sunflower868
sunflower868
Gã may mắn
19 posts
Regret nothing
Don't wanna be here? Send us removal request.
sunflower868 · 5 years ago
Text
Nếu như năm nay tôi đỗ đạt, ai sẽ là người mà tôi phải biết ơn và ko quên nói lời cảm ơn họ ?
Tôi là 1 thí sinh tự do đang ôn thi lại với mục tiêu đỗ vào 1 trường quân đội, 1 năm ôn thi lại thực sự là cả một thử thách và cam go mà không phải ai cũng có thể đủ tinh thần và ý chí vượt qua... Nhưng may mắn thay quãng tgian này tôi luôn có nhiều ng ko những giỏi mà còn tốt bụng giúp đỡ tôi vượt qua khó khăn, có thể nói tôi giống như sắp đuối nước vớ được cọc vậy... Nhưng người mà khiến tôi cảm thấy ấn tượng và cảm kích nhất là một ng cô, một ng bác thật sự tâm huyết với nghề, ban đầu tôi cũng chỉ nghĩ học rồi xem thế nào, nhưng càng học tôi càng cảm nhận được sự tận tâm tận tụy và nhiệt tình của cô, cô thực sự cho tôi cảm giác muốn giúp tôi cải thiện chứ ko còn đơn thuần chỉ là dạy và học, cũng như chỉ nhìn bảng và ghi chép một cách thụ động. Ngày qua ngày, tinh thần ham học của tôi ngày càng được chăm sóc và bồi đắp chính bởi sự ân cần và tận tụy ấy, kiến thức của tôi ngày càng được tích lũy nhiều hơn, tôi cảm thấy tự tin hơn bao giờ hết bởi bây giờ tôi đã biến từ nỗi sợ thành sự tự tin. Nếu như ko có cô, thì có lẽ tôi cũng ko được như ngày hôm nay... Thật sự những gì cô giúp tôi để có tôi như bây giờ nó vô cùng bao la và rộng lớn, không có gì có thể diễn tả được... Bởi vậy cô sẽ là ng đầu tiên mà tôi nhớ đến nếu tôi đạt được ước mơ của mình. Tôi cũng muốn cảm ơn đến người thân, bạn bè xung quanh đã giúp tôi thời gian qua, mặc dù thật lòng, tôi chưa cảm nhận được sự quan tâm sâu sắc của họ trong việc giúp tôi và động viên tôi nhưng ít ra, họ cũng giúp tôi cảm nhận được một chút ánh sáng trong bóng tối mịt mù vây quanh, trong lúc tôi chưa thể tìm lối ra cho bản thân thì họ là người ở bên cạnh tôi. Tôi cũng muốn cảm ơn những người đã giúp tôi dám phá vỡ giới hạn an toàn của bản thân để có thể cho phép bản thân đưa ra 1 quyết định táo bạo, dũng cảm mà trc đây tôi chưa hề nghĩ tới: THI LẠI. Họ là những người đặt bàn đạp vững chãi để tôi tự tin phát triển mơ ước của tôi, họ cho tôi những lời khuyên, lời góp ý trân thành và cả những nguồn động lực nữa, họ khai sáng cho tôi khi tôi cần đưa ra 1 quyết định có thể là khó khăn với một thanh niên còn non dại 18t đầu. Tôi như một bông hoa héo úa khô cằn ủ rũ đang tuyệt vọng không biết tương lai sẽ ra sao thì họ xuất hiện giống như những giọt nước thần cứu sống tôi để tôi được hồi sinh, nở rộ và căng tràn sức sống hướng về nguồn sống. Thực sự tôi sẽ ko bao giờ quên và sẽ mãi biết ơn công lao thầm lặng của họ. Vậy mà vèo cái bây giờ đã hết năm, còn khoảng 5 ngày nữa là đến kì thi THPTQG, tôi hy vọng mọi cố gắng của mọi người cũng như tôi được đền đáp xứng đáng. Cố lên nào!
