Text
I don't know how to describe my emotion right now, it's hard! My feeling mixed.
6 notes
·
View notes
Text
Mình có 1 anh người yêu "xịn"
Mình hoàn toàn tự hào về điều đó. Anh chẳng phải người đẹp nhất, giỏi nhất, anh cũng là một người bình thường, nhưng anh "thương mình" hơn "những người bình thường".
Anh lo cho mình từng chút một, sức khỏe, ăn uống, học hành....
Anh chưa từng chê bai mình, ngay cả những lúc mình xấu xí nhất.
Anh dỗ mình và chịu đựng mình những lúc mình "cáu bẳn" một cách vô lý.
Anh bỏ học, bỏ làm chỉ để lau nước mắt cho một con bé 3 ngày cười 7 ngày khóc.
Anh vẫn luôn thế, vẫn luôn bên cạnh mình, vẫn luôn vỗ về như một thói quen.
Thú thật, chưa ai thương mình như thế!
Anh không phải là người đầu tiên nói thương mình, nhưng anh là người đầu tiên chứng minh được, "anh thương mình không phải bằng câu nói".
Mình tôn trọng anh, hơn tất cả những người mình từng gặp.
Vì rằng, anh thương mình là thật!
Vì rằng, anh luôn ở đó!
Vì rằng, anh là anh!
3 notes
·
View notes
Text
Tối nay mình lại khóc.
Dạo này mình bị sao á? Ngày mai mình có bài thuyết trình, tuần sau mình thi giữa kì, ấy mà....
Mình không biết mình mạnh mẽ thế nào hay yếu đuối ra sao.
Mình vẫn bình thản, ngồi viết những con chữ tiếng Nhật trên bàn học. Không gian vắng lặng, mình đeo tai nghe và chìm trong thế giới của bản thân.
Nhưng nước mắt mình cứ tuôn, suốt 1 tiếng rưỡi.
Mình vẫn mỉm cười, nhìn thơ thẩn ra ngoài cửa sổ, một cái nhìn vô định.
Nhưng trên má mình, những giọt nước mắt vẫn tiếp tục rơi.
Mình hít thở sâu, thả lỏng bản thân.
Mình tiếp tục học và làm bài tập, nhưng mình biết, tay mình đang run rẩy.
Mình sợ.
Mình buồn.
Chắc là, mình hợp với một mình hơn.
Ừ nhỉ, một mình.......
Cũng đâu phải là chưa quen đâu......
Mình cần một cái ôm, để mình tựa vai khóc, nhưng mình không có.
Không ai trong trọ mình biết mình đang khóc cả.
0 notes
Text
Mình nhớ anh!
Nhưng mình không dám nói, không dám nhắn. Mình muốn thu gọn bản thân trong một bức tường và cứ cuộn tròn ở đó.
Anh giận mình nhiều.
Mình cũng giận anh.
Có lẽ chúng mình đang dần tiến đến giới hạn của nhau.
Có lẽ chúng mình sắp buông tay nhau rồi.
Chắc là... mình sẽ vùi đầu vào công việc và học tập để dần quên đi những cảm xúc ấy.
Và quên anh.
Còn anh... chắc anh cũng vậy nhỉ?
Cảm ơn vì đã là một phần thanh xuân của nhau nhé!
#Clara
1 note
·
View note
Text
Em bị mông lung và bơ vơ.
Em chẳng biết em là ai và đóng vai trò gì trong cuộc sống đầy hỗn loạn này.
