Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
27 năm 49 ngày
27 năm được là cậu ấm; được ba che chở sống hạnh phúc bình yên và 49 ngày với tưởng niệm.
Giờ này ngôi đầy viết những dòng này, những ký ức về ba ùa về... chỉ toàn là yêu thương và chẳng la mắng con một tiếng nào. Suốt 27 năm ba chỉ đánh con có một cái.
Mặc dù con chưa nói, nhưng thật tâm lòng con luôn tự hào về ba. Những thứ con có đều do ba cho. Nghèo với ham chơi nên ba chỉ học tới lớp 1. Học vấn thấp nhưng cái gì cũng biết làm, tự mày mò học hỏi, đi đâu thấy cái gì hay là bắt chước làm theo: từ kệ giày, ghế thắp nhang, xích đu, la phông, cái cuốc,...cho đến cái cây được trồng ngoài vườn. Nên khi ba mất, giờ đi đâu làm gì đều có hình bóng của ba. Ba thì cái gì cũng biết làm trong khi con không biết làm cái gì cả. Ba lo lắng chu toàn tất cả mọi việc trong nhà từ lớn tới nhỏ nên sau ngày ba mất, con phải học mọi thứ lại từ đầu. Chai thuốc trừ sâu, bao phân bón cho cây còn dang dở, bòng đèn cháy, cửa hư hay con heo rừng bầu sắp đẻ,...
Đỡ đần công việc nhà khi mẹ mệt mỏi. Làm cho con khi nghe con nói muốn cài này con thèm cái kia. Cả đời làm "ông Bụt" đáp ứng cho mẹ con. Chưa từng nghe ba nói ba muốn cái gì. Ba mong muốn điều gì hả ba?
Ba biết không, bộ phận ba đang làm viếng tới ba lẵng hoa tươi, hơn một nửa anh chị em đồng nghiệp vào thắp nhang viếng ba lần cuối. Con chỉ toàn nghe người ta khen ba, không có 1 tiếng phàn nàn hay chê trách nào hết. Không biết sau này con có được như ba. Con rất tự hào.
Trong lúc mới mất, con có lục lại mớ hình chụp chung của gia đình để làm hình thờ. Chẳng có mấy tấm chụp chung cả gia đình, hoặc thì mất góc, hoặc mờ. Khó khăn lắm con mới lựa ra 1 tấm. Hay trong lúc sắp chia tay, cả nhà có gấp vội vài bộ đồ cũ, gấp cho ba vài bộ đồ ba thích vì thường ngày ba hay lén lấy áo của con mặc để đi tiệc. Và còn hay cằn nhằn. Con tệ quá!
Cô bác kể rằng ba mất ống nội năm 2 tuổi, lúc chưa biết mặt mũi, dáng hình ông nội như nào. Con thì mất ba năm 27 tuổi. Chắc vì vậy nên ba mới gắng làm mọi thứ vì chẳng còn ai che chở. Con tự hỏi: giữa một người không có ký ức gì về ba với người có quá nhiều kỷ niệm thì cái nào sẽ đau hơn?!
49 ngày, ba chẳng báo mộng hay cho con xíu tín hiệu nào để con biết rằng ba còn hiện diện, trong khi mọi người đều kể rằng gặp ba trong giấc mơ. Hôm nay ngày cuối, ba có điều gì muốn nói với con không? Hay con có làm điều gì để ba giận?
Mẹ và cô bác trong nhà có tính chuyện, sẽ trả ba về với tự nhiên. Mặc dù mẹ nói vậy nhưng lòng mẹ không nỡ và lo cho con cháu sau này vì không có mồ mả để dọn dẹp khi tết đến xuân về mà quên nguồn cội. Ba ơi, làm sao con có thể quên được khi tận mắt thấy giây phút sinh ly tử biệt, khi quỳ gối ngoài phòng cấp cứu nín thở chờ đợi thông báo của bác sĩ, khi vệ sinh cho ba lần cuối, khi thi thể ba lạnh dần trong lúc con cầu nguyện sát bên, khi nhìn ba lần cuối hay vừa chạy xe vừa ôm một phần tro cốt trước ngực?! Con ước gì con có thể quên được.
