiên
39 notes · View notes
nang-ben-them · 7 months
Text
Tumblr media
Nếu nhân duyên không phải là xác suất, thì hà cớ gì có những cái tên và địa điểm được lặp đi lặp lại rất nhiều lần trong đời.
- Hà Nội, tháng 04 năm 2011.
177 notes · View notes
nang-ben-them · 7 months
Text
"Mỗi bước đi trong cuộc đời, đều phải trả giá, tôi đã có được một số thứ mà mình cần, và cũng mất đi một vài thứ mà mình không muốn mất. Nhưng tất cả chúng sinh trên thế giới này, có ai là không sống như thế chứ?
Thượng đế không cho ai tất cả, cũng không lấy đi của ai tất cả. Đó là lẽ công bằng"
117 notes · View notes
nang-ben-them · 7 months
Text
"Bất kể lúc nào, dù là hai mươi, ba mươi, thậm chí năm mươi, sáu mươi tuổi, chỉ cần trong tâm trí bạn có nơi muốn đi, có việc muốn làm, vậy thì bạn đừng cố tình soi gương xem bạn có bao nhiêu nếp nhăn hay mấy sợi tóc bạc mà hãy lập tức xuất phát. Tất cả vẫn còn kịp."
241 notes · View notes
nang-ben-them · 7 months
Text
"Bởi vì đằng sau ngôn ngữ của bạn, nó phản ánh sự tu dưỡng của bạn, kiến ​​thức của bạn, phong thái của bạn và khuôn mẫu của bạn."
408 notes · View notes
nang-ben-them · 7 months
Text
Tumblr media
"Con người đôi khi sẽ như vậy, trước khi gặp được nửa kia của mình, bạn hoàn toàn không biết bản thân hóa ra còn có thể trở thành một người như thế. Gặp đúng người, bạn sẽ ngày càng trở nên tốt đẹp hơn.
Tôi đã vượt qua trăm núi nghìn sông, vượt qua ngàn vạn ánh đèn thành phố, vượt trăm nghìn nhà chờ sân ga, để đi tìm hạnh phúc quan trọng nhất đời mình. Mãi đến khi đi tới sơn cùng thuỷ tận mới gặp được người. Hóa ra người đã đợi tôi từ lâu.
Mọi người trên đời đều phải đi những con đường vòng, nhưng dù khúc khuỷu thế nào, cũng sẽ có ngày đi tới đích..."
(Quan Đông Dã Khách)
115 notes · View notes
nang-ben-them · 8 months
Text
Tumblr media
Năm mới bình an,
Trả người về với biển rộng trời cao
Mong người một đời thêu hoa trên gấm
An an yên yên suốt nửa đời sau.
“Nhân thế phù hoa cũng như giấc mộng lầu hồng, như hoa trong gương trăng dưới nước, chớp mắt thành không.”
416 notes · View notes
nang-ben-them · 8 months
Text
Tumblr media
Hai người muốn ở cạnh nhau chí ít phải có chuyện chung để nói. Nếu ta đến từ hai thế giới khác nhau thì cố kiểu gì?
Cảm giác “thuộc về” có thể mơ hồ nhưng cảm giác “không thuộc về” thường rất rõ.
— AN TRƯƠNG
527 notes · View notes
nang-ben-them · 8 months
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Tôi nhặt những chai rượu rỗng khách để lại đêm qua, cắm vài nhành hoa anh chị D mang về từ rẫy. Ánh nắng vàng và gió men theo lời kinh cầu cuối ngày tràn ngập căn phòng, cũng tràn ngập cõi lòng cô quạnh
Tôi ngồi trên gác mái nhìn gió kéo mây bay lưng trời, thật nhớ đến câu hát “ Xin gửi em một lời nguyện, được bình yên được bình yên về cuối đời…. “
26 notes · View notes
nang-ben-them · 8 months
Text
Tumblr media
Một mùa xuân giăng đầy nỗi buồn tơ non trên phiến lá đã úa tàn - đó vẫn là mùa xuân thật đẹp. Tôi đứng dưới tán đào, cảm thấy rõ ràng bốn mùa đều trời tạnh mây quang, cành khô hoa nở, tuyết tan mưa xuống, năm tháng không bạc đãi con người, chỉ có nhân gian biến đổi, con người tự phụ rẫy lẫn nhau….
