nguyennguyenie
nguyennguyenie
Con Cá Mặn
90 posts
Chuyện của U.N
Don't wanna be here? Send us removal request.
nguyennguyenie · 2 years ago
Text
Có câu nói, bạn tiếp xúc nhiều với điều gì. Bạn sẽ trở nên giống điều đó.
Bạn làm điều gì đó hàng ngày. Điều đó lâu dần sẽ trở thành bạn.
Biết vậy nên học cách chọn lọc.
Cuộc đời mà, có mấy đâu. Để học hỏi, có dùng cả đời cũng không hết. Nên đừng lãng phí những phút giây của mình với những điều không đáng.
Đừng cố đi theo những người thô lỗ, những người lắt léo, chỉ vì tiền hay vì bất cứ điều gì.
Đi với những con người đó, trước sau gì đều không có hậu.
Bạn sinh ra ở đâu, bạn không được chọn. Nhưng xung quanh bạn là ai. Bạn được chọn.
Có chọn, hãy chọn điều lành. Đừng chọn điều ��c. Có chọn, hãy chọn chân thành.
Đừng chọn lợi ích.
Có như vậy, bạn mới đi được xa và lâu dài!
Nguồn: Phật đạo vô thượng
0 notes
nguyennguyenie · 2 years ago
Text
Khi bạn chọn bình yên,
nó đi kèm với rất nhiều lời tạm biệt.
0 notes
nguyennguyenie · 2 years ago
Text
"Một vị sư lên rừng hái củi, trên đường về gặp 1 cậu bé đang chạy chơi đùa, hái hoa bắt bướm. Vị sư đến gần hỏi: trên tay con cầm gì thế?
Thằng bé láu cá: đố sư biết đó, nhưng nói sai sư phải mất cho con bó củi nhe?
- Một con bướm đã chết đúng không?
- Haha sai rồi, con bướm còn sống nhe sư? Nói rồi cậu tung con bướm bay lên trời.
Vị sư cười nói: củi của con đây, cầm về đi!
Thằng bé hí hửng đem bó củi về khoe cha, ông tái mặt bước đến nhéo tai thằng con: đem bó củi lên chùa trả rồi xin lỗi người ta ngay. Thằng bé vừa đi vừa la: nhưng con thắng mà?!
Đến chùa 2 cha con chắp tay xin lỗi, vị sư chỉ nhẹ mỉm cười gật đầu. Trên đường về cậu bé vẫn hậm hực.
Người cha nhẹ nhàng nói: nếu sư nói con bướm còn sống con cũng bóp cho nó chết đúng không? Từ đầu ngài đã định đem bó củi để đổi lấy một mạng sống rồi đó.
Thằng bé lặng lẽ cúi đầu.
Sự ngạo mạn và hiếu thắng luôn lấy đi bao lý trí của mỗi chúng ta. Đừng thấy ai lùi mà vội bảo họ thua.
Thiện lương khó hơn là thông minh. Bởi vì thông minh là thiên phú, còn thiện lương là một sự lựa chọn"
st
92 notes · View notes
nguyennguyenie · 5 years ago
Photo
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
1M notes · View notes
nguyennguyenie · 6 years ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Nghệ quá
0 notes
nguyennguyenie · 6 years ago
Text
Tumblr media
T thật sự nhớ m quá L, sau tất cả mọi chuyện...
Đã từng có những câu chuyện kéo dài không có hồi kết, nhưng giờ đến cả cái bắt đầu t cũng chả có đủ dũng khí để nói.
Càng đau hơn khi từ “bạn thân tao” thành “tao có một người bạn”
Thời gian khôn lường.
0 notes
nguyennguyenie · 9 years ago
Photo
Tumblr media
0 notes
nguyennguyenie · 9 years ago
Photo
Tumblr media
0 notes
nguyennguyenie · 9 years ago
Text
“Ăn một mình, ngủ một mình. Khi buồn thì khóc một mình. Lúc bực tức thì tự mình gánh. Sợ qua các ngày lễ, sợ náo nhiệt. Dường như càng náo nhiệt lại càng đơn độc. Không sao, thật ra nhiều người cũng thấy thế".
