Tumgik
needthewater · 7 months
Text
e k quá cần những món ăn đắt tiền, ăn cùng a và ngon là đc
hay là thử bày tỏ: e cũng muốn đc có quà, hoa thì dịp đặc biệt cũng đc, to nhỏ k quan trọng 🥲
bớt kỳ vọng sẽ dễ tính hơn, nhưng mình sợ bớt kì vọng là bị giảm mức độ tc k? nhưng mà cũng cần nói ra thứ mong muốn, k nói thì sao a hỉu đc 🥲
- nay mình hổng kì vọng gì nên mọi việc có k theo kế hoạch của a mình thấy cũng khá vui, nhưng về nhà thấy hà em có quà, hà e hỏi quà của c đâu thì cũng hơi bùn 😅 cộng thêm cả mẹ hỏi nữa chớ
⭐️ a mua quà cho hà e nữa, a k ngại chi bữa ăn cho mình, trước đó còn tính đi hadilao, vườn nhật ( k đọc trên page thui), a rất cố gắng sắp xếp lịch trình, cách a tất bật chuẩn bị đồ ăn cho mình mà k kêu than 😘 đặt bánh nữa cũng dễ thưn
🥹 mình hư: cọc tính, chưa thể hiện sự cảm ơn a đc nhiều,
0 notes
needthewater · 9 months
Text
sẽ chả bao giờ quên đc cái chỉ tay vào mặt ấy, giận dữ lên nữa thì k biết sẽ xảy ra chuyện gì!
0 notes
needthewater · 9 months
Text
Tumblr media
Lần đầu tiên đêm sinh nhật mà tôi khóc, vì đủ tuit thân. Sau khi bày tỏ nỗi buồn sau câu nói của a, mong rằng sẽ đc a an ủi nhiều hơn bằng những từ ngữ ấm áp, nhưng đồng hồ điểm 00:00 dùi.
em cảm ơn a vì có lúc e hư e khó chiều mà a vẫn yêu em
nhưng mà lúc e nói là thôi k nói nữa hay thui k có gì đâu là vẫn cần dỗ í 😅
0 notes
needthewater · 1 year
Text
Hà Nội, 19/7/2023
Thiu thiu ngủ rồi lại chằn trọc.
Hà Nội đón cơm bão đầu tiên của năm, điện thoại báo mưa với độ ẩm 100% từ sáng sớm và tôi ngồi hóng dài cổ đến tận cuối ngày mới được ngửi mùi mưa sau bao ngày HN nắng nóng.
Một quãng thời gian dài mới miết lại những dòng chữ bản thân từng viết. Tự nhẩm trong lòng rằng, hoá ra những dòng chữ của mình cũng từng rất dễ thương, trải lòng, và dùng chữ cũng ngộ nghĩnh k ngờ. Vài dòng cứ kiến tôi nhẩm đi nhẩm lại và tự ngạc nhiên rằng, mình cũng đã từng viết ra được văn cuốn hút đến vậy. Dù sao thì cũng là tự hát tự mình khen hay, vui tai đến lạ.
Sau những ngày tháng đắm chìm với mqh toxix kia, sau những ngày tháng trải lòng bề bộn thì tôi đã quay lại đây với đống bề bộn mới. Càng lớn dần càng phải có trách nhiệm với cs của mình hơn. Công việc thăng tiến? Tình yêu lâu dài, cam kết? Những lo lắng cho em gái thi đại học?. Việc gia đình? Tình bạn tình huynh đệ với H? Bảo quản sức khoẻ bản thân??? Tôi dần sợ hãi đối mặt với mọi vấn đề, tự ích kỉ khép bản thân và trì hoãn. Tụt sale do một thời gian không chăm chút, người bạn thân nhất không thể cùng chia sẻ,....
Mong chờ những bộn bè mới gọn gàng hơn, bản thân cứng rắn hơn để đối mặt với mọi sự biến thiên trong cột sống!!!
0 notes
needthewater · 3 years
Text
Tumblr media
lưu cái câu chào khi có pic với ngym để nhắn cho tình đầu !!
0 notes
needthewater · 3 years
Text
Năm mới chúc anh cả đời không có ai yêu ngoài em!
