Tumgik
#chuyện cười
ngay-xua-khong-ve-nua · 2 months
Text
Tumblr media
Có những hôm mình ra đường ngửi bụi. Đi đông đi tây. Không xa lắm nhưng gần thì không phải. Tìm chút gì thoải mái. Ngồi quán lề đường hít thở cuộc đời qua. Có những hôm một mình trên phố lê la. Nhìn người. Nhìn cảnh. Nhìn xô bồ đâm sầm vào ngày tháng. Đôi lần thấy nản. Muốn lên chùa tu cho thanh thản một kiếp đời. Có những lần đùa bỡn buông lơi. Em í ạ. Ứ ừ anh í ạ. Chẳng qua là giả. Trai gái nhìn nhau qua mặt nạ da người. Rất nhiều lần chả biết khóc hay cười. Nhìn gương vỡ mặn nụ cười méo mó. Muốn làm cơn gió. Cứ thế vi vu, cười khóc chẳng bận lòng.
[Trần Phan Thanh] 
 #trầnphanthanh #Thanhơi #chuyệncủaThanh
13 notes · View notes
banmaihong · 9 months
Text
Hồng trần bao nhiêu việc, hãy cứ ung dung nở một nụ cười
Nhà Phật có giảng, mỗi bông hoa một cõi trời, mỗi ngọn cỏ một thế giới, mỗi thân cây một cõi Bồ Đề, mỗi nụ cười một kiếp trần duyên, mỗi niệm phúc lành một cõi an lạc. Tâm thái mỗi người tựa như hoa sen khai nở. Trải qua một đời bể dâu, biết bao phen gió táp mưa sa, lên lên xuống xuống, nhìn không thấy quang cảnh trước mặt, cũng không đến được bờ bên kia. Là thời gian đã dạy chúng ta biết dũng…
Tumblr media
View On WordPress
1 note · View note
itsnothingbutluck · 2 years
Link
Răng Lưỡi Miệng và Não
Răng nói với Lưỡi: - Tau mà phập nhẹ xuống 1 cái chắc là mày đau lắm nhờ :> Lưỡi trả lời: - Tau mà lỡ lời với ai đấy thôi là 32 thằng đàn em của mày rụng hết đấy con ợ :-" Mồm chen vào: - Còn tau mà mở mồm nói dại thì 2 thằng chúng mày lẫn vào nhau là cái chắc :-j
Não kết thúc chiến tranh: - Im mẹ chúng mày đi ko tau lao đầu vào tường chết cả lũ bây giờ
+++++++++++++++++++++
Cô hoa hậu
1 cô hoa hậu mới đoạt giải tổ chức chuyến thăm từ thiện các thương binh ở quân y viện. Cô bước vào phòng và tới chỗ anh lính thứ nhất: - Anh làm ở bộ phân nào? - Tôi làm ở giao liên. - Vậy tôi sẽ hôn lên đôi chân không biết ngơi nghỉ của đã không quản khó khăn hoàn tất nhiệm vụ. Cô bước tới chỗ người thứ hai, người này trông già hơn cả: - Bác làm ở bộ phân nào? - Tôi làm trong bộ tổng tham mưu. - Vậy cháu sẽ hôn lên trên vầng tráng của bác. Cô bước tới chỗ người thứ ba: - Anh làm ở bộ phận nào? - Tôi làm hậu cần. - Vậy tôi em hôn lên tôi bàn tay của anh. Cô bước tới người thứ tư, anh này trẻ nhất và có vẻ lúng túng: - Anh làm ở bộ phận nào? - Dạ, pháo binh ạ...
++++++++++++++++++
Bí quyết chăm sóc răng của Bác Sỹ
Tại một hội nghị an toàn răng miệng, chống sâu răng và đánh răng đúng cách. Nhà tài trợ là hãng sản xuất kem đánh răng AIZ. Người dẫn chương trình là một bác sĩ ngoài 40 tuổi. Vị bác sĩ nói:
- Thưa quý vị, thưa các bạn. Mọi người hãy quan sát con cọp trong video sau và cho tôi nhận xét…
- Thưa bác sĩ răng cọp rất chắc khỏe và trắng - Tất cả đồng thanh.
