Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
up to a point, i realized i couldn’t keep hanging out with people who wouldn’t out grow to be the better version of themselves. it hits hard. there’s no the best version of yourself. you only get better and better by trying harder and harder. eventually, i think i was right to cut those people off.
4 notes
·
View notes
Text
Em, tưởng mình yếu đuối. Em, tưởng rằng đôi ba câu tuyệt tình sẽ làm em gục ngã.
Nhưng anh à, em đâu nào có như vậy. Anh càng xa cách, em càng toả sáng. Đến một ngày, anh quay lại, em chẳng còn đứng đó nữa. Em đã đi. Đi tới nơi anh sẽ chẳng tìm được. Đi đến phương trời em toả sáng thật sự.
Cầu chúc mọi điều tốt lành sẽ đều đến với chúng ta.
0 notes
Text
“Em cứ nghĩ lúc anh đi em tưởng mình sẽ chết
Mai như là hết
Cơn mơ nào không đến nữa như đã từng
Mang theo bao yêu thương về nơi ta đã dừng yêu
Em cứ nghĩ lúc anh đi em tưởng như sẽ nhớ, sẽ mơ
Như là ngỡ yêu thương về anh trên lối hẹn hò
Nhưng em đâu ngu ngơ, em đâu chờ
Ra là em đâu quá mong manh
Đôi lần bỏ quên kí ức trên căn gác không anh
Nụ cười dần tan biến mất theo vào mơ hồ
Em còn mơ hồ nhưng giấc mơ không còn dành riêng anh
Ra là em đâu hết tin yêu
Mai này một ai sẽ đến thay anh thương yêu
Mơ mộng cùng em đến những chân trời xa lạ
Em còn xa lạ
Xa những hôm qua đã hết yên lành
Xa được anh”
(Ra là em đâu quá mong manh - Hương Tràm)
Ra là sau khi chia tay hay rời bỏ bất cứ ai, em đều vẫn sẽ đứng dậy, mạnh mẽ và trở thành phiên bản tốt nhất của em. Cảm ơn anh, rất nhiều!
0 notes
Text
Tổ kén của những đứa trẻ đang tập lớn
Hà Nội, ngày thứ 3 của tháng 7 năm 2021 sau Công nguyên
Tận cùng của mệt mỏi là đau khổ. Ta đau khổ bởi chính điều ta vẽ ra. Ta mệt mỏi bởi nỗi đau nào đấy dày vò tâm can ta đến sức cùng lực kiệt.
Miên man những suy nghĩ, ta cuộn mình trong chiếc tổ kén nhỏ viết ra từ những dòng nước mắt khi cơn mưa mùa hạ chợt ghé ngang. Lê thê những tháng ngày ta chạy trốn tuổi trưởng thành.
Nhưng đâu ai biết, bên trong sự mệt mỏi là trái tim tìm kiếm sự yên bình. Đâu ai biết, ta chạy, chạy đến khi hơi thở cũng chả còn, cốt chỉ để lấp đầy những xúc cảm. Trái tim ta đập, đập trong ánh sáng ban mai thấm đẫm cổ họng khô khát mong chờ.
Sẽ là một chặng đường dài. Chặng đường thu thập những mảnh vỡ vụn, nhặt nhạnh những mảnh giấy nhàu. Ta sẽ một lần nữa vẽ lên câu chuyện mà sắc nắng chói chang ngập ngụa. Nhưng xin một lần gục ngã. Một lần trở về với bản ngã của cái tôi chập chờn như ngọn nến đâu ai hay khi nào sẽ tắt. Lần này, ta là ta. Ta đối diện với những thú tập quán tính đến đau cùng sắc cạnh. Một lần thôi, nước mắt này lại đẫm lệ nhòa. Đôi chân này sẽ dừng lại trước bão giông ngày đời. Ta xin cho ta phút giây nơi mắt bão. Phút giây nơi đau đớn của con người.
Viết cho một ngày, ta nhận ra bản thân cô đơn đến nhường nào.
1 note
·
View note
Text
Có 2 điều anh ấy không bao giờ thấy ở tôi khi còn đang yêu:
1 là tôi yêu anh ấy hơn cả bản thân mình
2 là anh ấy luôn là người tuyệt vời nhất với tôi.
Khi chia tay rồi, tôi tìm lại được bản thân mình và thấy anh ấy cũng không là gì so với những người sau này tiếp cận tôi.
Nhưng anh ấy, khi đã yêu người khác, vẫn cho rằng cô ta không đủ, và nhận ra rằng chả có ai yêu anh ấy hơn cách mà tôi đã yêu.