#ĐỖMSA #ĐỖNV1 #MAYMẮN
11 notes · View notes
sunflower868 · 5 years ago
Text
Tam su cua anh chang 19, cung kha lau roi ko post len Tumblr ;D
Dạo gần đây sức khỏe của t yếu đi một cách đáng báo động, mọi thứ diễn ra nhanh đến mức ngỡ ngàng, có thể nói đây là lần đầu tôi bị bệnh nặng đến như vậy, cơ thể mệt mỏi và chóng mặt, đau đầu đến mức không thể làm gì hơn ngoài việc nằm yên một chỗ, t bất lực không thể làm gì hơn ngoài việc cầu trời cho tôi vượt qua được khó khăn, sớm hồi phục sức khỏe để thi tốt, sẽ ko có gì đáng nói nếu như chỉ còn khoảng hơn 1 tuần nữa là đến kì thi THPTQG, t cảm thấy kiệt sức, sợ hãi, lo lắng rằng mọi thứ tôi đã cất công gây dựng một năm nay sẽ sụp đổ ngay trước mắt tôi với một lý do không thể oan nghiệt hơn- vì sức khỏe, nó như một quả bom trực chờ châm ngòi nổ để phá tan giấc mơ mà tôi hằng mong ước bấy lâu nay, tôi bất lực, mệt mỏi, chỉ mong được ai đó an ủi và động viên tinh thần tiếp lửa cho tôi đứng dậy và vượt qua thử thách tạm thời này, nhưng lúc đó ko có ai, tôi chỉ biết cố gắng gượng dậy với chút sức lực cuối cùng để bản thân không gục ngã trước biến cố này, có lẽ đây cũng là lần đầu tiên tôi được cảm nhận sức mạnh tiềm ẩn của chính tôi, tôi đã tự làm điều ấy mà không phụ thuộc người khác, có lẽ đây là một cột mốc quan trọng và đáng nhớ trên con đường trưởng thành của tôi. Tôi đã và đang cố gắng sốc lại tinh thần, chuẩn bị kĩ càng cho kì thi sắp tới, tôi tin rằng mọi cố gắng nỗ lực của tôi sẽ được đền đáp một cách xứng đáng, vậy nên đừng vội nản chí mà hãy vững tin tiến lên bằng mọi cố gắng để đạt được mục tiêu của mình! Còn 5 ngày nữa thôi, cố lên nào!
"Đường dài mới biết ngựa hay, phim hay chờ đến đoạn kết, 30 chưa phải là Tết" 🍀
#Maymắn #ĐỗMSA #Đạtđượcmụctiêu #Gogetit #Makeithappen #Fightforit
0 notes
sunflower868 · 5 years ago
Text
Hãy cho tôi biết, hôm nay của bạn thế nào (Nhatkicuaonggia)
Vậy là một ngày nữa trôi qua, gom góp lại mọi thứ bỗng có một nỗi buồn rơi xuống, có lẽ điều đó ko quá khó hiểu đối với tôi, thoáng qua là một nỗi buồn bởi sự ý thức được sự chảy trôi của thời gian nhưng lại chưa làm gì nhiều cho bản thân, buồn vì quỹ thời gian của mình ko còn nhiều để làm những điều khác bù đắp lại, giá như thời gian là một bộ phim, thì tôi có thể di chuyển xuyên không gian và thời gian làm những gì mình thích dễ như trở bàn tay, lúc ấy nỗi lo cũng sẽ biến mất, nhưng đời và phim lại là hai thứ trái ngược hoàn toàn, tập chấp nhận với thực tại vẫn sẽ tốt hơn chối bỏ thực tại. Những ngày qua sức khỏe của t yếu đi rất nhiều, có thể nói là t đã sập nguồn hoàn toàn, ko thể học tập và sinh hoạt bình thường, nhưng t đã thực sự dồn hết ý chí và nghị lực nhỏ nhoi cuối cùng còn sót lại để vực dậy, chiến đấu với bệnh tật để lên dây cót chuẩn bị tinh thần cho ngày thi sắp tới, mặc dù rất mệt mỏi nhưng phải công nhận, t đã rất mạnh mẽ và giàu ý chí phi thường nghị lực để vượt qua quãng tgian này mà không hề yếu đuối nản chí dựa hơi vào người khác, để bây giờ t đã hồi phục được 1 phần, đã có thể học lại một chút và mong rằng mọi thứ sẽ tiến triển tốt đẹp hơn, mong rằng mọi nỗ lực này sẽ được đền đáp một cách xứng đáng! #IfightforitMSA #Tryhard!
0 notes
sunflower868 · 5 years ago
Text
Cố gắng
Tôi đã từng đọc một đoạn trích dẫn , đại loại là "cố gắng chính là mỗi ngày rất khó, nhưng càng ngày càng dễ, không cố gắng chính là mỗi ngày rất dễ, nhưng về sau rất khó". Đúng vậy, mỗi một ngày mới lại là một chuỗi thử thách, khó khăn đang đợi bạn chinh phục, đôi khi đơn giản chỉ là mục tiêu mà bạn đang đặt ra để đạt được, vì thế nên đó không phải là điều dễ dàng, thời điểm hiện tại cá nhân mình cũng đang đương đầu với nhiều khó khăn thử thách, nhưng qua đó mình mới thấm thía câu nói ấy, trải qua bao khó khăn chịu đựng gian khổ bằng sự chăm chỉ và nỗ lực thì thực sự nó đã giúp mình cảm thấy hoàn thiện bản thân, học hỏi được những thứ mà mình từng nghĩ là khó nhằn, mọi thứ đang đi theo một chiều hướng tích cực, và mình lấy đó là một niềm vui to bự đối với mình 😂 mọi cố gắng của bạn hôm nay sẽ là món quà của ngày mai ban tặng bạn. Thế nên, đừng vội đầu hàng số phận, hãy để số phận đầu hàng bạn, như vậy mới là người anh hùng.