Kể từ khi ba mất, con hướng về phật pháp nhiều hơn. Con đọc kinh, chép kinh, niệm Phật, nghe thuyết pháp để hồi hướng cho ba _một việc nhỏ cho ba_ hay hoàn thành nốt cuốn sách của thầy Thích Nhất Hạnh đang đọc dở. Con biết chấp nhận từ nay sẽ không còn ba nữa. Con hiểu quy luật sinh lão bệnh tử, có sinh phải có tử, tính vô thường trong cuộc sống này. Lòng con nhẹ nhàng hơn vì biết mặc dù thể xác không còn nhưng ba vẫn còn mãi bên con không đi đâu cả. Thân thể con đang sống là do ba tạo, máu huyết đang chảy trong người con là của ba. Là ánh sáng soi đường con bước, là áng mây che lối con đi, là những bài học làm người mà cha dạy.
Ba ơi, con sẽ mạnh mẽ bước tiếp. Con sẽ là niềm tự hào của ba. Con sẽ thay ba gách vác gia đình, chăm lo cho mẹ đến hơi thở cuối cùng và em trai đến khi thành gia lập thất. Con sẽ chăm lo mẹ và em trai như ba đã từng làm đối với con. Ba ra đi thanh thản nhé.
Cả nhà thương ba. Cu Lượm nhớ ba.
02062024
0 notes
Text
It’s been 44 days without you, papa. It’s unfathomable to me.. I can’t explain how real this still feels to me and how it just feels like a few weeks ago I had you. Life moves on but I haven’t, life hasn’t made much sense without you around anymore, and I’m still trying to navigate it without you in it, and honestly it’s been the hardest thing I’ve ever had to do. My heart aches without you here and I miss you so much I can’t even explain.. god I miss you, I miss you with every part of me. My real life superhero. I never really liked superhero’s as a kid and never looked up to anyone like super man or Batman. My only one was you. The only person in my life that I loved and trusted with my whole heart. I love you endlessly, I love you endlessly. I am so proud of you, I can’t wait to see again, whenever that may be 🕊️🤍
0 notes
Text
Ba mất ông nội năm 2 tuổi, con mất ba năm 27. Con không biết giữa một người không có ký ức gì về ba hay có quá nhiều ký ức gì về ba thì cái nào sẽ đau hơn!?
0 notes
Text
Ngày xưa con luôn tự hỏi sao ba mẹ cô bác nhớ ngày giỗ của ông bà nội ông bà ngoại sau ngần ấy năm, đến giờ con đã hiểu. Sau ngày ấy thì mồ côi.
Thương nhớ Ba.
10052024
0 notes
Text
Ba cho con nắm bàn tay
Bàn tay ba ẳm con ngày xa xưa
Ba ơi nếu lỡ một mai
Ba về với đất tay ai con cầm.
9/5/2024
0 notes
Text

26/11/2021:
Sáng dậy để đi làm thì thấy hơi mệt, trưa mua cây test vào nhà vsinh kiểm tra thì thấy 2 vạch. Sốt và mệt nhưng vẫn làm tới chiều.
Chiều về nhà mẹ nấu nước xông người và uống thuốc. Vào phòng nằm bẹp vì quá mệt, nhức mình như có người lấy cây đập vào lưng và sốt cao. Nửa đêm phải lấy thêm mền quấn vì ớn lạnh. Lần đầu ngủ không cần bật quạt.
27/11/2021:
Nghỉ việc.
Bớt sốt và mệt mỏi.
