Tumgik
#xinlỗi
cuangangbuong · 4 years
Text
Tumblr media
Vậy nên khi yêu, có lẽ người ta cũng nên chuẩn bị trước tâm lí cho một sự phản bội, một lời xin lỗi, một kẻ rời đi…
61 notes · View notes
nynvic · 5 years
Text
Tumblr media
Đôi lúc, tự bản thân dối người dối mình, rằng một lúc nào đó mọi thứ đều ổn. Nhưng suy cho cùng, bản thân đã có sẵn đáp án nhưng cứ cố chấp để thay đổi. Làm vậy vô tình lại khiến chấp niệm bản thân thành gánh nặng của người khác, lại khiến bản thân đi từ đau lòng cho đến nuối tiếc.
1 note · View note
pinpham · 5 years
Photo
Tumblr media
Lời hát viết ra vì tôi Vì biết nói ra lệ rơi Xin lỗi đáng ra phải vui Thế mà Có tình yêu vượt qua mùa đông Gục chết sau đêm mùa xuân . #xinlỗi #nguyênhà https://www.instagram.com/p/BtnL3UQAhu4/?utm_source=ig_tumblr_share&igshid=zal0wn3ulksl
0 notes
mucrimme7768 · 5 years
Video
#Xinlỗi #thầycô và #bạnbè ! #D5k10 #côQuỳnh #côThắng #liênhoan #prom #cấp3 #ThượngCát #highschool #parkjihoon #love #airplanemode #limbo #rivưlét (tại Trường Thpt Thượng Cát) https://www.instagram.com/p/BwtBzbxAPM6/?igshid=1azp94usvzhu2
0 notes
naubee92 · 6 years
Photo
Tumblr media
Chỉ là muốn được trải lòng... Thiết nghĩ, giữa cái cuộc sống bộn bề này, chỉ cần tử tế với nhau, 1 chút thôi thì cuộc đời mỗi người cũng thanh thản biết bao! Cũng tuỳ hoàn cảnh, nhưng nếu cảm thấy mình sai thì nên xin lỗi và cảm ơn khi được giúp đỡ cũng khiến câu chuyện trở nên nhẹ nhàng hơn mà... Có thể, chỉ vì 1 từ thôi, cũng cứu sống được cuộc đời 1 con người, hay đơn giản hơn là an ủi họ, cho họ 1 tia hi vọng trước bầu trời không ánh sáng ấy! Một chút thôi, sẽ khác... #sống_tử_tế #xinlỗi #cảmơn #chỉ_thế_thôi và 1 câu hỏi... Khó lắm sao???
0 notes
sot-racbenho-blog · 7 years
Text
Mình là con khốn nạn
0 notes
ngaosngow · 5 years
Text
Xin lỗi đã thương người.
Xin lỗi về tất cả.
Tumblr media
24.1.2019
#xinlỗi
0 notes
vanlangbooks-blog · 5 years
Photo
Tumblr media
Xin lỗi chưa bao giờ là điều đơn giản❗️
🗣🗣🗣 Người ta có câu: “Hột vịt còn lộn, huống chi con người.” Là ai thì cũng từng phạm phải sai lầm hoặc khiến người khác bực bội 😡
Nhưng đôi lúc mở miệng 😓 xin lỗi cũng là cả vấn đề 😓phải không nào? Bạn đã bao giờ nghĩ xin lỗi cũng là một nghệ thuật chưa❓
💫 Thật đấy, cách nhận sai làm sao để người đối diện dù đang TỨC GIẬN, cũng trở nên hài lòng 😽 không phải ai cũng có thể làm được.
Khi bạn làm một điều gì đó sai, không phải cứ nói "tôi xin lỗi" và cười trừ là mọi chuyện sẽ qua đi, 🌞 XIN LỖI 🌞 cũng phải có kĩ thuật và cần áp dụng nó đúng hoàn cảnh.
1️⃣ lời xin lỗi được đưa ra đúng mực và chân thành tuy không thể biến sai thành đúng và sửa chữa những mối quan hệ đã rạn nứt, nhưng nó có thể là 🌈 điểm khởi đầu cho một chương mới, một mối quan hệ mới.
Hãy cùng #VanLangBooks khám phá cuốn sách “Xin lỗi sao cho đúng” để có được nhận lời khuyên về những cách thức khi bạn muốn xin lỗi ai đó. 💑👩‍❤️‍👩👨‍❤️‍👨
♥️ Giá bìa: 70.000 ₫ ♥️ Giá bán: 56.000 ₫
👉 Inbox #VanLangBooks hoặc đặt mua sách tại đây: http://bit.ly/sach-xin-loi-sao-cho-dung
🏢 Hoặc đến mua trực tiếp tại nhà sách Văn Lang: 🔹Add1: 40 Nguyễn Thị Minh Khai, Quận 1, HCM (7h30 - 17h00 từ thứ 2 đến thứ 7) 🔹Add2: 142 Đinh Tiên Hoàng, Bình Thạnh, HCM (8h00 - 22h00 các ngày trong tuần) 🔹Add3: 09 Phan Đăng Lưu, Bình Thạnh, HCM (8h00 - 22h00 các ngày trong tuần)
VanLangBooks giao hàng toàn quốc. Hỗ trợ đặt hàng ngay khi bạn cần.
💢P/S💢 : Khuyến cáo, không nên ỷ vào sách vở mà cố tình gây ra lỗi lầm.