122 notes · View notes
nang-ben-them · 9 months
Text
Năm 18 tuổi ngắm cảnh đẹp sông núi sẽ cảm thấy mới mẻ và thú vị nhưng đến năm 28 tuổi nhìn thấy cảnh đẹp đó thì chỉ lặng lẽ ngắm nhìn, không có niềm vui, cũng không có khát khao chia sẻ.
Con người không thể có tuổi trẻ và cảm nhận tuổi trẻ cùng một lúc, giống như thích một cuốn truyện tranh khi còn bé, nhưng lúc đó không đủ tiền để mua nên ta vẫn còn nhớ rõ ràng kí ức này. Và bây giờ chúng ta có thể mua được cuốn truyện tranh hồi đó, nhưng ở tuổi 28 đã không còn thích xem nữa cho dù có được thì cũng sẽ không bao giờ tìm lại được sự hân hoan như thuở còn trẻ.
@taifang dịch
Tumblr media
67 notes · View notes
nang-ben-them · 9 months
Text
Tumblr media
Đôi khi người ta không cần phải nhớ mình là ai. Rằng mình từ đâu đến. Có những thương tổn và mất mát nào. Như thế người ta mới có thể sống tiếp, khi cuộc sống khắc nghiệt ngoài kia vẫn đang khiến người người ta hoang mang, không biết làm sao để xóa đi những đau thương tàn tích cứ ngày một lớn dần, hằn sâu trong lòng mình. Không cách ủi an...
168 notes · View notes
nang-ben-them · 9 months
Text
"Mãi về sau này tôi mới hiểu.
Hạnh phúc đôi khi đơn giản là có một công việc ổn định, tối về ăn cơm món mình thích, mua một món đồ vừa vặn tiền vẫn còn dư, thỉnh thoảng mua cho mẹ một món quà, gặp được người muốn gặp, đến một nơi bản thân muốn. Vừa vặn bình yên."
- ST
77 notes · View notes
nang-ben-them · 9 months
Photo
Tumblr media
Niebla, Valdivia
985 notes · View notes
nang-ben-them · 9 months
Note
Một sớm mai xuôi theo dòng em đến
Cớ sao em chẳng đứng chờ?
"Rồi sớm mai sẽ không còn vết dấu Một bờ phù sa quên bước chân qua..." Ôi, những ngày mùa đông. Một mình. Và "Dòng sông lơ đãng". Người lại khiến tôi rơi lệ nữa rồi...
26 notes · View notes
nang-ben-them · 10 months
Text
Đời người hoang hoải vô định, chúng ta chỉ có thể trân trọng mọi thứ mà mình đang có trong hiện tại mà thôi.
43 notes · View notes
nang-ben-them · 10 months
Text
Tumblr media
〔Bài dịch số 1112〕 ngày 12.12.2023 :
有些时候, 现实像是要活生生把人扒下层皮一样. 让人有点痛不欲生的意思,但结果我们都没死,反而活的更有劲了。回头想想, 可能这就是生活, 给你死的机会了你偏不死, 那就好好的给我生活下去吧, 有什么��不了的呢!
Có những khi, hiện thực cuộc sống giống như đang lột ra từng lớp da của chúng ta, khiến cho chúng ta cảm thấy đau đớn khó chịu, nhưng kết quả là chúng ta chẳng có ai chết, mà ngược lại mầm sống ấy càng trỗi dậy mạnh mẽ hơn. Nghĩ lại mới thấy, có lẽ đây mới chính là cuộc đời, khi ta cho ngươi cơ hội chết ngươi không chết, vậy thì tốt nhất hãy cứ sống thật tốt cho ta, có gì to tát đâu cơ chứ! - Dương Mịch
- (Hoài Vũ Vũ/baosam1399 dịch)
134 notes · View notes