Em muốn đến nhiều chân trời mới, khám phá những ngóc ngách nhỏ và đắm mình vào khỏang không bình yên.
Em thích tiếng sóng biển vào buổi chiều hoàng hôn đập vào vách đá, em thích nhắm mắt lắng nghe những cơn gió xoa dịu mái tóc mình, em thích tiếng xào xạc của cây cỏ rồi bất chợt mỉm cười nhẹ một chút.
Em muốn một mình nhưng em cũng sợ mình buồn rồi lại cô đơn.
Em thèm được cảm giác dựa dẫm vào ai đó, rồi đối phương nâng niu và trân trọng mình, nhưng em sợ mình đem lại phiền phức cho người ta, sợ mình phụ thuộc quá rồi họ bỏ rơi mình.
....
Thương em!
0 notes
Text
Có thể một lúc nào đó, mình chọn cách rời xa nhau mà không vì lí do gì cả. Không phải vì xuân đến mà hoa nở, thu về mà lá rơi, mình xa nhau vì hai đứa không còn lối đi chung đường. Em chắc chắn sẽ ở cạnh anh nhiều thời gian nhất, lâu nhất và yêu anh khi còn có thể.
Hẹn anh vào một ngày nắng vàng, tại những góc phố quen, mình lướt qua nhau mà an yên trong lòng.
0 notes
Text
Bố mẹ luôn muốn chúng ta phải thế này, thế kia, nhưng liệu cái "muốn" ấy thực sự là chúng ta "muốn" hay chúng ta bị "ép buộc" ?
Có ai mà chưa từng bất đồng quan điểm một lần với bố mẹ?
Chúng ta không nên trách họ. Tôi biết. Vì họ luôn yêu thương vô điều kiện với chúng ta. Nhưng chúng ta cũng cần có "sự thấu hiểu" từ bố mẹ của mình.
Ranh giới giữa "định kiến xã hội" và "chuẩn mực đạo đức" thật mong manh!
"Chuẩn mực đạo đức" là chúng ta sống đàng hoàng, sống tử tế, không vi phạm pháp luật, không làm việc trái với lương tâm, không làm tổn hại thân thể, danh dự, tài sản của người khác.
"Định kiến xã hội" lại là thứ "ép buộc" chúng ta như một "cái kén", ví dụ, "con gái phải đảm đang ...", "tóc xanh tóc đỏ, ăn mặc như này là hư hỏng", "đi đêm về muộn chắc chắn là đú đởn", "li hôn phần lớn lỗi sai là vợ", "single mom là không ra gì".......
"Muốn" mà "không dám làm, không được làm", không được sống vì bản thân. Ý tôi là, không phải tùy hứng mà ăn chơi đổ đốn. Mà chúng ta, nhiều người thực sự bị trói buộc bởi "định kiến xã hội".
Phải không?
Có mệt không?
Có buồn không?
....
1 note
·
View note
Text
Càng ngày em càng muốn thu mình vào một cái vỏ bọc.
Em muốn gói gọn bản thân như 1 con ốc thu mình lại và chẳng muốn ai đến gần.
Em muốn được nghỉ ngơi.
Em muốn dành thời gian suy ngẫm lại mọi thứ. Em là ai? Em muốn gì? Em đang ở đâu?
Em khóc.
Chẳng vì điều gì cả.
Vì em muốn.....
Em muốn yên tĩnh.
Em muốn ngủ một giấc mà chẳng cần nghĩ về điều gì.
#Clara