Bác sĩ như mở cờ trong bụng vì trúng kịch bản, ông hỏi tiếp:
- Vậy làm sao để chúng ta có hàm răng chắc khỏe và trắng?
- Phải dùng kem đánh răng AIZ!
- Tuyệt vời! - Bác sĩ cười sung sướng nhe hàm răng trắng như… nhựa.
- Nhưng thưa bác sĩ, con cọp nó có cần đánh răng đâu. Nó cũng chẳng biết AIZ là cái quái gì.
Bác sĩ lúng túng đỏ hết mặt mũi, ông chữa ngượng:
- À… ờ phát hiện của quý vị thật thú vị, tôi sẽ tìm hiểu thêm xem trong nước bọt của cọp có chứa các thành phần Canxi và Fluor như kem đánh răng AIZ của chúng ta không…
Đại diện nhà tài trợ nhìn vị bác sĩ đầy vẻ biết ơn vì bàn cứu thua ngoạn mục vừa rồi. Bỗng lại có một vị khách khác hỏi tiếp:
- Xin bác sĩ cho biết thêm về phương pháp làm sạch răng của cá nhân bác sĩ. Bí quyết nào để ở cái tuổi này bác sĩ vẫn có hàm răng trắng thế kia?
- À, rất đơn giản, tôi dùng kem đánh răng AIZ, ngày 3 lần, mỗi lần 3 phút…
- Nhỡ đánh như vậy không sạch thì sao?
- Tôi sẽ dùng thêm nước súc miệng AIZ.
- Kể cả như vậy mà các ngóc ngách răng của bác sĩ vẫn không sạch thì làm thế nào?
- Tôi sẽ tháo hẳn hai hàm răng giả ra rửa xà phòng chứ còn sao nữa - Vị bác sĩ buột miệng.
0 notes
phan-viet-ha · 1 month
Text
Tốt đẹp và tử tế từ trước tới nay luôn là một lựa chọn. Không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với chúng ta cả, tất cả đều là chọn lựa của mỗi người.
Cuộc sống sẽ không ngừng đẩy bạn va vào những con người xấu xí, tình huống tồi tệ và câu chuyện dở khóc dở cười. Nhưng quyết định đối mặt như thế nào lại nằm ở phía bạn.
Mong rằng dù có trải qua bao nhiêu thăng trầm, dù có bị bào mòn bởi tháng năm, bạn vẫn giữ được một trái tim lương thiện và sáng ngời, đứng trước muôn vạn ngã rẽ của cuộc đời, vẫn lựa chọn là một người tốt đẹp ☘️☘️
231 notes · View notes
dongsonglodang · 3 months
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Tôi nghĩ là mình ổn với cuộc sống hiện tại. Ít giao tiếp, không nói nhiều. Đi làm về, chỉ quẩn quanh trong nhà, làm mấy việc linh tinh. Đọc sách và ngủ vùi quên tháng ngày. Những ngày cuối tuần cầm máy ảnh rong ruổi khắp nẻo đường ngõ hẻm. Nghe đôi ba câu chuyện, mỉm cười lặng im. Tôi không biết hiện tại mình có đang sống ích kỷ không nhưng tôi thấy hài lòng với những gì mình đang làm. Tôi tự thấy hài lòng với căn phòng nhỏ, với công việc nho nhỏ vừa đủ sống. Sáng dậy sớm tự pha cho mình một bình café nóng ấm rồi đi làm. Chiều về đi chợ, cắm hoa, nấu nướng, chơi đùa với lũ chó mèo. Tối đến ôm chăn xem vài bộ phim yêu thích, nghe mấy bản nhạc cũ, thi thoảng viết lách linh tinh rồi đi ngủ. Mặc đời bên ngoài trôi.
Tôi chỉ muốn sống cuộc đời yên bình như vậy.
Mãi mãi.
187 notes · View notes
vouu279 · 4 months
Text
Mình rất thích câu nói này của Lỗ Tấn: “Tôi cho rằng, người khác tôn trọng tôi vì tôi rất tốt đẹp. Nhưng sau này tôi mới hiểu, người khác tôn trọng tôi bởi bản thân họ vốn rất tốt đẹp. Những người tốt đẹp sẽ tôn trọng tất cả mọi người. Tôn trọng lãnh đạo là thiên chức. Tôn trọng đồng nghiệp là việc nên làm. Tôn trọng người dưới là tốt tính. Tôn trọng khách hàng là lẽ thường. Tôn trọng đối thủ là rộng lượng. Và hơn hết, tôn trọng hết thảy mọi người là có giáo dưỡng.”
