ngocha09
ngocha09
Ngọc Hà
11 posts
Don't wanna be here? Send us removal request.
ngocha09 · 4 months ago
Text
Ngày 13/4/2025
Nhịn cũng đã nhiều, cãi nhau nhiều mỗi lần như vậy bản thân không trả lời lại bất kỳ câu nói nào. Không phải im lặng là ngta nói đúng, vì tôi suy nghĩ cho mối quan hệ này, một ngày nào đó bản thân tôi k còn chịu đựng nỗi nữa thì kết thúc thôi, đôi co nhiều chỉ làm cho người nói tôi biện minh.
Từ khi đi chợ đến lúc mua cá để chiên tôi chưa từng tháo khẩu trang ra, vậy mặt lớn mặt nhỏ là sao? Tôi vẫn nói chuyện, tương tác qua lại thì mặt lớn mặt nhỏ là sao. Từ khi sống chung cho đến nay rất nhiều lần tôi phải nhìn, phải xem xét sắc mặt, từng cái cau mày của người mà sống mà làm mà trả lời câu hỏi để sợ người cáu, người khó chịu. Rồi tôi đã một lần nào nói ng mặt lớn mặt nhỏ, khó chịu cau mày chưa?
Sáng hỏi nhau ăn cơm với gì tôi đã đề xuất ăn rô đồng nướng muối ớt, ng phản bác đề xuất đó nói rằng ăn gì kỳ vậy. Ok vậy ng đề xuất ăn cá chiên rau luộc, vậy bản thân đã có đáp án muốn ăn gì ng đã chọn thì mua rau gì ng chọn đi chứ tôi có ý kiến gì mà cằn nhằn?
Bản thân thấy phiền khi tôi hỏi ăn cơm với gì thì nói thẳng ra là từ nay muốn ăn j chọn đi đừng hỏi người nữa thì ok tôi k hỏi ý kiến, đằng này bình thường vẫn hỏi nhau như thế thì hnay lại cho đó là phiền phức.
Sống với nhau đã hơn 4 năm, quen biết nhau đã gần 14 năm vậy mà giờ nói t��i mặt lớn mặt nhỏ, khuôn mặt này ng chọn quen chọn cưới, nếu thấy khó chịu thì nói 1 tiếng khỏi sống cùng nhau nữa. Tôi đã nhịn rất nhiều lần k nói ra, cũng cố gắng để sửa đổi hoàn thiện bản thân cho thích nghi được với người. Nhưng vô nghĩa hết, nếu yêu thương tôn trọng thì cọng lông mi cũng thấy, còn hết tình hết nợ thì cái lông tay cũng là cái cớ để gay.
Tôi thề và hứa với bản thân, kể từ nay trở về sau sẽ k hỏi ý kiến ăn gì, k suy nghĩ cho người, tôi sẽ sống cho bản thân tôi. Hết duyên hết nợ sẽ tự khắc dừng lại, cố níu cố giữ cũng vô dụng. Tuỳ duyên.
0 notes
ngocha09 · 1 year ago
Text
Ngày 27/6/2024
Hôm nay là 1 ngày quá đáng buồn, trưa này a đã nói đi đám dỗ nhà a Trung a nhậu ít vài lon rồi a về. Rồi a nhậu từ 11h-15h a về xã cũng k gọi cho e. Điện thoại cho a thì a nói chuyện cọc cằn.
Ở cơ quan làm việc mà e đứng ngồi k yên, đầu óc k thể tập trung nỗi, và cuối cùng điều e luôn lo sợ đã xảy ra. Lúc e nhận đc điện thoại báo a bị tai nạn giao thông tay chân e k còn chút sức lực nào; đầu óc trống rỗng. Rồi chạy qua bệnh viện đợi ngta chở a xuống mà lòng k ngừng cầu nguyện, cầu mong cho a được bình an khoẻ mạnh. Khi nhìn thấy a e như vỡ oà vì những vết thương trên người, còn thêm bất tỉnh do rượu. Lo cho a tư cái nhíu mày, từ cái trở mình; chờ kết quả phim CT mà lòng như đặt trên đóng lửa, tim như muốn nhảy ra ngoài. Cuối cùng nghe bs nói k bị tụ máu bầm nhưng gãy xương xoang phải nhập viện theo dõi. Lòng mới nhẹ nhõm đi chút ít. Phải chạy về nhà cho chó ăn soạn đồ chạy xuống với a. Nhìn mặt a sưng lên 1 bên vừa thấy thương mà cũng thấy giận. Cả ngày đi làm mệt mỏi, lo cho nhà cửa lo cho a e như muốn rã rời.
