Tumgik
#mượn tiền
gimhome · 1 year
Text
Cách từ chối cho mượn tiền một cách kiên quyết nhưng tôn trọng
Mặc dù bạn có thể chưa bao giờ có kinh nghiệm- biết cách từ chối cho mượn tiền, nhưng điều quan trọng là phải biết cách làm như vậy một cách tôn trọng và hiệu quả. Biết cách khéo léo từ chối lời đề nghị hỏi mượn tiền là một kỹ năng vô cùng quý giá trong cả công việc lẫn cuộc sống cá nhân, và nên được đối xử như vậy. Điều quan trọng là phải hiểu rõ mối quan hệ của mình với người mượn tiền – cho dù…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
virgo-man · 9 months
Text
SỐNG TRONG CÁI NGHÈO LÀ CẢM GIÁC THẾ NÀO?
1. Bố mình bị bệnh K, mình dẫn bố nhập viện, bảo bố yên tâm vì mình lo được viện phí, nhưng thật ra số tiền mình tích góp được mấy năm ở thành phố không nhiều, nên mình chắt chiu từng đồng, ngày đi làm, tối về chạy xe ôm để kiếm thêm một ít, có hôm chạy đến 2h sáng, mưa gió t.á.p vào mặt thấy ám ảnh cái nghèo kinh khủng.
2. Hồi sinh viên yêu đương, hai đứa chia đôi cái bánh để tiết kiệm thêm tí tiền, mãi đến sau này mình khấm khá lên một chút, thì em đã không còn ở cạnh mình nữa.
3. Bố đi làm bị đ.ứ.t tay, mẹ đi qua nhà họ hàng mượn tiền cho bố đi may vết thương, nhưng người ta không cho vay vì sợ không trả được. Nghĩ lại nước mắt cứ trào ra, thương bố, thương mẹ.
4. Vợ chồng mình vừa ly hôn vì vấn đề tiền bạc, vì sinh con mà thu nhập cả hai không ổn định, không có tiền chăm sóc tốt cho con, cả ngày chỉ biết c.ã.i nhau chuyện tiền nong. Đừng ai mơ 1 túp lều tranh 2 trái tim vàng trong thời nay nữa, nghèo nó khổ con khổ cái lắm.
5. 27 tuổi vẫn chạy xe ôm để kiếm thêm tiền, không dám nghĩ đến chuyện lấy vợ, vì chưa có nhà, chưa có xe và vẫn gánh trên vai một khoản nợ lớn của gia đình.
6. Hồi đó mẹ dậy từ 3h sáng để đi cấy thuê, ra đến nơi người ta lựa người cấy, mẹ mình không được chọn, lại lủi thủi đi về.
7. Lúc bé mình bị sưng mủ ở mắt nên mình nói với mẹ là mắt con mờ lắm. Xong mình thấy mẹ vừa khóc vừa nói xin lỗi mình vì mẹ còn đúng 11k trong túi, không đủ đưa mình đi khám được.
8. Thấy người ta ăn thừa cái bánh, mình nhặt lên ăn thử xem bánh đó có vị thế nào, nghĩ lại vẫn thấy sợ, cái thời ăn không đủ no ấy.
9. Mình và người yêu ở một phòng trọ nhỏ xíu có cửa sổ hướng ra một tòa chung cư, những ngày cuối tháng chưa có lương hai đứa sẽ ăn mì rồi ngồi ngắm tòa chung cư đó, mình hứa sẽ cố gắng để sau này hai đứa được ở nơi như thế, nhưng 1 tuần trước em mất rồi, mất vì tai nạn giao thông khi đi làm ca đêm. Chưa kịp thực hiện lời hứa, thì người thân thương đã không còn nữa.
10. Em gái muốn học đại học, nhưng nhà mình nghèo quá không chu cấp cho nó được, mình bảo nó đi học đi mình lo cho thì nó bảo sợ mình vất vả, cái nghèo khiến những đứa trẻ vô tư thành đứa trẻ hiểu chuyện lúc nào không hay.
11. Đi xuất khẩu lao động, 1 ngày chỉ ngủ 3 tiếng. Mùa đông cũng như mùa hè, ốm đau vẫn đi làm không dám nghỉ.
| The Memory |
#st
90 notes · View notes
chon-nho-em-ve · 10 months
Text
Tumblr media
chà, lâu lắm rồi nhỉ. lâu lắm rồi em mới trồi lên với dăm ba câu chuyện đời mình. nhưng hôm nay hết buồn rồi nè. hôm nay khác lắm, không còn tìm đến Tumblr khi cô đơn, đau lòng hay ấm ức nữa. song, vui thì cũng không hẳn. chỉ là nhẹ nhõm hơn một chút, cả về nghĩa bóng lẫn nghĩa đen ^^
xem nào, tháng 7 năm ngoái em bắt đầu biết bệnh, bắt đầu uống những viên thuốc đầu tiên, những ngày nằm viện đầu tiên, những ngày hoang mang, lo sợ tột cùng. em đã thay đổi rất rất nhiều trong suốt 1 năm sống cùng thuốc và những tác dụng phụ nó đem lại. em kiếm tiền không để tiêu cho gia đình nhiều nữa, em kiếm tiền chỉ để mua thuốc cho chính em. một năm qua, điều làm em tự hào nhất, nhưng cũng chua cay nhất, đó là việc bản thân đã vượt qua khó khăn về tài chính mà không cần phải vay mượn ai, ngược lại em đã trả hết nợ (khoản tiền nhỏ thôi, em vay bạn bè để bù vào cho mẹ lúc mẹ xây nhà, cho chẵn số ^^) em không thể yêu cầu sự giúp đỡ từ gia đình, phần vì mọi người không thực hiêu độ nguy hiểm của căn bệnh em mắc phải, phần vì mẹ cũng không có điều kiện, ông bà cũng đã già. em thấy mình giỏi thật, giỏi chịu đựng, giỏi cố gắng dù cũng có lúc nó vẫn vỡ ra như một quả bóng.
đã qua rồi những ngày tháng em co quắp gồng mình đi qua những cơn đau chuột rút, những cơn đau xé toạc da thịt đúng nghĩa do rạn nhanh vì phù. hiện tại em đã được rút thuốc xuống nhiều rồi, cân nặng cũng về lại như xưa. tuy em đã về lại số cân như trước nhưng mặt em vẫn có cảm giác nề, cổ - vai và lưng vẫn còn nhiều nước, động vào vẫn đau nhiều lắm. bù lại, em thấy mình phấn chấn hơn trong tinh thần. em cười nhiều hơn trước, đã tự tin mặc váy trở lại. em cũng đang kiên trì đi laser những vết rạn. đau không? đau chứ, rất rất đau là đằng khác, nhưng em chịu được, vì em muốn tìm lại chính m��nh, không chỉ về cảm xúc, mà còn về mọi mặt. chị Vân - bác sĩ điều trị rạn cho em nói em là một KH đặc biệt, chắc bởi ca bệnh của em là ca bệnh rạn nhiều nhất của chị, cũng như dù đau đến mấy em cũng không bao giờ khóc hay xin tạm dừng trong quá trình laser ^^ thực tình đoạn này em cũng luôn phục mình đấy, vì em chưa bao giờ là người chịu đau giỏi. chỉ là lần này, em muốn vượt qua nghịch cảnh, em không thể thay đổi nó thì em sẽ thay đổi cách tiếp nhận nó.
cảm ơn S thối của em vì đã không rời bỏ, dù em đã nhiều lần muốn hai đứa có hai cuộc sống khác. cảm ơn vì luôn nói rằng em không sao, em ổn mà, em xinh mà, không béo đâu. hay, em ơi đừng bỏ S, em bỏ S thì S biết ở với ai, biết yêu ai bây giờ. cảm ơn vì đã lựa chọn ở cạnh em, cho em một tình yêu, bù đắp lại thiệt thòi cho em. em xin lỗi vì những suy nghĩ trước đây mà đinh đẩy S ra. giờ em thông suốt rồi, mưa đến đâu mát mặt đến đấy. em sẽ yêu, sẽ đón nhận tình yêu vì em xứng đáng mà. sau này nếu lỡ S nghĩ lại, muốn chia tay thì lúc đó chúng mình sẽ dừng lại, em sẽ coi như đó là điều bình thường. hết yêu chỉ là hết yêu thôi, không phải vì tại em ốm, không phải vì tại số phận. em sẽ không đổ lỗi, dù có bất cứ điều gì xảy ra.