Thật vậy, tốt đẹp và tử tế từ trước tới nay luôn là một lựa chọn. Không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với chúng ta cả, tất cả đều là chọn lựa của mỗi người.
Cuộc sống sẽ không ngừng đẩy bạn va vào những con người xấu xí, tình huống tồi tệ và câu chuyện dở khóc dở cười. Nhưng quyết định đối mặt như thế nào lại nằm ở phía bạn.
Mong rằng dù có trải qua bao nhiêu thăng trầm, dù có bị bào mòn bởi tháng năm, bạn vẫn giữ được một trái tim lương thiện và sáng ngời, đứng trước muôn vạn ngã rẽ của cuộc đời, vẫn lựa chọn là một người tốt đẹp.
St: Khu vườn ngôn từ
199 notes · View notes
iambep · 4 months
Text
Ngày của mẹ, trời mưa lớn tôi không về được.
Hôm nay gặp mẹ, ăn với mẹ một bữa cơm. Ra đến cửa tôi nói con hôm nọ nhớ mẹ rất nhiều, con có nhà mới nhưng lúc nào cũng nhớ nhà mình. Có lúc con không cảm thấy cái an toàn con cần ở nhà mới, nhưng con sẽ cho mình thời gian. Những năm trước, tôi không thường nói với mẹ như thế. Cách thể hiện tình cảm của tôi thường là lặng lẽ, với người tôi yêu, tôi thường tặng quà không vào dịp nào cả, thấy hay là mua, nghĩ rằng họ chắc sẽ thích. Với mẹ, tôi thường ngồi nói chuyện, đưa cho mẹ mấy cuốn sách mới mua. Thường xuyên nhất, chắc là vẫn nhờ mẹ việc này việc kia. Mặc dù là đơn giản, tôi làm nhoáng cái là xong, nhưng vẫn nhờ, thậm chí ăn vạ. Tôi biết cho dù tôi có lớn thế nào, vẫn là một đứa trẻ trong ký ức của mẹ. Chỉ là cuộc đời thay hình và đổi dạng tôi thôi. Tôi nhờ để mẹ biết rằng với mẹ tôi vẫn là con nhỏ, mẹ vẫn có ích, vẫn còn nhờ được. Nếu việc gì cũng làm được, gần như cha mẹ bị đẩy đến một chỗ xa mình quá đỗi. Nó đâu còn cần mình nữa. Mẹ tôi gày, mẹ vất vả rất nhiều. Với tôi mẹ là thần tượng sống lớn nhất. Tôi lớn lên với rất nhiều idol của mình, nhưng sau thời gian, tôi thấy mẹ chính là may mắn lớn nhất của bản thân. Mẹ dạy tôi nhiều thứ về cuộc đời, và bản thân cuộc đời của mẹ - cũng là bài học để tôi nhìn vào mà trưởng thành. Cho dù khó khăn thế nào vẫn luôn rộng lượng, vẫn sẵn lòng tha thứ và ngay thẳng đàng hoàng. Mẹ trồng một cây đậu biếc mới. Mẹ dọn dẹp, mẹ nấu cơm, mẹ chơi với con mèo và mẹ ngồi cắm một bình hoa rồi đọc sách trong nắng. Tôi đã ngắm rất nhiều hình ảnh như thế, tôi cố giữ những hình ảnh như vậy. Tôi biết câu chuyện nào cũng có kết thúc của nó. Tôi ý thức được về thời gian. Tôi biết cả những thiếu hụt của bản thân mà không cách nào bù đắp được cho mẹ. Nhưng tôi tin bởi vì trải qua như thế tôi mới hiểu thêm tấm lòng của bà, và trân trọng mỗi phút giây mẹ còn ở bên tôi. Đó chắc chắn là quãng hạnh phúc nhất. Các em hỏi, trưa anh có về ăn cơm với mẹ không. Tôi nói có, hôm nay anh nhớ mẹ quá. Cho dù đã gần 40 tuổi, tôi vẫn thấy vui vẻ vì điều đó. Nói câu ấy. Uống với mẹ một tách trà, rồi rong ruổi đi làm. 30 phút buổi trưa. Ngắn ngủi vậy đó. Tôi nói các em cố gọi cho mẹ nếu ở xa nhà. Tôi bảo, chúng mình không có nhiều thời gian đâu. Chúng nó cười. Tôi thỉnh thoảng lại lén lau nước mắt. BeP