#Vanlangbooks #Books #Bookstagram #Bookstore #Bookshop #Xinlỗi #Apologize #Xinlỗiđúngcách
0 notes
cuangangbuong · 4 years
Text
Tumblr media
15 notes · View notes
wikisecret · 3 years
Photo
Tumblr media
Viết về mẹ kính yêu của em https://wikisecret.com/viet-ve-me-kinh-yeu-cua-em.html?feed_id=47190&_unique_id=61177869ecc76
0 notes
pinpham · 5 years
Video
Xin lỗi quán quen... Mùa mưa này 2 năm trước từng ngồi quán Coffee này để đợi một người. Nhưng chỉ hai năm sau lại trở thành nhân viên của quán Coffee này :)) . Khi thời hạn 10 năm đến, sẽ chẳng còn ai gọi tên nhau . #xinlỗi #nguyênhà #LýHồngÂn #bonniesfan #Shibanese #Shiba #MilanoCoffee #iMissedYou https://www.instagram.com/p/BsIRmJYgpGZ/?utm_source=ig_tumblr_share&igshid=1kus82xqpthyl
0 notes
diemtinmoitren30025 · 4 years
Link
Photos from An Ninh 24H's post Phó Chủ tịch huyện viết thư xin lỗi và xin từ chức —————————— Phó Chủ tịch HĐND huyện Hớn Quản (Bình Phước) nhận sai, ảnh xin lỗi và ảnh phải trả giá cho hành động phản cảm đó của mình, có thể sẽ đánh mất cả sự nghiệp. Đọc bức thư xin lỗi của anh Thanh Phó chủ tịch HĐND huyện Hớn Quản (Bình Phước) , lại nhớ anh Tiến sĩ luật ở Hà Nội, lên facebook chửi người khác, chửi đồng nghiệp, lu loa lên, nhưng khi bị phản đối, chỉ trích thì lại bảo facebook bị hack. Cái giá của sự lộng ngôn... Xem chi tiết: https://youtu.be/Q2-tg0PF57c #anninh24h #hớnquản #xinlỗi #tinmoi
0 notes
Quote
TAND quận 5 (TP.HCM)vừa thụ lý vụ PGS-TSKH Phan Dũng khởi kiện yêu cầu Trường ĐH Khoa học Tự nhiên(thuộc ĐH Quốc gia TP.HCM) phải “cải chính các thông tin sai sự thật…”, “xinlỗi công khai bằng văn bản” và “bồi thường danh dự 1.000 đồng”. Ông Dũng cũngyêu cầu hiệu trưởng và trưởng phòng Tổ chức - Hành chính của trường phải côngkhai xin lỗi ông. Kiện vì “danh dự bịxúc phạm” Theo đơn kiện, ôngDũng làm việc tại Trường ĐH Khoa học Tự nhiên từ 37 năm trước, trong đó 23 nămqua, ông là giám đốc Trung tâm Sáng tạo khoa học - kỹ thuật thuộc trường (viếttắt là TSK). Ông Dũng cho rằng tạihội nghị cán bộ, viên chức của trường cuối năm 2013, ông có bản góp ý với hiệutrưởng với nội dung như mong hiệu trưởng khắc phục bệnh quan liêu, phát huy dânchủ rộng rãi, trân trọng những nhà khoa học đi trước đã có đóng góp lớn choviệc phát triển của trường… Từ đó, hiệu trưởng có định kiến với ông nên năm2014, ban giám hiệu trường cho ông nghỉ hưu chứ không chấp nhận đề nghị kéo dàithời gian công tác (học hàm PGS có thể kéo dài thời gian làm việc - NV). Điều làm ông Dũng bứcxúc là ban giám hiệu trường không chấp nhận đề nghị kéo dài thời gian công táccủa ông với lý do không đáp ứng được nhiệm vụ giảng viên tại khoa và trường.Ông Dũng khiếu nại nhưng bị trường bác. Ông khiếu nại lần thứ hai đến ĐH Quốcgia TP.HCM nhưng khi cơ quan này chưa có kết luận giải quyết khiếu nại thì ngày29-8, Trường ĐH Khoa học Tự nhiên đã ra quyết định cho ông nghỉ hưu. PGS-TSKH Phan Dũng đang trình bày sự việc với PV. Ảnh: T.TÙNG Theo ông Dũng, cácvăn bản của trường xác định ông là người thuộc khoa Vật lý - Kỹ thuật kiêm giámđốc TSK là sai vì hồ sơ thể hiện ông làm giám đốc TSK suốt 23 năm qua. Các văn bản đã dùng25 từ “không” để đánh giá gần 40 năm làm việc của ông như “không hoàn thànhnhiệm vụ giảng dạy và nghiên cứu khoa học tại đơn vị”; “không tham gia giảngdạy tại khoa Vật lý”; “không có bài báo, công trình khoa học nào”; “đào tạonghiên cứu khoa học không hiệu quả”… là phủ nhận sạch công lao và đối xử thiếutôn trọng với ông. Cũng theo ông Dũng,các đánh giá trên đã xâm hại nặng nề đến nhân phẩm, danh dự và uy tín của ông.