Do quen việc phải dậy sớm nên tự động bật dậy không cần phải cài báo thức. Ý thức được mình ko dc khỏe nên sáng dậy xúc miệng nước muối và em trai mua đồ ăn sáng vào và uống thuốc sớm. Sau đó, ra trạm y tế khai báo y tế. Tiêu chayr. Đến trưa thì mẹ pha nước cam cho uống và ko muốn ăn nên đi ngủ. Chiều dậy nấu nước nóng tắm và ăn tối. Mẹ mua gà nướng chặt ra 1 nửa, mình bưng mâm vào phòng ăn riêng. Vẫn cảm nhận được mùi vị. Cảm thấy hơi đau họng ngứa họng nên ho nhẹ và sổ mũi, hay chảy nước mũi. Tối thì xúc miệng và xông mũi. Sau khi xông, mũi thông thoáng và thoải mái hơn.
28/11/2021:
Sinh hoạt bình thường và thấy trong người khỏe ra. Vẫn còn cảm nhận được mùi vị món ăn. Tiêu chảy. Tối thì sổ mũi, chảy nước mắt sống, sau khi xông mũi có phần thông thoáng nhưng vẫn nghẹt mũi.
29/11/2021:
Nghỉ việc. Nóng lạnh bất thường, đau họng và vẫn còn cảm nhận được mùi vị. Nghẹt mũi và hay chảy nước mắt sống.
7 notes
·
View notes
Text
Công việc cũ đã dạy mình rất nhiều bài học:
1) Cho dù bạn đối tốt với đồng nghiệp đến đâu. Khi nghỉ làm, họ sẽ quay lưng lại với bạn.
2) Đừng bao giờ tâm sự những điều trái khuấy của công ty cho đư���ng nghiệp. Khi bạn nghỉ, họ sẽ dùng những lời bạn kể đi nói cho người khác nghe.
3) Phải rạch ròi chuyện lương bổng ngay từ đầu. Đúng với công sức bạn bỏ ra và đúng với tấm bằng đại học.
4) Trong thời gian học đại học, phải đi làm thêm cho mở mang trí tuệ.
5) Nhất định phải hiểu rõ về luật lao động.
2 notes
·
View notes
Text
Ở đời, nhận ra không phải ai là giáo viên thì là giáo viên. Không phải ai là bác sĩ thì bác sĩ. Không phải ai thân thiết cũng là người tốt. Không phải ai đối xử tốt với mình thì là người tốt. Cho nên đừng đặt niềm tin vào người khác quá, mà hãy tin chính bản thân mình.
11102021
0 notes
Text
Sau khi trải qua một thời gian dài nghỉ làm do dịch covid 19, mình không còn cảm thấy vui khi sử dụng fb nữa. Vì toxic, vì chán, vì dở hơi và mình sẽ ít sử dụng fb lại và bắt đầu quay lại viết linh tinh trên tumblr.
05102021
0 notes
Text

Chúng ta ai cũng xứng đáng được bình yên và rồi sẽ bình yên, chỉ là bình yên đó do cuộc đời trao tặng hay bản thân phải dùng đau thương đánh đổi.
20022021
4 notes
·
View notes
Photo
★ call me by your name by andré aciman ★
like or reblog if u save
don’t steal or post as your own, please.
422 notes
·
View notes
Photo
Right now, there’s sorrow, pain. Don’t kill it and with it the joy you’ve felt
10K notes
·
View notes
Text










Anatomy of a scene
Under the moonlight
By armie_stella
4K notes
·
View notes
Photo







People who read are hiders. They hide who they are. People who hide don’t always like who they are.
Call Me By Your Name (2017) dir. Luca Guadagnino
8K notes
·
View notes
Photo
If you remember everything, I wanted to say, and if you are really like me, then before you leave tomorrow, or when you’re just ready to shut the door of the taxi and have already said goodbye to everyone else and there’s not a thing left to say in this life, then, just this once, turn to me, even in jest, or as an afterthought, which would have meant everything to me when we were together, and, as you did back then, look me in the face, hold my gaze, and call me by your name.
332 notes
·
View notes
Text
“right now you may not want to feel anything. perhaps you never wanted to feel anything. but feel something you did.”
Call Me by Your Name by André Aciman
94 notes
·
View notes