182 notes · View notes
y-khuynh · 4 months
Text
Tumblr media
她表面大大咧咧,无忧无虑,每天都在笑容满面,可是她也有很多心事。她敏感多疑没安全感,她说她向往自由,其实她也有很沉重的枷锁。她也不快乐,是个悲观主义者,她高喊无爱者自由,可她还是希望有人会爱她,她也想被人坚定的选择。可走向她的都不真诚,她每天都有烦心事,可是没关系她没有心明天就会忘记的。在无数个睡不着的夜晚,她都在想究竞会成为什么样的人过什么样的生活,才能满意的过完一生。
Cô ấy có vẻ bề ngoài vô âu vô lo, mỗi ngày đều cười cười nói, nhưng trong lòng cất giấu nhiều tâm sự. Cô ấy nhạy cảm, hay nghi ngờ và không có cảm giác an toàn. Cô ấy luôn nói muốn hướng tới tự do, thật ra trong lòng cô ấy luôn bị xiềng xích nặng nề. Cô ấy không vui, cô ấy là một người bi quan. Cô ấy luôn nói không có tình yêu thì càng tự do, nhưng cô ấy cũng hy vọng sẽ có người yêu mình, và cô ấy cũng muốn được ai đó kiên quyết lựa chọn. Nhưng những người đến với cô ấy không chân thành. Mỗi ngày cô ấy đều có rất nhiều chuyện phiền lòng, nhưng không sao cả, cô ấy không tuyệt vọng vào ngày mai. Trong vô số đêm mất ngủ, cô ấy đều nghĩ xem mình sẽ trở thành người như thế nào, và sẽ sống như thế nào để sống một cách thỏa đáng.
Y Khuynh dịch.
183 notes · View notes
oohniee · 9 months
Text
Tumblr media
Ở trong thế giới của người trưởng thành, tôi lại chẳng theo kịp một ai, tôi cũng chẳng phải là phiên bản tốt nhất của chính mình.
Một năm lại trôi qua, và tôi lại ngồi viết để tôi biết chắc một điều rằng tôi vẫn ở ngay đây chưa hề đi đâu hết. Tôi vẫn là tôi đấy thôi, vẫn hời hợt và vô tâm như cũ, chỉ là trưởng thành hơn một chút, biết kiềm chế hơn một chút, và nghĩ nhiều hơn một chút. Nhiều lúc tôi nghĩ hời hợt vô tâm có lẽ không phải chỉ là cách thể hiện mà với tôi nó là một căn bệnh nhiều năm. Tôi quá thờ ơ với thế giới này ngay cả khi nó cho tôi một cái tát. Tôi chẳng biết quan tâm đến những điều nhỏ nhặt chẳng hạn như việc gọi về nhà mỗi tuần, hoặc chẳng hạn như việc hỏi thăm một người bạn cũ đã lâu không gặp. Tôi cũng chẳng nhiệt tình được với ai và chắc có lẽ do tôi chẳng thể bước ra khỏi thế giới riêng của chính mình.
Tôi trở nên bận hơn và mọi thứ khó khăn hơn tôi nghĩ, tôi bị cuộc sống đè bẹp khi đứng trước sự lựa chọn, thứ đã muốn vứt bỏ lại phải suy nghĩ thiệt hơn, là giữ thiệt hay vứt thiệt hơn. Và tôi luôn phải đắn đo về điều đó.
Khi tôi vẫn luôn là kẻ không được người khác yêu thích, luôn không để lại được ấn tượng tốt với người khác trong lần gặp đầu tiên, luôn là người đứng sau tất cả những lựa chọn, luôn bị bỏ lại đằng sau những câu chuyện, đúng thật không có gì vẻ vang, chỉ là cảm thấy có chút cô đơn, nhưng vẫn có thể bào chữa bằng hai chữ "quen rồi" và có thể cười nói rằng"không sao cả."