Ông là người đầu tiên du nhập, nghiên cứu, phát triển, phổ biến, giảng dạy mộtkhoa học mới ở Việt Nam là phương pháp luận sáng tạo. Ông là người sáng lập vàđiều hành TSK để dạy phương pháp luận sáng tạo cho khoảng 20.000 người, cókhoảng 100 bài báo viết về hoạt động của TSK, có 52 công trình nghiên cứu khoahọc… Ông khởi kiện khôngnhằm mục đích vật chất hay yêu cầu được trường nhận làm việc lại mà là vì danhdự bị xúc phạm. “Với tư cách là một nhà khoa học, tôi cảm thấy bị các đồngnghiệp xúc phạm ê chề nên tôi muốn được xin lỗi” - ông Dũng nói. “Trường vẫn tôn trọngthầy Dũng” Ngày 17-10, giám đốcĐH Quốc gia TP.HCM đã ban hành quyết định giải quyết khiếu nại lần thứ hai đốivới ông Dũng, cho rằng Trường ĐH Khoa học Tự nhiên chưa đưa ra tiêu chí cụ thể,rõ ràng để xác định nhu cầu kéo dài thời gian công tác của ông Dũng. Việc đánh giá về cônglao, tài năng của ông Dũng chưa toàn diện, dẫn đến việc xét có kéo dài thờigian công tác hay không chưa chính xác. Từ đó, ĐH Quốc gia TP.HCM chấp nhận mộtphần nội dung khiếu nại của ông Dũng, đồng thời giao việc kéo dài thời giancông tác cho Trường ĐH Khoa học Tự nhiên quyết định… Ngày 18-12, trao đổivới PV Pháp Luật TP.HCM, ThS Nguyễn Thị Huyền (Trưởng phòng Thanh tra -Pháp chế - Sở hữu trí tuệ của Trường ĐH Khoa học Tự nhiên, được hiệu trưởng ủyquyền làm việc) cho biết nhà trường có ba ý kiến chính trước việc ông Dũng khởikiện. Thứ nhất, việc ra quyết định cho ông Dũng nghỉhưu là tuân thủ đúng trình tự, thủ tục luật định. Chiếu theo khoản 1 Điều 9Nghị định 141-2013 Chính phủ (hướng dẫn chi tiết Luật Giáo dục ĐH) thì trườngkhông có nhu cầu kéo dài thời gian công tác đối với ông Dũng. Quy định này cũng nóirõ việc kéo dài thời gian công tác đối với người như ông Dũng là để phục vụviệc giảng dạy và nghiên cứu khoa học chứ không phải để làm quản lý. Cạnh đó, việc trườngra quyết định cho ông Dũng nghỉ hưu trước khi có trả lời khiếu nại của ĐH Quốcgia cũng không sai vì trường phải áp theo quy định về quản lý công chức, viênchức… Ngoài ra, theotrường, nhận định của ĐH Quốc gia cũng mang tính mơ hồ khi chỉ nói chung chung,mang tính “dĩ hòa vĩ quý” chứ không vạch ra được cách giải quyết của trườngchưa thỏa đáng, chưa chính xác ở chỗ nào... Thứ hai, trường không có những lời nói hay vănbản nào xúc phạm ông Dũng. Biên bản họp của ban giám hiệu và phòng Tổ chức -Hành chính mà ông Dũng đề cập trong đơn kiện sử dụng các từ “không” là chínhxác vì nó được khái quát từ các báo cáo có số liệu, có ý kiến cụ thể của các bộphận chuyên môn. Ngoài ra, trường không đăng tải hay phổ biến những lời nói, bàiviết nào có tính xúc phạm, bôi xấu ông Dũng… Thứ ba, về việc ghi nhận công lao, đóng góp,trường vẫn trân trọng ngành khoa học mà ông Dũng bỏ tâm huyết. Tuy nhiên, việctrường không tiếp tục đầu tư vào TSK phản ánh đúng sự thật và tình hình kinh tếchứ không phải coi nhẹ hay phủ nhận công lao của ông Dũng. “Thậm chí nhà trườngcòn thể hiện sự tôn trọng và chiếu cố với thầy Dũng. Dù đã đến tuổi nghỉ hưunhưng ba năm qua trường vẫn giữ lương đầy đủ dù thực tế hoạt động của Trung tâmTSK không hiệu quả, thua lỗ nhiều năm trong khi trường phải trả lương và bố trínhân sự” - bà Huyền nói. Chúng tôi sẽ tiếp tụcthông tin khi TAND quận 5 xét xử. (Theo Thanh Tùng - Pháp Luật TP.HCM) Tag :TP.HCMhiệu trưởngsở hữu trí tuệphó giáotrung tâmthời gianban giám hiệuĐH quốc giadanh dựTAND Nguồn
http://luatsohuutrituesg.blogspot.com/2019/12/pho-giao-su-kien-oi-boi-thuong-1000-ong_13.html
0 notes
nvhau · 6 years
Text
Em ah ! mấy ngày qua em sống thếnào,công việc vẫn ổn chứ,có lúc nào chợt nhớ tới anh không ? Anh đoán từ hôm đótới giờ em chắc vùi đầu vào công việc để quên đi tất cả, quên đi anh.Còn anhthì từ hôm đó tới giờ tâm trạng rối bời...như người mất hồn,làm việc gì cũngkhông tập chung đc,lúc nào cũng suy nghĩ tới em.Trước hôm đó chúng mình khôngliên lạc nói chuyện với nhau cả tuần nhưng anh chỉ thấy nhớ em chứ không có tâmtrạng như lúc này.