Những cảm xúc này chỉ có người trải qua mới hiểu đc, những dồn nén này chỉ biết ghi ra đây, tất cả để ở đây. Vì nhiều lúc bản thân k có cách lựa chon nào khác ngoài buộc phải mạnh mẽ.
23:42, bệnh viện đa khoa Tây Ninh, khoa ngoại thần kinh, p105, ngày 27/6/2024
0 notes
ngocha09 · 2 years ago
Text
Tumblr media
Cuồng nhiệt, say đắm, da diết là yêu Kìm nén, chừng mực, lặng lẽ cũng là yêu Cái khác nhau là một loại cực kỳ yên lòng, loại còn lại là cực kỳ yếu bóng vía.
0 notes
ngocha09 · 2 years ago
Text
Mẹ viết cho con
Mẹ không buồn sinh con là con gái Chỉ thương con, đời đè nặng đôi vai Mắt lệ tràn lặng lẽ mỗi sớm mai Trông ngóng chồng những đêm dài ngơ ngác Bên nhà chồng con giống như trẻ lạc Lóng ngóng, vội vàng sợ ánh mắt ai Chẳng dám một lời dù biết họ đã sai Ôm con thơ tiếng thở dài đêm vắng Mong cho con 1 cuộc đời may mắn Được tấm chồng, sâu nặng biết yêu thương Biết chở che con những lúc bất thường Biết đỡ đần, biết tiến lui nhường nhịn Hiểu vợ mình từ những điều sâu kín Là bờ vai cho con vịn sớm hôm Biết lí lẽ trên đời, biết khéo khôn Để vợ không phải cô đơn thầm khóc Biết cùng nhau vượt qua thời cực nhọc Chắc tay chèo trước sóng gió, phong ba Sống bên nhau hạnh phúc đẹp tựa hoa Đến xế chiều vẫn mặn mà đầm ấm...
14 notes · View notes
ngocha09 · 2 years ago
Text
Cuộc đời này, có người ngưỡng mộ bạn, có người chán ghét bạn Có người đố kỵ bạn, có người xem thường bạn…, dù bạn cố gắng đến đâu cũng không thể nào vừa mắt tất cả mọi người được.
Bạn trong lời nói của người khác, không phải là bạn thực sự: Mắt giống nhau, nhưng cách nhìn khác nhau. Tai giống nhau, nhưng không nghe cùng một đạo lý. Miệng giống nhau, nhưng không giống nhau cách nói. Quả tim giống nhau, nhưng cách nghĩ khác nhau. Đồng tiền như nhau, nhưng cách tiêu xài khác nhau. Đều là người, nhưng không giống nhau cách sống. Bạn dẫu ưu tú, cũng cần gặp người biết nhìn ra điểm ưu tú của bạn… Bạn dẫu cống hiến, cũng cần gặp được người biết cảm ơn. Bạn chân thành, cũng cần gặp người có lòng, có dạ. Bạn khiêm nhường, cũng cần gặp gỡ với người biết quý trọng điều đó. Điều bạn biết rõ, không nên nói toàn bộ.  Thứ bạn đã thấy, hãy nên suy xét thật kỹ. Nếu như bạn không bước ra ngoài một chút, bạn sẽ cho rằng những thứ trước mắt bạn chính là cả thế giới.
(Theo Cmoney).
6 notes · View notes
ngocha09 · 4 years ago
Text
“Thế giới phải chìm đắm trong đau khổ không phải vì tội ác của những kẻ xấu, mà là vì sự im lặng của những người tốt”. – (Napoleon)
6 notes · View notes
ngocha09 · 4 years ago
Text
Tumblr media
Ra phố thì ngon ngọt nói cười, về nhà thì mặt như cái mâm. Vì không muốn xã hội đánh giá nên chúng ta dễ mắc cái sai lầm là tử tế với người ngoài, nhưng cấm cẳn với người nhà. Hãy nhớ, mình đã lớn khôn bằng mồ hôi nước mắt của cha mẹ chứ không phải nhờ xã giao giả lả của người dưng.