Vẫn là Tumblr, vẫn là nơi để trải lòng, chỉ là nỗi lòng lại lớn lên theo tuổi tác, lại chẳng biết phải bắt đầu từ đâu, phải kết thúc thế nào.
Vẫn là câu ấy, Năm mới vui vẻ nhé.
214 notes · View notes
nam-phong · 7 months
Text
Tumblr media
Tất cả những điều buồn bã trong quá khứ rồi cuối cùng cũng đều trở thành câu chuyện cười ở tương lai mà thôi.
140 notes · View notes
Photo
Tumblr media
Bao lâu rồi ta không cùng lũ bạn Góc hàng hiên, thơ thẩn một chút trà. Nhìn ra phố nhập nhoạng chong đèn phủ. Rỉ rả cười tâm sự chuyện ngày qua.
[Trần Phan Thanh]
#trầnphanthanh #Thanhơi #chuyệncủaThanh
99 notes · View notes
banmaihong · 2 years
Text
6 câu chuyện cười ra nước mắt khiến chúng ta tỉnh ngộ
6 câu chuyện cười ra nước mắt khiến chúng ta tỉnh ngộ
Cuộc sống muôn màu, mỗi người có một nghĩ suy, có nên áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác và ép họ phải giống mình hay không. Hắn gửi đến các vị 6 câu chuyện ngắn và sau mỗi câu chuyện thử dừng lại một phút để ngẫm từng tình huống…hắn cười một mình vì hắn thấy thú vị, và nhờ thế cuộc sống của hắn luôn được thư giãn cho dù quần quật làm những việc nặng nhọc suốt ngày…đọc xong hắn cũng không…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
comotcogai · 1 month
Text
Thỉnh thoảng em vẫn bị nụ hôn của anh làm em thức giấc lúc nửa đêm.
Chẳng biết anh giả vờ, hay là anh thật sự, nhưng vài lần đang ngủ, anh lại bất giấc hôn mấy phát vào trán em, có khi lại ôm em chặt ơi là chặt, song lại ngáy khò khò.
Em thức dậy, vừa không hiểu chuyện gì, vừa lại thấy buồn cười thích thú, em ôm anh chặt hơn, như dính lấy vào anh.
Có mấy hôm em cố tình thức dậy sớm, mở mắt ra vẫn thấy mình nằm gọn trong vòng tay anh, và em biết, em của hôm nay yêu anh nhiều hơn hôm qua một chút nữa rồi..
...
58 notes · View notes
windaroma · 2 months
Text
"Sau này mới nhận ra rằng không nhớ nhau mới là điều khó nhất chứ không phải không liên lạc cho nhau."
...Chợt tỉnh giấc nước mắt chảy dài, giấc mơ chân thực đến lạ kì, tôi đã thấy mình gặp lại em sau nhiều năm, chúng ta đã ôm lấy nhau "lâu rồi mình không gặp", em vẫn mỉm cười, ngồi xuống ăn cùng tôi, rồi tựa vào vai tôi an ủi tôi sau những thăng trầm. Và rồi, thực tại đánh thức tôi dậy, chúng ta chỉ có thể nói chuyện với nhau trong mơ. Dẫu sao thì em vẫn luôn tồn tại trong kí ức của tôi.
Thương em,
thương tôi,
thương chúng ta!
Tumblr media
54 notes · View notes
dongsonglodang · 1 year
Text
Tumblr media
Những trích dẫn mình khá thích từ cuốn "Sáng hoan ca, chiều thưởng rượu" của Quan Đông Dã Khách:
Cái gọi là tình cảm đẹp, chính là yêu mến có người ngầm hiểu, tâm sự có người lắng nghe, nhung nhớ có người đáp lại.
Người khác đều nói tính tôi chậm chạp, thực ra tôi cũng có thể nhanh như tên lửa, nếu như phía trước có người đợi tôi.
Khi một người rời xa bạn, đừng hỏi người đó những lý do mà bạn thầm đoán, bởi vì bạn đoán gì cũng đúng cả.