0 notes
sunflower868 · 5 years ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Sometimes this is all what I need...
Càng lớn tôi càng nhận ra mỗi khi đứng trước khung cảnh thiên nhiên lại làm tôi cảm thấy thoải mái, tâm hồn thanh thản, mọi bức bối trong cuộc sống dường nh�� lu mờ trước bức tranh thiên nhiên trong lành và hoà bình, mỗi lần tôi không thoải mái tôi lại tìm đến những chỗ thoáng đãng, vắng người, một nơi chỉ có tôi và cây cối, gió mát và bình yên, một cách để tôi giải toả stress, tôi nhìn ngắm và hít thở, lấy lại năng lượng, tạm quên mọi âu lo. Đôi khi lướt Facebook nhìn ngắm mọi người đăng ảnh phong cảnh , những nơi mà chỉ có mây và gió, nắng chiếu xuyên qua ngọn núi đồi, họ hoà mình với thiên nhiên, cảnh vật nơi ấy, tôi xem những tấm hình họ đăng mà thầm mong ước giá như mình cũng được đến đó một lần, thực sự ngưỡng mộ và bị mê hoặc bởi những rừng cây núi đá, vách sông trong vắt mát lịm... thi thoảng tôi cũng thắc mắc từ khi nào mình có sở thích như vậy? Trc đây m đâu có sở thích này, m thích được tận hưởng những thứ phải mua mới có được mà? Cũng ko có gì khó hiểu, bởi càng lớn ta càng có nhiều áp lực trong công việc và học tập, sau những giờ làm việc căng thẳng thì thứ ta hướng tới chỉ đơn giản là bình yên, là những phút giây đơn giản mà chỉ có ta với ta, mọi phong ba bão tố ngoài kia bị cô đọng lại trước vẻ đẹp thuần khiết của bức tranh thiên nhiên trước mắt, từ từ tận hưởng từng làn gió trong ngần không có khói bụi thành phố, thở phào nhẹ nhõm giống như một liều thuốc giảm stress tạm thời vậy. Trong tương lai nhất định t phải đi được Hà Giang, Sapa và Đà Lạt, đây thực sự là một thiên đường dành cho những ai yêu thích khung cảnh thiên nhiên như mình, chỉ là bây giờ chưa có tgian và điều kiện kinh tế để đến những nơi đó, nhưng coi như đây là một lời hẹn của t với những địa danh ấy, I promise I will go to those destinations someday!
6.7.20
0 notes
sunflower868 · 5 years ago
Text
Niềm Hạnh Phúc đơn giản của bạn là gì?
Tumblr media
Niềm vui đối với tôi đôi khi lại là những điều nhỏ bé nhất trong cuộc sống, một trong những điều đó là khi tôi được công nhận nỗ lực của tôi, có lẽ tôi không phải là người duy nhất như vậy phải không? Cho dù bạn là ai và đang làm công việc gì thì bạn sẽ phải chăm chỉ bỏ ra rất nhiều thời gian và công sức, thậm chí mồ hôi và nước mắt cho công việc của mình để thành công và đạt được mục đích mà bạn đã đề ra, cho dù kết quả ra sao đi nữa, cho dù thực sự bạn đã rất mệt mỏi và kiệt sức nhưng cũng cảm thấy hài lòng với những gì mình làm bởi dù gì bạn đã rất cố gắng. Nhưng tôi chắc chắn với bạn rằng mọi thứ từ màu hồng tươi đẹp sẽ trở nên xám xịt như bầu trời trở bão khi những cố gắng của bạn không được mọi người chú trọng và ghi nhận, họ có thể không nhận ra hoặc đơn giản phủ nhận sạch trơn mọi nỗ lực của bạn, tôi tin rằng bạn sẽ không thể hiện sự bất mãn trực tiếp ra bên ngoài nhưng chính những gì bạn chứng kiến như ngàn nhát dao đâm xuyên qua trái tim bạn, phải không? Tôi đã từng được trải qua cái cảm giác ấy, tuy rằng đó không phải là một thứ gì quá to tát và đáng sợ nhưng nó cũng sẽ khiến bạn và tôi suy nghĩ. Thế nên nếu có một người quan sát từng bước đi của bạn và công nhận mọi sự nỗ lực của b thì đó sẽ là món quà thực sự rất có ý nghĩa mang lại động lực to lớn cho bạn, chỉ cần có ai đó nói với tôi hôm nay bạn làm tốt lắm, hoặc đưa ra những lời khen, công nhận sự tiến bộ trong công việc của t thì t thực sự cảm ơn ng đó rất nhiều bởi không phải ai cũng có khả năng quan sát và công nhận mọi cố gắng của bạn. Ở thời điểm hiện tại t đã đang rất cố gắng để chuẩn bị cho kì thi THPTQG sắp tới, hy vọng năm nay là một năm thuận lợi đối với t, xứng đáng với những gì mà t đã bỏ ra, và được mọi người nhìn nhận sự cố gắng ấy, cố gắng lên nào!