5 notes
·
View notes
Text
"Em sẽ cố ở lại HN, chứ yêu anh mà về quê thì buồn lắm, khoảng cách là một vấn đề lớn mà."
"Yêu lâu thì anh về quê cùng em."
Dù biết đó chỉ là câu nói đùa, anh ở HN thì đâu thể về quê cùng em được, nhưng em vẫn vui cả đêm. Vì ít ra nó khiến em bật cười, có chút hi vọng ngây ngô.
Vui lắm!
#clara

2 notes
·
View notes
Text
Người yêu em cute lắm!
Em buồn, thế là anh buồn theo.
Thế là em hết buồn, haha

1 note
·
View note
Text

Tối này anh với em call video.
Em đã hoãn làm slide thuyết trình để dành thời gian ở bên anh.
Anh cute xỉu, luôn nói lời yêu và khen em mỗi ngày.
Anh dạy em speaking ielts.
Em nhớ anh, "anh Grab của bé".
1 note
·
View note
Text

Thứ 7 này chúng mình có một cái hẹn.
Sau 4 tháng quen nhau, chúng mình mới có cơ hội để hẹn hò.
Cảm ơn vì chúng mình đã vượt qua mùa dịch đầy khó khăn này.
#Clara
2 notes
·
View notes
Text
Tối này, anh nói rằng, anh muốn kiếm nhiều tiền để chi trả cho hai đứa. Anh không muốn người anh yêu phải trả tiền.
Nhưng anh ko biết rằng, em chỉ cần câu nói đó, là đủ rồi!
Cảm ơn người yêu em nhé ❤
#Clara

4 notes
·
View notes
Text
Hôm ấy, anh mệt vì say xe cả chiều, tối khó chịu, anh muốn đi ngủ sớm. Vì yêu anh, tối ấy có nhiều thứ em định nói rồi quyết định im lặng, chỉ chúc anh ngủ ngon.
Em đem những dòng tâm sự của bản thân, bám víu một đứa bạn.
Rồi em bất ngờ nhận ra anh không ngủ được, anh nói rằng anh lo cho em, anh xót em mà chẳng dám nhắn, nhắn rồi lại gỡ.
Tối ấy em nhận ra, em không thức một mình.
#Clara

2 notes
·
View notes
Text
Tự ti - 1 cảm giác thật khó chịu!
Mình luôn nghĩ rằng, mình khá tự tin về bản thân, khi mình có thể thoải mái nói chuyện với người lạ. Mình đã bị chìm trong những sự ảo tưởng về bản thân.
Càng ngày mình càng nhận ra, mình thua kém người khác nhiều như thế nào, mình thiếu sót về kiến thức, mình bị hổng về kĩ năng một cách trầm trọng.
Mình tạch vòng đơn ở một số dự án.

May mắn một chút, mình được vào chung kết một cuộc thi viết lách nhỏ. Nhưng đề bài khiến mình bị áp lực và lo lắng, sợ hãi. Cả tối nay đầu óc mình rối bời.
Mình có suy nghĩ muốn bỏ cuộc.
Mình đã nghĩ, mình thay đổi nhiều lắm rồi, cho đến khi mình nhận ra mình vẫn chỉ như con nhộng, gặp việc khó quá lại muốn chui vào trong cái kén của mình thôi.
Đề thi cần làm slide và thuyết trình. Mình sợ thuyết trình, mình chưa bao giờ nghiêm túc cho việc này khi tham gia trên lớp, nên giờ mình hối hận. Tại sao mình không xây dựng kĩ năng này sớm hơn? Mình sợ cảm giác bị ấp úng khi đang nói.....
Hi vọng mọi điều sắp tới sẽ ổn với mình hơn!
#Clara
2 notes
·
View notes
Text
Đã bao lâu rồi tôi không dành thời gian ngắm trăng nhỉ ?
Đã bao lâu rồi tôi không dành thời gian để ý những điều xung quanh rồi?
Tôi năm nay 19.
Một độ tuổi đẹp, một độ tuổi phù hợp để bắt đầu mọi thứ.
Nhưng con người ta thường có xu hướng bắt đầu những điều mới lạ mà bỏ quên những cái cũ.
Tôi quen nhiều bạn mới, gặp nhiều điều thú vị.
Tôi dành nhiều thời gian để bận rộn với cuộc sống xung quanh, hay tiêu tốn thời gian vào việc ăn, ngủ, lướt tik tok, fb.....
Tôi dành thời gian dài cho những việc vô bổ.
Tôi bị lãng quên nhiều thứ quá. Tôi quên đi gia đình, quên hỏi han bố mẹ, quên để ý những điều nhỏ bé nhưng lại vô cùng ý nghĩa xung quanh mình.
Sắp trung thu rồi, trăng đẹp lắm!
#serein02

2 notes
·
View notes
Text
Tình yêu là gì?
"Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ, một con ngồi yên, một con đổi chỗ....."
|Nguyễn Nhật Ánh|

7 notes
·
View notes