bệnh của em thì không khỏi được, sau này sẽ phải thay thận, nhờ người đẻ thuê nếu muốn có em bé. một viễn cảnh không mấy tươi sáng nhỉ. nhưng mà em tin ở S, tin ở những lần em lên quẻ, rằng em sẽ khoẻ lại, chỉ là hơi mất thời gian một chút. mà nếu như không khoẻ được thì mình thay thận, thuê đẻ, cứ có tiền là làm được hết mà, cứ lạc quan là được. phép màu là có thật, chỉ cần đủ niềm tin thôi.
cố lên nào, còn nhiều nơi chưa đi còn nhiều điều chưa làm lắm. không được phép gục ngã.
HN 20.08.2023
33 notes · View notes
toimet · 3 months
Text
Tiền bảo hiểm xã hội tới giờ vẫn chưa nhận được. Cứ mượn đỡ tiền nhà rồi thấy mình thật vô dụng.
Lịch học và đồ án quá dày, tới mức giờ cũng không thể xếp được việc đi làm thêm.
Cái đồ án nhóm, gánh cục tạ thì không nói, giờ còn bị gieo tiếng ác?! =))
Mèo ở nhà, một đứa đột ngột qua đời, không biết được nguyên nhân, trưa đi học còn thấy nó quấn quấn lúc mang giày, vậy mà chiều tối nhận được tin…
Nhiều tình huống xảy ra, mà nếu trước đây thì mình sẽ phản ứng theo nhiều cách khác nhau. Giờ thì chỉ thở dài rồi thôi chia từng việc ra giải quyết. Có quá nhiều thứ phải lo vào lúc này, còn mình thì luôn trong tình trạng quá tải.
Có lẽ lâu lắm rồi mình không biết một giấc ngủ đầy đủ nó ra sao.
15 notes · View notes
joey-is-joy · 2 years
Text
Sưu tầm
Bạn lớn lên xinh đẹp, người khác sẽ nhìn về phía bạn. Nhưng bạn EQ cao, có nội hàm, cư xử khéo léo, nói năng nhã nhặn, ăn mặc sạch sẽ lại có phẩm vị, người khác mới nhìn bạn nhiều hơn một chút.
Trước khi thành công việc gì đó thì đừng rêu rao, cũng đừng nói quá chắc chắn. Như vậy khi thành công sẽ khiến người khác trầm trồ, còn khi thất bại cũng không bị vả mặt đôm đốp.
Những gì bạn phải khắc chế chính là tự phụ và sự khoe khoang của chính bạn, và điều bạn sẽ phải đối phó là sự khôn vặt mà bạn luôn muốn được trưng ra。
— William Somerset Maugham
Có tâm trạng tiêu cực cũng là chuyện bình thường, nhưng chính mình nhất định phải biết, phải hiểu đây chỉ là một phần nhỏ của cuộc sống. Trong khoảng thời gian này, nhất định phải cố gắng để cảm xúc vững vàng.
Mỗi người ưu tú đều có một khoảng thời gian trầm lặng, khoảng thời gian đó, nỗ lực rất nhiều nhưng không đạt được kết quả, chúng ta gọi đó là cắm rễ.
Trên đời không có con đường nào là đi vô ích, mỗi bước ��i đều có giá trị.
Càng cố gắng càng tiến bộ, càng vui vẻ càng tự tin, càng lười biếng càng hoang mang, càng lo âu càng tự ti.
Chuẩn bị cho kỳ thi cũng giống như việc giặt quần áo trong phòng tối. Bạn không biết được quần áo đã sạch hay chưa nên chỉ có thể giặt đi giặt lại nhiều lần. Đợi khi đến phòng thi, đèn bật sáng, bạn mới phát hiện ra, chỉ cần cần bạn thực sự đã giặt qua, bộ quần áo đó vẫn sẽ sạch như mới. Mà bạn, từ nay về sau mỗi lần mặc đều sẽ nhớ đến quãng thời gian đó.
Đứng ở ngã tư, bọn họ không hề do dự hay lạc lối, bởi vì ngọn đèn trước mắt đã soi sáng phương hướng của cuộc đời họ.
Nhắm mắt lại, nghĩ về sự cố gắng trước đây, sự tự tin sẽ xuất hiện.
Chúng ta sống suốt một đời, chỉ muốn thoát khỏi sự kỳ vọng của người khác, tìm được con người thực sự của mình.
Cuộc sống chỉ khiến ta đầy thương tích, nhưng đến sau này, những nơi bị thương nhất định sẽ trở thành nơi khoẻ mạnh nhất của chúng ta, chỉ cần trong lòng còn ôm hy vọng, vận may nhất định sẽ đến với ta.
Một rừng cây đẹp, âm u và sâu, nhưng lời hứa của tôi vẫn còn cần thực hiện, còn phải chạy hàng trăm dặm mới bước vào giấc ngủ.
Lên lớp nói ít một chút, học bài hăng hái một chút, làm việc nghiêm túc một chút, thái độ nghiêm chỉnh một chút, tôi không tin thành tích không mang lại thể diện. Mùa thu sẽ có hạt dẻ và những điều mới, phải đem sự kỳ vọng của cuộc sống cất vào túi.
Trên thế giới không có gì có thể thay thế được sự kiên trì trước đây.
Nếu tiếp tục thì mới còn có một tia hy vọng, mà nếu như buông bỏ, thì một tia hy vọng cũng không còn.
- Tang Ca
Khi bạn sống tốt hơn người khác, thì nói chuyện nên khiêm tốn lại tí, phải cân bằng nửa tốt nửa xấu. Ví dụ bạn mới mua căn nhà thì nên nói mình mượn tiền để mua, hoặc mới đi du lịch nước ngoài về thì cũng nên mắng chỗ du lịch đó đôi ba câu nhé.
Tôi không bao giờ tin sự tự do lười biếng, sự tự do mà tôi tin là thông qua sự chăm chỉ và nỗ lực để có một chân trời rộng lớn tốt đẹp hơn.
Sống mà mỗi ngày phải lo chuyện tiền nong thì sao cảm nhận được muôn màu của cuộc sống.
Bọn họ muốn chôn em, mà lại quên mất em là một hạt giống.
Đọc nhiều sách vào, không tam quan của em sẽ chịu sự chi phối của người thân bạn bè.
Đâu phải chỉ có mặt trời mới phát ra ánh sáng, ai cũng có thể.
Mấy đứa à. Phải giữ lấy lòng thành kính, đừng để những vụn vặt trong cuộc sống ăn mòn nhiệt tình. Bởi bản chất cuộc sống vốn dĩ là bình dung vô độ.
Không có gì là không học được cả, nhưng phải nỗ lực.
Khi còn trẻ, phải cố hết sức mà sống. Lúc về già, tưởng tượng dáng vẻ hồi trẻ của bản thân, luôn luôn tràn ngập sức sống.
Cuối cùng, chúc mấy đứa một đời bình an, tiền trình vạn cẩm.
(Nhĩ Đông Thố Tử)
“Muốn trở thành người mà bất cứ lúc nào cậu quay đầu cũng cảm thấy xứng đáng để thích.”
Bạn đi lang thang không có nghĩa là bạn bị lạc.
- Ma Giới
“Học hành là chuyện rất quan trọng, có thể thi nghiên cứu sinh thì thi nghiên cứu sinh, có thể học lên tiến sĩ thì học lên tiến sĩ, có thể ra nước ngoài thì ra nước ngoài. Thế Giới này không có sự hồi đáp nào chân thực hơn việc nỗ lực học hành đạt được thành quả.”