0 notes
needthewater · 3 years
Text
Hà Nội, thứ 6 ngày 14 tháng 5
Ông Ngoại đáng yêu đáng mến!!
Gửi ông ngoại M!
Con là HT cháu gái có cái tên ông đặt đây ạ! Mấy ngày hôm nay cứ thi thoảng con lại chảy nưics mắt vì nhớ ông. Con luôn ghi giữ nhiều hình ảnh của ông: ông nằm sấp trên phản xem phim ngoắc tay gãi lưng, ông đi con dream lùn qua nhà con r lúc nào cũng k quên đánh ánh mắt cùng nụ cười mỉm nhìn vô chúng con, nụ cười ấy con nhớ lắm vừa ấm ấm lại còn có ánh mắt diu diu đáng yêu vô cùng. Đến cả những hình ảnh mà con sẽ k thể quên lúc ấy nữa: con từ HN gấp rút về đến cửa run run con chỉ muốn cơ thể dí sâu vào bức tưởng cách xa chiếc giường ông đang nằm vì k dám đối diện sự thật ấy, con lặng người khóc, lần sau cùng tiễn ông con cũng k dám chạm vào linh cữu chỉ vì sợ cái cảm giác chạm sẽ làm con ghi nhớ sâu hơn nỗi mất mát này, và những lầm nhìn vào di ảnh ông nữa con cũng k thể kìm đc cảm xúc bản thân. Những hình ảnh ấy thi thoảng hiện lên trong con những lúc con yếu mềm, cô đơn, mất định hướng và nhớ về ông nữa.
Con đã k trân trọng những khoảnh khắc ở hiện thực, dẫu biết ô có ốm nhưng con k hề ngờ đến việc ông đi như vậy. Ông đi bình yên khi con chưa dùng đủ thời gian của mình với ông ngoại, thời gian để con nắn chân cho ông, để con và A cùng gãi lưng cho ông, để con và anh Đ, HA chỉ ông dùng Fb, để con và cả nhà cùng ăn cơm cười đùa với ông.
Giờ tất cả chỉ có thể hiện lên trong tưởng tượng của con và các thành viên còn lại trong gia đình.
Mong ông cũng sẽ cùng con ôm những kỉ niệm thật ấm, ấm như nụ cười của ông sang bên kia thế giới. Con và các thành viên trong gia đình sẽ luôn hướng về ông ngoại một cách trân trọng, ấm áp và yêu thương nhất.
0 notes
needthewater · 3 years
Text
10/4/2020
*** thân mến!
Không biết dạo này anh có ăn cơm đều không?
Đã đi làm chưa?
Còn thức muộn không?
Cả tâm trạng nữa, dạo này còn hấp không :)))?
Đọc lại mấy mảnh thư em viết cho anh mà em cứ tự râm ran niềm vui vụn trong lòng. Giờ thì em quên anh thật luôn rồi, chỉ tự mãn với mấy mẩu kí ức và kỉ niệm ở thì quá khứ thôi. Còn mấy câu hỏi kia chỉ là mấy dòng mở bài khi em muốn nhắn tin với anh mà lại dao dộng k muốn nhắn. Vừa muốn hỏi thăm, cùng nhau san sẻ niềm vui, vừa muốn giữ lại để cả 2 yên ổn hơn.
Nỗi nhớ giờ mờ nhạt bằng hình bóng của em trong lòng anh!!!
Kí tên
SW,
0 notes
needthewater · 4 years
Text
24/2/2021
*** thân mến!
Đã nhiều ngày không được tâm sự, hỏi han và trò chuyện cùng anh khiến em ngày một quên đi gương mặt và nỗi nhớ anh. Mấy nay em vẫn rảnh rỗi lắm, vẫn vào hòm thư của anh đều đều để check vài mảnh vụn thông tin về anh. Nhưng dần dần em bắt đầu thấy cái cảm giác chờ đợi anh nhắn và nhìn thấy thời gian hoạt động của a là vô vị. Lạt như những dòng thư này vậy. Nhưng sâu trong lòng em rất muốn đc quay lại khoảng khắc hôm đầu ta gặp nhau. Chúng ta đều vô tư cười đùa trọc ghẹo, những niềm vui nho nhỏ nhưng râm ran.