Đối với anh mỗi ngày trôi qua thật là buồn chán.Từ hôm đó đếnnay,đã 1 tuần rồi,tuy thời gian không phải nhiều nhưng nó cũng đủ làm cho anhsuy nghĩ, nhận ra được nhiều điều mà có lẽ không có ngày hôm đó chắc còn lâu anhmới nhận ra đc.Anh nghĩ sau hôm đó em nói ra đc những gì bứt rứt khó chịu mệtmỏi tích trữ lâu ngày trong người chắc tâm trạng cũng nhẹ nhàng, thanh thản kháhơn rồi.Anh biết khoảng thời gian ngắn ngủi không làm em quên hết mệt mỏi đểtrở lại đc như những ngày vui vẻ trc kia.Và có lẽ giờ này ko biết em đọc đc nhữngdòng này có còn cảm giác đó không?Nhưng anh thì không chờ đợi đc nữa, mỗi ngàytrôi qua với anh là quá dài.Cái cảm giác suy nghĩ mất em ,không còn em ở bêncạnh, khiến anh thấy khó chịu như mất đi cái gì đó quan trọng đối với mình vàanh làm gì cũng ko vui đc.Có lẽ đấy là sự trừng phạt đối với anh vì những gì đãgây ra cho em thời gian qua.Nó như một bài học lớn, một đòn cảnh tỉnh với anhvậy ,giúp anh hiểu đc cái cảm giác mà em đã phải chịu đựng suốt thời gian qua.Khiếnanh phải suy nghĩ lại bản thân mình.Chắc em nghĩ như vậy với anh ko là gì sovới quãng thời gian qua em đã phải chịu đựng.Vậy nên anh mới viết cho em nhưngdòng tâm sự này từ đáy lòng mình,anh liều một phen đặt cược tất cả cuộc đờimình vào đây vì anh tin rằng duyên phận chỉ là một nửa,con người mới chính lànửa còn lại…
       Những ngày qua anh đã suy nghĩ rất nhiềunhìn nhận lại tất cả mọi việc từ lúc bắt đầu đến này.Nhớ lại những lúc chúngmình vui vẻ bên nhau,những lúc cãi nhau và nhiều thứ khác.Em nói rằng chúng tađã quá vội vàng đến với nhau mà quên những vấn đề tồn tại trc kia, giờ anh mớinghĩ là em nói đúng.Bởi vì lúc đó tình cảm giữa hai đứa vẫn còn mà sau bao lâumong đợi mới quay lại đc với nhau,nên làm chúng mình cảm thấy hạnh phúc và quênđi những thứ khác.Đó cũng là điều hợp lý thôi.Anh chỉ biết rằng chúng mình đếnvới nhau là do duyên số,mà đã do duyên số thì tránh cũng ko đc.Và cái hôm đókhi anh với em quay lại với nhau, anh đã nói dù sau này có chia tay nhau lầnthứ 2 anh cũng ko hối hận và chấp nhận.Và anh nghĩ cả anh và em đều cảm thấy kohối hận khi đã quay lại với nhau ! Mình có thể điều khiển suy nghĩ chứ đâu cóđiều khiển đc trái tim đúng ko em?
       Người tathường nói cái gì có được một cách dễ dàng thì sẽ ko biết chân trọng và dễ mấtđi.Giờ đây anh mới nhận ra là anh có được em cũng dễ dàng như vậy,ko tốn nhiềuthời gian và công sức theo đuổi cũng như nhiều thứ khác...nên anh đã ko biếtchân trọng.Có lẽ đây là sai lầm lớn của anh, một bài học đắt giá..mãi đến bâygiờ khi ko còn em bên cạnh anh mới suy nghĩ và nhận ra....
       Anh biết trongthời gian vừa qua anh đã ko tốt.ko quan tâm đến em ,suy nghĩ của em,hành độngcủa em,lo lắng cho em.Những lúc em mệt mỏi áp lực công việc trong cuộcsống,những lúc cô đơn cần một bờ vai,một người tâm sự nhưng lại ko thấy anhđâu.Anh cũng vậy chứ,đâu chỉ riêng em,những dịp noel,tết dương lịch người ta đicó đôi có lứa,anh cũng cảm cô đơn chứ ! Anh rất muốn những lúc như vậy có em ởcạnh bên để xua tan đi cái lạnh giá,mang lại sự ấm áp cho nhau. Nhưng anh cứnghĩ là do em bận công việc vì cái hôm mình đi chơi với nhau em kể cuối năm làmbáo cáo nhiều.Rồi những hôm sau nhắn tin anh cũng cảm thấy công việc của em bậnrộn,em cố gắng làm vì tiền thưởng cuối năm..Và anh nghĩ mình ko nên ích kỷ chỉvì mong muốn của mình mà làm ảnh hưởng đến công việc của em,anh nghĩ nên để choem nghỉ ngơi sau những bận rộn của công việc. Anh vẫn lầm tưởng rằng tính emmột khi đã tập chung vào việc gì thì ko để tâm tới những thứ khác.Rằng cứ đểyên cho em tập chung vào công việc rồi khi song hết tất cả mọi thứ chúng mìnhlại tiếp tục vui vẻ bên nhau. Em từng nói với anh là anh hay trách em quá quantâm tới sự nghiệp ko để ý tới anh và em bảo rằng em làm như vậy để tốt chotương lai của hai đứa về tài chính.Anh hiểu điều đó và cũng ko trách em..và anhcũng đang cố làm việc để cho những chuẩn bị dự định sắp tới..cho một đêmvalentine lãng mạn,ấm áp..cho những món quà ý nghĩa đến em..và còn nhiều nữa…Vàdường như điều đó làm anh quên đi cảm nhận cũng như tâm trạng của em…Anh xinlỗi !