“Tuổi trẻ thì không có tư cách đòi hỏi sự an nhàn.”
Mr. Bu không phải idol của tôi
“Thích cười, không có nghĩa là bạn của hiện tại đang sống rất tốt, mà là vì bạn biết rằng, chỉ có nở nụ cười tươi vui, cuộc sống của ngày sau mới có thể so với hiện tại càng tốt đẹp hơn.”
Trong đôi mắt của một cô gái nên chứa đầy một biển sao lấp lánh, chứ không phải là những khói lửa nhân gian phức tạp và tên tra nam đó.
Khi mà tôi khác biệt với thế giới này
Vậy thì hãy để tôi khác biệt với nó đi
Tôi không sợ hãi bị ngàn vạn người ngăn cản
Chỉ sợ rằng tự bản thân mình sẽ đầu hàng.
{Song : Quật Cường Ngũ Nguyệt Thiên}
“Chúc bạn một đời nỗ lực, một đời được yêu thương.”
Bạn có thể không nỗ lực, có thể không tinh tế, có thể béo, có thể xấu, có thể sống một cuộc sống tầm thường, có thể là người kém nổi bật nhất trong đám đông, nhưng tôi thì không được.
“Nhân nhược vô danh tiện khả chuyên tâm”
Con người nếu như vô danh.
Vậy thì phải chuyên tâm một chút.
Nếu như bạn không ra ngoài đi đi lại lại
Bạn sẽ nghĩ rằng ồ đây chính là Thế Giới...
{ Movie : Rạp chiếu bóng thiên đường }
“Sách càng hay, càng thích hợp muộn một chút hãy đọc,
Người càng tốt, càng thích hợp muộn một chút hãy tương phùng.”
“Đừng vì tiết kiệm một chút tiền mà hạ thấp chất lượng cuộc sống của bản thân.
Những việc chỉ mang lại lợi ích ngắn hạn trước mắt, ít làm hoặc đừng làm, ví dụ như đêm hôm muốn thủ dâm, sáng sớm muốn ngủ nướng.
Ngủ sớm dậy sớm, ngủ trưa 30 phút, có thể nâng cao chất lượng cuộc sống của bạn rất nhiều.”
“Tôi vẫn còn sống là bởi vì số phận vẫn muốn tôi sống.”
“Không học hành cho đàng hoàng, không làm ra tiền sẽ sống một cuộc đời rất đáng sợ. Thật đấy, còn đáng sợ hơn cả bệnh nan y. Một cuộc đời trống rỗng, bất lực, không nhìn rõ bến bờ.”
“Hà Cảnh đã từng có một đoạn văn rất nổi tiếng thế này :
“Nếu như bạn cảm thấy thật sự rất khó khăn
Bạn kiên trì không nổi nữa, vậy bạn quyết định từ bỏ
Nhưng khi bạn từ bỏ rồi xin bạn đừng oán thán trách móc rằng
‘Tại sao bản thân mình lại không có được nó?’
Tôi cảm thấy cuộc đời này chính là như vậy, thế giới này rất cân bằng. Muốn đạt được một thứ gì đó bạn nhất định phải nỗ lực bỏ ra. Sau khi bỏ ra sự nỗ lực ấy rồi thì bạn lại phải học cách tiếp tục duy trì sự kiên trì ấy. Mỗi một người đều là vì muốn thông qua sự nỗ lực của bản thân để quyết định dáng vẻ của cuộc đời mà ta đang sống. Nỗ lực, kiên trì đồng thời phải trả giá, mới có thể đạt được cuộc sống mà ta hằng mơ ước. Hoặc là bắt tay giảng hoà với sự tầm thường của bản thân hoặc là hãy để sự nỗ lực của bạn xứng với ước mơ mà bạn đã đặt ra.” “
“Tất thảy mọi người đều chúc em vui vẻ... Còn tôi chỉ mong em dù rằng trải qua muôn trùng khó khăn gian khổ, vẫn luôn cảm thấy rằng nhân gian thật sự có ý nghĩa.”
“Câu nói cảm động nhất không phải là anh yêu em, mà là hãy quên quá khứ đi, anh cho em một mái nhà.”
Tớ sẽ vĩnh viễn trung thành với bản thân, sớm tối chạy về phía ước vọng với cậu.
Nội tâm mạnh mẽ một chút, mới không nghe tiếng gió thành tiếng mưa. Đọc nhiều sách một chút, mới có thể phân biệt thiện ác.
Nếu như hiện tại bạn cảm thấy mệt mỏi thất vọng, tương lai còn xa thế kia bạn làm sao có thể gánh vác được đây?
Nếu tôi không còn nữa, tôi muốn hiến tặng cơ thể mình, những phần còn lại sẽ thiêu rụi thành tro, tro tàn rơi xuống biển, không quay về cố hương, không nằm im lìm trong đất, cũng không tái sinh. Tôi sẽ không đến thế giới này thêm lần nào nữa.
Khi bạn bắt đầu yêu bản thân, cả thế giới sẽ yêu bạn.
69 notes · View notes
iam-annhien · 1 month
Text
Tumblr media
Nếu được sống lại một lần. Đời tôi sẽ khác hơn không???
Năm 18 tuổi, chân ướt chân ráo lên SG. Lần đầu tiên đi làm cho công ty sản xuất thuốc thủy hải sản, anh Đ - giám đốc công ty L.G để cho tôi, cô bé mới tốt nghiệp lớp 12 ra trường làm việc part time ở đó. 18 tuổi với một sức sống tràn đầy và nhiệt huyết, tôi dành cả thời gian của tôi cho trường học và công việc. Trụ sở công ty chính tại Sài Gòn, anh mướn một cái nhà - kim cái kho để tiện viện phân phối sản phẩm. Tôi - cô con gái học mới xong cấp 3, có cái bằng vi tính cơ bản, tối nào cũng ngồi nhồi nhét con số, anh chỉ dẫn tận tình cách làm số liệu, tôi kiêm luôn kế toán, thu ngân, thủ kho và đòi nợ. Bất cứ thời gian rãnh nào ngoài việc học là tôi dành hết cho công việc đó. Lương lúc đó ở tuổi 18 rất nhiều, anh trả lương hậu hỉnh cho tôi lắm, làm được hơn một năm tôi nghỉ để đi du lịch, số tiền dành dụm được cộng tiền cầm sợi dây chuyền tôi có cũng đủ để đi bụi đời hai tháng ở đất Việt từ Nam chí Bắc!
Ở tuổi mười tám tôi cũng có ước mơ cháy bỏng về nghề nghiệp, có những ước mơ không với được trong tay, tuổi trẻ bồng bột không chia sẻ với cha mẹ, nên tôi bạo ngược tự xây dựng ước mơ một mình - TÔI THẤT BẠI VỀ ƯỚC MƠ, NHƯNG VỮNG CHÃI VỀ KINH NGHIỆM - Ừ TÔI THUỘC TUÝP NGƯỜI MÊ LÀM VIỆC, MÊ CHƠI, VÀ ĐẶC BIỆT TÔI CỰC THÍCH XÀI TIỀN!
Phóng khoáng và nỗ lực, tôi trải qua cuộc sống ở Sài Gòn hoa lệ - hoa khi có lương, lệ khi hết tiền đóng trọ, nhưng tôi vẫn anh hùng bảo bọc được vài người quan trọng trong cuộc đời tôi! Có lẽ sẽ nếu tính tôi thông minh chút, sống nghiêng về lý trí chút và… ít mê trai chút thì chắc tôi sẽ thành công hơn bây giờ!