1 note · View note
sunflower868 · 5 years ago
Text
Tumblr media
Chờ ngày nắng lên...
[Tự sự từ 1 thanh niên 91t]
Còn khoảng hơn 30 ngày nữa là sẽ diễn ra kì thi định mệnh quyết định tương lai của tôi, những ngày này quả thực là những chuỗi ngày đen tối nhất trong những chuỗi ngày mà tôi có. Lạ thay dạo này trong lòng cảm thấy an nhiên đến lạ thường không có chút lo âu hay sốt sắng, mặc dù cũng sắp thi rồi.. phải thôi, dù gì đây cũng là lần 2 rồi mà... Nhưng đó là do t thực sự không sợ hay là do áp lực đè nén lên vai t ngày này qua ngày khác lâu dần thành quen? Chiều hôm nay tâm trí của t cứ như người đi trên dây, suy nghĩ của t cứ như đứa trẻ lên 3 chạy lung tung khắp ngõ ngách mà không muốn dừng, không có đích đến cụ thể. T như người đi đường dài ngày muốn dừng lại nhưng không có chỗ dừng, đi tiếp không được mà ở lại cũng không xong, t cảm thấy kiệt sức, không thể làm được gì thêm, nguồn năng lượng của t đã đạt đến giới hạn cho phép của nó. Nhưng vạch đích đang ở rất gần t rồi, không lẽ lại đầu hàng số phận sao? Buồn nốt hôm nay thôi mai tôi lại phải học tiếp rồi. Hmm... Cái gì cũng có cái giá của nó, nếu hôm nay bạn gieo hạt mầm và chăm sóc nó hàng ngày thì đến khi nó lớn và kết quả, bạn sẽ là người được hưởng thụ cây trái ngọt ngào kết tinh từ sự chăm chỉ, công sức và thời gian bạn bỏ ra. Tôi tin mọi thử thách chỉ là tạm thời, không lẽ với một thanh niên sung sức tràn đầy nhựa sống như vậy lại chịu để dăm ba suy nghĩ vẩn vơ đánh gục được sao?
"Một bông hoa hướng dương héo tàn đang chờ ánh nắng sưởi ấm đem lại niềm vui mà nó vốn có... " he said.
1 note · View note
sunflower868 · 5 years ago
Text
"Toàn bộ đại dương không thể làm đắm con tàu trừ khi nước ngập vào trong. Tương tự, những tiêu cực trên đời không thể nào nhấn chìm bạn trừ khi bạn cho phép nó ngấm vào cuộc đời mình"
[Diary 29.6.20]
Một câu trích dẫn tôi vô tình lượm dc trên instagram vào một buổi tối oi ả, tâm trạng của tôi đang khá là tồi tệ. Trong cuộc sống ai cũng sẽ có lúc cảm thấy mọi thứ không được như ý muốn, cảm thấy chán nản, tuyệt vọng hay mắc kẹt trong mớ suy nghĩ không đầu không đuôi mà chỉ có ta mới hiểu, những điều đó được gọi chung là suy nghĩ tiêu cực, tôi là người như vậy, sống nội tâm, trầm tính và hay suy nghĩ tiêu cực, luôn nghĩ những thứ ko tốt cho bản thân, nhiều lần muốn thoát ra khỏi vòng luẩn quẩn ấy nhưng thực sự để làm được điều ấy là một điều rất khó, cả ngày hôm nay tôi không thể làm bất cứ điều gì, vì t chán nản,cảm giác không còn một chút sức lực nào để cố gắng theo đuổi mục tiêu của mình nữa, tôi chỉ muốn từ bỏ ngay lúc ấy, những lúc như vậy t lại thấy sợ, ko phải sợ mình thất bại mà sợ cảm giác mình muốn đi tiếp nhưng lại ko thể đứng dậy được, sức khỏe của t năm nay yếu đi có lẽ vì lí do đó. Nhưng mà cũng như câu trích dẫn kia, suy nghĩ cho bản thân là tốt nhưng đừng biến nó thành tiêu cực, đừng overthinking để rồi ảnh hưởng lên chính mình, cố gắng trở nên kiên cường đừng để những thứ ấy ngấm vào cuộc đời mình nhé chàng trai, t sẽ cố gắng suy nghĩ theo hướng tích cực hơn và sốc lại tinh thần vào ngày mai để cố gắng đạt được mục tiêu của mình! 🍀
1 note · View note
sunflower868 · 5 years ago
Text
Đôi điều về tuổi 18 đã qua, chào đón tuổi 19  [TẬP TÀNH VIẾT BLOG TỰ SỰ PART 4]
24/06/2020