25 notes · View notes
ngocha09 · 4 years ago
Text
Kết hôn
Tumblr media
Kết hôn như chơi xổ số. Hên thì gặp người thương mình, kiên nhẫn sống hết đời. Xui thì đánh nhau ra tòa. Tính kĩ cũng đâu chắc trúng người.
12 notes · View notes
ngocha09 · 4 years ago
Photo
Tumblr media
Đời người như cơn gió thoảng Vô thường tựa áng mây bay Sống vui hay là đau khổ Cũng trôi qua hết một ngày.
Bởi cuộc đời này ngắn lắm Ai người sống mãi được đâu Yêu thương trao nhau chưa đủ Ngoảnh đi đã thấy bạc đầu.
Bởi hôm nay còn hiện diện Biết ngày mai sẽ ra sao? Có thương nhau thì lên tiếng Mất đi thì nói thế nào?
Bởi trần đời là bể khổ Nên cần lắm những bao dung Dắt nhau tìm về bến đỗ Xua tan đêm tối lạnh lùng.
Bởi con người khác loài vật Có lý trí và trái tim Đôi khi lòng người quá chật Nên ta mới phải đi tìm.
Bởi ta tin rằng chân ái Là xuất phát tận đáy tâm Ta tin nơi tim người cũng Đang ươm xanh đượm những mầm.
11 notes · View notes
ngocha09 · 8 years ago
Text
Em đã trở thành người đến sau trong một tình yêu mà em đến trước. Nhưng tình yêu thì làm gì có khái niệm đến trước đến sau hả anh? Ai được yêu nhiều hơn, người còn lại sẽ là người cất bước...
Trích#Đừng như anh#Hamlet Trương.
1 note · View note
ngocha09 · 8 years ago
Text
Dù có làm việc ở đâu, thì cũng hãy nhớ những nguyên tắc này: Nguyên tắc 1: Công việc không nuôi người nhàn hạ, tập thể không nuôi những kẻ lười. Nguyên tắc 2: Vào một đơn vị làm việc, đừng chỉ chăm chăm vào việc kiếm tiền, trước tiên hãy học sao cho mình đáng tiền. Nguyên tắc 3: Không có ngành nào là dễ kiếm tiền cả. Nguyên tắc 4: Làm việc, không có nơi nào là thuận lợi cả, ức chế bực dọc là chuyện bình thường. Nguyên tắc 5: -Không kiếm được tiền, thì kiếm được kiến thức. -Không kiếm được kiến thức thì kiếm được kinh nghiệm. -Không kiếm được kinh nghiệm, thì kiếm được trải nghiệm. -Khi kiếm được những thứ trên rồi, thì không sợ không kiếm được tiền. Nguyên tắc 6: Chỉ khi thay đổi thái độ của bản thân, ta mới có thể thay đổi được chỗ đứng của mình trong xã hội. Chỉ khi thay đổi thái độ làm việc của bản thân, ta mới có được vị trí cao trong nghề nghiệp. Nguyên tắc 7: Nguyên nhân khiến con người ta cảm thấy mơ hồ chỉ có một. Đó chính là trong những năm tháng mà đáng ra ta nên phấn đấu, nên làm việc chăm chỉ thì ta lại nghĩ quá nhiều, nhưng lại làm quá ít! Hãy luôn nhớ: Làm việc bằng cái tâm! Mười loại người không bao giờ có được lương cao, cũng không đáng để bồi dưỡng: 1. Người muốn nghỉ cả thứ bảy và chủ nhật. 2. Người muốn đi làm lúc chín giờ sáng và tan làm lúc năm giờ chiều. 3. Người muốn sống dựa vào lương cơ bản. 4. Người không có chí tiến thủ. 5. Người không có tư duy chạy đua với thời gian. 6. Người làm việc gì cũng chậm chạp. 7. Người không có nhân phẩm. 8. Người không dám chịu trách nhiệm. 9. Người luôn cảm thấy sản phẩm của mình quá đắt. 10. Người luôn trách móc công ty.
0 notes