2 notes · View notes
nguyennguyenie · 9 years ago
Text
TT
“Hãy trân trọng khoảng thời gian còn được đến trường, đừng nghĩ đi làm rồi tự kiếm được tiền rồi mới là tự do. Sau này bạn sẽ thấy, công việc thì áp lực mệt mỏi hơn bài tập, đồng nghiệp thì xấu tính đáng ghét hơn bạn học, mà bạn lại chẳng thể đánh người hay chép phao, vì bạn đã thành người lớn rồi.”
6 notes · View notes
nguyennguyenie · 9 years ago
Text
Gió ơi, đừng thổi quá lớn...
“Vết thương đau đớn nhất trên thế gian là vết thương không rỉ máu, không có thuốc hay cũng không bao giờ chữa được, cho dù có bình phục cũng giống như bóng trăng trên mặt nước, nhìn thì tưởng yên bình, nhưng mỗi khi gió thổi qua, sẽ bị nhăn theo cùng những vết nứt nhỏ, âm thầm đau đớn.”
1 note · View note
nguyennguyenie · 9 years ago
Photo
Tumblr media Tumblr media
trả đũa =))
114 notes · View notes
nguyennguyenie · 9 years ago
Photo
Tumblr media
Đã từng đọc ở đâu đó rằng: “Cuộc đời mỗi người giống như một cuốn sách, bất kể là ai, cũng có vài trang muốn xé đi” Mị cũng đã từng nghĩ như thế, nhưng đến khi 21 tuổi rồi thì mị nhận ra rằng, tất cả, dù buồn hay vui, dù hạnh phúc hay đau khổ, đã đến với mình thì đều là duyên, đều đáng trở thành hồi ức trong lòng mình. Bây giờ dù ra sao cũng không muốn một ngày mình sẽ vội lãng quên những kí ức đó.
1 note · View note
nguyennguyenie · 9 years ago
Photo
Tumblr media
"Em rồi sẽ không còn những mơ mộng Anh rồi sẽ nuôi lại những mơ mộng Tháng ngày rồi trôi đi mãi, vui buồn kể lại cho ai Tiếc thay đời luôn như thế đ��y, như một áng mây, nhẹ thoáng trong lòng En chợt thấy tim mình cũng rung động. Nếu mai tình yêu chan chứa không còn trở lại như xưa, biết đâu tìm nhau không thấy nữa".
0 notes
nguyennguyenie · 9 years ago
Text
Cuộc sống của chúng ta luôn là những cuộc chia ly không hồi kết, gặp gỡ- bên nhau và chia tay. Chỉ là chúng ta không thể nào hay biết thời điểm chính xác là khi nào. Cuối cùng chỉ còn học cách chấp nhận và rồi chia xa.
0 notes
nguyennguyenie · 9 years ago
Text
20 tuổi, tôi chẳng có gì ngoài những bước chân vấp ngã, tự dặn lòng: Mình cần mạnh mẽ để bước tiếp.
20 tuổi có lẽ là cái tuổi ai rồi cũng phải trải qua cảm giác thất bại. Nó tựa như quy luật bất biến của tự nhiên.
Là cái tuổi mà những thời điểm khiến ta chật vật với con đường mới bước vào nghề, tự hỏi bản thân mình biết bao lần: Liệu mình đã chọn đúng con đường phải đi? Những ước mơ của thời còn cắp sách đến trường giờ trở thành những mộng ước đẹp chỉ để nhìn ngắm và rồi lẳng lặng bỏ đi, hoặc họa chăng chỉ có thể cất giữ.......
......tôi ngậm ngùi, tiếc nuối ngày tháng còn đi học. Chúng ta ai cũng thay đổi, nhưng tôi hiểu được rằng: Cuộc sống phía trước còn đáng buồn hơn lúc này. Những người bạn đến trong cuộc sống của tôi, vội đến vội ra đi. Tôi hiểu những đoạn đường rẽ bước, vòng xoay với những ngã rẽ trong đời, còn mấy ai sẽ đi cùng tôi đến cuối con đường, và còn mấy ai để tôi bước vào con đường mà họ đang đi mãi về sau.
0 notes
nguyennguyenie · 10 years ago
Text
[Tiếc nuối tuổi 17]
*Rất nhiều nhiều nhiều nhiều trang chữ*
1 note · View note