Chính thức bước qua tuổi 18, bỗng chợt có một nỗi buồn rơi xuống, bởi bản thân t có một cảm giác mình nay không còn là một cậu nhóc 16t vô lo vô nghĩ nữa, thay vào đó, mình phải chín chắn, trưởng thành hơn trong suy nghĩ và hành động, học cách chịu trách nhiệm cho những điều mình làm, hay nói đúng hơn, tôi đang tập tễnh đặt những bước chân đầu tiên trên con đường đời, tôi đã từng nghe nói khoảng cách từ 7-17t là 10 năm nhưng khoảng cách từ 17-27t lại là cả một đời, tôi hiểu, bởi trước mắt sẽ là cả một quá trình cực kì quan trọng quyết định tương lai của tôi liệu nó sẽ trở nên nở hoa hay bế tắc, đó là  quãng thời gian mà t phải đưa ra những quyết định cho tương lai, những khó khăn thử thách thử độ bền lý trí của tôi.. nghĩ được vậy thôi mà t đã thở dài ngán ngẩm, tuy là hơi trẻ con và ích kỉ, nhưng t chưa muốn làm ng lớn, thật sự là như vậy, cơ mà làm gì có ai chống được sự hữu hạn của tgian đâu, ai rồi cũng sẽ phải trưởng thành mà nhỉ? Nên là hãy tập đón nhận nó một cách vui vẻ và làm những điều mình thích, đừng tốn tgian vào những điều thực sự ko cần thiết nữa..
Nói một chút về tuổi 18 của tôi, về cơ bản là nó hoàn toàn trái ngược với những gì tôi kì vọng trước đó, tuổi 18 của t là chuỗi ngày tháng ăn không ngon, ngủ không yên, cả ngày vùi đầu trong sách vở, tuy vất vả nhưng đôi khi nghĩ lại nó cũng là một kỉ niệm đẹp bởi cái tuổi 18 của t chứa đựng đầy đủ các cung bậc cảm xúc, t đã vấp ngã, đứng lên và tôi luyện ý chí, rèn cho mình sự dũng cảm và kiên nhẫn của bản thân trong những trang sách,trong những tháng ngày mà mình còn trẻ, còn sức và còn có thể cố gắng phấn đấu cho một tương lai sáng lạng hơn... Nói vậy thì tuổi 18 của tôi cũng đáng dc coi là một câu chuyện tự hào của bản thân tôi để kể lại cho con cháu mai này chứ nhỉ? ( chắc là còn quá sớm để nghĩ đến chuyện đó Lol :v) Vậy là tuổi 18 của tôi đã trôi qua như vậy đó. 
Đôi điều gửi tới bản thân khi sang tuổi mới..
19t rồi, mong rằng t sẽ có những quyết định đúng đắn, có những hướng đi mới mẻ và đột phá, thay đổi bản thân trong cả suy nghĩ và hành động, trở nên cởi mở và tư duy tích cực hơn, học hỏi và tiếp thu được những điều mới. Đặc biệt là sắp tới sẽ đạt được ước mơ đỗ vào ngôi trường quân đội mà m từng mong ước nhé! cố lên chàng lính! Fightingg.
0 notes
sunflower868 · 5 years ago
Text
Biết kết quả thi Đại học, cảm giác của bạn như thế nào?
Vẫn còn nhớ như in cái cảm giác vào đêm hôm ấy, lúc ấy là khoảng hơn 12h đêm, hồi hộp nằm chờ Bộ công bố điểm thi chính thức, một lát sau có đường link tra cứu điểm, tôi liền chạy sang phòng bố mẹ thông báo đã có điểm đại học, vừa hồi hộp vừa cầu cho mình được điểm cao, tay run run ấn vào nút xác nhận thông tin, thì điểm thi cũng vừa hiện lên màn hình, ngay lúc ấy, cầm kết quả trong tay tôi biết chắc rằng đây là giây phút đen tối nhất 18 năm cuộc đời của tôi, bố mẹ có hỏi điểm của t thế nào, Tôi chỉ biết câm nín trả lời điểm của con khá ổn, lặng lẽ đóng cửa và quay về phòng của t, lặng im và cố gắng vượt qua cơn khủng hoảng ấy, nhưng đó chưa phải là tất cả..những ngày kế tiếp mới thực sự kinh hoàng, t thất vọng, tự trách bản thân với kết quả của mình, cảm giác chỉ trong tích tắc mọi thứ mình cất công gây dựng nay đã sụp đổ, t tự hỏi vì sao t đã thật sự cố gắng rất nhiều như vậy, nhưng cố gắng bao nhiêu cũng không đủ, vì sao? Thực sự t đã bỏ ra nhiều công sức cho việc học, vậy mà kết quả lại không như mong muốn, chán nản và tuyệt vọng, t cảm thấy thật sự không phục với kết quả ấy, vậy là từ ấy ý chí quyết tâm làm lại từ đầu lóe lên trong t, t đã phải suy nghĩ rất kĩ, mất nhiều ngày để có thể đưa ra quyết định cho bản thân thêm một cơ hội làm lại từ đầu, bạn bè cũng khuyên nhủ đừng dại mà thi lại v.v.. nhưng t bỏ ngoài tai, với suy nghĩ rằng mình còn trẻ, sức dài vai rộng thì tại sao không cố gắng? Thế là t ở lại để ôn thi, còn chúng bạn dần dần khăn gói đi học ở xa, còn lại mỗi mình t, cảm giác ấy nó thực sự khó tả, tủi thân và cô đơn lắm, để mà nói thì nó là nỗi khủng hoảng tâm lý nặng với một thanh niên hay lo nghĩ nhiều như t, nhưng khó khăn rồi cũng qua đi, để đến bây giờ t đã hoàn toàn bình tâm, sẵn sàng cho cuộc chiến mới sắp bắt đầu, mai này có kể lại cũng là một ký ức khó quên trong đời, một năm vừa qua cũng đã rất cố gắng và nỗ lực rồi, mong rằng kết quả nhận lại cũng sẽ xứng đáng với những gì mình bỏ ra, cố lên nào!