Thời đó, bạn sẽ thấy tầm 1-2 giờ khuya có cô gái chạy xe đạp màu xám đạp về từ Thái Văn Lung, ghé trái cây Nguyễn Trãi ngồi ăn mình ên. Ừ - nó thích cảm giác mình ên cực kì vì nguyên ngày nó đã phải cười nói từ chổ làm - nó làm dịch vụ từ bán quần áo xuất khẩu ở chợ Tân Bình, tới làm lễ tân của số 3A Lê Hồng Phong, thu ngân ở siêu thị co.op mart đến hotesse của highland, kế toán quầy của chuỗi nhà hàng khách sạn Quê Hương rồi Le Bouchon de Saigon...
Có thể thấy rằng tuổi thanh xuân của tôi rực rỡ, đầy kỉ niệm và tôi cũng có một tình yêu rất đẹp. Có thể đây là một câu chuyện tôi sẽ kể cho con tôi nghe (nếu như kết hôn và sinh con) với ý niệm muốn truyền đạt - CỐNG HIẾN, NỖ LỰC VÀ YÊU THƯƠNG LÀ MỘT TRONG NHỮNG GIÁ TRỊ SỐNG CỦA CUỘC SỐNG NÀY CẦN CÓ VÀ LUÔN PHẢI NÂNG CAO!
Tôi thích kiếm tiền đến nỗi ai cũng hỏi sao tôi có thể có thời gian làm được 2 jobs và còn đi học, tôi cười: Học thì hay cúp cua, mượn bài các bạn, mấy môn ko thích thì tịch luôn, rồi thức xuyên đêm để tự học ở nhà. Nhưng mà đi làm thì ko ai thay thế được. Không đi làm thì làm gì có tiền, ai sẽ là người cung phụng cho cái nước thích xài tiền của tôi!
Đó là Thanh Xuân, thanh xuân rong chơi đầy biến cố và trải nghiệm, những kí ức tuyệt vời mà nếu có quay lại, tôi vẫn chắc sẽ rực rỡ như thế. Còn bây giờ?
Những ngày tháng giữa năm của năm hai ngàn không trăm hai mươi bốn
Tôi. 30 tuổi. Làm sai 2 lần và mất đi 2 người đàn ông tôi yêu.
Tôi. Ở tuổi 30. Một mình nơi đất khách quê người. Với niềm hy vọng có hạnh phúc và bình an. Tôi có một công việc khá tốt. Job phụ cũng quá tuyệt vời. Tôi có chỗ ở tốt, cũng có thể tự mua những món đồ mình thích, ăn những món ngon mà không cần lăn tăn quá nhiều và đi du lịch bất kỳ lúc nào tôi muốn.
Thành phố này không phụ tất cả những phấn đấu tuổi trẻ của tôi.
Tôi có hạnh phúc không? Tôi không biết.
Trước kia tôi dành hết thời gian để vừa làm vừa học nên hầu như chưa bao giờ ngủ đủ 6 tiếng. Bây giờ, tôi có thời gian nhiều hơn nhưng lại không thể nào ngủ được. Một ngày. Nhiều nhất tôi chỉ có thể ngủ 3 tiếng nếu cộng hết giấc ngủ vụn vặt lại.
Tôi có bình an không? Tôi cũng không biết. Tôi sống cùng 1 em mèo. Chúng tôi nương tựa vào nhau ở nơi này. Có lúc tôi thấy đủ. Có lúc lại thấy thiếu.
Tôi bất ngờ với bản thân mình hiện tại. Bất ngờ đến độ ngay cả tôi cũng không thể tin được. Một người phong bạc như tôi lại có thể lành đến thế. 2 người bạn thân nhất của tôi nói: Ở bên cạnh tôi bình an như một cái hồ... không bao la, không sóng lớn, không gì khác ngoài tĩnh lặng, và an toàn…
Nhưng mà. Chỉ một mình tôi biết. Lòng tôi như biển lúc nửa đêm. Toàn sóng lớn. Tối tăm và nghẹt thở.
4 notes · View notes
meowww-dieng · 2 months
Text
Bây giờ tumblr không còn là nơi chứa đựng những nỗi buồn của mình như trước kia nữa. Từ khi có con, mình ko dám buồn nhiều, kiểu như phải dành hết năng lượng, hết tích cực và lạc quan để chăm sóc con. Nhưng lý do để mình vẫn tiếp tục với tumblr chính là để lại dấu ấn bằng những câu chuyện vụ vặt, bởi nhỡ đâu có ngày đột nhiên mình mất tích đi.
Hôm nọ nói chuyện với chồng, mình hỏi nhỡ như anh có làm sao đột ngột, hoặc bị gì đó gấp gáp, thì bây giờ anh có nghĩ đến việc trữ "trung tình" không? Tất nhiên ảnh không hề thích việc đó, vì cái mồm phui phủi của tui sao lại nghĩ ra được.
Hôm nọ cô giáo ở học viện trước tui học, cô làm quản lý lớp tui bị suy gan và suy thận nghiêm trọng, mỗi ngày lọc hết 35-40tr cần sự đóng góp ủng hộ của mn. Tôi kể cho chồng nghe, chồng bảo nếu ổng bị như vậy thì cứ để cho ổng die đi, mỗi ngày tốn quá nhiều tiền, công sức, mà chưa chắc kết quả đã tốt hơn.
Tui bảo: vậy e cứ ra bảo bác sĩ là: thôi bác ơi cho chồng cháu die quách đi, khỏi lọc mẹ gì nữa.
Nói vui vậy nhưng nghe chồng bảo thế tui rất buồn.
Ý là trong trường hợp đấy tui sẽ cố gắng vay mượn hay làm mọi cách để có tiền cứu sống chồng, tui ko muốn trở thành bà goá, tui cần chồng đến cuối đời, cùng các con, các thứ. Vậy mà ổng nghĩ xanh rờn như vậy.
Bỏ lại vợ bỏ con cái mà đi như vậy được sao???
Tui chỉ mong con và chồng luôn bênh cạnh thui, mặc dù nhiều khi tui hơi dỗi ck :))
3 notes · View notes
hamyen · 3 months
Text
Tumblr media
"...t chắc đang trong gđ 3. cõ lẽ vậy. t đã qua cái thời đắm chìm vào sách rồi. t thích đọc sách. đó là việc không thể bàn cãi. từ hồi xưa lắc xưa lơ, khi t bắt đầu biết được chữ. hồi đó không có điện thoại, máy tính như bây giờ, cứ hễ không đi chơi thì t lại đọc sách. ngày còn bé, lúc chị t học, t cũng phải ngồi học theo. tất nhiên là người đã từng được cho là phù thủy không thể để một đứa con gái như t (hồi đó t đã rất rất ghen tị với tụi con trai, vì được là con trai) suốt ngày chạy nhong nhong ngoài đường với mấy ông anh được. bởi vậy t biết đọc từ rất sớm, lên lớp 1 t đã đọc doraemon một cách thuần thục, khiến khối đứa lác mắt. đó, từ những cuốn sách gỗ ngoài lạnh trong nóng đem về, đến doraemon, cô tiên xanh, thần đồng đất việt... có một thư viện dành riêng cho t, nhà của dì. nói là dì thôi chớ hơn t có 5 tuổi à. nhà dì có rất rất nhiều doraemon. nguyên bầu trời tuổi thơ của t ở đó. một thiên đường. nhà dì trong cùng con hẻm với nhà ngoại, và thế là có một khoảng thời gian t ở lì trên ngoại mà chẳng muốn về nhà, quên luôn mấy ông anh của t luôn. t chính thức trở thành một con mọt sách. à không mọt truyện trước. rồi sau đó nâng cấp dần dần lên. nhưng hầu hết số sách t đọc đều là do ngoài lạnh trong nóng đem về, hay là mượn bạn. dịu dàng chả bao giờ mang về một cuốn sách nào hết, chán ghê dậy đó. từ truyện tranh sang truyện ngắn rồi đến những câu chuyện dài thiệt dài. mấy cấu chuyện cổ tích trong sách dịu dàng học là t đọc luôn, nên t biết nhiều câu chuyện cổ tích lắm. qua cấp 1, sang cấp 2 thế giới sách lại càng rộng mở hơn khi t làm bạn với tụi nó, the kindest, mạnh mẽ bên ngoài íu đuối bên trong. t mượn sách chúng nó. hồi đó nhà t còn nghèo lắm, làm gì có tiền để mà mua sách, t còn nghĩ việc mua sách còn là lãng phí nữa kia. giờ thì tự vả bốp bốp vào mặt. mạnh mẽ bên ngoài íu đuối bên trong có nguyên một bộ nguyễn nhật ánh, nhìn mà mê thôi rồi, ngoài ra nó còn rất rất nhiều quyển hay ho khác nữa. the kindest thì không có nhiều sách như vậy, nhưng nó có những quyển kiểu trưởng thành í. chời chời, cái thời mà t còn trẻ trâu thì gu đọc sách của tụi nó đã ở một tầng trời khác, cao hơn xa hơn và người lớn hơn. đó, t yêu cái việc đọc sách hơn cả những chơi bời nữa. nhiều lúc có sách là t đọc thôi, có cả những tích sử về mấy thời đại xa xưa, tự nhiên thấy mình ghê thiệt. giờ mà kêu t đọc sách lịch sử là ngáp ngắn ngáp dài ngay. mà lạ thật. t đọc sách như vậy, yêu tụi nó đến vậy, mà cái ngôn ngữ của t sao mà dở tệ. mấy người mà hay nói đọc sách nhiều mà viết văn hay, nói hay thì làm ơn nhìn t giùm cái. một cái minh chứng sống động nằm chình ình ở đây để tạt nước vô mặt mấy người nè. trời, t khổ quá mà. thôi cũng chẳng sao, cứ nghĩ nếu mà không đọc sách chắc văn vẻ của t thành thảm họa mất. câu chuyện với những quyển sách còn dông dài lắm. để một hôm khác kể tiếp..." 17/11/21
không hiểu sao có thể viết dài thật dài như vậy, đọc mà như ai đó viết chớ chẳng phải t. còn kể tiếp nữa... chẳng nhớ phần kể tiếp ở đâu.