Nỗi nhớ nhỏ bằng tất cả những ngày qua cộng lại!!!
Kí tên
SW,
0 notes
needthewater · 4 years
Text
23/11/2020
đây là quãng thời gian bạn cần phải vui vẻ, tích cực cho nên những toxic từ các yếu tố bên ngoài xin mời, dẹp!
nhân lúc bản thân còn tỉnh táo, hãy đi đúng hướng.
vòn vẹn 1 tháng rưỡi chúng tôi "thân thiện" với nhau. Khi tìm hiểu sâu tôi mới tường được những điểm hay điểm dở từ con người ấy.
Mình sẽ lưu giữ những hình ảnh đẹp:
- " Trời lạnh quá, cho mượn tay xíu" và đó là lần đầu tiên chúng tui ôm nhau, cùng nhau lướt qua nhữn cơn gió bấc Hồ Tây. Tôi choàng tay ôm lấy chiếc bụng béo của anh, tựa đầu vào phần vai rộng êm ấm ấy, im lặng, k suy tư, thời gian chậm lại.
- Ngày đầu tiên gặp nhau sau 1 thời gian "nghỉ chơi", những tràng cười sảng khoái, tui và anh nhìn nhau trong không gian, ánh đèm mù mờ của quán cf. Cùng kể những câu chuyện đã sảy ra với 2 đứa. Vui cực!
- 1 lần lặn lội HD để anh đưa đến chỗ quán cf có tên HT, khi đi về bị công an túm, tôi ôm anh, cảm nhận từng nhịp thở của anh khi tâm huyết kể lại diễn biến lúc nhét tiền cho Cơ động, vì k có tờ lẻ 100k nên bay màu 2 loét :))
Và những lưu luyến anh để lại trong con tim cô bé 21 tuổi ngây thơ:
Khá nhiều mùa r, chúng tôi cứ lướt qua đời nhau như thế. Như cơn mưa ngâu, không nặng hạt đồn dã mà chỉ rải những đợt mây mưa nhè nhẹ phủ 1 vùng và chỉ sảy ra vào 1 thời điểm.
Khi chạm chân đến tuổi này, tôi đã tự giác được mức độ bản thân xao xuyến và cảm nhận với một người nhưng đối với nhân vật này dường như tôi ít quan tâm đến những điểu bản thân tôi thích hơn. Là một cô bé không có nhiều kinh nghiệp trong thế giới đa nghĩa - tình cảm. Em chỉ ý thức rằng, việc chiều chuộng cảm xúc bản thân, đi theo cảm xúc là sẽ vui vẻ. Lúc nhớ anh, em nhắn. Lúc muốn đi chơi, em có lý do rủ. Lúc muốn gợn cái bụng béo, em ôm. Và tất cả những hành động cảm tính này đã phản hồi một cách tích cực tạm thời cho cảm xúc của cô nhưng lại trả kết quả k mấy khả quan cho trạng thái dài hạn. Anh có vẻ k muốn tôi hug nữa, anh nhắn tin đã hời hợt hơn rất nhiều, k còn vui vẻ và giúp cả 2 tăng dopamine nữa, anh trả lời hờ hững. Những hành động khiến tôi suy nghĩ và tăng cảm xúc tiêu cực về anh. Đó là những nguyên nhân mà tôi nên hãm lại sự tương tác hay tiếp xúc với đối tượng này.
Về chiếc cây tôi dự định mua tặng anh, tôi muốn anh lưu trữ lại hình ảnh của tôi và ghi nhớ về những kỉ niệm này. Cuối cùng thi kết quả vẫn tương tự nhau....
0 notes
needthewater · 4 years
Text
15/8/2020
Thời tiết thì mát mẻ mà tâm tư thì nóng ran.
Những tia suy nghĩ cứ chạy tới chạy lui hoài, rồi chạy chồng chéo lên nhau, rối tung hết cả lên.
Chuyên bước chân ra khỏi trường ĐH khó nhằn thật đấy. Tôi suy nghĩ đã mấy ngày hôm nay về việc cuộc đời mình phải cố gắng ra sao, hướng đi như nào mới phù hợp. Rải CV cũng đc kha khá thế mà vẫn ê chề quá. Cái tâm trạng càng ủ não, cái thân thể sống kiểu khống chế không hề muốn cử động.