Tumblr media
1 note · View note
sunflower868 · 5 years ago
Text
"Nếu sợ thì đừng làm, nếu làm thì đừng sợ"
[MỘT MẨU TÂM SỰ CỦA THANH NIÊN gần 19t]
Một câu nói đơn giản nhưng nó đã truyền động lực mạnh mẽ cho tôi, thay đổi tư duy của tôi, tạo động lực cho tôi thoát khỏi lo âu, mệt mỏi. Dạo gần đây t có tư tưởng từ bỏ tất cả để thoát cảnh áp lực, lo lắng mà bấy lâu nay t phải chịu, thực ra mấy ngày gần đây sức khỏe t ko dc tốt, thời tiết thay đổi làm t bị cảm, đuối sức, không còn sức mà học nữa, cho dù có mạnh mẽ đến đâu thì những lúc khó khăn thế này ai cũng cần có ng quan tâm hỏi han, quan tâm mình, muốn dc ng khác nhắn tin hỏi han, động viên an ủi lắm nhưng gần như t cố gắng tự mình vượt qua tất cả mà không than vãn với ai, có lẽ t đã quá quen với cảnh này rồi .. thế rồi hôm nay lướt ins thì thấy được câu nói kia, cảm giác như sắp chết đuối vớ được cọc, mình đã chọn con đường này cho riêng mình, mình đã và đang làm, vậy sao mình còn phải suy nghĩ làm gì, đã làm là không sợ! tư tưởng ấy làm t bừng tỉnh lại, truyền động lực cho bản thân, sốc lại tinh thần và dốc hết sức vào quãng thời gian còn lại,.. bởi " quãng thời gian bạn dc học hành mà không phải lo nghĩ mới là quãng thời gian hạnh phúc nhất!" Đọc câu này trên Tumblr đã lâu nhưng giờ vẫn thấy tâm đắc và lấy làm động lực để tiếp động lực cho vc học
Còn hơn 1 tháng nữa là thi, tuy là tgian nước rút, sức khỏe lại ko ổn định, nhưng t sẽ cố gắng hết mình, dù là còn nhiều khó khăn phía trc, sự cô đơn, nhọc nhằn nhưng t sẽ cố gắng, thanks for reading!
Tumblr media
1 note · View note
sunflower868 · 5 years ago
Text
Tôi đã trở nên phụ thuộc từ khi nào?
Mọi thứ sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như t là 1 thằng con trai nhưng luôn đa sầu đa cảm, đôi khi có những chuyện vu vơ cũng đủ làm t buồn dc cả ngày, từ ngày này qua ngày khác, dc cái là buồn rất dai, ko có chuyện buồn cũng tự kiếm chuyện làm mình buồn,... những lúc như thế chỉ cần có người để an ủi, lắng nghe và cho mình lời khuyên thiết thực, thế nhưng mà người ấy, chắc chỉ có trong tưởng tượng mà thôi, những người xung quanh mình họ đều có công có việc của riêng họ, mình cũng ko muốn làm phiền đến họ, dẫu tự nhủ bản thân mạnh mẽ ko cần đến ai nhưng trong thâm tâm vẫn muốn được 1 người quan tâm, động viên, là chỗ dựa tinh thần để t trút nỗi nặng nhọc trong lòng mình nhưng cái kết đã quá quen thuộc với t, làm gì có ai giúp mình như thế, tự mình vượt qua thôi... Nhưng hôm nay không giống với những hôm khác, t ko buồn hy vọng có ng nhắn tin, hỏi han, ko buồn quan tâm tới mọi thứ xung quanh, chính t còn cảm thấy bản thân t khác lạ,.. phải chăng mọi thứ đã dồn nén cho đến hôm nay nó đã vượt quá giới hạn của nó, khiến t ko còn là t, lý trí cũng ko còn là của t , t như người vô hồn, t ko muốn bận tâm thêm 1 thứ gì, đi đường chỉ muốn mau mau về nhà, muốn được ở 1m, muốn dc ngủ 1 giấc để quên đi tất cả, sau bao dằn vặt, khổ đau dồn nén đã khiến ngày hôm nay trở thành một ngày tồi tệ, dồn t vào bước đường cùng, ko 1 ai hỏi han, quan tâm, t đã chán nản lắm rồi... Muốn bật khóc nhưng ko thể, muốn gục ngã nhưng lý chí ko cho phép, bởi sau lưng t đâu có ai, đã vấp ngã một lần còn ko chịu đứng lên sao..? :'(. Cố lên anh bạn..