     “ Bao giờ chúngmình mới hết bận để yêu nhau “ anh có thể trả lời em luôn mà ko cần phải suynghĩ rằng : với ai đó anh có thể bận,ko có thời gian  nhưng với em anh chưa bao giờ bận hay ko cóthời gian dành cho em cả.Khi em hẹn anh hay nhờ vả gì anh thì anh luôn sẵn sàng.Emcũng biết anh chưa bao giờ từ chối em điều gì,những gì em nói ra anh đều thựchiện.Những lúc mưa gió đêm hôm chỉ cần em nói nhớ anh muốn gặp anh thì dù đangở đâu hoặc làm gì anh cũng sẽ đến với em.Chúng mình dường như vẫn còn hay kháchsáo với nhau,có lẽ là do anh ko tạo cho em đc cảm giác thoải mái khi ở bên cạnhnên mới vâỵ.Anh rất muốn những lúc em làm nũng anh,bắt anh làm thế này thế nọcho em ra rồi sau đó em sẽ thưởng cho anh một nụ hôn,một cái ôm hay chỉ là cửchỉ ân cần.Nhưng chính sự im lặng,ko tự tin của anh đã tạo ra một bức tường vôhình khiến cho em cũng có cảm giác ko thoái mái khi bên anh...Giờ anh chỉ biếtngồi đây tự trách mình và  nghĩ rằng nếucó thể,giá mà....thì tốt biết bao !
      Anh hiểu được rằng khi em tháo bỏ chiếc nhẫnanh tặng ra...em cũng đã suy nghĩ,chờ đợi và hy vọng rất nhiều ở anh chứ kophải vội vàng tức giận.Và khi đã tuyệt vọng,cảm thấy quá mệt mỏi,chán nản,kocòn niềm tin hay hy vọng ở anh nữa,muốn buông xuôi mọi thứ nên đã quyết địnhnhư vậy…Anh quá vô tâm và ích kỷ đã ko nhận ra đc biểu hiện cũng như tâm trạngcủa em mà chỉ nghĩ đến bản thân cũng như tâm trạng của mình để rồi giờ đây hốitiếc ! Em nói đúng : hai đứa đều có cái tôi của riêng mình ko ai chịu ai,chỉmuốn chờ đợi người kia chủ động trước…rồi mình sẽ đền đáp lại. Giờ anh mới biếtmình thật xấu hổ vì là con trai mà lại ko chủ động trc mà cứ ganh tỵ với em,chờđợi ở em,không mang lại đc hạnh phúc, niềm vui,tiếng cười cho em...anh thậtđáng trách.Anh cũng hiểu tính em rằng một khi đã quyết định việc gì thì khó cóai làm em thay đổi đc.Giá mà thời gian có thể quay trở lại thì tốt biết mấy…anhsẽ biết mình cần làm gì để giữ đc em !
      Em nói rằng chúng mình hãy quên nhau để tìmmột nửa trọn vẹn hơn.Nhưng em biết là anh và em đâu phải người dễ có được tìnhcảm để rồi dễ mất đi,dễ quên đc.Nếu vậy thì chúng ta đâu có quay lại với nhausau bao lâu như thế,mà để rồi đi tìm nửa trọn vẹn còn lại…Anh biết nếu xa anhthì em sẽ tập chung mục tiêu,thời gian vào công việc sự nghiêp để quên đi tấtcả mọi thứ,quên đi anh.Thời gian có thể nhiều có thể ít,và khi quên đc tất cả,quên đc anh thì em liệu có kiếm đc nửa trọn vẹn như em mong muốn hay phó mặccho số phận?Có thể người đó tốt hơn anh,quan tâm đến em hơn anh và nhiều thứhơn anh nữa..Nhưng liệu tình cảm em dành cho người đó có đc như đã dành cho anhko?và người đó liệu có hiểu và yêu em đc nhiều như anh ko?Em đừng nghĩ anh tựcao mà nói như vậy ! Chúng mình quen biết nhau gần 10 năm,yêu nhau cũng ko ítthời gian,trải qua bao sóng gió mới lại quay lại đc bên nhau.Đã có với nhau baonhiêu kỷ niệm đẹp,vui có,buồn có,đâu dễ nói quên là quên đc đâu.Những mối quanhệ bạn bè,người thân và nhiều thứ khác nữa.Nếu giờ phải chia tay,anh ko biếtđối diện với tương lai phía trước như thế nào.Trả lẽ chúng mình thôi mãi mãi kocòn gặp nhau.Lẩn tránh nhau hay gặp nhau làm ngơ như ko quen biết.Giống như lầnchia tay trước.Anh ko sợ đám bạn nghĩ gì,người khác bàn tán ra sao chỉ nghĩ lànếu vì chuyện chúng mình mà mỗi khi tụ tập bạn bè có anh thì ko có em và ngượclại. Có đáng như vậy ko?
        Còn anh khixa em,có lẽ anh sẽ rất lâu để quên và càng lâu để có thể tìm cho mình nửa trọnvẹn đc.Hình ảnh của em đã đậm sâu trong tâm trí anh,trong trái tim anh…và anhko biết làm như thế nào để quên đc em,thôi ko còn nghĩ,còn nhớ về em nữa.Nếulàm đc vậy anh đã ko buồn bã chán nản,cảm thấy khó chịu cô đơn trống vắng nhưbây giờ.Lần chia tay trc tình cảm chúng mình ko đc sâu đậm như bây giờ mà 1thời gian dài anh cũng đâu quên đc em.Còn bây tình cảm gấp mấy lần trc kia..thìem bảo làm sao anh quên em đc..và nếu quên thì cần gấp mấy lần thời gian trckia.Có thể em bảo là bây giờ anh nghĩ thế,rồi thời gian trôi qua anh sẽ nghĩkhác..nhưng em biết anh là người như thế nào mà..! Chúng ta còn trẻ còn nhiềuthời gian để chờ đợi nhưng những người thân bạn bè và gia đình đang mong chờngày vui của chúng ta.Đừng để người thân của chúng ta chờ đợi lâu thêm nữa...!