0 notes
needthewater · 4 years
Text
4h07' sáng 12/5/2020
Tiếng mưa rả rít rồi xối xả, chả mấy khi thức đến tận rạng sáng như này nên tôi đành có chút tâm tư muốn viết.
Tôi loay hoay k ngủ được, đầu hơi nhưng nhức. Bất giác tờ mờ sáng trời đổ mưa. Tôi nhanh chóng mở cửa ra ngoài hiên vội nâng niu em Vương- cây bơ có sức sống tuyệt vời vào phòng vì nỗi lo thường trực sợ trời mưa to, sợ em bị gió lay gẫy ngọn mất. Vừa vơ lấy bình cây tôi ngước lên khe hẹp giữa 2 toà nhà trọ, chảng mấy chốc ánh sáng cùa buổi sớm mai đã lấp ló. Bình thường chỉ toàn đón ánh nắng vàng mỡ gà chiếu xiên xọ qua khe nhưng hôm nay lần đầu tiên tôi đc ngắm nhìn thứ ánh sáng sớm trong cơn mưa ấy. Thứ ánh sáng bình yên giữa đất thủ đô ồn ã. Mặc dù trời mưa to mang theo những đợt khí mát lạnh phớt nhưng cái không khí tháng 5 này vẫn rất ấm áp, yên bình đến lạ.
Lý do chả là nay phòng tôi hân hạnh được đón 1 bạn vui tánh ghé qua ngủ nhờ, cả tối 3 người hàn huyên hết truyện tình yêu tình báo lân sang sự nghiệp tương lai rồi xoay vòng sang tính cách cá nhân mỗi đứa. Buổi tám giúp tôi có cái nhìn mở rộng hơn về cách các bạn nghĩ gì về mình và chính bản thân tôi đã thể hiện những khía cạnh ưu nhược gì nữa.
" Khó tính" " gu quần áo dị dị" " thể hiện ra mặt" " giao tiếp khá" ... " thế giới quan " "tự tin"
Những cụm từ sau buổi chuyện trò cứ luẩn quẩn quanh tâm trí, nên chắc nó là lý do trực tiếp khiến tôi mất ngủ chăng? Giờ thì tôi có thể vẽ nên rõ hơn 1 chút về bản thân, hình dung ra được vài giải phát để tiến bộ và hiểu bản thân hơn nữa. Và trân trọng nhiều hơn những khoảnh khắc bày tỏ lòng rồi cười khạch khạch tự nhiên của chúng nó.
Gà gáy 3 tiếng rồi 4 tiếng... Tiếng gà khàn khàn hoà cùng tiếng rả rích của cơn mưa hồi nãy mang nhưng màu sắc dư âm khác nhau,... cơn mưa chợt đến rồi cũng xách quần vội đi nhưng tâm trạng codon trong hôm nay của tôi vậy đó,... giờ thì nhờ cơn mưa tháng 5 vội vã mà tôi đã đỡ tự suy hơn rồi 😌
0 notes
needthewater · 4 years
Text
Một trưa thu se se 2018
Lần đầu ngủ giường ông nội, chiếc giường hằn sâu dấu vết cơ thể ông khúc hông khúc lưng lằn hẳn cho dù đệm rất cứng minh chứng cho sức cứng và độ bền bì tạo 1 tư thế ngủ của ông.
Lần đầu nghe đài đi ngủ, bắt chiếc ông. 
Và lâu lắm mới ngủ trong nhà bà nội.
Nhạc vang nơi tần số 98 hz, mùi dầu cao bạch hổ bà bôi sộc lên mũi tôi, vài khúc kí ức ngày xưa được tua lại , cái ngày tôi hay ngủ với bà, quạt trần nhỏ treo đầu màn phàng phạc kêu, bà hay kể chuyện, tay quạt mo phe phẩy, bà gầy gầy nhưng hài hước lúc nào cũng cười hở cả hàm răng trên, mỗi tội là bà hơi hay luỹ thừa vấn đề và luỹ thừa nội dung các câu chuyện.
Dù sao thì rất lâu rồi tâm trạng mới yên bình như thế.
1 note · View note