4 notes
·
View notes
Text
rồi sẽ có hạnh phúc
sau anh,
nhưng hạnh phúc
đã từng là anh,
đã từng là những ngôn ngữ hỗn loạn
đã từng là lời hứa mơn trớn trên vành môi.
để bây giờ,
em ngoái lại
chỉ còn một
màu đen kìn kịt của trời cao nơi đầu bão
màu xanh tiếc nuối mắt anh nắng ngày thu.
em nhớ anh,
0 notes
Text
there was storm in my sorrow
there was norm when you borrowed
that doesn’t really matter
since
thunder got the vibe
and i was survived
after you left all behind.
0 notes
Text
“Midway upon the journey of our life,
I found myself within a forest dark,
For the straightforward pathway had been lost.”
_Dante, The devine comedy: Inferno, Canto I
0 notes
Text
hey
....
when you left i didn’t know how i’d feel. i thought my life would be upended for weeks but the pain i just can’t feel it as much. am i numb? am i sad? am i relieved? i miss you. when i’m alone at night, i dream of you. just the two of us-the happy moments. the love in your eyes every time you looked at me. i can still remember the way my heart would skip a beat, but your face is slowly fading from my memory. is this how love is?
95 notes
·
View notes
Text
“i. pick up the pieces of the clock that fell off the mantle. there are gears sitting deep in the carpet and you should have cleaned it up months ago, but everything stopped more than a year ago so it didn’t seem worth the time. time. what is the tick-tocking in my mind… ii. purchase more of the strong, black tea. the kind that comes in a dented little tin from a shop without a name. let it steep a hair too long and drink it down to the leaves, maybe tomorrow when they’ve dried themselves down I’ll pretend I know how to read them iii. go for a walk. bring the dogs so that you so no one questions the way you wander off the sidewalk and into the mud. when they bark at a still tree, look up to the sky and breath deep. pretend you don’t feel hidden eyes trailing up your spine iv. close all the books that sit face down, spines cracked around your house. you can’t remember starting them all in the middle of the night when your dreams became too strong to bind behind eyelids. it doesn’t matter - you’ve always hated endings. v. go to sleep. or wake up. you aren’t sure what’s real anymore. time & tea & eyes & endings, it’s enough to make everything okay if you squint.”
— to-do lists // Olivia Larson
101 notes
·
View notes
Text
/ một ngày u uất, anh khóc tôi nghe /
câu hát anh bỏ ngỏ,
lỡ mai sáng tỏ tường
lỡ giọng mình qua phố
ai bật đèn tối nay?
câu thơ anh bỏ vần
đem bần thần vào em
câu ca anh đa phần
hồn thần ai lạc lối?
một lần đi lạc để cả đời rẽ ngang,
em ơi!
anh sẽ mãi chỉ là cái bóng em rượt hay đuổi
để ngày mai em ngã nhào vào ánh hào quang anh cũ
tấm áo anh sờn rách rồi,
đứt chỉ thì em khâu
nhưng tấm lòng anh khô cạn,
em chẳng thể hàn lại được đâu.
em ơi!
bóng ma kia lại vò lấy em,
vò lấy cơn đau sáng hôm chiều tối
vò đầu em tơi tả để sức sống đã héo kiệt.
em ơi!
hãy buông tha cho anh
em rồi lại tỏ như vầng soi chiếu muôn loài,
hãy sống và thở
nhịp nhành như đôi ta
phút ban đầu.
0 notes
Text
thôi thì đến cuối cùng, những nỗi đau này tôi cũng giấu nhẹm đi và chả ai bao giờ biết tới sự tồn tại của chúng đâu
0 notes
Text
“my mouth has been home to so many thing. kisses. silence. love. secrets. graves. worship. I can hold so many things perched just behind my teeth, there is room for you there too. come in. it is so warm, so soft. we can become one and you’ll call it passion, lust, in the dark when you think I am gone maybe you will even call it love. I know not of commitment. come in. it’ll only be a short while, that’s what they all say they want. isn’t it? what you want? a boy who calls himself a man thinking that he is making a stake of the girl’s tender, supple mouth. soft. my dear, come in. my tongue is a bed you can sink into. delicate. you won’t even notice the devouring.”
— starving girlhood // Olivia Larson
97 notes
·
View notes
Text
“Yesterday, the shelf above my kitchen table where a small hourglass was housed came crashing down. I won’t ask for more. Time and I have always had a fickle relationship. The give and take becoming more give and break the longer we’ve run around one another. There is glass and sand beneath my feet. I knew they were not the most delicate lover. I sit. I wait. Five more minutes and then I’ll clean this mess up. Five more minutes to tell myself that I too have not shattered. Just five more minutes, so I can pretend that Time has not also run out on me.”
— Five More Minutes // Olivia Larson
270 notes
·
View notes