23/03/24😵‍💫
3 notes · View notes
yuuniechan · 3 months
Text
Tumblr media
tính ra tôi với ổng trao đổi thư có một lần, tôi đã quyết định made up my mind để đi gặp ổng, đúng lúc bản thân đang suy sụp vì toàn gặp những người giời ơi đất hỡi bên này. hôm đó mới gặp lần đầu mà ổng take care tôi kỹ lắm, xách túi hộ, cho tôi mượn áo khoác vì tôi lạnh, lúc xem phim cứ quay sang nhìn xem tôi có ổn không, lúc về thì sợ tôi đói, sợ tôi muộn giờ ktx nên đặt xe cho, còn trả tiền hộ, trong khi mới gặp lần đầu, tưởng ổng có n em nyc rồi chứ. sau hỏi ra mới biết ổng có 1 nyc duy nhất.
hồi Tết âm lịch, trong lúc đến quán đồ Hàn ăn mừng năm mới với hai chị thì tôi bị security ở metro giữ lại bắt nộp phạt vì một lý do tôi không biết. sau khi giải quyết xong, tâm trạng của tôi có chút hoảng loạn thì tôi có nhắn ổng. sau vụ đấy ổng kể với mẹ ổng rồi còn đưa hẳn số điện thoại mẹ ổng để phòng trường hợp nếu có vụ như thế xảy ra mà tôi không liên lạc được cho ổng thì có thể nhờ mẹ ổng can thiệp.
mấy lần tôi đến tháng xong tôi xấu tính y như Candace vậy, tôi quạu với bạn tôi vì ổng nói chuyện với nó, quạu với ổng vì sao với ai ổng cũng tốt hết vậy, bảo là "em không thích ai anh cũng tốt vậy đâu, em thích có ranh giới để tránh sau này có ny ny sẽ hiểu lầm" xong ổng bảo ổng chỉ muốn tốt hết lòng với bạn bè ổng thôi. có đợt tôi hỏi ổng có bao nhiêu bạn bè, chắc có nhiều lắm nhỉ, ổng còn liệt kê từng người một ra. for what? cho cái đứa bạn trời ơi đất hỡi từ trên trời như tôi để làm gì. trời ơi, ổng tốt quá làm tôi cáu luôn á!!!!
hôm nay thì ổng lại khoe là mới cho mẹ xem ảnh tôi, mẹ ổng khen tôi xinh. green flag thế này thế nhưng chỉ là bạn thui. hic.
4 notes · View notes
mer-li · 1 year
Text
Tumblr media
Ở thành phố mà tôi sống, nơi tôi chưa từng được nếm trải cái gọi là bốn mùa trong năm, mà chỉ độc cái mùa cái nóng nắng và chói chang, cạnh bên mùa mưa không có quạt thì vẫn toát mồ hôi, mà lòng người thấy thì lạnh kinh khủng. Nên mỗi lần đến cái mùa này trong năm, tôi chẳng biết phải gọi nó là mùa gì, thời tiết làm tôi cũng chẳng thể biết được, có nên gọi là đẹp giời hay không. Một chút lạnh buổi sớm, nắng gắt vào ban trưa đến tận đầu chiều, nhà cao tầng thì nhiều quá, tầm cuối ngày tôi không thấy nổi là trời hoàng hôn có đẹp hay không. Còn không khí thì chẳng bao giờ đủ lạnh đến thế, để tôi có kịp một cái để tâm đến những dông dài của một năm lại sắp sửa trôi qua bên thềm. Như có tuyết chẳng hạn. Tôi nghĩ vậy.
Những ngày này mọi năm, tôi chẳng có ý tưởng gì về việc mình sẽ đi đâu và làm gì, ngoài việc chắc chắn sẽ ở nhà để tránh những chốn nượp người chen nhau như mắc cửi, tin tức cứ ra rã bên tai về mấy vụ lễ hội chen chút và dẫm đạp lên nhau. Nhà tôi không có đạo, tức là không có tín ngưỡng tôn giáo, đủ, để mượn một cái cớ cho sự háo hức mong chờ những dịp lễ hội cuối năm, tin rằng ta sinh ra đã là thứ quà ban tặng, tin rằng có người trên cao vẫn luôn dõi theo, tin rằng ai đó từ xa sẽ luôn bảo vệ ta, nhưng hình như trên ấy là quá cao lại dường như quá xa, để có thể nhìn thấy ta ở dưới đây quá đỗi nhỏ bé để tự mình xoay sở với những khổ đau nơi trần đày, phủ mờ một lớp sương dày đặc.
Đêm nay, đã không giống như những đêm của vài năm về trước, tôi chợt bắt gặp mình mải mê ngắm họ say sưa dưới ánh đèn tivi đang chiếu một bộ phim hài ra nước mắt, trên chiếc nệm vừa giặt rất êm có bầy mèo và một chú chó dụi dụi rất yên, nơi chẳng món quà đắt tiền lung linh nào cả, không cả những tấm biển lấp lánh ánh vàng pha xanh đỏ tưng bừng, cho dù không ai chắc về một tương lai sẽ tươi sáng được như thế. Giữa những mông lung vẫn đang mờ mịt phía trước, gạt qua những mặc cảm tội lỗi của sự lạc lõng khi chẳng thể nhìn thấy nơi đâu để thuộc về. Khi khoảnh khắc này dần trở nên rõ ràng hơn, dù có đã kịp hay chưa giữ lấy những phút giây mà thời gian đang trực chờ nuốt chửng, thì ít nhất ta đã sống hết những giây phút này cùng nhau.
Nhưng tôi hi vọng, mọi thứ, sẽ kéo dài thêm một năm.