1 note · View note
sunflower868 · 5 years ago
Text
Có phải kỉ niệm mới là thứ giết chết chúng ta? [Tập tành viết blog tự sự part 2 của thanh niên sắp 20]
Chuyện là vầy, hôm nay có đứa bạn đang học trong quân đội nhắn tin hỏi thăm, rồi nó đòi gọi điện nói chuyện với mình, nghe xong mà kiểu sướng tột độ, kèm theo đó là hạnh phúc vô bờ bến, vui mừng khó tả tự dưng mọi buồn đau, lo âu tạm gác sang một bên để chuẩn bị tinh thần nói chuyện cùng bạn, bởi t biết t sắp được nói chuyện cùng nó - 1 người đặc biệt , crush 2 năm cấp 3 của t, nếu mà kể ra thì đây là câu chuyện dài.. được ngồi cạnh nó 2 năm cấp 3, tuy không phải là quãng thời gian dài nhưng từ một người nhút nhát, học kém Toán mà nó đã giúp t trở nên mạnh dạn, học tốt môn toán thậm chí là hướng cho t vào quân đội (Thực sự cảm ơn cô giáo chủ nhiệm của mình năm lớp 11 đã xếp chỗ cho t dc ngồi cạnh c, t ko biết đó lại là một sự sắp xếp có ảnh hưởng lớn đến cuộc đời của t, một thằng nhóc còn non dại như vậy) có những lúc buồn nó cũng là người chủ động kể chuyện vui với t, an ủi t, đem lại cho t suy nghĩ tích cực, quên đi âu lo, nó chủ động ở mọi chuyện, kể cả việc kèm toán cho t cũng là nó chủ động giúp t, dạy t những điều mà t còn chưa rõ, truyền cảm hứng học bài cho t,..ở bên cạnh n t cảm thấy như được che chở, cứ thế dần dần t có tình cảm với n từ khi nào không hay, đến khi tình cảm quá lớn thì t mới dám thừa nhận trong lòng là t đã thích m thật rồi, khó ngờ nhỉ? Noel năm ấy là lần đầu t biết order đồ trên mạng về để lên đồ, mục đích là để gây ấn tượng với m, duy nhất với m, rồi lại còn có ý tưởng tỏ tình với n nữa, nhưng rồi cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi, bởi t sợ nói ra t sẽ mất tình bạn của t và m,... thời gian cứ thế trôi qua lên lớp 12 t và m lại dc ngồi cùng nhau, dc ôn thi đại học cùng nhau, nhưng t lại cảm thấy m lạnh nhạt với t, ko như năm trc, chắc có lẽ vì năm nay là năm đặc biệt, nó là năm học quyết định cuộc đời của m, nên nó ko cho phép m có nhiều thời gian với t như năm trc nữa, phải không? Dù có đau, có buồn, có tủi nhưng t ko dám bày tỏ với m là t đang như thế đấy bởi thứ tình cảm đơn phương là như vậy mà, dẫu biết không có kết cục mà t vẫn lao vào.. Vèo cái t và m cùng thi đh, cùng quyết tâm đỗ vào quân đội, thế nhưng, ngày t có kết quả trong tay cũng là ngày đen tối nhất cuộc đời t còn m thì đã trúng tuyển ngôi trường như m mong muốn, mọi thứ dường như sụp đổ, t biết là t đã thất bại, nhưng còn 1 thứ khiến t buồn hơn nhiều đó là m sắp phải đi xa, từ nay m sẽ được huấn luyện, rèn giũa trong môi trường quân đội, điều đó đồng nghĩa là t sẽ gần như mất liên lạc với m, nghĩ đến đây mà cảm thấy sắp mất đi một thứ gì đó rất quan trọng với t, một cú sốc tinh thần với thằng bé mới chập chững 18 tuổi đầu,.. t đã khóc, bởi vì m, bởi sự tủi thân, vì t đã quyết định làm lại từ đầu, nhưng lần này t sẽ ko có m ở bên.. t đã tập quen dần với cảm giác ấy, để mà nói thì đó thực sự là 1 kì tích, cho đến bây giờ tinh thần t đã hoàn toàn thoải mái, không còn bi lụy như trc nữa nhưng thực ra đối với t m vẫn là một ng đặc biệt và t vẫn còn rất trân trọng, biết ơn m,.. còn 2 tháng nữa là thi rồi, t sẽ cố gắng để đạt dc ước mơ của mình, để ko làm m thất vọng, để co thể gọi m là đồng chí, đúng ko? t sẽ cố gắng, hứa đấy! Fighting!