Trong tương lai, kẻ không hiểu được tình yêu sẽ hiểu được. Kẻ hiểu được tình yêu sẽ không dám yêu nữa.
Khả năng diễn xuất của bạn rất tốt, tốt đến mức dù cho bạn đau khổ cỡ nào cũng không ai biết được.
Hãy luôn nhớ rằng nếu bạn đã có thể một mình vượt qua những tháng ngày khó khăn, vậy thì với tất cả những khó khăn của năm tháng sau này, bạn đều có thể vượt qua được. Đừng mong đợi sẽ có người xuất hiện và cứu giúp bạn, nếu bạn cần phải được cứu giúp, người duy nhất có thể làm điều đó, mãi mãi chỉ là bản thân bạn mà thôi.
Thích một người ư, có lẽ giống như gió mát, tựa như sương mai, như tim đập liên hồi, như hồng trần cuồn cuộn, không còn chỗ cho một ai khác nữa.
Rồi sẽ có ngày tâm bạn bình lặng như nước, nhìn lại câu chuyện của chính mình như một người ngoài cuộc. Sau đó mỉm cười lắc đầu.
Có những người giống như mây sẽ theo gió bay đi mất, nhưng dù thế nào trời vẫn sáng. Lúc này chính là thời khắc đẹp nhất của nhân gian.
Bạn sẽ sống hạnh phúc cả đời dẫu cho không có người kia bên cạnh, bởi đây vốn dĩ là kết thúc mà bạn xứng đáng nhận được
Mối quan hệ giữa người với người vốn dĩ rất lạ kỳ. Có một số người, dành hết tâm tư chưa chắc đã có thể ở bên nhau, thế nhưng chỉ cần lơ là một chút là sẽ mất đi mãi mãi.
Tuổi trẻ của mỗi người không ai có thể thoát khỏi chuyện yêu đương nhưng không phải ai cũng thích hợp cùng bạn già đi.
Cõ lẽ thành phố này chính là như vậy, mỗi người đều có một mặt tối của bản thân. Chúng ta bày mặt tốt đẹp của mình ra cho mọi người xung quanh chiêm ngưỡng, rồi lại tự mình chống đỡ những đau khổ mà cuộc sống trút xuống chúng ta.
Người trong bóng tối, cũng đã từng là người đứng dưới ánh mặt trời, chẳng qua là vì bị thương rồi nên muốn nghỉ ngơi một chút mà thôi.
Anh ấy sẽ yêu đương, sẽ kết hôn, sẽ có con, sẽ già đi sau đó chết đi bình thản. Mà tôi, đã định sẵn là cả đời cô độc đến già, đối với người mình thích, có lời, nhưng không thể nói.
Yêu người nhiều năm đến thế, đổi lại được một lần tỉnh mộng, như hóc xương ở cổ, như kim châm vào xương.
Sợ anh ấy biết, lại sợ anh không ấy không biết, sợ anh ấy biết lại vờ như không biết, hóa ra chuyện gì anh ấy cũng biết, chỉ có mình tôi không biết.
Thành phố, bởi vì sự tồn tại của một người, mà trở nên có ý nghĩa. Hoàng hôn mùa hè, buổi chiều mùa thu, tàn dư của ánh tà dương, ánh đèn neon giữa đêm khuya, tất cả đều rực rỡ lộng lẫy. Đường đời khúc khuỷu, biển người mênh mông, chỉ cần người ở bên cạnh tôi thì dù sống giữa núi non hoang dã tôi cũng vui lòng, nguyện cùng người ngắm nhìn thế gian trăm lần thay đổi.
Một người không thể quên được người kia thông thường chỉ có hai khả năng: Hoặc anh ta không có được người này hoặc anh ta đã đánh mất người này.
Trong quá trình vết thương lành lại, làm sao tránh khỏi việc ngứa ngáy khó chịu, nhưng chỉ cần nhẫn nhịn một chút, mọi sự đều sẽ trôi qua. Người mà ta không thể quên được, cũng giống như vết thương chờ lành.
586 notes · View notes
vouu279 · 1 month
Text
“ chuyện của quá khứ, người của quá khứ mĩm cười là được. Chuyện của hiện tại, người của hiện tại tận tâm là được . Chuyện của tương lai, người của tương lai tùy duyên là được”
108 notes · View notes