        Anh muốn kểcho em vì sao anh hay dấu kín chuyện gia đình mà ko muốn chia sẻ cùng em.Vì giađình anh ko đc êm ấm như gia đình em.Có nhiều chuyện kể ra chỉ thấy xấu hổ.Bốmẹ anh ko đc tình cảm như bố mẹ em..cũng thường xuyên cãi vã...Và từ lâu tuycùng ở một nhà nhưng như kiểu đã sống ly thân rồi.Có lẽ họ còn ở chung nhà cũnglà vì hai đứa con.Nguyên nhân thì có rất nhiều,người này có lỗi với người kiavà ngược lại,rồi tác động bên ngoài... Rồi chuyện mẹ chồng nàng dâu nữa...nhữnglúc bố mẹ anh hòa thuận thì bà với mẹ lại xảy ra xung đột,làm cả nhà lại totiếng với nhau...Có những lúc vui vẻ cả gia đình cứ như thể là rất hạnhphúc,nhưng nó ko duy trì đc lâu.Trước mặt người ngoài thì như ko có chuyện gìnhưng những người thân trong gia đình đều hiểu cả.Đôi lúc anh tự an ủi mìnhrằng chuyện người lớn thì để người lớn giải quyết,nhưng sống trong cùng một giađình muốn làm ngơ cũng đâu có đc.Nhiều lúc anh cảm thấy tự ti mặc cảm và ghenty với người khác.Nhà người ta có thể ko giàu có điều kiện khá như mình,nhưnghọ sống vui vẻ tình cảm quan tâm tới nhau...Nhìn họ anh cảm thấy tủi thân.Anhvới bố ko hợp tính nhau,ít khi tâm sự với nhau như em với mẹ.Còn mẹ anh thìtính hay nói nhiều và khi nói nhiều thì hay nói chuyện linh tinh,anh ko muốnnghe.Chỉ có hai anh em là hiểu nhau hay nói chuyện với nhau.Sống trong một giađình như vậy nên nó tạo lên tính cách con người anh như bây giờ.Anh cảm thấy tựti và mặc cảm với mọi người xung quanh.Nhiều khi cố tỏ ra vui cười hòa đồng vớimọi người để che đi tất cả mọi thứ nhưng cũng có lúc chỉ muốn ở một mình để suyngẫm.Em chắc cũng đã quen với hình ảnh anh luôn lặng lẽ âm thầm lủi thủi đi saulưng mọi người.Khuân mặt ánh mắt buồn rầu lẩn tránh ,thờ ơ như mang bao tâm sựmà ko muốn nói hay chia sẻ cùng ai.Em có biết cái hôm 20/12 khi ra về anh đãkhóc ko,ko phải vì thái độ hờ hững của em mà là khi ngồi uống nước nghe chuyệnA2 em đã nói rằng :" Con cái sinh ra trong một gia đình như thế kiểu gì cũngảnh hưởng thì ai dám yêu ".Anh cảm thấy buồn,chạnh lòng và tủi thân,kophải là trách em mà là sự thật đúng như vậy !
         Khi đến vớiem lần đầu...cũng là lúc lần đầu tiên trong đời anh có cảm giác đc yêu thương,và trao tình cảm của mình cho người con gái,để nhận đc sự quan tâm từ người đó.Nhưngrồi chúng mình vẫn chia tay nhau...do anh ko thể nào rũ bỏ mặc cảm để chia sẻvới em, để cho hai đứa hiểu và yêu nhau hơn ,cho em ko còn thấy xa lạ khi ở bêncạnh anh, và cũng có thể tình yêu lúc đó chưa đủ lớn,chưa đủ động lực để làmthay đổi anh.Nhưng giờ thì khác rồi,khi anh kể ra những điều này với em thì anhđã ko còn lo sợ như trc rồi.Anh ko còn sợ sẽ ko mang lại đc hạnh phúc cho em,kocòn sợ sẽ ko mạng lại niềm vui và ko còn sự nhiều thứ khác nữa.Anh sẽ tâm sự vàkể cho em nhiều chuyện khác nữa nếu có thể !