1 note · View note
sunflower868 · 5 years ago
Text
Phải chăng càng lớn ta càng ko muốn phiền người khác?
Đang vui thì đùng cái lớn :)) mà lớn lên thì lại có nhiều vấn đề phải lo toan, suy nghĩ, có những lúc như vậy chỉ ước mong có một người bạn chia sẻ, cảm thông cùng mình, đấy là hồi trước, còn bây giờ thay đổi cách suy nghĩ, sau một ngày dài thì có mệt, có buồn, nhiều khi muốn cả thế giới biết mình đang cực kì trầm cảm với những suy tư lo âu nhưng mình lại không muốn kể với bất cứ ai, cứ giữ những cái muộn phiền ấy trong lòng, lâu dần thành thói quen có chuyện gì thì cứ để trong lòng, bởi mình cũng đủ lớn để biết ko thể phiền ai mãi được, hơn nữa có khi như vậy lại làm mình thoải mái bởi ngta cũng ko biết mình đang có tâm sự nên sẽ ko tỏ ra thương hại mình, mình yếu đuối cho ai xem ^^ thôi thì mượn tạm chỗ này để trải lòng cũng được.. haizz! Mệt mỏi!
Tumblr media
0 notes
sunflower868 · 5 years ago
Text
Tập tành viết blog tự sự :v
Nếu có ai hỏi ôn thi lại có đơn giản không? Thì tôi sẽ trả lời là không! 
Năm ngoái t có thi đh và không đỗ NV1, với niềm đam mê quân đội t đã quyết tâm bỏ thêm một năm cố gắng ôn lại từ đầu, quyết tâm thi đỗ và được khoác lên mình màu xanh áo lính, nhưng ban đầu ôn lại lại có rất nhiều khó khăn, trong đó là việc ôn ở nhà! Ôn ở nhà bên cạnh những cái lợi của nó như không giới hạn thời gian, địa điểm học, có thể tự mình tìm nguồn thông tin mà phù hợp với nhu cầu và khả năng của mình ...thì thực sự nó đòi hỏi ng học có một tinh thần quyết tâm cao, thực ra ban đầu mới ôn lại t đã rất nản, bởi bây giờ mình không còn bạn bè ở cạnh, mọi thứ bắt buộc phải tự thân vận động, chắc là do khi còn học ở trường, t đã quá phụ thuộc vào bạn bè nên giờ thành thói xấu dựa dẫm vào ng khác nên không thể có tư duy, suy nghĩ của riêng mình, thực sự nếu lúc đó t có thể từ bỏ thì t sẽ từ bỏ luôn cho xong.. một cái nữa tự ôn còn có một chỗ khác với ôn ở trường là không có áp lực, không có giới hạn thời gian thế nên rất dễ bỏ bê học hành, lãng phí thời gian vào các việc vô bổ khác, rất khó để tập trung học, mà có học thì cũng không được sâu, như t là 1 điển hình, học chưa dc bao lâu thì chán, lại tìm cái đt và lướt fb.. nhiều lúc nghĩ mà nản, nhiều lần t muốn buông bỏ nhưng lý chí t đã không cho phép t làm vậy, vậy là lại sốc lại tinh thần, ngồi học 1 cách nghiêm túc. Tóm lại ôn thi lại nó không đơn thuần chỉ là ngồi vào bàn mà ôn, mà nó còn phụ thuộc vào ý chí của bạn cao đến đâu thì mới duy trì được! haizz thoắt cái mà cũng chỉ còn vỏn vẹn hơn 2 tháng nữa là thi! ngồi đây ngẫm lại mới thấy thời gian vừa qua nó khó khăn đến chừng nào! nhưng mọi khó khăn rồi cũng qua, để bây giờ mới có cái mà kể lại chứ ^^! tự mình an ủi mình phải tự học thôi chứ biết sao giờ, cố lên nào, chàng lính! 
1 note · View note
sunflower868 · 7 years ago
Text
Buồn lắm chứ! Nhưng chẳng ai chia sẻ cùng cho vơi đi...
17 notes · View notes
sunflower868 · 7 years ago
Text
Dù lặng im kia thay câu trả lời!
6 notes · View notes