Tumgik
quynhcoww-blog · 7 years
Photo
Tumblr media
“Những năm ấy” là một cụm từ mang nhiều hoài niệm, đôi khi thốt ra còn mang theo cả chút hơi ẩm của nước mắt và tí bụi phủ của thời gian. Bỗng nhiên gọi tên, chợt nhận ra đã lâu rồi chưa gọi, chợt nhận ra ngày đó bỗng ùa về. Giống như khi gặp lại một điều gì rất đẹp, trái tim không kìm được, lời nói không ngăn được, năm tháng ấy, năm tháng ấy, cứ thế gọi mãi không ngừng…
Với hầu hết mọi người, năm tháng ấy là cái tuổi đẹp nhất đời người. Như là thời gian chạy ngược về ngày xưa, tại một khoảng sân nào đó, có tiếng cười giòn hơn cả nắng, vọng lại rất nhiều rất nhiều hồi ức như mơ. Những ngày ai cũng còn rất trẻ, ai cũng cố kiếm cho mình một người lưu giữ lại thanh xuân sôi nổi, vừa ngốc nghếch lại cuồng nhiệt vô cùng.
704 notes · View notes
quynhcoww-blog · 7 years
Quote
Xin trời đừng ngừng mưa, Tôi vẫn chưa ngừng khóc!
Qiu1912 #12 [Ngàymưa]
2 notes · View notes
quynhcoww-blog · 7 years
Quote
Thời gian rón rén bước qua đánh rơi kỷ niệm khi nào không hay! [Vô tình tôi nhặt]
Qiy1912 #11
0 notes
quynhcoww-blog · 7 years
Quote
Tôi lấy một cốc nước biển nhờ ông mặt trời lấy H2O ra, để lại kết tinh những viên muối trắng. Tôi vội đem nước đổ vào, hạt muối nhỏ tan dần trong suốt tôi hỏi đấy là gì, người bảo rằng đó là nước muối, tôi khó hiểu tại sao không là nước biển nữa?… nhưng ko ai trả lời!
Qiy1912 #10
0 notes
quynhcoww-blog · 7 years
Quote
Mây tụ, mây tan, chẳng ảnh hưởng đến vẻ đẹp bầu trời. Nỗi lòng của người chẳng phai được sắc màu cuộc sống!
Qiy1912 #9
0 notes
quynhcoww-blog · 7 years
Text
Thuốc trưởng thành
Gã thời gian rao bán loại thuốc “Trưởng thành” giá rẻ mà chữa được bệnh trẻ con, có thể nhanh chóng lớn lên và kiếm nhiều tiền, hứa hẹn một cuộc sống tự do thoải mái… Số lợi ích trước mắt đó đã đủ làm tuổi trẻ tôi hứng thú, mong muốn mà nông dại liều mạng mua dùng. Nhiều năm sau đó, tôi bất chợt nhận ra tác dụng phụ của loại thuốc oái oăm này mà khi dùng tôi chưa từng đọc. Dần dần tôi mất đi người thân, đến bạn bè, rồi tôi biết mình đã vụt mất thanh xuân! Cuộc sống ngày ngày bon chen cùng bọn người xa lạ tôi mệt mỏi rồi muốn được nghỉ ngơi! Muốn làm tuổi trẻ suốt đời. Tôi vội vã kiếm gã thời gian mua thuốc giải tìm lại bản thân, mà gã… đã biến mất rồi! Qiy1912 #8
0 notes
quynhcoww-blog · 7 years
Quote
Tôi nhớ hồi tiểu học, lớp có đứa trùng tên trùng họ với tôi, thế là cô đặt một đứa là"Quỳnh A" đứa kia là tôi “Quỳnh B” từ đó mấy tiểu quỷ trong lớp tôi chọc tôi là “Bê Thui” (nó cho tôi là động vật có vếu + ăn cỏ đấy các bạnT_T), có đứa ác mồm hơn thì gọi “Bê Thúi” máu trẩu nổi lên tôi rượt đập cả đám, trai gái đủ cả mà có trúng đứa nào. Rồi cứ vậy cái biệt danh này đi theo tôi lên cấp II, cho đến cuối năm lớp 9 mừng lắm các bạn, tụi nó ko gọi bằng bê nữa, nói rằng bê lớn rồi thì thành bò nên đi đâu đứa nào cx vậy hùa nhau kêu tôi bằng “Bò” ôi ĐM, tôi thiệt là muốn đào lổ thật to chôn hết lũ miệng thúi chúng nó!!! (Hihi tôi hiền lắm nho~≧﹏≦) Lúc đầu ko thích chút nào đâu, song dần dần nghe miết xuôi tai đâm ra mến nên thoi kệ mợ bọn nó chấp nhận vậy, mà hình như cái lúc mà tôi đã chấp nhận hơi muộn rồi thì pải, chẳng được bao năm tôi vào Đại Học, ở Sài thành rộng lớn thế này, người người tấp nập thế này, mà chẳng thấy 1 ai gọi tôi cái biệt danh cúng cơm nữa, lúc này tôi rất muốn nghe cái biệt danh đó pát ra từ miệng bọn bạn xưa, thật sự rất muốn nghe nhưng dường như rất khó!
Qiu.1912 #7
1 note · View note
quynhcoww-blog · 7 years
Quote
Đủ xa sẽ cũ, đủ lạ sẽ quên!
Quynh1912 #6
1 note · View note
quynhcoww-blog · 7 years
Quote
Quá khứ là vết thương, hồi ức là muối mặn, mỗi khi nhớ lại chẳng khác nào lấy muối xát vào vết thương, đau đớn chết lòng!
Quynh191 #5
1 note · View note
quynhcoww-blog · 7 years
Photo
Bầu trời kia vẫn cứ đẹp mãi, thật giống lòng tôi đau mãi vết sẹo xưa!
Qiy1912 #4
Tumblr media
“Những cơ cực tôi không cần chia sẻ Những khổ đau tôi đã quen gánh gồng Tôi chỉ sợ những bình minh quá đẹp Không có người bên cạnh để chờ mong…”
(Nguyễn Nhật Ánh)
500 notes · View notes
quynhcoww-blog · 7 years
Quote
Hoa rồi cũng tàn, hạnh phúc gì cũng tan!
Quynh1912 #3
1 note · View note
quynhcoww-blog · 7 years
Quote
Khi tôi còn nhỏ xíu, tết nào cx được rất nhiều tiền lì xì, lúc đó với cái đầu óc trẻ con tôi nghĩ số tiền này mua được nào là đồ chơi, biết bao là bánh kẹo, quần áo,… mua cả đời cũng không hết, tôi ngốc mà vui mừng suốt ba ngày tết, nhưng rồi đứng trc cửa tiệm tôi pát hiện mình đã làm mất tiền. Tôi có khóc cũng ko tìm lại được! Cũng như năm 16 tuổi, tôi mơ hồ ôm tinh ngưỡng “Thanh xuân tươi đẹp” mà chẳng rõ đó là cái gì, không chút do dự bước vào ngưỡng cửa “Thanh xuân”… Tháng năm trôi qua, nhanh đến m���c tôi ko kịp nhận ra rằng mình đã quá vội vàng để rồi bước xa cánh cửa tươi đẹp đó. Cứ thế tôi để vụt mất tuổi xuân, có hối tiếc cũng ko quay lại được!
Quynh1912 #2
1 note · View note
quynhcoww-blog · 7 years
Photo
Tumblr media
… Quynh1912 #1
0 notes