        Tình cảmchúng mình dành cho nhau,chắc anh ko nói em cũng hiểu. Khi em nói với anh đếnra mắt bố mẹ em, anh cũng đã suy nghĩ và quyết định gặt bỏ tất cả để làm em đcvui cũng như bố mẹ em đc yên tâm.Việc em dẫn anh về ra mắt bố mẹ đã chứng tỏtình cảm của em đặt hết nơi anh, mong chờ gửi gắm nhiều thứ cũng như tương laivào anh vì anh là người đầu tiên em dẫn về ra mắt gia đình… Anh đã chuẩn bị kỹviết cả ra giấy những gì nên nói với bố mẹ em .Nhưng khi đến nhà,thấy bố mẹ emnói chuyện ngọt ngào với nhau,anh anh em em,gắp thức ăn cho nhau,thấy gia đìnhem hạnh phúc, những cử chỉ hành động quan tâm đến nhau và quan tâm tới cảanh..anh lại thấy ngưỡnng mộ và chạnh lòng.Cảm giác ấm cúng đó dường như làđiều hiếm hoi trong gia đình anh.Anh vừa có cảm giác thân quen,ấm áp vừa có cảmgiác lo lắng,trong bữa ăn anh lại nghĩ : khi biết về gia đình anh như thế liệubố mẹ em có chấp nhận anh ko...rồi em đang quen sống trong hạnh phúc nhưthế...khi  về nhà anh sẽ ra sao..có quenđc ko?tất cả những suy nghĩ đó cứ ám ảnh anh làm anh bối rối để rồi những dựđịnh của anh,những gì anh muốn nói với bố mẹ em vụt qua mất... Anh biết là đãkhiến em và bố mẹ thất vọng, ko phải anh muốn làm như người xa lạ đâu mà tâmtrạng lúc đó của anh rất rối bời ko mở lời đc.Lúc em xuống bảo với anh là bố embảo sao ko thấy anh nói gì...anh đã rất hoang mang ko biết phải làm như thế nàonữa !
            Đã hailần chúng mình đến với nhau và cũng đã hai lần anh đến nhà em…nhưng đều khôngmang lại niềm vui cho em,không như em mong đợi..Nhưng mà em ơi người ta thườngnói : “ Quá tam ba bận “ Hãy cho anh thêm một cơ hội, một lần cuối cùng để anhđc làm lại. Anh sẽ ko làm cho em và bố mẹ phải thất vọng thêm lần nữa.Em biếtlà anh luôn muốn mang lại những điều tốt đẹp đến cho em,mong em đc hạnh phúc nếuko làm đc điều đó thì anh sẽ để cho em ra đi mà ko níu kéo,ko để cho em phảichịu đau khổ,mệt mỏi thêm một lần nào nữa.Nhưng anh tin chắc là lần này anh sẽthay đổi và làm được điều mà anh đã nói,điều mà em đang mong đợi bao lâu nay ởanh.Chỉ cần em tin anh thêm một lần,cho anh thêm một cơ hội để anh thực hiện nó..cóđc ko em? Có thể em nghĩ rằng đã cho anh quá nhiều cơ hội rồi,chờ đợi nhiều ởanh rồi nhưng anh vẫn thế,cho dù có thêm nữa cũng ko thể thay đổi đc anh.Nhưngsau sự việc lần này,bài học lớn này thì anh mới hiểu ra đc rằng em quan trọngđối với anh như thế nào.Và khi thiếu em rồi anh sẽ cảm thấy ra sao.Ai cũng cónhững lần vấp ngã sai lầm thì mới trưởng thành hơn đc và có lẽ đây là bài họcnhớ đời của anh,giúp anh nhìn nhận và hiểu ra nhiều thứ.Nếu trước kia chia tay ,anhcũng buồn chán.Nhưng ko thấy nó buồn trống vắng cô đơn và cảm giác tiếc nuốimất mát lớn như bây giờ.Vì sao chắc em cũng hiểu…Chúng mình đã khó khăn lắm mớiquay lại đc với nhau và em biết anh cũng đã đánh đổi nhiều thứ để có đc em.Vàem cũng đã trao nhiều tình cảm,những nụ hôn,nhưng cái ôm,những cử chỉ âu yếmđầu tiên của đời mình dành cho anh.Anh và em đã có quãng thời gian đủ dài bênnhau vậy cho nhau thêm một chút thời gian nữa cũng đâu là gì so với 10 năm quenbiết rồi yêu nhau !
          “ Duyên cạnrồi sao còn cố chấp yêu nhau ”  ! Duyêncó thể cạn nhưng tình thì vẫn còn.Anh biết em vẫn còn tình cảm với anh,và ko dễphai mờ đi.Mà em từng nói nếu còn tình cảm với nhau thì dù xa cách như thếnào,thời gian bao lâu thì cũng sẽ quay trở lại đc với nhau mà.Anh đã có nhữngdự định những ước mơ đẹp sau khi qua tết này..Anh sẽ tự tin gặt bỏ hết mặc cảmđến thưa chuyện vs bố mẹ em để được hàng tuần đến chơi,đc gặp em,đc ăn cơm vớigia đình em,để coi gia đình em như nhà mình và mong bố mẹ em cũng coi anh như controng nhà,ko còn cảm giác xa lạ nữa.Và anh cũng đã dự định đưa em về ra mắt bốmẹ anh.Cho bố mẹ anh niềm vui bất ngờ,điều mà bao lâu nay bà và bố mẹ mong chờanh dẫn người yêu về ra mắt,cho bố mẹ anh cũng coi em như người thân trong nhà,choxuân này trở lên ấp áp và ý nghĩa hơn.Tối nào đến anh cũng nhắn tin ríu rít vớiem,thi thoảng cùng nhau đi ăn,đi dạo phố,tặng cho em những món quà lãng mạn,những niềm vui bất ngờ. Anh sẽ cùng em đi xem những bộ phim mà em thích..