Another year, 27 thg 12 2022
39 notes · View notes
gac-nho-cua-mach · 1 year
Note
chào chị, năm nay em 22 tuổi. đã bỏ học đại học vì kinh tế gia đình. em đi làm công nhân 1 năm, sau đó lấy chồng vĩ nghĩ sẽ giúp đỡ được phần nào đó về kinh tế cho gia đình, vì nhà chồng không tốt, nên em đã về lại nhà mẹ. hiện giờ em đang đi làm nhân viên ở một công ty gần nhà, lương của em không đủ ăn, mỗi tháng lãnh lương em đều phụ mẹ trả nợ, em chỉ giữ 1tr để xài cả tháng, nếu hết thì xin mẹ thêm 500k nữa. tháng nào cũng như vậy, mẹ em chơi đề, nên nợ nhiều lắm, bây giờ mỗi ngày đóng tiền góp tới 1tr lận, mẹ em buôn bán cũng k được khá cho lắm, nên nếu không có tiền thì mẹ em lại mượn nợ tiếp. bây giờ, em tính sẽ thi bằng toeic xong, rồi lên 1 thành phố khác, lương cao hơn để làm, bạn em cũng làm văn phòng ở đó và lương khá. theo chị thì em có nên hay không, em nên tiếp tục làm ở đây đến năm sau hay em nên thi toeic xong rồi đi tìm việc khác liền? tới cuối năm này người ta sẽ đòi nợ mẹ em 20tr nữa, nên em hiện tại vẫn k biết mình nên làm gì thì đúng, dưới em còn 2 đứa em nhỏ, gia đình em sống chung với ông bà nội, ba em thì làm rẫy thuê nên cũng k khá lắm chị ạ. mong chị cho em lời khuyên để em có thêm động lực vào cuộc sống sau này. chúc chị nhiều sức khỏe.
Trước tiên thì em nên ngừng ngay việc trả nợ cho mẹ. Em è cổ đi làm, nhịn ăn nhịn mặc để trả nợ mà mẹ em cứ chơi đều cũng bằng không, bà ấy không thấy được khó khăn của em mà có thấy thì cũng chẳng có ý định dừng lại. Chơi được thì trả được, trả hộ bà ấy làm gì?
Tiếp đến thì tách khỏi mẹ đi, thi bằng TOEIC rồi đến thành phố khác và tìm việc khác. Chưa biết có làm được gì không nhưng trước mắt tinh thần sẽ thoải mái. Chị không biết em cảm thấy thế nào chứ chị thì cực kỳ ghét việc phải xử lý những thứ chẳng phải do mình gây ra.
Em hãy lo cho bản thân ổn thỏa trước rồi sau dắt díu các em vươn lên chứ mẹ của em vô vọng rồi. Bỏ cái suy nghĩ lấy chồng thì kinh tế sẽ tốt hơn đi, hạnh phúc vững bền là tự thân mình tạo ra chứ không trông chờ vào người khác được đâu.
Chặng đường phía trước chắc chắn không dễ dàng nhưng chỉ cần em xác định được mục tiêu và nỗ lực hết mình thì sẽ hái được quả ngọt. Nghe có vẻ sáo rỗng như sự thật là vậy đó.
Đây là chia sẻ thực tế của chị, người đã và đang ở trong hoàn cảnh tương tự như vậy. Mới đầu khá chật vật nhưng sau cuộc sống cũng dần dần ổn hơn và chị tin là em cũng sẽ vậy thôi. Cố lên!
10 notes · View notes
nhungcuonsachhay · 2 years
Photo
Tumblr media
ĐỌC SÁCH KHÓ, ĐỌC NGƯỜI CÒN KHÓ HƠN: Sách hay có thể thay đổi cốt tướng, bạn tốt có thể thay đổi tiền đồ!
Tăng Quốc Phiên từng nói: "Khí chất một người là do thiên bẩm, rất khó để thay đổi. Chỉ có đọc sách mới giúp con người thay đổi khí chất. Cổ nhân quý bởi tướng pháp, nhưng đọc sách cũng có thể thay đổi cốt tướng".
Người luyện tập và người không luyện tập, sau một ngày nhìn không có sự khác biệt, sau một tháng nhìn có đôi chút khác, nhưng sau một năm đã hoàn toàn thay đổi. Người đọc sách cũng vậy, đạo lý là như nhau, người thường xuyên đọc sách thánh hiền với người không đọc sách, khí chất sẽ khác nhau.
Một người có thể đọc rất nhiều sách, nhưng sau rồi đều quên hết, cho nên có người nói đọc nhiều vậy có ích gì? Kỳ thực đọc sách cũng như ăn cơm vậy, hồi nhỏ có thể nếm qua rất nhiều đồ ăn, nhưng lớn rồi lại quên hết mùi vị của chúng, nhưng có một điều không thể phủ nhận là nó đã thấm vào máu thịt chúng ta, hoà vào làm một.
Một người hàng ngày chịu khó đọc sách, tích lũy tri thức, sự hiểu biết sớm đã hoà quyện vào tâm hồn của họ. Từ cách nghĩ, cách nhìn, cách đối đãi với mỗi một sự việc của họ cũng đã ngày càng thay đổi, chỉ có điều đôi khi chúng ta không nhận ra mà thôi.
Cũng như câu nói: "Đọc vạn cuốn sách, đi vạn con đường". Một người muốn tiến bộ nhanh nhất thì chỉ có duy nhất một con đường, đó là không ngừng đọc sách, không ngừng học hỏi mới có thể thay đổi được cuộc đời của mình. Đương nhiên, thế gian không có cảnh nào là vĩnh cửu, con đường nào rồi cũng có sự đổi thay. Vậy nên mỗi con đường đều là tự mình phải đi, tự mình trải nghiệm để rồi đúc kết, để rồi tìm kiếm con đường cho riêng mình.
Nhưng, thế giới chính là một sân khấu lớn, mỗi người đều là một quyển sách. Đọc người so với việc đọc sách còn khó hơn nhiều…
1. Có người, dưới ánh nắng mặt trời chói chang lại nguyện ý cho bạn mượn dù, nhưng lúc trời đổ mưa lại lặng lẽ bật dù đi trước
Đọc họ lúc này, bạn ngàn vạn lần không nên oán trách họ, bởi vì họ chính là không muốn bị dầm mưa. Hơn nữa, chiếc dù đó chính là của họ, họ cũng không muốn gánh vác khó khăn của người khác. Vậy bạn có thể nói gì đây? Tốt nhất vẫn là tự mình nên mang theo một chiếc dù dự phòng.
2. Có người, tại thời điểm mà bạn có quyền thế, liền vây quanh bạn không rời; nhưng khi bạn rời khỏi chức vị hoặc không còn quyền thế, họ liền lặn mất tăm.
Đọc họ lúc này, bạn ngàn vạn lần không cần lý giải họ, bởi trước đó họ vì muốn đạt được mục đích gì đó mà ca ngợi bạn, nhưng hiện tại bạn không có khả năng đó nữa rồi, thì cũng không cần phải ở bên cạnh bạn để ca tụng nữa.
3. Có người, khi ở trước mặt bạn thì thổ lộ hết tâm tình, lời nói như nước chảy êm đềm, nhưng ở dưới đáy sông lại ẩn nấp một mạch nước ngầm bất tịnh.
Đọc họ lúc này, bạn ngàn vạn lần đừng căm hận họ, bởi vì phàm là người mà dùng mặt nạ dối trá đến lừa gạt người khác, thì cuộc sống đều rất gian nan, đôi khi sẽ bị kẻ cao tay hơn lừa gạt lại. Bạn nên thông cảm cho phương thức sống của loại người này, chờ đợi nhân tính của họ quay lại và tự biết xét mình.
4. Có người, tại thời điểm bạn vất vả cần cù gieo hạt, thì họ khoanh tay đứng nhìn, không chịu tưới xuống dù chỉ một giọt mồ hôi. Như khi bạn thu hoạch, họ lại không hề tỏ vẻ xấu hổ mà lấy các loại lý do để tới phân chia thành quả với bạn.
Đọc họ lúc này, bạn ngàn vạn lần đừng phản cảm, bởi vì có người chịu cùng bạn chia sẻ mùa thu hoạch ngọt ngào đã là vui rồi, mặc kệ họ mang theo cái tâm gì, chúng ta đều vui vẻ hoan nghênh. Bạn lặng lẽ cho họ biết thế nào là hy sinh, thế nào hưởng thành quả sau những nỗ lực, để cho họ biết được thế nào là tự tôn và tự ái.
5. Có người rất chú trọng chải chuốt bề ngoài, cách ăn mặc thể hiện là một người sang trọng quý phái, mà ở sâu trong nội tâm lại trống rống, tràn ngập vô tri cùng ngu muội.
Đọc người này, bạn ngàn vạn lần đừng khinh bỉ họ, bởi vì họ không hiểu trang phục vốn là của thợ may chế tác đấy. Mà người trí thức thì tiền bạc chỉ là công cụ, phẩm đức và khí chất mới là giá trị đích thực của đời người.
Đọc người, quan trọng nhất chính là đọc hiểu họ là người như thế nào.
Đọc người, cũng là vì chính mình muốn làm một người chân chính. Bởi vậy, khi đọc người, cần học được sự khoan dung, học được rộng lượng.
Người với người ở chung cần có sự thấu hiểu, sự tín nhiệm. Đối đãi người khác thêm một phần tha thứ, bạn sẽ phát hiện cuộc sống sẽ có thêm một phần vui vẻ đang chờ đợi mình.
Nhân sinh cả đời, viết chính mình để cho người khác đọc…
Thế giới là một đại sân khấu, mỗi người đều là một quyển sách. Đọc người khác chính là để đối chiếu chính mình.
Một quyển sách hay chính là một người bạn, một người bạn càng là một quyển sách hay.
Theo Trí Thức Trẻ
33 notes · View notes
thaiihoangg · 1 year
Text
Nói về tiền tài địa vị làm thay đổi con người.
Đợt rồi mình có nhận một bạn vào làm, bản không có kinh nghiệm-kiến thức nhưng thái độ rất tốt. Lúc tuyển vào mình có hỏi mong muốn thu nhập 1 tháng bao nhiêu, giờ gần một năm mình luôn đảm bảo thu nhập bạn vượt quá kỳ vọng. Bạn từ đứa ăn bữa nay không chắc được bữa mai giờ bắt đầu quay ra mượn tiền mình, mua này-mua kia. Chất lượng công việc cũng đi xuống.
Cũng một em nữa được đưa lên làm quản lý phòng kinh doanh. Sau khoảng 6 tháng thì em làm tốt, quản lý tốt-bán hàng giỏi. Trước em gọi dạ bảo vâng, nói chuyện có trước có sau. Giờ chia sẻ gì là cau mày nhăn nhó.
Mình khó tính quá nhỉ !
8 notes · View notes
emitran · 7 months
Text
Tuần 0: Hiểu đúng về Crossdress
-----
Có nhiều bạn muốn cross mà chưa hình dung cross là gì và cross nghĩa là làm gì. Vậy thì chúng mình hãy nói về nó một chút nhé
#Crossdress là gì?
Crossdress (CD) ghép bởi hai từ. Cross là sự hoán đổi, dress là ăn mặc. Như vậy CD có thể hiểu đơn giản là việc mặc trang phục của một giới tính khác. Ví dụ nam mặc đồ nữ, hay nữ mặc đồ nam đều được gọi là CD. Tuy nhiên, nam cross nữ phổ biến hơn nữ cross nam.
# Ai có thể cross?
Bất cứ ai cũng có thể cross nếu họ cảm thấy hứng thú. Có một số người coi cross như một thú vui (giống như hóa trang hay cosplay) và bạn hoàn toàn không phải lo ngại nếu có sở thích này. Thậm chí nhiều crossdresser chuyên nghiệp còn rất nổi tiếng và có thu nhập khủng.
# Hai xu hướng cross
Nếu bạn là nam và thích cross thì có thể xảy ra một trong hai trường hợp.
TH1: Bạn bị hấp dẫn bởi những người nam khác. Như vậy bạn có xu hướng giới tính nữ hoặc lưỡng tính (bisexual). Cross giúp bạn đến gần hơn với giới nữ, và tương lai bạn có thể cân nhắc trở thành nữ hoặc lưỡng tính nam - nữ.
TH2: Bạn vẫn bị hấp dẫn bởi nữ mà không có hứng thú với nam. Điều này có nghĩa cross chỉ là một sở thích ăn mặc. Mặc dù thích đồ nữ và thích cảm nhận sự nữ tính trên cơ thể mình, bạn vẫn được coi là nam thẳng (straight).
Việc xác định bạn là trường hợp 1 hay 2 rất quan trọng, vì nó sẽ quyết định bạn nên cross theo cách nào. Nó cũng giúp bạn đỡ băn khoăn hay hoang mang về giới tính của mình.
Thực sự những lần đầu cross, Emi cũng rất lo lắng, liệu cross nhiều mình có thành con gái không. Tuy nhiên sau này khi hiểu rõ về cross thì Emi không còn lo ngại nữa. Và dù đã cross hơn 5 năm nhưng giới tính của Emi vẫn không thay đổi gì cả :)
Tumblr media
#Phân biệt Crossdress với một số xu hướng khác
Nhiều bạn còn nhầm lẫn cross với một số phong cách khác nên Emi sẽ tóm tắt để bạn dễ hiểu. Để tìm hiểu rõ hơn bạn nên tra cứu trên Google nhé.
*Sissy: Là xu hướng tình dục mà người nam trở nên yếu đuối, thậm chí vô dụng trước nữ giới hoặc nam giới khác. Sissy thường gắn liền với việc làm nhỏ dương vật, từ chối cương cứng và quan hệ bằng dương vật. Một sissy có thể cross hoặc không cross tùy theo sở thích của họ.
*Femdom: là phong cách quan hệ tình dục mà nữ giới làm chủ và nam giới phụ thuộc, bị hành hạ hoặc phải nghe lời. Trong femdom thì nam giới cũng có thể cross hoặc không.
*Shemale/ladyboy: Là những người chuyển giới từ nam sang nữ, nhưng vẫn giữ nguyên hình dáng ban đầu của dương vật.
*Transwoman: Là cách gọi chúng cho người chuyển giới từ nam sang nữ. Transwoman có thể không can thiệp gì về cơ thể (chỉ cross), can thiệp một phần hoặc can thiệp toàn bộ, bao gồm cả bộ phận sinh dục của họ. Thông thường khi nói tới transwoman thì mọi người hay nghĩ tới những người đã phẫu thuật để thành nữ hoàn toàn.
#Cross có tốn kém không?
Đã là sở thích thì dù bạn chơi món gì cũng ít nhiều phải đầu tư và tốn kém. Tuy nhiên chi phí để cross khá dễ chịu. Quần áo có lẽ là thứ đáng kể nhất. Tùy theo nhu cầu bạn có thể mua 1, 2 bộ là đủ. Nếu có người nào đó sẵn sàng cho mượn thì có khi khỏi tốn tiền mua luôn. Ngoài ra bạn nên có tóc dài, một số phụ kiện hoặc đồ trang điểm. Tất cả những thứ này bạn mua ít hay nhiều theo khả năng của mình. Nhìn chung, để cross ổn thì ban đầu bạn chỉ cần vài trăm k là đủ. Số tiền này hầu như nằm trong khả năng của tất cả mọi người.
# Body của mình không đẹp có nên cross không?
Đây là câu hỏi rất phổ biến của các bạn nam. Có thể bạn xem hình của những bạn CD khác và thấy họ quá giống con gái, trong khi cơ thể của mình không được như vậy, và dù mặc thế nào trông cũng không nữ tính được.
Trước hết, bạn nên hiểu cross là một sở thích cá nhân và quan trọng nhất là cảm nhận của bạn, chứ không phải là người khác đánh giá như thế nào. Không ai bắt bạn phải cross đẹp hay show cho mọi người xem.