đichơi những nơi mà chúng mình chưa đến.Anh sẽ hát cho em nghe những bài emthích.Làm nốt những việc mà trc đây chúng mình đã dự tính cùng nhau.Anh sẽ kểcho em những điều mà lâu nay anh chưa từng kể, cũng như tâm sự với ai.Anh sẽcởi mở hơn để em hiểu nhiều hơn về anh,ko ầm thầm dấu kín và lặng lẽ hờ hữngnhư trước nữa...Anh sẽ xin ảnh của em đặt làm avatar facebook - thứ mà anh đãbỏ trống bao năm nay.Anh đăng những ảnh chúng mình chụp cùng nhau lên facebookcho đám bạn ghen.Sẽ dẫn em đi chơi cùng đám bạn anh cho chúng nó tỵ..và nhiềuthứ nữa…Anh đang thay đổi rất nhiều từ hôm đó đến nay..làm nhiều thứ mà trc đâychưa từng làm,quan tâm để ý nhiều tới những người thân xung quanh,gặt bỏ cáitôi lớn đi,cái sỹ diện sang một bên để tiến tới một bước mới với em.Vì anh biếtrằng muốn có đc những thứ mình cần, mình mong muốn phải đánh đổi và có sự hysinh những thứ khác.Và anh biết nên làm như vậy từ lâu rồi chứ ko phải đến bâygiờ.Như em đã nói yêu cởi mở hơn ,yêu hết mình hơn , không suy nghĩ nhiều chodù sau này có ra sao cũng ko hối hận.Anh đã lên mạng vào kênh 14 góc trái timyêu đọc và anh hiểu ra rất nhiều điều mà trc kia anh ko biết.Đọc đi đọc lại,suynghĩ cái gì mình sai thiếu sót chưa đúng,cái gì mình chưa làm đc,cái gì mìnhcần làm và nên làm lúc này...và nhiều thứ khác nữa..Anh đã biết những vấn đềtồn tại của hai đứa và cũng đã biết cách giải quyết như thế nào,biết được emmong chờ gì ở anh và anh sẽ chủ động làm những điều đó.Nhưng những ước mơ lớntrên,những dự định đó dù có đẹp đẽ ,lãng mạn ,cảm động đến đâu cũng trở nên vônghĩa và nhạt nhẽo nếu như thiếu người quan trọng nhất là em.Bức tranh đc bốtrí đẹp nhưng thiếu cái quan trọng cũng trở lên vô hồn.Em hãy cho anh thêm cơhội,hãy cùng anh viết tiếp câu chuyện tình đẹp vẫn còn dang dở,hãy cũng anhhoàn thành nốt bức tranh vẫn còn thiếu..và hãy cùng anh làm nhiều điều tốt đẹpkhác..cho hai ta !
         Có lẽ em sẽ  nghĩ là sao trước đây anh không nói,không suynghĩ như thế,không làm thế, không thay đổi như vậy thì có lẽ đâu như bây giờ.Cóquá muộn không khi mà chuyện đã rồi… Có quá muộn không khi em đã có quyết địnhcho mình…Có quá muộn ko cho tất cả mọi thứ ! Người ta thường nói rằng có nhữngthứ khi mất đi rồi thì ta mới thấy đc giá trị quan trọng và cảm thấy tiếc nuốiđối với mình. Và giờ anh mới nhận ra điều đó dù có thể là đã muộn ! Em nghĩ xemnếu ai cũng biết trước đc mọi việc thì sẽ trả có gì xảy ra,sẽ ko có chuyện hợprồi tan,có những lúc giận hờn và cả những giọt nước mắt nữa.Tất cả những thứ đógọi là tình yêu mà chắc chỉ có tình yêu mới có những thứ gia vị đó.
         Anh biết,chodù đã muộn,cho dù em đã có quyết định cho riêng mình,cho dù duyên đã cạn..và chodù nhiều thứ đã xảy ra…nhưng anh vẫn cố gắng thay đổi,làm mọi thứ có thể để níukéo em thêm một lần cuối cùng dù chỉ là nhỏ nhoi anh vẫn làm.Anh ko hối hận vìanh biết em là người anh yêu nhất,quan trọng nhất đối với anh trong cuộc đời nàyvà sướng đáng để anh làm những điều đó !
           Valentine sắpđến rồi,chúng mình đã đến với nhau rồi lại xa nhau, nhưng chưa có một mùavalentine nào bên nhau thật ấm áp ý nghĩa trọn vẹn.Anh đã có những dự địnhchuẩn bị cho ngày này.Cho em một ngày hạnh phúc,một điều bất ngờ,lãng mạn…nhưngmột mình anh ko thể làm đc điều đó.Anh mong em sẽ cùng anh thực hiện nó đểchúng mình bên nhau như cả hai mong muốn,cho xuân này trở lên ấm áp ko còn lạnhlẽo,cho một sự khởi đầu mới tốt đẹp hơn.Có thể lúc này tâm trạng lý trí cũngnhư con tim em đang rối bời ko biết làm thế nào..nhưng hãy để một lần con timem đc lấn át,để nó lựa chọn..để nó đc lên tiếng...dẫn đường cho em !
         Hãy cho anhhồi âm, dù có dù không ,dù chỉ một lời nói...một hành động...một cử chỉ...đểanh biết được mình cần làm gì và sẽ như thế nào?
                                                                    Anh nhớvà yêu em nhiều lắm ! Phương
0 notes
cuangangbuong · 5 years
Video
“Xin lỗi, đáng ra phải vui Thế mà…”
34 notes · View notes
wikisecret · 3 years
Photo
Tumblr media
Kể câu chuyện khi bạn của em làm một em bé khóc https://wikisecret.com/ke-cau-chuyen-khi-ban-cua-em-lam-mot-em-be-khoc.html?feed_id=46306&_unique_id=6116bc9797847
0 notes