Thứ hai, ngay cả con gái cũng có những người body không được đẹp. Có người chấp nhận như vậy, nhưng cũng có những người quyết tâm làm đẹp. Chỉ cần những biện pháp không can thiệp như giảm cân, luyện tập, trang điểm và thay đổi cách ăn mặc, bạn có thể thay đổi đến 90% ngoại hình rồi. Chẳng mấy ai sinh ra là đã đẹp sẵn, vấn đề là bạn có thực sự muốn hay không mà thôi.
Gặp một cô gái đẹp, thậm chí là hoa hậu hoặc hotgirl, bạn cứ thử tìm những ảnh ngày xưa của họ mà xem, hầu như là rất bình thường, thậm chí là xấu. Họ phải trải qua bao nhiêu nỗ lực và mất nhiều năm để có được vẻ ngoài như ý. Vậy nên đừng nghĩ những CD đẹp là vì họ may mắn hay tự nhiên xinh đẹp, tất cả là do sự cố gắng của từng người.
Thành ra nếu bạn thích cross cho vui, đừng quan tâm đến đẹp xấu, hãy cứ tự tin cross theo cách mình thích.
Ngược lại nếu bạn muốn đẹp, sexy, lung linh thì phải trả một cái giá nào đó để được đẹp. Đấy là cuộc sống mà. Và sẽ không có chuyện chúng mình cross vừa dễ, vừa nhàn mà lại vừa đẹp được đâu bạn nhé.
#Những câu hỏi ngoài lề
Có một số câu hỏi thuộc về vấn đề cá nhân, không liên quan lắm đến cross thì Emi xin phép không trả lời, chẳng hạn như:
Em không có tiền để mua đồ?
Em không biết nên đề quần áo ở đâu?
Em sợ gia đình biết em cross
...
Với những vấn đề này, mỗi người có một cách giải quyết khác nhau. Emi không ở trong hoàn cảnh của bạn nên rất khó chia sẻ. Tuy nhiên nếu đã xác định thực sự muốn trở thành một cross thì rồi bạn sẽ có cách để thực hiện được thôi nhé :)
Hẹn gặp bạn ở bài hướng dẫn tuần Một!
2 notes · View notes
ha-yen-nhien · 2 years
Text
Tumblr media
Những trích dẫn hay trong cuốn Cốt Cách Phụ Nữ 1. Phụ nữ, yêu và sống đừng quá đặt nặng vấn đề, đừng quá để tâm mọi chuyện. Càng để tâm lòng càng phiền muộn, càng chú ý càng khiến bản thân trở nên hèn mọn. Mọi sự đến tự nhiên, cưỡng cầu vô ích.
2. Hãy chọn người đàn ông muốn mình là người phụ nữ cuối cùng trong đời họ. Đừng cố chấp níu giữ người chỉ coi mình như một con đàn bà đi ngang qua cuộc đời.
3. Duyên là do trời định, phận là do mình nắm giữ. Bạn muốn bình yên, trước tiên phải thấu hiểu bản thân. Hạnh phúc hay đau khổ, vui hay buồn, nước mắt của bạn, không dành sự quyết định cho một người đàn ông.
4. Phụ nữ hay đàn bà, tốt và chuẩn mực là có thể chống chọi với cô đơn, ngay cả khi trái tim bị người mình yêu giẫm nát. Ngay cả khi bị anh ta bỏ mặc trong đêm tối, khi sự cô đơn bủa vây một cách ghê sợ, khi cảm giác xung quanh không có ai, cũng đừng mượn tạm bờ vai của ai đó để dựa dẫm.
5. Điều quan trọng dù đang rơi lệ cũng vẫn phải mỉm cười, bởi với người không thương mình, đừng để họ thấy mình khóc.
6. Và khi bạn muốn rơi nước mắt vì họ, hãy nhớ rằng, nước mắt của bạn chưa từng khiến họ thay đổi.
7. Lời đàn ông nói không đồng nghĩa với hành động đàn ông làm. Lời hứa của đàn ông chỉ có nghĩa vụ tạo niềm vui ngay khoảnh khắc ấy. Thời gian trôi đi, tất cả vô nghĩa, lời hứa gió bay, không còn giá trị.
8. Phụ nữ ra đường, dù bất kể trường hợp nào, nhất định phải lộng lẫy và xinh đẹp. Đầu tiên để mình có thể tự tin, sau mới để người ta ngắm nhìn.
9. Cách ng��ời đàn ông đối xử với người phụ nữ khi có tiền, dịu dàng hay khinh bỉ. Đó cũng chính là cách mà người phụ nữ sẽ đối đáp lại với họ khi họ tay trắng.
10. Phụ nữ nếu đã dũng cảm nhìn thấu mọi việc, nhìn rõ dối trá thì phải dũng cảm từ bỏ, đừng giữ im lặng và mong mọi việc trở lại như xưa. Khi bản thân giữ im lặng chính là tự mình cấp cho họ quyền làm mình tổn thương lần nữa.
11. Thực ra phụ nữ trên đời đều như nhau. Họ thích xinh đẹp duy nhất trong lòng một người đàn ông chứ không cần xinh đẹp trong mắt tất cả các đàn ông trên đời.
12. Khi yêu thì tốt nhất đừng cố gắng biết quá nhiều, hiểu càng nhiều càng dễ mất nhau, biết càng sâu đau càng thêm thấu.
13. Đàn ông có thể quay mặt với chúng ta nhưng gia đình và tiền thì không. Tiền ở trong tay chúng ta, chúng ta muốn sử dụng hay giẫm đạp là tùy ý. Hai mặt của đồng tiền chúng ta nhìn rất rõ, hai mặt của đàn ông chúng ta nhìn bao lâu cũng không thấu.
14. Phụ nữ yêu cũng được, buông cũng được, nhưng nên giữ cho lòng an tĩnh, dù sóng gió hay bão táp cũng tuyệt đối đừng ngả nghiêng. Dù người thật lòng hay dối trá, hãy mọi sự tùy duyên.
15. Cuộc sống này có biết bao nhiêu cuộc gặp gỡ rồi chia ly, cũng có nhiều nước mắt xen lẫn nụ cười. Nhưng tất cả đều không quan trọng bằng việc chúng ta đối mặt với sự việc bằng nước mắt hay nụ cười.
16. Khóc vì người phản bội, chỉ nên khóc một lần, để dành nước mắt cho những người xứng đáng hơn.
17. Nếu một người yêu mình, họ sẽ không cần ta thay đổi vì họ. Người yêu mình, họ sẽ yêu toàn bộ con người mình.
22 notes · View notes
bin20yearold · 8 months
Text
“Sau này, a đi đâu a sẽ đưa e đi cùng.”
Và a đã làm đc như lời a nói nhưng vì 1 lần k đi đc cùng nhau nên e đã trách a “Cưới xong e với a còn chẳng có tuần trăng mật”.
…..
Có 1 lần e rủ a đi biển, kế hoạch đã lên từ trước nhưng a lại k đi cùng e chuyến đó. Đối với e thì đó chỉ là chuyến đi nhưng đối vs a thì nó là gánh nặng kinh tế.
Đám a tự vay mượn mua sắm những đồ thiết yếu như giường, chăn ga gối đệm, ảnh cưới, nhẫn cưới. Cưới xong a bóc tiền mừng trả nợ. Vàng nội ngoại 2 bên trao, a cũng cho e hết a k giữ gì ngoài tiền mừng cưới của ae bạn bè.
Rồi e bầu bì, a cũng phải lo lắng cbi cho việc đón Beer, nên a đi thì a sẽ tốn kém thêm 1 khoản. Chơi, ai mà chẳng thích đi chơi nhưng chơi xong r quay ra cắn nhau vì kte thì a k muốn.
E chưa trải qua nghèo khó, e chưa hiểu đc gânh nặng trên đôi vai của a.
——//——//——
“Đôi khi sự nghèo khó sẽ bóp chết ước mơ, hạnh phúc của những chàng trai tuổi chông chênh cuộc đời”
4 notes · View notes